1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến thắng Điện biên và cuộc chiến Việt Pháp

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi datvn, 06/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Vo_Quoc_Tuan

    Vo_Quoc_Tuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.374
    Đã được thích:
    11
    Đánh đồi A1 ta thiệt hại nặng. Chuyển cách đánh như bác nói. Đào vào sâu trong lòng đồi A1 nghe thì dễ nhưng khi thực hiện lại là một điều gần như không tưởng. Chưa hết, khi đánh quả bộc phá này, đã có một lễ "truy điệu sống" những người sẽ cho nổ bộc phá( hình như là 18 người ), để nổ được quả bộc phá này, 2 chiến sĩ tình nguyện đã hi sinh. Tuy nhiên, hiệu quả không đạt được như ta mong muốn, chỉ một nửa quả đồi bị thổi bay phần lớn hệ thống hầm ngầm ở A1 vẫn tồn tại.(bác hailua nhầm chỗ này ). Khi ta chiếm được khu trung tâm, địch ở A1 mới ra hàng.
    Về chuyện kéo pháo ra, đại tướng VNG đã từng nói: "đó là quyết định khó khăn nhất" trong cuộc đời ông, và ông đã đúng! Có hình ảnh khó phai về tướng VNG trong những ngày này:" trên trán ông ( đại tướng VNG )lúc nào cũng quấn một mớ ngải cứu để chữa đau đầu" .
    Không phải Đại tướng VnG kéo pháo ra vì phát hiện địch giăng bẫy. Cái bẫy đã được trưng ra để kéo các sư đoàn chủ lực của VM vào. Theo chiến thuật tấn công cổ điển, pháo sẽ được dàn hàng, tập trung hoả lực bắn phủ đầu để bộ binh xung phong. Người Pháp nổi tiếng về phòng thủ cứ điểm, họ lại tự tin là có hệ thống hầm ngầm kiên cố và pháo binh mạnh, tin tưởng là có thể bảo toàn lực lượng phản pháo thành công. Thế nhưng tướng Giáp đã có một quyết định sáng suốt có tính quyết định chiến lược. ...và Chiến thắng.
    Phù thuỷ là xinh nhất !
  2. ChienV

    ChienV Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/05/2001
    Bài viết:
    597
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi biết thì khối bộc phá nổ tại A1 là 1 tấn TNT (1000kg), quá trình đào hầm và chuyển thuốc nổ là tuyệt đối bí mật vì nếu địch phát hiện cửa hầm sẽ dễ dàng pháo kích hoặc phản kích để bịt cửa hầm và làm kế này không thể thực hiện lại. Do vậy các đợt tấn công giằng co ác liệt tại A1 còn có nhiệm vụ bảo vệ và đánh lạc hướng để công binh ta đào hầm. Không có chuyện truy điệu sống các chiến sĩ làm nhiệm vụ trong hầm vì công tác tuyệt đối bí mật và kéo dài khoảng vài tuần (tôi nhớ không rõ). Và chắc chắn là khi khối thuốc này nổ, tòan bộ quân Pháp trên cứ điểm này tiêu tùng, quả đồi không hề bị sạt lở tí nào và tiếng nổ rất đục, trầm không sấm sét như các chiến sĩ ta tưởng tượng. Các thông tin này tôi đọc được từ lâu (hình như trong hồi ký của một cán bộ quân khí tham gia nhiệm vụ này) nên không nhớ nguồn nhưng tôi cho rằng hợp lý hơn cả.
    Thực sự chiến thắng ĐBP là một chiến thắng vĩ đại và thể hiện tính kỷ luật và nhân đạo của QDND Việt Nam vì có tới hàng vạn hàng binh và thương binh của Pháp được đối xử tử tế mặc dù thương vong của chiến sĩ ta trong chiến dịch này rất lớn.
  3. Hector

    Hector Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/05/2002
    Bài viết:
    280
    Đã được thích:
    0
    http://members.lycos.co.uk/Indochine/index.html#top
  4. hailua_dichat

    hailua_dichat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Xin cám ơn Bạn VoQuocTuan và ChienV đã tham gia
    đồng ý với bạn ChienV, nhiệm vụ đào hầm khi đó là chuyện tuyệt mật , duy nhất chỉ có phân đội công binh được biết
    nên chuyện thiệt hại do việc đào hầm này hoàn toàn khong có, chỉ có chăng là công việc bên Công binh làm cực kỳ vất vả
    Cũng đồng ý với bạn chhienV luôn là song song với quá trình đào hầm để nghi binh ta vẫn cứ tổ chức tấn công lên đồi theo cách thông thường, chính những đội bộ binh này cũng hoàn toàn không biết , nên việc thiệt hại mà bạn VQT nhắc ở trên chắc ý bạn muốn nói đến những đơn vị này
    Còn về chuyện truy điệu sống theo tui biết như vầy:
    lúc đầu ta định kích hỏa khối thuốc nổ bằng dây cháy , nhưng nếu để dây cháy gần quá thì thì luồng gió thổi ngược lại chắc chắn sẽ giết chết những người trong hầm, nhưng nếu nối dây cháy dài ra thì không tin cậy và khả năng KT lúc đó chưa cho phép , cuối cùng CB chọn phương án Kính điện để kích hỏa một khối thuốc nổ nhỏ , và khối này nổ sẽ kích nổ khối thuốc hơn 1 tấn kia
    Chuyện thổi bay một góc đồi A 1 theo tui biết là cũng không có , đúng như bạn chienV nói , chỉ có một tiếng nổ đục nhưng trầm và một ít khói bụi bốc lên, toàn bộ lô cốt còn nguyên, nhưng khi QĐ VN tiến vào đồi A 1 thì hầu hết thấy lính Pháp bị chết do chịu một sức ép rất lớn ( bằng chứng là bị chảy máu tai ) cái này giống y chang như hiệu quả của loại bom GBU vậy
    vài dònhg như vậy kính các bác !
    [red]
    Xin cám ơn bạn thứ 13 đã quan tâm đến tui ! HaiLúa
    [red]
  5. Vo_Quoc_Tuan

    Vo_Quoc_Tuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.374
    Đã được thích:
    11

    Chuyện về lễ truy điệu sống những chiến sĩ đánh quả bộc phá. Tại sao phải hi sinh? Em không phải là dân kĩ thuật nên không thể đưa ra được câu trả lời. Câu chuyện này là một câu chuyện được đăng trên báo, bài báo có nêu vắn tắt nguyên nhân nhưng quả thực là lâu rồi, em không còn nhớ( hình như là báo Tiền Phong, lâu rồi). Hi sinh ở đây là hi sinh do đánh quả bộc phá, nếu là để làm nhiệm vụ nghi binh thì đó lại là một chuyện khác. Quân Pháp không phải là không biết chuyện ta đào hầm vào lòng A1. Đã có nhiều chuyện kể về sự lo lắng của quân Pháp ở trong hầm ngầm khi nghe tiếng đào của công binh ta, họ so sánh là "những tiếng đào vào tim đồi A1 như là những tiếng đồng hồ đếm ngược báo giờ tử của lính Pháp, những tiếng đào như là đang đào vào tim họ vậy".
    Về hiệu quả của quả bộc phá, em đồng ý với các bác. Ban đầu, ta định dùng tiếng nổ để làm hiệu lệnh tổng tấn công, thế nhưng tiếng nổ không to như ta tưởng. Quả bộc phá này quả đúng là không phá huỷ hoàn toàn hệ thống hầm ngầm ở A1, quân Pháp ở đây cũng không chết toàn bộ. Em đã có dịp lên Điện biên, quả là "cái hố"( chắc đã nhỏ đi nhiều so với ngay sau vụ nổ) là khá lớn, nhưng không nằm chính giữa đồi mà nằm chếch đi, mặt khác đồi A1 không phải là một đồi có một "ngọn" mà hình như là hình yên ngựa thì phải (xin lỗi các bác, lên lâu lắm rồi không nhớ chính xác ). Chính vì thế, chỉ một phần hầm ngầm bị phá huỷ.
    Quân Pháp ở A1 tất nhiên là thiệt hại nặng, và trên lý thuyết, vẫn còn khả năng chiến đấu. Sau khi ta làm chủ khu trung tâm, địch ở đây mới ra hàng. Em cũng chẳng giám chắc 100%, tất cả những gì em viết ra là đọc được và nghe được, chứ làm gì có diễm phúc chứng kiến. cứ coi đó như là thêm một ý kiến góp vui cùng các bác.
    Phù thuỷ là xinh nhất !
  6. hailua_dichat

    hailua_dichat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Chào bạn VQT, tui hoàn toàn tin những gì bạn nói, theo tui nghĩ , bà con ta khi đã vô Box này, về danh dự tất thảy đều nói lên những gì mình biết , nghe hay đọc thui, thiết nghĩ bạn cũng không phải băn klhoan quá
    về việc tụi pháp cảm nhận được tiếng đào hầm , theo chỗ tui biết thì không phải ở A1 mà sau đó khi quân ta siết chặt cứ điểm
    tại vì lúc đánh A 1 người Pháp vẫn còn khá tự tin về công sự của họ
    mãi cho đến khi chúng ta siết chặt vòng vây tức là quá gần cứ điểm lính pháp mới cảm nhận được. Bạn có nhớ rằng có thời điểm , khi Pháp tiếp viện bằng Dù thì hầu như là quân ta thu đuợc chiến lợi phẩm này bỏii vì lúc đó vòng hào đã qua 1gần với cứ điểm rồi!
    nếu bạn nào có thêm thông tin thì Post lên nhé!
    [red]
    Xin Cám ơn bạn thứ 13 đã quan tâm đến tui, HaiLúa
    [red]
  7. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Tôi ko dám khẳng định về câu chuyện của tôi kể là 100% đúng sự thực, nhưng như tôi đã nói chuyện này dựa trên lời giảng của một vị giảng viên dại học. Nên nói chung là có thể tin tuởng được.
    Về ngọn đồi đuợc đánh đầu tiên ko phải là A1, trận đánh đuợc miêu tả là trận đánh đầu tiên truớc khi ta tấn công các cứ điểm. Cho nên trận đánh mà tôi nói ở trên đuợc miêu tả là trận đánh sớm nhất nằm ngoài ý muốn của cả hai bên trưóc khi chiến dịch nổ ra.
    Về việc nổ bộc phá, đúng như các bạn nói, chúng ta đã cho nổ bộc phá, và chấp nhận hy sinh nguời. Cách thức là kích hoạt bằng ánh sáng, tuy nhiên rất may mắn là nguời kích hoạt lại ko hy sinh(tôi ko rõ lý do, việc này tôi đọc trên báo An ninh thế giới)
    Chúng ta đã ko tính toán đúng, khiến mục tiêu cách xa địa điểm nổ. Hiệu quả ko đạt đuợc cao như mong muốn.
    Còn nữa, hailua nói kô đúng, hiệu quả của việc nổ bộc phá đã phá sụt một góc đồi chứ ko nhỏ như bạn nghí đâu
    Nước chảy đá mòn
    Được luuthuy sửa chữa / chuyển vào 22:14 ngày 12/05/2003
  8. hailua_dichat

    hailua_dichat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    Xin hân hạnh được hầu chuyện cùng cô nương
    Trước hết về chuyện KT một chút , ANTG viết về chuyện này, tui có biết và một vài người bạn tui cười gần chết, bởi vì từ từ cha ông mẹ đẻ tới nay tụi tui mới nghe nói kích nổ thuốc nổ bằng ánh sáng ( light) trước giờ KT phát nổ phổ thông nhất là cơ khí ( va đập) hoặc hẹn giờ, dây cháy, kíp điện , sau này là từ trường ( sau 1960) , sóng cao tần và bây giờ có thêm Hồng ngoại ( cự ly ngắn ) và Laser chứ không phải Light! thêm nữa nên nhớ thời điểm đó là 1954 nên KT chưa phát triển như ngày nay
    Về các vấn đề KHKT nếu Cô Nương coi trên các báo đó phải hết sức cẩn thận bởi vì tui biết nhiều phóng viên kiến thức về KHKT kém đã đành mà ngay cả biên tập cũng không hiểu nên cứ bê nguyên xi những từ dịch từ các báo nước ngoài về làm nhiều phen cười muốn chết !
    Việc sụt một góc đồi tui nhớ đã có lần một tạp chí nào đưa ra một công thức tính toán rằng nếu cần đánh sụt một góc đồi như nhiều báo chí sau này mô tả thì cần một lượng thuốc nổ ( khi đó ta dùng là TNT) cỡ vào khoảng gấp 20 lần số mà ta đã dùng, ( việc tính toán này không khó khăn lắm đâu) nên nhớ hồi đó để có được một lượng TNT như vậy đã là cả một cố gắng lớn của CB VN rùi!
    còn báo chí nói như thế nào là một góc đồi mà chẳng được phải không cô nương?
    vấn đề là phân tích trên cơ sở thực tế thui!
    Kính Cô Nuơng!
    [red]
    Xin Cám ơn bạn thứ 13 đã quan tâm đến tui, HaiLúa
    [red]
  9. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1

    Trả lời hai lúa, cám ơn bác đã bổ sung, thực sự tôi cũng ko phải là nguời kì cựu về Lịch sử nên chỉ có vài ý thế.
    Về việc báo ANTG có đăng, trên thực tế tôi ko tin tờ báo này lắm. VÌ nó đã có một vết ố từ sau khi đăng cái tin về Chuột khổng lồ sau vụ Chernobin ở LX.
    Tuy nhiên, tôi ko tin lắm rằng họ có thể dựng mồ sống dậy một ông vớ vẩn nào đó rồi nói họ là nguời kích nổ. Đành rằng những nhà biên tập ko phải là chuyên gia về thuốc nổ, nhưng mà tôi ko tin rằng tờ báo của một ngành công an lại ko có một kiến thức sơ đẳng về thuốc nổ. Ngoài ra, khó có thể cãi rằng nhân chứng còn sống ở đó, báo có thể viết một kiểu khác.
    Thứ 3, việc sụt một góc đồi theo tôi là có thể, đúng như bác nói, việc đào hầm rất khó khăn, cho nên khả năng đào đi lệch về một góc nào đó của đồi là có thể, ngoài ra, thông tin này tôi cũng đuợc khẳng định từ nguồn tin trên lớp. Cho nên theo ý kiến của tôi là nếu ta đào sai vị trí, huớng lên phần nông hơn, và đi vào một góc nào đó của đồi, thì chuyện sụt một góc là điều hoàn toàn có thể đạt đuợc.
    Nguồn thuốc của ta có đuợc là một nửa từ quả bom Pháp tặng ta và một nửa là ta thu gom được. Nhưng nói chung cũng rất khó khăn để đạt đuợc số luợng như thế.
    Chào bác
    Nước chảy đá mòn
  10. la0ng0and0ng

    la0ng0and0ng Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2002
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài viết của các bạn thấy có nhiều ý kiến tranh cãi, tôi xin đưa ra thêm một tài liệu tham khảo từ cuốn "Lịch sử công binh Việt Nam 1945-1975", NXV Quân đội Nhân dân, 2/1991.
    Ở đồi A1, cuộc chiến đấu giữa ta và địch kéo dài đã gần một tháng. Để tạo điều kiện tiêu diệt toàn bộ quân địch ở Điện Biên Phủ, Bộ chỉ huy Mặt trận thông qua phương án đào hầm ngầm, đưa lượng nổ lớn vào phá công sự kiên cố của địch trên đồi A1.
    Đại đội công binh thuộc đại đoàn 316 triển khai đào được một đoạn đường hầm nhưng có khó khăn về kỹ thuật. Công việc được chuyển giao cho trung đoàn công binh 151. Một phân đội đặc biệt gồm 20 cán bộ, chiến sĩ do đồng chí Nguyễn Phú Xuyên Khung cán bộ tác chiến trung đoàn 151 phụ trách được thành lập.
    Đêm 20 tháng 4 năm 1954 công việc đào đường hầm bắt đầu.
    Khó khăn nhất là khu vực mở cửa đường hầm chỉ cách địch hơn 10 mét. Chúng liên tục ném lựu đạn, bắn như vãi đạn ra xung quanh, ban đêm dùng đèn pha, pháo sáng để kiểm soát mọi hoạt động của ta. Mặc dù có chiến hào, nhưng một số chiến sĩ đã hy sinh và bị thương mới mở được đoạn cửa hầm vừa chui lọt một người. Càng vào sâu công việc càng khó khăn. Đất đào được phải đổ vào túi vải dù đem đổ ra xa, phải dùng đèn pin đã che bớt ánh sáng buộc lên đầu cọc ở cửa đường hầm để ngắm hướng, dùng ống thuốc tiêm làm thước thăng bằng... Mặt cắt đường hầm rộng và cao khoảng 0,90 mét. Khi chui vào sâu, thiếu không khí, một số chiến sĩ bị ngất, phải đưa ra ngoài. Có chiến sĩ một đêm ngất 4 đến 5 lần. Nhưng không một ai nao núng, mà còn nghĩ ra cách nằm nối tiếp nhau, dùng quạt nan quạt vào trong đường hầm để có thêm dưỡng khí làm việc.
    Sau 15 ngày đêm kiên cường, bền bỉ làm nhiệm vụ, đường hầm dài 49 mét đã hoàn thành. Chiều và đêm 4 tháng 4, khối thuốc nổ 1.000 ki-lô-gam chia làm 49 gói được xếp vào cuối đường hầm. Sáu đường dây chuyền nổ nối vào nụ xòe, dây cháy chậm và một đường dây điểm hỏa bằng điện. Phân đội công binh đã hoàn thành xuất sắc việc đào đường hầm và đưa thuốc nổ vào lòng đồi A1. Toàn phân đội đã nêu cao tinh thần dũng cảm hy sinh để làm nhiệm vụ, tiêu biểu là đồng chí Lưu Viết Thoảng, sau này cùng với thành tích phá bom được tuyên dương "Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân".
    Ngày 1 tháng 5 năm 1954, đợt ba của chiến dịch bắt đầu. Pháo binh ta dội sấm sét vào các cứ điểm của địch. Bộ binh nhanh chóng đánh chiếm các cao điểm còn lại ở phía đông. Đêm 3 tháng 5, quân ta chỉ còn cách sở chỉ huy địch 300 mét. Ngày 4 tháng 5, địch ném thêm một tiểu đoàn dù xuống Điện Biên Phủ và chuẩn bị phá vây, tháo chạy sang Lào.
    18h ngày 6 tháng 5 năm 1954, pháo binh và các loại súng của ta đồng loạt, dồn dập vào các vị trí cuối cùng của địch. Vào lúc 20 giờ 30 phút, khối thuốc 1.000 ki-lô-gam ở đồi A1 được gây nổ. Khói bụi bốc lên, tiếng nổ nặng nề. Do chưa đặt đúng đáy hầm ngầm, khối thuốc chỉ phá hủy một phần công sự. Quân địch chết một số, bọn còn lại choáng váng, hoảng hốt. Cuộc chiến đấu trên đồi A1 tiếp diễn gay go quyết liệt. Đến 4 giờ 30 phút sáng 7 tháng 5 năm 1954, trung đoàn 174 (đại đoàn 316) mới hoàn toàn làm chủ trận địa.
    17 giờ 30 phút ngày 7 tháng 5 năm 1954, tướng Đờ-cát và toàn bộ tham mưu tập đoàn cứ điểm Điện Biên Phủ bị bắt sống. Gần 10.000 quân địch ra hàng.
    Cũng trong đêm 7 tháng 5 năm 1954, đại đoàn 304 tiến công phân khu Nam. Quân địch rút chạy, bị bộ đội ta truy kích bắt sống 2.000 tên.
    Một vài thông tin thêm (trích từ "Sổ tay sự kiện chiến tranh Việt Nam" - Jeff Stein - Marc Leepson -NXB Chính trị Quốc gia):
    - Từ năm 1950, Mĩ bắt đầu cung cấp viện trợ quân sự cho Pháp nhằm chống lại Chủ tịch Hồ Chí Minh.
    - Tác giả cuốn "Một người Mĩ trầm lặng" là Graham Green. Người ta cho rằng nhân viên tình báo CIA Edward G.Lansdale người được cử tới Sài Gòn để củng cố chính quyền miền Nam Việt Nam chống lại cộng sản, là nhân vật chính của Graham Green.
    - Năm đó, Mỹ cung cấp 40% chi phí chiến tranh của Pháp tại Đông Dương.
    - Năm 1954, Mĩ cung cấp 1 tỷ đô-la cho chiến dịch Đông Dương, lúc đó Ngô Đình Diệm là thủ tướng của Bảo Đại.
    - Ngô Đình Diệm lên nắm quyền ở Sài Gòn từ một cuộc "trưng cầu ý dân" do Mỹ tổ chức ở miền Nam.
    - Có từ 10 đến 20 triệu ga-lông chất rụng lá màu da cam đã được rải ở miền Nam Việt Nam từ tháng 3-1965 đến tháng 6-1970 (1 ga-lông ~= 3,79 lít). Chất độc được rải bằng máy bay C-123, ngoài chất độc màu da cam còn có năm loại chất diệt cỏ khác được dùng ở Việt Nam: trắng, xanh da trời, đỏ tía, hồng, xanh lá cây - khác nhau ở mức độ khả năng hủy diệt.

Chia sẻ trang này