1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến tranh biên giới phía Bắc 1979 và 1984 (phần 3)

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi Su35Fk, 15/02/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. kalatnhikop

    kalatnhikop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2008
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    không cho chúng nó thoát ,không cho chúng nó thoát , chúng bay vào sẽ không có đường ra .(do trình kém tôi mượn cái ảnh ) bọn bành trướng hãy nhớ kỹ bài học này ,một khi muốn xâm lăng việt nam ,người việt nam có câu :"miếng ngon nhớ lâu ,đòn đau nhớ đời "
  2. dodien1305

    dodien1305 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2008
    Bài viết:
    1.234
    Đã được thích:
    3
    Nhớ lại đêm 17 tháng 2 năm 1979

    Dương Danh Dy
    gư?i cho BBCVietnamese.com tư? Ha? Nội





    Tháng 9 năm 1977, tôi được lãnh đạo Bộ Ngoại giao Việt Nam cử sang làm Bí thư thứ nhất tại Đại sứ quán Việt Nam tại Bắc Kinh, chuyên làm công tác nghiên cứu.
    Quan hệ hai nước Việt Trung, từ lúc tôi ở trong nước đã xấu, lúc này càng xấu đi từng ngày.
    Dòng ?onạn kiều? dưới sự kích động của nhà đương cục Trung Quốc vẫn lũ lượt kéo nhau rời khỏi Việt Nam, một phần về Trung Quốc một phần đi sang các nước khác.
    Lấy lý do cần có tiền để ?onuôi nạn kiều?, ngày 13/5/1978 lần đầu tiên nhà cầm quyền Trung Quốc tuyên bố cắt một phần viện trợ không hoàn lại đã ký cho Việt Nam và rút một bộ phận chuyên gia về nước.
    Không lâu sau đó, ngày 3/7/1978 chính phủ Trung Quốc tuyên bố cắt hết viện trợ và rút hết chuyên gia đang làm việc tại Việt Nam về nước.
    Xung đột biên giới trên đất liền, nhất là tại điểm nối ray trên đường sắt liên vận Hà Nội-Bằng Tường ngày càng tăng (có lúc có nơi đã xảy ra đổ máu).
    Chuâ?n bị ti?nh huống xấu
    Tháng 7 năm 1978 chúng tôi được phổ biến Nghị Quyết TW 4, tinh thần là phải thấu suốt quan điểm nắm vững cả hai nhiệm vụ vừa xây dựng kinh tế vừa tăng cường lực lượng quốc phòng, chuâ?n bị tốt và sẵn sàng chiến đấu.
    Tháng 11 năm 1978 Việt Nam ký ?ohiệp ước hữu nghị và hợp tác? với Liên Xô.
    Đến tháng 12 năm 1978 mọi việc chuẩn bị cho tình huống xấu nhất trong đại sứ quán đã làm xong. Sứ quán nhận được máy phát điện chạy xăng (và đã cho chạy thử), gạo nước, thực phẩm khô đã được tích trữ đầy đủ, đại sứ quán mấy nước anh em thân thiết cũng nhận được các đề nghị cụ thể khi bất trắc xẩy ra?
    Tôi không bao giờ có thể quên vẻ mặt lỗ mãng và lời nói ?obạo đồ? đầy giọng tức tối của ông ta (Đặng Tiê?u Bi?nh).

    Tôi được đồng chí đại sứ phân công đọc và lựa chọn các tài liệu lưu trữ quan trọng, cái phải gửi về nhà, cái có thể hủy,
    Tháng 12 năm 1978 trong chuyến thăm mấy nước Đông Nam Á, trong một cuộc trả lời phỏng vấn, Đặng Tiểu Bình vừa hùng hổ vừa tức tối nói một câu không xứng đáng với tư cách của một người lãnh đạo một nước được coi là văn minh: ?oViệt Nam là côn đồ, phải dạy cho Việt Nam bài học?.
    Tôi không bao giờ có thể quên vẻ mặt lỗ mãng và lời nói ?obạo đồ? đầy giọng tức tối của ông ta qua truyền hình trực tiếp và tiếng người phiên dịch sang tiếng Anh là ?ohooligan? - tức du côn, côn đô?.
    Rồi ngày 22 tháng 12 năm 1978, Trung Quốc đơn phương ngừng vận chuyển hành khách xe lửa liên vận tới Việt Nam, rất nhiều cán bộ, sinh viên Việt Nam từ Liên Xô Đông Âu trở về bị đọng lại trong nhà khách sứ quán chờ đường hàng không và cuối cùng đến đầu tháng 1 năm 1979 đường bay Bắc Kinh Hà Nội cũng bị cắt.
    Đầu tháng 1 năm 1979 quân đội Việt Nam bất ngờ phản công trên toàn tuyến biên giới Tây Nam, chỉ trong thời gian ngắn đã đập tan sức chống cự của bè lũ Polpot, tiến vào giải phóng Phom Penh. Đây cũng là điều mà Đặng Tiểu Bình không ngờ.
    Lại một quả đắng khó nuốt nữa đối với nhà lãnh đạo Trung Quốc này.
    ''Không đánh nhau không xong''
    Cuối tháng 1 năm 1979 Đặng Tiểu Bình thăm Mỹ, được Tổng thống Carter đón tiếp với nghi lễ rất cao, hai nước quyết định thiết lập quan hệ ngoại giao, và không biết còn bàn bạc gì nữa? Trên đường về nước Đặng Tiểu Bình ghé qua Nhật Bản.
    Trước những tình hình trên, một số anh em nghiên cứu chúng tôi đã khẳng định khá sớm: hai nước anh em thân thiết như răng với môi này không đánh nhau một trận không xong!

    Lính Trung Quốc bị bắt tại Phố Lu
    Lý trí mách bảo như vậy, thậm chí còn mách bảo hơn nữa: Trung quốc đã từng gây cuộc chiến tranh biên giới với Ấn Độ và nhất là với Liên Xô và cả hai lần họ đều bất ngờ ra tay trước.
    Thế nhưng về mặt tình cảm (bây giờ nhìn lại thì còn có cả sự ngây thơ, cả tin nữa) vẫn hy vọng dù chỉ là chút ít thôi: quan hệ Việt Trung đã từng gắn bó, sâu nặng như vậy, họ không thể một sớm một chiều trở mặt được.
    Không nói tới những khoản viện trợ to lớn có hiệu quả, những tình cảm thân thiết như anh em trước đây, mà ngay trong những giờ phút căng thẳng này, tôi vẫn không thể quên được những việc làm tốt hay tỏ ra biết điều của một số cán bộ Trung Quốc:
    Năm 1977, Nhà máy dệt Vĩnh Phúc do Trung Quốc viện trợ cho ta, sau một hồi chạy thử vẫn không hiện đúng màu nhuộm cần thiết, một kỹ sư Trung Quốc đã bí mật cung cấp cho ta bí quyết. Khi các chuyên gia Trung Quốc khác thấy kết quả đó, không biết do ai chỉ đạo, họ đã ?oxử lý? một cách tàn bạo, anh bị đánh tới chết.
    Khi đoàn chuyên gia Trung Quốc thi công cầu Thăng Long bị cấp trên của họ điều về nước, một số đồng chí đã để lại khá nhiều bản vẽ, tài liệu kỹ thuật về chiếc cầu này cho ta. Tôi biết chiếc cầu Chương Dương do ta tự thiết kế thi công sau này đã dùng một số sắt thép do phía Trung Quốc đưa sang để dựng cầu Thăng Long.
    Mặc dù khi truyền hình trực tiếp , Trung Quốc không thể cắt được câu nói lỗ mãng của Đặng Tiểu Bình: Việt Nam là côn đồ, nhưng báo chí chính thức ngày hôm sau của Trung Quốc đã cắt bỏ câu này khi đưa tin ( chỉ còn đăng câu ?ophải dạy cho Việt Nam bài học? , nghĩa là đỡ tệ hơn).
    Chúng tôi đaf la?m gi??
    Trong bối cảnh trên, cuộc chiến tranh biên giới đẫm máu ngày 17/2/1979 do nhà cầm quyền Trung Quốc - mà người chủ xướng là Đặng Tiểu Bình, phát động, về tổng thể không bất ngờ đối với chúng tôi, nhưng về thời gian cụ thể và nhất là về qui mô binh lực mà Trung Quốc sử dụng thì quả là không tính tới.
    Sau này những day dứt về dự báo không chính xác trên đã có phần giảm bớt, khi được biết có một số cán bộ trung cấp và một số đơn vị quân đội Trung Quốc chỉ sau khi đã tiến vào lãnh thổ nước ta rồi họ mới biết là phải đi đánh Việt Nam.
    10 giờ tối ngày 17/2/79( tức 9 giờ tối Việt Nam) tôi bật đài nghe tin của đài tiếng nói Việt Nam, không thấy có tin quan trọng nào liên quan đến hai nước, tôi chuyển đài khác nghe tin.
    Khoảng 10 giờ 30 phút đồng chí Trần Trung, tham tán đại biện lâm thời( thời gian này đại sứ Nguyễn Trọng Vĩnh về Việt Nam họp) đến đập mạnh vào cửa phòng tôi: Dy, lên phòng hạnh phúc họp ngay, Trung Quốc đánh ta rồi!
    Về mặt tình cảm (bây giờ nhìn lại thì còn có cả sự ngây thơ, cả tin nữa) vẫn hy vọng dù chỉ là chút ít thôi: quan hệ Việt Trung đã từng gắn bó, sâu nặng như vậy, họ không thể một sớm một chiều trở mặt được.

    Ít phút sau, một số đồng chí có trách nhiệm đã có mặt đông đủ. Đồng chí Trần Trung phổ biến tình hình nhà vừa thông báo: sáng sớm ngày 17/2, bọn bành trướng Trung Quốc đã tấn công trên toàn tuyến biên giới trên đất liền ( 6 tỉnh của Việt Nam lúc đó) với qui mô 20 sư đoàn bộ binh.
    Hai sư đoàn chủ lực của ta cùng với bộ đội địa phương và anh chị em dân quân du kích đang anh dũng chống trả.
    "Nhiệm vụ của chúng ta bây giờ là dịch ngay bản Tuyên Bố của chính phủ ta ra 3 tiếng Trung, Anh, Pháp để phục vụ cho cuộc họp báo quốc tế sẽ phải tổ chức và để thông bào càng rộng càng tốt cho một số nhân dân Trung Quốc biết rõ sự thực."
    Bộ phận dịch tiếng Trung, dưới sự chỉ huy của anh Thái Hoàng-Bí thư thứ nhất, gồm hai đồng chí Hoàng Như Lý, bí thư thứ ba và Chu Công Phùng cán bộ phòng chính trị, đã dịch văn bản một cách ?ongon lành?; đồng chí Lê Công Phụng, bí thư thứ ba phụ trách phần dịch tiếng Anh cũng không vất vả gì; riêng phần tiếng Pháp, đồng chí Minh, phiên dịch tiếng Pháp do mới ra trường không lâu, nên có đôi lúc tỏ ra luống cuống.
    Guồng máy dịch, in roneo, soát, sửa lại bản in nhanh chóng chạy đều, mọi người làm việc không biết mệt với lòng căm giận bọn bành trướng.
    Thi thoảng mấy câu chửi bọn chúng như kìm nén không nổi lại khe khẽ bật ra từ vài đồng chí. Không căm tức uất hận sao được?
    Khi chúng tôi hoàn thành công việc thì trời đã hửng sáng (đài BBC sau đó đã đưa tin, tối ngày 17/2/1979 toàn Đại sứ quán Việt Nam để sáng đèn).
    Những người ngoài 40, 50 chúng tôi sau một đêm vất vả không ngủ vẫn tỏ ra bình thường nhưng riêng hai đồng chí Phùng và Minh đang tuổi ăn tuổi ngủ, tuy được đồng chí Đặng Hữu-Bí thư thứ nhất, tiếp sâm, nhưng vẻ mặt sau một đêm căng thẳng đã lộ nét mệt mỏi. Thương cảm vô cùng.
    Tuy vậy, chúng tôi đã nhanh chóng bước vào ngày làm việc mới với tất cả sức mạnh tinh thần và lòng căm thù bọn bành trướng bá quyền, nước lớn.
    Quá khứ 30 năm
    Cuộc chiến tranh do nhà cầm quyền Bắc Kinh mà người chủ xướng là Đặng Tiểu Bình gây ra, kết thúc đã 30 năm.
    Sau khi bình thường hóa, quan hệ hai nước nhìn chung phát triển khá tốt.
    Tuy nhiên cần nhấn mạnh một điều, vì nghĩa lớn, chúng ta đã thực hiện đúng lời cam kết: không nhắc lại chuyện cũ. Nhưng ở phía bên kia, một số kẻ không biết điều, vẫn thường xuyên, xuyên tạc sự thật lịch sử, rêu rao, tự cho là đã ?ogiành thắng lợi?, là ?ochính nghĩa?, là ?oViệt Nam bài Hoa, Việt Nam chống Hoa, Việt Nam ?oxua đuổi nạn kiều?, Việt Nam xâm lược Cămpuchia? v.v..
    Cho đến hôm nay, một số cuốn sách lịch sử, sách nghiên cứu, không ít bài thơ, truyện, ký?vẫn nhai lại những luận điệu trên dù hai nước đã bình thường hóa quan hệ được gần hai chục năm.

    Vết thương chung phải do cả hai bên cùng đồng tâm, thành ý chữa trị thì mới có thể lành hẳn.

    Tôi nghỉ hưu đã được hơn mười năm nhưng do vẫn tiếp tục nghiên cứu về Trung Quốc, nên thỉnh thoảng vẫn có dịp gặp các bạn cũ công tác tại Bộ Ngoại Giao Trung Quốc trước đây cũng như nhiều học giả Trung Quốc.
    Không dưới một lần tôi đã thân tình và nghiêm túc nhắc họ: nếu các bạn chỉ nhận phần đúng trong những việc xảy ra trong thời gian trước đây, đổ hết lỗi cho cho người khác thì quan hệ Việt Trung dù ai đó có dùng những chữ vàng để tô vẽ cũng không thể nào xóa bỏ được những vết hằn lịch sử do người lãnh đạo của các bạn gây ra, quan hệ hai nước không thể nào thực sự phát triển tốt đẹp được, vì những hoài nghi lớn của nhân dân hai bên chưa được giải tỏa?
    Mong rằng một số nhà lãnh đạo Trung Quốc hiện nay nên nhớ chuyện sau: nếu không biết lời dặn của Chủ tịch Mao với đoàn cố vấn Trung Quốc khi sang giúp Việt nam thời kỳ chống Pháp: ?~Tổ tiên chúng ta trước đây đã làm một số việc không phải với nhân dân Việt Nam, các anh sang giúp nước bạn lần này là để trả nợ cho cha ông?T; và nếu không thấy trong chuyến thăm Việt Nam lần đầu tiên sau khi hòa bình lập lại ở miền Bắc, Thủ tướng Chu đã tới dâng hương tại đền thờ Hai Bà, thì chắc chắn những người Việt Nam thời đó không dễ quên được chuyện cũ để nhanh chóng hòa hiếu với Trung Quốc như sau đó đâu?
    Vết thương chung phải do cả hai bên cùng đồng tâm, thành ý chữa trị thì mới có thể lành hẳn.
    Chúng ta không nói lại chuyện cũ là vì nghĩa lớn, chứ không phải vì chúng ta không có lý, không phải vì người Việt Nam sợ hãi hay chóng quên.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/indepth/story/2009/02/090216_duongdanhdy.shtml
  3. weingarten

    weingarten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0

    Đặt một tràng hoa và kính cẩn nghiêng mình trước vong linh những anh hùng đã hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ quê hương ba mươi năm trước.Các thế hệ đi sau vĩnh viễn không quên! Tổ quốc Việt nam vĩnh viễn không quên những hy sinh xương máu của các anh chị!
    Được weingarten sửa chữa / chuyển vào 19:44 ngày 17/02/2009
  4. Wehrmacht

    Wehrmacht Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    1.969
    Đã được thích:
    0
    Xem ra mọi người nhất trí để tên topic thành Vệ Quốc rồi nhỉ.
    Vậy kính mong Mod nào đó đổi lại tên topic hộ em thành
    Cuộc chiến tranh Vệ Quốc tại biên giới phía Bắc 1979 và 1984 (phần 3)
    coi như một nghĩa cử tri ân với những người đã ngã xuống 30 trước.
    Được Wehrmacht sửa chữa / chuyển vào 19:57 ngày 17/02/2009
  5. SkidRow83

    SkidRow83 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/10/2005
    Bài viết:
    1.634
    Đã được thích:
    0
  6. thanh06

    thanh06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0

  7. RedDevil89

    RedDevil89 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2008
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    Nêu như chúng ta đã co tác phẩm tuyên truyền cho chính nghĩa cuộc chiến này thì phiá Trung Quốc không phải là không, nhưng bẩn hơn nhiều...
    Trưa nay RK mua đĩa DVD cac bô phim hành động của Trung Hoa, trong đó phim cuối tên là Anh Hùng Đặc Vụ:
    Bối cảnh:Chắc chắn là sau chiên tranh VN và đang trong giai đoạn Trung Việt cực kì căng thẳng!
    Người Mỹ khi rut lui khỏi VN đã đê lại 1 kho thuốc nổ TNT rât lớn và khá bí mật, nhưng ho sợ bị "bật mí" nên quyêt tâm tung 1 đôi biêt kích vao VN phá khi vũ khí này, không thể tung lính chính qui da trắng, họ chọn người Hoa Kiêu đi từ VN đang là ...tù nhân đất Mỹ, tức những kẻ sẵn sàng chiên đâu vì 200k USD và tâm giấy công dân nước Mỹ, cá biệt trong đội có 3 cô gái cực kì căm ghét NC...
    Diễn biến, các bác thây các bô phim Hollywood các toán đặc nhiêm Mỹ đột kích vào lãnh thổ phiến quân ra sao thì ở đây cũng tương tự như vậy đấy ạ!!!
    VN lúc này không khác gì CamPuChia hoặc Taliban Somali, nghèo đói hoag sơ và bị kiểm soát bời các lực lượng NC hêt như phiến quân, cảnh các binh sĩ NC chè chén say sưa, cảnh 1 em bé du kich NC khoảng 7-8 tuồi cầm khâu súng lục chơi trò tử thần với tù binh trong sự hò reo của bạn bè...
    rốt cuộc cả đội "hi sinh" gần sạch, kho súng phát nổ, mà công lao lớn nhât thuộc về các cô gái, ho đã liều chết "quyết không đê kho vũ khí này rơi vào tay Việt +"
    chỉ còn 3 người còn sống, họ chửi Mỹ thâm tê vì không đưa máy bay đón họ, nhưng ho vẫn tìm đường về Mĩ làm công dân nước đó!!!
    .........
    trong 3 nhân vật còn sống, có 2 diễn viên hơi bị nổi tiếng:
    Hồng Kim Bảo
    Diên viễn đóng vai Tư Mã Bât Bình, không biết tên!
    .....
    Phim có thể tìm thây dê dàng, có ***g tiếng ạ!
    VN minh chắc không có vụ xuyên tạc kiểu này!
  8. quylun87

    quylun87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2007
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    tưởng nhớ các anh, không chỉ trong ngày hôm nay mà luôn luôn.
  9. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Hehe, mô típ này là của phim HK chứ đâu phải TQ.
  10. RedDevil89

    RedDevil89 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/12/2008
    Bài viết:
    167
    Đã được thích:
    0
    hìhì, tại em thấy có thăng cha Tư Mã Bất Bình kìa, nên cứ tưởng phim Trung Quốc! công nhận mây tay này tưởng tượng hay thật!

Chia sẻ trang này