1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến tranh biên giới phía Bắc 1979 và 1984

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi chiangshan, 11/02/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. weingarten

    weingarten Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2007
    Bài viết:
    195
    Đã được thích:
    0
    Bỏ ra một tuần mới đọc hết topic.Cám ơn bác Sơn nhé,topic của bác nhiều thông tin hay lắm.Em có chút thắc mắc này, định mang ra hỏi ở bên Lịch sử F3 nhưng thấy các bác cao niên tập trung hết ở bên này nên làm phiền các bác giúp.Chuyện là thế này,nhà em mấy người đi lính F3.Bản thân em huấn luyện tân binh ở C61.Em thường được nghe-người nhà và CCB-kể là giữ Pháo đài, Thâm mô và 339 là 3C của D6.Có người còn kể rõ,ông Hoàng Hữu Nam là Ctrưởng C62,trước ngày 17.02 được đi phép về đến thị xã rồi nghe tin đánh nhau lại quay lên.Nhưng theo tài liệu trong này thì giữ Pháo đài là C42.Vậy thông tin nào đúng.Còn một chuyện nữa là hồi 91 sư3 có tham gia một cuộc diễn tạp lớn.Toàn F hành quân gần 100km lên phía bắc Lạng Sơn,lính E12 mang cả đạn thật,bám sát xe tăng mà hành tiến.Ko biết có liên quan gì đến cái vụ13.02.91 ko ạ
  2. vaxiliep

    vaxiliep Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/03/2006
    Bài viết:
    1.180
    Đã được thích:
    2
    Oéo cằm bác Cao Sơn trở lại! Dạo này bác đi đâu mà anh em ko thấy mặt thía?
  3. doduonghien1980

    doduonghien1980 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/02/2006
    Bài viết:
    159
    Đã được thích:
    0
    Trở lại với "Gửi em ở cuối sông Hồng". Thật khó hình dung, bài thơ được sáng tác từ bối cảnh cuộc chiến khốc liệt giữa ta và địch trong chiến tranh biên giới tháng 2 năm 1979. Cuộc chiến đau lòng tới mức, cứ nhắc cụm từ "Tháng hai bảy chín" là ai nấy lặng đi, Dương Soái cũng lặng đi. Anh tẩn mẩn đi lục tìm những bản thảo viết tay trên những vuông giấy nâu xám một thời. Chữ anh viết bằng bút mực xiên xiên, nhi nhít gạch xoá. Đó là phóng sự tường thuật trực tiếp từ chiến trường máu lửa "một mất một còn" hồi "tháng hai bảy chín".
    Dương Soái kể:
    "Năm 1979, chiến tranh biên giới nổ ra. Tôi nhận lệnh của lãnh đạo vào chiến dịch "tường thuật nóng"! Tôi đi ngược lên biên giới, gặp những đoàn người sơ tán, họ đi trùng trùng với nỗi hoang mang khủng khiếp! Những hình ảnh không bao giờ tôi quên được: thỉnh thoảng pháo địch lại nã trúng đoàn người chạy đạn. Vài người chết. Đoàn người càng táo tác. Họ dắt díu nhau chạy xuôi vào nội địa, cũng chẳng biết sẽ đi đến đâu. Có người vai đeo súng trường, máu trên người vẫn xối xả, ròng ròng. Họ vẫn cứ đi. Chợt tôi gặp tiểu đoàn bộ đội vừa quần nhau với giặc trở ra. Họ gặp nhau, ai cũng xuýt xoa: "Tao tưởng mày chết rồi". Vài người khóc, rồi tất cả cùng khóc. Bộ đội mình hy sinh nhiều quá, có đơn vị gần hết... quân số. Gặp nhà báo, anh em chỉ nhờ mỗi việc: anh viết bài, nhớ báo tin cho gia đình, đồng đội là chúng em vẫn còn sống. Chúng em không thể lui về tuyến sau được giữa lúc tổ quốc lâm nguy này. Em còn thì biên giới mình vẫn còn. Nhiều người mượn tôi cái bút viết thư cho gia đình. Có người viết vài dòng rồi đề địa chỉ gia đình, người yêu vào cuối lá thư rồi nhét vào tay tôi nhờ tôi kiếm phong bì, ghi địa chỉ, bỏ thư vào thùng hộ. Có người chỉ đưa mỗi tên hòm thư người thân rồi bảo: "Anh viết hộ em mấy dòng. Chỉ cần nói rằng em vẫn sống!". Có người viết thư cũng chỉ với mong muốn, cần gửi những dòng chữ cuối cùng của mình về tới gia đình! Tôi đã khóc và mỗi lúc nhớ đến chuyện này tôi lại muốn khóc.
    Tôi đi gửi đầy một thùng thư cho anh em lính trẻ. Có anh bảo vệ đài truyền thanh bị pháo tiện đứt hai rẻ xương sườn. Có anh dân quân bị mảnh pháo bắn bay văng mất gót chân, anh vẫn hướng dẫn bà con sơ tán, mỗi bước chân một bước đỏ loang toàn máu. Có đơn vị, tôi vừa hoàn thành chương trình, giọng anh lính trẻ phát biểu hồn nhiên trên đài xong thì cũng là đồng đội cấp báo: chính anh ấy đã hi sinh!
    Giữa hai trận đánh, anh ngồi trong căn nhà lá ở Phố Lu (là nhà khách của huyện) và làm... thơ. Anh viết trong tâm trạng của một người mong manh sinh tử ngoài mặt trận, muốn gửi tình yêu thương tha thiết ấy về với người hậu phương. Trong tâm trạng của một người yêu gửi một người yêu (thực tế, lúc bấy giờ, người vợ trẻ và gia đình Dương Soái cũng đang ở Duy Tiên , Hà Nam - ở cuối sông Hồng). Anh viết, khi anh nhớ tới những lá thư viết vội, viết dở, hoặc không kịp viết gì của những người lính trẻ ngoài mặt trận bỏng rát kia. Thế nên, có những câu thơ, nhiều người vui tính bảo hơi "khát máu", cũng là vì thế (xin phân biệt, khi nhạc sĩ Thuận Yến phổ nhạc, lời bài thơ có một số thay đổi, sau đây là phần thơ):
    "Khi Tổ quốc trao anh lên tuyến đầu chặn giặc
    Khi Lào Cai trong anh đã trở thành máu thịt
    Đạn lên nòng, anh giữ ngọn nguồn sông!
    (...)
    Giữa dòng sông nghìn xác thù ngã gục
    Máu giặc loang ố cả một vùng".
    "Rùng rợn" nhất là những dòng cuối bài thơ: "Nếu gặp dòng sông ngầu lên sắc đỏ" (máu giặc), "qua màu nước sông Hồng, em hiểu chiến công anh!". Bài thơ hay bởi sự chân thành và tính trữ tình của nó. "Nên ngày ngày cùng bạn bè lên chốt/ anh lại xuống sông Hồng cho thỏa nỗi mong em". Cái cảnh "Quân tại Tương giang đầu/ Thiếp tại Tương giang vĩ"; rồi cảnh "Anh ở đầu sông em cuối sông/ Sống chung dòng nước Vàm Cỏ Đông", từ cổ xưa đến giờ, bao giờ cũng lãng mạn như thế.
    Link đây ạ:
    http://my.opera.com/dodoanhoang/blog/gui-em-o-cuoi-song-hong
    được ptlinh sửa chữa / chuyển vào 09:01 ngày 06/08/2007
  4. P20

    P20 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    02/11/2006
    Bài viết:
    5.619
    Đã được thích:
    203
    Mình xin bổ xung 1 tí!Ông già mình đánh nhau trong Nam kể là ốp bẹ chuối,sau đó mới quấn giẻ vào,nhưng mà bắn được 3 phát thì nó bung ra+kêu to hơn thế là các ông ấy phải ôm súng chạy,cũng may toàn bắn ứng dụng nên đỡ lỉnh kỉnh
  5. viettrader102

    viettrader102 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2006
    Bài viết:
    1.913
    Đã được thích:
    1
    ở đâu có bán quyển sách này em mua về hả các bác
  6. newformula

    newformula Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    450
    Đã được thích:
    0
    có jì mà kinh hả bạn, mỗi 1 loại cối, fáo đều có tầm bắn max, min, các cụ nhà ta căn cứ vào đó, cứ rúc nách mà cù, pháo nó bị vô hiệu hoá do tầm quá gần đấy mà, còn khi biết biết được tầm max của nó, các cụ lại lấy pháo to hơn đè, nên nó cứ bắn hoài không đến trận địa
  7. lamali

    lamali Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    11/05/2006
    Bài viết:
    3.408
    Đã được thích:
    3.516
    Về chịu khó đọc sánh đi.
  8. supersdream

    supersdream Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/08/2007
    Bài viết:
    787
    Đã được thích:
    1
    .
    chỗ này là không đúng .
    Nói
    thì hơi thô bạo nhưng trong chiến tranh với anh ba tàu này thì pháo binh của ta to bằng nó là may lắm rồi nếu không nói là lạc hậu hơn.
    Nói thêm một chút là bắn ở góc 0 độ là một cách đánh sáng tạo của pháo binh ta đấy các bạn ạ .Với cách bắn này khi ta đấu đại bác với đại bác của VNCH được mệnh danh là ông vua chiến trưòng ) .Mình không nhớ dõ là đại bác bao nhiêu li như nó là mạnh nhất thế giới lúc bấy giờ .Đại bác của ta kém hơn nhưng khi đấu nhau sức công phá của ta cũng chẳng kém ông vua chiến trường .Đơn giản là bắn ỏ góc 0 độ ta không những tận dụng được sức công phá của thuốc nỏ mà còn tận dụng được động năng của viên đạn nữa
  9. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Chẹp, trên đời chả có ai đấu pháo kiểu đấy đâu ạ. Bắn thẳng chỉ dùng để chống lô cốt, bộ binh, tăng.... ở tầm gần thôi ạ.
  10. Mr_Hoang

    Mr_Hoang Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    23/12/2004
    Bài viết:
    8.879
    Đã được thích:
    10.411
    Thế việc vác pháo lên đồi, bắn thẳng vào các căn cứ hoả lực của Mỹ có được tính là đấu pháo không ?
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này