1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến tranh Biên giới Tây nam - Sư đoàn 341 Bộ binh Sông Lam.

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi littlemanonsmallearth, 28/09/2011.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Songtumon

    Songtumon Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/05/2011
    Bài viết:
    199
    Đã được thích:
    6
    Cám ơn bác, rất hay.
  2. Songtumon

    Songtumon Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    28/05/2011
    Bài viết:
    199
    Đã được thích:
    6
  3. littlemanonsmallearth

    littlemanonsmallearth Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/08/2002
    Bài viết:
    638
    Đã được thích:
    168
    Tiếp theo...


    Để lại nhóm anh em và tên Pốt tại đó . Tôi cùng mọi người tiếp tục hành tiến truy kích theo đội hình . Hướng Tiểu đoàn 2 đã ngớt tiếng súng . Hướng Tiểu đoàn 3 , tiếng súng vẫn nổ dồn dập . Vẫn có những loạt đạn thẳng , của bọn Pốt về hướng tấn công của chúng tôi . Bọn Pốt vừa chạy vừa quay súng lại bắt hú họa .

    Nhưng cũng đã có một vài anh em trúng đạn . Các đ/c y tá đang khom người băng bó vết thương cho ae . Đại đội 2 , Đại đội 1 , đã lẫn vào nhau . Cùng tấn công về phía Đông . Hướng bọn Pốt rút chạy . Gặp Tiểu đoàn 3 , nên chiến sự hướng đó vẫn còn tiếp tục diễn ra . Giữa một bên đón lõng bủa lưới vây . Một bên cùng đường tháo chạy , đang bị ép phía sau . Hướng phải thì có cả TTG rồi . Nên bọn Pốt ko chạy về hướng đó . Chúng vừa chống trả Tiểu đoàn 3 , vừa tháo chạy sang hướng trái Đông Bắc . Chúng vừa chạy vừa điên cuồng chống trả , bằng những loạt đạn AK bắn thẳng . Để cản bước tiến của đối phương .

    Đúng là chúng ta đã vây cả 4 mặt . Nhưng khi Đại đội 1 đã tấn công vào Phum . Đã giáp quân với Đại đội 2 , thì như vậy , tạo kẽ hở là giữa Đại đội 1 và Tiểu đoàn 3 ở hướng Đông Bắc . Vì Tiểu đoàn 3 cũng đã tấn công vào Phum .

    Thật sự thì cũng không thể nào vây bọc thật kín được . Vì địa hình rất rộng . Phát hiện Pốt vọt ra cánh đồng , anh em truy đuổi ra tới ngoài rìa Phum khoảng 200 – 300 m . Bọn Pốt chạy như vịt ở đồng nước . Về khoảng chạy , miếng võ “ ù té quyền” này thì lính Pot rất giỏi . Phải nói là vô cùng giỏi . Giỏi hơn anh em mình . Anh em mình nào là bi đông nước . túi lương khô , túi đạn dự phòng . Mấy quả lựu đạn . con dao găm . cái xẻng , cái cuốc . Một cái thắt lưng nặng hàng chục kg . Lại còn mũ cối sắt , đi giầy dép v v … Trang bị nặng nề hơn Pót nhiều . Lại phải thức cả đêm luồn sâu . Sức đã cạn . Nên không thể đuổi theo theo kịp chúng .

    Anh em các đơn vị ngừng truy kích . Mà chỉ giá súng 12,7 ly , đại liên , cối 60 ly bắn đuổi là phát huy hỏa lực hữu dụng nhất . Nhìn những thằng Pốt đang chạy bỗng giơ tay lên trời đổ ập xuống , do trúng đạn . Hay cả toán đang chạy , đột nhiên đồng loạt nằm xuống . Rồi oàng- oàng đạn cối nổ tung nước , nơi Pốt nằm . Một vài thằng đứng lên chạy tiếp . Trông thật là vui , thật sướng mắt . Đúng là như trong phim . Ước gì có phóng viên chiến trường , quay được cảnh ae mình truy kích Pot . Tiêu diệt bọn Pot thế này thì quý giá biết bao .

    Tôi nói với anh Công , trận này mà thằng nào còn sống , thì cũng phải sợ tới già . Các loại súng , cối bắn đuổi một lúc nữa . Bóng những cái áo đen đã mất hút vào Phum xa . Lúc này mới chưa tới 8h sáng . Một trận thắng lợi ngoài cả dự tính . Anh em các đ/v đi thu nhặt được mất chục khẩu súng các loại . Đếm được hơn trăm xác Pót . Bắt được 1 thằng tù binh là Tiểu đoàn phó , Tiểu đoàn 121 của Pot .
    Về phía ta thương vong rất ít . Các đ/v chốt lại khu vực vừa tác chiến . Đến quá trưa thì rút về vành đai chốt giữ của mình .


    Như vậy là : Sau khi lật cánh từ đường 1 về hướng đường 13 . Hoán đổi vị trí cho Sư đoàn 9 . Những ngày sau , ae được thông báo là : Sư đoàn 9 lại đang gặp rất nhiều khó khăn ở khu vực trên Rừng Sở , tới cầu Prasot . Có trận anh em “ rút” khỏi trận địa không có tổ chức . Bỏ lại cả 2 xe tăng của lữ 22 , vì ruộng lầy , bb rút trước nên lính tăng cũng chỉ còn cách “ dời xe “. Xe oto zep của Sư trưởng Tạ quang Tỷ cũng phải vất lại v.v....

    Trong khi đó Sư đoàn 341 , thì lại lập được những trận thắng lớn mang tính lịch sử . Như mở rộng được địa bàn , có chiều sâu trung bình 15km sang đất K . Trận ngày 15/6/78 . tiêu diệt và thu được một xe bọc thép M113 . Trận này 20/6/78 thì thắng lớn diệt hơn trăm tên , thu mấy chục súng các lọai , bắt sống được cả một Tiểu đoàn phó của Pốt . Anh em lại thương vong rất ít .

    Khoảng giữa năm 78 . Thì thông tin về cuộc chiến tranh BGTN đã được phổ biến , thông báo và tuyên truyền sâu rộng trong cả nước . Chứ không bị che đậy thông tin như trước nữa . Cái điều “ ấm ức” , của những người lính , phải tham chiến từ đầu được giải tỏa . Cũng từ tình hình như vậy . Nên Tổng cục chính trị , và các cơ quan báo chí truyền thông . Đã cử rất nhiều phóng viên báo xuống các các đơn vị .

    Sư đoàn 341 , ngoài những phóng viên , cộng tác viên báo của Sư đoàn , Quân đoàn . Cũng còn có các đồng chí phóng viên và đội công tác của Tổng cục chính trị . Xuống đi theo dõi viết bài , ca ngợi tinh thần chiến đấu và thành tích chiến đấu của các tập thể , cá nhân trong nhiệm vụ chiến đấu bảo vệ BGTN . Để làm gương điển hình trong việc động viên thanh niên tham gia nghĩa vụ quân sự . Bảo vệ biên giới .

    Sư đoàn 341 , là đơn vị có chiều dầy thành tích trong chiến đấu . Như có những trận đánh đạt hiệu quả cao . Bắt được nhiều tù binh , thu được nhiều vũ khí , đánh thắng các trận lớn dọc vùng Biên giới như Phú Cường , Khánh An , Khánh Bình , Hồng Ngự , Đồng Tháp , Hà Tiên - Kiên Giang v.v...... Trong trận ngày 20/6 này , lại đạt hiệu quả và thành tích chiến đấu rấtcao .

    Mục tiêu của các nhà báo , của đoàn công tác . Muốn xây dựng một điển hình , về cá nhân trong thời kỳ bảo vệ Biên giới Tây Nam . Giống như hồi đánh Pháp , có các điển hình các anh hùng như Bế Văn Đàn , Phan Đình giót . Gương dũng cảm hy sinh tự tẩm săng vào người đốt kho săng định là “em bé đuốt sống “ Thời hoạt động bí mật thì có tấm gương anh Kim Đồng . Thời kỳ đánh Mỹ thì có tấm gương chiến đấu , dũng cảm của Lê Mã Lương . Với câu nói bất hủ là : cuộc đời đẹp nhất là trên trận tuyến đánh quân thù v.v........và vv …

    Đại đội 2 Sông Lam , trong những năm huấn luyện và bảo vệ khu vực vĩ tuyến 17 . Cũng đã là 1 điển hình về ý thức kỷ luật . Có nhiều thành tích trong huấn luyện , tác phong nề nếp chính quy hiện đại vv … Được là tấm gương cho toàn quân học tập những năm 73-74 . Trong chiến đấu giải phóng miền Nam . Đặc biệt là chiến dịch Hồ Chí Minh . Đại đội 2 Sông Lam cũng có nhiều thành tích đặc biệt xuất sắc . Được Đảng , Quốc Hội Nhà nước phong tặng là AHLLVT . Trong chiến tranh BGTN Đại đội 2 cũng là đại đội có nhiều thành tích chiến đấu . Có nhiều cá nhân rất dũng cảm trong chiến đấu . Đang được đ/v đề nghị phong danh hiệu cao quý AHLLVT như Nguyễn song Thao , Ngô khắc Quyền .( cả 2 đ/c này đều bị hy sinh trận ngày 18/7/78 . Đều được truy tặng danh hiệu AHLLVT ).

    Thật ngẫu nhiên , Đ/c Trần Trung Nhẫn lại cũng là chiến sỹ của Đại đội 2 Sông Lam . Lại là lính thế hệ 7/77 . Rất hợp với tiêu trí của 1 điển hình . Trong việc xây dựng 1 điển hình cho 1 lớp chiến sỹ sau 75 ( sau đánh Mỹ ) . Cái tên Trần Trung Nhẫn cũng có cái gì gần gũi và đặc biệt . Trận vừa qua , đ/v thắng lớn . Nhẫn lại bị thương , cùng ae dẫn giải tù binh về . Rất tự nhiên , Nhẫn đã được lọt vào mục tiêu tìm kiếm , xây dựng điển hình của các nhà báo và đoàn công tác .


    Về chuyện chiến sỹ Trần Trung Nhẫn TP cũng đã viết tiếp bài . Kể về sự thật việc “ lăng xê” c/sỹ Nhẫn một cách quá mức . Làm cho CB chiến sỹ trong đơn vị có nhiều bức xúc . Có lúc như dathao nói đúng là có tác dụng “ ngược”. Nhưng lúc đó chỉ có cấp C - D - E , biết thôi . Bức xúc nhất là cấp Đại đội . Nhưng qua nhiều lần , các cấp chỉ huy lãnh đạo xuống . Đả thông tư tưởng nói về cái ý nghĩa to lớn , cái lợi to lớn , thì chúng ta phải nén cái bức xúc xuống . Mà vui vẻ mỗi người góp cho Nhẫn một ít thành tích . Vì mục tiêu chính trị là : Xây dựng 1 điển hình trong chiến tranh BVBG . Nhằm động viên tinh thần chiến đấu , của cán bộ chiến sỹ trong và ngoài quân đội .

    Vì vậy anh em ta hiểu vấn đề tế nhị này . TP thôi không post tiếp bài đã viết về sự việc Trần Trung Nhẫn nữa .
    Xin cảm ơn anh em!

    Sau trận thắng ngày 20/6/78 . Tình hình toàn tuyến chốt của Trung đoàn 273 , được bình yên mấy ngày . Toàn hướng chốt của Trung đoàn im tiếng súng . Tối đêm cũng không có tiếng ùng oàng . Cắt bụp , tiến súng tập kích của Pốt . Anh em được dịp “ xả hơi” . Ngày thì tích cực cải thiện , chủ yếu là săn bắt cá , mà các loại cá nhỏ ở đây thì nhiều vô kể . Hết cá kho , cá nấu , cá rán , cá nướng , cá sấy . Thì cũng chẳng còn biết làm gì hơn . Các khóm tre cũng đã được khai thác cạn kiệt những cây măng phục vụ cho bữa ăn của lính .

    Mưa . Chính thức mùa mưa 78 đến . Có ngày mưa ào ào , mưa rầm rề , mưa suốt cả ngày , cả đêm . Đúng là mưa nhiều , vô tình đã trở thành kể đồng lõa của Pốt . Gây cho các đơn vị chốt giữ , bao nhiêu phiền toái khổ cực .

    Trước hết là hầm hào , công sự , ngập nước . Nên ngồi gác , không thể ngâm người mãi trong nước được . Như vậy mình đã là mục tiêu lộ trên cao . Mà về đêm , nếu quan sát tốt nhất là phải càng ở vị trí thấp , càng tốt . Ngoài tiếng động phát hiện bằng tai . Còn nhìn được bóng người mờ mờ trong nền trời đêm .

    Tiếp đến là quần áo , anh em lúc nào cũng ẩm ướt . Vì thông thường , mỗi người cũng chỉ có 2 bộ . Mà trong điều kiện mưa triền miên , thì quần áo anh em , làm sao khô được . Nên nhiều anh em , lại phải mặc độc cái quần đùi ( quần xà lỏn). Mưa ẩm ướt , làm quần áo nhanh bị mục rách . Thế là thêm cái khổ của người lính chốt là thiếu quần áo mặc .

    Tiếp đến do ẩm ướt ngâm nước lâu những bệnh dịch nước ăn chân , ăn tay , lang ben , hắc lào , cả ghẻ ngứa v.v.... bắt đầu đồng lõa với Pốt làm khổ lính mình .

    Anh Nuôi , lo chuyện hậu cần cũng thật vất vả . Vì củi đun không có . Phải tận dụng những tre , gỗ , sàn nhà hỏng của dân làm củi đun . Rồi cái nguồn củi này cũng hiếm cũng cạn kiệt dần theo thời gian . Việc tiếp phẩm từ VN sang , 15km hàng ngày của từng đơn vị cũng gian nan không kém . Con đường đi từ Bến Sỏi , Búa Lớn sang . Giờ đây đã nhão nhoét . Công binh phải vào rừng Hòa Hội , chặt hàng vạn cây gỗ to bằng bắp chân , bắp đùi , mang ra lót ngang đường cho xe đi .

    Nếu có việc gì , mà về VN . Được đi nhờ những xe Hồng Hà kéo pháo , vận chuyển . Thì là một lần đi là 1 lần nhớ đời . Vì mọi người đều phải đứng trong thùng xe , bám chặt vào thành xe . Nhún lên , nhún xuống xe theo từng nhịp xóc ổ voi , ổ gà , vượt qua những cây gỗ tròn trơn truội . Duy nhất là chỉ còn đ/c lái xe là phải ngồi ghế lái . Người cứ nhẩy lên nhẩy xuống , nghiêng bên nọ ,ngả bên kia . Đầu đập liên tục vào nóc cabin . Trông thật tội nghiệp .

    Lúc này , hậu cần đã có thêm sáng kiến . Là mang bánh mỳ sang chốt . Như vậy lúc đó đơn vị TP vẫn ngày 3 bữa cơm . Nhưng 2 bữa cơm , một bữa bánh mỳ . Sáng kiến này , cũng giải quyết được phần nào vất vả . Trong việc đun nấu của anh Nuôi . Chăm sóc bữa ăn cho bộ đội trên chốt .


    Yên bình được mấy ngày . Bắt đầu từ ngày 25/6 , bọn Pốt lại tập trung tập kích vào dọc tuyến chốt của Trung đoàn và Tiểu đoàn 1. Lần này chúng tập kích với mật độ dầy hơn , điên cuồng hơn . Cứ khoảng 8h tối , là đã bắt đầu đợt tập kích chúng . Chủ yếu là dùng các loại B40 - B41 và DKZ bắn tập trung vào các điểm chốt của các đơn vị . Có đêm chúng tập kích tới hơn chục lần . Làm cho các đơn vị chốt sinh hoạt rất căng thẳng .

    Đại đội 3 , vẫn là mục tiêu chính của Pốt . Vì đây là điểm đầu , trong thế phòng ngự của Tiểu đoàn . Ngoài các trận tập kích đêm . Ban ngày chúng cũng dùng cả pháo cối , 12,7 ly bắn găm vào đội hình chốt . Những khó khăn về trời mưa , nước lụt ngập , đúng là đã đồng lõa với Pốt . Hành hạ bộ đội mình . Anh em phải chống đỡ chúng rất vất vả . Vì chúng cơ động ngoài ruộng rộng . Mục tiêu di chuyển . Còn chúng ta là chốt cố định , lại bị thụ động . Pháo , cối , hỏa lực của mình cũng đã chi viện tối đa . Mà bọn này như ngày càng say máu . Chúng điên cuồng thể hiện rõ ý đồ lẫn dũi , nhổ chốt của Đại đội 3.

    Đại đội 3 thương vong tăng dần . Quân số bắt đầu thiếu hụt . Tiểu đoàn và Đại đội vẫn kiên cường giữ chốt . Các Đại đội 1 - 2 được tăng cường chốt cho Đại đội 3 để giữ vững địa bàn .
    Khoảng đầu tháng 7/78 . Tiểu đoàn yêu cầu Đại đội 1 , điều 1 Trung đội thiếu sang tăng cường khu vực chốt tiền tiêu của Đại đội 3 . Lúc đó khoảng 5h chiều . Anh Công , Anh Đạc căn cứ vào tình hình chốt của Đại đội . Điều động Trung đội 1 , đ/c Trần Vinh để lại một Tiểu đội chốt . Còn trực tiếp đ/c Vinh BT chỉ huy 2 Tiểu đội . Được tăng cường thêm một B41 . Sang vị trí chốt của Đại đội 3 . Sau khi được nghe phổ biến nhiệm vụ . Đ/c Trần Vinh nói : tôi mệt không thể đi sang chốt ở Đại đội 3 được . Anh Công , Anh Đạc thuyết phục mãi mà Trần Vinh cũng không nhận nhiệm vụ , rồi bỏ vê vị trí Trung đội . Việc xử lý thật khó khăn . Ai cũng biết , sang đó thay chốt là vô cùng vất vả và nguy hiểm . Nhưng không thể điều Trung đội khác thay thế .

    Trong lúc anh Đạc , báo cáo lên Tiểu đoàn . Về tình hình khó khăn trong việc điều động . Tôi xuống Trung đội 1 . Chuyện trò và làm công tác tư tưởng với Vinh và anh em Trung đội 1 . Không phải chỉ có Vinh , mà còn một đồng chí Tiểu đội trưởng nữa , cũng không chịu đi tăng cường cho Đại đội 3 .

    Thuyết phục một lúc , tôi kết luận . Nếu Vinh và Thắng(?) không đi , thì hai anh em lui hẳn về cứ phía sau . Đừng ở đây nữa . Làm khó cho Đại đội và ảnh hưởng tư tưởng anh em khác .
    Suy nghĩ một lúc , rồi Vinh nói : "thôi em nghe anh . Chứ người khác thuyết phục , thì em cũng dứt khoát không chấp hành . Nhưng anh phải tăng cường đạn và bánh mì cho anh em đi chốt" . Tôi nói : "Đạn thì yên tâm là thoải mái cho anh em bắn . Còn bánh mì thì anh sẽ điều trên Đại đội xuống . Vinh cho anh em làm công tác chuẩn bị đi" .

    Tôi trở về BCH Đại đội , trao đổi lại với BCH về tình hình Trung đội 1 . Nói đ/c Vinh và Thắng(?) đã chấp hành lệnh rồi . 2 đ/c trinh sát Tiểu đoàn đang đợi ở BCH . Tôi nói liên lạc lấy toàn bộ số bánh mì ( 5 cái ) của BCH xuống cho anh em .

    Trời đã nhập nhoạng tối . Tôi bắt tay từng anh em . Nhất là Vinh bắt tay tôi thật chặt . Tôi nhìn sâu vào mắt Vinh , đôi mắt to đen kiên nghị . Với đôi lông mày lưỡi mác , thật ấn tượng . Trong lòng tôi trào lên cảm giác xót xa thật khó diễn tả . Chiều biên giới nơi chiến tuyến , mưa vẫn rả rích rơi . Ngày mưa trời nhanh tối .


    Tôi về đến hầm chỉ huy Đại đội . Anh Đạc , Anh Công hỏi về tình hình anh em đi tăng cường chốt C3 . Tôi kể cho các anh em về anh em Trung đội 1 , về Trần Vinh , về Thắng rồi nói : anh em mình tốt thật , tuyệt vời thật . Nhưng không hiểu sao tôi cảm thấy áy náy thế nào ấy !

    Đ/c Hiệp liên lạc , mang mấy phong lương khô dự phòng ra cho mọi người cùng ăn . Vừa ăn vừa nói chuyện thêm về các công việc của Đại đội . Nhất là khu vực chốt giữ của Trung đội 1 , còn có một Tiểu đội . Tôi nói với anh Đạc : anh xem điều ở Trung đội nào , một Tiểu đội tăng cường vào chốt Trung đội 1 . Mình cứ cẩn thận thì hơn .

    Truyện trò trao đổi tiếp mấy câu , tôi thấy uể oải vào hầm nằm nghỉ . Trong lòng vẫn thấy bồn chồn áy náy , thật khó tả . Đôi mắt Vinh to tròn , đôi lông mày lưỡi mác , rất kiên nghị và câu nói : “Em nghe anh , chứ người khác thuyết phục , thì dứt khoát em không chấp hành ” cứ hiển hiện trước mặt , cứ văng vẳng bên tai . Trong chiến đấu , gian khổ , ác liệt hy sinh là lẽ thường tình . Hàng ngày , hàng giờ , trong Tiểu đoàn , trong Trung đoàn . Đều có tin đ/c này hy sinh , đ/c kia hy sinh . Có anh em quen biết , hay đồng hương , đồng khói , đồng niên , đồng lứa . Nhưng có nhiều anh em , mình chưa từng gặp mặt . Hoặc vừa bổ sung về đơn vị , được một vài ngày . Thậm chí một vài giờ , chưa kịp làm quen , chưa kịp nhớ tên nhau . Đã lại bị trúng đạn , hy sinh .

    Hôm trước , nói chuyện với đ/c Lập trên quân lực . ( Sau trận Hà Tiên , đ/c Lập được điều về Tiểu ban quân lực Trung Đoàn ). Anh Lập nói nhỏ : từ khi đi Biên giới , trung bình một ngày , Trung đoàn có 3 đ/c hy sinh . Số bị thương thường là gấp gần 3 lần . Trời ! đấy mới là trung bình của một Trung đoàn . Còn toàn Sư đoàn , toàn Quân đoàn , toàn tuyến Biên giới thì không biết con số thật thế nào ?

    Nỗi đau của các đ/c chỉ huy , khi thấy chiến sỹ hy sinh , thương vong nhiều thì vô cùng thương xót . Lúc nào cũng phải vắt óc ra , tìm cách giảm thiểu số thương vong trong đơn vị . Luôn phải làm tốt chính sách thương binh , liệt sỹ , với các đồng chí đã anh dũng hy sinh , vì dân , vì nước , vì Tổ quốc Mẹ hiền kính yêu . Nhưng các chỉ huy , ngay cả các chiến sỹ cũng đã quen , đã chai sạn , khi chứng kiến sự hy sinh quá lớn . Có những khi ngẩn người một lúc , khi nghe tin “ thằng bạn”, thằng “ đồng hương” vừa hy sinh . Bần thần một lúc , rồi lại bừng tỉnh khi nhận nhiệm vụ . Công việc thực tại của trận địa đơn vị , của chiến trường . Như nhắc nhở , như động viên mình không được ủy mỵ . Không được yếu đuối . Lại tiếp tục chắc tay súng , cộng thêm cái nghĩ : “ Người có số” . Để rồi lại cười đùa , lại lạc quan với cuộc sống để hoàn thành nhiệm vụ . Những suy nghĩ so đo , tính toán , hèn nhát chợt đến , nó cũng lại nhanh chóng ra đi . Đầu hàng trước sự lựa chọn của người lính . Sự lựa chọn vinh dự , trách nhiệm Tổ quốc được đặt lên hàng đầu .

    Miên man với các suy nghĩ , tôi giật mình vì tiếng nói quen thuộc của đ/c Mai liên lạc : “ CT Viên ơi ! Còn rượu đây”. Trong những ngày chốt , anh em trong BCH thường hay bí mật , gửi tiếp phẩm mua cho rượu . Không phải lúc nào cũng uống , mà thi thoảng mới dùng . Riêng tôi thì bị cái thói quen , cứ tối đi ngủ là “ làm một hớp”. Hình như rượu , nó làm cho người ta tỉnh táo hơn , mạnh mẽ hơn , hay giúp người ta quên đi những lăn tăn , so đo tính toán . Với tôi khi làm hớp rượu tối , thì đi ngủ vào giấc dễ hơn .Tôi cầm bình tông rượu từ tay Mai , làm một hớp thật to . Rồi lại một hớp nữa . Đ/c liên lạc nói : sao hôm nay CT Viên uống nhiều thế ? Rồi cầm lấy bình tông rượu cất đi .

    Cùng lúc đó thì súng nổ . Bốn phương , tám hướng súng của Pốt nổ rầm rầm , dồn dập ùng òang , pằng pằng , cắc bụp , vào khu vực chốt của Đại đội và cả tuyến Tiểu đoàn . Tôi thổi tắt phụt ngọn đèn dầu . Vơ nhanh khẩu súng ra vị trí chiến đấu .
    Hướng C3 súng vẫn nổ nhiều nhất . Đã có tiếng súng bắn trả của quân mình . Cối 82 , cối 60 phía sau cũng đã hỗ chiến rất nhanh . Ở vị trí Đại đội 1 , nhưng đầu óc tôi vẫn nghĩ về Đại đội 3 , Trung đội 1 của Trần Vinh đang được tăng cường ở đó .
  4. littlemanonsmallearth

    littlemanonsmallearth Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/08/2002
    Bài viết:
    638
    Đã được thích:
    168
    Tiếp theo.....


    Trung đội trưởng Trần Vinh , Tiểu đội trưởng Thắng , cùng 1 đ/c nữa đã hy sinh lúc 2h sáng . 4 đ/c khác bị thương . Linh cảm , áy náy của tôi linh nghiệm . Tôi bàng hoàng như đất dưới chân xụp xuống , khi nghe hung tin này .

    Lúc 8h sáng , Trung đội Trần Vinh được thay chốt , trở về đội hình Đại đội . Anh em kể lại : khi ra tới chốt tiền tiêu . Khu vực này có vết tích vài cái nhà sàn . Đại đội 3 dựa vào những vị trí này để tổ chức chốt giữ . Các hầm chiến đấu , hào chiến đấu , ở ngoài mép vườn , tiếp giáp với cánh đồng đã ngập nước . Hầm hào đã rất nhiều bùn nước . Đất đào lên , đúng ra là múc lên làm bệ chiến đấu cũng nhão nhoét . Trần Vinh lệnh cho anh em củng cố lại các hầm , hào chiến đấu . Anh em lấy mũ sắt , múc hết nước ở dưới hố chiến đấu và vét bùn lên . Nhưng việc làm này không có hiệu quả lâu , vì nước lại thấm , lại rỉ ra . Nên không làm sao cho công sự khô được . Anh em phải đứng trong bùn nước đến lưng bắp chân . Nên việc vận động di chuyển trong hào là rất khó khăn . Khoảng 30’ sau , thì Pốt tập kích trận đầu tiên vào chốt . Chúng bò gần vào các chốt , cách khoảng 100m . Đồng loạt bắn các lọai B40-B41 vào chốt . DKZ 82 từ xa , chúng cứ nhằm bắn bừa vào các vị trí chốt của ta . Chủ yếu là hỏa lực , còn đạn thẳng là rất ít . Anh em đáp trả bằng những loạt đạn ak và cả B40 - B41 nữa . Các loại cối của ta đã chi viện kịp thời . Bẻ gẫy trận tập kích thứ nhất của Pốt . Ngớt tiến súng . Trần Vinh đi vòng các vị trí , đôn đốc động viên , nhắc nhở anh em vẫn phải tích cực múc nước , củng cố trận địa . Phải thật cảnh giác đề phòng Pốt mò sát vào chốt tập kích .

    Tiếp đến trận tập kích thứ 2 - thứ 3 - thứ 4 cũng kịch bản tương tự . Một đ/c bị thương vào vai . Anh em băng bó và dìu về phía sau . Sau trận tập kết thứ 4 . Trận địa lại chìm trong yên tĩnh . Toàn chốt , mọi người đều thức , không một ai nói đến chuyện ngủ . Anh em thay nhau canh giác , cảnh giới . Căng mắt ra nhìn , tìm nghe những tiếng động lạ trong đêm .

    Khoảng 2h sáng , các loại hỏa lực của Pốt lại thi nhau bắn vào các chốt của Trung đội . Tiếng hô trô - trô ầm ĩ . Hòng áp đảo tinh thần chiến sỹ ta . Anh em chủ động đánh trả . Hướng chính diện , Trung đội Trần Vinh cùng Tiểu đội trưởng Thắng nhổm hẳn người lên , để bắn vào những nơi phát ra tiếng Trô – Trô . Phát hiện thấy một nhóm Pốt vẫn tiến vào chốt . Vinh và Thắng cùng tung ra mấy loạt lựu đạn . Ầm - ầm - ầm . Nhỏm dậy quan sát , không còn thấy bóng mấy thằng Pốt nữa . Thì rầm.... một quả đạn DK hay B41 của Pốt phóng tới . Lửa khói trùm lên , đúng vị trí của Thắng và Vinh . Đ/c B41 gần đó cũng bị thương . Trận chiến toàn chốt vẫn tiếp diễn . Các anh em khác vẫn kiên cường chiến đấu đánh trả Pot . Không còn tiếng Trô- Trô của Pốt nữa . Trận địa lại chìm trong tĩnh lặng .

    Tại BCH Đại đội 3 . Đ/c Phô và CVT Nông thấy hướng chốt Trung đội 1 tăng cường súng nổ nhiều . Biết là hướng này gặp khó khăn . Ngớt tiếng súng , trực tiếp Đại trưởng Phô dẫn một Tiểu đội xuống tăng cường chốt B1 . Tổ chức đưa Vinh , Thắng cùng mấy anh em bị thương về phía sau . Từ lúc đó cho đến sáng . anh em lại mấy lần chống trả các đợt tập kích lẫn dũi của Pốt . Thêm 1 đ/c nữa hy sinh . Nhưng trận địa chốt tiền tiêu của Đại đội 3 và cũng là của Tiểu đoàn vẫn được giữ vững . Đến 8h , Đại đội 2 tăng cường một Trung đội đến thay chốt cho B1 . Anh em trở về vị trí của Đại đội .

    Trong đội hình chiến thắng trở về , thiếu vắng 7 đ/c . Người đi đầu đội hình không phải là Vinh . Trần Vinh , Thắng và một đ/c nữa đã hy sinh , 4 đ/c bị thương . Tôi và ae BCH bắt tay , ôm anh em thật chặt . Nhìn ae quần áo lấm lem , mặt hốc hác thâm quầng . Thật xót thương cùng bao cảm mến . Tôi không nói được lời nào . Mắt nhòe , lệ rơi , nỗi xót thương , buồn đau vô tận . Vinh ơi ! Thắng ơi ! Các em ơi ! Phải chăng anh có lỗi với các em ? ? ?

    Tôi ngửa mặt nhìn về hướng mặt trời . Hôm nay trời không mưa , mặt trời đã cao qua ngọn thốt nốt . Một vài cánh chim bay vút qua . Tôi vẫn thấy trong trung thiên , vũ trụ . Đôi mắt to , đôi lông mày lưỡi mác kiên nghị và câu nói : " em nghe anh ..." . Cứ hiển hiện , cứ văng vẳng quanh đây . Đã 33 năm rồi mà như mới hôm qua . Mãi mãi hình ảnh đó , câu nói đó đã và sẽ luôn theo tôi đến tận cuối đời .


    Trong những ngày tiếp theo , chiến sự vẫn diễn ra như vậy . Chúng vẫn tổ chức tập kích bằng hỏa lực vào cả tuyến . Nhưng cường độ , mật độ tập trung vào Đại đội 3 vẫn cao nhất . Đại đội 3 , Tiểu đoàn 1 , phải chống đỡ rất vất vả . Tiểu đoàn đã xin Trung đoàn chi viện hàng trăm bao cát . ( Bao xác rắn của Mỹ cũ ) , tổ chức cho vận tải Tiểu đoàn , đóng đầy đất khô ở phía sau . Tháo dỡ các nhà sàn , hỏng và tận dụng tre , đan phên . Tận dụng những ván nhà sàn , không người ở . Mang làm hầm có nắp . Chắn đỡ để hầm hào công sự ko bị xụt nở . Be đắp , các ụ chiến đấu . Chống được sát thương do đạn cối , đạn nổ ĐKZ và cả B40 – B41 nữa . Toàn tiểu đoàn tập trung củng cố hệ thống hầm hào , phòng thủ cho Đại đội 3 . Nên khu vực chốt ở Đại đội 3 , số thương vong do các loại hỏa lực và cối 82 , 60 giảm hẳn đi . Đời sống của anh em chốt được cải thiện hơn . Mặc dù mỗi ngày , mỗi đêm , vẫn phải chịu hơn chục trận tập kích của Pốt .

    Những ngày tiếp , bọn Pốt lại tập trung rất đông quân ở khu vực ngã ba Sàm Rông . Khu vực ngã 4 PRay Âng Ke . Chúng tấn công mạnh vào khu vực chốt của Trung đoàn 266 , giáp với Trung đoàn 273 . Chúng đã bị Trung đoàn 266 tổ chức cùng tăng thiết giáp , xuất kích . Đánh tan các lực lượng của Pốt bu bám trước chốt Trung đoàn 266 .

    Bọn Pốt lại chuyển lực lượng về trước khu vực Bắc Chóp . Tiếp giáp tuyến phòng ngự của Sư đoàn 7 và Sư đoàn 341 . Theo trinh sát báo cáo . Thì trước mặt Sư đoàn 341 , tiếp giáp Sư đoàn 7 có 3 Sư đoàn của Pốt . Nhưng mỗi Sư Đoàn chúng chỉ sử dụng từng Trung đoàn , thay nhau liên tục tấn công , tập kích vào các tuyến chốt .

    Các loại pháo cối của ta và trực tiếp là anh em bb ở các chốt . Đã tiêu diệt và tiêu hao rất nhiều sinh lực Pot . Nhưng bọn này như càng cay cú điên cuồng hơn . Chúng có ý định tấn công toàn tuyến . Chia cắt giữa Sư đoàn 7 và Sư đoàn 341 . Hòng chiếm lại khu vực ngã ba Săng Ke . Sư đoàn và Trung đoàn lên phương án chủ động tấn công tiêu diệt bọn này .

    Trong những ngày ở chốt . Thi thoảng tôi vẫn phải có việc về cứ để làm công tác chính sách cho ae . Khu vực cứ của Trung đoàn và các đơn vị , từng Đại đội làm các lán tạm . Tập trung ở khu vực Búa Lớn . Địa danh này , nằm ngay cạnh trục đường 13 ( ? ) sang CPC . Ở khoảng giữa phà Bến Sỏi tới biên giới , ngay sát rừng Hòa Hội . Chính vì thế mà nơi này bộ đội ta rất đông . Đồng nghĩa với hàng loạt quán , cà phê , giải khát , quán nhậu . Của dân địa phương ở đây và dân bên thị xã . Sang mở quán rất đông . Phục vụ cho bộ đội . Khu vực này nhanh chóng , trở thành 1 địa danh sầm uất , đông đúc . Anh em trước khi sang đất K thường dừng lại đây mua tạp hóa , trà , rượu , thuốc , mang sang làm quà cho ae bên chốt . Hoặc là vào quán nhậu , chia tay đơn vị , hay gặp gỡ đồng hương đồng khói vv…

    Với tôi tại nơi này , cũng tại 1 quán giải khát có 1 kỷ niệm đáng nhớ . Trong 1 lần về cứ khi đợi xe sang chốt . Tôi xin kể lại cùng các bạn .


    Mỗi lần về phía sau , được nghỉ một đêm thật là vui và thoải mái . Tuy rằng ae vẫn ở lán trại tạm . mái lán căng bằng tấm vải bạt . Anh em cũng kiếm được gỗ , hoặc tre làm giát giường kê sát đất . Nhưng cái chính là được sống trong những giây phút yên bình . Tối ngủ , không phải vừa ngủ , vừa ngóng tiếng bùng bình - cắc bọp của Pốt tập kích . Lúc nào thần kinh cũng phải căng ra . Chúng tập kích nhiều thì cũng lo lắng , sốt ruột . Lo cho bộ đội mình thương vong . Hoặc lơ là trong canh gác . Những lúc mà không thấy chúng bùng bình - tắc bọp theo quy luật , thì lại cũng bồn chồn , vì sợ Pốt có âm mưu gì mới . Tóm lại ở chốt không bao giờ được giấc ngủ ngon .

    Còn về cứ , nới đây cũng chưa phải là thật sự an toàn . Vì địa bàn này , vẫn trong tầm pháo của Pốt . Thứ 2 nữa là bọn “ đặc công , trinh sát ” của Pốt . Cũng rất hay luồn lách , vào sâu trong ta . Chủ động tập kích vào cứ , mà ở cứ thì việc canh gác rất đơn giản , anh em rất chủ quan .

    Mọi công việc đã xong , anh Thú , anh Khi , 2 anh em coi cứ Đại đội đều quê Thái Bình . Lính lớp 72 , đều bị thương chưa đủ xếp hạng thương tật . Nên được ở phía sau . Ngoài ra còn có 2 đ/c nữa bị thương mới đi viện về . Chiều tối hôm đó , anh em mua đồ ăn về , chiêu đãi tôi . Nói là chiêu đãi cho nó oai , chứ thực ra , anh em cũng chỉ mua được nửa kg thịt bò về xào nấu . Rồi thêm chai rượu nữa . Ăn xong , chuyện trò một lúc rồi rủ nhau ra một quán giải khát ngay gần đó uống nước . Tên biển hiệu của quán là : Thu Cúc . Nhưng anh em lại gọi là quán 3 cô . Mỗi anh em làm một cốc chè đỗ , tôi uống một cốc nước chanh . Hồi đó giá mỗi cốc nước chanh hay chè đỗ là 6 hào . Gọi là quán 3 cô , nhưng tôi lại chỉ thấy có 2 người con gái ( xin lỗi quên tên) phục vụ . Nhìn nhanh , thì 2 cô cũng không có gì ấn tượng . Anh em chắc cũng hay ra uống nước , nên chào hỏi nhau có vẻ thân thuộc . Anh em giới thiệu tôi với mọi người . Ngồi nhâm nhi một lúc , uống hết cốc nước và hút mấy điếu thuốc lá . Anh em tôi trở về lán , chuyện trò một lúc rồi đi ngủ . Tôi nói anh em , sáng mai ăn cơm sớm . Làm sao khoảng 8h là tôi cùng 2 đ/c mới đi viện về , ra đón xe đi nhờ sang chốt .

    Sáng hôm sau , khi cơm nước xong . Tôi cùng mấy anh em ra quán uống nước và cũng là để đợi xe . Mỗi người lại gọi một cốc nước . Buổi sáng nên tôi gọi ăn cốc chè đỗ . Lúc này quán đã có đủ “ 3 cô” . Thoảng qua cô thứ 3 , trông trẻ hơn 2 cô kia , chỉ khoảng 19-20 . Nước da trắng hồng , đôi mắt to đẹp , nhưng rất lanh lợi . Cũng trang điểm nhưng ko quá cầu kỳ . Trông dáng rất thành phố . Nhỏ tuổi hơn 2 cô kia nhưng qua giao tiếp có vẻ “ già dặn ” hơn so với tuổi và so với 2 cô kia . Tôi đoán , cô này có vẻ là chủ và là linh hồn của quán Thu Cúc này . Qua trao đổi biết tên cô là Cúc . Quán Thu Cúc mang tên của cô . 3 cô cùng là chị em họ hàng với nhau . Nhưng vì Cúc nhà bên thị xã Tây Ninh , nên cứ chiều đã phải về bên đó và sáng thì sang . Nên tối qua tôi không gặp .

    Tôi cầm cốc chè lên định uống . Vừa nâng lên , thì …ooạt . Tất cả chè đá trong cốc đổ tràn xuống bàn , bắn cả vào quần áo tôi . Tôi vẫn ngồi yên , tay vẫn cầm cái cốc thủy tinh (loại cốc lớn ăn chè , hoặc uống nước chanh) nhưng toàn bộ phần đáy bị rơi ra . Bao nhiêu chè đã tụt , lênh láng ra hết bàn , mọi người giật mình đều hướng về phía tôi . Nhìn cái cốc còn độ khoảng 2/3 không đáy , không còn gì bên trong tôi cười nói : Không phải tại tôi nhé . Tôi đang cầm nguyên cốc đấy . Tất cả 3 cô chủ cùng mọi người khách đều nhìn , rất bất ngờ vì cái việc hiếm gặp , hy hữu đó .

    Cô Cúc rất nhanh nhẹn , chạy lại lau bàn và nói : Em xin lỗi , em sẽ trực tiếp làm đền anh cốc khác .

    Phải nói là về nước giải khát , thì các tỉnh phía Nam chế biến ngon hơn và đa dạng hơn các tỉnh phía Bắc . Nhất là trong những ngày tháng cam go ác liệt đó . Đói khát , thiếu thốn , nên khi về phía sau , được uống cốc nước mía , cốc chè , cà phê hay nước chanh , thì cảm thấy lý thú vô cùng . Cái cảm giác mát lạnh và ngọt nó thấm vào mồm , vào lưỡi , nhanh chóng lan toả khắp cơ thể làm cho ta sảng khoái ngay , khoẻ khoắn ngay . Chứ ko có cái cảm giác khó chịu như ở miền Bắc hoặc ở những nơi họ chỉ đập đá ra . Khi ăn chè vẫn bị lổn nhổn đá .

    Có những lúc khát nước ở bên Chốt , hoặc hành quân đánh địch giữa trưa nắng như thiêu như đốt , tôi hay nói với anh em là : khi nào về phía sau . Về Sài Gòn , tớ sẽ mua cả 1 xô ( một thùng ) nước mía , gục đầu vào vừa uống vừa gội đầu cho nó đã .

    Ở vùng Tây Ninh , các quán giải khát rất nhiều . Đá lạnh , không đập đá như ở Miền Bắc hay ở nơi khác . Mà họ có một cái máy bào đá . Đúc bằng gang , sơn vàng hay sơn đỏ . Họ cho một tảng nước đá vuông to vào , rồi vặn mấy vòng cho cái ty ở giữa giữ tảng đá không bị rơi ra . Rồi một tay giữ , cái núm tỳ đá . Một tay quay . Tảng đã quay tròn , bên dưới bàn đỡ có một lưỡi dao thò lên như lưỡi bào gỗ .Như vậy là đá được bào ra rất nhỏ , bốc chỗ đá bào đó giống như là bốc nắm tuyết . Cho vào và đắp đầy cả lên cốc nước chanh , hay cốc chè , trông thật hấp dẫn . Người ăn chỉ lấy cái cù dìa ( cái muỗng dài) chọc chọc cho đá xuống hết cốc . Đá nhanh chóng tan ra , hoà quyện cùng nước chanh hay chè đỗ , làm cốc nước , cốc chè nhanh chóng mát lạnh . Nghĩ lại mà thấy thật thèm , thật tuyệt .

    Sau lúc sự cố cái cốc của tôi xảy ra . Cô Cúc nhanh chóng làm cho tôi cốc chè khác . Cô lấy tảng đá cũng cho lên cái máy bào đá , 1 tay giữ một tay quay cho tảng đá quay tròn thật nhanh . Tảng đá xoay tít , rất thành thục và điệu nghệ . Tôi quan sát mọi động tác của Cúc . Thầm khen sự khéo léo rất chuyên nghiệp của người con gái trẻ , có phần xinh đẹp này .

    Vèo.... tảng đá đang xoay tít trên máy , bỗng văng ra lao thẳng về chỗ tôi ngồi nổ oành … vỡ vụn và bắn ra tung toé . Theo phản xạ tôi co chân , nhẩy ra khỏi ghế . Lùi về sau , thì cái ghế gỗ tôi ngồi , đổ kềnh . Kỳ lạ là nó không đổ nằm ,. Mà lại lộn hẳn , dơ 4 chân gỗ lên trời trước mặt tôi .

    Tất cả mọi người trong quán đều ồ lên nhìn về phía tôi . Tôi giật mình , người nóng ran giống như có cảm giác đang ở chiến trận . Mà có quả đạn cắm bên cạnh ko nổ . Đúng là hiện tượng lạ . Thoáng nhìn thấy cô Cúc mặt đỏ lựng . Đứng ngây ra không nói được lời nào .

    Vừa lúc đó có 1 xe Hồng Hà đến dừng trước quán . Để cho ae bộ đội đi nhờ sang chốt . Xe chở đạn pháo .Trên xe cũng đã có 1 số ae . Đ/c lái xe tắt máy nhấy xuống vào quán mua mấy thứ . Tôi vẫn chưa hết bàng hoàng về sự cố liên tiếp vừa rồi . Mọi người quanh đấy nhanh chóng lên xe . Tự nhiên như phản xạ . Tôi nói anh em : ở lại mai hãy sang .


    hiếc xe Hồng Hà 3 cầu nổ máy , nặng nề đi về hướng Biên giới . Khoảng hơn chục anh em đứng lố nhố trên thùng , một tay vịn thành xe , một tay dơ vẫy vẫy tạm biệt . Có anh còn lãng mạn , điệu nghệ ép tay vào mồm , rồi thả ra . Gửi cái hôn vào gió cho anh em ở lại . Hay là cho mấy cô gái bán quán không biết nữa .

    Thoáng nghĩ , anh em mình thật vô tư . Ra Biên giới , sang đất K , là sang chốt . Không ở chốt tiền tiêu phía trước , thì cũng ở phía sau . Đều trong tầm súng , tầm đạn , tầm pháo của Pốt . Người lính ở chốt tiền tiêu đương nhiên là vất vả hơn . Nhưng nhìn chung đã sang chốt , sang đất K , là phải sống trong khó khăn , thiếu thốn , gian khổ . Là cận kề giữa sự sống , cái chết . Mà anh em vẫn vô tư , hồn nhiên , lãng mạn thật lạ kỳ .

    Nhìn chiếc xe chở đạn , chở lính mất hút về phía xa . Tôi trở vào trong quán ngồi , mọi người có vẻ bình thường trở lại . Không ai nói gì về những việc vừa xảy ra nữa . Tôi cũng đã có một cốc chè đỗ , vừa ăn chè , đầu óc cứ nghĩ về chiếc xe . Không biết mình ở lại đúng hay sai . Anh em được ở lại thì rất mừng . Vì ai cũng thấy , được ở phía sau ngày nào là đỡ vất vả ngày ấy . Được nghỉ ngơi thảnh thơi , không phải lo đến súng , đến đạn . Suốt ngày ta ta , địch địch . Nhưng tôi đã hẹn hôm nay sang chốt . Nên việc ở lại làm tôi rất áy náy .

    Ba chị em Cúc chụm đầu vào nhau , thì thầm nói chuyện gì đó . Thỉnh thoảng lại thấy Cúc nhìn về phía tôi . Tôi cũng không có tâm trí nào để hỏi thăm trò chuyện , hay là “ tán” chuyện nữa . Ăn xong cốc chè , tôi chủ động thanh toán tiền . Tôi chào mọi người về lán trước . Nằm ở cái giường tạm , giát giường là các cây gỗ nhỏ ghép lại , khấp khểnh . Nhưng cũng cảm thấy thật êm ái thư giãn . Nhìn lên trần lán , tôi vẫn cứ thấy nặng lòng trong việc quyết định ở lại . Vẩn vơ nghĩ về những việc xẩy ra sáng nay . Không biết liệu có gì không tốt đến với tôi , mà như là có điềm báo vậy .

    Lúc sau , mấy anh em cũng về lán . Mọi người rủ tôi chơi cờ . Tôi đồng ý ngay . Chơi cờ , nhưng đầu óc không tập trung . Tôi thua liền 2 ván . Đang bầy ván thứ 3 , thì nghe tiếng ầm......... âm vang như tiếng sấm xa hướng biên giới . Tiến nổ ko lớn nên cũng không ai để ý nhiều . Vì ở vùng này , thì suốt ngày nghe súng nổ , pháo ta bắn Pốt hoặc ngược lại . Có điều nếu là pháo của Pốt bắn , thì nghe tiếng đạn bay , tiếng vo vo là đạn qua đầu . Còn nghe có tiếng rít xoẹt là đạn rơi gần mình . Nên tiếng nổ vừa rồi cũng là việc thường tình .

    Khoảng 30 phút sau , toàn khu vực nhốn nháo cả lên . Tôi nói anh em ra xem có gì mà nhộn nhạo thế . Moi người ra khỏi lán . Tiếng ồn áo càng lớn , loáng thoáng những bóng người chạy đổ ra đường . Tôi cùng anh em cũng chạy ra , anh Thú còn xách luôn khẩu AK nữa . Trời ! Đã thấy gần chục cái cáng võng đang chạy ngang qua về phía trạm phẫu . Có những cái võng máu đã thấm ra ngoài loang lổ . Ai cũng chạy theo vạch võng ra xem người bị nạn . Tôi hỏi đ/c khênh cáng : anh em bị sao vậy ? Đ/c khênh cáng vừa thở hổn hển vừa nói : xe bị mìn cách biên giới khoảng 5km .

    Ôi đúng cái xe sáng nay rồi . Từ sáng đến giờ mới có một xe sang . Thật may , thật hú vía . Nếu sáng nay tôi không quyết định ở lại , liệu tôi và 2 đ/c nữa có ai phải nằm trong cái võng kia? Không biết thế nào rồi! Mấy cái võng cáng đã đi xa , tôi bần thần rồi thế nào lại bước vào trong quán ( cũng vì quán gần ngay lán cứ của Đại đội ) .

    Tôi bừng tỉnh lại , khi mấy chị em Cúc và một số anh em cứ xúm lại chúc mừng cái “ may” của tôi , của anh em tôi . Vừa tránh được một tai hoạ có thể đến với mình . Cô Cúc mang cho tôi một cốc nước chanh nói : em chiêu đãi cốc này , anh hên nhé . Đôi mắt Cúc lúng liếng , nhìn tôi như gửi gắm , như muốn nói điều gì ?
  5. hiraly

    hiraly Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/06/2006
    Bài viết:
    3.886
    Đã được thích:
    2.011
  6. xinloiemyeu

    xinloiemyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2011
    Bài viết:
    1.249
    Đã được thích:
    1
    đúng là may thật.
  7. sdnd

    sdnd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2011
    Bài viết:
    55
    Đã được thích:
    0
    Tôi là thế hệ rất sau của cuộc chiến. Tôi thấy tự hào vì mình được là thế hệ sau của các anh các chú. Những dòng ký ức thật hay thật tự hào.
  8. littlemanonsmallearth

    littlemanonsmallearth Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/08/2002
    Bài viết:
    638
    Đã được thích:
    168
    Tiếp theo....


    Tôi hỏi một vài anh em cùng đi trên xe , nhưng may mắn không việc gì . Thì được anh em kể như sau . Xe chạy sang như bình thường . Đường xấu quá , những cây gỗ xếp ngang đường đã bị gãy , bị dập nát , xếp lên nhau mấy lớp . Nên xe ôtô qua được là rất khó khăn . Xe chở đạn nặng cứ gầm lên lấy đà , chồm lên , để vượt qua những chỗ lầy lội .

    Đúng là chỉ có xe 3 cầu thì mới có thể vượt qua được . Nghe nói loại xe này là của Trung Quốc , ngày xưa chế tạo giúp ta , để chuyên chở vũ khí đạn dược dọc Trường Sơn . Đèo dốc nhiều , nên chỉ có loại xe này mới vượt qua những ngầm sâu , những dốc cao . Để kéo các khẩu pháo nặng mấy tấn . Vận chuyển hàng vạn , hàng triệu tấn vũ khí , lương thực , trang thiết bị vào chiến trường . Nó cũng đã góp một phần không nhỏ , làm lên chiến thắng của chúng ta . Trong thời kỳ chống Mỹ , cứu nước , giải phóng Miền Nam .

    Đi được khoảng 4 - 5 km , thì có một xe đi ngược bị chết máy . Mấy anh em tập trung sửa chữa . Chiếc xe phải đi ra mé ngoài mép đường , để vượt qua chỗ xe hỏng . Vừa qua xe hỏng khoảng chục m . Lái xe đang lấy lại hướng vào tim đường . Thì ầm … Tiếng nổ long trời của mìn chống tăng đã hất tung cả xe lên . ( quả mìn chắc sót lại từ lâu ) . Anh em trên xe cũng bị hất bay lên và rơi xuống cùng với những quả đạn . Sức nổ mạnh , làm anh em phía góc bánh sau bị sức ép nặng bất tỉnh và một số bị gẫy chân , gẫy gay hay chấn thương v.v.......... May mà đạn pháo trên xe không phát nổ .

    Ngẫm lại , cái linh tính người ta hay gọi là giác quan thứ 6 này thật kỳ lạ . Không biết sự việc này , nó là vô tình , ngẫu nhiên , hay nó có sự liên kết xâu chuỗi nào đó . Mà mình chưa biết , chưa khai thác được . Không biết hình hài thật của nó là thế nào ?

    Nhớ lại trong một lần , cũng luồn sâu tấn công Pốt . Ở hướng đường 24 , lúc đó địch và ta rất hỗn loạn . Ta và địch không phân định rõ ranh giới . Vì mình luồn sâu vào đất địch . Khi nổ súng , thì như vậy là phía trước là địch rất đông . phía sau thì lính Pốt chạy về , mở đường máu tìm đường thoát . Nên như vậy chung quanh 4 hướng đều có địch . Hướng trước mặt địch phản công mạnh . Tôi cho anh em cối lùi về sau , để phát huy tốt tác dụng của cối . Thì lại gặp Pốt đang tấn công đến . Bên phải , bên trái đều có địch . Không thể biết dừng ở đâu cho hợp lý . Chợt thấy một bãi phân người còn mới tinh . Ngay gần đấy , không biết là của anh em mình hay Pốt thải ra nữa . Tôi nói ngay với anh em gía súng ngay tại đây . Anh em nghe theo ngay tức khắc . Từ vị trí này , 2 khẩu cối 60 bắn chi viện được cho cả mấy hướng rất hiệu quả . Tại vị trí đó được giữ vững cho đến chiều . Anh em mới phải thu cối , khi có lệnh di chuyển theo đội hình . Những năm tháng qua và bây giờ nghĩ lại . Vẫn thấy thật là buồn cười với cái quyết định hôm đó .

    Qua trưa , rồi đầu giờ chiều . Tôi ra quán ngồi uống nước một lần nữa . Lúc này quán vắng , tôi mới chính thức truyện trò với mấy chị em cô Cúc . Cả 3 chị em cùng tập trung trò chuyện rất vui , hỏi thăm đủ các chuyện . Tôi được biết nhà Cúc ở phía ngoài thị xã , nếu từ đây về thì nhà sát ngay con lộ vào thị xã Tây Ninh . Nhà Cúc thuộc diện gia đình có kinh tế khá . Ba Cúc , mới lập một xưởng xay sát , chà gạo gì đó . Hiện Cúc đang ở với Ba cùng người Dì . Còn mẹ đã mất lâu rồi , Cúc là con út trong gia đình , trong cuộc sống sinh hoạt phải tự lo liệu sớm . Nên Cúc rất có bản lĩnh mạnh mẽ , tự tin trong sinh hoạt . Cuối buổi nói chuyện , Cúc có mời tôi nếu có dịp thì ghé thăm nhà . Tôi ậm ừ nhận lời , vì cũng chẳng biết đến khi nào mới có thể đến được . Ngày mai lại sang chốt . Biết bao giờ trở về VN , làm gì có thời gian mà nói tới chuyện đó .

    Tôi bắt tay chào mọi người về lán . Cảm nhận như là Cúc cố tình để tay lâu trong tay tôi , như có biểu cảm gì đó . Mắt nhìn tôi cảm mến , như là 2 người đã quen nhau lâu rồi . Tôi thoáng bối rối , nhận ra tình cảm ấy của Cúc . Tôi buông tay Cúc ra , rồi nói to chào mấy chị em . Tôi bước nhanh về lán , như là chạy trốn điều gì sắp đến . Sáng hôm sau tôi cùng 2 ae trong Đại đội đón xe sang chốt sớm .


    Anh em tôi đón xe từ sớm sang chốt . Qua khu vực chỗ xe bị mìn hôm qua , mới thấy sợ . Chiếc xe còn đó , nằm rìa ngoài đường . Sức nổ mạnh của quả mìn chống tăng , làm bay đi cả một góc xe . Thật hú hồn , hú vía , nếu như hôm qua mình cũng có mặt trên chiếc xe này .

    Xuống xe ở đường 13 . Anh em tôi đi bộ mấy km nữa mới tới vị trí chốt của Đại đội . Mấy khấu 12,7 của Pot vẫn đang thùng - thùng - thùng bắn về hướng chúng tôi . Đạn cuối tầm rơi cắm phập phập chung quanh hay xuống nước bắn tung tóe . Đạn cuối tầm nhưng cũng vẫn nguy hiểm . Chúng vẫn có thể gây thương vong chết người nếu vào chỗ hiểm . Tôi nói ae chạy vận động ngang , tránh hướng bắn của Pot . Tới chốt , anh em trong BCH Đại đội vô cùng mừng . Vì ở đây , cũng đã nghe kể về xe bị mìn hôm qua . Nên anh em rất lo , liệu tôi có đi chuyến xe đó không ? Trà thuốc , kẹo được bày ra . Chuyện trò trao đổi về tình hình đơn vị , tình hình địch .

    Qua trao đổi , anh Đạc , anh Công kể trong 2 ngày vừa rồi , chiến sự vẫn tiếp diễn như cũ . Nhưng qua trinh sát báo , bọn Pốt đã tập trung rất đông quân ở phía trước , đối diện với đội hình của Trung đoàn . Chúng rất cay cú cho trận 20/6 vừa qua . Cho đến bây giờ mà chúng chưa đẩy hay chiếm được chốt nào của ta . Chúng vẫn âm mưu đẩy lùi ta về biên giới , chiếm lại vùng này . Có tin của Cục 2 là chúng đang hối thúc 3 Sư đoàn phía trước . Tăng cường hơn , chủ động hơn , trong việc tập kích ta cả ban ngày , tích cực lấn dũi ban đêm . Hòng tiêu hao sinh lực ta , rồi tấn công chiếm chốt đẩy lùi ta về biên giới .

    Xong cuộc trao đổi , tôi nói đ/c liên lạc đi một vòng thăm vị trí các Trung đội và 2 Tiểu đội hỏa lực . Cho ae ít trà , thuốc lá mua ở Búa Lớn . Anh em rất vui . Nhìn chung , hầm hào của các Trung đội , đã củng cố tốt hơn . Nhưng đa phần là vẫn không có nắp tránh đạn rơi . Tôi về bàn với BCH mời các Trung đội lên hội ý . Yêu cầu anh em phải tận dụng các vật liệu sẵn có trong khu vực . Cố gắng làm được nhiều hầm bán âm , bán dương nhưng phải có nắp đất . Để tránh đỡ các loại đạn rơi , đạn cối nhỏ và các loại B40 , B41 của Pốt .

    Ban ngày ở chốt thời gian như thật dài , nhưng tối ập xuống rất nhanh . Cơm chiều xong truyện trò với anh em một lúc . Không biết làm gì , tôi đi nằm sớm . Nghĩ lại sự việc xẩy ra hôm qua bên cứ . Cái cảm giác mềm ấm của bàn tay Cúc , đôi mắt đẹp , lanh lợi rất ấn tương . Nhưng sao thấy có nét buồn trong đó cứ hiển hiện lên . Cái điềm báo thật kỳ lạ . Phải chăng giữa Cúc và tôi có nhân duyên gì chăng ? Qua sự việc xẩy ra đó , qua mấy câu chuyện xã giao . Dường như Cúc và tôi cũng có những đồng cảm . Ôi ! Nhưng đời lính , chiến đấu gian khổ thế này , ai là người giám nghĩ đến chuyện yêu đương , hay vợ con cơ chứ . Nhưng đôi mắt đẹp và buồn ấy , hơi ấm của bàn tay con gái mềm mại ấy , cứ làm cho tôi vẩn vơ suy nghĩ .

    Đang miên man nghĩ ngợi , thì ùng - ùng , oàng - oàng . Đợt tấn công thứ nhất của Pot vào chốt bắt đầu . Tiếng súng tiếng cối của ta cũng đã đáp trả . Nhưng hôm nay bọn Pốt đánh vào dọc tuyến chốt các Đại đội , lâu hơn thường lệ. Đạn các loại nổ rồn rập trong khu vực chốt của Đại đội . Khoảng 30 phút sau mới im tiếng súng . Rất may toàn Đại đội không ai bị thương . Liên tục đến sáng cứ cách 30 - 40 phút là Pốt lại tập kích hỏa lực 1 lần . Anh Công nói : quái lạ hôm nay chúng tập kích ta quá nhiều . Bọn này có âm mưu gì mới đây . Cho tới gần sáng , đợt kích cuối , một quả đạn DK làm cho 3 đ/c trong Trung đội 2 bị thương . Anh Đạc báo về Tiểu đoàn , 30 phút sau thì vận tải Tiểu đoàn lên . Chuyển anh em về phía sau .


    Hội nghị quân chính của Trung đoàn . Trực tiếp Sư đoàn phó Mười Thứ , ( ông mới đi học tại Liên Xô về , làm Sư đoàn phó 341), nói chuyện , phổ biến tình hình Quốc tế . Tình hình ta và các nước láng giềng . Giữa ta và Trung Quốc . Hiện có những mâu thuẫn , bất hòa về quan điểm . Nhất là từ năm 1972 khi mà Trung Quốc đã bắt tay quan hệ ngoại giao với Mỹ . Cái luận điểm lúc nào cũng coi Mỹ là “ con hổ giấy , tên Sen đầu quốc tế ” v.v... Đã không còn nữa . Đỉnh cao nhất cho sự thay đổi quan điểm , là chuyến đi thăm Trung Quốc . Của Tổng thống Mỹ NixSon . Những thỏa thuận gì giữa họ có trời mà biết [​IMG]

    Nhưng tình hình , quan hệ giữa ta và Trung Quốc ngày càng xấu đi . Nhất là sau khi chúng ta giành được thắng lợi năm 75 . Thống nhất đất nước , thì chúng hậm hực ra mặt . Chúng tăng cường các thế lực bành trướng , ủng hộ và viện trợ cho Bọn Pốt – IengXaRi . Kích động thù hận lâu đời , giữa ta và CamPuChia . Nên đã gây ra cuộc chiến tranh Biên giới Tây Nam này .

    Chúng ta đánh Pốt , để bảo vệ chủ quyền đất nước . Bảo vệ nhân dân . Cũng đánh cầm chừng để hy vọng Pốt thức tỉnh . Trái ngược với thiện trí hòa bình , đoàn kết của ta . Chúng càng điên cuồng , dùng tổng lực tấn công dọc tuyến Biên giới giữa ta và chúng . Chúng tổ chức luồn sang chiếm đất , giết hại dân lành , vô cùng dã man tàn bạo . Gây hoang mang , chia rẽ , đào sâu hận thù lâu đời của 2 dân tộc .

    Chúng ta đã phải dùng chiến lược : đưa chiến tranh sang đất K . Làm chúng lại vô cùng cay cú , say máu hơn điên cuồng hơn . Trong nước , chúng đã giết chết và thủ tiêu hàng triệu người dân vô tội , từ người già đến trẻ em . Chúng đang thực hiện xây dựng , một chế độ xã hội chủ nghĩa hão huyền , hoang tưởng . Theo chế độ công xã , tập thể như của Trung Quốc . Mà lại còn cực đoan hơn cả Trung Quốc . Một xã hội không chợ , không tiền , không trường học , không trí thức . Ai không nghe là chúng đập chết bằng búa , bằng cuốc , bằng xẻng v.v...

    Lực lượng chống đối Pot đã nổi dậy 1 vài nơi . Một số chạy sang ta , yêu cầu ta giúp đỡ họ . Nhưng Lực lược này còn non trẻ , mới phôi thai . Nên chúng ta từng giúp “ bạn ” , nhưng đến bây giờ “ bạn “ đã phản bội ta . Chúng ta lại phải giúp “ bạn “ . Người “ bạn ” chân chính còn trong trứng nước . Nên vì thế n/v của chúng ta đang còn rất nặng nề .

    Hiện tại , hướng QĐ4 , trực tiếp là hướng Sư đoàn 341 đảm nhiệm . Các đ/v đã làm tốt n/v chốt chặn ,đánh địch , giữ vững trận địa . Tiêu diệt được rất nhiều sinh lực địch . Đặc biệt như trận luồn sâu đánh địch của Trung đoàn ngày 15/6 và 20/6 . Nhưng giờ đây chúng ta đang gặp rất nhiều khó khăn . Đây là khó khăn chung của Quân đoàn , và quân đội ta , đất nước ta . Từ quân số , đến lương thực , súng đạn vv …

    Bọn Pốt đang tập trung tới 3 đầu Sư đoàn trước đội hình chốt của Sư đoàn 341 . Chúng điên cuồng , tăng cường tập kích vào các chốt , có ngày tới hơn 20 lần . Làm anh em bộ đội mình thương vong , hao hụt quân số nhiều . Hiện nay , theo Trinh sát và Cục 2 phát hiện , chúng đang chuẩn bị tấn công . Trên quy mô lớn , vào hướng chốt của Sư đoàn .

    Vì vậy nếu chúng ta chỉ chốt giữ , phòng thủ thì rất khó khăn . Chúng ta phải tổ chức xuất kích , chủ động tiến công địch như trận 20/6 . Để phá tan chiến thuật bu bám , lấn dũi của chúng , phá tan âm mưu tấn công ta .

    Trung đoàn 273 , trong mấy ngày tới . Phải tổ chức xuất kích , đánh địch . Với kịch bản giống như trận ngày 20/6 . Hôm nay họp hội nghị , là ngày 10/7 . Các đơn vị về làm công tác chuẩn bị tốt . Để đêm 12 , sáng ngày 13/7 ta xuất kích tiến công địch .

    Sau khi họp quân chính ở Trung Đoàn về . Anh Công , anh Đạt lại về họp bàn phương án tác chiến của Tiểu đoàn 1 . Trận này , Trung đoàn yêu cầu Tiểu đoàn1 , chỉ cử Đại đội 1 tăng cường luồn sâu với Tiểu đoàn 3 . Đại đội 2 và một số anh em Đại đội 4 và các đồng chí Vận tải , Trinh sát (trừ 2 đồng chí Trinh sát dẫn đường cho Đại đội 1 luồn sâu) lên thay vị trí chốt của Đại đội 1 . Hướng Đông XVayChek , có 2 Đại đội của Trung đoàn 266 vòng ép hướng đó .

    -Tiểu đoàn 3 và Đại đội 1 vòng ép hướng bên trái (Bắc chóp) . Tách 1 Đại đội cùng Đại đội 1 chia thành 2 mũi đánh vòng vào Phum như lần trước .
    - Tiểu đoàn 2 vẫn cùng xe bọc thép đánh ép lên . Mọi việc chuẩn bị phải hoàn tất vào trưa ngày 12/7 . Đúng 22h phải tổ chức luồn sâu và giờ G ấn định là 5h30 sáng ngày 13/7/78 .

    Tóm lại , trận này ta tổ chức kịch bản vẫn giống như trận ngày 20/6 . Chỉ có điều là sử dụng lực lượng có khác trước . Là có sự phối hợp tác chiến tấn công của 2 Đại đội của Trung đoàn 266 , thay cho 2 Đại đội của Tiểu đoàn 3 đảm nhiệm hướng cánh phái .

    Anh em cán bộ được phổ biến , là lực lượng của Pốt tập trung đông hơn lần trước . Lần này tác chiến cùng một địa hình nên bọn Pốt đã đề cao cảnh giác hơn . Phải nhắc anh em các đơn vị , không được chủ quan coi thường địch . Có phương án đề phòng Pốt phản kích ngay , bu bám ngay . Gây khó khăn cho ta khi đã làm chủ trận địa , quay trở về vị trí chốt .

    Anh Công và Anh Đạc tổ chức họp các bộ , để phổ biến tình hình , nhiệm vụ của Đại đội . Hiện tại hơn 20 ngày giữ chốt và tăng cường cho chốt Đại đội 3 . Quân số của Đại đội cả bổ sung mới nữa được gần 40 tay súng . Lần này đi luồn sâu phối thuộc được tăng cường một khẩu 12,7ly của Đại đội 4 , cùng thông tin trinh sát . Lực lượng của Đại đội 1 được gần 60 người .

    Mọi công tác chuẩn bị cho trận chiến cũng đã xong . Anh em Đại đội 2 và các lực lượng đến thay chốt cũng đã nhận vị trí từ chiều . Để làm quen địa hình . Anh em Đại đội 1 được nghỉ ngơi đợi đến giờ xuất phát .

    Sau khi làm công tác chuẩn bị xong . Mấy anh em tôi trong BCH Đại đội ngồi nói chuyện . Mọi người đều không vui , vì phải đi chiến đấu tăng cường . Nếu cả Tiểu đoàn cùng đi tác chiến thì không nói làm gì . Còn thường đi tăng cường chiến đấu , đôi khi nó gần giống như là “ con nuôi” và “ con đẻ” vậy . Sự quan tâm của chỉ huy đơn vị phối thược thường coi nhẹ , các đơn vị “ con nuôi “ hơn . Thậm chí , có đ/v khi rút quân quên luôn cả không báo cho đ/v phối thuộc . Nên tâm lý các đ/c chỉ huy , bao giờ cũng có tư tưởng ngại đi chiến đấu theo kiểu tăng cường .

    Nghĩ là vậy , nhưng nhiệm vụ đã được giao . Thì ai cũng phải chấp hành , tuy rằng trong lòng không vui không thoải mái . Cũng không được để lộ cái suy nghĩ ấy , cho anh em cán bộ chiến sỹ cấp dưới biết . Ảnh hưởng đến tư tưởng , đến sức chiến đấu của đơn vị .

    Trời chiều lất phất mưa . Những cánh đồng trước mặt đã là một màu trắng mênh mông nước . Xa xa , thỉnh thoảng mới thấy một vài bờ cỏ , xa nữa có một bờ mương thẳng tắp . Nhiệm vụ của Đại đội 1 và Tiểu đoàn 3 , đêm nay phải vượt qua đồng nước mênh mông đó . Vượt qua bờ mương cao kia , luồn sâu vào đất địch . Tránh né các chốt của địch , ém tại đó để đến sáng mai giờ G xung phong tấn công tiêu diệt địch .

    Đến 4h chiều , các trung đội đã tổ chức cho bộ đội ăn cơm , nhận thêm một phần cơm nắm không độn bo bo . Rồi nghỉ ngơi , đợi lên đường. Hoàng hôn đã tắt , bóng tối ập xuống nhanh . Cũng giống như những ngày qua . Nhưng hôm nay anh em Đại đội 1 không phải vào vị trí gác , mà mọi người đang âm thầm làm công việc chuẩn bị , cho trận chiến đêm nay . Sẽ lại có một đêm ngâm trong nước . Có một đêm thức trắng , có một ngày chiến đấu vô cùng vất vả . Ai cũng nghĩ vậy , cũng thấy trước được những cảnh đó sắp diễn ra . Mọi người chính là người trong cuộc . Đợi chờ giờ xuất phát bao giờ cũng cảm thấy thật dài . Nhưng cũng không ai có thể vô tư mà ngủ được . Anh em rì rầm chuyện trò , những chuyện của lính thì bao giờ cũng là đề tài bất tận .

    Khoảng 7h tối lại bản hợp xướng bằng các loại súng của Pot vào đội hình Đại đội . Các đ/c thay chốt cũng bắn trả . Trong chiến đầu nhất là ở chốt cứ đông quân là cảm thấy được “ấm lưng” hơn . Gía như quân số của Đại đội dược đông như thế này .

    8h tối - 9h tối , rồi 9h 30 , Pót tập kích vào chốt 2 lần nữa . Không có ai thương vong . Trinh sát Tiếu đoàn báo Tiểu đoàn 3 đang đến . Anh Đạc nói LL xuống báo các đơn vị ra vị trí chuẩn bị xuất phát . Anh em chúng tôi cũng ra vị trí tập trung . Tôi cùng 1 đ/c liên lạc xuống đi cùng với Tiếu đội cối 60 . Toàn đội hình lặng lẽ lên đường .
  9. littlemanonsmallearth

    littlemanonsmallearth Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/08/2002
    Bài viết:
    638
    Đã được thích:
    168
    Tiếp theo...

    Ra khỏi rìa Phum là anh em bắt đầu phải lội nước . Bước chân đầu tiên lội xuống nước , xuống sình mới ngại làm sao . Bên K không có mùa đông , nhưng trời mùa mưa thường mát hơn mùa hè nhiều . Buổi tối nhiệt độ lại như giảm hơn cả cái mát . Gió trời ***g lộng , mưa lớt phớt . Cũng không có ai khoác áo mưa . Đi trận khoác áo mưa thì thật là không hợp lý . Nên nước mưa , nước ruộng , làm cho anh em thấy lạnh ghê gớm . Nhưng đấy là cảm giác đầu , khi bước chân xuống nước . Còn khi đã bì bõm được 1 lúc rồi , đầu óc luôn phải tỉnh táo , phải căng tai , căng mắt ra . Mà đi trong đêm , thì không ai còn thấy lạnh nữa . Cái rét , cái lạnh không thắng nổi sức nóng trong cơ thể của những người lính chiến .

    Bì bõm , bì bõm . Vẫn 2 đ/c trinh sát Tiểu đoàn lần trước dẫn đường , đi theo đường tiền nhập cũ . Đi được một quãng , tôi cảm thấy cứ ngứa ở dưới ống chân . Không biết có gì vướng vào , bèn thò tay xuống gãi . Thấy có gì nhơn nhớt , bám vào da thịt tôi . Cầm vứt ra , nhưng nó có vẻ cứ trơn trơn , dính nhằng nhằng . Thôi chết , đỉa rồi . Cái thứ mà tôi sợ nhất , đang bám vào tôi hút máu tôi . Tôi rùng mình , nghĩ lại ngày xưa về quê , mà ra ruộng chơi . Những ruộng nước trong veo , có những loại hoa trắng nhỏ , lá như lá sen nhỏ , cũng xòe lan ở mặt nước . Tội lội xuống đưa tay với , định hái những bông hoa ấy . Thì eo ơi , những con đỉa núc nhúc bơi đến . Lội nhanh lên bờ mà đã có mấy con bám đeo vào chân . Dứt mãi mới ra . Theo kinh nghiệm , mọi người nói : nên nhổ ít nước bọt vào tay , cầm kéo đỉa ra dễ hơn . Tôi cũng làm theo như vậy và kéo được con đỉa ra vất đi . Rồi đưa tay sờ vuốt kiểm tra cả 2 chân . Trời ! Nhiều đỉa quá , tới hàng chục con đã bâu bám hút máu tôi . Loại đỉa này nó có cái chất gì đó mà khi hút máu , cái chỗ vết thương đó rất khó cầm máu . Ở quê , thường mọi người hay cấu tý lá nón dán vào để ngăn máu chảy . Còn ở đây hàng chục vết cắn thế này lấy gì mà dịt , mà ngăn máu chẩy . Sao hồi này ở đây nhiều đỉa thế không biết . Chắc do nước ngập lâu nên lũ này sản sinh nhanh chóng . Vậy chắc tất cả anh em đều bị . Nhưng làm sao bây giờ . Không ngờ loại nhuyễn thể này , lại trở thành kẻ thù của mình . Trực tiếp hút máu mình , hút máu anh em đồng đội mình . Thật độc ác . Nó độc ác có thể nói như thằng Pốt . Thật căm thù . Tôi nói đồng chí liên lạc nói anh em là đỉa rất nhiều . Anh em cũng đã phát hiện điều này và cũng đang rất là bức xúc khó xử với lũ hút máu này .

    Đi , lại lúc đi lúc dừng . Đợi trinh sát chọn đường , cắt phương vị , tránh né các chốt râu tôm của Pốt . Trời mưa , nên bọn Pốt có lẽ cũng chủ quan trong việc canh gác hướng này . Còn hướng chốt của Tiểu đoàn vẫn thấy tiếng súng tập kích của Pót cùng tiếng súng bắn trả của ae chốt . Đúng là lính nào thì cũng khổ như nhau , bọn Pốt cũng đâu có sung sướng gì . Có khi chúng còn khổ , chịu khổ hơn cả lính mình nữa chứ . Vậy nổi khổ này ? Đau thương này ? Là do ai gây lên ? Thoáng nghĩ như vậy , rồi tôi lại tìm ngay ra câu trả lời : Là do bọn ********* bá quyền , bọn hiếu chiến khát máu , tập đoàn Pôn Pốt- IengXaRi phát động . Sự giật dây kích động , là tập đoàn bành trướng Bắc Kinh .

    Cũng cứ tưởng , năm 75 , CM CamPuChia thành công . CM Việt Nam thành công , thì những người lính , người dân ở 2 nước , được sống trong hòa bình . Có ai ngờ , sự ngông cuồng , sự ngu ngốc , sự hiếu chiến của chúng nó đã làm 2 đất nước , 2 dân tộc chưa kịp hàn gắn vết thương sau cuộc chiến dài . Lại lao vào đánh nhau , gây nên những thù hận mới , vết thương mới . Thật căm thù . Tao căm thù chúng mày , khi ghét chúng mày , hơn cả những con đỉa đang hút máu chúng tao đây .

    Vòng vèo mãi , gần 3h sáng . Đội hình cũng đã đến vị trí tập kết 1 . Trinh sát quay lại đón Đại đội 9 của Tiểu đoàn 3 lên đánh cùng hướng với Đại đội 1 . Hai Đại đội tiếp tục luồn sâu hơn 1km nữa tới vị trí tập kết 2 . Từ vị trí này đợi đến 5h30 tấn công vào Phum như lần trước .

    Vào đến vị trí tập kết , anh Đạc nhanh chóng bố trí đội hình tấn công của Đại đội . Rồi cùng liên lạc và Trinh sát sang Đại đội 11 , bàn việc phối hợp tác chiến với Đại đội trưởng Ngọc . Anh em chuẩn bị hố chiến đấu rồi lại bắt đầu bài ca cơm nắm bột canh . Mệt và đói , nên nắm cơm như là thật nhỏ . Vèo một cái đã hết . Nhưng cái nắm cơm này cũng làm cho anh em tăng được bao nhiêu " kg " sức khỏe .

    Anh Đạc cùng 2 trinh sát đã về . Anh Ngọ và anh Ngân trinh sát sang chỗ tôi thì thầm nói chuyện . Mấy năm trước , khi làm trợ lý Tiểu đoàn bộ . Tôi thường hay sang Tiểu đội trinh sát chơi cờ . Nguyễn Đăng Ngân lính 5/72 quê TB . Còn Nguyễn Trịnh Ngọ là lính 12/74 quê ở Hương Sơn - Hà Tĩnh . Tôi với 2 anh em có rất nhiều kỷ niệm . Với Ngân thì năm 76 , Cùng trong tổ 4 người , do tôi phụ trách . Biệt phái xuống phường 7 , Q11 làm công tác kê khai , cải tạo tiểu thủ công nghiệp . Thời gian ở đó khoảng 6 tháng . Chính thời gian này tôi gặp Thanh . Cô bé cạnh nhà của đội công tác , năm đó mới có 16 tuổi . Đôi mắt to tròn đen láy , da trắng , tóc dài . Ở Sài Gòn người như vậy , để tóc như vậy là hiếm . Không hiểu sao , qua một vài lần gặp . Thanh đã nhanh chóng quý mến tôi . Rồi cả cái xóm chung cư Lý Thường Kiệt lô C ấy đều trêu , đều ghép chúng tôi với nhau .

    Nguyễn Trinh Ngọ là dân Hà Tĩnh , mới học xong lớp 12 rồi nhập ngũ ngay . Ngọ đẹp trai , nhanh nhẹn , rất có bản lĩnh trong chiến đấu . Sống tình cảm , rất hay tẩm quất cho tôi . Ngọ có một bài tẩm quất gia truyền rất tuyệt vời . Hôm nào thấy người mệt mỏi , tôi hay nhờ Ngọ đánh cho một bài . Ngọ đấm đấm , bóp bóp , vỗ nổ đôm đốp , rất điệu nghệ . Rồi điểm một số huyệt đạo , xong lấy tay beo các thớ thịt . Kỳ lạ , tay Ngọ bẹo vao chỗ nào cũng kêu rắc rắc , rất thích và sảng khoái . Tôi đã nói Ngọ dạy cho bài tẩm quất này . Ngọ đã hứa là truyền nghề , nhưng đến bây giờ 2 năm rồi mà vẫn chưa thực hiện được . Hồi đầu giải phóng , làm quân quản ở phường Bình Thới Q11 tôi là đội trưởng . Trong đội có cả Ngọ , ngày đầu giải phóng những công việc quân quản rất bận rộn . Nào là kê khai dân số , lứa tuổi , trình độ , nghề nghiệp . Tìm và thanh lọc ra những phần tử ********* , phần tử trong chế độ cũ , có nợ máu lẩn trốn trong dân . Không chịu khai báo để đi học tập cải tạo vv….

    Trong thời gian ấy , Ngọ có yêu cô Thủy trong đội công tác cùng Phường . Đơn vị biết ngăn cấm , nhưng Ngọ vẫn yêu đến bây giờ . Tôi mới hỏi chuyện , Ngọ nói 2 đứa vẫn yêu nhau . Đang đợi dịp được về nghỉ làm đám cưới . Tôi thầm cảm động , cảm phục tình yêu của Ngọ và Thủy . Chợt nghĩ đến mình . Tại sao tôi lại nói lời chia tay , ngay khi biết có lệnh đi chiến đấu ở Biên giới . Giờ này Thanh đang làm gì ? Chắc còn đang ngủ , liệu trong giấc ngủ , có bao giờ Thanh mơ thấy tôi không ? Có quyển sách nào đó tôi đã đọc có câu : “ khi em ngủ , thần thoại về đậu trên mắt em . Cuộc đời màu xanh , tình yêu màu hồng “...Còn chúng tôi , Ngọ , Ngân , cùng bao anh em ở đây ai cũng đã từng có tình yêu , có vợ , có con . Có những dự định cho cuộc đời , đôi lứa . Nhưng giờ đây , suốt ngày ùng - ùng , òang - oàng , sinh lầy nước đọng , đỉa bâu thế này , liệu có bao giờ có nổi những giấc mơ thần tiên ấy .

    Giật mình vì tiếng vỗ cánh của đàn chim kiếm ăn sớm . Tôi cũng giật mình , vì sao hôm nay , mình miên man ủy mị thế . Tôi nói Ngọc và Ngân 1 câu hơi thừa : khi xung phong 2 ông bám cùng BCH Đại đội nhé . Rồi tôi xuống Trung đội 1 . Trung đội trưởng Vinh đã hy sinh . Đ/C Minh đi viện về lên thay vị trí của Vinh . Tôi trao đổi với Minh mấy câu , thì đã thấy tiếng đề pa của cối bắn vào Phum . Tiếng nổ đầu nòng và tiếng nổ của Đạn cũng đã hòa gần là 1 . Đầu tiên thưa dần , rồi rền vang cấp tấp . Tôi về chỗ cối 60 , xem ae bắn . 2 Đại đội là 4 khẩu cối 60 cũng Tong - Tong - Tong – Tong vào Phum . Không gian vỡ òa , mùi khói thuốc phóng đã khét lẹt . Các loại cối pháo bắn 15 phút thì có 3 phát pháo hiệu đỏ vụt lên . Chuấn bị xung phong . Đầu tiên là 2 khẩu 12,7 ly , 4 khẩu đại liên của 2 Đại đội , thùng - thùng – thùng điểm xạ bắn găm vào Phum . Các loại B40 , B41 ùng - oàng cấp tập vào rìa làng . Tiếng anh Công , anh Đạt hô xung phong , toàn Đại đội lao lên , vừa hô xung phong vừa bắn . Đại đội 11 của anh Ngọc , tiếng hô vang thật to . Tất cả lao lên như vũ bão . Tôi cùng Ngân , Ngọ cũng làm mấy loạt AK , rồi lao tiến cùng anh em .

    Đã có tiếng súng của Pốt bắn trả . Cả tiếng ùng oàng của B40 , B41 nữa . Anh em nhanh chóng phản vào các mục tiêu vừa bắn của Pốt . Tôi cùng đ/c liên lạc đã lên được bờ đất cao . Đang tiến , chợt thấy lóe lửa ngay phía trước , oàng , đất tung lên cùng tiếng nổ thật đanh . Tôi và Hiệp đều đổ ập người xuống . Đ/c An y tá chạy đến , xem và kiểm tra vết thương rồi băng cho tôi . Tôi thấy choáng một lúc rồi tỉnh táo ngay . Như vậy là tôi bị hơi ép và mảnh găm nhẹ ở trán . Chân có một vài vết thương nhỏ . Mọi người đã tấn công vào Phum . Hiệp cũng bị thương nhẹ . Tôi cùng Hiệp và đ/c ytá bám đuổi theo đội hình . Thật hú hồn . Nếu tôi tiến nhanh mấy bước , thì ko biết thế nào ? Tiếng súng vẫn nổ dồn ở mọi hướng . Lần này bọn Pốt có vẻ chống cự dai hơn lần trước . Nhưng chúng cũng chỉ chống cự được 1 lúc . Không chịu được sức công phá như vũ bão của ta .

    Tất cả bật chốt chạy . Anh em truy kích . Hướng Tiểu đoàn 3 cũng đã ào tới . Đ/c Thao Tiểu đoàn trưởng gặp ae tôi nói : Mấy anh em cụm lại đây , rồi để vận tải nhanh chóng đưa các thương binh liệt về sau trước . Tiểu đoàn 3 cũng đã có 2 đ/c hy sinh . 5 - 6 đồng chí bị thương . Đ/c Lưa chính trị viên Tiểu đoàn 3 , nhanh chóng tổ chức cho vận tải khênh cáng anh em hy sinh và bị thương nặng về phía chốt . Anh Công cũng nói tôi và Hiệp cùng về luôn .

    Chúng tôi quay về chốt theo đường thẳng . Phía sau , tiếng súng truy đuổi Pốt vẫn nổ dồn .
  10. littlemanonsmallearth

    littlemanonsmallearth Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/08/2002
    Bài viết:
    638
    Đã được thích:
    168
    Tiếp theo...


    Tôi cùng nhóm vận tải khênh cáng thương binh nặng , cùng 2 đ/c Tử sỹ về phẫu Trung đoàn . Đằng sau tôi , các loại súng vẫn nổ .

    Về tới phẫu , các YBác sỹ , anh Thu , anh Quyết , Anh Chính , Bác sỹ Nhật nhanh chóng xem vết thương cho mọi người . Có đồng chí bị thương nát gối , phải cắt bỏ ngay . Tôi thấy Bác sỹ Nhật nói nhỏ với các đồng nghiệp như vậy . Anh Chính xem vết thương cho tôi . Tôi nói chắc em bị mảnh nhỏ thôi . Anh Chính nói : rất may là nếu mảnh sâu một tí nữa thì cũng ảnh hưởng cả 2 mắt . Còn sang phải , sang trái một tý thì cũng vào mắt . Vết thương ở mắt cá chân thì không có vấn đề gì quan trọng . Rồi mọi người làm các thủ tục kỹ thuật lấy miếng mảnh nhỏ găm ở giữa 2 đầu lông mày của tôi ra . Chỗ mắt cá chân cũng vậy , bây giờ tôi mới thấy đau khó đi .

    Từ đó đến chiều , vẫn thấy anh em thương binh được chuyển về . Có cả 1 đ/c chiến sỹ Đại đội 1 . Nhưng chưa kịp hỏi gì thì đ/c này vết thương nặng chuyển lên tuyến trên ngay . Ở đây 2 ngày , tôi cứ thắc mắc về chi tiết của trận đánh còn lại . Mà không được ai giải thích kỹ . Chỉ biết là Pót tổ chức phản kích rất mạnh , tới chiều tối anh em mình mới rút về chốt .

    Ngày thứ 3 tôi nói với mọi người cho về cứ . Chỗ anh em , vì cứ và phẫu cũng gần nhau . Vết thương nhỏ nên cũng chỉ dán gạc và băng dính . Thật vui khi về cứ với với anh em . Gặp lại nhóm Ba cô , lại được đón nhận từ tay Cúc một ly nước chanh mát lạnh . Ôi ly nước mới tuyệt vời làm sao . Không hiểu là do ly nước chanh ngọt , mát lạnh , làm cho tôi tỉnh táo ngay . Hay là do nụ cười , ánh mắt nhìn của mấy chị em , đặc biệt là của Cúc . Với cách nhìn , cách nói ân cần , tình cảm , pha chút bịn rịn . Mà tôi tỉnh khỏe hẳn lên . Mấy vết thương nhỏ này cũng làm cho tôi tăng “ chân kính” bản lĩnh lên . Vì thường khi gặp tôi , mọi người hay nói tôi là dáng dấp thư sinh , chứ không phải dáng dấp của lính trận .

    Ngày hôm sau . Anh Công về cứ để làm chính sách và cũng là để thăm tôi , thăm Hiệp . Nhưng Hiệp thì chuyển về phía sau . Hai anh em gặp nhau thật mừng . Tôi hỏi ngay tình hình trận chiến tiếp của hôm đó . Nhìn ánh mắt và giọng nói buồn buồn của anh Công . Tôi xuống giọng nói tình hình sao anh ? Tôi chăm chú nhìn anh Công , 2 hàng nước mắt của người đồng đội , người anh , người lính trận chẩy xuống , tôi cầm tay anh Công nói : có gì anh kể xem nào ?

    Anh Công nói : sau lúc Phú trở về . Anh em truy kích , bọn Pốt dùng pháo cối bắn vào đội hình mình dữ quá . Một số anh em bị thương và hy sinh . Chúng bắt đầu vòng bọc phản kích lại ta . Chúng dùng cả xe bọc thép đứng ngoài xa bắn vào hỗ trợ cho bb phản kích . Anh em phải chống cự tới chiều . Chúng bám rất dai , như là cố ý cầm chân mình đến tối . Tiểu đoàn 3 và mình phải xuất kích mấy lần . Đến gần chiều tối lại xuất kích . Rồi rút nhanh , để lại một Trung đội của mình và d3 một Trung đội chốt cản đường . Chúng lại bâu đến . Trong trận chiến cản đường đó . Khi anh em rút về , thì 7 đ/c không về được . Đại đội mình 4 đ/c bên d3 có 3 đ/c . Trời ơi ! Vậy là có 7 anh em hy sinh chưa lấy được thi hài . Không ngờ trận đánh lại diễn biến phức tạp như vậy .

    Không biết nói gì hơn , mắt , mũi cay sè . Tôi nói cả anh Thú , anh Khi , 4 anh em ra quán gọi xị rượu và đĩa bò xào , nhâm nhi cho phần nào xoa dịu nỗi đau đang ở đỉnh cao này . Ly đầu tiên , cả 4 anh em dơ lên cụng , rồi cùng đổ xuống đất , như là hành động biểu cảm sự thương nhớ các ae liệt sỹ . Cầu khấn cho các anh em được yên lòng siêu thoát .

    Hết một xị , rồi lại một xị nữa . Nỗi đau vẫn không thể nguôi ngoai . Anh Công nói : lúc nữa có xe tôi sang chốt làm công tác chuẩn bị . Trung đoàn đã có kế hoạch tấn công tiếp . Bọn Pốt đang tập trung ở đó rất đông . Hôm qua đã lại tập kích mình rất mạnh . Mình phải đánh lên , để phá vỡ âm mưu tấn công của chúng . Cũng là tìm anh em , đưa anh em về .

    Khoảng 2h chiều , có xe sang chốt . Anh em chia tay . Anh Công đứng dậy ôm tôi nói : Phú cứ yên tâm ở đây , mấy ngày cho khỏe . Tôi cũng ôm anh thật chặt , không thể nói được gì hơn . Nhìn chiếc tăng ga , nặng nề đi hút về Biên giới .


    Tôi cùng hai anh trở về lán nằm nghỉ . Đúng là nghỉ mà không ngơi . Hình ảnh trận vừa rồi , đến lúc tôi bị thương quay về . Đoạn tiếp theo qua lời kể tóm tắt của anh Công ghép lại thành một trận chiến , thật hào hùng và bi tráng . Với cấp trên đó là chiến thắng . Chiến thắng nào cũng phải có mồ hôi , xương máu , vất vả và hy sinh . Với cấp chỉ huy cao , các vị Tá , các vị Tướng lĩnh , có thể họ chỉ nghĩ đến thắng hay bại trong 1 trận đánh . Cái bại nhỏ , đôi khi nằm trong cái thắng lớn . Nên việc mười , hay hơn mười người hy sinh , cũng không có gì quan trọng lắm . Miễn là trận đó thắng trong ý đồ chiến thuật , ý đồ chiến lược .

    Song , với chúng tôi , những sỹ quan chỉ huy cấp thấp . Thường ngày sống , chiến đấu cùng anh em , cùng chia ngọt , sẻ bùi . Cùng vui chơi với nhau , từng ván cờ , ván bài , từng chia cho nhau từng điếu thuốc , nắm cơm , ổ bánh mỳ v.v...Thì sự mất mát hy sinh của một người , cũng đã là nỗi đau lắm . Nhìn những vết thương của anh em tóe máu , mình như đấy cũng là nỗi đau , cũng là vết thương của da thịt mình . Đại đội tôi , trong trận vừa rồi , như vậy là hy sinh 2 , mất tích 4 . ( Thường hy sinh , mà không lấy được xác thì hay gọi là mất tích). Mất đi 6 người , bị thương mấy người nữa . Hy sinh như vậy là nhiều , cái giá phải trả , phải đổi là quá đắt .

    Nhưng trong trận chiến , toàn súng với đạn , các loại vũ khí hiện đại cả . B40 - B41- ĐKZ các nhà chế tạo vũ khi sản xuất ra dùng để chống tăng . Chống xe bọc thép , hay dùng để phá hủy các loại boong ke , lô cốt . Thì giờ đây , trong cuộc chiến này . Lại toàn dùng để tiêu diệt lính bộ binh . Việc tránh được sát thương , hy sinh , chỉ là may rủi .

    Miên man với các suy nghĩ , tiếng pháo của Trung đoàn 55 vẫn nổ . Tiếng đề pa ùng - ùng – ùng - ùng của 4 khẩu bắn một lúc . Rồi tiếng nổ ầm ầm nơi xa , như vậy là phía trước Pốt vẫn rất đông quân . Nên pháo binh mới phải bắn chi viện nhiều như vậy . Không biết trận chiến sắp tới , mà anh Công vừa nói . Sư đoàn , Trung đoàn , sử dụng quân chiến đấu thế nào . Trước một lực lượng Pốt , đông hơn ta gấp nhiều lần . Địa hình lại rất bất lợi cho ta . Trong lúc các đ/v thiếu quân trầm trọng . Các đơn vị của mình chỉ đôn quân từ anh Nuôi , tăng gia , hậu cứ , những anh em bị thương nhẹ . Cũng đã được động viên quay lại cầm súng . Đại đội 1 , đ/c Đẩu Tiểu đội trưởng Anh nuôi , đ/c Viên anh nuôi lính 74 . Cũng đã xung phong về các Trung đội chiến đấu . Cộng thêm mấy đ/c ở vận tải Tiểu đoàn bổ xung nữa . Quân số Đại đội 1 như vậy là được 35 đ/c . Đúng là 1 Đại đội bây giờ , quân số không bằng được một Trung đội . Thời đầu đi chiến đấu , hay thời huấn luyện . Với quân số ấy , phải đảm nhiệm vị trí chốt rộng . Phải đảm nhiệm mũi xung phong tấn công . Thì làm gì không gặp khó khăn , làm sao tạo được sức mạnh ?

    Gần chiều , tôi rủ anh Thú ra quán ngồi uống nước . Nói chuyện cùng các cô gái . Cúc không có ở đó , còn 2 chị em . Chúng tôi ăn chè đậu . Trong câu chuyện , 2 cô có ý nói cho tôi biết là : Cúc rất có cảm mến tôi , có phần ngưỡng mộ tôi . Có ý trách sao tôi có vẻ thờ ơ , lạnh nhạt , lãnh đạm với tình cảm của Cúc . Thực ra những điều này , tình cảm của Cúc đối với tôi , không phải là tôi không biết . Tôi nói : các anh đời lính , nay ùng , mai oàng . Sống chết biết thế nào được , mà nói chuyện yêu đương . Mặc dù anh cũng rất quý mến Cúc . Chiến tranh cho các anh gặp các em , nhưng có lẽ cũng tại chiến tranh , nên nó lại cũng không thật phù hợp cho việc gặp gỡ yêu đương ấy . Nhưng anh hứa , khi nào có điều kiện . Thì anh sẽ đến chơi thăm nhà Cúc .

    Ngày hôm sau , 17/7 Trung đoàn lại tổ chức họp quân chính . Trung đoàn trưởng Trần Măng , Chính ủy Diệp Xuân Ánh vẫn duy trì hội nghị . Vẫn sự có mặt điều hành trực tiếp của Sư đoàn phó Mười thứ . Các cấp trưởng chính trị , quân sự từ cấp Đại đội , Tiểu đoàn đều tham dự . Đại đội 1 đ/c Nguyễn Văn Đạc đại trưởng bị sốt rét đi viện , nên anh Phạm Văn Trọng Đại đội phó đi họp cùng với anh Công .

    Sư đoàn phó tóm tắt về diễn biến chiến lệ , trận chiến tấn công Pốt ngày 13/7 . Đánh giá chung là chúng ta đã chiến thắng , đã đập tan được âm mưu bu bám tấn công chiếm chốt của Pốt . Nhưng chúng cũng đã có rút kinh nghiệm , trận ngày 20/6 . Cộng số đầu đơn vị của Pốt ở khu vực này tới 3 Sư đoàn , rất đông quân . Nên sau khi bị bật chốt , chúng đã bu bám , phản kích ta ngay . Nhưng như vậy chúng ta , Tiểu đoàn 3 + Đại đội 1 tăng cường . Cùng các đ/v , đã tấn công mạnh mẽ , đã tổ chức lui quân hợp lý . Đương nhiên chúng ta có những thương vong . 2 Trung đội đã ở lại cản địch chiến đấu rất dũng cảm , tiêu diệt được nhiều địch . Hoàn thành nhiệm vụ . Trong số này còn có đ/c đang nằm lại ở đó . Sư đoàn , Trung đoàn biểu dương ý chí chiến đấu của các đ/c , các đ/v tham gia chiến đấu và phục vụ chiến đấu trận vừa qua . Nhưng chúng ta cũng đang còn một việc rất quan trọng là : 7 đ/c đang nằm lại đó , chúng ta phải tổ chức đánh tiếp để phá vỡ , đập tan âm mưu của Pốt . Tìm anh em , đưa anh em về .

    Đ/c Trung đoàn trưởng Trần Măng , giới thiệu đồng chí Nguyễn Sông Thao , Tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 3 . Được điều lên làm Tham mưu phó Trung đoàn . Nhưng đ/c Sông Thao xin ở lại , trực tiếp chỉ huy Tiểu đoàn 3 đánh trận này . Rồi sau đó sẽ nhận nhiệm vụ ở cương vị mới . Đảng ủy và BCH Trung đoàn , chấp nhận đề nghị của đ/c Thao .

    Tham mưu trưởng Chu Đức Hùng ,( trước làm tiểu đoàn trưởng Tiểu đoàn 1 của TP ) . Lên phổ biến kế hoạch tác chiến của Trung đoàn . Trận này , Trung đoàn sẽ tổ chức sử dụng các lực lượng tác chiến như sau :

    - Lực lượng luồn sâu vu hồi hướng Tây bắc vẫn là Tiểu đoàn 3 + đại đội 1 + Tiểu đoàn 2 thiếu 1 Đại đội , cùng các lực lượng 12,7 ly của Đại đội 16 , ĐKZ của Đại đội 15 .
    - Đại đội 1 được tăng cường 1 khẩu 12,7 ly , 1 khẩu ĐK 82 của Đại đội 4 .
    - Đại đội 1 đi đầu luồn sâu qua bờ mương , thì chốt lại ở khu vực đó đề phòng Pốt vòng bọc hướng này . Tiểu đoàn 3 luồn sâu tiếp khoảng 1 km nữa , sẽ đánh từ Hướng Bắc vào Phum . khi đánh qua những vị trí chốt chặn lần trước cử bộ phận tìm đưa số anh em tử sỹ lần trước về .
    - Tiểu đoàn 2 thiếu , cùng luồn sâu hướng này . Nhưng dừng lại , dàn đội hình tấn công theo hướng Tây Bắc . Cách Tiểu đoàn 3 khoảng 500 m . Tiểu đoàn 2 cũng được tăng cường 2 khẩu 12,7 ly của Đại đội 16 . 2 Khẩu Đk82 của Đại đội 15 .
    - Hướng Đông Nam , Sư đoàn vẫn sử dụng 2 Đại đội của Trung đoàn 266 đánh ép vào .
    - Hướng vỗ mặt , sử dụng 6 xe bọc thép cùng Đại đội 2 đánh lên .
    Quan trọng nhất vẫn là việc luồn sâu và tấn công của Tiều đoàn 3 + Đại đội 1 + Tiểu đoàn 2 . Sau khi chiếm xong các mục tiêu , tổ chức đưa các anh em Thương binh , Tử sỹ cũ và mới về ngay . Nhanh chóng rời khỏi trận địa , càng sớm càng tốt.

    Các loại pháo , cối của Sư đoàn , của Trung đoàn . Bắn hỗ trợ thật mạnh , khi phát hiện Pốt tổ chức lực lượng phản kích .
    - Sở chỉ huy tiền phương của Trung đoàn sẽ dâng lên gần khu vực Tiểu đoàn 1 . Công binh phải nhanh chóng tổ chức hầm chỉ huy cho Trung đoàn .
    - Tiểu đoàn 1 , Đại đội 3 và các bộ phận ở lại , phải tổ chức chốt giữ thật chắc .
    - Các đại đội Trinh sát , Vận tải và số còn lại của Đại đội 15 ĐK , Đại đội 16 -12,7 , Đại đội 14 cối , cũng cử thêm lực lượng lên thay chốt cho Đại đội 1 . Dâng đội hình lên theo Trung đoàn .
    - Thời gian 7h 30 tối nay , ngày 17/7 sở chỉ huy tiền phương Trung đoàn , về vị trí mới . Các đơn vị trực thuộc cũng bí mật nâng lên thay chốt cho Đại đội 1 . Chốt theo vị trí phân công . Đúng 10h đêm , các đơn vị bắt đầu tiền nhập .

    Giờ G vẫn sẽ là 5h 30 ngày 18/7 . Sau khi nghe xong phương án , kế hoạch tác chiến của Tham mưu trưởng . Các đ/c cán bộ đều nhất trí . Nhưng hầu như mọi người đều phân vân , về kế hoạch tác chiến . Cùng một địa bàn , mà ta đã tổ chức luồn sâu đánh địch 2 lần . Nếu lần này nữa thì cả 3 trận , bài bản tác chiến giống nhau . Liệu Pốt đã quen và có biện pháp chống đối ta ?


    Đồng chí Nguyễn Văn Ngọc , Đại đội trưởng đại đội 11 . Là Đại đội đi đầu của Tiểu đoàn , phát biểu phản biện gay gắt nhất . Đ/C Sư đoàn phó Mười thứ hỏi : vậy đ/c Ngọc và các đồng chí có cách đánh gì khác không ? Tất cả hội nghị , đều không thể đưa ra được phương án tác chiến khác hơn . Rồi tất cả chấp nhận phương án tác chiến quen thuộc , nhưng vô cùng nguy hiểm này .

    - Đồng chí Trần Măng nói : Bây giờ thời gian là vàng ngọc . Các đ/c nhanh chóng về triển khai nhiệm vụ chiến đấu đêm nay và ngày mai cho đ/v mình . Hội nghị kết thúc , mọi người ra về , với trọng trách lớn , với tâm trạng thật nặng nề .

    Với những tâm trạng nặng nề như vậy , nhưng nhiệm vụ vẫn là nhiệm vụ . Danh dự , trách nhiệm của những người lính , những sỹ quan , những người chỉ huy cấp thấp . Trực tiếp phải chiến đấu chiến đấu như những người lính xông pha trước mũi tên , hòn đạn của kẻ thù . Họ đã từng trải qua cuộc chiến dài , trong trận chiến Biên giới Tây Nam này , cũng đã được gần một năm . Cả năm trời tham chiến hàng trăm trận lớn nhỏ . Chiến thắng nhiều , song không phải không có những trận , không đạt được mục tiêu đề ra . Như trận Hà Tiên - Kiên Giang . Nhưng có lẽ , chưa có lần nào , trước khi vào trận , mọi người lại có tâm trạng nặng nề như trận này .

    Nhưng ở đây , lúc này đang là đỉnh cao sự đấu trí , đấu dũng , giữa ta và Pốt . Mọi người đều phải nghĩ đến 2 chữ “ quyết tử “ . Như cha ông ta đã “ quyết tử “ trong lịch sử chống ngoại xâm . Các thế hệ đàn anh đã “ quyết tử “, để làm nên những kỳ tích , trong cuộc chiến chống Pháp , chống Mỹ . Giải phóng miền Nam thống nhất đất nước . Bao nhiêu lớp người đã “ quyết tử “ . Đã anh dũng hy sinh để làm nên chiến thắng đó .

    Trong trận này , cán bộ chỉ huy các cấp , cũng phải làm cho tất cả những người lính thấy được vinh dự , trách nhiệm và trọng trách lớn lao này . Tất cả các đơn vị nhanh chóng làm mọi công tác chuẩn bị .

    Đại đội 1 , như vậy là Đại đội trưởng Nguyễn Văn Đạc đã về tuyến sau vì sốt rét tái phát . Chỉ huy trận này là đ/c Công cv trưởng và đ/c Phạm Văn Trọng Đại đội phó . Tôi thì vẫn còn ở cứ Búa Lớn .

    Chiều qua nhanh , rồi bóng tối ập xuống như bao ngày . Trời mát nhưng không mưa . Đúng 7h tối , ban chỉ huy Trung đoàn di chuyển lên vị trí mới , gần Tiểu đoàn 1 . Công binh đã khẩn trương làm xong hầm chỉ huy . Dưới gầm 1 một nhà sàn cũ của dân . 7h30 , các đ/c chỉ huy Trung đoàn đã tới vị trí . Các lực lượng vệ binh , công binh , trinh sát , cùng các đ/v trực thuộc khác cũng đã dâng lên . Thông tin nhanh chóng triển khai mạng hữu tuyến xuống các đơn vị . Công việc đang khẩn trương trôi chẩy theo kế hoạch .

    Ùng – ùng - ùng . Vừa nghe tiến nổ đầu nòng thì oàng - oàng - oàng . Đất trời như vỡ òa , bởi các loại tiếng nổ của pháo và ĐKZ 75 của Pốt . Chúng bắn vào khu vực hầm chỉ huy mới của Trung đoàn . Không phải một vài loạt , mà chúng bắn liên tiếp hàng trăm quả . Không gian như được hun nóng bởi khói đạn của Pốt . Một quả ĐK rít… xoẹt… rồi nổ ầm đúng hầm chỉ huy Trung đoàn , góc các đ/c thông tin đang thao tác . khỏi lửa trùm lên hầm chỉ huy . Đ/C Thái trưởng mạng thông tin hy sinh , 2 đ/c khác bị thương . Lác đác , các đơn vị báo lên là có anh em bị thương , hy sinh do trận tập kích hỏa lực của Pốt .

    Ác liệt đây . Chính ủy Ánh thoáng nghĩ , không hiểu bọn này có âm mưu gì ? Mà tập kích hỏa lực nhiều như vậy ? Hay là vị trí sở chỉ huy đã bị lộ ? Nghĩ vậy thôi chứ nhiệm vụ đã triển khai , không được trì hoãn . Đ/c Ánh quay máy liên lạc với các Tiểu đoàn , nắm tình hình chuẩn bị chiến đấu của các đơn vị . Các đơn vị báo lên , công tác chuẩn bị tốt . Anh em rất quyết tâm , riêng Đại đội 11 có sự cố . Tổng số lính nhập ngũ 72 còn trong Đại đội là 8 đ/c . Trong đó có cả đ/c Ngọc đang giữ chức vụ Đại đội trưởng , 1 đ/c lính 72 làm liên lạc . Còn lại 6 đ/c lính 72 ở các Trung đội bằng nhiều lý do khác nhau ae về cứ , không tham chiến trận này . Đây cũng là 1 bất ngờ . Nhưng nhìn chung các đ/v đều triển khai tốt việc chuẩn bị chiến đấu tấn công Pot đêm nay .

Chia sẻ trang này