1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại của nhân dân Liên Xô

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 04/09/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. than_dau_tuat

    than_dau_tuat Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    791
    Đã được thích:
    304
    Hề hề hề.
    Hà Hà Hà.
    Bác Dân Ngốc kiếm được cái này từ đâu thế. Em cứ tưởng nó chìm rồi, chìm trong bão số 8 rồi cơ. Thôi, cảm ơn bác đã cứu được nó, em giờ cẩn thận, đem chụp ảnh truyền thần dự phòng đã.
    Em nhớ mãi môtk bức ảnh ấn tượng, là cảnh ở chân thành Warsaw đầu chiến tranh. Đối diện với đoàn xe tăng Đức, là ngựa và xe ngựa Ba Lan ngã chết lỏng chỏng. Ảnh đó được lưu như là biểu tượng cuả việc chiếm Ba Lan. Ba Lan, có lẽ thủa trước Thành Cát Tư Hãn còn mạnh. Nhưng sau đấy luôn là giao điểm của công cuộc tranh giành thế lực giữa các nước mạnh. Pháp và liên quân Phổ-Nga hồi Nã Phá Luân. Anh tham gia vào Ba Lan từ đó. Rồi nước Đức được Bismark thống nhất từ các tiểu quốc, Ba Lan trơ trọi còn lại. Tuy là một nước nhược tiểu, nhưng tranh thủ cơ hội khi Liên Xô đang quằn quại trọng nội chiến, quân Ba Lan đã định bóp chết nước Nga-anh cả Slaver của ba Lan. Kết quả thật thảm hại, Hồng Quân tuy đang run rẩy trong cơn sốt cúm gà, cũng tiến đến chân thành Warsaw . Sau đó, do không đủ lực, Hồng Quân rút lui bỏ đi miền tây, gồm 3 nước Bantic, Tây Bạch Nga và Tiểu Nga. Chỉ 17 năm sau, những con ngựa và thanh kiếm Ba Lan ngã xuống trước xe tăng và máy bay Đức. Sống giữa hai làn đạn mà có trình độ chính trị quá thấp, Người Ba Lan không bao giờ giữ được đất nước của mình. Trong chiến tranh, Ba Lan là nước thiệt hại nhiều nhất, trong hoà bình, nó cũng là nước lôn xộn, bao giờ cũng đang phát triển, chẳng bao giờ đã phát triển cả. Sau chiến tranh, Đông Phổ, sào huyệt của nước Đức được giao cho Ba Lan, nhưng người Ba Lan có lẽ mãi mãi tự nhận mình là nhược tiểu.
  2. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    VODKA VÀ CHIẾN TRANH VỆ QUỐC
    Hình ảnh người lính Nga trong Chiến tranh Vệ quốc thường được văn học và phim ảnh Xôviết mô tả như một chiến sĩ-nông dân, vai khóac tấm áo capốt thùng thình, một chiếc thìa gỗ nham nhở giắt trên ống ủng và tấm chăn quấn quanh vai chứa tòan bộ gia tài lính. Hình ảnh ấy sẽ không thể hòan chỉnh nếu thiếu một yếu tố quan trọng ?" vodka.
    Chiến tranh Mùa Đông (Zimnhaia Voina) có lẽ là chương đầu vô cùng buồn của Chiến tranh Vệ quốc Vĩ đại, nơi mà vodka là phương tiện duy nhất hữu hiệu để chống lại cái rét khủng khiếp 40-50 độ âm của vùng đầm lầy Phần Lan. Các cựu chiến binh Phần Lan trong thường kể lại những đợt xung phong của bộ binh Nga là ?onhững đám người lộn xộn, sặc sụa mùi rượu?, với kết thúc thật cay đắng cho quân Nga với vô số thiệt hại. Theo Toivo M. Kattonen, xạ thủ súng máy của Đại đội súng máy số 1, Tiểu đoàn Trượt tuyết độc lập tình nguyện 99, đơn vị của ông ?ođược phát mỗi ngày một khẩu phần 100 gram vodka (chừng một ly nhỏ)?. Hồi ức của Mikhail Lukinov cũng xác nhận: ?o? Vì lý do gì đó phải gặp chính trị viên nên tôi đi hỏi tìm anh ta. Mọi người bảo anh ta đang đi lấy vodka cho khẩu đội. Tôi không tin vào tai mình nữa. Hắn, một tay chống rượu, người đã phá hỏng bữa tiệc mừng Giao thừa của chúng tôi chỉ vì sợ chúng tôi sẽ uống một cốc rượu vang. Vậy màø bây giờ chính hắn lại là người đi lấy vodka đem về. Nhưng đời là vậy đấy. Người ta phát cho chúng tôi 100 gram vodka mỗi ngày. Nó giúp chúng tôi nóng người và cảm thấy phấn chấn trong giá rét, đồng thời nó làm chúng tôi thêm can đảm khi tấn công?? Việc thiếu trang phục chống rét, trình độ chỉ huy tồi, hậu cần thường xuyên bị đột kích v.v. khiến 100 gram vodka không đủ để giúp họ chống lại sự khắc nghiệt của chiến tranh.
    Chiến tranh Vệ quốc nổ ra khiến nhu cầu vodka tăng vọt. Khẩu phần quân đội không đáp ứng đủ, nguộc người lính phải tìm thêm từ nhiều nguồn khác. Vladimir Zimakov, xạ thủ chống tăng PTR: ?o?Lúc đó đang dịp Lễ Phục Sinh. Chúng tôi tiếp tục tiến bước và một ngày kia có mặt tại một ngôi làng. Bà chủ nhà nơi chúng tôi ở lại làm rất nhiều món ngon cho ngày lễ: khoai tây rán, mamalưga (cháo yến mạch, nấu theo kiểu Moldova). Bà ta cũng đặt lên bàn cả đùi lợn sấy, mỡ lợn muối cùng mọi thứ đồ nhắm làm từ dưa chuột và cà chua. Bà ta còn đem ra cả một chai gorilka (rượu mạnh trong tiếng Ukraina). Ôi chà chà! Thế mới là lễ chứ! Chúng tôi chưa gặp cảnh nào tuyệt như thế trong suốt hàng bao nhiêu năm trời! Chúng tôi vừa uống một ngụm nhỏ thứ rượu gorilka Ukraina ngon tuyệt đó là lăn ra ngủ tít trong hai ngày trời??
    Rựơu giúp người lính Nga chống lại khí hậu khắc nghiệt, khắc phục nỗi sợ của chiến tranh, khích lệ tinh thần chiến đấu. Josef Finkelshteyn, lính thông tin tại Mặt trận Leningrad: ?oHôm nay là lễ kỷ niệm Cách Mạng Tháng Mười. Hôm qua, nhân ngày lễ, chúng tôi được cấp mỗi người nửa lít rượu vang. Chúng tôi uống rượu giữa một trong những đợt báo động không kích.?
    Khi không tìm được nhà dân, họ tìm rượu ngay trong trang thiết bị quân đội. Lính quân báo Danhiil Zlatkin: ?o?Tôi xé áo lót, cố gắng tìm được cách băng bó vết thương. Không một ai trong chúng tôi có được hộp sơ cứu cá nhân. Dù vậy, vẫn có một loại dung dịch chùi rửa đựng trong mặt nạ phòng độc, nhưng chúng tôi đã uống hết tất cả trước khi đến được mặt trận, bởi trong thành phần chất lỏng này có rượu cồn. Chúng tôi đổ dung dịch này qua bột than hoặc than đá và sau đó có được loại cồn trắng tuyệt hảo??
    Rượu được chế ra từ những nguyên liệu khó ngờ nhất. Yurii Koriakin, lính thông tin: ?o?Cứ thử sống khoảng ba tuần trong cái lạnh âm 20-30 độ ấy mà xem! Thế đấy! Mặc dù chúng tôi ăn mặc khá ấm: valenki (ủng nỉ), quần bông, áo choàng ngụy trang mùa đông, rồi tới áo vét, quân phục, đồ lót bằng len ấm, và trong cùng là đồ lót vải lanh thông thường. Họ phát cho chúng tôi rượu vodka và 100 gram bánh mì mỗi người một ngày. Chúng tôi thậm chí còn có đèn dầu, thường được gọi là loại ?oấn-đẩy?. Đó là một cái hộp thiếc nhỏ, cỡ bằng hộp mứt, trong chứa sáp pha cồn. Nếu bạn đốt cái hỗn hợp này, nó sẽ cháy và cho một ngọn lửa trắng sáng. Nhờ nó bạn có thể hâm thức ăn hoặc đun nước. Nhưng sao lại đi đốt cồn ?" phải đem uống nó chứ! Đó là lý do chúng tôi bỏ nó vào một mảnh giẻ và đem vắt ?" bạn sẽ lấy được khoảng 50 gram rượu cồn, và kể từ khi chúng tôi được nhận khá nhiều hộp chất đốt đó, ta có thể nhậu thoải mái, dù việc đó tất nhiên là không hay ho gì, nhưng chỗ sáp còn lại vẫn cháy tốt??
    Thế đấy, dù rút từ cồn khô của Mỹ hay chất lỏng trong mặt nạ phòng độc, dù mùi vị có kinh khủng thế nào đi nữa, chúng vẫn được lính Nga gọi là rượu và hưởng ứng hết mình. Những đồ uống được chế biến kiểu này rất độc, gây ra nhiều ca mù vĩnh viễn hoặc đôi khi dẫn tới tử vong trong Hồng quân. Nhưng, rựơu đôi khi cứu mạng con người trong những tình huống bất ngờ nhất. Nikolai Zheleznov, lính xe tăng, kể lại:
    ?oBạn học của tôi, Zhorka Prarokov, nhận được một giấy gọi nhập ngũ gửi tới từ trụ sở dân uỷ: cậu ấy lớn tuổi hơn mọi người một chút, đã được 18 rồi. Chúng tôi, bạn bè của Zhorka, quyết định tiễn chân cậu ấy theo đúng phép tắc, nhưng không tài nào tìm ra được món vodka. Vì thế cha của Zhorka khuyên chúng tôi kiếm lấy ít verni, một thứ chất lỏng dùng để đánh bóng đồ gỗ có chứa cồn, hay được bán thành từng chai nửa lít một. Ta phải đổ thêm khoảng hai thìa muối vào mỗi chai, đút vào ít bông gòn rồi lắc đều để muối tan ra hết. Làm như thế, muối sẽ kết tủa các chất độc lại và thấm vào bông gòn, chỉ còn lại cồn trắng. Và thế là trong buổi tiễn chân Zhorka, chúng tôi đã uống món cồn đó. Nhưng chúng tôi vẫn còn là trẻ con, cơ thể chưa đủ cứng cáp, và có lẽ chúng tôi đã uống quá nhiều. Do đó cả đám bị ngộ độc. Thêm vào đó là hàng đám mề đay đỏ nổi đầy khắp người tôi.
    Chính đám mề đay đó đã cứu thân tôi! Tất nhiên, các lãnh đạo Maskva không muốn để chuyện cướp phá xảy ra mà không bị trừng trị, rất nhiều bạn bè tôi có vụ tham gia cướp phá cửa hàng tại Quảng trường Il?Tich kể trên đã bị bắt. Người ta cũng có đến kiếm tôi, nhưng sau khi trông thấy tình trạng của tôi thì bọn họ đã đổi ý. Cha mẹ tôi nói rằng tôi bị ngộ độc khi đang tiễn chân một người bạn và nằm bẹp ở nhà suốt cái ngày diễn ra vụ cướp phá. Mấy vết mề đay đã giúp tôi thoát nạn. Như người ta vẫn nói, tôi không phải là gặp may, nhưng một điều không may xảy ra đã cứu tôi thoát khỏi một rắc rối đáng sợ như thế đó!?

    Vào thời đấy, bị bắt bởi NVKD đồng nghĩa với việc đi đày và chết dần mòn trong các trại tập trung GULAG ở Siberia hoặc vào các tiểu đòan trừng giới. Ta có thể dễ dàng hình dung Zheleznov và gia đình ông đã thở phào ra như thế nào.
    Giai đọan sau của chiến tranh, khi Hồng quân đang thắng thế, quân đội không còn thiếu thốn như trước nhưng vodka thì vẫn luôn không đủ. Khi có điều kiện, Hồng quân sẵn sàng tự nấu lấy rượu mạnh cho mình. Rem Ulanov, thợ lái pháo tự hành SU-76:
    ?oTới cuối tháng Chạp năm 1944, một tuần trước Lễ Đón Năm Mới, tay cần vụ nát rượu của trung đoàn trưởng mò tới xục xạo khắp nơi và thông báo cho chúng tôi rằng trong một giờ tới sẽ có một đoàn chỉ huy cao cấp tới thăm chúng tôi ?" sư đoàn trưởng, tư lệnh tập đoàn quân và cả tư lệnh Phương diện quân. Chúng tôi hơi e ngại, bởi đang giấu một thùng sắt lớn cái món chế biến từ củ cải đường lên men trong hầm trú ẩn của mình. Khắp vùng này đầy những cánh đồng trồng củ cải đường chưa được thu hoạch do đang có đánh nhau. Trong thực tế, tên gọi chính của vùng này là vùng sản xuất đường.
    Không thể lôi cái thùng chứ đầy món brazhka tự nấu (một loại rượu tự chưng cất dạng thô, thường từ 10 tới 15° độ cồn) ra khỏi hầm qua cái lối đi hẹp, mà làm sánh nó ra chỉ một chút thôi cũng thật là phí hoài. Chúng tôi quyết định cứ đút cái thùng vào góc tối nhất, phủ lên tấm vải bạt, mấy cái áo choàng và những đồ đạc khác. Chúng tôi cũng hy vọng là mấy ông tướng sẽ không dám đi qua cái lối hẹp để vào trong hầm bởi bụng to quá khổ.
    Đoàn chỉ huy cao cấp, gồm ít nhất mười vị sĩ quan cao cấp, xuất hiện một tiếng sau đó. Tôi báo cáo với họ ngay tại lối vào hầm. Trung đoàn trưởng yêu cầu tôi đưa chiếc xe ra khỏi công sự và chuẩn bị sẵn sàng bắn. Động cơ xe đã được làm nóng từ trước và khởi động được ngay lập tức. Chiếc "Colombina", nhấc phần thân sau lên khỏi đường dốc, mau chóng nhưng bình thản xuất hiện trên mặt đất. Ra lệnh cho Schukin nâng nòng pháo lên vị trí bắn tầm xa (17 km), tôi nhảy ra khỏi khoang chiến đấu và báo cáo đã sẵn sàng.
    Đám chỉ huy thích sự nhanh nhẹn và dứt khoát trong thao tác của chúng tôi, nhưng tất cả bọn họ, đúng như tôi đã lo sợ, đều quay đầu lại về phía hầm trú ẩn. Tôi vượt lên trước họ, chạy vào trong hầm và cố lấy lưng mình che cái thùng. Khi mùi xăng nồng của động cơ xe bay hết, mùi chua của củ cải lên men lan tỏa khắp trong không khí. Cái mùi chết tiệt đấy xuyên qua cả lớp vải bạt và tất cả mớ đồ đạc phía trên. Một vị tướng tuyên bố rằng có mùi chua gì đó trong hầm.
    Trung đoàn trưởng, để cứu vãn tình thế, vội nói:
    - Đấy là lính của tôi đang ủ món brazhka của họ.
    - Brazhka?
    - Vâng ạ.
    - Tốt, chuyện này hình như cũng được phép mà. Nhưng hình như anh có rượu mạnh phải không?
    - Vâng, chỉ một chút thôi, thưa tướng quân.
    - Đó hẳn là một món tệ lắm nhỉ?
    Cảm nhận đó thì vua chế rượu của tổ chúng tôi là Leshka Perepelitsa không khoái chút nào, tay nghề của anh ấy đã bị xúc phạm, và anh ta đề nghị mọi người hãy thử một chút. Viên chỉ huy đồng ý. Perepelitsa lôi ra hai hai 800g từ một góc bí mật, rót đầy những cốc và vại trên bàn.. Schukin mở một hộp thịt lợn hộp. Nào, chúc mừng chiến thắng đang tới gần!
    Chỗ rượu ở trong chai năng tới 60° độ cồn ... Tất cả đều choếnh choáng, gạt nước mắt và bắt đầu đùa cợt: món brazhka là thế này đây! Vì đã bảo trì một cách gương mẫu chiếc xe và những thao tác dứt khoát, tổ lái được nhận một lời tuyên dương. Trung đoàn trưởng rất hài lòng. Rời khỏi chỗ chúng tôi, những vị tướng tuyên bố rằng món rượu rất ngon nhưng khuyên không nên lạm dụng nó. Và một giờ sau tay cần vụ chạy trở lại và thừa lệnh trung đoàn trưởng yêu cầu đưa thêm một ít cái chất lỏng bốc lửa ấy.?

  3. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Rượu, vô kỷ luật, cướp bóc và các vụ hảm hiếp thường đi liền với nhau. Lính thông tin Yurii Koriakin, cũng thuộc Mặt trận Leningrad, kể lại:
    ?oTháng Chạp năm 1944, trung đoàn tôi được chuyển tới vùng Vologda để nghỉ ngơi, nâng cấp khí tài và bổ sung quân số. Chúng tôi tiếp nhận loại điện đài mới. Nhờ rượu vodka giúp sức tôi đổi được khẩu tiểu liên PPSh của mình lấy một khẩu PPS báng gập; tuy hay giật vào sườn trong khi bắn nhưng nó lại nhẹ và có một băng đạn hình hộp. Chúng tôi được phát 75 gram rượu cồn mỗi ngày cho từng người, nhưng do làm việc ở trạm điện đài, xa hậu cần, họ cấp hẳn một lúc khẩu phần cho 10 ngày ?" 750 gram, anh cứ việc mà say lử cò bợ. Hình thành một cuộc đổi chác như sau: tôi đưa một bình rượu cồn cho viên trung sĩ, còn anh ta đổi lại cho tôi khẩu tiểu liên. Thế là thuận cả đôi đàng. Bằng cách đó tôi xoay được cả giày ủng và áo khoác vải xanh của Canada (thứ này rất có giá trị ở chỗ làm toàn bằng bông nguyên chất, không như hàng trong nước của ta)... Trong kho quân đội có rất nhiều thứ hấp dẫn, nhưng anh phải biết đúng cách mới kiếm được.
    Ngày 14 tháng Sáu là sinh nhật tôi. Mọi người bảo: ?oCậu nợ chúng tớ nhé. Hãy tổ chức chút cay đi, chúng tớ đã phát ngán thức ăn của bếp dã chiến rồi?. Phải làm thế nào đây? Xem nào, chúng mình đang sống ngoài biển mà. Ừ thì cậu có thể đi bắt lấy mấy con cá, nhưng làm gì có lưới. Thì phải nghĩ ra cách - làm cho chúng (lũ cá) choáng. Chúng tôi có trong tay loại ắc quy cho đèn pin. Chúng rất có giá bởi mọi người, kể cả binh lính và sĩ quan, đều dùng đèn pin, nhưng theo quy định quân đội, chỉ chúng tôi mới được quản lý ắc quy. Tôi quấn rất vài bộ ắc quy quanh một cọc mìn cá nhân và một quả mìn chống tăng, và cùng với một đồng đội chèo ra biển, và rồi bằng một cuộn dây điện dã chiến, chúng tôi có được con thuyền từ một gã Đan Mạch. Chúng tôi chất mìn và dây ngòi lên thuyền và bắt đầu ?obuông câu? khi đã ra cách bờ khoảng nửa cây số ?" gắn dây ngòi vào, châm lửa và thế là xong. Còn nói về cá, khoảng nửa tiếng sau, chúng tôi chất lên đầy cả nửa chiếc thuyền! Chúng tôi quay về. Một tay lính tuần cầm tiểu liên chặn đầu chúng tôi: ?oBước ra!?. Gã Đan Mạch đứng cạnh anh ta. Hắn đã bán đứng chúng tôi! ?oĐi đều bước!?. Tay trung sĩ dẫn chúng tôi về sở chỉ huy, càu nhàu: ?oHãy xem này,? anh ta nói ?" ?ochúng đã kiếm ra một trò mới, làm choáng cá! Chúng mày đã xé rách biết bao nhiêu lưới. Đám ngư dân đang than phiền với chỉ huy kia kìa! Khi nào về tới sở chỉ huy, tao sẽ cho chúng mày biết tay!? Tôi không cho là họ sẽ đưa chúng tôi ra tòa, nhưng chúng tôi hẳn sẽ bị khiển trách hoặc bị phạt giam. Họ đã chuẩn bị từ lâu rồi ?" dán thông cáo khắp nơi và tổ chức mít tinh chỉnh huấn về cách thức cư xử với cư dân địa phương. Tôi nói với tay trung sĩ: ?oThôi nào, thỏa thuận về vụ đi choáng cá nhé, hôm nay là sinh nhật tớ mà! Cứ vờ như chẳng thấy gì hết: cậu thả chúng tớ ra, còn tớ sẽ đưa cho cậu một con dao Phần Lan.? Tôi có một con dao Phần Lan với cái tay cầm trạm trổ rất đẹp. Anh ta nói: ?oThế nếu thằng Đan Mạch đi tố chúng ta thì sao?? ?oTại sao lại thế? Hắn đã có phần cá của chúng tớ rồi.? ?oThôi được? ?" anh ta nói ?" ?ođưa tớ con dao và xéo đi.? Vâng, chúng tôi quay về với đồng đội, kể lại câu chuyện, đám bạn bảo: ?oThôi cứ để quỷ bắt nó đi, cái mớ cá ấy, nhưng hãy kiếm về cho chúng tớ chút rượu nhé.?
    Ngày hôm sau, sau khi hết phiên trực, tôi xách lấy cái ống nhòm và tới một tiệm bán thuốc để thử đổi lấy ít nước hoa. Tìm thấy một tiệm thuốc ở Ronne. Tôi bước vào, một tay cầm cái ống nhòm còn tay kia làm một động tác: ngửi ngửi lòng bàn tay rồi xoa nó lên tóc, và lặp đi lặp lại nhiều lần để diễn tả rằng tôi cần một chai nước hoa bôi tóc. Tay bán thuốc nói: "Ja, Ja", - gật gật đầu, ra vẻ là hắn đã hiểu. Tôi đưa hắn cái ống nhòm Zeiss 12x, đồ chiến lợi phẩm! Một món tuyệt vời! Trông rất oách! Còn hắn đem ra cả một chai to. Tôi giơ lên xem, đưa lên mũi ngửi ?" mùi rất thơm. À, tôi nghĩ, chắc hẳn là nước hoa đây rồi. Nhưng vỏ chai rất sẫm màu, nhìn không rõ bên trong, cái nút lại đậy chặt. Kéo nó ra. Chúng tôi rót đầy các cốc, uống mừng sức khoẻ của tôi, và rồi mắt mọi người lồi hẳn ra ?" đó là dầu thơm bôi tóc! Arkashka Kucheriavyi, người chở chúng tôi đi cấp cứu, đã bảo: ?oCậu mang thứ quỉ gì về thế, đồ đần? Đây là bridăngtin, làm từ dầu thầu dầu. Các cậu còn đến khổ vì đã uống nó!? Tôi vớ lấy khẩu tiểu liên và cái chai còn thừa, quay lại chỗ tiệm thuốc. Tôi cố gắng bắt đền, nhưng hắn cứ bảo "Nicht, Nicht". Tôi nổi điên lên, tay nắm lấy khẩu súng. Hắn bèn bước khỏi quầy, cao, to hơn hẳn tôi, nắm lấy tay tôi và dúi tôi vào tường. Trên tường có dán một tấm áp phích song ngữ có chân dung vị chỉ huy phụ trách hòn đảo chúng tôi, thiếu tướng Korotkov. Tôi đọc cái thông báo cho cư dân đảo Bornholm rằng quân đội ta đã đến đây, giải phóng họ khỏi bọn Đức, và nghĩa vụ của chúng tôi là giữ gìn cho mọi người một cuộc sống yên lành. Phải ngay lập tức báo cáo lên sở chỉ huy mọi trường hợp vô kỷ luật của bất cứ quân nhân Xô viết nào. Gã Đan Mạch dúi mặt tôi vào thông cáo đó. Như một con chó bị đòn, tôi lê bước về nhà với cái chai trong tay. Quay mình lại ?" không có ai xung quanh. Tôi bèn ném mạnh cái chai vào bức tường, thế là lại gặp vận xui lần nữa ?" tôi bị nó bắn tung toé khắp người.
    Trên chuyến tàu đi tới Ba Lan, chúng tôi được chỉ dẫn cách thức cư xử với cộng đồng dân cư địa phương. Họ nói rằng người Ba Lan là một dân tộc Slavơ anh em đã cùng chiến đấu chống lại bọn phát xít. Yêu cầu chúng tôi hãy giữ gìn thanh danh của Hồng quân. Đe dọa sẽ trừng phạt những trường hợp vi phạm kỷ luật. Dù vậy, vẫn có chuyện xảy đến trước mắt tôi. Tôi đang ngồi trên xe tải, loay hoay với chiếc điện đài. Đột nhiên, có tiếng gõ trên cửa xe. Tôi mở, một ông già Ba Lan xuất hiện ngay ngưỡng cửa, ông ta liếng thoắng điều gì đấy bằng tiếng Ba Lan, nắm lấy ống tay áo của tôi và kéo tôi đi. Tôi chỉ kịp hiểu là đã có chuyện gì đó xảy ra với con gái ông ta. Chúng tôi đi vào căn nhà của ông ta nằm gần đó và tôi trông thấy một tay lính xe tăng đang cố gắng cưỡng hiếp cô gái, có lẽ đó là con gái của người Ba Lan này. Tôi kéo hắn ra, nhưng hắn đang xỉn quắc cần câu. Một viên đại úy, ngực đeo đầy huân huy chương. Tạ ơn Trời, hắn ta đã tỉnh lại. Hắn bảo: "Trung sĩ, hãy cùng tới chỗ cậu uống chút gì đi.? Chúng tôi đi. Hắn rút ra một cái chai. Chúng tôi rót cho nhau. Tôi uống vào và lập tức mắt tôi lồi ra ?" đó là dầu xăng! Tôi bảo hắn: ?oCậu rót cái gì vậy?!? Hắn nói: ?oUống đi, rượu đấy. Cậu xem, chúng tớ đi ngang một nhà máy làm rượu, nhưng chẳng có gì trong tay để trút rượu vào cả. Chúng tớ có một cái thùng xăng rỗng, chỉ còn chút dầu ở đáy, thế là chúng tớ đổ rượu vào đấy.?

    Mỗi khi có dịp vui, lính Nga lại ăn mừng bằng một chầu rượu tưng bừng. Tướng Vasili Chuikov, người anh hùng của trận Stalingrad, sau buổi liên hoan mừng chiến thắng trước Tập đòan quân số 6 của Đức đã súyt chết đuối khi liêu xiêu trở về ban tham mưu của mình trong trạng thái say xỉn, lọt xuống một hố băng trên mặt sông Volga. Ngày Chiến thắng, tất nhiên, là dịp chính đáng nhất để uống rượu vô độ. Ta gặp lại Josef Finkelshteyn trong câu chuyện về Ngày Chiến thắng 9-5-1945:
    ?oCuối cùng, ngày 7 tháng Năm, trong bản tin của người Mỹ, tôi chợt nghe được, ?oThis is the Voice of America, America at war." (Đây là Đài Tiếng nói Hoa Kỳ, nước Mỹ trong chiến tranh - LTD) đây là câu mở đầu của tất cả những bản tin của đài VOA trong những năm đó, "Nước Đức đã chấp nhận đầu hàng vô điều kiện! Trong ngày mai thỏa ước này sẽ được ký kết!?
    Chiều hôm đó tôi nhận được lệnh tức khắc đi đổi cái thông tin lý thú đó lấy rượu vang trong các thị trấn lân cận. Và do không còn rượu vang sót lại trong các thị trấn đằng sau chiến tuyến của chúng tôi, một tài xế cùng tôi đi lên phía trước mặt trận. Bầu không khí xung quanh chúng tôi được bao phủ bởi một sự im lặng khác thường. Chiến tranh không còn tiếp diễn nữa.
    Trong những ngôi làng mới bị bọn Đức sơ tán vẫn còn rất nhiều rượu vang. Rất nhiều thùng rượu bị bắn thủng và vơi mất một nửa. Đó là hậu quả trò nếm rượu của đám lính ta đi tiên phong. Chúng tôi chỉ cần những thùng còn đầy. Cuối cùng chúng tôi tìm thấy một ngôi làng chưa bị tàn phá và bước vào ngôi nhà gần nhất. Tôi thông báo cho họ về cái chết của Hitler và sự đầu hàng vô điều kiện vào ngày mai của nước Đức. Tin này mau chóng lan đi khắp làng. Mọi người mau chóng tới đầy căn phòng. Ông xã trưởng, một ông béo mặc chiếc quần soóc bằng dạ và đội chiếc mũ màu lá mạ có gắn lông chim, mời mọi người bước vào nhà mình. Ông ta nói với chúng tôi rằng ông luôn yêu mến người Nga và căm ghét Hitler. Con trai ông ta, bị người Anh bắt làm tù binh, giờ đây đã có thể sớm trở về nhà.
    Chúng tôi cạn ly với những người Áo, vài người mặc quần soóc, vài người đánh quần dài, có cả đám phụ nữ còn trẻ và đã luống tuổi, quyến rũ và không quyến rũ. Tất cả bọn họ mau chóng trở nên đáng yêu trước mắt tôi. Những người Áo cất giọng hát những bài yodel (dân ca Áo-Thụy Sĩ - LTD); người lái xe và tôi thì hát bài hát Nga ?oKatyusha?. Lát sau, bước đi lảo đảo, chúng tôi tìm đường quay trở ra phố. Chiếc xe của chúng tôi đã chất đầy những thùng rượu. Những người Áo giúp chúng tôi leo trở vào trong cabin xe. Tới giờ tôi vẫn không hiểu làm sao lúc đó chúng tôi có thể lái nổi về đơn vị mình mà không bị đâm vào chỗ nào trên đường.?

    Vậy là, rượu luôn đi liền với mỗi bước đi của người lính Xôviết trong Chiến tranh Vệ quốc. Người Nga, cùng với món vodka quốc hồn quốc túy và vô số những câu chuyện liên quan tới rượu, vượt qua sự khủng khiếp của chiến tranh để tái thiết lại tổ quốc.
  4. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Tặng anh em một tấm ảnh hiếm:
    [​IMG]
    G. K. Zhukov với 4 Sao vàng Anh hùng Liên Xô
    [​IMG]
    Một đơn vị nữ Xôviết đang hành quân ra chiến trường ở gần vành đai Kursk.
    [​IMG]
    Phương diện quân Voronezh, Kursk, 1943. Một nhóm binh lính và sĩ quan Xôviết (có lẽ là một đơn vị bộ binh cơ giới) đang nghiên cứu sa bàn thực địa trước trận Kursk. Viên sĩ quan đang hướng dẫn thuộc một đơn vị Cận vệ. Lưu ý đây là kiểu quân phục mới của năm 1943, với sự xuất hiện trở lại của bộ cầu vai. Cầu vai trước đó đã bị bỏ khỏi Hồng quân do bị xem là tàn dư của quân đội Sa hòang.
  5. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    TIẾP TỤC CHUỖI ẢNH VỀ TRẬN KURSK:
    [​IMG]
    Các xạ thủ Nomokonov và Katanov, những người đã bắn chết Sư trưởng Sư đòan Panzer số 6, tướng Von Hunersdorff ngày 14 tháng Bảy bên bờ sông Bắc Donets.
    [​IMG]
    Khẩu Nebelwerfer (Máy phun mưa - súng cối phản lực sáu nòng của Đức) chiến lợi phẩm mau chóng được khẩu đội Hồng quân nạp đạn trong chỉ khỏang 90 giây. Mỗi viên rocket này nặng khỏang 34 kg. Dựa vào góc bắn của nòng, có thể đóan rằng mục tiêu đang là các xe thiết giáp địch ở phía trước. Ngôi sao trắng trên sơn nòng có lẽ là dấu hiệu để chỉ thành tích trước đó của cách bắn phi chính thống này!
    [​IMG]
    Một nhóm lính trinh sát Xôviết chiếm giữ hố công sự của quân Đức. Chiếc túi đeo sau lưng anh lính chứa tòan bộ lương thực dự trữ và gia tài người lính. Dưới cái nắng hè, xác chết mau chóng thối rữa.
    [​IMG]
    Pháo tự hành Ferdinand-Elephant bị hạ.
    [​IMG]
    Ferdinand-Elephant của Lữ đòan Panzer SS II bị hạ. Vào thời điểm này, khẩu 88mm của nó hạ được bất cứ tăng Nga nào từ xa 1500m-2000m. Tuy nhiên do thiếu súng máy yểm hộ, nó dễ dàng bị bộ binh chống tăng Xôviết hạ.
    [​IMG]
    T-34 và bộ binh tùng thiết của Tập đòan quân Tăng Cận vệ 5 trên đường tới Prokhorovka.
    [​IMG]
    Súng phun lửa Liên Xô ROKS-2, sử dụng thuận tiện như một súng trường nhờ có báng gỗ tì lên vai. Quạt thổi nằm trong xilanh bên dưới thùng xăng trên lưng. Sử dụng lọai này an tòan hơn các súng phun lửa các nước khác.
  6. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    [​IMG]
    Phóng viên Hồng quân chụp ảnh chiến trường ngay sau trận đánh. Trang thiết bị của một đơn vị thiết giáp SS. Các xe tăng hầu hết là lọai Pz-IV, bên rìa trái là pháo tự hành Marder III gắn khẩu ZIS-3 76,2mm chiến lợi phẩm trên thân xe Pz 38t của Tiệp.
    [​IMG]
    Tù binh Đức
    [​IMG]
  7. nguyenquang

    nguyenquang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/10/2002
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    "Giàn đồng ca đỏ" là cách gọi của binh lính phát xít Đức dành cho các giàn tên lửa mặt đất (trong cuộc chiến thường được gọi là pháo phản lực) BM-13 của quân đội Xôviết.

    Cuộc đời của Anđrây Grigôriêvích Kôxticốp - cha đẻ của "Giàn đồng ca đỏ" chỉ có 52 năm (1899-1951), nhưng cũng có rất nhiều huyền thoại.
    Điều chắc chắn nhất là vào tháng 2/1938, tại Học viện Nghiên cứu khoa học số 3 (gọi tắt là Học viện 3) A.G.Kôxticốp đã lãnh đạo công tác chế tạo giàn pháo phản lực đầu tiên. Trong thời gian này Tổng cục Pháo binh đã đặt hàng Học viện 3 chế tạo giàn phóng tên lửa hạng nhẹ, có thể vận chuyển đến trận địa bằng ôtô và lắp đặt bằng tay tại tiền tuyến trong thời gian không quá 1 giờ. Tháng 6/1938, công trình sư E.X.Pêtơrốp đã thiết kế trên bản vẽ giá phỏng theo sơ đồ truyền thống để sớm đưa vào thí nghiệm. Tuy nhiên, bản thiết kế đã bị Hội đồng kỹ thuật của Học viện và Tổng cục Pháo binh bác bỏ vì không đạt yêu cầu.
    Tháng 7/1938, Giám đốc Học viện là B.M.Xlônhimer đã tổ chức cuộc thi thiết kế giàn phóng, theo các điều kiện mà Tổng cục Pháo binh đã đề ra. 18 chuyên gia của Học viện đã tham gia cuộc thi này. Ngày 27/8/1938, kỹ sư I.I.Gvai đưa ra bản thiết kế giàn pháo phản lực bắn đồng loạt. Bản thiết kế chỉ ra cấu tạo giàn pháo và cả những nguyên tắc áp dụng trong thực tế như thiết bị cho phép bí mật nạp đạn trên trận địa, thời gian chuẩn bị bắn mất từ 3 - 4 phút, thời gian bắn đồng loạt 24 viên đạn mất vài chục giây, di chuyển khỏi trận địa sau khi bắn...
    Theo công thư chính thức của Giám đốc Học viện B.M.Xlônhimer gửi Ủy viên nhân dân phụ trách đạn dược Liên Xô I.P.Xecghêép thì người có sáng kiến chế tạo thiết bị cơ khí phóng đạn, đồng thời mở ra khả năng áp dụng thiết bị này vào binh chủng bộ binh là kỹ sư trưởng của Học viện A.G.Kôxticốp

    [​IMG][​IMG]
  8. nguyenquang

    nguyenquang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/10/2002
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Được nguyenquang sửa chữa / chuyển vào 21:56 ngày 25/11/2005
  9. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Tranh vẽ về trận Kursk :
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  10. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Được chiangshan sửa chữa / chuyển vào 22:39 ngày 25/11/2005
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này