1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiều quê

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi deny_me, 26/08/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    Chiều quê

    Chiều quê​



    Những buổi chiều trong tôi thật quen và thật lạ, nhất là những buổi chiều quê. Cũng là trời xanh, ráng vàng, mây trắng nhưng thanh sắc của ngày tàn chưa bao giờ trùng lặp, chưa bao giờ nhàm nhạt trong cảm thức của tôi. Chiều nơi đây mang hồn quê dịu mát, thanhh bình. Cái hồn quê ấy đã nuôi dưỡng biết bao nhiêu người mà dù có đi bất cứ nơi đâu, họ cũng không thể quên được. Nó sẽ hiện về như một niềm an ủi khi con người chao đảo giữa chợ đời....


    Tôi đã trở về nhà, trèo lên gác thượng và lắng nghe chiều xuống. Ngước mắt lên cao, nơi ấy trong mắt tôi là một mảng trời thiên thanh có dải mây trắng vắt ngang, vàng ửng, có cánh diều chao nghiêng, ngoặt một vòng xuống thấp rồi lại vút lên cao như dấm dứ trêu ngươi, như muốn khoe cái vẻ hồn nhiên và duyên dáng của mình. Phái bên kia con sông, con đường xuyên ruộng tung lên từng lớp bụi cám đằng sau những bánh xe lũ lượt đi - về. Những làn bụi ấy cứ tung lên là là theo gió, rồi nhẹ nhàng đáp xuống, lặn biến mất tăm vào cai smàu xanh non mỡ màng mêng mông của biển lúa mạ....


    Chiều quê không có chỗ cho những tất bật, bon chen, không có chỗ cho những toan tính, hơn thua cảnh đời...KHi những tia nắng chỉ còn như những chiếc rẻ quạt nan cuối cùng hắt lên phía chân trời đằng tây từng vệt dài tím sẫm, khi tiếng chuông nhà thờ vẳng xa trong gió ...nhịp đời, nhịp thời gian dường như chậm lại. Và tôi bất chợt nhận ra: tôi đang mở rộng lòng mình để cảm nhận cái lắng sâu thanh bình của khoảng khắc tà huy .


    14/07/03




    *********
    Hư không là gì hư không nhỉ Là chút hồng phai chút hoài nghi
  2. Connector

    Connector Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/12/2001
    Bài viết:
    879
    Đã được thích:
    0
    Bài của Deny_me hay quá, khiến tôi nhớ lại những buổi chiều nắng vàng nhạt trải mênh mang trên cánh đồng lúa sắp đến vụ gặt. Gió thổi hiu hiu, con đường làng hai hàng cây nghiêng nghiêng bóng. Con sông đỏ rực phù sa cuồn cuộn chảy, bọn trẻ tắm sông té nước nô đùa ầm ĩ...
    Xin tiếp chủ đề bằng bài thơ Chiều Quê của Cao Như Dương
    Mang chiều đi với thờ ơ
    Cánh chim phất một đường mờ qua mây
    Sông gầy xa bóng hàng cây
    Nằm khô im lặng dưới ngày vắng teo
    Góc trời nghiêng mảnh trăng treo
    Rưng rưng như kẻ mắt nghèo cuối năm
    Đò ai úp mặt bến nằm
    Âm thầm tựa gái buồn câm tháng ngày
    Một mình bóng lặng như cây
    Trông sau sương trắng lấp đầy hoàng hôn.
    Được connector sửa chữa / chuyển vào 10:52 ngày 28/08/2003
  3. haivan9880

    haivan9880 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/08/2003
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
  4. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    11h chuyển soạn sang 11h30 (bị đứt mất một đoạn ) Cảm xúc online của một tối thứ 7 bận rộn, nhưng bị ám ảnh bởi nỗi buồn, nỗi nhớ nhà, nhớ ** của một người .. he he ... Đáng lẽ ra mình đang được ở nhà, mình được ăn một cái gì đó nhưng hiện tại phải ngồi trong một căn phòng ngột ngạt hơi nóng của mười mấy cái máy. Không biết làm gì nên viết linh tinh anh đọc cho đỡ buồn. ( buồn hơn thì kệ )
    Chuyện kể anh nghe ​
    Anh à ( thế đã ngoan chưa ) có những điều đôi khi con người ta sợ cuộc sống bề bộn thường ngày lấn át đi, song dẫu hiện tại có nhiều lo toan vất vả, một lúc nào đó, bất chợt trong tâm tưởng kỷ niệm hiện về nguyên vẹn và đủ đầy. Lúc ấy, con người ta thấy cồn cào, khao khát được lần ngược thời gian tìm về với những tháng ngày ấy.
    Nghe anh nói chuyện, tự dưng em nhớ đến những ký ức tuổi thơ, nó trong vắt như dòng sông chảy suốt cuộc đời.
    Quê hương có thể là trái mua gợi nhớ
    Quê hương có thể là sắc áo một miền xa
    Và quê hương có thể là những câu ca
    Trong khung cảnh trầm buồn mà đời em đã có
    Dấu ấn tuổi thơ em nằm đó
    Tựa lưng vào cánh đồng khô mênh mang gió
    Lật cỏ nghe trong hơi thở nhẹ
    Chấp chới hoài khúc hát quê hương
    Câu thơ em làm thủa học sinh nhắc nhớ đến những ký ức về quê nhà, nơi có những cánh đồng lúa rộng mênh mông của vùng châu thổ. Nơi ấy, cây cối được nuôi dưỡng bằng phù sa nên những bắp ngô non ứa sữa, những củ khoai căng tròn mật .. mang những hương vị thật riêng biệt. Ngày ấy, tụi trẻ con bọn em nghịch ngợm, nô đùa, thả diều cho đến khi nào mệt mới chịu nằm dài trên đám cỏ dịu êm, ngửa mặt nhìn trời. Nơi ấy, còn có một dòng sông nữa bồng bềnh trăng sao, không gian huyền ảo, tĩnh lặng. Phảng phất đâu đấy mùi hoa dứa dại, ngai ngái. Bọn bạn em vẫn là những đứa nghịch ngợm vậy mà lúc ấy trở nên tư lự. Mỗi đứa theo đuổi ý nghĩ của riêng mình. Chỉ khi nào có tiếng gọi của người thân mới chịu ra về, bỏ lại sân cỏ mênh mang gió.
    Ở cái thị trấn bé nhỏ của em, chỉ có cây đa mới xứng tên tuổi. Nó ở đấy không biết tự khi nào. Cành cây vươn rộng. Nó chính là vương quốc của loài chim, nhiều đến nỗi mà mỗi khi chiều buông xuống, đàn chim bay về xao xác cả cây. Bọn trẻ con không bao giờ giám giương súng cao su bắn chúng, có thể do điều huyền bí của ông bà kể lại. Cây đa ấy trở thành linh hồn của người dân vậy.
    Ngày xưa em thích gió bão, mưa rơi. Ngày xưa, em thích bám chặt vào song cửa, tròn mắt nhìn gió bão đang quằn quại ngoài kia, cây cối đang trong vũ điệu man dại, lắng nghe tiếng lộp độp của bưởi, nhãn bị đứt ra khỏi cành cây, bị ném phăng xuống đất. Nước xối xả đổ từ khắp vườn, trường qua những rãnh đất ngoằn ngèo. Em nhìn đăm đắm và tự nhủ, đó là những dòng thác tí hon ngàu đục phù sa. Những ngày ấy, em thích được ăn cơm giã với vừng. Đó là món quà em thích nhất trong cái lạnh lẽo của bão mưa. Em hay kể cho anh nghe về giông bão.. vì có lẽ với em chỉ có giông bão mới là những ngày đáng kể của em, thật đấy. Mọi vật nhàu nhĩ trong bão mưa để sau đó lại hồi sinh mạnh mẽ hơn, tươi xanh hơn đã từng trước đó. Bão ở thành phố không hoang tàn như ở quê đâu anh nhỉ? Gió chỉ ***g lộng kiếm tìm quanh những toà nhà vững trãi. Cuối cùng lại trút xuống cây phượng già còn sót lại giữa đường.
    Bây giờ, tất cả đã thay đổi rồi anh ạ. Bãi cỏ xưa quăn queo úa vàng vì bước chân người qua lại. Cây đa ấy đã bị chuyển đi, nhường chỗ cho con đường mới. Mặt trời mỗi chiều về ngơ ngác cô độc.
    Bây giờ em ghét mưa vô cùng. cánh đồng quê ngập chìm trong nước trắng, Con ường thật hoang vu chỉ ngập toàn nước là nước. Em đôi lúc cũng thấy gai gai giữa cái lạnh lẽo ấy. Mấy hôm nay trời vẫn nắng rồi, cũng gợn mây, anh nhỉ. Thế mà vẫn bão. Bão lòng còn khủng khiếp hơn nhiều. . Nước mắt như muốn trào ra nhưng lại chảy ngược vào trong lòng nghe quặn xót... giữa thăm thẳm đêm khuya chỉ ao ước được quay trở về nhà cất tiếng gọi ... quê hương
    ********
    lorsque les vents balaient les feuilles mortes dans les allees du parc.....Tu me manques beaucoup !
    Được deny_me sửa chữa / chuyển vào 19:01 ngày 21/09/2003
  5. uptown_girl

    uptown_girl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    289
    Đã được thích:
    0
    Giữa chốn Hà thành, đôi khi thèm cái không khí yên ả của dồng quê yên tĩnh, thèm mùi hương lúa đương thì con gái, thèm mùi khói bếp chiều đun rạ, thèm nhìn thấy trẻ con chăn trâu trở về......Nhớ gì hơn nhớ quê hương
    Loking for a downtown man!
  6. lazy_member

    lazy_member Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    273
    Đã được thích:
    0
    Cò 'iĂ?u gì? hì?nh như lơ?i nức nơ?
    Rơi rớt buĂ?n, tì?nh giẮc mẶng vư?a qua
    Thoàng hương xưa, cò?n 'òng nĂfi xòt xa
    Nhàt con nf́ng, 'ợi thu qua hơ? hưfng
    <<<<<<<<<<<<<<>>>>>>>>>>>>>>>>>
  7. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    em nhờ mod chuyển cho em topic này vào hồi ức của những người con quê lúa với... hik ...
    ********
    lorsque les vents balaient les feuilles mortes dans les allees du parc.....Tu me manques beaucoup !
  8. _____

    _____ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Trời ơi, vừa viết bài ở đây xong biến mất đâu rồi vậy?
    thôi, viết lại bài khác
  9. _____

    _____ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/04/2004
    Bài viết:
    153
    Đã được thích:
    0
    Chiều quê.
    Nghe nhắc đến 2 từ này mà tôi chẳng có liên tưởng nào tới cảnh vật cả. Tôi chỉ thấy nhớ mẹ.
    Ngày tôi còn nhỏ, mẹ tôi thức dậy rất sớm, trước khi mặt trời kịp buông những tia nắng đầu tiên xuống ngọn đa đầu làng. Mẹ lo cơm nước cho cả nhà rồi mẹ vác cuốc ra đồng. Mẹ bảo phải đi làm sớm cho nó đỡ mệt, vì ban ngày mặt trời oi ả lắm. tôi cứ ngỡ mẹ tính toán như vậy chứ có biết đâu rằng mẹ tham công tiếc việc. rồi 3 anh em tôi ở nhà, phơi rơm, phơi rạ giúp mẹ.
    >>>>>>> một ngày nhanh chóng trôi đi>>>>>>>>
    5h30 chiều, bà nội giục tôi đánh đống rơm rạ lại. Tôi cầm sều đi thu gom, 2 đứa em bé nhỏ cứ lăng xăng nô nghịch, chúng chui cả vào trong đống rơm tôi mới đánh gọn được một nửa. Nụ cười trong trẻo, khúc khích và hồn nhiên, tôi không nỡ mắng chúng nó,.... rồi mọi việc cũng xong. 3 anh em chúng tôi kéo nhau ra đứng ở đầu cánh đồng. Thấy mọi người đã về nhà gần hết mà ko thấy mẹ đâu. Mặt trời đã đi ngủ rồi mà mẹ vẫn chưa về. chúng tôi lo lắm, cả 3 anh em cất tiếng gọi mẹ ơi,... mà chỉ nhận được tiếng vọng trở lại.
    Chúng tôi sợ quá, trời tối rồi, một lúc sau mới thấy một bóng đen vang cuốc đang đi đến gần. mẹ, đúng là mẹ rồi. Tôi chạy vội lại đỡ cuốc cho mẹ còn 2 đứa em thì được mẹ bế trên 2 tay. Mẹ giải thích với tôi rằng mẹ phải cố làm nốt cho nó xong. rồi mẹ tắm cho anh em chúng tôi, đứa nào cũng ngứa sẩn hết người vì cái tội nghịch rơm rạ. Tôi phải giải thích với mẹ là lăn vào đống rơm êm lắm mẹ ạ, lại còn thơm mùi lúa mới nữa chứ, mẹ chỉ cười và bảo lần sau không được nghịch rơm rạ nữa....<<<<<<<<<>>>>>>>>
    Bây giờ, mẹ tôi đã có tuổi rồi, tuy không phải làm ruộng nữa nhưng mẹ như những buổi chiều quê vậy. Ông mặt trời sau một ngày làm việc vất vả còn được đi ngủ. Vậy mà mẹ tôi dậy sớm hơn mặt trời và buổi tối còn thu dọn đến 11h đêm mới chịu đi ngủ....
    một bông hồng cho những ai đang còn mẹ.
  10. deny_me

    deny_me Ma Xó

    Tham gia ngày:
    07/03/2003
    Bài viết:
    7.776
    Đã được thích:
    0
    Nỗi nhớ
    Con ễnh ương dạo khúc hạ buồn
    Cho chiều quê mơn man trên cành lá
    Có cái gì như xa như lạ
    Ôi chiều quê, đau nhói kẻ chưa về...

Chia sẻ trang này