1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chim cò group tập 13: "Tây Nguyên mùa thu" - nắng Việt - cơm Lào - mưa Cam - đêm Pleiku - ngục tù Ko

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi candyduong, 04/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. be_muon-hoc

    be_muon-hoc Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/02/2002
    Bài viết:
    1.271
    Đã được thích:
    0
    bao giờ nhà mình đi ca fmau mí lị sóc trăng thế ạ
  2. MinhHanh3

    MinhHanh3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    TUYỂN NGƯỜI LEO LANGBIANG(Ưu tiên nữ )
    Chim cò ơi,
    Thôi, không bàn tán các chuyến xa xôi nữa. Bàn chuyến leo Langbiang tuần này đã. Hiện tại đã lên lịch trình:
    Thứ 7: Đi lại - thử sức
    8h xuất phát đi xe máy đến ngã ba Tam Hiệp - Biên Hoà
    9h gửi xe nhà anhtuans, bắt xe đò đi Đà Lạt.
    3h tới Đạ Lạt, xe ôm tới chân Langbiang
    4h xe jeep lên đỉnh Langbian 1 hay leo bộ để luyện chân (leo bộ chừng 45'').
    tối: Mắc lều và ngắm trăng rằm trên đỉng Langbiang 1
    CN: Chinh phục đỉnh Langbiang 2 (2167m) - 7km leo núi
    6h wake up, breakfast, pack up ...
    7h bắt đầu hành trình chinh phục đỉnh Langbiang 2
    10.30 tới đỉnh, chụp ảnh quay fim, ghi tên ...
    11.30 xuống núi ...
    2h quay lại chân núi
    3h xe ôm quay lại bến xe
    4h xe đò đi SG
    9h về Biên Hoà - lấy xe máy xế về SG
    Chi phí: hmm, tui không giỏi khoản này lắm nhưng cũng ước tính:
    Xe đò SG-DL-SG : 180k
    Ăn uống, xe ôm, và chi phí khác: 200k
    Thành viên tham gia:
    MinhHanh3
    Anhtuans
    Quốc
    Đang tuyển thành viên ... ưu tiên nữ

  3. MinhHanh3

    MinhHanh3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Thông tin về Langbiang:
    Ok, gọi là núi Ông và núi Bà:
  4. MinhHanh3

    MinhHanh3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Tuy rằng chỉ có 3 tên nhưng cũng post thông tin chuẩn bị lên nếu như có ai muốn tham gia còn chuẩn bị kịp:

    - Ba lô du lịch nhiều ngăn: Mỗi người 1 ba lô, ba lô nên có dây cài ở bụng, để ôm sát lưng khi leo núi, đỡ tốn sức.
    - Giầy: Loại thể thao đế cao su hoặc loại giầy vải cao cổ (Mềm, đỡ đau chân và bám chắc mặt đất).
    - Tất: thể thao 3 đôi - đề phòng bị ướt và giử ấm buổi tối
    - Quần: Mang jean cho tiện. Nhớ là quần dài nhé!
    - Áo: Áo phông cho leo núi. Nhớ mang áo ấm - ĐL lạnh!.
    - Mũ: Mang mũ rộng vành để che nắng.
    - Đèn pin: vì cắm trại nên cái này tối cần thiết.
    - Áo mưa: Cần thiết, thời tiết ở đỉnh Langbiang thay đổi rất thất thường
    - Nilon: bọc vật dụng của bạn vào bao nilon - đề phòng mưa.
    - Sleeping bag: cần thiết vì tối ở ĐL sẽ lạnh - 2 người 1 cái cũng được (huh, chắc phải ôm tuấn béo ngủ rồi ).
    - Vài dụng cụ y tế thông dụng, máy ảnh (of course), mang thật nhiều nước!
  5. MinhHanh3

    MinhHanh3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Ừm ... Why "Đà lạt"?
    Năm nay, Đàlạt mừng kỷ niệm 110 năm Bác sĩ Alexandre Yersin khám phá ra Đàlạt. Trong tập hồi ký ?oBảy tháng nơi xứ Thượng?, Bác sĩ Yersin cho biết, ngay từ năm 1891, ông đã dùng ngựa đi tới Phan Rang, tìm gặp một vị linh mục người Pháp là Gonzague Villaume, người đã từng lánh nạn ở vùng núi phía tây Phan Rang trong thời gian có cuộc tàn sát đạo Công giáo do một nhóm người quá khích, mục đích để hỏi đường chuẩn bị cuộc thám hiểm vùng Cao nguyên. Cuộc thám hiểm năm 1891 bất thành, nhưng lại càng kích thích óc phiêu lưu mạo hiểm của Yersin ; nên vào năm 1893, ông quyết định làm một cuộc thám hiểm lên vùng núi Langbiang. Vào lúc 15 giờ 30, ngày 21 tháng 6 năm 1893, Yersin cùng những người bạn đồng hành đặt chân đến cao nguyên Langbiang. Ấn tượng đầu tiên để lại trong ký ức của ông là ?omột cao nguyên lớn, nhấp nhô những ngọn đồi?. Trong tập Hồi ký, chính Yersin mô tả cao nguyên Langbiang như sau : ?oVùng đất này cư dân thưa thớt ; một vài làng của người Lat ? tập trung ở chân núi. Nơi đó, họ làm những ruộng lúa nước rất đẹp ...?. Như vậy, theo những tài liệu lịch sử hiện có, Yersin là người có công thám hiểm Cao nguyên Langbiang và giới thiệu công khai vùng đất đã có cư dân bản địa là người Lat (ĐALAT = Đa : nước, sông ; Lat : người Dân tộc Lat). Họ sinh sống ở quanh chân núi Langbiang. (Ngày nay, dưới chân núi Langbiang, có Xã Lat, nơi có Nhà thờ Giáo xứ Langbiang gồm đa số giáo dân là người Dân tộc Lat). Sau đó, chính Yersin cũng đã tích cực đề nghị với vị toàn quyền lúc bấy giờ là Paul Doumer chọn nơi này làm địa điểm xây dựng nơi nghỉ dưỡng (sanatorium) do khí hậu thoáng mát, lại ở độ cao lý tưởng 1500 mét. Đầu năm 1894, Yersin trở lại Cao nguyên Langbiang một lần nữa. Lần này, sau khi vượt qua một ngọn đèo cao, Yersin đến Diom, một làng ở cao nguyên Dran. Từ Diom, ông theo đường mòn Prenn, đi tới Dankia. Rồi, từ Dankia, ông làm cuộc thám hiểm băng qua Daklak, Kontum, tới tận Hạ Lào và kết thúc tại Tourane (Đà Nẵng). Vào hạ tuần tháng ba năm 1899, chính Yersin đã có dịp đồng hành với Toàn quyền Paul Doumer lên Cao nguyên Langbiang.
  6. candyduong

    candyduong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2006
    Bài viết:
    855
    Đã được thích:
    0
    Lên khỏi phà là phónggggggggggggg, đường thẳng tít tắp:
    [​IMG]
    Khu công nghiệp Nhơn Trạch Đồng Nai:
    [​IMG]
    Cái nhà vòn to đùng giữa đường mà chả ai nó biết là cái gì
    [​IMG]
  7. candyduong

    candyduong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2006
    Bài viết:
    855
    Đã được thích:
    0
    Xe ta bon bon trên dặm đường:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Bỗng nghe cái "bùmmmmmmmm" xẹp bánh => vá xe + làm ván cờ tướng. tất cả là tại ........cái quần....... ( chả tìm thấy cái hình oánh cờ đâu hết trơn)
    Bà Rịa kia rùi:
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  8. candyduong

    candyduong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/04/2006
    Bài viết:
    855
    Đã được thích:
    0
    Hồ Tràm lối này:
    [​IMG]
    Nhưng đổi hướng rồi, đi Long Hải chơi đã:
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    (bản tin buổi sáng đến đây tạm dừng, mời mà con đón xem tin buổi chiều )
  9. vagabonder

    vagabonder Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2006
    Bài viết:
    987
    Đã được thích:
    0
    @ Anh Tuấn: Sài Gòn dạo này trời mát hay sao í anh Tuấn nhỉ. Nhớ ... thủa xưa khi mà anh Tuấn "ruồng bỏ" em Vaga không thương tiếc ngay trước giờ lên đường chỉ vì cái lí do *(&(^*&^%&^%$nào đó, hôm nay lại thấy anh Tuấn và cái lí do *&^&*^&%&^% ấy nằm chung trong 1 danh sách mà lòng thầm nghĩ ... không biết em Vaga có lỗi giề mà lại bị anh Tuấn chơi xấu thế. Hớ hớ
  10. MinhHanh3

    MinhHanh3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2004
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Search hoài mới kiếm được 1 version của truyền thuyết LangBiang. Bây giờ lại có rặng núi: Langbiang, Khổng lồ và Bidup. Mình tin tưởng ngọn núi mình định leo là LangBiang (trụ trời như trong truyền thuyết hay là nóc nhà của Tây Nguyên)... Nhưng sao mấy cái tour du lịch vớ vẩn lại nói ngọn đồi mà đi xe zeep lên được là đỉnh Langbiang nhỉ . Lần này lên fải xác định lại mới được! Có bác nào có GPS cho mượn không ???
    Ðến Ðà Lạt, nhiều du khách không khỏi kinh ngạc trước vẻ đẹp của đồi núi chập chùng, đặc biệt là đỉnh Lang Bian hùng vĩ (còn gọi là Núi Bà) cao 2.169m, cùng rặng BiÐúp, mặc dù ngày nay Lang Bian thuộc về huyện Lạc Dương.
    Trong các truyền thuyết, thần thoại của các dân tộc thiểu số ở Ðà Lạt 3 rặng núi : Lang Bian, núi Khổng lồ (Nhút), và BiÐúp có mối quan hệ mất thiết với nhau
    và thường là nguồn cảm hứng sáng tác của nhiều văn nghệ sĩ. Riêng ngọn Lang Bian là hiện thân của mối tình trong trắng, thủy chung của một đôi uyên ương dân tộc thiểu số bản địa. Họ quyết định chọn cái chết để phản đối luật tục khắc khe và đi đến thống nhất các bộ tộc Lạch, Chil, Srê... thành dân tộc K?THo.
    Chuyện kể rằng (*) : Ngày xưa, xưa lắm, vùng La Ngư Thượng tức Ðà Lạt bây giờ đất đai phì nhiêu, cây cỏ tốt tươi, quanh năm khí hậu ngọt ngào như mùa thu. Thuở ấy, các bộ tộc ít người còn sống riêng rẽ và thỉnh thoảng vẫn xảy ra những cuộc tranh chấp về vùng đất, vùng đồi hoặc phong tục. Trên vùng Cao nguyên xinh đẹp này có 2 bộ tộc mạnh nhất là Lạch và Srê. Tộc Lạch có một tù trưởng khỏe mạnh, đẹp trai, giàu lòng thương người và có tài chinh phục thú rừng, đó là chàng Lang. Một hôm, trong bản làng có hai con voi đi lạc từ vùng La Ngư Hạ lên, rất hung dữ. Hàng chục người Lạch vây hãm mà vẫn không triệt hạ nổi. Khi Lang từ rẫy về, thấy vậy vội ra hiệu cho họ nghỉ tay, một mình chàng tìm cách chinh phục đôi voi. Sau một hồi giao đấu, Lang nắm được đuôi hai con voi liền cột chặt vào nhau làm chúng không đủ sức kháng cự nữa. Chàng bắt cả 2 quỳ xuống hàng phục. Lang không đánh đập khi chúng đã thua mà tìm lời ngọt ngào khuyên nhủ:
    - Ta tha chết cho 2 ngươi... bây giờ phải về làng cũ kẻo dân làng mong tìm. Từ đây không được phá phách nữa.
    Hai con voi cảm động rơi nước mắt, lặng lẽ bước đi ngoan ngoãn. Từ đó Lang nổi tiếng là một dũng sỹ nhân ái được cả cầm thú và bộ tộc thương yêu, kính trọng.
    Năm tháng dần trôi, Lang đã 20 tuổi mà vẫn chưa có vợ vì không có một thiếu nữ nào trong buôn làng cảm thấy xứng đáng bắt Lang làm chồng. Hơn nữa, Lang đang gởi trái tim mình cho một người con gái của bộ tộc khác là nàng Bian kiều diễm, con gái của tù trưởng KZềnh, thuộc bộ tộc Srê. Bian xinh đẹp thông minh và khiêm tốn. Những ngày vào rừng hái trái, kết hoa thì thiên nhiên, cây cỏ dường như tươi vui, thắm thiết hơn, chim rừng xôn xao hót líu lo. Những con thú hiền lành quây quần săn đón nàng. Các loài thú dữ thường lẫn tránh. Tuy nhiên, cũng chính vì vẻ đẹp rực rỡ đó mà hai con rắn hổ tinh đem lòng ghen ghét, tìm cách mưu hại Bian.
    Một hôm nọ, lũ làng Srê theo Bian đi hái quả, khi đến thác Ða Tanla - nơi các tiên nữ thường hay xuống tắm, 2 con rắn hổ tinh liền chặn đoàn người lại và tấn công, dưới sự giúp sức của 2 con cáo già và 7 con chó sói! Trong lúc Bian và lũ làng sắp bị chúng làm hại thì dũng sĩ Lang xuất hiện:
    - Hỡi bọn độc ác, các người không được hại người lương thiện.
    Thế rồi, Lang nhảy vào vòng chiến. Bầy chó sói và rắn tinh quây quanh chàng. Cuộc chiến đấu mỗi lúc một ác liệt. Cuồng phong nổi lên dữ dội. Cây rừng gãy đổ ào ào. Mặt trời chệch về hướng Tây, xuyên qua kẻ lá làm nổi bật hai cánh tay rắn chắc của người dũng sĩ. Khi hai con rắn tinh lè lưỡi, nhanh như chớp dũng sĩ Lang dùng xà gạc phớt nhanh vào đó, chúng rú lên thảm thiết. Cuối cùng, chàng đã dùng cung tên bắn vào bầy dã thú, chúng kêu lên đau đớn và bỏ chạy hoảng loạn làm náo động cả một khu rừng.
    Lang đi gọi đoàn Srê và nàng Bian đến. Nàng e lệ cảm ơn chàng. Từ đó dũng sĩ Lang và nàng Bian xinh đẹp, dịu hiền yêu mến nhau, cho dù khác bộ tộc và họ ở cách xa nhau mấy con suối! Có những đêm trăng sáng hai người hẹn gặp và sánh vai nhau đi dạo trên những quả đồi ở vùng La Ngư Thượng. Mỗi lần như vậy Bian thường nhắc đến buổi gặp gỡ ở thác Ða Tanla. Tin Bian yêu thương dũng sĩ Lang lan truyền rất nhanh trên Cao nguyên. Chỉ mấy lần trăng tròn, các bộ tộc vùng La Ngư Thượng đều hay tin con gái của tù trưởng KZềnh sẽ bắt chồng là tù trưởng của bộ tộc Lạch, nhưng đám cưới của Lang và Bian không thành vì ông KZềnh nói:
    - Bạp (cha) không chấp nhận. Tục lệ của bộ tộc ta không cho phép bộ tộc người Lạch được nhận vào người Srê.
    Bian nài nỉ:
    - Bạp là tù trưởng, Bạp có thể thay được tục lệ mà. Người Lạch cũng là người, sao không bắt chồng được?
    Ông KZềnh cương quyết:
    - Trước đây người Lạch và Srê có thù oán, cho nên con gái Srê không bắt chồng người Lạch. Yàng (Trời) đã ghi trong luật tục. Bạp không có quyền thay đổi.
    Bian khóc nức nở:
    - Thế thì Bian không bắt ai làm chồng nữa đâu. Bian sẽ trọn đời mang chiếc vòng cầu hôn của Lang.
    Ngày hôm sau, Bian vượt qua nhiều cánh rừng để báo tin cho Lang biết, đám cưới của họ không thành. Lang buồn rầu nói:
    - Ta biết hiện nay giữa các bộ tộc có nhiều luật tục vô lý mà. Chúng ta phải chống lại kẻ độc ác và những oan nghiệt ấy, Bian ạ vì nó đã làm cho ta đau khổ.
    Bian im lặng, cúi đầu. Nước mắt nàng tuôn trào hòa vào con thác, dòng suối trên Cao nguyên khiến chúng gầm réo suốt ngày đêm như khóc than cho mối tình tuyệt vọng của hai người.
    Lang và Bian ngồi yên lặng bên nhau trên đỉnh núi, hết ngày này sang ngày khác, mặc cho đêm xuống, nắng lên, sương tan, bóng xế. Họ quyết định ở bên nhau cho đến chết. Thế rồi, sau một đêm mưa gió bão bùng cả hai người đã qua đời. Tin chàng Lang và nàng Bian gục chết bên nhau để phản đối lại luật tục khắc khe, sự thù oán vô cớ giữa hai bộ tộc Lạch và Srê chẳng mấy chốc được lan truyền khắp núi rừng vùng La Ngư Thượng. Cái chết của chàng Lang và nàng Bian khiến các bộ tộc đều xót thương. Họ kéo nhau đi thành đoàn dài từ thung lũng này sang thung lũng nọ. Ông KZềnh vô cùng ân hận, bèn đứng ra kêu gọi bộ tộc Lạch, Chil, Srê hợp nhất thành dân tộc K''Ho, xóa bỏ mọi hiềm khích trước đây và cho phép con trai, con gái giữa các tộc họ được lấy nhau để sinh con đẻ cái. Mọi người quyết định lấy ngọn núi cao nhất vùng Cao nguyên xinh đẹp này để chôn cất hai người và đặt tên là Lang Bian. Từ đó, mỗi năm các bộ tộc lại tụ họp về đây để cúng tế ăn trâu, uống rượu cần và đắp mộ cho hai người. Do đó, ngọn Lang Bian mỗi ngày một cao thêm và là biểu tượng cho sự hòa hợp, thống nhất giữa các tộc dân vùng La Ngư Thượng.
    Người Lạch còn kể thêm rằng : Yàng cảm thương sự chung thủy của Lang và Bian nên cử một vị thần xuống trần gian chăm sóc cho hai ngọn núi nói trên. Và thần này được đặt tên là thần Lơm Biêng. Thần Lơm Biêng đắp cao ngọn Lang Bian làm trụ trời. Ðây cũng chính là nơi định cư cho dân tộc Kho Lạch. Ngày nay, nhiều già làng người Lạch kể về sự tích núi Lang Bian thường kể về phần hai, tức là phần thần Lơm Biêng xây trụ trời.? Thần Lơm Biêng khi xây có nhờ hai người bạn giúp sức: đó là ông Khổng lồ (Nhút) - cũng là tên rặng núi tiếp với Lang Bian (phía trái nhìn từ Ðà Lạt - Lạc Dương) và BiÐúp. Nhưng ông này keo kiệt, tham ăn nên bị thần Lơm Biêng cho một đạp té xuống gần biển. BiÐúp theo tiếng người thiểu số có nghĩa là té ngữa.
    Ba dãy núi Lang Bian, Khổng lồ, BiÐúp tuy ngày nay không nằm trong địa phận thành phố, nhưng lịch sử của nó gắn liền với lịch sử phát triển của Ðà Lạt và các dân tộc thiểu số của vùng cao nguyên tươi xanh này. Nếu có dịp du khách đứng trên Lang Bian sẽ nhìn thấy các buôn làng người Chil, người Lạch đang âm thầm, lặng lẽ bên dòng sông hay giữa các thung lũng ven những dòng suối nhỏ. Và cũng từ đây nhìn về thành phố, du khách sẽ thấy Ðà Lạt chập chùng những biệt thự, trường học, nhà thờ với tháp chuông cao vút. Cho tới hôm nay, cũng có lẽ mãi mãi về sau, Lang Bian hay núi Bà vẫn là hình ảnh sống động trong lòng các dân tộc của thành phố Ðà Lạt cũng như du khách dù chỉ là một lần chiêm ngưỡng.

Chia sẻ trang này