1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chính ta còn không có.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi monaco_vn, 03/08/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0
    Chính ta còn không có.


    3.8.09:

    Tối thứ 6, mưa như trút, nước ngập đường, nhưng thời gian của anh bạn quá eo hẹp, và mình phải đi taxi chạy ra cafe Win (Ngã Tư Sở) cho đúng hẹn. Ba anh em buôn dưa lê một mạch, rồi cũng đến lúc phải về. Rất tiếc, thứ 7 mình bận đi Ba Vì, tối về mệt lừ. Chủ nhật bận nốt. Và 2 anh em ko cả kịp nói chuyện qua điện thoại. Trước khi ra sân bay anh áy náy cảm ơn, gọi điện để chào tạm biệt.

    Anh D. và gia đình quay về nước, chẳng biết anh có nỗi niềm ra sao? Mình chỉ mơ hồ hiểu nội tâm của anh - một nguời viễn xứ - chắc hẳn có những nỗi niềm sâu kín? Dù sao, mình vẫn luôn thầm chúc cho anh và gia đình luôn may mắn, hạnh phúc. Cầu mong sao anh làm ăn bên đó suôn sẻ, may mắn.
    ...

    Thứ hai đầu tuần, một buổi sáng nhè nhẹ. Chẳng muốn tập trung vào việc phải làm, và cứ mơ hồ và man mát buồn. Nỗi buồn nhẹ bẫng bồng bềnh như những đám mây... mà ko rõ nguyên nhân.
  2. redherring

    redherring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2009
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Ớ, thế bạn không có gì?
    Đọc chưa hỉu,
  3. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0
    Chính ta còn không có = Thân này là Vô thường.
  4. redherring

    redherring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/07/2009
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Thế mà đọc cứ tưởng bạn thiếu cái gì.
    Chính ta còn không có: đọc lên hiểu là ngoại động từ, thiếu vị ngữ.
    Phải là : Chính ta còn không tồn tại, mới hiểu ra được nghĩa Vô Thường chứ.
    Hí hí
    Just funny!
    Đóng dấu hôm sau đọc tiếp
  5. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0

    "Em là con ngựa thiên lý, gặp đúng chủ của nó thì mới chịu khuất phục"
    Được monaco_vn sửa chữa / chuyển vào 23:41 ngày 04/08/2009
  6. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0

    4.8.09:
    Đôi khi, muốn nói, muốn như thế nào đó để tha hồ nói, thoả thích nói, kể về Anh - người chồng quá khứ quá xa của em - người quá đỗi đặc biệt. Nếu như đồng nghiệp, bạn bè ko nhìn thấy sự đặc biệt của con người anh thì em lại được phép hiểu những điều bí mật ấy...
    Anh mỉm cười bí ẩn và nói rằng, sau này em sẽ viết tiểu thuyết về chính cuộc đời của anh. Thày bói nói dựa, căn cứ vào đâu? Rằng thì mà là em ko hề thích văn học, bằng chứng là em ko thik đọc tác phẩm văn học, thi thoảng thông tin đại chúng rộ lên, lăng xê truyện gì đó, em thản nhiên thờ ơ (trừ Nhật Ký Đặng Thuỳ Trâm). Anh vẫn bí ẩn nói rằng, trong tương lai em sẽ viết! Có lẽ là ko, thực sự ko thể, vì viết văn là cái nghiệp lê thê, em ko hề muốn!
    Ơn trời cho em gặp anh.

  7. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0

    5.8.09:
    Hôm nay, em lại thất bại như những tuần qua, thất bại nghĩa là chưa hoàn thành được việc anh giao trong vòng 1 tháng. Anh ko nghiêm khắc, nhưng em vẫn cảm thấy sợ vì cái sự chậm trễ của mình, sợ vì đã hứa mà ko hoàn thành. Tâm lý này chèn ép, khiến em rất khó nói với anh, như cái tin nhắn ngắn ngủn cụt lủn sáng nay! Em ko thể nhắn tin nhiều như yêu cầu, 5 tin/ngày là quá nhiều đối với em, vì thực sự em rất kiệm lời dành cho nhớ nhung. Sự bận rộn của anh, khiến em cảm giác bị xao lãng.
    Chiều nay, em đứng nhìn xuống đường, nhìn xe cộ qua lại. Phố xá đẹp là thế, nắng vàng rộ là thế, nhưng em vẫn nghĩ rằng: Luân hồi thật là chán. Biết mình vẫn còn trong luân hồi, nên em cứ bình thản sống, bình yên yêu thương. Dù sao, em vẫn chán luân hồi.
    ...
    Nhận được YM của anh DCN, gia đình đã về bình yên. 2 anh em chẳng họ hàng gì mà vẫn cứ lo cho nhau, lo máy bay trục trặc, lo dịch cúm. Nói túm lại, kiếp trước có họ hàng dây mơ rễ má gì đó, nên kiếp nay quý hoá đáo để.
    Được monaco_vn sửa chữa / chuyển vào 21:18 ngày 05/08/2009
  8. Kj3u_Ljnh

    Kj3u_Ljnh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2006
    Bài viết:
    2.935
    Đã được thích:
    0
    nói đến NK Đặng Thùy Trâm. Mình mua về đọc, thjx nhắm mà đứa nào cuỗm mất của mình huhu :((
  9. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0

    7.8.09:
    Một buổi sáng mùa thu, ví như thế, hát như thế, chứ trời này vẫn còn mưa nắng gắt gay lắm, mùa thu ko thể đến đúng hẹn. Hôm nay, trời có áp thấp, mưa giông sắp về nên tiết trời mát mẻ. Mấy hôm vừa rồi nắng nóng quá thể, mỗi khi chạy ra đường là xì trét ăn đủ, người mệt uể oải, khiến mình bị giảm tiến độ viết cái phải viết. Đấy là chuyện của thời tiết.
    Nhận được YM của anh DCN, nói về "chồng của em". Tất nhiên, với mình, lời khuyên của anh DCN là chân tình, là có giá trị, mình ghi nhận lời khuyên ấy...
    ... Nhưng, suy đi nghĩ lại, trên đời này, còn người đàn ông nào có thể quan tâm yêu thương mình tốt như Anh của ngày hôm nay? Sự kính trọng về nhân cách, đạo đức + sự rung động về tâm hồn, thể xác + Sự Kính trọng về tài năng. Là tình yêu đích thực. Tìm đâu nữa? Tìm đâu cho thấy người như Anh - biết cách yêu và biết cách thương, rất tinh tế và rất tâm lý, biết dùng lý trí điều khiển bản năng và cảm xúc. Gặp được người trong mộng rồi, muốn né tránh được chăng?

  10. monaco_vn

    monaco_vn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/07/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    0

    Thứ 6, ngày 7.8.09:
    Có chút gì đó nghẹn lại ở cổ họng, nước mắt muốn ngân ngấn. Đã lâu, em ko còn muốn mổ xẻ cảm xúc, truy tìm nguyên nhân. Bạn bè, nào ai hay, trong góc khuất tâm hồn, em luôn phải âm thầm chịu đựng nhiều nỗi niềm của cuộc sống, tình yêu.
    Dù buồn, dù vất vả chịu đựng cuộc sống, em vẫn thản nhiên, ko bộc lộ kêu ca, bởi chẳng còn cách nào hơn để bay vuợt thoát khỏi hiện tại. Học chữ Nhẫn và chịu đựng vì "trời thử lòng người". Anh yêu quý, anh ko có lỗi gì, hoàn toàn ko có lỗi gì trong nỗi buồn của em. Nhưng, làm sao anh có thể đồng cảm, có thể "hoá giải" sự âm thầm cay đắng của em suốt những tháng năm dài?

Chia sẻ trang này