1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho em. Rời xa nhé!

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi KDIG, 14/09/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. KDIG

    KDIG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    2.349
    Đã được thích:
    0
    Cho em. Rời xa nhé!

    Những bước chân.

    Cô gái đến gần chiếc lá và khẽ chạm vào nó.Chiếc lá rung rinh.
    Một giọt sương khẽ rơi xuống.
    Từ sau lưng cô gái một tiếng cười cất lên.
    Chàng trai xanh xao gầy gò đó đang nhìn cô gái bằng một đôi mắt xa xăm.Đôi mắt rồi sẽ ám ảnh cuộc đời cô cho đến khi cô không còn có thể hình dung ra nó nữa.
    Nhưng đôi mắt đó không bao giờ thuộc về cô.

    ''Anh đang nghĩ gì vậy?''Cô gái hỏi mà không nhìn người đang đi bên cạnh mình.
    ''Tôi nghĩ về cuộc sống.
    Về cô và tôi nữa...''
    Chàng trai trả lời.
    ''Hình như trong mỗi chúng ta luôn có một khoảng thật là ta,là những gì mà ta không thể giấu giếm được nữa,cả cái xấu và cái tốt nữa.
    Và tôi nghĩ rằng cuộc sống đích thực được tạo ra bởi những khoảng bí ẩn đó.Cô có nghĩ thế không?''

    ''Anh muốn biết cuộc sống được tạo nên từ cái gì sao?
    Theo tôi thì cuộc sống được tạo nên bởi những bước chân.Những bước chân như của tôi và của anh lúc này đây.Chính những bước chân là lý do chúng ta có cuộc sống này đây.
    Chúng ta cứ bước đi dù vô thức hay định hướng.
    Nhưng chúng ta đã đi,con người chúng ta đã đi thì sẽ luôn luôn đến.Dù cho là đến đâu đi chăng nữa.Chúng ta,đã đi là sẽ đến vì thế chúng ta có cuộc sống này.''

    ''Rất hay! Cuộc sống bắt đầu từ những bước chân.
    Này cô bé,nếu là người khác ...
    thì người ta sẽ cho là cô bị mộng du đấy...!''

    ''Còn anh?''
    ''Tôi mộng du nên tôi nghĩ cô là người bình thường và cô nói đúng.''

    ''Có thiên đường không anh?''
    ''Thiên đường ư?Chắc là cũng có nhưng xa lắm.
    Cô muốn tới đó sao cô bé?''

    ''Phải!
    Nơi đó hình như là dành cho chúng ta,những người mộng du thì phải''
    ''Sao cô lại nghĩ vậy?''

    ''...Vì nó xa lắm và chẳng bao giờ chúng ta đến được.''
    Những cơn mưa mùa xuân luôn làm khó chịu những người đi đường.
    Hai cái bóng cứ bước đi,vô định trong chiều xuân vừa lạnh lẽo và cô đơn,thế nhưng....

    Câu chuyện này không phải là em,cũng không phải do em viết ra.Nó đến tay em vào một mùa xuân,và vì nó không thuộc về em,nên em để nó ra đi ,trước khi trời đổ lạnh,trước khi lòng em băng giá.Mong rằng nó sẽ mang đi một phần nào nỗi buồn trong em.
    Tạm biệt.
  2. magicboulevard

    magicboulevard Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2002
    Bài viết:
    2.428
    Đã được thích:
    0
    Bài của Linh dê sưu tầm ,post bên GT,giờ vào đây post lại ;
    Tặng bài này cho những kẻ đang yêu , sắp yêu và sắp có nhiều chuyện nữa .... . Bài này sưu tầm
    Cây nói: Tôi và cô ấy là bạn thân, từ rất lâu rồi, tôi rất mến cô ấy nhưng không hiểu.. vì tôi ngập ngừng vì những lý do tưởng như hợp lý mà tôi luôn bỏ qua những cơ hội. Thế rồi, tôi có bạn gái, tôi tin rằng cô ấy sẽ buồn và rời xa tôi.. Nhưng không, cô ấy vẫn luôn ở bên tôi, an ủi và giúp đỡ tôi khi tôi gặp chuyện phiền toái và khi rôi chia tay,cũng vẫn cô ấy đứng bên tôi , giúp tôi gạt cặn của nỗi buồn xuống đáy cốc. Lần thứ 2, tôi có bạn gái, và những lần sau đó nữa, cô ấy vẫn luôn bên tôi.. yên lặng và chia sẻ trong những phút khó khăn. Rồi cho đến 1 ngày, tôi nhận ra rằng, tôi yêu và cần cô ấy biết bao thì...cô ấy đã có bạn trai.....
    Lá nói: Tôi là bạn của anh ấy từ rất lâu rồi, tôi yêu anh ấy vô cùng, tôi không hể che dấu tình cảm của mình, nhưng không hiểu sao,anh ấy không tiến lên. Thế rồi, anh ấy có bạn gái, tôi đã rất đau khổ, tôi khóc rất nhiều, nhưng tôi luôn ở bên anh ấy để giúp đỡ và cũng vì tôi luôn muốn gặp anh ấy .. Những lần sau đó nữa, mỗi lần anh ấy có bạn gái là một lần con tim tôi thêm tan nát, nhưng tôi không thể xa rời anh ấy được . Nhưng rồi có một chàng trai khác đến với tôi, tôi đã từ chối vì với tôi, anh ấy đã quá quen thuộc trong cuộc sống và không thể thay thế được... Nhưng chàng trai kia vẫn không bỏ cuộc, anh ấy đã ngỏ lời và đến lần thứ 20., anh ấy đã thuyết phục được tôi hãy cho anh ấy và cả chính bản thân tôi một cơ hội...
    Gió nói: Tôi là một chàng trai rất hấp dẫn, ánh mắt của các cô gái chẳng hề buông tha cho tôi khi tôi vào đại học,nhưng tôi không quan tâm. Rồi một lần , tôi nhìn thấy 1 cô gái thật dễ thương ở sân bóng rổ và tôi còn gặp cô ấy nhiều lần sau đó nữa tại sân. Và tôi chợt nhận ra rằng cô ấy đến sân bóng rổ không phải vì trận đấu hay vì thứ gì khác mà chỉ vì một chàng trai mà thôi và tôi chợt mong muốn trở thành chàng trai kia làm sao ! Rốt cuộc thì tôi cũng làm quen được với cô ấy, tiếp xúc với cô ấy, mong ước kia của tôi càng hiện rõ , rồi tôi cũng ngỏ lời và thật bất ngờ, cô ấy từ chối, cô ấy xin lỗi và nói đối với cô ấy thì chàng trai kia đã quá quen thuộc và cô sợ là không thể có tình cảm với ai khác được. Nhưng tôi không bỏ cuộc và đến lần thứ 20 tỏ tình , tôi cũng thuyết phục được cô ấy cho tôi và chính cô ấy một cơ hội....
    Lá rời khỏi Cây không phải vì Gió cuốn Lá đi mà vì Cây không giữ Lá lại.......
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này