1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho em xin mảnh đất giữa đồi sắn làm nhà kho chứa truyện nhá! ^_^ (Mục lục trang 1 ạ!) Truyện mới: C

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi bibianh, 17/09/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Cho em xin mảnh đất giữa đồi sắn làm nhà kho chứa truyện nhá! ^_^ (Mục lục trang 1 ạ!) Truyện mới: Cuối mùa nhan sắc (t21)

    Xấu hổ thay trời sinh cho bạn cí tính hay cóp nhặt, bê tha đồ của người khác về nhà làm của tư. Lại thêm cí tính ghen ăn tức ở, thấy người có mà mình không có thì đem lòng đố kị. Bé đã vậy, bi giờ lớn, bạn cũng vẫn i chang k thay đổi.

    Bạn lang thang trên net và nhặt được rất nhìu câu chuyện hay ho và ý nghĩa. Chị Lòng Tham xúi jục, bạn Lương Tâm cắn và rứt, thế là bạn lại miệt mài cóp pết để cất kĩ làm của riêng. Cơ mờ khổ, nhà bạn thì chật lém. Có mỗi cí kho blog thì đã trở thành chỗ ăn ngủ của vợ chồng chị Tâm anh Sự mất rùi.

    May thay, gần nhà bạn có cí đồi sắn PTB của nông trường TTVN. Mang tiếng là đồi sắn nhưng đất trống đồi sắn khô thì đầy ra. Chả dùng nó cũng phí. Thế là bạn âm mưu tư lợi một mảnh cỏn con để đem làm nhà kho.

    Nói là âm mưu tư lợi nhưng mờ bạn cũng có hỉu bít chút chút về luật ăn cắp, nên bạn cũng xin làm một cí jấy nì gọi là jấy xin phép ông chủ tịch Phường đồi sắn, Giám đốc nông trường TTVN (phải gọi là Giám đốc k nhyểy?) cho bạn xin phép được động thổ vào sáng ni, chủ nhật ngày 17/09/2006. Đấy, khâu thủ tục thế là xong rùi nhá!

    Về chuyện động thổ, hum wa bạn có đến chơi nhà ông bói rùi, ổng bẩu hum ni chủ nhật đẹp trời, động thổ là No.1! Thế là bạn dậy lon ton từ sáng sớm, dao cuốc xẻng xếp hàng đầy đủ. Đúng giờ hoàng đạo bạn phang cho ông thổ 1 nhát. Ổng chửa kịp kêu thì bạn đã lấy văn thơ câu chữ, truyện dài truyện ngắn đổ rào rào vào đầu ổng. Ổng ngắc ngoải mấy phút, cố ngớp ngớp lấy chút không khí cuối cùng còn sót lại rùi cũng nhắm mắt buông chân về mí tổ tiên.

    Công việc tang lễ thì bạn cũng lo cho ông ổn thỏa rùi. Nhưng vẫn xin làm một cí cáo phó dán trước cổng làng để pà kon gần xa được rõ.

    Giờ thì bạn xin phép được biến cí nhà ông í thành cí nhà kho nhà bạn. Trong lúc tang gia bối rối có điều gì sơ suất, phật lòng pà kon cô bác thì gia đình bạn cũng xin mọi người hai tiếng "lượng thứ". Cí kho nè mờ cản đường cản lối của một số người đi đường thì mong mọi người thông cảm. Còn ai rảnh rang lại thêm tốt bụng thì vào đây giúp bạn dọn kho xếp đồ chơi đồ hàng cho vui nhá! Thế nhá!

    Mục lục​

    Trang 1

    1. Bài học về sự đánh giá
    2.Thời gian
    3. Người Eskimo đã săn chó sói như thế nào?
    4.Hãy cứ bơi đi
    5.Hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng
    6. Bỗng chốc
    7. Đặt gánh nặng xuống đất và nghỉ ngơi
    8.Tôi muốn nói cảm ơn.


    Trang 2

    9. Đám tang ngài "Tôi không thể". Người gửi @Lomromcom
    10. Bài hát từ trái tim. Người gửi @Mabroshi85
    11. Tình yêu đích thực. Người gửi @Mabroshi85
    12. 8 biện pháp để suy nghĩ tốt hơn. Người gửi @Mabroshi85
    13. Đoản khúc mùa thu - Nguyễn Đình Tú. Người gửi @Mabroshi85

    Trang 3

    14. Đoản khúc mưa - Trần Hoàng Trâm. Người gửi @Mabroshi85
    15. Chuyện tình của mỗi người - Tăng Văn Chung. Người gửi @Mabroshi85
    16. Mười lẻ một đêm - Hồ Anh Thái
    17. Một tình yêu không thể nói. Người gửi @Mabroshi85
    18. Tiểu thuyết: Đồi gió hú (Chương 1-3). Người gửi @Mabroshi85

    Trang 4

    18. Đồi gió hú (Chương 4-11).

    Trang 5

    18. Đồi gió hú (tiếp và hết)
    19. Cách sử dụng thời gian có hiệu quả.
    20. EM của ngày hôm qua, và nắng, và gió. Người gửi @Mabroshi85
    21. Tiểu thuyết: Cảm ơn em đã yêu anh - Duyên Anh. Người gửi @Mabroshi85

    Trang 6

    21. Cảm ơn em đã yêu anh - Duyên Anh (tiếp)
    22. Còn chút gì để nhớ (tiểu thuyết, 31 chương). Người gửi @Mabroshi85

    Trang 8

    23. Danh ngôn cuộc sống
    24. Tình yêu và lý trí
    25. Truyện cổ tích của bác @booatoa
    26. Chết đói trên đống vàng. Người gửi @nhmp21
    27. Bạn cần phải cho trước khi nhân.
    28. "Những hòn đá cuội" trong cuộc sống của bạn.
    29. Con có thể mua 1h trong thời gian của bố được không?

    Trang 9

    30. Tất cả đàn ông đều đểu - Avertrenko, Arkadi (truyện ngắn)
    31. Một câu chuyện hay cơ mờ không nhớ tên.
    32. Những con sâu trong tâm hồn.
    33. Hai chú chó bên trong con người.
    34. Chuyện về loài ****.
    35. Xin lỗi em chỉ là một con đĩ (Trang Hạ dịch). Người gửi: @cafenhasan

    Trang 10

    36. Chuyện đời thường - Nghị Minh (Trung Quốc)

    Trang 11

    37. Vợ ngoại, hay là đàn ông Việt Nam lên đời. Người gửi: @noreallymatter
    38. Câu chuyện cảnh giác. Người gửi: @nhmp21
    39. Người tình - Janusz L.Wisniewski (Thanh Thư dịch)
    40. Có cánh chuồn nào trên vai em không? (Trang Hạ dịch)

    Trang 12

    41. Màu đỏ
    42. Cây, lá, và gió
    43. Mối tình trên net. Người gửi: @Sakura
    44. Ảo tưởng. Người gửi: @Maitu_locphat
    45. Phải lòng em.
    46. Bài viết về các loại dao. Người gửi: @Sole_husband
    47. 3 điều giá trị.

    Trang 13

    48. Mối tương quan giữa nghề nghiệp với những trách nhiệm khác của con người.
    49. Cổ tích của dòng sông. Người gửi: @ngayxuaoi
    50. Hạnh phúc như viên kẹo. Người gửi: @bibianh
    51. Giả vờ thôi anh nhé. Người gửi: @bibianh
    52. 100 ngày với trò chơi tình yêu. Người gửi: @bibianh

    Trang 14


    53. Love letter to my Honey! Người gửi: @bibianh
    54. Đừng bao giờ... Người gửi: @booatoa
    55. Chuyện cây táo. Người gửi: @booatoa

    Trang 15

    56. Con gái... Người gửi: @bibianh
    57. Luôn chờ em cúp máy trước. Người gửi: @bibianh
    58. Em yêu anh - phẩy - hãy tin vào sự diệu kỳ của số phận. Người gửi: @bibianh
    59. Tia nắng. Người gửi: @bibianh
    60. Người con gái chung thủy và người con trai xấu số. Người gửi: @bibianh
    61. Capuchino. Người gửi: @bibianh
    62. Ký ức tình yêu. Người gửi: @bibianh
    63. Tình qua tin nhắn Người gửi: [nick]Latdatpt_85[/nick]

    Trang 16

    64. Sự tích cầu vồng. Người gửi: @bibianh
    65. Có nỗi nhớ không phải tình yêu. Người gửi: @bibianh
    66. Điện thoại lúc nửa đêm. Người gửi: [nick]Latdatpt_85[/nick]
    67. Nơi những cơn gió dừng chân. Người gửi: [nick]Latdatpt_85[/nick]

    Trang 17

    68. Cổ tích đêm Giáng sinh. Người gửi: @bibianh
    69. Ai cũng cần được yêu thương trong đêm Noel. Người gửi: @bibianh
    70. Thuộc về mùa đông. Người gửi: @bibianh
    71. Có những buổi chiều không biết giấu vào đâu. Người gửi: @bibianh
    72. Thương nhớ 1730 km. Người gửi: @bibianh
    73. Nhật kí.... Người gửi: @November_rain07
    74. Tôi học được rằng. Người gửi: @bibianh
    75. Yêu từ A - Z. Người gửi: @bibianh
    76. Giấc mơ có khuôn mặt đàn ông. Người gửi: @November_rain07


    Trang 18

    77. Vượt qua nhân sư. Người gửi: @November_rain07
    78. Thuốc lá - từ blog. Người gửi: @bibianh
    79. Vậy ta yêu nhau đi. Người gửi: @Huong_be
    80. Cafe đen vs cafe sữa. Người gửi: @Ghet_ruoi
    81. Câu chuyện bát mì. Người gửi: @Ghet_ruoi
    82. Nếu bỗng ta chán nhau. Người gửi: @Ghet_ruoi
    83. Mẹ đã lạnh hơn con lúc này, phải không mẹ? Người gửi: @bibianh
    84. Khoảng cách ngày tình nhân. Người gửi @Huong_be
    85. Chừng mực. Người gửi @Bibianh


    Trang 18

    86. Con yêu dấu. Người gửi: @bibianh
    87. Chai sữa tắm hết date. Người gửi: [nick]Noveber_rain[/nick]
    88. Em còn yêu anh không? Người gửi: @Latdatpt
    89. Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ - Nguyễn Nhật Ánh. Người gửi: [nick]Bibibanh[/nick]
  2. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    The First Story:
    Ngày xưa, có một họa sĩ tên là Ranga, một người siêu việt, vẽ được rất nhiều kiệt tác đáng ghi nhớ khiến ai cũng đều khen ngợi.
    Ông mở một lớp học mỹ thuật để dạy nghề cho mọi người và cũng để tìm đệ tử nối nghiệp. Ông không mấy khi khen ngợi ai, cũng không bao giờ đề cập đến thời gian của khóa học. Ông nói, một học trò chỉ có thể thành công khi ông hài lòng với kỹ năng và hiểu biết của người đó. Ông truyền cho học trò những phương pháp đánh giá, ước định của ông, và chúng cũng độc đáo như những tác phẩm của ông vậy. Ông không bao giờ thổi phồng tầm quan trọng của những bức tranh hay sự nổi tiếng, mà ông luôn nhấn mạnh đến cách xử sự, thái độ với cuộc sống của học trò.
    Trong một số lượng lớn học trò, Rajeev là một người có tài nhất, chăm chỉ, sáng tạo,nên anh ta tiếp thu nhanh hơn nhiều so với các bạn đồng môn. Ông Ranga rất hài lòng về Rajeev.
    Một ngày kia, sau bao nhiêu cố gắng, Rajeev được ông Ranga gọi đến và bảo:
    - Ta rất tự hào về những tiến bộ mà con đã đạt được. Bây giờ là thời điểm con làm bài thi cuối cùng trước khi ta công nhận con thực sự là một họa sĩ tài năng. Ta muốn con vẽ một bức tranh mà ai cũng phải thấy đẹp, phải khen ngợi.
    Rajeev làm việc ngày đêm, trong rất nhiều ngày và đem đến trình thầy Ranga một bức tranh tuyệt diệu. Thầy Ranga xem qua rồi bảo:
    - Con hãy đem bức tranh này ra đặt ở quảng trường chính, để tất cả mọi người có thể chiêm ngưỡng. Hãy viết bên dưới bức tranh là tác giả sẽ rất biết ơn nếu bất kỳ ai có thể chỉ ra bất kỳ sơ suất nào trên bức tranh và đánh một dấu X vào chỗ lỗi đó.
    Rajeev làm theo lời thầy: đặt bức tranh ở quảng trường lớn với một thông điệp đề nghị mọi người chỉ ra những sơ suất.
    Sau hai ngày, Ranga đề nghị Rajeev lấy bức tranh về. Rajeev rất thất vọng khi bức tranh của mình đầy dấu X. Nhưng Ranga tỏ ra bình tĩnh và khuyên Rajeev đừng thất vọng, cố gắng lần nữa. Rajeev vẽ một kiệt tác khác, nhưng thầy Ranga bảo phải thay đổi thông điệp dưới bức tranh. Thầy Ranga nói phải để màu vẽ và bút ngay cạnh bức tranh ở quảng trường và đề nghị mọi người tìm những chỗ sai trong bức tranh và sửa chúng lại bằng những dụng cụ để vẽ ấy.
    Hai ngày sau, khi lấy tranh về, Rajeev rất vui mừng khi thấy bức tranh không bị sửa gì hết và tự tin đem đến chỗ Ranga. Ranga nói:
    - Con đã thành công vào ngày hôm nay. Bởi vì nếu chỉ thành thạo về mỹ thuật thôi thì chưa đủ, mà con còn phải biết rằng con người bao giờ cũng đánh giá bừa bãi ngay khi có cơ hội đầu tiên, cho dù họ chẳng biết gì về điều đó cả. Nếu con luôn để cả thế giới đánh giá mình, con sẽ luôn thất vọng. Con người thích đánh giá người khác mà không nghĩ đến trách nhiệm hay nghiêm túc gì cả. Mọi người đánh những dấu X lên bức tranh đầu tiên của con vì họ không có trách nhiệm gì mà lại cho đó là việc không cần động não. Nhưng khi con đề nghị họ sửa những sơ suất thì không ai làm nữa, vì họ sợ bộc lộ hiểu biết- những thứ mà họ có thể không có. Nên họ quyết định tránh đi là hơn. Cho nên, những thứ mà con phải vất vả để làm ra được, đừng dễ dàng bị ảnh hưởng bởi đánh giá của người khác. Hãy tự đánh giá mình. Và tất nhiên, cũng đừng bao giờ đánh giá người khác quá dễ dàng.
  3. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Một kỹ sư đã tính được rằng với một thanh sắt nặng 5kg, chúng ta có thể làm được một trong các việc sau đây:
    Nếu làm đinh sẽ bán được 10 USD.
    Nếu làm kim may sẽ bán được 300 USD.
    Còn nếu dùng làm những cái lò xo đồng hồ sẽ đem lại 25.000 USD
    Mỗi ngày đều cho chúng ta 24h bằng nhau, còn sử dụng những nguyên liệu đó như thế nào, dùng chúng để làm gì là tùy thuộc chúng ta. Thời gian là một trong những thứ hiếm hoi duy nhất mà khi đã mất rồi chúng ta không thể nào tìm lại được. Tiền bạc mất đi có thể tìm lại được. Ngay cả sức khỏe nếu mất đi cũng có khả năng phục hồi được. Nhưng thời gian sẽ không bao giờ quay bước trở lại.
    Không có cụm từ nào tai hại cho bằng ba chữ "Giết - thời - gian". Nhiều người tìm những thú vui, tìm những việc làm để chỉ mong giết thời gian. Thật ra chúng ta được ban cho thời gian để sử dụng chứ không phải để giết chúng.
  4. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Người Eskimo đã săn chó sói như thế nào trong vùng băng giá và lạnh cóng của Bắc Cực?? .
    Những người Eskimo lấy các lưỡi dao thật bén đem nhúng vào máu động vật, sau đó họ mang ra ngoài trời cho đóng băng lại. Họ làm như vậy nhiều lần để càng lúc lớp băng càng dày thêm, đến một thời điểm mà lớp băng bằng máu bên ngoài hoàn toàn che dấu lưỡi dao bên trong. Tối đến họ găm cán dao xuống tuyết. Những con chó sói đánh hơi được mùi máu của thú rừng từ lưỡi dao và mon men đến. Chúng bắt đầu liếm những lớp băng bằng máu đó, càng lúc càng hăng say hơn với tất cả những sự thèm thuồng. Cho đến một lúc những lớp băng bên ngoài lưỡi dao đã tan chảy hết và chạm đến lưỡi dao. Khi liếm những lưỡi dao, lưỡi của những con chó sói bị đứt và máu chảy ra, nhưng chúng lại tưởng đó là máu của thú rừng nên càng liếm hăng say hơn. Càng chảy máu thì nó càng khát, và càng khát thì nó lại càng liếm ? Sáng hôm sau, những ngưởi Eskimo chỉ việc đi thu lượm xác của những con chó sói nằm chết bên cạnh những lưỡi dao đó.
    Cái bên ngoài cạm bẫy bao giờ cũng rất hấp dẫn và thật quyến rũ.
  5. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Hãy cứ bơi đi
    Hai con ếch cùng vị rơi vào một cái chén đựng đầy kem. Một con ếch bi quan tuyệt vọng nói: "Chúng ta sẽ chết đuối mất". Nó khóc lóc thật nhiều và với nỗi tuyệt vọng cuối cùng, nó giwo chân lên như để nói "vĩnh biệt".
    Trong khi đó cong ếch thứ 2 lại rất lạc quan. Nó nghĩ: "Tuy chưa thể thoát ra khỏi nơi đây nhưng không thể ngồi đó mờ bó tay chờ chít được". Thế là con ếch nọ bắt đầu bơi để tìm cách thoát thân. Càng bơi, vô tình ếch đã khiến cho kem trở thành bơ. Thế là kon ếch dần đứng lên được lớp bơ trên cùng rùi vui mừng nhảy ra khỏi miệng chén.
    Bài học ở đây là gì? Thật dễ nhận ra: ĐỪNG CHỜ CHẾT! HÃY CỨ BƠI ĐI!
  6. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Có hai ngày trong tuần chúng ta không nên lo lắng.
    Một ngày là ngày hôm qua, với những sai lầm, những âu lo, những tội lỗi, những thiếu sót ngớ ngẩn, sự nhức nhối và những nỗi đau. Ngày hôm qua đã đi qua. Mọi tiền bạc trên đời này cũng không thể đem ngày hôm qua quay trở lại. Chúng ta không thể hủy bỏ một hành động mà chúng ta đã làm cũng như không thể nào xóa đi một ngôn từ mà chúng ta đã thốt ra. Ngày hôm qua cũng đã đi xa rồi.
    Còn một ngày nữa mà chúng ta cũng không nên lo lắng, đó là ngày mai với những kẻ thù quá quắt, gánh nặng cuộc sống, những hứa hẹn tràn trề hi vọng mà việc thực hiện thì tồi tệ. Mặt trời của ngày mai sẽ mọc lên hoặc là chói lọi hoặc là khuất sau một đám mây, nhưng dù gì thì nó vẫn sẽ mọc lên. Và ngay trước khi nó mọc lên vào ngày mai chúng ta vẫn chẳng có mối đe dọa nào, bởi lẽ nó vẫn chưa được sinh ra cơ mà.
    Vì vậy, chỉ còn một ngày duy nhất - ngày hôm nay - Bất cứ ai đều phải đấu tranh để sống dù chỉ một ngày. Thật ra chẳng phải những gì trải qua ngày hôm nay khiến chúng ta lo lắng, mà đó chính là sự hối tiếc về những gì đã xảy ra ngày hôm qua và những lo sợ về những gì ngày mai có thể đem đến.
  7. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    "Sống nhanh không có nghĩa là sống vội. Chỉ cần cố gắng làm bằng được những gì bạn nghĩ, suy nghĩ về những gì bạn mơ ước và cảm giác chút gì đó tiếc nuối nếu mỗi ngày trôi qua mà chưa kịp làm được việc nào đó để lại "dấu nhấn" của ngày. Đó là cách tốt nhất để tuổi trẻ khong trôi wa trong sự im lặng, không kè không trống"
    (Hoa học trò)
  8. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Bỗng chốc.
    Bỗng chốc bạn nhận ra rằng có một sự khác biệt tinh tế giữa việc giữ chặt 1 bàn tay với việc trói buộc một tâm hồn...
    ... rằng tình yêu không luôn là điểm tựa và chung sống không đồng nghĩa với sum vầy...
    ... rằng nụ hôn không phải là khế ước và những món quà không phải bao giờ cũng là những lời hứa chân thành...
    ...rằng có nhiều ngày nắng cũng mang đến những đến những nỗi buồn không kém những chiều mưa...
    Và bạn học được cách ngẩng cao đầu chấp nhận thất bại, điềm tĩnh như một người lớn chứ không khóc lóc như một đứa bé...
    Và bạn....
  9. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả:
    - Quí vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?
    - Điều đó còn phụ thuộc vào anh cầm nó trong bao lâu chứ.
    - Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu tôi cầm nó cả một ngày, quí vị sẽ gọi xe cấp cứu cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng hơn.
    Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng, nó sẽ càng ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã. "Điều quí vị phải làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên."
    Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang. Còn bây giờ: Giải trí và thư giãn!
  10. bibianh

    bibianh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2006
    Bài viết:
    2.236
    Đã được thích:
    0
    Tôi muốn nói cảm ơn...​
    Cho người bạn đời nằm bên cạnh... giựt tấm chăn của tôi... mỗi đêm. Vì tôi hiểu rằng chàng / nàng lúc ấy không đang ở chung với bất kì ai khác.
    Cho người bạn trẻ không rửa bát đĩa phụ giúp gia nhân mà chỉ xem Tivi . Bởi vì cô / cậu đó đang ở nhà, chứ không phải đang la cà ngoài đường phố.
    Cho con số khổng lồ tôi phải trả tiền thuế. Vì tôi biết rằng tôi đang có việc làm.
    Cho một bãi chiến trường tôi phải lâu dọn sau mỗi bữa tiệc. Bởi vì nó cho tôi biết tôi đang có rất nhiều bạn bè xung quanh tôi.
    Cho những bộ quần áo mà tôi cảm thấy hơi bị chật. Vì tôi hiểu rằng tôi có đủ cái để ăn.
    Cho cái bóng của tôi trên mặt đường, giữa trưa hè nóng bức, cái bóng nhìn tôi lao động mỗi ngày. Vì nó cho tôi biết nơi tôi đang ở còn có ánh mặt trời.
    Cho cánh cửa sổ cần phải lau chùi. Cho cái hàng rào cần sơn lại. Cho nóc nhà dột tôi phải sửa. Vì tôi vui sướng tôi có một mái nhà.
    Cho tất cả những lời ca thán mà tôi nghe về chính phủ, về xã hội. Vì nó cho tôi biết tôi có quyền tự do ngôn luận.
    Cho một chỗ đậu xe xa tít ở phía cuối bãi đậu xe. Vì tôi mừng rằng tôi có khả năng đi đứng, tôi còn được ban cho một phương tiện đi lại nữa.
    Cho tờ hóa đơn khủng khiếp tiền điện, tiền nước, tiền khí đốt. Vì tôi Hạnh Phúc tôi được ấm, được đầy đủ.
    Cho người phụ nữ hát trật nhịp trong nhà thờ, ngồi bên cạnh tôi. Vì nó cho tôi biết tôi có thể nghe được.
    Cho những chậu đồ to tướng mà tôi phải giặt ủi. Vì tôi có quần áo để mặc.
    Cho những khớp xương nhức mỏi sau mỗi ngày làm việc. Vì tôi vui rằng tôi có khả năng làm việc nặng.
    Cho cái đồng hồ reo inh ỏi mỗi sáng. Vì tôi Sung Sướng biết rằng mình vẫn... Còn sống.
    Và cuối cùng... Tôi tạ ơn cho cho việc tôi có quá nhiều email, quá nhiều FWD và REPLY... Bởi vì tôi hiểu rằng tôi có rất nhiều bạn bè, những người luôn nghĩ đến tôi.
    Khi bạn cảm thấy Cuộc Sống này quá tồi tệ với bạn, hãy đọc lại lần nữa nhé!

Chia sẻ trang này