1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho mình và những người thương yêu...

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi Thu_6, 14/08/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Chênh vênh...
    Chọn lựa....
  2. No123

    No123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2006
    Bài viết:
    208
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới nhìn lại cái mặt của mày, hình như xấu đi đấy.
  3. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    27/10 - Ngày Tình Yêu anh dành cho em.....
    Ở VN đã sang ngày mới rồi anh nhỉ, nhưng bên này còn 4h đồng hồ nữa mới sang ngày mới, vì thế, với em ngày hôm nay vẫn chưa hết, và niềm vui trong ngày mà anh mang lại cho em vẫn còn nguyên vẹn ...
    Mấy hôm nay định gọi điện cho anh lâu rùi, nhưng em cứ băn khoăn mãi. Gọi anh, biết nói gì ngoài những câu chuyện vu vơ, mà trong khi đó, em muốn nghe từ anh những lời khác kia...
    Hôm nay, khi em luyên thuyên kể về cuộc sống của em nơi này, khi anh hỏi em định khi nào trở về... Anh nói : "Khi nào em về mình cưới nhau nhé ?"... Em bật cười - một nụ cười hờ hững, vô tâm... bởi em chẳng bao giờ tin vào điều đó...
    Nhưng rồi khi online nói chuyện, khi anh nói sẽ chờ đợi đến khi em quay về... Khi anh nói trong tim anh em luôn là người quan trọng nhất... em đã tin... đã khóc trong điện thoại.... Anh dỗ dành em, bảo em hãy tin anh và đừng khóc nhiều như thế nữa... nhưng làm sao em có thể nín khóc được khi nghe những lời anh nói, những câu chữ anh viết dành cho em...Anh bảo rằng :" Anh sẽ nhớ ngày hôm nay 27/10 - 3tháng 1 ngày kể từ sinh nhật anh, 2 tháng thiếu 1ngày kể từ lần đầu hai đứa gặp nhau... Và em hãy nhớ rằng từ giờ trở đi, em đã có một người chờ em về để cưới".Vâng, anh nhớ, và em càng nhớ....
    .... Em có lòng tin, có tình yêu và có sự kiên nhẫn... Em tin rằng tình yêu của chúng mình sẽ vượt qua được khoảng cách về không gian, thời gian, về những rào cản không đáng có.... chỉ cần chúng mình YÊU nhau....
    Anh vẫn muốn bên em đi hết cuối con đường
    Dẫu có dài và khó khăn trắc trở
    Bởi anh biết khi tim em hé mở
    Là cuối đường HẠNH PHÚC đợi cùng em.
    HẠNH PHÚC đợi cùng em..... Anh còn nhớ bài thơ anh viết dành tặng cho em chứ ? Em tràn đầy niềm tin về cái ngày ấy, ngày anh cùng em đi hết con đường HẠNH PHÚC kia.....
  4. hoagaobensong

    hoagaobensong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2006
    Bài viết:
    151
    Đã được thích:
    0
    "Cho mình và những người thương yêu". Thu_6 ah, không hiểu sao mỗi khi đọc những dòng tâm sự của em chị như thấy lại hình ảnh của mình muời mấy năm trước và chị cảm nhận được rằng em như nhưng người thân của mình. Hôm nay lang thang trên mạng đọc dòng tâm sự của em chị rất vui vì thấy em đã tìm lại được niềm vui của mình trong cuộc sống cũng như trong tình yêu. Ở nơi phương trời xa ấy em hãy sống, học và làm việc thật vui vẻ em nhé và em hãy nhớ rằng ở nơi quê mẹ vẫn có những người thân đang chờ ngày em trở về. Chúc mừng em nhé thu_6.
    _________________
  5. huyenbank

    huyenbank Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2007
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0

    thầm nghĩ...thương yêu đôi khi như những hạt cát, càng nắm chặt, thì cát càng tuột khỏi tay minh` .. nhưng thương yêu không phải là sự chiếm hữu, mà là sự cho đi ..cho đi để rồi được nhận lại ...

    Ngoài kia,vệt hoàng hôn lan nhanh phía chân trời.
    Đưa bàn tay từng ngón gày như níu giữ từng vệt nắng cuối cùng.
    Ôi loài người,gọi nhau giữa cơn đau.
    Cả một đời mãi miết những ân sâu.
    Vũ trụ vô hạn vô cùng con` số phận con người thì mong manh, phù du, hữu hạn ... Phàm đã là con người thi` chẳng bao giờ có thể dừng đau đớn lại dc, chẳng bao giờ có thể trốn tránh đau đớn mãi được! Càng ngày người ta càng nhận ra mình chẳng qua là con kiến, là hạt bụi, và cuối cùng chẳng là gì cả. . Tai Sao cái gắng sức để được gọi một tiếng là "Người" lại đen tối, lại chứa chất đầy những hận thù?Tại sao nguoi` ta lại ưa nhìn nhau bằng những đôi mắt sâu dấu nhiều nỗi đau???Tại sao cái sự vươn lên đến hoàn thiện, cái mơ ước được tôn trọng, dẫu chỉ là một giây lại thiêu đốt cuộc đời con người ta đến the?
    Thời gian cứ thúc giục ko ai chờ ai, và cuộc sống ko cho phép ai dừng lại. Ai cũng ép nhau vào cái guồng máy đang ngốn đi từng giây từng giây một.
    Một ngày lại tới rồi đi không hẹn trước.
    Thôi trông chờ,cho nguôi lòng.
    Để rồi...
    mãi xa một miền xa.
    chính cái chỗ giao gần gần xa xa ấy, biết bao nhiêu bóng tối và nỗi đau tồn tại, Nên ...như hiện giờ, cái gì gần thì gần, cái gì đa xa là thật xa... Tuy đôi khi tiếc nuối, đôi khi hoài niệm, đôi khi đau, nhưng ít ra còn dứt khoát được cảm giác của mình. Tốt đấy chứ !
    Giờ cảm thấy xa. Nhưng tâm có bình thản chưa ?
    Nếu chưa, đừng lo, cứ chờ .Rồi bình thản cũng tự mình tim` đến.
    Những khổ sở sẽ không vì một vài lời nói, mà mất đi hoàn toàn.
    Nhưng ta có lòng tin ?
    Vội quên!
    Đừng bảo ta đưa mắt xót thương đời.
    Buồn làm chi lời thiên hạ.
    Rồi cũng sẽ tan theo với đất trời.
    Phải quên đi .Quên một cách vội vã, quên đi chỉ vì... ko kịp nhớ.Sự nặng nhẹ của cuộc đời này biết lấy một tình huống nào để đo lường đây .Có ai bảo với mình rằng, bộ mặt của cuộc sống này ko có thật, có ai bảo với mình rằng, cái đẹp chỉ mãi mãi mang hình dáng của sự im lặng. Có ai nói với mình rằng, nỗi đau của tôi quá lớn và tôi ko thể chấp nhận được thực tại của tôi. . Nhung...Có nỗi đau nào mãi mãi và cứ lặp đi lặp lại như thế. Có nỗi buồn nào cứ thăm thẳm tràn ra mênh mang khắp cuộc đời. Chẳng lẽ con người ta nhỏ bé đến thế sao, và niềm vui lại ngắn ngủi đến thế sao?
    Thương những người,nhỏ nhen trong tiếng cười.
    Họ buồn vì nhỏ bé giữa cuộc đời.
    Họ nhỏ bé đơn côi ...giữa cuộc đời mênh mông biển cả. ... Ta , hạt cát giữa sa mạc rộng lớn .. Ta đi góp nhặt cho mình những hạt buị thời gian, những dấu chân cuộc đời ,, những tàn gió cát mênh mang ...
    thầm nghĩ...thương yêu đôi khi như những hạt cát, càng nắm chặt, thì cát càng tuột khỏi tay minh` .. nhưng thương yêu không phải là sự chiếm hữu, mà là sự cho đi ..cho đi để rồi được nhận lại
    Vòng xoay là thế,cứ cho đi để nhận lấy.
    Xin ru người,xin ru lòng yên đi nhé...ta còn là ta....
    Hãy làm tan biến những nhỏ nhen tầm thường đang cấu cắn trong tâm hồn người, ăn gặm trong tâm hồn ngươi. Hãy quên đi những nỗi buồn, hãy đừng ca khúc ái oan, hãy thôi gặm nhấm sự giận hờn. Hãy thôi những hờn ghen dông dài và hãy thôi sợ hãi." "Xin ru lo?ng yên"-Ta hát ru nhưfng vết thương, nhưfng ám a?nh đơ?i thươ?ng, ta muốn ngu? quên giưfa thực tại lạnh lu?ng,đê? mai ti?nh giấc...ti?m lại Mặt trơ?i".
  6. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0

    Cho mình và những người....
    Gần nhà
    [​IMG]
    Quảng trường ban đêm
    [​IMG]
    Em
    [​IMG]
    [​IMG]
    Cậu bạn mới
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  7. nikocavn

    nikocavn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/05/2003
    Bài viết:
    1.093
    Đã được thích:
    0
    ĐÔI DÉP
    [​IMG]
    Bài thơ đầu anh viết tặng em
    Là bài thơ anh viết về đôi dép
    Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
    Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
    Có yêu nhau đầu mà chẳng dời nửa bước
    Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
    Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
    Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
    Nếu một ngày một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
    Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
    Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
    Đôi dép vô tri khắng khít bước song hành
    Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
    Không thiếu nhau trên những bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc ở mỗi bên trái - phải
    Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
    Gắn bó đời nhau bởi một lối đi chung
    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
    Chỉ còn một là không còn gì hết
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
    Hôm qua lấy ở cửa hàng đôi dép về đi trong nhà cho đỡ lạnh, nhìn đôi dép hình đôi Cún xinh xắn dễ thương quá lại không muốn đi, để lên bàn ngắm ngắm, chụp chụp... Thế rồi nhớ ra cái bài thơ Đôi Dép đã đọc từ lâu lắm rồi.... Và... nhớ C....

    Tối qua mọi người đi chơi hết, một mình nó ở nhà với bọn "deti"... Buồn... Cậu bạn mới ở bên này nhắn tin rủ nó ra quảng trường dạo và kavu cho ấm. Nó tặc lưỡi gật đầu đồng ý, dù sao thì cũng muốn lang thang ra đường ngắm tuyết rơi...
    Đường đêm vắng ngắt... Có lẽ do lạnh và tuyết nên chẳng ai ra đường... Đi lòng vòng quanh cái quảng trường rộng, lạnh đến cứng đờ cả đôi bàn tay... cậu bạn nhẹ nhàng bảo "HA không mang găng tay à ? Vào cửa hàng DA lấy găng tay và mặc thêm áo ấm nhé?", nó mỉm cười lắc đầu... Nó muốn cảm nhận cái lạnh cơ, chứ không muốn quá ấm áp...
    Nhưng không thể lang thang mãi dưới trời tuyết lạnh thế được, nhất là lại không phải đi cùng với người mình iu... lòng nó thấy trống vắng và nhớ C đến da diết. Nó chỉ thèm được gọi cho C ngay lập tức, nói với C là nó nhớ C như thế nào... nhưng nó không muốn đánh thức C lúc 3,4h sáng chỉ vì một nỗi nhớ cồn cào bất chợt... Nó vào quán cafe... thực ra cũng không thể gọi đó là một quán cafe được bởi chính ra thì nó là một quán Bar... Gọi hai kavu, nó và cậu bạn ngồi ngắm từng đôi , từng đôi Tây dìu nhau ra nhảy. Cậu bạn định kéo nó ra nhảy cùng nhưng nó lặng lẽ lắc đầu... Nó không thích cái không khí ở đây, không thích những quán kavu như thế này... nó nhớ VN, nhớ góc ngồi quen thuộc nơi Cuối Ngõ, nhớ những tối ngồi Mĩ Đình ngắm diều, nhớ những lần ngồi trên bậc Nhà Thờ HN uống trà đá cùng dân TTVN, nhớ những tối trời lạnh C đưa nó đi ăn chân gà nướng.... Nỗi nhớ cứ ùa vào trong lòng nó, nó vuột chạy ra khỏi quán Bar và ra ngồi một góc ghế ở quảng trường. Cậu bạn chạy theo sau, ngỡ ngàng không hiểu...
    Hai đứa ngồi im lặng. Những bông tuyết phủ lốm đốm trên mái đầu hai đứa... Rồi, như sực tỉnh, nó đứng dậy, lặng lẽ đi về... Cậu bạn theo sau, không một lời nói... rồi bất chợt, cậu ấy đưa tay ra nắm lấy tay nó...
    - Nhớ VN phải không HA ?
    - ... Ùh, tớ nhớ VN quá, nhớ HN... và nhớ....
    - Thôi, không cần phải nói, tớ hiểu rồi.... Tớ đưa cậu về ngủ thôi... Bàn tay cậu lạnh quá....
    ............
    - Cậu vào nhà đi HA . Hay tớ đưa cậu vào trong nhà luôn nhé ?
    - Không cần đâu, cám ơn DA nhiều...DA này :"Bàn tay lạnh nhưng trái tim ấm..."
    - Uh, DA hiểu... Cố gắng lên nhé...
    ........ Lạnh.... Lạnh và run hết cả người... Trùm chăn trong phòng và bật lò sưởi vẫn chưa hết lạnh... Lơ đãng nhìn ra cửa sổ... ánh đèn đường hắt vào phòng tạo nên một bức tranh nửa tối nửa sáng... Tuyết rơi mỗi lúc một dầy thêm.... Như vô thức, nó với tay kéo lấy cái điện thoại và nhắn tin.... " C à, em nhớ anh quá..."
    2s sau C gọi cho nó, mắng nó tại sao muộn mà chưa ngủ... C bắt nó đi ngủ ngay và không được thức khuya như thế nữa.... Nó ngoan ngoãn nghe lời, tắt điện thoại và nhắm mắt đi ngủ. Nụ cười hp vẫn đọng trên môi.... Nó biết, dù xa C, nhưng nó vẫn luôn có tình yêu và sự quan tâm của C bên cạnh... Và dù C chưa từng đặt chân đến mảnh đất xa lạ mà nó đang sống thì nụ cười, hình ảnh C vẫn luôn hiên hữu, đầy ắp và tràn ngập trên mỗi con đường nó đi qua....​
  8. kukumalu_06

    kukumalu_06 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2006
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Sinh nhật anh, dù muốn làm cái gì đó thật đặc biệt nhưng cuối cùng cũng chỉ nhắn tin chúc mừng được thôi.Muốn gặp anh, muốn đi lang thang với anh nhưng...Lại nhưng...Giờ này chắcc anh đang đi cùng với ai đó.Mong là vậy anh nha.Chúc anh của em sinh nhật vui vẻ nha.Và làm được điều bình thường nhất đó nhé.
  9. romantic_men_a1

    romantic_men_a1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2006
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Viết cho người tôi yêu
    Thế là mình cũng sang tuổi 20 roài. 1 ngày sinh nhật cũng vui, thoải mái, bên cạnh bạn bè...nhưng hình như mình vẫn có cảm giác thiếu 1 điều gì đó?? có phải hko nhỉ?? Anh đã được gặp em, đã được nhìn thấy em, đã trò chuyện với em 1 cách rất thoải mái.Em có biết hko, lúc đó anh chỉ muốn giang rộng cánh tay ra đón lấy em vào lòng, được hôn lên mái tóc em.Nhưng anh biết đó chỉ là 1 giấc mơ,bây giờ em đã hko còn bên anh nữa rồi,..làm sao anh có thể làm được điều đó nữa chứ??? 1 khoảng time thật ngắn ngủi được ngồi và nói chuyện với em, anh đã muốn nói với em rất nhiều, những điều mà trong tim anh đang mách bảo...nhưng hình như anh và em đã có 1 rào cản, rào cản đó đã làm cho anh hko thể nói được gì. Bjờ anh chỉ còn cách viết nó ở đây. Mà anh cũng hko biết có nên cho em đọc những dòng chữ này hko.Anh biết nếu em đọc những lời này có thể em sẽ cho đó là sự giả dối và vô nghĩa.Nó chỉ là 1 số 0 tròn chĩnh...Nhưng anh sẽ chấp nhận, anh sẽ viết hết những gì anh nghĩ bấy lâu nay, cho dù em cho nó là thế nào đi nữa. Em ah,thực sự anh đã cố quên em, đã cố gắng rất nhiều, có những lúc anh còn cố gắng để ghét em, coi em như 1 kẻ thù nhưng hko hiểu sao anh hko thể làm được điều đó. Có lẽ điều đó rất khó đối với anh. Em có biết hko,có lúc anh đã thực sự ghét em và thất vọng về em rất nhiều...anh đã tự nhủ sẽ hko bao giờ gặp em nữa và tình yêu anh trao cho em đều là vô nghĩa đối với em. Anh đã hận chính bản thân mình, vì sao anh lại có thể yêu được em, vì sao lại nhanh đến thế... ;Lúc đó anh chỉ muốn nói: Giá như anh hko gặp em, Giá như anh hko yêu em, Giá như anh hko biết được chuyện đó của em với anh kia...Nhưng đó chỉ là giá như mà thôi!! Tất cả cũng đã xảy ra, anh phải chấp nhận tất cả...Nhưng thực sự cú sốc đó đến với anh cũng hko thể làm anh quên nổi em!! Vì sao vậy em? Anh phải làm sao bây giờ?? Anh là thằng đàn ông, mà thằng đàn ông thì phải cứng rắn đúng hko em...??? Từ lúc chúng ta xa nhau đến giờ có thể nói anh đã thay đổi, anh đã trai sạn với tình cảm, nhưng tình yêu anh dành cho em vì sao lại hko thể vơi bớt đi??? Người yêu nhiều nhất cũng là người đau nhiều nhất mà thôi... Nhưng anh sẽ chấp nhận để yêu em thêm 1 lần nữa, có thể đó chỉ 1 giấc mơ mà hko bao giờ thành hiện thực, nhưng anh vẫn muốn được sống trong giấc mơ êm đềm đó...
    Em biết hko??? Em có biết là ngày trước anh nghĩ về ngày sinh nhật của anh năm nay sẽ thế nào hko?? Anh đã nói với 1 đứa bạn là anh se dành trọn ngày sinh nhật của mình cho em, cho người anh yêu...Bao nhiêu ý tưởng anh đã đặt ra, anh hi vọng ngày đó sẽ là ngày sinh nhật hạnh phúc nhất của anh từ trước đến giờ... Nhưng giờ đây em đã rời xa anh, em đã cho những hi vọng của anh vào 1 giấc mơ rồi...
    Cảm ơn em, cảm ơn vì chiếc khăn đó, chiếc khăn rất đẹp và còn đặc biệt hơn khi nó do chính bàn tay em đan...anh sẽ mãi giữ nó.Em bảo là "hi vọng mùa đông năm nay anh sẽ ấm áp hơn với chiếc khăn đó" Ấm áp làm sao được hả em? Ấm áp thế nào được khi không có em ở bên? Lại 1 mùa đông anh sống trong sự cô đơn, sống trong nỗi nhớ, sống trong những hồi ức mà thôi...Đã có lần anh mơ ước được em đan cho 1 chiếc khăn,nó đã thành hiện thực, nhưng hiện thực bây giờ đối với anh hko còn gì hết.Anh đã từng ước em sẽ đan khăn cho anh rồi đấy, nhưng hko phải như bây giờ, hko phải trên danh nghĩa của tình bạn...mà anh muốn nó là ty, ty em dành cho anh...
    Anh còn muốn nói với em rất nhiều,rất nhiều...Nhưng thôi anh sợ anh nói ra hết thì em lại càng căm thù anh,anh hko muốn thế... Nhưng anh xin em, khi em đọc xong những dòng chữ này em đừng coi nó là sự "giả dối"... Đó là tất cả những gì mà anh muốn tâm sự với em, anh muốn em biết anh đã nghĩ gì...Chỉ thế thôi...Anh biết anh nói ra những điều này đều là vô nghĩa đối với em...
  10. anchoivip

    anchoivip Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2007
    Bài viết:
    1.259
    Đã được thích:
    0
    Tình hình là người Thái Bình trên Hà nội rất là đông á Em xin phép mời các bác đang là SV tại Hà Nội tham gia Hội Sinh Viên Thái Bình tại Hà Nội ---->http://www8.ttvnol.com/forum/thaibinh/982946/trang-15.ttvn
    Nơi anh em Sinh Viên với nhau có thể chia sẻ ,trà đá, nhân trần ....off ẹp mang đậm tính cách Sinh Viên và đặc biệt là SV Thái Bình .Hy vọng các bác ủng hộ Hội Sinh Viên Thái Bình tại Hà Nội

    Thay mặt Hội: Tía Xù đã ký

Chia sẻ trang này