1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho mình và những người thương yêu...

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi Thu_6, 14/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. king_demon

    king_demon Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    hế hế .. cái bạn yukihide_mori này có bài thơ hay thế ! bạn tặng tôi bài thơ này nhá ! hí hí .. tôi sẽ lấy cái bài này tặng cho người yêu tôi .. bạn đồng ý không bạn??
  2. king_demon

    king_demon Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Em nép đầu vào ngực tôi yên binh và ngoan ngoãn .....tôi mỉm cười hạnh phúc .. tôi đã yêu em và tự nhủ đã tìm thấy hạnh phúc của mình ..... yên bình và lặng lẽ.. em đến bên tôi ....khuôn mặt bầu bĩnh và hiền hậu của em sáng ngời hạnh phúc ....
    ....Bỗng nhiên có 1 người đã xen vào hạnh phúc tình yêu của tôi ,nụ cười của em vụt tắt ... khuôn mặt em thay đổi , tàn nhẫn và lạnh lùng ...
    .... Nỗi đau không thể nào tả nổi ... mất đi người yêu khi em đang ở trong vòng tay , sự mất mát đã biến thành sự thù hận ....tôi lao đến với nỗi đau ngập tràn , tôi lao đến muốn đập tan cái hạnh phúc mà người ta đã cướp mất của tôi ....
    ........ Tôi đến rất gần , khuôn mặt người đó dần dần hiện ra ... tôi sững lại , trời đất quay cuồng .....tôi không dám nghĩ nữa , không dám lại gần ..... tôi hét lên " không ! không phải như thế .."
    ...Tôi ngồi bật dậy , người đầm đìa mồ hôi nỗi hoảng sợ vẫn tràn ngập trái tim tôi ....ngoài trời vẫn mờ mờ ... tiếng gà gáy đón chào 1 ngày mới văng vẳng đâu đây ....tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà .... mưa buồn quá ... mong cho trời mau sáng và đừng mưa nữa ..... mong cho trời mau sáng ....
    tự thuật 1 giấc mơ ...
  3. king_demon

    king_demon Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Em nép đầu vào ngực tôi yên binh và ngoan ngoãn .....tôi mỉm cười hạnh phúc .. tôi đã yêu em và tự nhủ đã tìm thấy hạnh phúc của mình ..... yên bình và lặng lẽ.. em đến bên tôi ....khuôn mặt bầu bĩnh và hiền hậu của em sáng ngời hạnh phúc ....
    ....Bỗng nhiên có 1 người đã xen vào hạnh phúc tình yêu của tôi ,nụ cười của em vụt tắt ... khuôn mặt em thay đổi , tàn nhẫn và lạnh lùng ...
    .... Nỗi đau không thể nào tả nổi ... mất đi người yêu khi em đang ở trong vòng tay , sự mất mát đã biến thành sự thù hận ....tôi lao đến với nỗi đau ngập tràn , tôi lao đến muốn đập tan cái hạnh phúc mà người ta đã cướp mất của tôi ....
    ........ Tôi đến rất gần , khuôn mặt người đó dần dần hiện ra ... tôi sững lại , trời đất quay cuồng .....tôi không dám nghĩ nữa , không dám lại gần ..... tôi hét lên " không ! không phải như thế .."
    ...Tôi ngồi bật dậy , người đầm đìa mồ hôi nỗi hoảng sợ vẫn tràn ngập trái tim tôi ....ngoài trời vẫn mờ mờ ... tiếng gà gáy đón chào 1 ngày mới văng vẳng đâu đây ....tiếng mưa rơi lộp bộp trên mái nhà .... mưa buồn quá ... mong cho trời mau sáng và đừng mưa nữa ..... mong cho trời mau sáng ....
    tự thuật 1 giấc mơ ...
  4. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    "Hồi sinh
    ...
    Sống cho tròn đầy và chết cho ngập tràn.
    Mượn cuộc tình này để xoá cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ trong lòng một nỗi nhớ nhung.
    Tôi thấy tình bạn quí hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa.
    Tròn đầy điều gì và ngập tràn điều gì ?
    Phải chăng con người ta quá tham lam chăng ?
    Sống trong một cái hòm 6 miếng ván và chết trong một cõi đời bạc phận vẫn muốn trốn chạy thực tại ư ?
    Cuộc đời con người ta như một mảnh lưới được đan bằng những sợi và những nút.
    Này đây, sợi định mệnh.
    Nút chào đời, nút ốm đau, nút mạnh khoẻ, nút chào đời lần nữa và mãi mãi.
    Này đây, sợi công danh
    Nút thành công, nút vinh quang, nút thất bại, nút sụp đổ
    Này đây
    Này đây
    Này đây
    Sợi và nút
    Rồi tất cả cũng đổ dồn về sợi tình cảm.
    Sợi tình cảm được se bằng sợi nhớ, sợi thương, sợi giận, sợi oán, sợi thích, sợi chê... sợi không tên, không sắc...
    Tình yêu nằm trên sợi nào ?
    Tình bạn nằm trên sợi nào ?
    Tình người nằm trên sợi nào ?
    Trên tất cả các sợi.
    Khi người ta cần một cuộc tình, người ta tìm chỗ để buộc nút.
    Khi người ta mượn một cuộc tình, người ta đã tự buộc thêm nút lên tấm lưới của mình.
    Khi người ta không còn cần một cuộc tình nữa, người ta tìm cách tháo nút.
    Nút được tháo nhưng vết mãi hằn.
    Tình bạn khó, tình yêu dễ ?
    Tình bạn dễ, tình yêu khó ?
    Một người yêu luôn là một người bạn. Khi bạn mượn tình yêu để cố quên đi rằng bạn còn có cả tình bạn trong tình yêu đó, bạn đã tự tháo lỏng tấm lưới của mình.
    Khi bạn thấy tình bạn có thể làm hồi sinh tấm lưới của mình, bởi vì bạn đã dùng tình bạn để buộc chặt lại những nút đã tháo.
    Nhưng buộc chặt tình yêu cũng không còn nữa.
    Tình yêu đi đâu ?
    Tình yêu không đi đâu cả. Đơn giản vì tình yêu không bao giờ chịu đứng trên những vết hằn.
    Tình yêu cần một chỗ mới trên sợi dây.
    Tình bạn có thể đứng được nhưng tình yêu thì không.
    Vì sao ?
    Vì tình bạn không có những ngày sợi nhớ rung lên, kỉ niệm tràn đầy và khuôn mặt yêu thương hiện ra trước mắt.
    Vì tình bạn không có những ngày sợi thương rung lên, để con tim tự hỏi bóng dáng nhỏ bé giờ đang làm gì ? có mệt không ? có buồn không, có vất vả không ?
    Vì tình bạn không có những ngày sợi giận rung lên, cả thân mình đắng ngắt, giận thì giận mà yêu lại càng yêu.
    Vì sao nữa ?
    Vì tình yêu không có lý do, còn tình bạn thì có.
    Người ta đi tìm lý do cho tình yêu, rồi để tự mình thất vọng vì lý do đó. Người ta đi tìm lý do, chứ không tìm đến con tim mình hỏi, nút yêu là đâu ?
    Vì sao nữa ?
    Vì tình yêu thường giết chết con người, để tình bạn làm hồi sinh con người đó ?
    Thật không ?
    Không
    Chỉ vì tình yêu đỏng đảnh không chịu đứng lên vết hằn, còn tình bạn thì có. Đấy là điều tình bạn hơn tình yêu, và cũng là một trong những điều mà tình bạn không thể thiếu được trong tình yêu.
    Tình yêu mật ngọt
    Mật ngọt trên môi
    Tình yêu mật đắng
    Mật đắng trong đời.
    Đến một lúc nào đó, vết hằn trên tấm lưới quá nhiều khiến tình yêu không biết đặt mình vào đâu nữa. Tình yêu chết ?
    Chết ?
    Đây là cái lúc con người thực hiện sự tham lam của mình, mong muốn một cuộc sống tròn đầy và chết cho ngập tràn.
    Làm sao ?
    Như thế nào ?
    Căng lưới lên, cố gắng căng lưới lên.
    Từng sợi một
    Từng nút một
    Dù có đau
    Dù có xót
    Căng lên để làm gì.
    Để bện thêm từng sợi một của tấm lưới khác vào.
    Để những nút của tấm lưới này bù cho những vết hằn của tấm lưới kia.
    Để yêu
    Để tròn đầy trong những nút và vết hằn
    Để hai tấm lưới là một sợi duy nhất, sợi tình
    Để trên sợi là một nút duy nhất, nút yêu.
    Yêu đến chết.
    Thế ảo vọng thì sao ?
    Thế tấm lưới không khớp nhau thì sao ?
    Bởi vì bạn không muốn nó khớp.
    Bởi vì ngay từ đầu bạn đã nghĩ nó không khớp.
    Làm sao yêu đến chết được ?
    Làm sao yêu như mình muốn, yêu như mình nói được ?
    Làm sao không tự dằn vặt mình, không tự giễu mình, không tự hài lòng trong sự cay đắng của mình được.
    Chết sao ngập tràn ?
    Yêu đến khi sợi duy nhất rã ra thành lưới theo thời gian
    Không ai chống lại được số phận. Rã ra là chết.
    Yêu đến khi lưới tách thành hai tấm lưới, vết hằn phơi ra đường vết hằn, nút ra đường nút. Tách ra là chết.
    Vậy chết sao ngập tràn ?
    Chỉ khi vì yêu tròn đầy làm căng sợi dây tình nút yêu.
    Làm đứt tan ra thành từng hạt nhỏ trước khi chết.
    Làm những hạt nhỏ chìm trong không gian, lơ lửng như những hạt bụi đùa với nắng mỗi ban mai.
    Để từng hạt nhỏ chìm trong tim mỗi con người, để biết yêu tròn đầy và chết ngập tràn.
    Để rồi lại yêu
    Để rồi lại chết.
    Tu là lấy đức hạnh của mình làm điều tốt cho chúng sinh.
    Yêu là để vỡ oà khi tròn đầy, để trong tim mọi người ai cũng có một hạt nhỏ.
    Hy vọng"
  5. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    "Hồi sinh
    ...
    Sống cho tròn đầy và chết cho ngập tràn.
    Mượn cuộc tình này để xoá cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ trong lòng một nỗi nhớ nhung.
    Tôi thấy tình bạn quí hơn tình yêu vì tình bạn có khả năng làm hồi sinh một cơn hôn mê và làm phục sinh một cuộc đời tưởng rằng không còn tái tạo được nữa.
    Tròn đầy điều gì và ngập tràn điều gì ?
    Phải chăng con người ta quá tham lam chăng ?
    Sống trong một cái hòm 6 miếng ván và chết trong một cõi đời bạc phận vẫn muốn trốn chạy thực tại ư ?
    Cuộc đời con người ta như một mảnh lưới được đan bằng những sợi và những nút.
    Này đây, sợi định mệnh.
    Nút chào đời, nút ốm đau, nút mạnh khoẻ, nút chào đời lần nữa và mãi mãi.
    Này đây, sợi công danh
    Nút thành công, nút vinh quang, nút thất bại, nút sụp đổ
    Này đây
    Này đây
    Này đây
    Sợi và nút
    Rồi tất cả cũng đổ dồn về sợi tình cảm.
    Sợi tình cảm được se bằng sợi nhớ, sợi thương, sợi giận, sợi oán, sợi thích, sợi chê... sợi không tên, không sắc...
    Tình yêu nằm trên sợi nào ?
    Tình bạn nằm trên sợi nào ?
    Tình người nằm trên sợi nào ?
    Trên tất cả các sợi.
    Khi người ta cần một cuộc tình, người ta tìm chỗ để buộc nút.
    Khi người ta mượn một cuộc tình, người ta đã tự buộc thêm nút lên tấm lưới của mình.
    Khi người ta không còn cần một cuộc tình nữa, người ta tìm cách tháo nút.
    Nút được tháo nhưng vết mãi hằn.
    Tình bạn khó, tình yêu dễ ?
    Tình bạn dễ, tình yêu khó ?
    Một người yêu luôn là một người bạn. Khi bạn mượn tình yêu để cố quên đi rằng bạn còn có cả tình bạn trong tình yêu đó, bạn đã tự tháo lỏng tấm lưới của mình.
    Khi bạn thấy tình bạn có thể làm hồi sinh tấm lưới của mình, bởi vì bạn đã dùng tình bạn để buộc chặt lại những nút đã tháo.
    Nhưng buộc chặt tình yêu cũng không còn nữa.
    Tình yêu đi đâu ?
    Tình yêu không đi đâu cả. Đơn giản vì tình yêu không bao giờ chịu đứng trên những vết hằn.
    Tình yêu cần một chỗ mới trên sợi dây.
    Tình bạn có thể đứng được nhưng tình yêu thì không.
    Vì sao ?
    Vì tình bạn không có những ngày sợi nhớ rung lên, kỉ niệm tràn đầy và khuôn mặt yêu thương hiện ra trước mắt.
    Vì tình bạn không có những ngày sợi thương rung lên, để con tim tự hỏi bóng dáng nhỏ bé giờ đang làm gì ? có mệt không ? có buồn không, có vất vả không ?
    Vì tình bạn không có những ngày sợi giận rung lên, cả thân mình đắng ngắt, giận thì giận mà yêu lại càng yêu.
    Vì sao nữa ?
    Vì tình yêu không có lý do, còn tình bạn thì có.
    Người ta đi tìm lý do cho tình yêu, rồi để tự mình thất vọng vì lý do đó. Người ta đi tìm lý do, chứ không tìm đến con tim mình hỏi, nút yêu là đâu ?
    Vì sao nữa ?
    Vì tình yêu thường giết chết con người, để tình bạn làm hồi sinh con người đó ?
    Thật không ?
    Không
    Chỉ vì tình yêu đỏng đảnh không chịu đứng lên vết hằn, còn tình bạn thì có. Đấy là điều tình bạn hơn tình yêu, và cũng là một trong những điều mà tình bạn không thể thiếu được trong tình yêu.
    Tình yêu mật ngọt
    Mật ngọt trên môi
    Tình yêu mật đắng
    Mật đắng trong đời.
    Đến một lúc nào đó, vết hằn trên tấm lưới quá nhiều khiến tình yêu không biết đặt mình vào đâu nữa. Tình yêu chết ?
    Chết ?
    Đây là cái lúc con người thực hiện sự tham lam của mình, mong muốn một cuộc sống tròn đầy và chết cho ngập tràn.
    Làm sao ?
    Như thế nào ?
    Căng lưới lên, cố gắng căng lưới lên.
    Từng sợi một
    Từng nút một
    Dù có đau
    Dù có xót
    Căng lên để làm gì.
    Để bện thêm từng sợi một của tấm lưới khác vào.
    Để những nút của tấm lưới này bù cho những vết hằn của tấm lưới kia.
    Để yêu
    Để tròn đầy trong những nút và vết hằn
    Để hai tấm lưới là một sợi duy nhất, sợi tình
    Để trên sợi là một nút duy nhất, nút yêu.
    Yêu đến chết.
    Thế ảo vọng thì sao ?
    Thế tấm lưới không khớp nhau thì sao ?
    Bởi vì bạn không muốn nó khớp.
    Bởi vì ngay từ đầu bạn đã nghĩ nó không khớp.
    Làm sao yêu đến chết được ?
    Làm sao yêu như mình muốn, yêu như mình nói được ?
    Làm sao không tự dằn vặt mình, không tự giễu mình, không tự hài lòng trong sự cay đắng của mình được.
    Chết sao ngập tràn ?
    Yêu đến khi sợi duy nhất rã ra thành lưới theo thời gian
    Không ai chống lại được số phận. Rã ra là chết.
    Yêu đến khi lưới tách thành hai tấm lưới, vết hằn phơi ra đường vết hằn, nút ra đường nút. Tách ra là chết.
    Vậy chết sao ngập tràn ?
    Chỉ khi vì yêu tròn đầy làm căng sợi dây tình nút yêu.
    Làm đứt tan ra thành từng hạt nhỏ trước khi chết.
    Làm những hạt nhỏ chìm trong không gian, lơ lửng như những hạt bụi đùa với nắng mỗi ban mai.
    Để từng hạt nhỏ chìm trong tim mỗi con người, để biết yêu tròn đầy và chết ngập tràn.
    Để rồi lại yêu
    Để rồi lại chết.
    Tu là lấy đức hạnh của mình làm điều tốt cho chúng sinh.
    Yêu là để vỡ oà khi tròn đầy, để trong tim mọi người ai cũng có một hạt nhỏ.
    Hy vọng"
  6. king_demon

    king_demon Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Dời là cái tời .... cởi ra lại buộc vào .. vợ nhỉ ???
  7. king_demon

    king_demon Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Dời là cái tời .... cởi ra lại buộc vào .. vợ nhỉ ???
  8. yeuthu_6

    yeuthu_6 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Em đã thay đổi, thay đổi nhiều quá, hình như em biết tàn nhẫn và lạnh lùng hơn....Em tự cho mình không thuộc về ai, không là của riêng ai cả, em cứ thế, vô tư lắm, nhưng làm nhiều người đau lòng quá.... Em lại làm tổn thương ai rồi có đúng không nhỉ? Em luôn thế mà, em luôn làm cho người khác phải ngộ nhận chính mình... nhưng rõ ràng những cảm xúc của em là thật, sự quan tâm của em là thật.... chỉ có điều nó không phải là sự thương yêu.... Em không muốn làm người khác buồn, và em yếu đuối, nhưng em lại không hề biết rằng những hành động của em lại khiến người ta tổn thương...Ai cũng nghĩ rằng em chỉ dành sự quan tâm, lo lắng ấy cho mình họ, trong khi em lại dành cho tất cả những ai mà em yêu quý.... Ùh, yêu quý chứ không phải yêu thương... thậm chí đôi khi nó xuất phát từ lòng thương hại và thói đa cảm của em nữa..... Em đa cảm lắm.... đa cảm thì khổ thôi em có biết không??? Em đa cảm nhưng lại còn yếu đuối nữa, mà như thế thì em sẽ còn gặp nhiều phiền toái và day dứt.....
    Em không biết phải làm gì đúng không? Em phải vững vàng lên, và hãy biết cách giải quyết hài hoà những mối quan hệ.... Cuộc sống còn nhiều rắc rối hơn những điều em đang gặp phải... Cố gắng lên được không em..... khi em cười, khi em vui.... em sẽ thấy cuộc sống đầy ý nghĩa!
  9. yeuthu_6

    yeuthu_6 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2004
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Em đã thay đổi, thay đổi nhiều quá, hình như em biết tàn nhẫn và lạnh lùng hơn....Em tự cho mình không thuộc về ai, không là của riêng ai cả, em cứ thế, vô tư lắm, nhưng làm nhiều người đau lòng quá.... Em lại làm tổn thương ai rồi có đúng không nhỉ? Em luôn thế mà, em luôn làm cho người khác phải ngộ nhận chính mình... nhưng rõ ràng những cảm xúc của em là thật, sự quan tâm của em là thật.... chỉ có điều nó không phải là sự thương yêu.... Em không muốn làm người khác buồn, và em yếu đuối, nhưng em lại không hề biết rằng những hành động của em lại khiến người ta tổn thương...Ai cũng nghĩ rằng em chỉ dành sự quan tâm, lo lắng ấy cho mình họ, trong khi em lại dành cho tất cả những ai mà em yêu quý.... Ùh, yêu quý chứ không phải yêu thương... thậm chí đôi khi nó xuất phát từ lòng thương hại và thói đa cảm của em nữa..... Em đa cảm lắm.... đa cảm thì khổ thôi em có biết không??? Em đa cảm nhưng lại còn yếu đuối nữa, mà như thế thì em sẽ còn gặp nhiều phiền toái và day dứt.....
    Em không biết phải làm gì đúng không? Em phải vững vàng lên, và hãy biết cách giải quyết hài hoà những mối quan hệ.... Cuộc sống còn nhiều rắc rối hơn những điều em đang gặp phải... Cố gắng lên được không em..... khi em cười, khi em vui.... em sẽ thấy cuộc sống đầy ý nghĩa!
  10. Oho_aiTai

    Oho_aiTai Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/07/2004
    Bài viết:
    370
    Đã được thích:
    0
    Tất cả rồi sẽ đi đến đâu ..... ?

Chia sẻ trang này