1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho mình và những người thương yêu...

Chủ đề trong 'Thái Bình' bởi Thu_6, 14/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cris_canto_becks

    cris_canto_becks Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2006
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Tưởng rằng em đã chuyển nhà, tưởng rằng khó có thể gặp lại em, vậy mà tối hôm qua lại cùng em đi uống nước.Vui vì nhìn thấy em cười ....
  2. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Đã có biết bao lần đến với các em nhỏ thân yêu,đã không ít lần đi tình nguyện như thế này nhưng không hiểu sao lần này nó có cảm giác khác....................khác thật đấy ! những chuyến đi Hà Giang,Lạng Sơn và cả Lai Châu nữa...............tất cả dường như còn đọng lại mãi trong nó những kỉ niệm khó phai trong lòng.Hải Phòng ư?thành phố hoa phượng đỏ,thành phố Cảng thân yêu của nó ! cái cảm giác thân quen với mỗi góc phố,mỗi con người đâu hết rồi?lòng nó tự nhiên thấy miên man 1 nỗi nhớ bâng khuâng đến lạ kì ! Nhà thờ lớn vẫn ở đó,gần nơi mà người ta thường gọi là trung tâm của thành phố.Nhìn các em nhỏ kìa ! trông chúng đáng yêu quá đi mất,nó lại gần chúng và dường như nó chỉ ước muốn rằng vòng tay mình thật lớn để có thể ôm trọn tất cả vào trong lòng,để nghe chúng tâm sự những điều tưởng chừng là chẳng có thể nói được với ai !
    Hôm đó nó thật sự cảm thấy vui và hạnh phúc thật sự,nó như tìm thấy mình trong tiếng nói,tiếng cười của các em nhỏ thân yêu.Chúng rất cần tình thương và lòng nhân ái của tất cả mọi người ! Chúa ơi ! đứng dưới chân Người,Con đã xin nguyện cầu cho các em ấy mãi là những thiên thần bé nhỏ ! Chúa có nhìn thấy chúng đang vui đùa rất vô tư và hồn nhiên không?Để rồi chỉ sáng mai thôi,khi thức dậy chúng lại hoá thân vào những đứa trẻ hoàn toàn khác,những mảnh đời kém may mắn trong cuộc sống,khi phải lao vào đời bằng những "công việc " : bán báo,đánh giầy..............những công việc tưởng chừng như rất tầm thường nhưng đó lại là miếng cơm manh áo của các em !Nó chỉ muốn nói 1 điều rằng : các em sẽ không bao giờ cô đơn,đừng mặc cảm nhé ! bởi bên cạnh các em luôn là tình yêu thương nồng ấm của Cha,của cô giáo hay rộng hơn nữa là của XH - XH của tình thương và lòng nhân ái ! Cuộc vui nào rồi cũng đến hồi kết thúc,lời chia tay đã nói nhưng mà sao nó chẳng muốn xa tụi trẻ con chút nào cả."..........đi xa là nhớ..............rồi mai này chúng ta lại gặp nhau ! " lời bài hát ấy là nỗi nhớ niềm thương,là sự mong muốn của các em với nó,với các anh chị tình nguyện rằng : hãy đến với chúng em nhé ! Ừ được rồi,các anh chị sẽ đến mà,sẽ đến để làm được nhiều hơn thế cho các em !
  3. cris_canto_becks

    cris_canto_becks Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2006
    Bài viết:
    854
    Đã được thích:
    0
    Hãy tham gia vào chủ đề : CÙNG NHAU SUY NGẪM bạn nhé . Trang 2 .
    Chúa sẽ mang lại may mắn cho bạn -Một con người giàu tình thương và lòng nhân ái ! Amen !
  4. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Hai ngày không gặp anh, cũng không rõ là anh có ở HN không nữa. Viện cớ điện thoại hết tiền, nó không nhắn tin, không gọi điện. Anh cũng thế. Anh không liên lạc gì cả. Điều này nó hiểu được, nhưng đôi lúc không nghĩ là mình sai, mà chỉ là anh hơi áp đặt thôi. Nó cũng muốn tỏ ra quan tâm đến anh lắm chứ, muốn biết một ngày của anh thế nào? Niềm vui? Nỗi buồn? Đôi khi nó thấy mình và anh tự nhiên xa lạ quá. Những hoài bão anh theo đuổi anh chẳng kể cho nó nghe, và những khúc mắc quanh cuộc sống của nó nó cũng che giấu, đơn giản vì nó nghĩ, anh không quan tâm đến những điều ấy.
    Nó vẫn buồn vì thái độ của anh hôm trước, nó và anh không ai sai cả, chỉ là nể nhau quá thôi, nhưng chính vì thế lại cứ im lặng không nói gì, không hiểu là có phải giận dỗi hay không nữa
    Hôm đi với anh, T gọi điện cho nó rủ đi chơi. T bảo đang gần nhà nó. Buồn cười thật. Đôi khi nó thấy lạ lắm những chuyện như thế này, những lúc buồn và cần một ai đó bên cạnh, sao chẳng có một ai? Còn những lúc, nó khó xử biết nhường nào... Nó thấy mình không may mắn, và nó sợ những gì mong manh...
    Tình yêu... sao nó giống bong bóng thế !
  5. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    "Lấy chồng làm ruộng em theo
    Lấy chồng đi biển hồn treo cột buồm "
    Vâng ! làm sao có thể nói hết được nỗi lòng của người đi biển?sự háo hức chờ đợi khi mỗi lần đoàn thuyền bình an trở về,rồi cả sự lo lắng,trông ngóng hàng giờ khi nghe tin "biển động",khi biết được trời chuẩn bị "đổi tính " ...................Cơn bão số 1 đi qua là nỗi kinh hoàng cho những người dân nơi mảnh đất miền Trung đầy nắng và gió này ! Nó không chỉ xé nát Bình Minh(Quảng Nam); Quảng Ngãi,Đà Nẵng mà còn xé nát lòng người.Tôi chợt nhớ đến những câu thơ của nhà thơ Huy Cận trong " Đoàn thuyền đánh cá "
    " .........Biển cho ta cá như lòng mẹ
    Nuôi lớn đời ta tự thuở nào .........."
    Biển cho con người ta tất cả nhưng cũng cướp đi của họ những gì quý giá nhất.Có những người mẹ phải mất con,người vợ mất chồng,thậm chí có những chị chỉ 1 -2 tháng nữa se làm đám cưới để chung sống hạnh phúc.............Mẹ vẫn ngồi đó,hàng ngày hàng giờ mong cho đứa con trai duy nhất trở về,gia đình chỉ có 1 mẹ 1 con thôi,mất con mẹ biết phải làm sao đây?
    Mẹ vẫn chưa tin,vẫn chưa lập ban thờ bởi Mẹ tin 2 đứa con trai của mẹ sẽ trở về nhưng rồi...............lòng mẹ đau như cắt khi đón xác con về !
    Ai có thể hiểu được nỗi đau của người thiếu nữ trẻ kia khi chị nghe tin chồng sắp cưới của chị đã chết trong lần đi biển này,yêu nhau 5 năm,2 anh chị định sau chuyến đi Biển này về sẽ cùng nhau làm đám cưới nhưng anh không bao giờ trở về nữa,sẽ không bao giờ có đám cưới nhu họ từng mong đợi !
    Nhìn 5 đứa trẻ kia,chúng tội nghiệp quá ! Những trái tim non nớt ấy liệu có cảm nhận được nỗi đau mất đi người cha thân yêu?mất đi người trụ cột trong gia đình.............? mẹ chúng thì điên dại bỏ đi.Cả đời đi Biển chứng kiến nhiều mất mát nhưng có nỗi đau và mất mát nào hơn thế này không?
    Sẽ còn rất nhiều,rất nhiều nỗi đau hơn thế ! Tôi đến Bình Minh mà không sao cầm được nước mắt,nỗi đau bao trùm tất cả.Tôi thăm hỏi,phỏng vấn họ nhưng sao trong lòng như trào dâng một nỗi niềm thương cảm,những dòng nước mắt tuôn trào cứ như thể tôi đang chứng kiến nỗi đau của những người thân trong gia đình mình ! Biển đã hết bão nhưng sao vẫn còn những cơn bão lòng?nó day dứt khôn nguôi,nó là nỗi đau thường trực mỗi sáng thức dậy và trước khi con người ta chìm vào giấc ngủ sau 1 ngày mệt mỏi.Những sự trợ giúp vẫn đến với Bình Minh,nhưng có một sự trợ giúp sẽ là rất khó thực hiện đó là tìm được xác cho các nạn nhân để họ được yên lòng trong vòng tay của những người thân yêu trong gia đình ! " Mỗi đứa bé không có vô cùng những người cha đi Biển,mỗi người Mẹ không có vô cùng những người con đi Biển,mỗi người vợ không có vô cùng những người chồng đi Biển................" nhưng biết sao được khi những người đàn ông vẫn phải ra đi?Cơn bão lòng dữ dội ở Quảng Nam,Quảng Ngãi,Đà Nẵng rồi sẽ lắng xuống thôi,nhưng đằng sau cơn bão ấy biết bao điều sẽ khác,những mái ấm ko còn nguyên vẹn,mỗi làng lại thêm những " lá khô ",thêm những đứa trẻ mồ côi,cuộc sống vất vả đang chờ đợi họ ở phía trước ! Liệu chúng ta có thể làm gì cho họ khi những đứa con,những người vợ của những người đi Biển mãi mãi không về?
  6. my_love_for_you

    my_love_for_you Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    409
    Đã được thích:
    0
    Mấy lần nhắn tin cho anh , mãi mới biết là anh tưởng có ai trêu anh nên ko nhắn lại . Như nó là mình nhắn lại roài đấy . Hôm qua nó nhắn tin bằng kí hiệu riêng , anh bảo ngờ ngwọ và nó với anh đã nói chuyện , nhưng ko được lâu lắm , dù sao nư thế là vui roài . Sáng nay lại nhận được tin nhắn của anh , anh đang gặp chuyện buồn , nó cũng thấy lo cho anh . Tuần này được gặp anh rồi , vui quá !!!
  7. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Trong cái khoảnh khắc ấy,mình đã hiểu những gì anh nói với mình và rồi giật mình nghĩ lại thấy mình như đang "chết đuối trong bể cạn " cảm ơn anh ! đã giúp mình vượt qua tất cả để rồi sẽ không và không bao giờ có lần thứ 2 nữa đâu ! hãy tin ở em,anh nhé !
  8. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Nó đang phân vân không biết có nên liên lạc với anh không Suốt từ hôm chủ nhật, có lẽ anh giận nó nên không liên lạc gì với nó cả. Máy nó thì hết tiền, hôm trước nhắn tin hỏi bài anh thì anh trả lời, nhưng khi nhắn tin hỏi anh đang ở đâu, anh im lặng. Từ hôm đó nó không muốn nhắn cho anh nữa. Anh giận nó sao? Nó đáng giận như vậy sao?
    Đến hôm nay thì nó thực sự muốn nhắn tin hay gọi điện cho anh lắm. Nó băn khoăn không biết anh có ở HN hay không Muốn gặp anh, nhưng rồi lại tự nhủ: sao lần nào cũng lại là nó ? ! Nó không muốn !!!
    Hay cứ để 1 tuần trôi qua. 1 tuần để cảm nhận xem thực sự trong nó anh là gì? Trong anh, nó là gì??? Có lẽ hơi trẻ con, nhưng điều này khiến nó mệt mỏi...
    Dù sao thì, hàng ngày nó vẫn nghĩ đến anh....
  9. biathaibinh

    biathaibinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2006
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    0
    Vẫn như ngày xưa, tôi chẳng lý giải được vì sao tôi yêu Em đến vậy. Cũng như tôi chẳng bao giờ hiểu nhưng cơn mưa vẫn rơi, nhưng có những điều mất đi người ta chẳng bao giờ tìm lại được...
    Đã rất lâu rồi tôi không được gặp Em. Rất lâu rồi tôi không nhìn tháy nụ cười tươi để giấu đi ánh mắt buồn quên thuộc. Rất lâu rồi tôi không được siết chặt bàn tay rất đỗi thân thương ấy. Cũng rất lâu rồi kể từ ngày tôi nhận ra tôi không phải là người con trai mà trong trái tim E đang thiếu vắng
    Rất lâu rồi... Nhưng những dấu yêu ngày nào tôi chẳng bao giờ có thể gửi cho gió mang đi thật xa. Ngày xa, tôi tưởng rằng chỉ có những cơn mưa mới mang đến nỗi buồn. Xa Em tôi mới biết, có những ngày nắng còn buồn hơn cả những ngày mưa.. Mà cũng phải thôi. Làm gì có chốn nào là vùng trời bình yên khi lòng mình đầy giông bão.
    Nhưng E và Anh vẫn phải bước đi dẫu trời mưa hay nắng. Anh Thỉnh thoảng vẫn lang thang để được nhìn thấy hình bóng của Em để an lòng khi biết rằng E vẫn khỏe, và bình an
  10. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0


    " Người ta cứ nghĩ hai nửa trơn tru sẽ ráp nhau khít hơn, hoàn hảo hơn... nhưng thực tế đâu có thế...
    Hai nửa tương đồng, mỗi bên có một chút góc cạnh " lệch nhau" khi ráp sẽ cho độ "kết dính" tốt hơn bởi ma sát.
    Đôi khi ta cố tìm những thứ vốn không tên. Ta cố săm soi những thứ vốn giản đơn. Và cố trùm sự chủ động lên những thứ cần tĩnh lặng, riêng tư...
    Sẽ đơn giản và nhẹ nhàng biết bao khi mở lòng một chút và khép cái tôi vào một chút "
    ( I_M )

Chia sẻ trang này