1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho những ai ... riêng mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tranchitrung, 08/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pinpear

    pinpear Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/10/2002
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    có cần phải như vậy ko? Khi cs có quá nhiều thứ phải lam...
    Reading will cure !!!!
    I Will Lead The Charge My Sword Into The Wind
    Sons Of Odin Fight To Die And Live Again
    Viking Ships Cross The Sea, In Cold Wind, And Rain
    Sail Into The Black Of Night Magic Stars Our Guiding Light
  2. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Bòm bòm !!!!
    Những phát súng đầu tiên đã nổ, cuộc chiến tranh bắt đầu. Những quả tên lửa nhằm hướng thủ đô Iraq bắn tới, Bát-đa yên ắng như một nghĩa địa chết.
    Trên toàn trái đất, dân chúng ra đường biểu tình, mít tinh chống chiến tranh và chống Bush. Các nhà lãnh đạo họp nhau lại bàn bạc những kế hoạch cho tương lai. Cả thế giới dõi theo màn hình TV nơi những Breaking News của CNN liên tục cập nhập thông tin.
    Tại Việt Nam, trên đường Láng Hạ, những tốp người tụ tập lại với nhau biểu tình trước cửa đại sứ quán Mỹ. Trời mưa phùn, rét cắt da cắt thịt.
    Ở gần đó, có một kẻ vô trách nhiệm, phi chính nghĩa ngồi nhà ăn sô-cô-la, uống... nước lọc, nằm co ro trong chăn ấm, xem phim hài của Châu Tinh Trì và cười hô hố...
    Thật nực cười, không hiểu nổi người Việt Nam chúng ta nghĩ gì khi đi biểu tình:
    - Các cụ thì biểu tình, mít tinh trong ... nhà, vừa uống nước ăn bánh vừa bàn chuyện thằng Mỹ nó khốn nạn thế nào...
    - Các cháu thiếu nhi thì tụ tập thành 1 đống hùng hổ đứng trước cửa đại sứ quán Mỹ dơ dơ mấy cái bảng, hét vài cái khẩu hiệu, công an ra doạ là chạy tứ toé.
    Con người ta thật lạ, đồng ý là phải có tính cộng đồng, phải có tính toàn cầu, nhưng cũng cần biết mình biết người.
    Các vị đang ở Việt Nam, một quốc gia nhỏ bé yên bình, không hiểu các vị đó nghĩ gì mà đi biểu tình ?
    Phải chăng các cụ già thì làm cho có lệ, lấy đó là dịp gặp nhau và hàn huyên ? Còn các tương lai của đất nước thì muốn tỏ ra mình là người yêu hoà bình, người ghét chiến tranh, người có chính nghĩa ??
    Trời thì rét, đang có dịch cúm ở Hà Nội, không biết sau vụ này có vị nào phải vào bệnh viện Việt Pháp cách ly không nữa ?
    Tại sao khi thừa hiểu rằng mọi cố gắng ngu ngốc là vô ích, người ta ko ở nhà cho khỏe mà ra đường "ủng hộ Iraq" làm gì ? Rốt cục chỉ mắc cái tội "gây rối trật tự công cộng" ?
    Chính trị là những ván bài lúc lật ngửa lúc giữ kẽ, hình như vì vậy người ta dễ dàng đem chuyện chính trị ra bàn ở những quán nước, nơi có những kẻ vô công rồi nghề ngồi tán phét.
    Các anh cứ tự bảo mình phải có trách nhiệm với cộng đồng, với xã hội, với nhân loại. Không hiểu trong số các anh mấy ai đã có trách nhiệm với chính bản thân mình, lo được cho chính bản thân mình mà đã đi lo cho xã hội ? Trong khi đó, thật sự chính xã hội đang phải lo cho các anh.
    Bố Chí Trung đi đâu cũng bảo với mọi người "Mỹ nó đánh Iraq rồi đấy, ở nhà đi, đừng đi nhiều !!!"

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  3. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    X: anh oi
    X: em vua nghe duoc nguon tin
    X: chi ABC cam dau doan bieu tinh
    X:
    X: oi me oi
    running_silences: haha
    X: ko nhin duoc cuoi
    running_silences: anh cung nghe duoc tin day
    X: sao ma lo the
    X: troi a
    X: the thi thi dai hoc cai noi gi
    running_silences: ti'nh no' the
    running_silences: serious van de len
    X: troi a
    running_silences: sao
    running_silences: ?
    X: dang co mot ng ke xau chi ta voi em ne
    X: nghe buon cuoi chet luon
    running_silences: ai ???
    running_silences: copy di
    X: : bat dau tu chuyen ... Chi Trung nhe ?
    X: oh the cung duoc
    X: chi ay thich anh Ct lau roi a
    X: hay ho lam
    X: cu tu tu
    running_silences: ai thi'a ?
    running_silences: hix hix
    X: : uh
    lau lam
    tu ngay xua? ngay xua co
    suot tu hoi lop "..."
    kinh khong ?
    chung thuy qua con gi
    X:
    running_silences: bo? me.
    running_silences: ai buon ghe the ?
    X: eo oi buon cuoi qua
    X: em dung la do phan boi
    X: copy het cho anh the nay co chet ko
    X: X: the a'
    X: chi ay cung hoc "..." a
    uh
    dung the
    hoc "...."
    running_silences: ?
    running_silences: "..."
    running_silences: nham roi
    X: hehe
    X: ong nay hay buon chuyen ma
    X: nen ko chinh xac dau
    running_silences: noi xem ?
    running_silences: hu`
    running_silences: anh to mo qua
    BUZZ!!!
    X: phuongpeony: sao em moi nghe noi tu dau nam "..." thoi
    X: hoa ra la yeu tham nho trom a ?
    ac.
    co ve la the
    ABC khen CT hoi "..." ghe lam
    hoc doi tuyen cung nhau ne`
    cai~ nhau ne`
    X: thang nay buon lao qua
    X: sai b'et ca
    X: buon cuoi nhi
    running_silences: ai vay ?
    X: X: em lai thay ho chui nhau ghe lam
    X: nghe noi anh CT da tat chi ay mot cai nhu troi giang
    uh
    chang biet duoc
    khong chi co tat
    cam ca chai nuoc dap vo dau` ABC luon
    kinh di.
    X:
    X: oi me oi
    X: cuu con
    X: cuoi qua
    running_silences: hu`
    running_silences: ai the ?
    running_silences: noi mau !
    X: ko noi
    X: nhug ma may cau tren la dung hay sai da
    X:
    running_silences: sai !
    running_silences: la'o toe't
    running_silences: ta't la du'ng
    running_silences: nhung dap dau la sai
    X: X: lam gi ma ghe the
    X: ghet lam ha anh
    X: tinh hinh la the nao ma cang thang the
    o*`
    thi tai ABC thach
    thi CT danh
    " toi thach ong danh toi day "
    " bop "
    CT danh luon
    bang 1 cai chai
    X: hoi xua em con nghe may chi lop "..."
    X: ke chuyen ve anh nhieu lam
    X: tu he nam ngoai co
    running_silences: anh ko dua dau
    X: den luc day em moi biet chi ABC la chi nao
    running_silences: em noi cho anh ai di
    X: tai sao lai phai noi ?
    X: em cung ko dua dau
    running_silences: hu`
    running_silences: anh can biert
    running_silences: the thoi
    X: biet de lam gi
    X: the thoi
    running_silences: hu`
    X: hehe
    X: sao
    X: tuc chua ?
    running_silences: em co ve vui ve nhi ?
    running_silences: tuc
    X: vay la minh van co the choc tuc duoc anh Trung
    X:
    X: dzo
    X: ai bao trua nay anh noi chuyen voi em nhu do hoi y
    X: em tra thu
    running_silences: em ch ican noi chuyen chi ABC thi luc nao anh cung tuc duoc
    X: the ai bao anh thich em copy con gi
    X: em lam theo loi anh day chu
    X: ngoan day chu
    X:
    running_silences: hu
    running_silences: do la ai ?
    X: thoi bye
    running_silences: em lam anh buon day
    running_silences: em di ngu di
    running_silences: mai con di thi

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  4. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Đúng, đó là tôi, tôi đã tát cho cô ấy một cái. Và đó cũng là cái tát đầu tiên và duy nhất cho đến nay tôi giành cho người khác.
    Tôi đã biết trước rằng đó là một hành động vũ phu, một điều không thể chấp nhận được với phụ nữ, và tôi vẫn làm.
    Chỉ có điều, cái tát ấy dường như ko đạt được mục đích như tôi tưởng, cô ấy ko tỉnh ra mà không hiểu vì ai, câu chuyện một cái tát được thêu dệt lên thành violence.
    Tôi biết tôi ko thánh thiện gì, tôi chỉ là một thằng con trai với sự ích kỷ, thậm chí là độc ác.
    Nhưng liệu có ai hiểu không ? Khi một câu chuyện của hai con người, khi tôi im lặng hoàn toàn mà người kia thì đã kể cho những người xa lạ không biết gì. Khi sự thật được dư luận đem lên bàn cân và bỏ vào đó thêm những lời nói ?
    Có ai hiểu được không nhỉ ? Tôi yêu cuộc sống này thế nào, tôi yêu những tình cảm chân thành, tôi viết thơ viết văn, tôi mơ ước và tôn thờ hình ảnh con gái như thế nào ?
    Khi trái ngược lại hoàn toàn với nó có những người tô vẽ cho tôi hình ảnh của một thằng con trai vũ phu và độc đoán.
    Có ai hiểu được không nhỉ ? Tôi đã mất bao nhiêu người bạn học cùng lớp cô ta ? Lớp cô ta có những người tôi rất yêu mến, muốn đến gần. Nhưng những giọt nước mắt trong lớp của cô ta đã xây dựng thằng tôi trở thành một kẻ tệ bạc khủng khiếp. Tôi trở thành kẻ tán tỉnh rồi đã bỏ rơi cô ta, tôi là một tên Sở Khanh ?
    AI hiểu được rằng một người mà tôi rất quí trọng đã quay mặt ghét tôi vì dư luận đó ? Ai hiểu được cảm giác của tôi khi có người nói với tôi rằng "Trung sẽ khổ vì ABC đấy, một khi có cô gái nào có ý với Trung, cô ấy sẽ nghĩ "trời, mình mà phải cạnh tranh với ABC à ? không đời nào...""
    Ai hiểu cho tôi khi bản thân tôi là một con người luôn tìm đến, khát khao những điều đẹp đẽ của cuộc sống này mà trong mắt mọi người lại là một kẻ tội đồ ?
    Ai hiểu cho tôi khi tôi được cả lớp bêu riếu mỗi khi ABC bước qua lớp ?
    Ai hiểu cho những lần tôi đã cố gắng bình thường với ABC nhưng không có kết quả ? Ai hiểu rằng sự im lặng của tôi bây giờ có một phần rất lớn khi nhiều lúc tôi sợ rằng người ta vì chuyện này mà căm ghét mình ?
    Ai hiểu khi vì ABC mà bao nhiêu bạn bè đã e dè với tôi ? Tại sao khi tôi muốn mở lòng, hoà nhập với mọi người thì mọi người lại vì chuyện đấy mà xa lánh ?
    Tôi có lỗi, có lỗi chứ ? Nhưng khi thực hiện cái tát đó, tất cả mục đích của tôi chỉ là cho cô ấy hiểu ra vấn đề, khi mà mọi biện pháp đã trở nên vô ích, đường cùng tôi đã dùng bạo lực. Tôi đâu có căm ghét cô ta đến mức độ quên hết cả nhân tính như vậy ?
    Tôi không cầu cứu bất cứ một ai cả, tôi đã im lặng trong suốt 2 năm nay, tôi không than vãn để tìm kiếm sự cảm thông. Nhưng đã có những lúc tôi nhận ra mình chẳng ra một cái gì cả. Tôi mơ ước một tình yêu cao đẹp mà thực tế tôi đang được gắn mình với một tình yêu của ABC. Tôi đã nhịn tất cả những điều đó gần 2 năm nay rồi, tôi đã nói với ABC bao nhiêu lần rằng hãy tha cho tôi đi.
    TÌnh yêu ư ? Nó là gì khi mà làm khổ người mình yêu ? Tại sao người ta cứ vin vào cớ "tình yêu là không có tội" để bênh vực ABC như vậy ? COn gái có nước mắt để bày tỏ nỗi lòng, còn tôi là con trai, tôi không có nước mắt, và càng không phải là kẻ có thể trút nỗi bực tức lên nắm đấm được.
    Tôi không trách ABC, không trách bao giờ cả, nhưng nhiều lúc những gì tôi chịu đựng đã khiến tôi đánh mất mình, tôi đã mắng chửi, đã bực bội, nhưng ngoài cái tát đó ra, tôi không có gì hơn thế cả.
    Ngày hôm nay và bao nhiêu ngày trước, đã óc những lần tôi cố nén lại lòng mình, cố giữ vẻ bình thường trước mọi người. Forum này hcẳng mấy ai biết chuyện của tôi cả.
    Nhưng bây giờ, tôi không muốn như thế nữa, Quang ơi, tao ko tốt đẹp như mày tưởng đâu, tao im lặng và lảng tránh mọi người một phần lớn vì chuyện này. Amec ơi, Rose ơi, các ông trách tôi khó hiểu... Q ơi, đại ca trách Q nhiều lắm vì Q đã không thông cảm hco đại ca...
    TÔi đấy, tôi là kẻ vũ phu, độc ác như vậy đấy, ai hiểu cho nỗi đau của tôi chứ ? Tôi không muốn mình phải trở thành kẻ yếu đuối tâm sự những điều nhăng cuội như thế này. Hãy tha cho tôi đi, tất cả những gì tôi mong muôn là một cuọc sống bình thường, có thể yêu thương, có đủ tự tin đứng trước một người con gái khác mà ko lo người ta nghĩ xấu về mình.
    Mọi người trách tôi quá im lặng, thậm chí thờ ơ với sự quan tâm góp ý của người khác. Nhưng rồi ai hiểu được điều này, ai thông cảm, hay là ai sẽ quay mặt lại nói tôi ?
    AI hiểu cho tôi ? Ừh, tôi là vậy, có thể cho là tôi yếu đuối đi, nhưng sự chịu đừng nào cũng có giới hạn thôi, sự im lặng nào cũng có giới hạn thôi, tôi ko phải cục đá có thể chịu được sự nung nóng này.
    Hôm nay,, tôi đã tìm lại con người thật của mình thuở trước, tìm lại được những cảm xúc, đã có một hình bóng để nhung nhơ, để sống tốt hơn, để cố gắng, cho dù tôi chưa bao giờ thổ lộ với người đó cả.
    Hãy tha cho tôi, hãy để tôi được yên, hãy cho tôi là con người bình thường giữa bao người khác.
    Mọi người muốn biết điều bí mật của tôi chứ gì ? Muốn biết tại sao con người của tội lại lạ như thế này chứ gì ?
    Đấy, nó đấy !

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  5. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Gửi em của anh,
    Mãi đến bây giờ anh mới viết cho em, anh không gửi trực tiếp bởi vì chắc rằng em sẽ hiểu rằng anh đang nói đến em.
    Anh muốn cám ơn em rất nhiều về những gì em đã giành cho anh thời gian đó, cho dù nó khá ngắn ngủi và không êm ả chút nào. Có lẽ mãi đến khi em đi mất rồi thì anh mới hiểu được con người của em.
    Xin lỗi em nhiều về những lỗi lầm anh đã gây ra cho em, những nỗi buồn mà em im lặng cam chịu những như sự cô đơn sau đó. Thực sự anh đã không tự giúp được mình thời gian đó, tất cả những gì anh giành cho em luôn luôn là mù quáng và thiếu suy nghĩ. Anh cứ cho rằng khi anh có tình cảm chân thành thì rồi một ngày nào đó em sẽ hiểu (thực tế là em đã hiểu), và trong suốt thời gian đó anh đã hành động theo suy nghĩ của mình mà ko quan tâm đến em nghĩ gì.
    Thế rồi chúng ta đã cãi nhau, anh đã trách em, nhưng anh cũng im lặng và đem nỗi buồn đó. Đôi lúc anh đã nghĩ em thật vô tình và hơi hợt, thậm chí đùa cợt với tình cảm của anh. Anh cứ nghĩ rằng mình là kẻ chân thành, đối với em tất cả và là kẻ đúng.
    Thế rồi ngay cả chương trình cuối năm lớp 11, tất cả những gì anh làm chỉ để muốn thể hiện cho em biết về anh, bởi vì nhiều lúc anh đã ghen tỵ khi em khen gợi người khác. Anh biết là mình đã dại dột, và dại dột thì sẽ tất yếu dẫn đến điều mà anh không ngờ tới.
    Cám ơn em thật nhiều vì bó hoa đó, cho dù thế nào, khi anh đứng ở vị trí bị tất cả cười vào mặt, khi cái nhục đến nỗi không biểu hiện được ra ngoài thì em đã đến.
    Em đi rồi, chúng ta có quá nhiều hiểu lầm, tại sao chuyện của chúng ta lại được tác động bởi người khác như vậy ? Anh hiểu rằng khi kết thúc tất cả, anh và em đều không vui vẻ gì.
    Rồi sau đó, anh thờ ơ với nỗi buồn của em, với những khó khăn của em nơi đất khách quê người. Anh lo cho em nhiều chứ, nhưng anh mang một nỗi sợ hãi rằng mọi chuyện sẽ trở lại, sợ rằng anh không thoát khỏi được cái vòng luẩn quẩn đó. Và anh sợ rằng anh sẽ lại làm khổ em thêm nữa.
    Khi cạnh em, anh không phải là mình, không là hòn đá của sự im lặng, mà lại trở thành một kẻ nói nhiều, ba hoa và hay làm trò. Có lẽ vì vậy mà em đã khó chịu vì anh. Anh đã lộ ra trước em quá nhiều điểm xấu thật sự và cả những điểm xấu không thuộc về anh.
    Anh hiểu rằng em lo sợ, và thực tế điều em lo sợ đã thành hiện thực.
    Anh không yêu em, nhưng tình cảm của anh với em lúc đó là thật, và mãi đến tận bây giờ đó vẫn là thứ tình cảm lớn nhất anh giành cho người khác. Quãng thời gian đó anh đã vui sướng nhất cho dù có những lúc đau khổ và nhục nhã nhất.
    Có lẽ chúng ta khó còn gặp lại nhau, khó còn nhìn mặt nhau được nữa, sau tất cả mọi chuyện như vậy. Anh chỉ mong em sẽ sống mạnh mẽ hơn, đừng như bây giờ nữa, đó ko phải con người của em đâu, đừng buông thả mình như vậy. Anh thực sự rất buồn khi nhìn thấy em như bây giờ.
    Cho dù mọi nỗi buồn đã qua, vết thương cũng đã lành dần rồi, nhưng anh vẫn ghi lại những gì đã xảy ra trong quãng thời gian đó, anh luôn mong em được hạnh phúc. Kết cục của bộ phim Casablanca đó là khi nữ nhân vật phải bỏ đi, cho dù đó là những ước mơ, những dự định đã không thành, những kỷ vật còn giữ lại...

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  6. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Anh không nghĩ rằng em lại phản ứng đến như vậy, đó là em thì có là sao ? Em lúc nào cũng nghĩ rằng em hiểu được anh, đánh giá anh, rốt cục em luôn là người khi nói chuyện thì đề cập đến ABC. Em nghĩ anh vui vẻ lắm sao ?
    Rose ạ, ông không hiểu tôi tôi cũng ko trách ông, ông lúc nào cũng nói tôi rằng không biết chọn bạn. Vậy mà khi tôi nói rằng tôi đang cần những người thông cảm cho mình ngay bây giờ thì ông lại có thái độ như vậy. Ông thấy đấy, tôi vẫn đúng, tôi đã từng nói rằng "con người ta thường hay nói với nhau rằng họ hiểu nhau, thân thiết và thông cảm giúp đỡ nhau, nhưng hầu hết người ta chỉ biết nói mà thôi". Ông thất vọng về Admin Long, tôi cũng thất vọng về ông.
    Anh không thích cãi nhau với em, cho dù hơi thất vọng nhưng em muốn nghĩ gì thì nghĩ. Đơn giản là em không phải là người mà anh có thể nói lý được.
    Anh viết chủ đề này ko để trêu em, anh nhận là mình đã thiếu sót. Nhưng em là người nói chuyện với anh thì có vấn đề gì ? Anh đâu giận em vì chuyện đấy ?
    Tôi thấy nực cười cho tôi, đôi lúc tôi cũng thử muốn viết, muốn nói sự thật về mình xem những người tự gọi là bạn của tôi suy nghĩ như thế nào. Nhưng có lẽ nó lố bịch quá đến mức lại trở thành scandal kiểu này.
    Nếu Phương đã nói vậy thì quả thật là anh hơi thất vọng, hoá ra tất cả những gì em hiểu về anh cũng chỉ là như thế, cũng chỉ đánh giá anh là kẻ tồi tệ chơi trò lừa bịp, trong khi em biết không, chính một người em thần tượng mới là kẻ như vậy đấy.
    Hoá ra khi anh và em chat với nhau, nói chuyện với nhau, với anh là một khoảng thời gian khá nhiều như vậy, thì tất cả những gì em hiểu về anh cũng chẳng khác gì những người khác. Anh không đòi hỏi em bất cứ điều gì, anh cũng không mong em phải hiểu anh thật sự, nhưng hình như em- một người tiếp xúc với anh khá nhiều lại khiến anh hết sức bất ngờ vì phản ứng đấy.
    Thôi, coi như anh có lỗi, xin lỗi em vì trò lố này. Bây giờ thì chính anh sẽ là người xoá nick của em. Chào em.
    Có lẽ nhiều người sẽ nghĩ tôi vì bị chỉ trích nên đã phản ứng gay gắt lại như vậy. Bởi lẽ từ xưa tới nay vốn dĩ cũng đã có quá nhiều người hiểu lầm như vậy rồi. Nỗi nhục nào tôi cũng đã quen, vì biết nhục nên tôi ít khi có những hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng hình như đối với một số người, đó là sự toan tính, mưu mẹo, luồn lách cho dù bản thân tôi lại là một con người căm thù tính đấy.
    Không phải là một sự phản ứng, nhưng qua đây tôi nhận ra khá nhiều điều "hay ho" hơn về con người, nhất là những người cứ lên giọng dạy bảo, những người hô khẩu hiệu.
    Có lẽ tôi đã im lặng quá lâu, và bây giờ khi tôi phá vỡ sự im lặng đó, dường như chỉ khiến cho người ta gai trong mắt.
    Và cũng có lẽ rất nhiều người coi thường những lời nói này, không ai hiểu được rằng khi tôi còn nói với họ chứng tỏ tôi còn coi trọng họ tới mức nào.
    Tôi không hiểu được tại sao Rose lại gán cho tôi rằng tôi đang căm giận ông ấy và Phuonga1, cho dù thật ra không phải như vậy.
    Tại sao các vị cứ coi tôi là cái gương để soi vào thế ? Tôi nhỏ bé và tầm thường, ngu dốt và dục vọng như bao nhiêu con người khác, tại sao cứ đòi hỏi tôi phải thế này, thế nọ ? Tại sao cứ gán cho tôi sự cẩn thận và trí tuệ, để đến khi tôi ko được như vậy thì coi đó là toan tính, là con bài, là thủ đoạn ?
    Tôi luôn luôn sống thật với mình, luôn hướng mình về một chữ để sống thôi, đó là chữ "tâm". Tôi biết nói ra thì ko mấy người hiểu đâu, nhưng không nói thì sẽ có người bảo là im lặng, là kín quá, là triết lý.
    Con người ta thích rõ ràng mà, tôi thử muốn biết xem, khi rõ ràng thì kết quả sẽ là như thế nào

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  7. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Phải, tôi cũng thấy buồn cười. Khi ở mức độ nhỏ, nó là sự cần thiết được chia sẻ. Nhưng ở trường hợp này, khi nó được quăng quật, nó trở thành cái người ta gọi là buồn cười. Tôi chỉ tiếc là những cảm xúc thật của mình chỉ vì một chuyện chẳng đâu vào với đâu trở nên lố bịch, vô hình chung đóng góp cho sự lố bịch của vô vàn cái lố bịch khác.
    Nói thì chua chát, nhưng có lẽ chưa bao giờ tôi nói về mình lại được người ta để cho yên, không hiểu thì thôi, mà càng khoét sâu thêm cho nó.
    Nội tâm phong phú để làm gì ? Rốt cục cũng chỉ khiến cho phần đông cười hô hố và phần nhỏ cười thầm. Ai đó ngồi đây thấy rồi đấy nhỉ ?

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  8. Hoa_hong_bach_new

    Hoa_hong_bach_new Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    1.861
    Đã được thích:
    0
    Rồi, đã thấy! Ai đó ngồi đây đã thấy...

    HOA HONG BACH
  9. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Ai biết ta đang gặp ưu buồn
    Nói lời an ủi lúc cô đơn
    Ai cùng ta bước trên đường vắng
    Để tới bên kia những tâm hồn
    Ai đến với ta lúc ta chờ
    Ai hiểu điều ta vẫn hằng mơ
    Chìa tay mỗi lúc ta cần vịn
    Đẩy thuyền ta đi tới bến bờ
    Ai giúp ta vơi những nỗi niềm
    Thắp lên ngọn lửa sưởi con tim
    Tri nhân, nay ở nơi nào nhỉ ?
    Để ta giờ vẫn mải kiếm tìm ?

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  10. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Thỉnh thoảng online lại ngó qua topic của "cậu em" trên mạng một phát. Thành thói quen rồi. . Biết là em viết chỉ cho riêng mình em thôi, cũng biết là em đối thoại với riêng mình em thôi nhưng hôm nay bỗng dưng chị thấy có hứng tặng "chú em" một bài thơ. Hy vọng em không thấy nó quá vô duyên, nhỉ em nhỉ?!
    Little Susie
    Somebody killed little Susie
    The girl with the tune
    Who sings in the daytime at noon
    She was there screaming
    Beating her voice in her doom
    But nobody came to her soon...
    A fall down the stairs
    Her dress torn
    Oh the blood in her hair...
    A mystery so sullen in air
    She lie there so tenderly
    Fashioned so slenderly
    Lift her with care,
    Oh the blood in her hair...
    Everyone came to see
    The girl that now is dead
    So blind stare the eyes in her head...
    And suddenly a voice from the crowd said
    This girl lived in vain
    Her face bear such agony, such strain...
    But only the man from next door
    Knew Little Susie and how he cried
    As he reached down
    To close Susie's eyes...
    She lie there so tenderly
    Fashioned so slenderly
    Lift her with care
    Oh the blood in her hair...
    It was all for God's sake
    For her singing the tune
    For someone to feel her despair
    To be damned to know hoping is dead and you're doomed
    Then to scream out
    And nobody's there...
    She knew no one cared...
    Father left home, poor mother died
    Leaving Susie alone
    Grandfather's soul too had flown...
    No one to care
    Just to love her
    How much can one bear
    Rejecting the needs in her prayers...
    Neglection can kill
    Like a knife in your soul
    Oh it will
    Little Susie fought so hard to live...
    She lie there so tenderly
    Fashioned so slenderly
    Lift her with care
    So young and so fair
    Chị nghĩ có lẽ em sẽ có cảm tình với bài thơ thế này hơn là những câu thơ khuyên răn hay ca ngợi cuộc sống khác. Mà thôi nhỉ, chị giải thích làm gì nhiều. Tại vì bỗng dưng chị thấy muốn tặng em bài thơ này thôi, chỉ đơn giản thế thôi. Cứ gì mỗi bài thơ phải mang một ý nghĩa nào đó dành cho ai đó, nhỉ em nhỉ?!
    Have a nice day!
    Love is the feeling I get when I'm with you
    Được pittypat sửa chữa / chuyển vào 01:32 ngày 24/03/2003

Chia sẻ trang này