1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho những ai ... riêng mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tranchitrung, 08/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Mặc dù đó là người mình chẳng quan tâm và dẫu biết cũng không phải bạn bè. Nhưng không hiểu sao vẫn thấy ko bình thường khi người ta chỉ coi hành động của mình là trò nhõng nhẽo hay còn gọi là VIP.
    Đôi khi mình không hiểu mình làm vậy để làm gì nữa ? Vác tù và hàng tổng cho những kẻ vừa được hưởng thụ vừa được nói.
    Chỉ muốn tạp bợ thôi, ít ỏi thôi nhưng vẫn cứ không chấp nhận cái không hoàn hảo và gạt bỏ những cái khác để hoàn thiện nó.
    Xem chừng sẽ có nhiều người cho rằng mình ngốc và ngu hay đại loại như vậy.
    Thú thực là lúc này mình chỉ muốn đi Đức cho nhanh, đỡ lắm chuyện và cũng không có nhiều cái khỉ để quan tâm một cách "không quan tâm không chịu được" như thế này.
    Chỉ thấy mệt, làm người kể ra cũng là một trò khó ra phết !

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  2. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Thôi nào ta,
    Tự an ủi lòng chút gì đi vậy
    Cuộc sống đâu cần vinh quang là mấy ?
    Thành bại ở đời vốn chỉ là trò chơi
    Mùa thu sang thì lá sẽ rụng rơi
    Đâu phải vì mùa thu làm rụng lá
    Chẳng sợ gì gió Đông về buốt giá
    Lá trút khỏi cây vốn để đẹp cho đời
    Đâu phải vì vui mà ta vẫn nói cười
    Có những tiếng cười trong nỗi buồn đấy chứ ?
    Ta vùi mình đâu chỉ vì một thứ
    Hay chút gì riêng những ham muốn tầm thường ?
    Nào có phải ta có một chút tình thương ?
    Ngạo nghễ chìa tay ban phát lòng bố thí
    Dẫu bởi vì những trở trăn suy nghĩ
    Trước ngã ba chẳng biết chọn đường nào
    Có phải mưu toan mà ta đã bước vào
    Kiếm chút gì lợi cho riêng mình đã ?
    Đã đi nhiều và bao lần vấp ngã
    Sao chẳng biết tránh đường mà cứ nhắm mắt bước lên ?
    Ta làm gì đâu cần người hiểu ta ?
    Tình yêu đâu cần được đáp trả
    Sống trên đời đâu cần được tất cả
    Không thẹn với mình là đủ rồi ta ơi...

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  3. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Có những đôi lần
    Tôi nghe bài ca ai hát
    Da diết lòng mình những biệt khúc chia ly
    Ngày tháng qua mau, có người ở, người đi
    Những ước mơ, hoài bão một thời trai trẻ
    Có những lần bên một ly cà phê
    Lòng đọng lại khuấy cho tan niềm nhớ
    Giữa dòng đời bỗng nghe chiều bỡ ngỡ
    Rủ một cơn mưa khẽ động mái hiên nhà
    Có những đôi lần xa
    Không biết người có nhớ mà sau còn về lại
    Có nỗi niềm đắng cay giấu trong lòng khép lại
    Cũng chỉ là điều ta chưa nói cho nhau ?
    Có khi ta hiểu giữa sang giàu
    Lòng người đổi thay trong mỗi lần vay nợ
    Day dứt nhiều rồi nên vô tình bỏ lỡ
    Những tấm lòng ai chân thật bị lãng quên
    Có khi nhắc thầm một cái tên
    Mong mỏi một ngày ở bên nhau say đắm
    Đợi một chút yên bình ngày chìm lắng
    Giữa những nổi trôi dòng đời của mình ta

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  4. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Có những nỗi oan không thể giải thích, có những niềm đau không biết kêu ai. Bi kịch và day dứt lớn nhất của mình rốt cục vẫn là chỗ ấy.
    Nhưng, nếu không có những điều trớ trêu và éo le như vậy, người đời đâu có những hạnh phúc, may mắn bất ngờ, đâu có những vinh quang mờ ảo ?
    Mình chỉ như kẻ cầm dao, con cá trên thớt nhưng không nỡ chặt. Rốt cục là không được ăn ngon, mà cá nằm đó thì cũng chết queo.

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  5. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    hallo!Are you still awake?I'm now in HN after several days in SG!Have u sent me the photographs?I opened my mailbox but I've not seen them yet!
    Really?It sounds interesting,doesn't it? ;> I think that u'r sleeping now!Are u busy on these days?Which book r u reading then?
    I haven't read it yet!Is it interesting?I'm used to going to bed late since many years ago!I love reading,listening to music,learning..at night!And u?
    What a pity!My computer is out of order now! :( Do my messages disturb u when u'r reading a book?I can't sleep now
    & I seek a book to read as u do! :)
    I don't like polite words too but I still have 2 ask u 'cause I know u'r not rich of time!I have so many plans be4 May!Firstly,I'll learn German harder
    I don't know how 2 draw my plans just by these words!I love& owe this land so much that what I'l l do is never enough!I don't have much time anymore..
    Today is August,1st!Have u caught any fat chickens?It's the day that Trinh Cong Son passed away also.How do u feel about his music?
    That's my old small house in Ly Thuong Kiet st,where I spent my childhood with my big family&now there'r some people who r forever far away from me..
    "This used to be my playground, this used to be my childhood dream.."Everytime I come back there,I feel that once again,I can be a child..What about u ?
    Yes,I know that feeling!The house I told u is next 2 a street!At night,I played alone on the paverment,enjoyed the wind&the sky..I'm 2 small while it's 2 big!
    No,life always has 2 faces good&bad together!Don't u know, my friends told me as ur friends did!We just try to understand this world & learn 2 love it more!

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  6. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Thanks 4 giving me such that beautiful words!Ambition? It's rather big!My dream is having hapiness&bring happiness 2 everyone also.Have u got a big ambition?
    Have u ever fallen down on the life's way?Have u ever given up ur faith?Have u ever wondered who&why u ara?To ur view, is this world still pink?
    Can u believe that I can feel ur answer be4 I ask?We realized that this life's not perfect so we have 2 look 4 the way 2 correct it!Even through our lifetime!
    Yes,I see.Who's grown by the pains will more than anyone understand the meaning of happiness! We learn from the worst,from the darkest side of our life,don't we?
    Friendship is always okie,sometime my friend&I r 2 busy to take care of each other but I can understand that!Love?I haven't got it now!And u?
    Why not?What do u need from the girls?You can just like them,so what prevents your heart from beating the strange way?
    Oh no,why ur point of view about love's just like a machine?A lover can stand beside u despite of the worst things happen,give u the best advice,love u..
    Care about u,make u more tender&tolerant..And many good things!It's hard but just open ur heart,u'll find it!
    I think that it's time 4 u to sleep!Tomorrow morning u have to go to school,don't u?Maybe u don't like but I want 2 say"thank u 4 sharing the time with me!" :)
    I see!I said that but now i still don't have my own luv;-) Hoping that we'll talk later!But promise me anytime u feel tired,let's say it to me!
    An angel flies above the starry sky,there's childhood dreams in his lullaby,close your eyes&sleep like a child,u'll see this life treat u so fine!!Good night!!

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  7. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Vậy là đã
    xa mất rồi
    mùa đông
    đâu những lúc
    rét run lòng
    giá lạnh,
    đâu còn một
    chiếc lá vàng
    cô quạnh,
    nắng tràn về
    thôi...
    tạm biệt mùa đông...
    Gió đã chẳng
    còn một chút heo may
    Làn tóc rối em chiều nào qua đây
    Nhớ những đêm
    chợt giật mình tỉnh giấc
    Rét tê tái lòng
    buốt giá những bàn tay,
    Xa mất rồi ư ?
    mùa đông ai hay
    Ngày cô quạnh con đường xưa rất vắng
    Ta trở về với căn phòng im lặng
    Tìm chút yên bình
    khắc khoải
    nhớ mùa đông...

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  8. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    Nhân tình thế thái, đó là cái điều mà con người ta vẫn hằng nhắc đến nhiều. Nhưng có lẽ không một ai chưa một lần biết mà không tránh khỏi nó.
    Bởi vì dẫu sao cuộc đời này cũng xuất phát từ mục đích của lợi ích, khi có gì đó để chia sẻ, có gì đó để giúp đỡ thì họ đến và họ cười họ nói. Lúc bình thường có thể là đùa vui, có thể những lúc phờ phỡn cùng nhau nắm tay thề non hẹn biển. An bình người ta hùng hồn tuyên bố được về mình, về chủ nghĩa tình thương hay tất cả những cái gì người ta biết được qua kinh nghiệm sống.
    Tấm lòng con người ta có thể đo được tốt nhất là lúc gian khó. Danh lợi có thể là mù quáng và tập trung đựơc một đám xúm đông xúm đỏ. Khi hết danh lợi, hoặc khi cần những bàn tay giúp đỡ thì đám đông đó nhanh chóng tản đi một chỗ khác. Khi người cần thiết thì ngọt ngào lắm, đường mật lắm và cũng chân thật lắm, khi ta cần thiết thì lại trở nên lươn lẹo và có quá nhiều lý do để từ chối.
    Vội thôi, lòng người ta vốn là như vậy, trải qua gian truân và sụp đổ rồi, người ta mới quay lại và xin lỗi, và lấy làm tiếc, và tìm ra những lý do khác nhau để biện hộ cho sự vô tình cố ý của mình. Còn nhớ trước đấy họ tôn vinh, họ ca tụng và thờ phụng như một vị thần nhấc bàn tay xuống cứu rỗi. Khi đã ở trên bờ, đã khô ráo, vị thần đó cũng chỉ là một kẻ phàm trần đáng tội nghiệp. Chìa tay để xin một vật gì đó là một điều quá dễ dàng, nhưng chìa tay đưa ra một vật gì đó thì lại là cả một bài toán khổng lồ. Nhờ vả và cậy vạ, nó đơn giản thật bởi lúc đấy phải cố dấu cái nhục của mình mà trơ mặt ra năn nỉ. Khi được nhờ vả và cậy vạ, nó còn đơn giản hơn bởi lẽ chỉ cần vênh sự lạnh lùng và vô tình tráo trở ra là ổn.
    Cũng đơn giản thôi khi bên những chén rượu, bên giọt nước mắt là lời tri nhân cảm kích. Còn trong sóng gió và vòng xoáy, cái thực tế phũ phàng rằng con người ta nhận ra mình nhỏ bé và cô độc đến ti tiện như thế nào.
    Tự phải đặt ra cho mình một câu hỏi ? Vị thế có ý nghĩa gì khi nó chỉ được dùng như cột thu lôi hứng sét ? Nhắm mắt đi vun vén niềm vui và nỗi buồn của kẻ khác để làm gì khi chính bản thân mình còn nặng một nỗi khắc khoải và mệt nhọc đến vậy ? Cứ đi, đi một mình, liều lĩnh bạt qua một cánh rừng với những gã thợ săn, bỏ lại đằng sau là con đường lặng lẽ và thổn thức. Rốt cục thì lạc giữa rừng và đường cũng không tìm thấy. Bơ vơ và trơ trọi, cất tiếng kêu ai cũng chỉ là để báo hiệu cho thú rừng biết mà đến.
    Đến lúc tự cắn phải lưỡi rồi mới phát hiện ra mình đã nói dại, lúc đấy thì quá muộn, quá lỡ làng để sửa chữa và quay lại, để hi vọng và hồi sinh lại những khát vọng, ước mơ từ lâu bị vùi lấp. Nhắm mắt đi trên một con đường riêng, nhắm mắt yêu thương một con người vị kỷ. Cuối cùng là sụp đổ nhận thấy bàn chân đã chai sạn đi quá nhiều và trái tim thì thoi thóp sự kiệt sức vực sâu ấy. Cố nhảy ra, cố vươn tới xa lộ, cố tỏ ra vui vẻ và hạnh phúc, tỏ ra phường chèo và nhí nhố. Rốt cục thấy rằng đó mãi mãi chỉ là những nụ cười nham nhở, mếu dở khóc dở bên cạnh sự buồn phiền không thể nào dấu nổi ấy. Và rốt cục là tĩnh cũng không ra tĩnh, động cũng chẳng ra động, chỉ khiến cho những kẻ đứng ngoài nực cười.
    Lo lắng và thông cảm, chăm sóc cho mảnh đất tâm hồn của kẻ khác, hay thậm chí kẻ có tỏ ra quan tâm đến mình như vậy đấy. Kết cục là mảnh đất người vẫn không in dấu vết chân, mà lại còn bị chính những bùn lầy ấy một lần nữa dìm xuống bằng sự quáng mù và bồng bột con trẻ. Cười cay đắng. Dẫu biết mình chẳng có tội gì, mà thật ra là có đấy chứ: mắc tội với đời.
    Cái chữ tâm mà suốt bao nhiêu năm nay dõi theo, giữ kín trong lòng những buồn bực và buồn khổ, chèn ép những ước mơ và cố tỏ vẻ lặng thinh trước những biến chuyển, trước những sỉ nhục và lố lăng của dòng chảy tự nhiên đó. Cố tự an ủi mình, nuốt vào trong lòng những cục hận đắng ngắt, những cô đơn và tủi phận để vồn vã với đời. Cũng may mắn đấy vì không bị mắc lừa bởi những toan tính và vụ lợi, không bị rơi vào bẫy mà những con bài mưu ma chước quỉ bày ra chỉ vì thói tị hiềm cố hữu. Nhưng rồi vẫn cứ rơi, rơi vào hư vô, chới với cố níu kéo mình trở lại. Kẻ đẩy xuống không phải nguỵ quân tử, rốt cục lại là bàn tay của lũ tiểu nhân. Không xa đâu, những bàn tay ấy ở ngay bên cạnh mình, vồn vã vuốt ve bằng những lời mật ngọt và những ơn huệ rẻ tiền. Khi giá trị lợi dụng đã hết hoặc liên quan đến lợi lộc, hoặc đã thoả mãn nhục dục thì những bàn tay ấy sẵn sàng xoè ra đẩy ta xuống, chẳng biết để làm gì dẫu chỉ rộng thêm cho mảnh đất vốn dĩ đã quá chật chội này.
    Không bao giờ có sự tuyệt vọng trên cõi đời này, dẫu rằng bị chà đạp bởi chính bạn bè, những kẻ đã từng có những kỉ niệm vui buồn, có những lời hứa hẹn hay bởi kẻ thù thực sự, bởi những mối lòng ghen ghét và chống phá đi chăng nữa. Con người ta vẫn sống, lay lắt hay tạm bợ, vinh quang hay thất bại thì vẫn là cuộc sống. Con người ta không bao giờ có thể giết chết niềm tin, niềm tin sinh ra và mất đi, sẽ được khôi phục dần dần theo thời gian từ những điều nhỏ nhặt nhất. Khi niềm tin quá lớn, cuộc đời này không chứa chấp nổi và buộc phải nhoà tan nó đi. Không có sự sụp đổ nào là cuối cùng cả. Người ta bảo cực chẳng đã chết là hết chuyện. Mà có mấy ai hiểu được rằng niềm tin cuối cùng vẫn là niềm tin vào cái chết.
    Sống và chết chỉ là sống tạm, chết cũng chỉ là chết tạm. Sự vinh quang cũng chỉ là lúc lên xuống, có kẻ xuống nhiều, có người lên ít ... Niềm tin sẽ vĩnh viễn tồn tại và cái đau khổ nhất cũng bởi vì niềm tin là vĩnh cửu ấy.
    Đôi khi chỉ muốn phá vỡ mình, bực tức vì con đường của mình, vì những kẻ xung quanh và cuộc sống chật chội này. Muốn chìm vào giấc ngủ, vào những mộng mơ dẫu cho là vô thực. Khi trở về với con trẻ, khi đôi mắt đã nhắm sau mệt nhoài mới thấy rằng cuộc đời này vẫn còn quá nhiều cái đáng để sống, cuộc đời vẫn đối xử tốt với bản thân. Bước chân đã mòn mỏi và bàn tay đã run rẩy thì cũng cần sự ngơi nghỉ để đi tiếp, niềm tin tuyệt vọng rồi cũng cần có thời gian để nảy mầm lại.
    Bởi vì thế, cái chữ tâm vẫn được tôn thờ, sự bao dung và chấp nhận không hề có ý nghĩa cao thượng, đơn giản bởi lẽ đó là sự tha thứ cho chính mình.

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
    Được tranchitrung sửa chữa / chuyển vào 13:20 ngày 04/04/2003
  9. tranchitrung

    tranchitrung Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    837
    Đã được thích:
    0
    What a day ! Seems like I'm a fool today !

    ================================================
    Beyond the door there's peace I'm sure,
    And I know there'll be no more
    tears in heaven...
  10. little_tuxedo

    little_tuxedo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2002
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    Ôi sao mà dài dòng thế đọc mãi không hết . Anh ơi viết ngăn ngắn thôi ! Ôi chóng mặt , ù tai quá đi..........!!!!!!!!!!!!

Chia sẻ trang này