1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho những ngày cuối tuần thê thảm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi realstar112, 23/10/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    tao biết roài, chuyện đó ko có j thú vị cả nhưng nothing else matter!
    Bắc kinh lạnh roài, uống cafe một mình sắp quen rồi. Động đậy chân tay cho người nó đỡ đần độn và nghĩ ngợi linh tinh đi nào Real!
  2. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Cuối tháng 9, Bắc Kinh thu về, hàng ngân hạnh bắt đầu ngả vàng, chợt nhớ đến sự thần kỳ của "4 mùa phân minh", mình thích bắt đầu từ mùa đông, vì đó là lúc khắc nghiệt nhất, hàng ngân hạnh chỉ là thân cây gầy gò, trơ trụi lá, lặng lẽ đón những cơn gió cắt da cắt thịt phương bắc...đấy là kiểu gió khiến người ta nhớ đến tận cuối đời. Đến mùa xuân, những mầm cây bắt đầu nhú, nhỏ bé nhưng vô cùng kiên cường, và cứ thế cứ thế một hôm nào đó chợt ngửng đầu lên đã thấy cả một màu xanh ngắt, ngẩn ngơ nhẩm tính ...mình xa nhà gần 1 năm rồi đấy. Mùa hè nhanh chóng trôi đi, lang thang ngoài phố bắt đầu thấy lạnh tay, lạnh vai, lạnh cổ...mùa thu về rồi, lại lẩm nhẩm, cũng không muộn lắm so với năm ngoái, liệu năm nay tuyết có rơi vào ngày 1/11 để chào đón sinh nhật mình, sinh nhật này lại ko được ăn bánh uống cafe với mẹ và bờm béo, ko được hát karaoke với TLG...Lại nhớ, sinh nhật cuối cùng ở nhà tổ chức muộn mấy ngày vì trời nổi hứng mưa tràn nước...
    Trời lạnh, tay cầm cốc trà sữa ấm ấm, thèm nắm lấy một bàn tay, thế mà có lúc mình tinh vi dựt mạnh tay về, nắm tay thì chết ai chứ...
    Bây giờ thì tao hiểu rồi mày ạ, tao sẽ không quát mày trong điện thoại nữa đâu, mày biết không, có lúc tao lăn lộn mãi trên giường chờ đợi ai đó gọi điện quấy rối, tao sẽ ngồi bốc phét với mày đến sáng... Nhưng mày không gọi cũng chả sao, mày không gọi, tao biết mày đang hoàn toàn bình thường...hì hì
    Sắp tới là một kỳ nghỉ quốc khánhi, có người về đoàn tụ với gia đình; có người ngồi trong phòng, ôm nỗi buồn không tiền, không gia đình, không trò vui, có nên phát bệnh không?
    I'm alright, i'm just fine!
  3. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Viết vào ngày độc thân, ngày của những số một ko buồn bã!
    Dạo này ko có j buồn bã hay vui vẻ cả, trở lại trạng thái cần bằng như hồi mới đến, hay nhể!!!!!
    Chết tiệt, có phải vì hôm nay là 11.11 nên nhất định ko đến gặp mình! Ok, mình vẫn sống!
  4. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Làm sao để lên tinh thần đây? sốc lại tâm tư để ngấu nghiến 2 bài tập đang lủng lẳng trên cổ?
    Không biết, cảm giác hiện tại là giống như một đứa thất bại, chả làm cái gì ra hồn, chờ đợi cái gì đó rất chi là vớ vẩn...và nhận ra con gái muôn đời là con gái, cái cội nguồn yếu đuối là thứ không thể rũ bỏ...cười nhạt một cái nhé, mình không nhớ nổi lần cuối cùng mình mất cảm hứng với đồ ăn là lúc nào nữa...
    Thôi, tối nay chơi bời đi để đặt dấu chấm hết cho tất tần tật, để quay về với bài tập và tình yêu vô bờ bến với đồ ăn, nhớ là phải thật dứt khoát như trước đây đã từng làm, cười cái nữa để lên tinh thần...
    [r2)]
    Nhớ mẹ và TLG vô cùng!
  5. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Dạo này cảm thấy như mình đã già, bằng chứng là trong khi các bạn đang quay cuồng trong phim thần tượng với các anh đẹp zai và các em xinh gái hay ít nhất cũng rồ dại lên vì một hot girl hot boy nào đó thì mềnh ngồi nghiền ngẫm liền 6 phần Những bà nội trợ kiểu mỹ, và chửi bới tại sao nó mới làm đến tập 10 của phần 7, sau đấy lại chuyển sang Life begins at forty của HK, chết mất thôi!
    Give me endless summer,
    cause i fear the cold,
    feeling i'm getting old,
    before my time
    ...mình già thật rồi,
    còn khoảng nửa tiếng nữa là sang năm mới rồi, ko tiệc tùng, ko ồn ào, lặng lẽ đón ngày cuối cùng của năm mới khi mà vẫn còn nước nóng, trở về với thói quen xuống nhà ăn ăn sáng, mỗi tội ko kịp uống sữa đậu nành và bánh bao 5 hào, nhớ quay quắt ý. Rồi cả buổi trưa đánh vật với taobao, đến chiều là lại được bơm tiền để tiếp tục bị taobao tra tấn, khổ cái cuộc đời tôi lắm cơ. Tối. Ko có chương trình gì hết, tiếc mấy cái phiếu giảm giá in được ở carefour, hum nay là hết hạn nhưng mà bên ngoài vừa lạnh vừa gió, người ta chỉ ngu dại 1 lần trong đời thôi, mùa đông năm ngoái là đủ nhớ đến cuối đời rồi...Lại lặng lẽ nấu cơm, hôm nay không phải tranh cướp với ai trong bếp, những người dũng cảm nhất tầng 6 đã ra ngoài chiến đấu với gió và người TQ mất rồi, quả là đáng khâm phục!
    Tổng kết lại về 2010, điểm sáng chói lọi nhất trong năm nay đấy là được ở một mình và tự thấy mình cũng tương đối tự lo được cho mình (bởi bên cạnh luôn có những cái máy bơm tiền chạy bằng cơm, thành thật cám ơn các ATM chạy bằng cơm này, không có các cậu chắc tớ chết đói ở cái đất khỉ khô này rồi), một điểm sáng nhưng không chói bằng đó là được Leo dạy cho biết thế nào là ..., cám ơn baby của tớ, tớ hy vọng là cậu không quên tớ, một lần nào đó chúng mình có chẳng may đụng mặt ở ppg thì vẫn chào nhau thắm thiết...Còn một điểm hơi sáng nữa đấy là được học bổng loại 2, chưa nhìn thấy tiền nhưng đã kịp tiêu hết, tiên sư đời!
    Chào đón 2011, tớ đi kiếm bailey đây!
    Kết luận lại bằng một câu này, coi như tự an ủi mình: Có người nói tình yêu giống như trò kéo co, mỗi người nắm một đầu của sợi dây, ra sức kéo, thường thì đàn ông là người thắng cuộc, nhưng phụ nữ thích nhất là đang kéo giữa chừng thì buông tay ra và nói "không chơi nữa", cuối cùng thì kẻ ngã đau lại chính là những người tự cho mình là người chiến thắng.
    Leo, liệu cậu có bao giờ đến tớ?
  6. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Mình không biết Leo là ai, Leo là người thế nào, thế mà cứ điên dại vì một người lạ, chứng tỏ mình là người bình thường đã rất chi là bất bình thường, lần thứ 2 chủ động say goodbye với Leo, ko được một hồi âm nào hết, chắc Leo cho mình rớt thật, có gì mới lạ đâu, đều là người qua đường cả mà...
    Nhưng vẫn nhớ Leo nhiều lắm, nhớ lúc nó cười, hì hì như một đứa trẻ ngoan, nhớ lông mi của nó rất dài, mắt sâu và đen...nhớ cái giọng ỉ ôi của nó "hao bu hao"
    Vẫn là câu hỏi cũ, Leo liệu có bao giờ cậu nhớ đến tớ? tớ biến mất gần 1 tháng nay rồi đấy, cậu ko quan tâm j sao?
    Nếu ko có tình cảm thì đàn ông sẽ ko ngần ngại làm tổn thương phụ nữ, nếu câu này là đúng thì tớ sẽ cứ để mọi thứ tự nhiên như tớ đã làm, ko tìm cậu nữa, và nếu có gặp lại cậu tớ cũng sẽ làm ngơ như cậu đã làm,
    nhưng tớ ko nói là tớ sẽ không nhớ cậu, vì thế tớ sẽ tiếp túc làm thế cho đến lúc không còn nhớ cậu nữa
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Mình không biết Leo là ai, Leo là người thế nào, thế mà cứ điên dại vì một người lạ, chứng tỏ mình là người bình thường đã rất chi là bất bình thường, lần thứ 2 chủ động say goodbye với Leo, ko được một hồi âm nào hết, chắc Leo cho mình rớt thật, có gì mới lạ đâu, đều là người qua đường cả mà...
    Nhưng vẫn nhớ Leo nhiều lắm, nhớ lúc nó cười, hì hì như một đứa trẻ ngoan, nhớ lông mi của nó rất dài, mắt sâu và đen...nhớ cái giọng ỉ ôi của nó "hao bu hao"
    Vẫn là câu hỏi cũ, Leo liệu có bao giờ cậu nhớ đến tớ? tớ biến mất gần 1 tháng nay rồi đấy, cậu ko quan tâm j sao?
    Nếu ko có tình cảm thì đàn ông sẽ ko ngần ngại làm tổn thương phụ nữ, nếu câu này là đúng thì tớ sẽ cứ để mọi thứ tự nhiên như tớ đã làm, ko tìm cậu nữa, và nếu có gặp lại cậu tớ cũng sẽ làm ngơ như cậu đã làm,
    nhưng tớ ko nói là tớ sẽ không nhớ cậu, vì thế tớ sẽ tiếp túc làm thế cho đến lúc không còn nhớ cậu nữa
  7. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    check mail và vẫn không thấy gì hết, có thể tự an ủi là trang web nước ngoài ở TQ đang bị chặn nên Leo ko đọc được thư của mình, và cũng có thể thực tế một chút là với một đứa đã viết thư "nhắn gửi" don't find me any more thì ta đây ko tìm mày nữa cho nó lành.
    dạo này mất ngủ, chắc nghĩ ngợi quá nhiều về việc làm sao để sống xót ở BK, làm thế nào để có một bộ mặt ráo hoảnh khi nhắc đến Leo hoặc tình cờ và bất ngờ gặp lại Leo hoặc bạn của nó...
    3 ngày nữa mình quay trở về đống rắc rối của mình...let it be
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    check mail và vẫn không thấy gì hết, có thể tự an ủi là trang web nước ngoài ở TQ đang bị chặn nên Leo ko đọc được thư của mình, và cũng có thể thực tế một chút là với một đứa đã viết thư "nhắn gửi" don't find me any more thì ta đây ko tìm mày nữa cho nó lành.
    dạo này mất ngủ, chắc nghĩ ngợi quá nhiều về việc làm sao để sống xót ở BK, làm thế nào để có một bộ mặt ráo hoảnh khi nhắc đến Leo hoặc tình cờ và bất ngờ gặp lại Leo hoặc bạn của nó...
    3 ngày nữa mình quay trở về đống rắc rối của mình...let it be
  8. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    làm thế nào để quay trở lại những ngày tháng vô tư không buồn không vui trước đây? Mình có đáng phải chịu những việc như hiện tại không? Bao nhiêu ngày rồi Leo không thèm hỏi thăm mình, ko đến thăm mình? Mình với Leo là cái gì? Tình nhảm nhí hay vu vơ?
    Hãy cho mình một chút dũng cảm để dám đứng dậy và bỏ đi, mình đã hết lòng, mình đã đau lòng, làm ơn nói với mình một câu cuối để mình được nhẹ lòng!
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    làm thế nào để quay trở lại những ngày tháng vô tư không buồn không vui trước đây? Mình có đáng phải chịu những việc như hiện tại không? Bao nhiêu ngày rồi Leo không thèm hỏi thăm mình, ko đến thăm mình? Mình với Leo là cái gì? Tình nhảm nhí hay vu vơ?
    Hãy cho mình một chút dũng cảm để dám đứng dậy và bỏ đi, mình đã hết lòng, mình đã đau lòng, làm ơn nói với mình một câu cuối để mình được nhẹ lòng!
  9. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    vừa xem xong Không để em cô đơn, gợi nhớ nhiều chuyện...
    Nhớ lần đầu tiên khóc vì ghen với hạnh phúc nhân vật chính trong phim, tại sao cô ấy có người yêu mà mình thì không, mình có gì không tốt???? bla bla bla mình cũng có lúc ngớ ngẩn như thế
    Nhớ cũng có lúc mình bấn loạn khi không có ai ở bên để chia sẻ, nhưng rồi vẫn qua được đấy thôi. Ngẫm lại, không phải mình quá mạnh mẽ mà là cuộc đời trước giờ vẫn thế, trái đất vẫn quay cho dù có ai đó lạnh lùng với bạn. Let it be
    Nhớ lúc mẹ trông bố trong viện, sao mẹ lại có thể mạnh mẽ đến thế?
    Và nhớ Leo, không, phải gọi đúng tên của nó, Salaudin, tối nay nhắn tin, vẫn là câu nói quen thuộc, tao bận. Mình bắt đầu sợ chữ "bận" này rồi. Let it be. xóa tin nhắn, xem phim và khóc ngon lành, thôi khóc đi cho đỡ khó chịu trong người.
    Leo chưa bao giờ nói thích mình, bời vì Leo chưa bao giờ thích mình, sự thực là thế.
  10. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    3h sáng, trời mưa như trút nước, khó mà tin được là ở cái nơi khô mốc meo này có trận mưa to thế! Sấm sét đùng đoàng, một hai tiếng sấm chả làm mình sợ, mình nhớ có duy nhất một lần hồi bé mình đã chạy dúi vào mẹ vì sợ sấm, hình như học lớp một thì phải. Sau này lớn, có những lần đi học về sợ bị sét đánh (sợ chết chứ không sợ cái âm thanh đáng sợ đấy!) Nhưng nửa tiếng đồng hồ sấm sét liên tục, to, rõ ràng, sáng cả một góc trời lại khác, lúc đấy mới thấy con người bé nhỏ thế nào, ở một mình giữa thiên đường cây và cá nó đáng sợ thế nào. Vùng dậy, năm quay lại phía cửa sổ, trùm chăn, vơ cái gối ôm đã bị đạp xuống đất, ôm thật chặt. Bên ngoài vẫn mưa như trút nước, sấm sét vẫn đùng đoàng, mình sợ thật, sợ một mình thật! Với lấy cái điện thoại, một tuần nay không có tin tức gì của Salauddin, chả biết là đi Thượng Hải về chưa, không dám nhắn tin vì sợ nhận lại cái tin "tao bận lắm" hay đại loại như thế...Rất muốn nhắn tin "mưa to quá, sấm sét to quá, tao sợ!" Và rồi nghĩ lại (trong cái lúc vừa ngái ngủ, vừa sợ mà lại sáng suốt thế nhỉ?!) nếu quan tâm đến nhau thì người ta sẵn sàng tặng nhau một hai tin nhắn thông báo tình hình. Mình chả là gì của nó cả.
    thôi buông tay đi mà !

Chia sẻ trang này