1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho những ngày cuối tuần thê thảm

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi realstar112, 23/10/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    cuối tuần, anh chào em!
    mấy hum nay bù đầu lên vì 1 phần n cái bài tập cuối kỳ, mình căm thù cái đứa từng được mình âu yếm gọi là roommate, bi h thì chỉ còn là đối thủ cạnh tranh ko lành mạnh thui nhé!
    mình ghét nó vì cùng làm nhóm nhưng nó chỉ chăm chăm cho bài tập của nó, vẫy đuôi với bọn tàu để chúng nó bảo ban cho, ko thèm bàn bạc thảo luận với mình 1 câu trong khi 2 đứa ở cùng 1 phòng, để cho bà bầu là chị mai lại được 1 phen đau tim...mình ghét những đứa vụ lợi, láu cá, ...những từ dùng để mô tả đối thủ cạnh tranh ko lành mạnh của mình!
    trước khi đi học mình nghĩ có bạn học cùng ngành thật vui, vì có j còn hỏi nhau được, nhưng sang đây học cùng bạn mình mới thấy hy vọng của mình sụp đổ từng ngày, hum trước đi ăn với thầy Trương thầy mới nhắc đến đối thủ cạnh tranh mình mới vỡ lẽ...hóa ra nó coi mình là đối thủ!
    Người ko vì mình trời chu đất diệt!
    Tuần trước mình mới thông cảm vì áp lực học hành với nó xong, đi chợ nấu cơm, hỏi han, quan tâm. đến tuần này nó dội cho mình gáo nước sôi vào mặt, ban đầu là đến lượt nó nấu cơm, mình nghĩ tội nghiệp nó, đi học về lại phải nấu cơm thui thì anh nấu cho, nấu gần xong roài nó mới nhắn về nó đi ăn ngoài roài, mẹ cha nó, bít thế anh mày éo nấu. Thương người là chít mà, hum đó uất ức gần chít, đã thế lại còn bị mất một miếng thịt, chạy khắp cả cái kí túc để xin bông băng. Nhục chưa từng thấy!
    Nhắc lại lần nữa, người ko vì mình trời chu đất diệt, nhớ chưa!
  2. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    đọc lại mấy bài ở trên thấy mình rõ xấu xa, hăng hái nói xấu người khác rất chi là ...tự kỷ! Đúng là cái đồ bệnh hoạn!
    ...thui, nói chuyện cuối tuần, bắt đầu từ tối thứ 5!
    ko hiểu sao từ hồi đi học mình luôn thấy thời gian trôi rất nhanh, vèo cái là đến cuối tuần. Mấy tháng trước còn dã man hơn, vì thứ 5 không phải đi học nên hết thứ 4 là cuối tuần, sáng thứ 6 nếu ko vì môn chết tiệt đấy điểm danh thì anh cũng chả đến lớp làm j cho mệt, đối phó với thầy, hum nào mình đi học cũng mang 1 quyển truyện. Mới sang, mang nhiều đồ chả mang theo quyển sách nào nên toàn mượn truyện của Jun, đến nay sắp về thì đúng là ta đã đọc hết giá sách của nó (trừ giáo trình) hhehhêh
    Quay lại chuyện tối thứ 5, hum đó mình lên báo cáo, chiều mới làm xong slide, cũng ko biết ăn nói cho lắm, lại ko chuẩn bị kỹ càng nên nói cà lăm như 1 con hâm, thầy có thương cho thân phận của 1 đứa "lước ngoài" như mình ko? các bạn cùng lớp có thương mình? và trên hết là 2 bạn cùng nhóm quá xuất sắc của mình? tự thấy xấu hổ vì sự kém cỏi của mình!
    Học về nấu cơm, họp, ăn cơm, tắm và xem phim. Xem Điệp vụ Seoul, buồn cười vãi hàng! 2h đi ngủ, 8 rưỡi sáng thứ 6 bình minh, nhanh lên 10h còn đi học, may mà kịp ăn mấy cái bánh uống cốc cafe và nhét được quyển truyện vào cặp.
    Đi học, học về văn học cổ đại trung quốc, thầy giảng rất hay, hay đến mức mình muốn chuyển sang học văn học, ngôn ngữ hay duiwai Hanyu, hehhe. Hay nhất là cái đoạn thầy giảng về Tống Huy Tông (tra google mới bít, mình cứ tưởng là Huệ Tông) Lý Sư Sư và Chu Bang Ngạn, hí hí! Làm mình đang sướng đọc truyện cũng phải ngếch đầu dỏng tai nghe!
    Chiều! đi mua quà sinh nhật cho đôi trẻ với bạn cùng phòng, 2 đứa lại được 1 phen hoa hết cả mắt trong Carefour, cái j cũng muốn nhặt mang về. Trước đấy đi check tài khoản, thở phào nhẹ nhõm, tháng này ko shopping chơi bời ăn uống đập phá có khác. tạ ơn chúa!
    Tối! đi sinh nhật, chả vui, lại ăn uống cùng với 1 vài người quen, 1 vài người lạ, tự nhủ, mình nhớn roài, phải năng giao tiếp, nhưng cứ quay đi quẩn lại tiết mục trao đổi "vô va học", lại lịch sử việt nam và nàng bạch tuyết và 7 chú lùn, may mà khổ chủ ko bắt mọi người nghe cô bé quàng khăn đỏ ko mình ngủ gật ở đấy mất.
    Đêm! về nhà, đói,lười nấu ăn, ăn tạm bánh vậy, hí hửng vì down gần xong New moon nhưng sau lại thất vọng tràn trề vì bản đó xấu vãi hàng, tự dưng thấy phim chả hay nữa, thui tắt đi xem Giấc mơ tuổi thơ (tạm dịch từ tên gốc 梦童?~) chả hiểu sao mình lại quên là đã từng xem phim này roài. Nhớ lại, hum đó chắc là xem một mình, ở nhà trong hoặc là năm trên ghế ở nhà ngoài, hồi đấy nhà mình vẫn còn đủ 4 người, mình thật là con người kỳ quái, lúc nào cũng thích một mình roài lại than thở...chả ai chơi với mình! Mình vẫn xấu xa mà!tính xấu khó sửa! Nhớ bố mẹ em trai béo nhớn roài mà chả bít nghĩ, (chẹp, mình cũng nhớn roài mà vẫn như con bé Mary xấu tính trong Khu vườn bí mật đấy thui!).
    "Trong nhà không thể thiếu bất cứ thành viên nào."
    "trên đời này, điều đáng tiếc nhất là không thể nào quay về quá khứ, nhưng điều đáng mừng nhất đó là chúng ta cũng không cần thiết phải quay lại"
    "lúc nào cũng có hy vọng ở phía trước"
    thằng bé Tiểu Quang đó thật đáng yêu, ngay cả khi nó đã là một ông già.
    à, mình rất thích thằng cu Đại Hùng và cả nhà nó nữa, bố và con trai ở Hồng Kông, mẹ và con gái ở đại lục, giờ cơm, 2 bố con mở webcam lên để được ăn cơm với 2 mẹ con, 2 vợ chồng ngày nào cũng khiêu vũ với nhau nữa chứ. Thằng Đại Hùng bị cả đội bóng ghét vì nó là dân Đại lục nhà quê, chơi cũng chả giỏi nên ko được thi đấu, nhưng đội bóng nó vẫn thua, thằng đội trưởng xấu hổ quá trốn trong phòng, Đại hùng ra nói chuyện...nói nhìu nhắm, nhớ nhất câu:chúng mày ko coi tao là người trong đội nhưng tao coi chúng mày là người cùng đội, vì thế tao vẫn cố gắng tập. Ngẫm lại mình, quá ích kỷ, chỉ nghĩ đến mình, kết cục khiến bạn cùng phòng ...chán chả bùn nói chuyện.
    ai cũng đang làm một điều gì đó đúng đắn.
    hãy chấp nhận những điều khác biệt, suy cho cùng, mình cũng làm người khác khó chịu vì những thói quen của mình cơ mà!
    Mình rất muốn nói 1 câu cảm ơn và xin lỗi bạn cùng phòng!
    Ngoài ra mình cần phải cám ơn Jun, người thường xuyên lắng nghe mình những lúc cơn ích kỉ của mình nổi lên.
    Cám ơn Kokochi, người đã chỉ cho mình thấy cái sân thượng lộng gió, ngồi cafe cùng mình cả buổi chiều, nói chuyện và...nghe những thứ vớ vẩn ích kỷ của mình!
    Cám ơn móm và pluto của TLG, những "thằng bạn" nhậu của mình, bọn chúng bận bịu nhưng vẫn dành thời gian nghe con dở hơi là mình than thở, tìm luận văn cho mình làm bài tập dù cách xa đến thế!
    Cám ơn mọi người vì đã ko xa lánh tớ cho dù tớ rất xấu xa!
  3. november_rain07

    november_rain07 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2005
    Bài viết:
    722
    Đã được thích:
    0
    ..........................................................
    Mượn đỡ mấy lời của bạn nỳ. Ít nhiều cũng gần với tâm trạng của mình lúc này.
  4. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    tuần này mình rất lười ,trừ 2 môn bắt buộc phải đi học còn đâu mình nghỉ tất, nghỉ để xem phim, lên mạng, chat chít, shopping. Mình bố láo nhỉ?
    có 1 hung tin đến vào ngày cuối tuần đó là 15/1 mình sẽ phải thi với các bạn benke môn quản lý doanh nghiệp, cái môn mà mình ko thèm đi học, chẹp chẹp, mình từng này tuổi roài, phải chủ động học hành chứ sao lại cứ đổ cho cô nói ko rõ ràng! Ôi, mình buồn!
    Hum qua lặn lội đi lên tận đại sứ quán xem đá bóng thì đội Việt Nam thua chỏng vó, trời ơi, đường thì xa, trời thì lạnh, biết thế anh trốn ở nhà trùm chăn xem phim cho nó đỡ chim cú.
    hum nay là thứ 6 roài đấy, tuần sau bắt đầu thi thố nộp bài đủ thứ, học kỳ 1 sắp hết roài đấy, trong đầu có j ko?
    dạo này tự dưng lại thích có người iu, cơ mà chả có anh nào thèm ngó, cái giá của tự do là cô đơn, chấp nhận đi!
    Nghe nói tuần này là tuần lạnh nhất trong năm, mình yếu, ko ra gió, ngồi nhà ôm tình iu nhớn trong đời của mình lướt web, down mấy phim nhẹ nhàng ướt át tình cảm về xem để đánh lừa cảm giác. Đọc quyển truyện down về từ thửơ nào roài mà mãi ko đọc hết.
    Một tuần cứ thế trôi đi trong mộng mị về một anh người iu sẽ gặp được ở nơi xa, lấy nhau vì tình nghĩa. Đến một lúc nào đó người ta sẽ phải tin vào những lời phán vu vơ chả có căn cứ gì của thầy bói, hình như mình già thật roài.
    Tôi mơ!
    tôi mơ rằng mình sẽ yêu một anh ở tầng 11, anh chàng có bộ mặt gian manh, và có lúc tôi đã thấy nó rất độc ác. Tôi mơ được luồn tay vào mái tóc càng lúc càng dài của anh. Tôi mơ thấy mình ôm anh từ phía sau roài nhẹ nhàng thủ thỉ em cần anh! Tôi mơ thấy anh nói với tôi rằng vì sao em xấu xa thế mà anh vẫn ở đây cùng em?
    Mơ mà. Don''''t dream it''''s over!
    Nói ra roài nhé, bi h thì tỉnh ngủ và làm việc đi nào!
    last question: Mình đang có ý đồ đen tối với anh tầng 11 thật à?
    và mình vẫn ko thích nghe tiếng cười như xé vải nhưng lại vô cùng nhạt nhẽo của ...cô ý! sao mình xấu tính thế?????? chắc cô ý cũng ko thích nghe tiếng sụt sịt và xì mũi kinh khủng của mình đâu!
    Được realstar112 sửa chữa / chuyển vào 20:43 ngày 18/12/2009
  5. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    ...Xin cho tôi xin vạn lần rồi
    Một góc này chỉ biết rong chơi
    Xin cho tôi yên phận này thôi
    ...Cho tôi xin tay mẹ nồng nàn
    Cho tôi xin chân trẻ rộn ràng
    Cho quê hương giấc ngủ thật hiền
    Rồi từ đó tôi yêu em
    bắt đầu biết lo lắng roài đấy!
  6. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    trời lạnh âm 10 độ, sống thế nào nhỉ?
    mọi thứ vẫn thế, chỉ có điều mình muốn về nhà lắm roài, trốn tránh trách nhiệm ko tốt tý nào, với lại ở đây đúng là "ta sống không một lời trìu mến" . Mình có thể liệt kê ra vô số lý do để mình đếch thèm học nữa:
    1. Mình học ko có gốc, mang bằng về mà đầu chả có cái đếch j cũng bằng ko, đấy người rất thành công và họ ko có bằng cấp.
    2. Mình học theo kiểu lần mò, nhưng mình ko có quá nhiều thời gian để lần mò. Mình sống theo cảm hứng, dù rất muốn học nhưng phần lớn thời gian mình ngồi chờ cảm hứng lên, thường thì phải chờ khá lâu.
    3. Mình dễ bị ảnh hưởng, có ai rủ rê là mình ok lun.
    4. Mình toàn bạn việt nam, nguồn an ủi lớn về tinh thần nhưng ko giúp được nhìu trong lúc chiến đấu với bài tập. Mình ko chơi với bạn TQ nào, mình chả thấy ai thú vị, người ta chắc cũng chả ưa j một đứa lầm lì, hỏi j đáp nấy như mình.
    5. Người cùng trận tuyến với mình và mình ko hợp nhau, 2 đứa ko tìm ra tiếng nói chung và hợp tác với nhau khá tệ, mình rất muốn cải thiện nhưng ko bít có phải vì mình đã làm bạn ý ghét mình ko? Mình ăn năn roài!
    6. Nhà mình còn rất nhiều việc cần mình giải quyết, mình sang đây chủ yếu là trốn tránh trách nhiệm mà bố để lại cho mấy mẹ con, mẹ cần mình ở bên cạnh để cùng chiến đấu. Tất nhiên là chiến đấu cùng với những người thân iu sẽ thoải mái hơn rất nhiều so với việc phải chiến đấu với một người xa lạ, mình ko hiểu người ta và người ta ko hiểu mình.
    ...Và, mình sẽ học tiếp cho đến khi nhận được thư đề nghị em chuyển sang diện tự phí hoặc chuyển sang trường khác hoặc mời em về nhà với mẹ!
    Thôi nào, sống với lũ là điều mà ai cũng phải trải qua, cuộc sống phức tạp mà! Bịt mắt bịt tai mà sống!
    Chúc nga ngố thi tốt!
  7. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    chúc mừng năm mới, 2010 với nhiều thứ mười phân vẹn mười!
  8. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    bài ca ngày cuối tuần: all good things come to an end!
    Nguyên nhân: bạn cùng phòng lại ko ăn uống ko nấu nướng nhưng ko nói với mình 1 câu, lại trách mình là sao ko hỏi bạn ý từ lúc mình đi về!
    ừ mình sai đấy! mình xấu tính đấy, nhưng mình ko phải người vụ lợi, thích lợi dụng người khác, chỉ nhận chứ ko báo đáp!
    haiz, thở dài phát, mình lại lên cơn xấu tính! let it be!
  9. Ruffian

    Ruffian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2005
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Bá Vương Biệt Cơ một tác phẩm kinh điển của ĐẢ TQ, có thể nói như vậy, một tác phẩm đã làm lên danh tiếng cỷa Trần Khải Ca, Trương Phong Nghị, Trương Quốc Vinh. Trần Khải Ca đã thổi vào Bá Vương Biệt Cơ màu sắc sử thi rất TQ.
    Thương cho Điệp Y trong phim, thương cho Q.Vinh ngoài đời. Gay? Không, anh bị trầm cảm. Đạt từ phim ra đời? Gay? Trầm cảm.
    Sáng nay vừa biết tin một người bạn, một người anh đã nhảy lầu tự vẫn vì trầm cảm. Chẳng biết trách hay thương nữa. Trách anh nghĩ quẩn, trách mình thờ ơ. Bao năm bôn ba lang thang xứ Bắc tha hương này ít trò chuyện tâm sự với anh. ..........Sẽ nhớ mãi món bắp bò kho gừng thái lát của anh. Ngon lắm anh ạ. Cả cá kho, cả dưa chua nữa. Anh đi bằng an nhé!
    Mình đôi lúc cũng trầm cảm.
  10. realstar112

    realstar112 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    22/04/2002
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    về nhà roài! hơn 30 tiếng đồng hồ hành xác trên tàu roài ô tô, 3 ngày ko ăn uống ra hồn, cuối cùng cũng về đến nhà! em yêu nhà em lắm! hết những cuối tuần thê thảm u ám roài nhé!

Chia sẻ trang này