1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho những ngày mưa xưa.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi rain_spring, 31/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. rain_spring

    rain_spring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Hai hôm nay bị cúm, viêm họng nên mất tiếng luôn, nói gì cũng thì thào, bị mấy người cùng phòng trêu "thôi em ơi, toàn người nhà với nhau cả, không cần phải giả vờ dịu dàng đâu". Đầu óc thì cứ lùng bùng trong một đống công việc, chả nghĩ được gì cho ra hồn. Chán!
    Hà Nội mấy ngày nay nắng hanh, nhưng buổi tối thì lạnh, hơi buốt. Những ngày sức khoẻ không tốt như thế này sợ nhất là đi học buổi tối về, gió lạnh hun hút. Hơi buồn. Thèm cảm giác yêu thương và được yêu thương. Người ta bảo con gái luôn là người nặng lòng trong tình cảm, em không những nặng lòng mà còn bị tình cảm khiến cho khổ sở, lao đao. Hôm trước đi ăn ở Thuỵ Khê về, ngang qua Bách Thảo lúc 10h đêm, trời khá lạnh, khung cảnh buồn buồn. Mùa đông năm nay buồn quá, không biết em có còn giữ nổi lòng yêu với mùa đông nữa hay không? Chỉ có niềm đau ấy là vẫn đau đáu giữ trong lòng. Dẫu vẫn biết là sẽ không bao giờ quay trở lại, vẫn biết là em bắt buộc phải sống khác đi. Lúc này em đang nghe "Quên một cuộc tình", "thà người nói người đi, xoá dấu yêu trong lòng..", thà rằng lúc chia tay, người cứ nói rằng lòng chẳng còn tình cảm gì, thà em cứ coi đó như một cuộc chơi đi, như thế có phải dễ dàng hơn cho em không?
    Tự dưng lúc này lại muốn đập phá một cái gì đấy, mệt mỏi quá, công việc thì đến cả ốm cũng không dám nghỉ, vì chỉ cần nghỉ một ngày là công việc sẽ dồn ứ lại, ngày hôm sau đi làm sẽ còn khổ hơn rất nhiều. Vậy là cứ phải cố gắng mà làm, mà chẳng biết mình cố gắng vì ai, vì cái gì? Giật mình khi nhìn trong gương thấy một khuôn mặt gầy và nhợt nhạt. Đôi khi cũng tự có cảm giác là hình như chính bản thân cũng không muốn quên hoàn toàn mọi chuyện thì phải. Chẳng hiểu sao lại thế?
  2. rain_spring

    rain_spring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    "Dẫu không còn chiêm bao về anh nơi xa rất xa nhưng lòng em còn nhớ mãi, muốn quên ngày hôm qua làm con tim em héo khô lời anh nói khi biệt ly..."
    Chiều muộn, lang thang vào mạng nghe "Thôi đừng chiêm bao". Giấc mơ cũ đã đi qua, yêu dấu cũ cũng đã trôi xa, lòng lúc này thực sự mệt mỏi vì công việc nên cũng không muốn nghĩ đến nữa. Lại còn bị mất đồ nữa chứ, đi tong 1tr, mà không hiểu sao lại mất được. Mọi chuyện bực bội cứ dồn lại chồng đống, chắc sắp hâm đến nơi rồi!
    Tuần trước cãi nhau với sếp phó-một thằng cha có tiếng là tiểu nhân, cãi hăng đến nỗi sẵn sàng hôm sau nghỉ việc luôn. Hầm hầm xách túi đi học, lúc giờ nghỉ nhắn tin cho người bảo: "em vừa cãi nhau với ông H, mai em thất nghiệp rồi", vậy mà người ta im re, đến tận 10.30h mới nhắn lại một câu cụt lủn: "chúc em ngủ ngon". Từ lúc đó thấy lòng nguội lạnh hẳn, thề không bao giờ nhắn tin hay gọi điện gì nữa. Mà thực ra mình cũng ảo tưởng quá đi, mình đang mong chờ gì kia chứ? Mong chờ người ta sẽ lo lắng quan tâm như ngày xưa hay sao? Ngu ngốc! Từ bây giờ thì phải tỉnh ra nhé!
  3. rain_spring

    rain_spring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    "Dẫu không còn chiêm bao về anh nơi xa rất xa nhưng lòng em còn nhớ mãi, muốn quên ngày hôm qua làm con tim em héo khô lời anh nói khi biệt ly..."
    Chiều muộn, lang thang vào mạng nghe "Thôi đừng chiêm bao". Giấc mơ cũ đã đi qua, yêu dấu cũ cũng đã trôi xa, lòng lúc này thực sự mệt mỏi vì công việc nên cũng không muốn nghĩ đến nữa. Lại còn bị mất đồ nữa chứ, đi tong 1tr, mà không hiểu sao lại mất được. Mọi chuyện bực bội cứ dồn lại chồng đống, chắc sắp hâm đến nơi rồi!
    Tuần trước cãi nhau với sếp phó-một thằng cha có tiếng là tiểu nhân, cãi hăng đến nỗi sẵn sàng hôm sau nghỉ việc luôn. Hầm hầm xách túi đi học, lúc giờ nghỉ nhắn tin cho người bảo: "em vừa cãi nhau với ông H, mai em thất nghiệp rồi", vậy mà người ta im re, đến tận 10.30h mới nhắn lại một câu cụt lủn: "chúc em ngủ ngon". Từ lúc đó thấy lòng nguội lạnh hẳn, thề không bao giờ nhắn tin hay gọi điện gì nữa. Mà thực ra mình cũng ảo tưởng quá đi, mình đang mong chờ gì kia chứ? Mong chờ người ta sẽ lo lắng quan tâm như ngày xưa hay sao? Ngu ngốc! Từ bây giờ thì phải tỉnh ra nhé!
  4. T8

    T8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    Những ngày mưa xưa đã qua rồi, những tưởng bây giờ mọi chuyện sẽ khác, nào đâu cuộc sống vẫn còn quá nhiều chữ "ngờ" muốn phủ lên đầu mình, có biết được đâu mà né, có biết được đâu mà đỡ ???
    Đôi khi vào 1 hoàn cảnh nào đó, kỉ niệm lại ùa về khuyến mãi thêm cả nỗi nhớ xôn xao, lúc đó khó mà kìm nén được cảm xúc của chính mình ... nhưng tất cả rồi cũng qua, chỉ có điều những cơn mưa xưa sao chẳng khác gì những cơn mưa hôm nay, đều mang vị mặn của mưa nước mắt ... mưa xưa là khởi đầu của mưa nay, nhưng mưa nay không hẳn là kết thúc của mưa xưa
  5. T8

    T8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    Những ngày mưa xưa đã qua rồi, những tưởng bây giờ mọi chuyện sẽ khác, nào đâu cuộc sống vẫn còn quá nhiều chữ "ngờ" muốn phủ lên đầu mình, có biết được đâu mà né, có biết được đâu mà đỡ ???
    Đôi khi vào 1 hoàn cảnh nào đó, kỉ niệm lại ùa về khuyến mãi thêm cả nỗi nhớ xôn xao, lúc đó khó mà kìm nén được cảm xúc của chính mình ... nhưng tất cả rồi cũng qua, chỉ có điều những cơn mưa xưa sao chẳng khác gì những cơn mưa hôm nay, đều mang vị mặn của mưa nước mắt ... mưa xưa là khởi đầu của mưa nay, nhưng mưa nay không hẳn là kết thúc của mưa xưa
  6. rain_spring

    rain_spring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Cuối cùng thì cũng thi xong 2 môn khó gặm nhất, thở phào nhẹ nhõm. Ngồi chết dí bên bàn học suốt buổi sáng chủ nhật, kết quả cũng không đến nỗi tệ lắm. Buổi tối đã có thể xách xe chạy lòng vòng trên phố, sắp Noel nên đi đâu cũng thấy các cửa hàng chăng đèn kết hoa rực rỡ. Nghĩ đến Noel lại có một chút chạnh lòng. Nhưng rồi sẽ qua thôi, sẽ qua thôi. Cuộc sống dạy cho mình bài học: hãy mong chờ ít thôi, như thế sẽ ít thất vọng hơn. Từ hôm đó đến nay tự dưng không muốn nhắc đến người nữa, kể cả khi sáng qua người gọi điện, nói chuyện thấy cũng xa lạ và lòng nguội lạnh, dẫu vẫn có chút quan tâm trong giọng nói của người, nhưng không muốn ảo tưởng nữa. Dường như người con trai ngày xưa em yêu, với người bây giờ là hai người hoàn toàn khác nhau. Nghĩ vậy thôi, mặc dù vẫn biết là chẳng có gì khác cả, vẫn là con người ấy, chỉ là tình cảm đã thay đổi, không như ý muốn của mình nên mình có cảm giác ấy thôi. Thôi người nhỉ, "dẫu không còn chiêm bao về anh nơi xa rất xa...", "thôi đừng chiêm bao" nữa, em phải cố mà sống tốt và mạnh mẽ hơn chứ, phải không người?
  7. rain_spring

    rain_spring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Cuối cùng thì cũng thi xong 2 môn khó gặm nhất, thở phào nhẹ nhõm. Ngồi chết dí bên bàn học suốt buổi sáng chủ nhật, kết quả cũng không đến nỗi tệ lắm. Buổi tối đã có thể xách xe chạy lòng vòng trên phố, sắp Noel nên đi đâu cũng thấy các cửa hàng chăng đèn kết hoa rực rỡ. Nghĩ đến Noel lại có một chút chạnh lòng. Nhưng rồi sẽ qua thôi, sẽ qua thôi. Cuộc sống dạy cho mình bài học: hãy mong chờ ít thôi, như thế sẽ ít thất vọng hơn. Từ hôm đó đến nay tự dưng không muốn nhắc đến người nữa, kể cả khi sáng qua người gọi điện, nói chuyện thấy cũng xa lạ và lòng nguội lạnh, dẫu vẫn có chút quan tâm trong giọng nói của người, nhưng không muốn ảo tưởng nữa. Dường như người con trai ngày xưa em yêu, với người bây giờ là hai người hoàn toàn khác nhau. Nghĩ vậy thôi, mặc dù vẫn biết là chẳng có gì khác cả, vẫn là con người ấy, chỉ là tình cảm đã thay đổi, không như ý muốn của mình nên mình có cảm giác ấy thôi. Thôi người nhỉ, "dẫu không còn chiêm bao về anh nơi xa rất xa...", "thôi đừng chiêm bao" nữa, em phải cố mà sống tốt và mạnh mẽ hơn chứ, phải không người?
  8. T8

    T8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    anh bệnh... mình cũng không rõ là anh bệnh hay anh không muốn đi chơi cùng mình và lũ bạn ... mình bệnh... không biểu hiện cho anh biết thì anh đâu có hay... chắc cũng đang dỗi vì sao tối nay mình không dạo phố cùng anh đây... được ngồi sau xe anh chở và ôm cái bụng bia của anh cũng vui vui... đó là cảm giác của 2 năm trước ... bây giờ có lẽ đã chai 1 chút rồi ... hì tự nhủ với lòng hình như em không còn là cô bé "ngủ như trái bí " của anh ngày xưa nữa rồi
    em vẫn thích mặc chiếc áo anh mua cho em, nó không dày nhưng những buổi tối trời se lạnh mặc vào thật tuyệt vời ...
    tối qua em không ngủ được và có lẽ tối nay cũng vậy anh ạ ... còn anh chắc đang say sưa bên bạn bè của anh ...
  9. T8

    T8 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    anh bệnh... mình cũng không rõ là anh bệnh hay anh không muốn đi chơi cùng mình và lũ bạn ... mình bệnh... không biểu hiện cho anh biết thì anh đâu có hay... chắc cũng đang dỗi vì sao tối nay mình không dạo phố cùng anh đây... được ngồi sau xe anh chở và ôm cái bụng bia của anh cũng vui vui... đó là cảm giác của 2 năm trước ... bây giờ có lẽ đã chai 1 chút rồi ... hì tự nhủ với lòng hình như em không còn là cô bé "ngủ như trái bí " của anh ngày xưa nữa rồi
    em vẫn thích mặc chiếc áo anh mua cho em, nó không dày nhưng những buổi tối trời se lạnh mặc vào thật tuyệt vời ...
    tối qua em không ngủ được và có lẽ tối nay cũng vậy anh ạ ... còn anh chắc đang say sưa bên bạn bè của anh ...
  10. rain_spring

    rain_spring Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    278
    Đã được thích:
    0
    Cái cảm giác nửa mong chờ, nửa hy vọng như thế này thật khó chịu. Dẫu đã từ chối rồi nhưng bây giờ lại có một chút hối tiếc, vì dù sao đấy cũng là cơ hội khó có thể trở lại đối với em. Đã định nhắn tin để hỏi ý kiến của người đối với công việc ấy, rồi lại thôi, để tự quyết định sẽ tốt hơn, dù biết chắc rằng người sẽ cho em một lời khuyên đúng đắn. Cho đến lúc này vẫn chưa biết phải nhìn nhận sự việc đó theo chiều hướng như thế nào, nên cuối cùng quyết định từ chối, chức vụ trưởng phòng đó, quyền lực thì ít, trách nhiệm thì nhiều, không phải em là đứa ngại trách nhiệm, ngại đứng mũi chịu sào nhưng dù sao con người của em cũng không phù hợp với những điều đó.
    Không hiểu sao mấy ngày nay hay bị tỉnh giấc lúc nửa đêm, và hay thức dậy sớm. Trời lạnh, lại hanh khô nên ngại make up, cuộn mình trong chăn nghe nhạc, loáng thoáng một câu hát nào đó "người xa làm tôi nhớ, người quên làm tôi khóc". Tự dưng hình dung ra khoảng thời gian mới chia tay, nhớ lại em đã từng suy sụp và đau khổ như thế nào suốt thời gian đó. Rồi thời kì hai đứa bắt đầu nói chuyện lại với nhau, những cuộc gọi thường kết thúc bằng sự im lặng kéo dài. Một khoảng thời gian nói chuyện với nhau rất vui vẻ, như những người bạn cũ, như chưa từng yêu thương. Rồi lại cảm thấy khó khăn khi nói chuyện với nhau. Cho dù bây giờ người không còn tình cảm gì với em nữa, cho dù em cũng mong muốn em quên người đi, nhưng có một điều em không thể phủ nhận là chính khoảng thời gian quen biết người, chính vì tình cảm của em đối với người đã giúp em cố gắng nhiều hơn trong mọi việc. Và có một điều nữa, chia tay với người rồi, em càng muốn khẳng định mình hơn, muốn em phải sống thật tốt, muốn cả em và người, nếu sau này có nhìn lại, cũng không cảm thấy hối tiếc hay ngượng ngùng vì đã từng quen một người như vậy!
    Chỉ còn hơn một tuần nữa là Noel, tối chủ nhật lang thang vào nhà sách tìm mua thiệp Noel, có rất nhiều thiệp ngộ nghĩnh. Không biết năm nay có ai nhớ đến em để gửi cho một cái thiệp không nhỉ?

Chia sẻ trang này