1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho những người yêu màu tím

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi petalia, 09/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    hihi, Elizabeth Taylor phải không bác? Ngày xưa em cũng thích bà ấy lắm lắm! Sao có người đẹp thế không biết!
    Búp bê Liz
    [​IMG]
    Được pittypat sửa chữa / chuyển vào 01:24 ngày 29/06/2004
    Được pittypat sửa chữa / chuyển vào 01:35 ngày 29/06/2004
  2. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hihi, cái này vốn dĩ post bên Thi ca, nhưng hôm nay "cảm hứng tím", em xin mạn phép bê lại sang đây bài thơ em rất thích
    "... Đoàn Phú Tứ chỉ làm có dăm bảy bài mà hầu hết là những bài đặc sắc. Ấy là một lối thơ rất tinh tế và kín đáo. Thi nhân ghi lại bằng những nét mong manh những cảm giác rất nhẹ nhàng. Người xem thơ cũng biết rằng đây là hình ảnh một đôi mẩu đời, những hình ảnh mờ quá không thể đoán những mẩu đời kia ra thế nào. Có khi cả ý nghĩa bài thơ cũng không hiểu rõ.
    Nhiều người khi làm thơ chỉ biết có mình, không giấu giếm gì hết; thơ làm ra in lên báo lên sách thì được, nhưng không thể đưa đọc trước người khác vì quá sỗ sàng. Đoàn Phú Tứ không thế. Tôi tưởng Đòan Phú Tứ có thể đọc thơ mình trước mọi người mà không sợ ngượng.
    Tháng 5/1941
    Màu thời gian
    Sớm nay tiếng chim thanh
    Trong gió xanh
    Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình
    Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần phi (1)
    Ta lặng dâng nàng
    Trời mây phảng phất nhuốm thời gian (2)
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngát (3)
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
    Tóc mây một món chiếc dao vàng (4)
    Nghìn trùng e lệ phụng (5) quân vương
    Trăm năm tình cũ lìa không hận
    Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng (6)
    Duyên trăm năm dứt đoạn
    Tình một thủa còn hương
    Hương thời gian thanh thanh
    Màu thời gian tím ngát
    Chú thích
    (1): Thi nhân mượn sự tích người xưa để giữ vẻ kín đáo cho câu chuyện. Xưa có người cung phi, nàng Lý phu nhân, lúc gần mất nhất định không cho vua Hán Võ đế xem mặt, sợ trông thấy nét mặt tiều tụy vua sẽ hết yêu. Cái tên Tần Phi thi nhân đặt ra vì một lẽ riêng.
    "Ngàn xưa không lạnh nữa": chuyện xưa đã hầu quên nay nhớ lại lòng thấy nôn nao.
    (2): Thi nhân muốn nói dâng hồn mình cho người yêu. Song nói như thế sẽ sỗ sàng quá. Vả người thấy mình không có quyền nói thế, vì tình yêu ở đây chưa từng được san sẻ. Nên phải mượn cái hình ảnh "trời mây phảng phất nhuốm thời gian" để chỉ hồn mình. Chữ "nhuốm" có vẻ nhẹ nhàng, không nặng nề như chữ "nhuộm" - chữ "dâng" hơi kiểu cách.
    (3): Người Pháp thường bảo thời gian mầu xanh. Nhưng thi nhân nhớ lại thời xưa, hồi người đương yêu, cứ thấy màu thời gian tím ngát vì người riêng thích một thứ hoa tím, và mầu hoa lẫn với mầu yêu.
    (4): Nàng Dương Quý Phi lúc mới vào cung, tính hay ghen bị Đưòng Minh Hoàng đưa giam một nơi. Nhưng nhà vua nhớ quá sai Cao lực sĩ ra thăm. Dương QUý Phi cắt tóc gửi vào dâng vua. Vua trông thấy tóc, thương quá, lại vời nàng vào cung. Đòan Phú Tứ hợp chuyện này và chuyện Lý phu nhân làm một và tưởng tượng một người cung phi lúc gần mất không chịu để vua xem mặt chỉ cắt tóc dâng, gọi là đáp lại trong muôn một mối tình trìu mến của đấng quân vương.
    Ở đây không có chuyện cắt tóc, nhưng có chuyện khác cũng tương tự như vậy.
    (5): Chữ "phụng" rất kín đáo. Chữ "dâng" sẽ quá xa vời, chữ "tặng" quá suồng sã
    (6): Ý nói: thà phụ lòng mong mỏi của chàng, còn hơn gặp chàng trong lúc dung nhan tiều tụy để di hận về sau.
    [/]
    Lời bình
    Nói về toàn thể nên chú ý tới điệu thơ. Bài thơ bắt đầu bằng những câu dài ngắn không đều: âm điệu hòan tòan mới. Kế đến bốn câu ngũ ngôn cổ phong, một lối thơ cũ mà các thi nhân gần đây cũng thường dùng. Bỗng chuyển sang thất ngôn: điệu thơ hoàn toàn xưa. Lời thơ cũng xưa với những chữ "phụng quân vương" - và những chữ lấy lại ở câu Kiều: "tóc mây một món dao vàng chia hai". Nhưng với hai câu thất ngôn dưới thi nhân đã từ chuyện người xưa trở về chuyện mình. Những chữ "thiếp phụ chàng" đưa dần về hiện tại. Rồi điệu thơ lại trở lại ngũ ngôn với hương màu trên kia.
    Thành ra ý thơ, lời thơ, điệu thơ cùng với hồn thi nhân đi từ hiện tại về quá khứ, từ quá khứ gần đến quá khứ xa, rồi lại dần dần trở về hiện tại. Hiện tại chỉ mờ mờ nhạt nhạt, nhưng càng đi xa về quá khứ, câu thơ càng thiết tha, càng rực rỡ. Nhất là từ chỗ ngũ ngôn chuyển sang thất ngôn, câu thơ đẹp vô cùng. Tôi tưởng dầu không hiểu ý nghĩa bài thơ ta cũng không thể không nhận thấy cái vẻ huy hoàng, trang trọng của câu thơ.
    Trong thơ ta có lẽ không có bài nào khác tinh tế và kín đáo như thế."
    (Thi nhân Việt Nam - Hòai Thanh + Hòai Chân)
  3. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hihi, cái này vốn dĩ post bên Thi ca, nhưng hôm nay "cảm hứng tím", em xin mạn phép bê lại sang đây bài thơ em rất thích
    "... Đoàn Phú Tứ chỉ làm có dăm bảy bài mà hầu hết là những bài đặc sắc. Ấy là một lối thơ rất tinh tế và kín đáo. Thi nhân ghi lại bằng những nét mong manh những cảm giác rất nhẹ nhàng. Người xem thơ cũng biết rằng đây là hình ảnh một đôi mẩu đời, những hình ảnh mờ quá không thể đoán những mẩu đời kia ra thế nào. Có khi cả ý nghĩa bài thơ cũng không hiểu rõ.
    Nhiều người khi làm thơ chỉ biết có mình, không giấu giếm gì hết; thơ làm ra in lên báo lên sách thì được, nhưng không thể đưa đọc trước người khác vì quá sỗ sàng. Đoàn Phú Tứ không thế. Tôi tưởng Đòan Phú Tứ có thể đọc thơ mình trước mọi người mà không sợ ngượng.
    Tháng 5/1941
    Màu thời gian
    Sớm nay tiếng chim thanh
    Trong gió xanh
    Dìu vương hương ấm thoảng xuân tình
    Ngàn xưa không lạnh nữa, Tần phi (1)
    Ta lặng dâng nàng
    Trời mây phảng phất nhuốm thời gian (2)
    Màu thời gian không xanh
    Màu thời gian tím ngát (3)
    Hương thời gian không nồng
    Hương thời gian thanh thanh
    Tóc mây một món chiếc dao vàng (4)
    Nghìn trùng e lệ phụng (5) quân vương
    Trăm năm tình cũ lìa không hận
    Thà nép mày hoa thiếp phụ chàng (6)
    Duyên trăm năm dứt đoạn
    Tình một thủa còn hương
    Hương thời gian thanh thanh
    Màu thời gian tím ngát
    Chú thích
    (1): Thi nhân mượn sự tích người xưa để giữ vẻ kín đáo cho câu chuyện. Xưa có người cung phi, nàng Lý phu nhân, lúc gần mất nhất định không cho vua Hán Võ đế xem mặt, sợ trông thấy nét mặt tiều tụy vua sẽ hết yêu. Cái tên Tần Phi thi nhân đặt ra vì một lẽ riêng.
    "Ngàn xưa không lạnh nữa": chuyện xưa đã hầu quên nay nhớ lại lòng thấy nôn nao.
    (2): Thi nhân muốn nói dâng hồn mình cho người yêu. Song nói như thế sẽ sỗ sàng quá. Vả người thấy mình không có quyền nói thế, vì tình yêu ở đây chưa từng được san sẻ. Nên phải mượn cái hình ảnh "trời mây phảng phất nhuốm thời gian" để chỉ hồn mình. Chữ "nhuốm" có vẻ nhẹ nhàng, không nặng nề như chữ "nhuộm" - chữ "dâng" hơi kiểu cách.
    (3): Người Pháp thường bảo thời gian mầu xanh. Nhưng thi nhân nhớ lại thời xưa, hồi người đương yêu, cứ thấy màu thời gian tím ngát vì người riêng thích một thứ hoa tím, và mầu hoa lẫn với mầu yêu.
    (4): Nàng Dương Quý Phi lúc mới vào cung, tính hay ghen bị Đưòng Minh Hoàng đưa giam một nơi. Nhưng nhà vua nhớ quá sai Cao lực sĩ ra thăm. Dương QUý Phi cắt tóc gửi vào dâng vua. Vua trông thấy tóc, thương quá, lại vời nàng vào cung. Đòan Phú Tứ hợp chuyện này và chuyện Lý phu nhân làm một và tưởng tượng một người cung phi lúc gần mất không chịu để vua xem mặt chỉ cắt tóc dâng, gọi là đáp lại trong muôn một mối tình trìu mến của đấng quân vương.
    Ở đây không có chuyện cắt tóc, nhưng có chuyện khác cũng tương tự như vậy.
    (5): Chữ "phụng" rất kín đáo. Chữ "dâng" sẽ quá xa vời, chữ "tặng" quá suồng sã
    (6): Ý nói: thà phụ lòng mong mỏi của chàng, còn hơn gặp chàng trong lúc dung nhan tiều tụy để di hận về sau.
    [/]
    Lời bình
    Nói về toàn thể nên chú ý tới điệu thơ. Bài thơ bắt đầu bằng những câu dài ngắn không đều: âm điệu hòan tòan mới. Kế đến bốn câu ngũ ngôn cổ phong, một lối thơ cũ mà các thi nhân gần đây cũng thường dùng. Bỗng chuyển sang thất ngôn: điệu thơ hoàn toàn xưa. Lời thơ cũng xưa với những chữ "phụng quân vương" - và những chữ lấy lại ở câu Kiều: "tóc mây một món dao vàng chia hai". Nhưng với hai câu thất ngôn dưới thi nhân đã từ chuyện người xưa trở về chuyện mình. Những chữ "thiếp phụ chàng" đưa dần về hiện tại. Rồi điệu thơ lại trở lại ngũ ngôn với hương màu trên kia.
    Thành ra ý thơ, lời thơ, điệu thơ cùng với hồn thi nhân đi từ hiện tại về quá khứ, từ quá khứ gần đến quá khứ xa, rồi lại dần dần trở về hiện tại. Hiện tại chỉ mờ mờ nhạt nhạt, nhưng càng đi xa về quá khứ, câu thơ càng thiết tha, càng rực rỡ. Nhất là từ chỗ ngũ ngôn chuyển sang thất ngôn, câu thơ đẹp vô cùng. Tôi tưởng dầu không hiểu ý nghĩa bài thơ ta cũng không thể không nhận thấy cái vẻ huy hoàng, trang trọng của câu thơ.
    Trong thơ ta có lẽ không có bài nào khác tinh tế và kín đáo như thế."
    (Thi nhân Việt Nam - Hòai Thanh + Hòai Chân)
  4. violetnoses

    violetnoses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    710
    Đã được thích:
    0
    bác petali cứ khiêm tốn
    bác post 2 bài thơ hay quá còn gì
    mà bài tôi yêu em chắc bác cũng biết thôi , ai cấp 3 chả fải học
    nhể
    nhớ hùi bé em cũng hay viết mực tím, nhà cũng trồng mồng tơi,hui trước toàn nghịch dây hết ra áo toàn bị má ma mắng
    he he
    bây giờ vẫn đang trồng nhưng mà ngọn ra đến đâu ăn đến đấy nên chưa có hoa
  5. violetnoses

    violetnoses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    710
    Đã được thích:
    0
    bác petali cứ khiêm tốn
    bác post 2 bài thơ hay quá còn gì
    mà bài tôi yêu em chắc bác cũng biết thôi , ai cấp 3 chả fải học
    nhể
    nhớ hùi bé em cũng hay viết mực tím, nhà cũng trồng mồng tơi,hui trước toàn nghịch dây hết ra áo toàn bị má ma mắng
    he he
    bây giờ vẫn đang trồng nhưng mà ngọn ra đến đâu ăn đến đấy nên chưa có hoa
  6. petalia

    petalia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    0
    Tặng các bạn YMT trang này nhé! ^_^
    http://petalia.topcities.com/giaitri/Love.htm
    Have fun!
    Còn đây là "người yêu tớ", các bạn thấy cô nàng này thế nào? ^_^
  7. petalia

    petalia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    0
    Tặng các bạn YMT trang này nhé! ^_^
    http://petalia.topcities.com/giaitri/Love.htm
    Have fun!
    Còn đây là "người yêu tớ", các bạn thấy cô nàng này thế nào? ^_^
  8. violetnoses

    violetnoses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    710
    Đã được thích:
    0
    em hết ảnh để post rồi
    nhưng để em câu topic đỉnh cao này lên nhé
    he he
    đây là nick của em :
    violetnoses
    violetnoses
    violetnoses
    violetnoses
    đẹp chưa
  9. violetnoses

    violetnoses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    710
    Đã được thích:
    0
    em hết ảnh để post rồi
    nhưng để em câu topic đỉnh cao này lên nhé
    he he
    đây là nick của em :
    violetnoses
    violetnoses
    violetnoses
    violetnoses
    đẹp chưa
  10. petalia

    petalia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    214
    Đã được thích:
    0
    Pó tay bác !! Câu bài lên như cách của bác em mới thấy lần đầu tiên đấy, , xin lĩnh hội, hôm nào em có hứng đổi màu cái chữ ký rồi post lên vậy nhỉ. ^_^
    Cũng không cần thiết phải kéo dài ra bác à, đơn giản đây chỉ là nơi cho những người YMT (hoặc bất kỳ ai) tìm thấy cảm giác thanh bình, hơi buồn một chút và những mảnh kỷ niệm gắn với màu tím. Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng vậy thôi....
    Em còn có nhiều ảnh về màu tím lắm, cứ post lên cho mọi người ngắm vậy nhé!

    HOA XOAN​
    HOA TÍM TRONG SÂN
    (Chinh Ngữ)
    Bỗng một hôm hoa tím nở đầy sân
    Người con gái về qua thôi ngoảnh lại
    Hoa tím trông theo
    Nỗi buồn rơi vãi
    Giọt buồn xưa thương nhớ cuối hiên xưa
    Tôi một mình nhặt hoa tím làm thơ
    Màu mực tím lặng lờ đau mắt tối
    **** xa vườn chở hương theo cánh rối
    Để trong sân
    Tháng chín dỗi hờn. Mưa...
    Và trong tôi
    Những nụ tím, bây giờ
    Run rẩy ướt những chiều mưa bất chợt
    Người con gái về qua - không thể biết
    Tôi một mình
    Nhặt hoa tím
    Trong sân...

Chia sẻ trang này