1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho niềm tin cuối cùng!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi a_female_05, 03/02/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0

  2. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Khóc nấc lên như đứa trẻ con bị đánh đòn oan.
    Mà oan thật, oan nghiệt.
    Hôm nay đưa tang một cái nick, một tình yêu.
    Hôm nay đưa tang cho niềm tin cuối cùng.
  3. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Hố
    Dưới hố không hiểu là gì khi bạn chưa bị đẩy xuống hố. Nhưng khi bạn bị đẩy vào hố rồi, đừng có ngụp lặn mãi trong đó.
    Lóc ngóc, lồm cồm leo ra khỏi cái hố, thật là... Nhưng bạn biết thế nào là hố sâu, thế nào là bị xô đẩy, thế nào là sự bẩn thỉu... Và ngoài ra bạn còn biết rằng đó là một cái bẫy. Cuối cùng bạn hiểu ra được một điều rằng nên tránh xa cám dỗ, nên tránh xa cạm bẫy thì cuộc sống trên miệng cái hố có quá nhiều điều tốt đẹp và khi đứng trên miệng hố bạn sẽ được ngắm nhìn cà một bầu trời chứ không phải chỉ là một khoảng trời....
  4. f5

    f5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    hê hê..thằng "*** "...mừng vì sự chuyển biến tốt của mày.hehe.
    for me : cố kiếm con vợ rồi cưới cho nó lành, lông bông mãi thế này mệt vãi hàng...MK , thèm vãi hàng..
  5. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    .
  6. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Đêm đen, đêm tĩnh lặng,.. những viên đá dưới đường cứ hầm hập thở, như muốn nuốt chửng từng hạt mưa rơi xuống từ bầu trời xa xăm. Đêm cô quạnh, đêm liêu trai, cô gái lạnh ngắt đôi bàn chân, ảo giác về chàng trai vẫn vùng vẫy, xoắn lấy cô, xiết lấy cô, thi nhau lướt qua trước mắt cô ... Cái cảm giác bí bách, thở gấp, thở dồn dập của một người lâu ngày không có không khí cứ như một cái gì đó tọng vào họng, tọng vào mũi tọng vào mọi đường hô hấp của cô gái, khiến cô cứ muốn giằng ra, nhổ ra, nhưng sao nó thật nặng nề...
    Thở hắt....Thở...
    Được apu_apa sửa chữa / chuyển vào 12:42 ngày 22/04/2006
  7. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Đường đời còn dài lắm phải không? Giờ là hành trình không có niềm tin, không có tình yêu. Cô ta còn lựa chọn khác?
    Chênh vênh trên những con đường...
  8. miss_ltd

    miss_ltd Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0

    Sài Gòn vừa có 1 cơn mưa đi qua . Mưa Sài Gòn vẫn muôn thủa ào ạt , dữ dội rồi tạnh như chưa từng có cơn mưa đi qua . Trời lại nắng cháy và gió vẫn thừa mứa .
    Cô em bảo khi nào chị post bài với gam màu xám thì nhớ tới em . Chị đang viết bằng màu xám đây em. Chị nhớ tới em đây , em chỉ cho chị về lòng bao dung ,về sự nâng đỡ người khác. Chị đã trả lời em rằng mình không làm được Và rồi chị lại đọc được câu chuyện về lòng khoan dung và sự tha thứ " hãy viết lên cát để gió cuốn đi những lỗi lầm " .
    " Hãy viết lỗi lầm của người khác lên cát, để gió cuốn đi " . " Hãy khắc ghi tình cảm và lòng biết ơn lên đá" . Bài học hay lắm nhưng liệu có làm được không ?
    Buồn !
    Thất vọng !

    Tại sao buồn ? Vì mình dành tình cảm cho bạn
    Thất vọng ư ? Bạn tệ quá !
  9. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Em cũng đọc những chuyện đó nhiều lần rồi.
    Bài học về sự bao dung và nâng đỡ, chính một người bạn đã dạy cho em đấy.
    Món quà đầu tiên người bạn đó mang đến cho em là sự bao dung, em ngỡ ngàng lắm, cảm động lắm. Rồi sau đó là sự quan tâm, nâng đỡ về mặt tinh thần, đưa em thoát khỏi cái hố sâu tệ hại mà em đang ngập chìm trong đó, bắt em phải mạnh mẽ lên, không được uỷ mị. Em nhớ là mình đã cười nhiều lắm, vui lắm.
    Những điều đó em đã khắc ghi lên đá rồi, không gì có thể làm mờ nhạt được đâu.
    Những chuyện xấu với em, em thả hết cho gió cuốn đi, giữ lại làm gì, nặng gánh oằn vai. Những chuyện xấu với cuộc đời, em chỉ có thể góp ý, chỉ có thể khuyên can, em không có quyền phê phán. Mỗi người có cách nghĩ cách làm khác nhau.
    Ỷêu quý nhau thì cộng sinh, thì giúp nhau tồn tại.
    Bài viết này của em không có màu xám nhé!
  10. thefourthcandle

    thefourthcandle Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2006
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    0
    Em tặng chị bài thơ em đã làm từ lâu:
    Người lãng mạn thường có nhiều kỷ niệm
    Cả chuyện vui nhưng cũng lắm chuyện buồn
    Một
    hai
    ba
    bốn
    năm
    cũng có lúc lệ tuôn
    cũng có lúc ngậm ngùi khi nhớ lại
    cũng có lúc thấy mình thơ dại
    rồi cũng nhủ lòng, nhờ đó mà lớn hơn
    Những kỷ niệm không trơn
    như rêu xanh, một nhà thơ từng viết
    những kỷ niệm chỉ có tim mình biết
    tim mình yêu, tim mình thức những bồi hồi
    Những kỷ niệm khi là rất xa xôi
    Khi thật gần
    một
    hai
    ba
    bốn
    Khi em lớn em ngẫm về biển rộng
    Em là cánh buồm vẫn đỏ thắm ngoài khơi
    Kỷ niệm nhìn em, bất giác mỉm cười
    một
    hai
    ba
    bốn
    vẫn dần trôi
    ngày tháng
    tháng 4/05

Chia sẻ trang này