1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho niềm tin cuối cùng!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi a_female_05, 03/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu cái cảm giác khi nhận được câu trả lời đó thế nào nhỉ? Mà còn càng không thể hiểu được nếu nhận được câu trả lời là "Ai đấy"
    Đắng ngắt...
  2. suxuan

    suxuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2005
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    Chỉ một chữ Hận. Hận mình và hận người.
  3. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Ừ, đắng ngắt!
    Nhận được offline rồi, nhưng cô ta không liên lạc. Hiểu cho cô ta nhé.
  4. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Không được rồi, không về được. Lạc đường, mất phương hướng, không kiểm soát được, hoang mang, tuyệt vọng. Còn từ nào để miêu tả nữa không?
    Còn. Cười nhạo bản thân, cười nhạo những thứ gọi là tình cảm. Nghĩ đến câu cô bé kia hỏi mà thấy chua chát. Em đã có chồng, đã có con, vậy mà chỉ là chuyện bày tỏ tình cảm trước thôi em cũng vẫn băn khoăn nghĩ đến "cái giá của người phụ nữ", em làm cô ta cảm thấy xấu hổ với bản thân, với em.
    Cái giá của cô ta? Nó mọc mầm từ lâu lắm rồi. Từ lúc cô ta mới chập chững bước vào đời. Chút tình cảm yêu người, yêu cuộc sống còn lại giờ giống như ba xu tiền lẻ cáu bẩn, nhét vào túi ai người ta cũng chối đây đẩy, "No, thank!"
    Giờ cứ nghĩ đến niềm tin, đến hy vọng cô ta lại thấy hoảng sợ, người rũ ra, như Súy Vân kiệt sức sau mỗi cơn điên dại, vật vã.
    Đêm rồi à.
  5. boyabc

    boyabc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2006
    Bài viết:
    530
    Đã được thích:
    0
    em ạ, anh đọc những điều này của em nhiều nhiều, đọc đi đọc lại để suy ngẫm.
    chắc chắn em sẽ đọc những dòng này anh viết.. anh biết..
    Em có biết vừa rồi anh nói với em về những khó khăn của anh ko. anh vừa phải làm.. vừa phải làm.. phải học... phải...
    NNNNNNNNNNNNHƯNGGGGGGGGG anh đã buông tay.... đau xót .. nhưng ko còn cách nào khác..
    Lúc đó và bây giờ em ko liên lạc với a nữa à. vậy mà em đã nói những gì với anh. lúc anh cần em, anh sắp sụp đổ..
    Thôi chúc em ngủ ngon với những dòng nhật ký.
    Tát một cái nữa nhé!
  6. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    G...!
    Được a_female_05 sửa chữa / chuyển vào 00:02 ngày 27/05/2006
  7. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Accident
    Lại tai nạn, không hiểu thân phận đen đủi sao cứ theo bám lấy con người thế nhỉ??? Những tháng ngày dài cứ trôi như một con rạch đen sì sì bẩn thỉu...
  8. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Cười rũ rượi.
    Ừ, hãy để cho cơn điên loạn kéo lê cô ta qua những ngày tháng này. Sắp xong rồi, nhanh thôi.
    Những người đàn ông đã đi qua cuộc đời, họ đều giống nhau, ích kỷ, lừa dối và bạc bẽo. Có lẽ số phận đã ưu ái ban cho cô ta cá tính yêu những người đàn ông như thế.
  9. a_female_05

    a_female_05 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    219
    Đã được thích:
    0
    Ôm lòng đêm
    Nhìn vầng trăng mới về nhớ chân giang hồ
    Ôi phù du
    Từng tuổi xuân đã già một ngày kia đến bờ
    Đời người như gió qua
    Không còn ai
    Đường về ôi quá dài những đêm xa người
    Chén rượu cay một đời tôi uống hoài
    Trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi
    Về ngồi trong những ngày
    Nhìn từng hôm nắng ngời nhìn từng khi mưa bay
    Có những ai xa đời quay về lại
    Về lại nơi cuối trời làm mây trôi
    Thôi về đi
    Đường trần đâu có gì tóc xanh mấy mùa
    Có nhiều khi từ vườn khuya bước về
    Bàn chân ai rất nhẹ tựa hồn những năm xưa
  10. mo_nhac_len_di

    mo_nhac_len_di Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2006
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Nỗi sợ hãi và những toan tính thực tế ngỡ sẽ kéo phăng đi những tình cảm mong manh nhưng trái tim bao giờ cũng luôn ẩn chứa những bất ngờ chẳng lường trước được.
    Người đã kiên nhẫn gõ cửa, người bao dung với cái tính tình mưa nắng của em,người hiểu nỗi đau và sự sợ hãi của em, nhen nhóm trong lòng em những tình cảm lạ . Em thì cô đơn quá mà người thì thừa kiên nhẫn để lắng nghe hỏi sao mà lòng em không xao động .Cái kiểu này thì khổ là cái chắc rồi . Người văn nghệ văn gừng lắm cơ, người đẹp quanh người chẳng thiếu cớ gì cứ kiên nhẫn gõ cửa trái tim em làm gì. Người bảo cho người cơ hội ư ? bảo em hãy tin người ư ? Tin à ! lại thỏ và sói rồi "hãy đợi đấy ! " khàkhàa .
    Nhưng vui nhiều ! cái cảm giác tay nắm bàn tay lâu rồi không nhận được mang lại cho tim những dòng nước mát .Cái cảm giác ngại ngùng và e thẹn hoá ra chẳng mất đi sau bao ngày tháng dãi dầu. Vui quá ! vì lòng nào đã khô cắn sỏi đá .
    Được mo_nhac_len_di sửa chữa / chuyển vào 20:11 ngày 27/05/2006

Chia sẻ trang này