1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho niềm tin cuối cùng!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi a_female_05, 03/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. f5

    f5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    " Cho niềm tin cuối cùng " - chủ đề mang đầy tâm trạng song nhẹ nhàng và thấy sâu sắc làm sao.
    Sắp 2h sáng song vẫn là những là những thói quen khó bỏ, lướt blog " bạn cũ " và bỗng thấy lòng lại xốn xang, nhiều cảm xúc lạ thưòng. Những cảm xúc này ko hề xa lạ mà dường như đã trở thành thói quen khó bỏ mỗi khi thấy tít ấn tượng trong đó.
    Ko fủ nhận những cảm xúc này vẫn nguyên vẹn như cách đây nó đã có , 3 năm, kể ra là thời gian dài cho 1 kẻ yếu đuối và mất niềm tin từ chính mình. Trong 3 năm đó ko những ko có những kết quả tốt mà bản thân còn tệ hại một cách đáng sợ.
    Nhưng cũng vì " Niềm tin cuối cùng ", chỉ là 1 câu ẩn dụ, hay nói đúng hơn là nếu ko có anh. Ko có sự quan tâm và tình cảm của anh thì thật sự e ko thể có ngày hôm nay. Ko biết fải nói thế nào song đó là những gì tốt đẹp nhất mà e đã có . Và cũng vì anh mà e đã biết trân trọng chính mình, tran trong nhung gi minh dang co,
    Song có một thực tế nữa khiến hiện tại e trở nên lạnh lùng và trơ tráo hơn, hình như anh cũng có fần tạo ra nó ? :-)D :D :D ).
    Quả thực e nghĩ, e fải làm hết mình, sống hết khả năng mình để tồn tại trong thế giới này và hơn thế nữa, e ko muốn trở nên yếu đuối nữa, e muốn mất dạy, khốn nạn cũng đc, sao cũng đc. Miễn rằng e đã tự đứng bằng đôi chân của mình và để gia đình e cũng như anh tự hào vì e. Em sẽ sống như thế đấy, e sẽ sống như thế ! Ai chửi e thì e chửi lại, ai đánh e thì e chém lại, ai nguyền rủa e hay hận e thì e sẽ làm khiến họ fải yêu quý e. Trơ tráo và có khốn nạn ko anh ? Ko hề, đúng ko ?
    Có lẽ e đã quá nặng lời hay lời văn e kém cỏi nên nó thế. Nhưng cho dù thế nào thì e vẫn sẽ đứng trên đôi chân của mình cho dù quá khứ đã đi qua. Em ko có gì tự hào về nó mà ngược lại. Em đã cảm thấy thanh thản hơn, nhẹ nhõm hơn, ko nghĩ nặng khi fải đối diện với c/s của mình. Có lẽ e đã hết yêu ! Đúng thế, đã 1 năm e đã ko còn yêu, ko còn thấy cẩn, ko còn cảm giác với " bạn cũ " nữa. Có lẽ e đã bỏ đc " thói quen " luôn nhớ và dằn vặt về điều đó. Quả thật, bức thư của "bạn cũ " khiến e cảm thấy nhẹ lòng. Đôi lúc những cảm giác buồn và cô đơn vẫn ùa về khiến cho c/s của e có chút đảo lộn... nhưng ko hề gì anh ạ. Em của anh đã khác rồi, khác nhiều.
    ---------------------------
    "Pê / ét " : lắm gái mà ko chuyển cho e con nào là liệu hồn đấy.!

  2. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Miệng lưỡi thế gian thật là cay độc... Nghe mà buồn, không phải là buồn cho mình, không phải là buồn cho người bị nhắc đến, mà buồn cho những người đã đề cập tới vấn đề như vậy...Rồi tất cả sẽ là phù du ư ???
    Cuộc sống còn bao điều đáng sống mà... làm vài chén cho đời nó lâng lâng cái nào...
    @kưng: không phải nói kưng đâu nhé, cấm nghĩ bậy bạ, anh oánh chít lun. Chuyện gái là gái, chuyện đôi ta là đôi ta nghe không ;;)
  3. f5

    f5 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    @anh : lại ko đỡ đc cái gì thế anh ? . Có chị nào ko đỡ đc thì giới thiệu e. Mắt lờ đờ + buông lái là cái chắc.
  4. taro_cream

    taro_cream Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/10/2004
    Bài viết:
    223
    Đã được thích:
    0
    Buổi chiều nay tớ ngồi tự hỏi xem mình muốn gì, thấy câu trả lời sao mà rõ ràng quá. Con người đôi khi muốn nhiều thứ thật, tham lam thật, phải biết thế nào là cần và đủ chứ nhỉ ! Đôi khi tớ thấy mông lung trong cuộc sống, tự hỏi có phải mình luôn áp đặt và cứng nhắc với bản thân không ??! Hít 1 hơi thật sâu để cảm thấy mình lại đủ mạnh mẽ để bước tiếp.Tớ chẳng phải sắt đá, chẳng phải người máy, chẳng phải vật vô tri mà đôi lúc không cảm thấy mệt mỏi,không cảm thấy yếu đuối... Tớ rất bình thường nhưng tớ vẫn luôn tin nếu cố gắng mình sẽ làm được những gì mình muốn ! Đừng để niềm tin này hấp hối...
  5. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Đến tận hôm nay tôi mới biết mình là Công Chúa
    Cho niềm tin tôi sẽ mãi là công chúa nào... Ôi các Hoàng Tử... Iu thế không bít...
  6. maivnprice

    maivnprice Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2007
    Bài viết:
    240
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng có nhiều tâm sự muốn nói lắm. Hôm nay 20_10 sao mà buồn nhiều quá vậy. Mình sẽ đi làm thêm buổi tối cho đỡ chán. Về nhà một mình buồn lắm. Thơ đi làm muôn mới về, không hiểu bà chị này có mua gì cho em gái không>
  7. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    thằng bạn nói một câu rất chân thành: "Nó đã cơ cấu hết cả rồi"
  8. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Con sói
    Câu chuyện bắt đầu từ một con sói sống ở một nơi mà mọi kiến thức về cuộc sống đều rất khó khăn. Cuộc sống cứ thể trôi đi, và nó không thể biết được rằng việc tự kiếm thức ăn cho mình, tự nhận ra các kiến thức thực sự quan trọng thế nào thì...
    Một ngày kia
    Nó bắt được một con mồi... sau một thời gian dài chịu đói, nó lao vào ăn con mồi một cách không thương tiếc, ăn ngấu ăn nghiến (tất cả những gì thô tục nhất của từ ăn, có lẽ đều xuất hiện trong cái bữa đánh chén con mồi này)
    Không biết nó đã kịp định hình ra là nó đã ăn no, ăn nê con mồi này chưa, chắc có lẽ là chưa, trong tiềm thức của nó lúc đó hiện lên, liệu sau con mồi này sẽ là con nào tiếp theo đây, sẽ là con nào có số phận không may phải chết đi để cho nó sinh tồn đây...
    Trái tim nó rung động, đầu óc nó hoang mang...Nó còn chưa kịp định thần ra rồi mai đây cuộc sống của nó sẽ ra sao thì trước mắt nó hiện ra.
    Trái tim con mồi, một trái tim tím ngắt, đông cứng, không hề mảy may có một lần động đậy nào cả.
    Nó ngạc nhiên, thực sự ngạc nhiên (vì từ khi nó được sinh ra, lớn lên, tồn tại tới thời điểm này nó chưa hề nhìn thấy trái tim một con mồi nào mà không hề động đậy trước cái mồm nhe nhởn răng là răng, dãi dớt là dãi dớt của nó)
    Chưa hết ngạc nhiên thì tự nhiên nó rùng mình, rùng mình lên vì sợ hãi, hay có thể là nó rùng mình lên vì linh cảm báo cho nó biết rằng:
    Nó vừa ăn phải một con mồi có tẩm "thuốc độc" !
    Thuốc độc là gì? Là nơi ngọt ngào nhất lại chứa đựng sự gian trá, lừa lọc chăng? Thuốc độc là lòng người.
  9. miss_U_so_much

    miss_U_so_much Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/06/2005
    Bài viết:
    2.384
    Đã được thích:
    2
    Câu chuyện ngụ ngôn khá hay!
    Lại phải tin 1 lần nữa...

  10. apu_apa

    apu_apa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2005
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    0
    Đêm nay...
    Mưa...
    Mưa xuân đấy...

Chia sẻ trang này