1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cho tôi gửi lại chút xúc cảm...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi littlecake, 07/11/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    đêm.
    không ngủ được.
    mắt thao láo nhìn vào khoảng tối
    chán
    lên mạng
    xem thiên hạ
    cãi nhau
    yêu nhau
    đều cảm thấy buồn.
    vô hạn
    đêm
    mưa rả rích rồi thôi.
    đợt gió cuối mùa về.
    lá lao xao rụng mái tôn.
    trong phòng.quạt vẫn ì ạch chạy.
    ngoài lạnh.mà trong thì nóng.
    lửa và nước
    ngấm ngầm
    rồi nổ tung
    em
    bó gối
    thực sự
    muốn òa khóc
    một mình
    cho hết căng thẳng
    và cả muộn phiền chất chứa
    tự hỏi
    kẻ lữ hành này
    quá ích kỷ chăng???
    Được littlecake sửa chữa / chuyển vào 01:01 ngày 25/04/2009
    Được littlecake sửa chữa / chuyển vào 18:38 ngày 25/04/2009
  2. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Có những lúc không sẵn sàng
    Chạm vào tay nhau
    Nhưng yêu thương bỏ lửng
    Em đã khóc
    Cho những hờn giận trẻ con
    lớn dần
    Chiều nay sân bệnh viện
    lá bạch đàn reo
    theo bước chân em đi
    trong nắng và gió
    Lòng em trùng lại
    những ý nghĩ quanh quẩn nơi khung cửa sổ
    Em không thể cất lên lời
    những khúc hát yêu đương như trước
    khi trong lòng
    trống rỗng
    kể cả một chút gợn
    cũng không
    Chiều nay
    hè chạm vào tay
    một cánh bằng lăng tím ngắt
    có lẽ thêm một kết thúc dang dở
    hả anh?
  3. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Ừ thì mình ích kỷ.
    Ừ thì mình chả giống ai.
    Mình muốn giữ lại những mộc mạc
    không chỉ của Mộc Hà và Châu Giang đơn thuần
    Mà đối với tất cả những nơi mình đến
    Muốn chúng cứ mãi vẹn nguyên.
    Nao nao và e sợ những thứ mộc mạc ấy biến mất.
  4. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Nếu có chỗ nào để trốn, thì có lẽ cũng đã trốn rồi đấy.
    Thực tình là trạng thái trầm cảm đang vồ lấy và cấu xé. Một trạng thái tồi tệ len lỏi trong những nụ cười đã bị cắt xẻ từng giây phút của một ngày 24 tiếng.
    Không có ai bên cạnh, mà không đúng, có nhưng ko hiểu nổi là tại sao.
    Sự nhạy cảm một cách thái quá khiến trạng thái u uất hơn. Giữa muốn và phải chia sẻ là không thể cảm thông được. Tức là khóc vì cảm giác ấm ức không thể lý giải, là hờn ghen, là bực dọc và cả những nụ cười gượng.
    Mâu thuẫn quá lớn. Bị kẹt và cầm tù bởi bản thân. Vấn đề cũ.
    Giam mình lại trong không gian hẹp. Bị bao vây lộn xộn và ngổn ngang trong ý nghĩ.
    Thật khó để đặt tên chính xác cảm xúc hiện thời.
  5. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Em ngồi đây trong cái nóng và ngột ngạt của căn phòng kín. Em không cả buồn mở cửa sổ tung ra như mọi lần. Đầu em đau buốt, trái tim trống rỗng và chỉ còn nhận biết được một điều là mồ hôi đang tứa ra thành dòng và chạy suốt cánh tay, bắp đùi và ngực. Chỗ khửu chân, những giọt nước đọng lại dính và nhớp nháp. Muốn đi tắm lại. Đầu gối và cánh tay đang tê cứng.
    Không ngủ được. Mắt nhức mỏi. Bụng rỗng và rít lên những cơn sôi vì đói.
    Rồi trong một chốc lát Em chả còn cảm thấy gì nữa. Thậm chí cả sự tồn tại của mình. Thực sự muốn ốm, để ít ra được chăm sóc hay quan tâm.
  6. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    ...đọc ở đâu đó lưu lại...
    Những ngày tình yêu không đầy
    Tôi và em đều im lặng
    Cái nắm tay khẽ trượt qua
    Và nụ hôn hờ hững
    Chúng mình ngồi bên nhau
    hai cuộc đời nhàu nhĩ
    những nếp hằn trên cuộc đời chúng mình là những dấu chân nhau đi qua
    em không nói nữa về nỗi buồn
    tôi không nói nữa về ngày mai
    tình yêu thì yên lặng
    nó đã ngắn hơn khoảng cách giữa tôi và em?
  7. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Điểm yếu nhất là hay khóc nhè.
    Đáng buồn nhất cũng là hay khóc nhè.
    Nước mắt nước mũi ở đâu cứ tuôn ra. Chắc tại tuyến lệ ko bình thường.
    Hay là mình nhạy cảm quá. Hay là mình cả nghĩ. Hay là stress tiền hôn nhân. Mà mình có phải làm gì đâu, toàn nhảy múa chơi bời thôi.
    Giờ đang rầu rĩ quá chừng.
    Hôm nay đã mệt mỏi sẵn do mất ngủ. Chỉ cần nói nặng mình, là mình thấy muốn nổi khùng.
    Mình ức, ko thèm nói. Mình muốn chạy về. Sau này có chạy nổi nữa ko???
    Suy nghĩ này đè lên suy nghĩ kia. Lại thêm cái tội cả nghĩ. Mắt tự dưng nhòe nước. Kệ cha nó, đi tiếp. Chậu cây mua ban chiều lủng lẳng một bên.
    Sao thấy nản thế. Muốn dừng lại thế. Hoặc trốn đi đâu đấy. Đúng là đồ nhát gan. Đúng là đồ yếu đuối. Rồi sau này có trốn được mãi không???
    Ôi. Mình dễ tổn thương quá. Mình hèn nhát quá. Mình ngu đần quá. Mình thật thà quá. Mình cứ nghĩ gì nói đấy. Giời ạ.
    Đâu có phải mình ko nghĩ cho người ta. Đâu có phải mình quá ích kỉ. Đâu có phải mình tham lam.
    Đồ hèn nhát này muốn biến thành một người khác cơ đấy.
    Lộn xộn.
    Được littlecake sửa chữa / chuyển vào 22:22 ngày 07/08/2009
  8. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Được dạy dỗ cẩn thận là ko được chửi bậy. Mà cũng chả có thói quen đó.
    Nhưng hôm nay cứ muốn nói những từ ấy. Để cho ngôn ngữ nó túa ra. Hết rồi thôi.
    ..................
    Chả biết nói gì. Có nói cũng chả ai hiểu đâu. Chao ôi, thực sự là mình đang bị trầm cảm. Đén mức mình *** nói được một cách mạch lạc mà không bị hiểu nhầm về cái mình thực sự cảm nhận ấy chứ. Mình thấy ánh mắt ngạc nhiên và cả khuôn mặt co dúm khi mình khóc rồi. Đó là một sự thắc mắc, một câu hỏi, một yêu cầu giải thích.
    Mình chịu. Mình đầu hàng. Mình vốn dĩ là thế. Có lẽ sau này mới hiểu mình đúng đắn hơn.
    Thực sự có một điều mình luôn cảm thấy thoải mái. Đó là, mình bộc lộ cảm xúc thực. Đó đúng là mình, dù có khó hiểu.
  9. littlecake

    littlecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2006
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Từ lúc có Kem mình như một con người khác vậy. Mình hạnh phúc nhấm nháp từng khoảnh khắc. Và rồi thì hai ngày cuối tuần qua thấy trống rỗng như cây gỗ bị mục ruỗng. Sao mình lại muốn bỏ đi??? Chỉ Kem và mình.

Chia sẻ trang này