1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chưa phải là xưa

Chủ đề trong 'Public Hà Nội' bởi Chitto, 16/11/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Xanhia

    Xanhia Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/03/2001
    Bài viết:
    428
    Đã được thích:
    0
    đọc bài anh gì Chitto mới nhận ra, có những điều chưa được gọi là xưa, thế mà tưởng như mình đã chẳng còn nhớ gì về nó. Bây giờ chợt nhớ lại mọi hình ảnh của những ngày chưa phải là xưa ấy, nhưng cũng đã lâu lắm, mà lại cứ như vừa mới hôm qua thôi, mình vẫn còn đang lon ton xách cái xô nhựa đỏ con con ra xếp hàng hứng nước, rồi cố gắng hứng thật đầy, ì ạch leo cầu thang để đổ vào bể chứa nước, phải vài chục lượt như thế, sao hồi đấy hăng thế, chẳng thấy mỏi nhỉ? Lúc đầu chỉ đủ sức xách 1 xô (oài, hồi bé còi xương gày nhom bé tí tẹo nhưng vẫn muốn được mẹ khen hí hí), sau tập dần mỗi tay 1 xô, để đỡ mất công phải đi lại nhiều. Cả lũ trẻ con hồi đấy còn thi xách nước nữa chứ, xem đứa nào xách mà ít bị sánh ra ngoài. Nước hồi đấy hiếm, cái gì hiếm là quí, trong xóm có mấy nhà cãi nhau chỉ vì cái xô nước, nhưng rồi lúc có vụ cháy thì cả xóm chẳng nhà nào tiếc cả mấy thùng phi nước vừa nặng nhọc bao nhiêu công xách về đổ cho đầy để dập tắt ngọn lửa, chẳng cần biết là hôm sau có nước hay không. Lúc đấy mới biết hàng xóm "tối lửa tắt đèn" là thế nào. Rồi những ngày hè nắng cháy, nhìn cái vòi nước đã bị tháo tung đến nấc dưới cùng mà vẫn khô cạn, trơ khấc, thấy mùa hè càng thêm bỏng rát.
    Vẫn còn nhớ những ngày ấy, những ngày mà điện nước chập chờn, hiếm hoi, hôm nào mất điện là cả phố nhao ra ngoài đường, râm ran tiếng trẻ con "a, mất điện" vì đỡ phải học bài, tíu tít rủ nhau ra đường chơi ném lon, người lớn thì bắt đầu khề khà sang nhà nọ nhà kia ngồi uống nước và tán gẫu dăm ba câu chuyện. Hồi đấy chẳng có máy tính, may ra thì có tivi, mà cũng chẳng có chương trình gì hay ho ngoài "bông hoa nhỏ" (đối với trẻ con), cho nên mất điện thì cũng chẳng có gì là quan trọng cả, không sợ đang lướt web vù vù hoặc đang chat, hoặc đang online viết bài trên TTVN thì xoẹt một cái, ngẩn người ra vì tiếc. Mà hồi đấy buồn cười, mất điện, trẻ con "phải" đi chơi, đi chơi nghịch về, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, hôi rình, nhưng mà mất nước hihi. Mất nước đến vài ngày bọn trẻ con đành rủ nhau đi tắm ở bể bơi Tăng Bạt Hổ, ra vùng vẫy ở đó chắc là đục ngầu cả bể hihi.
    Những ngày ấy có thể coi là đã qua, và chắc cũng chẳng ai muốn quay lại thời đấy, cuộc sống ngày càng đi lên, đầy đủ, tiện nghi hơn. Người ta nhớ về nó vì những tình cảm có được trong những ngày ấy chẳng dễ gì tìm lại được trong cuộc sống bận rộn bây giờ, đâm ra nói về nó cứ như hoài niệm luyến tiếc về nó, nhiều lúc lại mắc cái tật "ôn nghèo kể khổ", nhưng biết làm sao được, khi mà dấu ấn của những ngày đó in đậm quá, cho dù hồi đấy còn bé tí, cũng đã tưởng là quên! Những ngày chưa xưa ấy!
    "авай за жизнO
  2. Cleg

    Cleg Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    A ha , hoá ra bác CHitto ngày xưa ở Núi Bò ạ
    " Ngày xưa " ở Núi Bò có 1 hàng bán truyện cũ hồi cấp 2 mình vẫn hay vào đấy lục lọi .Hình như bây h hàng ý chuyển đi mất teo rùi
    Ở Núi Bò bây h nhìu quán Karaoke kinh khung , toàn những cái tên nghe cực kì lâm li
    Dù cho sống thác ai ơi
    Ruồi ta vẫn sống trọn đời tươi vui ​
    Arsenal chiến thắng[​IMG]
  3. Cleg

    Cleg Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    A ha , hoá ra bác CHitto ngày xưa ở Núi Bò ạ
    " Ngày xưa " ở Núi Bò có 1 hàng bán truyện cũ hồi cấp 2 mình vẫn hay vào đấy lục lọi .Hình như bây h hàng ý chuyển đi mất teo rùi
    Ở Núi Bò bây h nhìu quán Karaoke kinh khung , toàn những cái tên nghe cực kì lâm li
    Dù cho sống thác ai ơi
    Ruồi ta vẫn sống trọn đời tươi vui ​
    Arsenal chiến thắng[​IMG]
  4. Cleg

    Cleg Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Núi Bò là cái đoạn phố Núi Trúc cắt sang bên phố Đội Cấn ý
    Dù cho sống thác ai ơi
    Ruồi ta vẫn sống trọn đời tươi vui ​
    Arsenal chiến thắng[​IMG]
  5. Cleg

    Cleg Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.478
    Đã được thích:
    0
    Núi Bò là cái đoạn phố Núi Trúc cắt sang bên phố Đội Cấn ý
    Dù cho sống thác ai ơi
    Ruồi ta vẫn sống trọn đời tươi vui ​
    Arsenal chiến thắng[​IMG]
  6. NguyenQuangHuyKorea

    NguyenQuangHuyKorea Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa lâu lắm rồi tôi đã từng post bài trong box này! Hì hì hì hì...
    Nói vậy thôi, Tôi có nghe 1 câu như thế này cũng khá háy, mọi nguời thử ngẫm nghĩ với Tôi cho vui nghen!
    "Người ta thường tiêc nuối qua khứ, mong chờ tương lai và bỏ quên hiện tại" (Tôn Trung Quân)!!!

    CHANCE FAVORS THE PREPARED MIND!!!
  7. NguyenQuangHuyKorea

    NguyenQuangHuyKorea Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2003
    Bài viết:
    244
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa lâu lắm rồi tôi đã từng post bài trong box này! Hì hì hì hì...
    Nói vậy thôi, Tôi có nghe 1 câu như thế này cũng khá háy, mọi nguời thử ngẫm nghĩ với Tôi cho vui nghen!
    "Người ta thường tiêc nuối qua khứ, mong chờ tương lai và bỏ quên hiện tại" (Tôn Trung Quân)!!!

    CHANCE FAVORS THE PREPARED MIND!!!
  8. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Một ngày của hoa, đường phố, cổng trường, và những ngôi nhà nào đó tràn ngập sắc màu rực rỡ của hoa. Thật nhiều loại, hoa ly lộng lẫy, hồng bùng cháy, cúc rực vàng, cùng những thạch thảo, hồng môn, rum, lay ơn, phăng, ?.
    Nhớ trước kia, ngày nhà giáo, loại hoa độc chiếm là hoa cánh ****. Những cành hoa màu trắng, hồng, da cam, tím, mỏng manh, năm cánh giản đơn như chính cuộc sống thời đó. Một bó hoa thật to và dài, chỉ một loài hoa, nhưng thật rực rỡ, vui mắt. Cũng làm gì có những lớp giấy bóng cầu kì; chỉ một mảnh giấy trong đã là đủ lắm, bởi tất cả những thứ vỏ bọc hình thức đó sẽ được bỏ ra ngay.
    ?oA, cô có bình hoa to quá,?? và thế là những đứa học trò vội vã tháo bó hoa của mình ra, cắm chung vào với những cành hoa của người khác. Chẳng ai phân biệt được, bởi đâu cũng là cánh **** rung rinh, đâu cũng là những sắc màu đơn giản mà tươi thắm ấy.
    Cũng có những bông hoa hồng. Hồng bạch cánh trắng hồng, cuộn chặt như ẩn giấu tất cả hương thơm của mình vào trong. Thật lạ là khi bóc từng cánh thì chỉ thấy một màu trắng tinh khôi, thế nhưng từ giữa lòng đóa hoa thì màu hồng phơn phớt vẫn dịu dàng tỏa ra. Đứng giữa những cành măng ta mỏng mảnh, những cành hồng gai sắc, lá xanh thẫm luôn là bức tranh về những bông hoa đẹp nhất mà tôi từng nhớ và sẽ luôn nhớ.
    Bây giờ gần như không còn giống hồng bạch ta đó nữa. Những lớp lá măng mỏng cũng chẳng thể tìm đâu.
    --------------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  9. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Một ngày của hoa, đường phố, cổng trường, và những ngôi nhà nào đó tràn ngập sắc màu rực rỡ của hoa. Thật nhiều loại, hoa ly lộng lẫy, hồng bùng cháy, cúc rực vàng, cùng những thạch thảo, hồng môn, rum, lay ơn, phăng, ?.
    Nhớ trước kia, ngày nhà giáo, loại hoa độc chiếm là hoa cánh ****. Những cành hoa màu trắng, hồng, da cam, tím, mỏng manh, năm cánh giản đơn như chính cuộc sống thời đó. Một bó hoa thật to và dài, chỉ một loài hoa, nhưng thật rực rỡ, vui mắt. Cũng làm gì có những lớp giấy bóng cầu kì; chỉ một mảnh giấy trong đã là đủ lắm, bởi tất cả những thứ vỏ bọc hình thức đó sẽ được bỏ ra ngay.
    ?oA, cô có bình hoa to quá,?? và thế là những đứa học trò vội vã tháo bó hoa của mình ra, cắm chung vào với những cành hoa của người khác. Chẳng ai phân biệt được, bởi đâu cũng là cánh **** rung rinh, đâu cũng là những sắc màu đơn giản mà tươi thắm ấy.
    Cũng có những bông hoa hồng. Hồng bạch cánh trắng hồng, cuộn chặt như ẩn giấu tất cả hương thơm của mình vào trong. Thật lạ là khi bóc từng cánh thì chỉ thấy một màu trắng tinh khôi, thế nhưng từ giữa lòng đóa hoa thì màu hồng phơn phớt vẫn dịu dàng tỏa ra. Đứng giữa những cành măng ta mỏng mảnh, những cành hồng gai sắc, lá xanh thẫm luôn là bức tranh về những bông hoa đẹp nhất mà tôi từng nhớ và sẽ luôn nhớ.
    Bây giờ gần như không còn giống hồng bạch ta đó nữa. Những lớp lá măng mỏng cũng chẳng thể tìm đâu.
    --------------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng
  10. yaminh

    yaminh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/08/2003
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Chưa phải là xưa mà cũng không còn mới. Viết cho một người đã quên đi hiện tại, chỉ thích hoang tưởng bản thân mình trong thời xưa ấy. Người chỉ yêu xưa quên nay, rồi sẽ thế nào nhỉ. Những người xung quanh người đó tôn trọng khâm phục người đó phải chăng chỉ vì người đó nhiều dấu ấn quá khứ mà những người khác đã quên đi hoặc chưa từng biết đến nó, có người vì người đó vì tưởng chừng hiểu quan niệm sống và sở thích của người đó mà đã cất công làm bằng tâm huyết trái tim của chính mình để mang đến cho người đó niềm vui bất ngờ. Vậy mà trái lại, chẳng thấy niềm vui đâu mà thay vào đó sự hững hờ, rồi thất vọng. Không biết người đó sống thế nào, quan niệm sống khác quá nhiều với mọi người chăng, hay vì lý do nào đấy mà chỉ thích viết lên những trang quá khứ rồi nói chuyện hoàn toan trái ngược ước nguyện của mình. Hy vọng không phải là sự thất vọng, vì người đó .........ơi, đừng để người nào đó ........về chình bản thân mình.

Chia sẻ trang này