1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chúc cho tình bạn của Chúng ta

Chủ đề trong 'Nhật (Japan Club)' bởi vilinhdon, 20/03/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vilinhdon

    vilinhdon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Chúc cho tình bạn của Chúng ta

    Chao vn có gửi chúng ta 1 món quà cho ngày quốc tế Tình bạn nhưng hình như không mở được. Đây là phiên bản của vilinhdon với cùng 1 nội dung. Mong rằng chúng ta cùng là bạn tốt của nhau nhé.

    V ết th ư ơng

    m ột c ậu b é c ó t ính r ất x ấu. C ậu r ất hay n ổI n óng. M ột h ôm cha c ậu b é đ ưa cho c ậu m ột t úi đinh r ồI n ói v ớI c ậu b é r ằng m ỗI khi c ậu n ổI n óng th ì h ãy ch ạy ra đ ằng sau nh à đ óng m ột c ái đinh l ên h àng r ào g ỗ.

    Ngày đầu tiên , cậu bé đã đóng 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần cậu bé đã tập kiềm chế được cơn giận của mình và số lượng những cái đinh cậu đóng lên hàng rào mỗi ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình thì dễ hơn là phải đóng cây đinh lên hàng rào.

    Một ngày kia, cậu đã không nổi giận một lần nào suốt cả ngày. Cậu nó với cha và ông bảo cậu hãy nhổ một cái đinh ra khỏi hàng rào mỗi một ngày mà cậu không hề nổi giận vời ai dù chỉ một lần.

    Ngày lại ngày trôi qua rồi cũng đến một bữa cậu bé đã tìm cha mình báo rầng đã không còn môt cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu đã kéo cậu đến bên hàng rào. Ở đó ông nói với cậu rằng : Con đã làm rất tốt, nhưng hãy nhìn những lỗ đinh trên hàng rào. Hàng rào đã không thể giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói đó cũng giống như những lỗ đinh này, để lại những vết sẹo trong lòng người khác. Không quan trọng là sau đó con có nói xin lỗi bao nhiêu lần đi nữa, vết thương đó vận còn ở lại. Vết thương tinh thần cũng đau đớn như những vết thương thể xác vậy. Những người xung quanh ta , bạn bè ta là những viên đá quí. họ giúp con cười và giúp con trong mọi chuyện. Họ nghe con nói khi con gặp khó khăn, cỗ vũ con và luôn sẵn sàng mở trái tim mình cho con. Hãy nhớ lấy lời cha........."

    Tuần lễ này là tuần lễ quốc tế về tình bạn. Bạn hãy chỉ ra cho bạn bè mình, rằng bạn quan tâm đến những người đó. Hãy gửi câu chuyện này đến mội người mà bạn coi là Bạn.

    Chúc bạn hành phúc !!! Bạn là bạn của tôi và tôi coi trong điều này. Hãy tha thứ cho tôi nếu có lúc nào đó tôi đã để lại trong lòng bạn vết thương nào đó.

    Chào thân


  2. Sukiyaki

    Sukiyaki Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/02/2002
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    1
    Vilinhdon san gioi quá, lam thế nào mà cóp được nội dung từ file Acrobat ra vậy. Trong Help nó bảo sử dụng nút 'text' gì đó bên cạnh nút mui ten trỏ chuột nhưng khi mở hầu hết các file Acrobat thì nút này lại không sử dụng được.
    Cam ơn Chao_vn nhé, món súp của bạn ngon lắm. Mà bạn tạo file Acrobt có khó không vậy ?
    Mà sao nhiều người lại không mở được thế, máy của Sukiyaki đọc được nó bình thường.
    Bye
    [blue]SUKIYAKI

    Ueo muite arukoo
    Namidaga kobore naiyooni !
  3. vilinhdon

    vilinhdon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    cam on quá khen.
    mẹo vặt ấy mà !!
  4. Kirin

    Kirin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/02/2002
    Bài viết:
    483
    Đã được thích:
    0
    chị Vilinhdon giấu tài nhá! Không chịu dạy bảo lại cho các em gì cả!
    Được sửa chữa bởi - kirin vào 22/03/2002 01:07
  5. akai_usagi

    akai_usagi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/01/2002
    Bài viết:
    377
    Đã được thích:
    0
    Tớ tiếp tục một bài nữa nhé! Bài này tớ lấy trên group lớp tớ.
    Phần quan trọng nhất trên cơ thể
    Mẹ tôi thường đố tôi: phần nào là quan trọng nhất trên cơ thể?
    Ngày nhỏ, tôi cho rằng âm thanh là quan trọng đối với con người nên tai là bộ phận quan trọng nhất. Mẹ lắc đầu: "Không phải thế. Có rất nhiều người bị điếc trên thế giới này, con ạ. Nhưng con cứ tiếp tục suy nghĩ về câu đố, sau này mẹ sẽ hỏi lại con".
    Vài n?Zm sau, tôi lại cho rằng hình ảnh là quan trọng nhất, vì thế mắt chính là bộ phận mà mẹ muốn đố tôi. Mẹ lại nhìn tôi âu yếm nói: "Con đã học được nhiều đấy, nhưng câu trả lời của con chưa đúng bởi vì vẫn còn rất nhiều người bị mù".
    Đã bao lần và lần nào cũng vậy, mẹ đều trả lời tôi: "Không đúng. Nhưng con đang tiến bộ rất nhanh, con yêu của mẹ".
    Rồi n?Zm ngoái, ông nội tôi mất. Mọi người đều khóc vì thương tiếc ông. Ba tôi cũng khóc. Đây là lần thứ hai tôi thấy ba khóc. Khi đến lượt tôi và mẹ đến cạnh ông để nói lời vĩnh biệt, mẹ nhìn tôi thì thầm: "Con đã tìm ra câu trả lời chưa?". Tôi như bị sốc khi mẹ đem chuyện đó ra hỏi tôi lúc này. Tôi luôn nghĩ đó chỉ đơn giản là một trò chơi giữa hai mẹ con. Nhìn vẻ sững sờ trên khuôn mặt tôi, mẹ nói: "Con trai ạ, phần quan trọng nhất trên cơ thể con chính là cái vai". Tôi hỏi: "Có phải vì nó đỡ cái đầu con không hả mẹ?". Mẹ lắc đầu: "Không phải thế, bởi vì đó là nơi người thân của con có thể dựa vào khi họ khóc. Mỗi người đều cần có một cái vai để nương tựa trong cuộc sống. Mẹ chỉ mong con có nhiều bạn bè và nhận được nhiều tình thương để mỗi khi con khóc lại có một cái vai cho con có thể ngả đầu vào" .
    Từ đó, tôi hiểu rằng phần quan trọng nhất của con người không phải là phần "ích kỷ", mà là phần biết cảm thông với nỗi đau của người khác.
  6. vilinhdon

    vilinhdon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    Akai, chi cam on em nhieu

Chia sẻ trang này