1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chúng ta đang chọn cho mình những tiêu chí giá trị lầm lạc?

Chủ đề trong 'Hỏi gì đáp nấy' bởi ntt0180, 04/03/2012.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ntt0180

    ntt0180 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    1.115
    Đã được thích:
    0
    (Nhờ mod vì không có box Thảo luận nhưng tôi cứ muốn chia sẻ bài viết của với mọi người!).

    Làm thế nào để đánh giá một con người? Hay đúng hơn là khi đánh giá một con người, ta dùng đến những tiêu chí nào? Dựa vào các kỳ thi để đánh giá học lực của học sinh học. Dùng bằng cấp để đánh giá đội ngũ trí thức trong xã hội. Những bài viết trên các tạp chí ngành, các công trình nghiên cứu để đánh giá những nhà khoa học. ’Nhà cao cửa rộng’, ‘vợ đẹp con khôn’ để đánh giá những người đàn ông. Và một cô gái được đánh giá bằng cái **********?

    Bất cứ góc độ nào của xã hội đều có thể (và cần) đánh giá được qua tiêu chí giá trị. Và đạo đức của một xã hội trong một thời kỳ phụ thuộc vào việc lựa chọn những những giá trị ấy. Sự nghiệp của một cầu thủ bóng đá không thể được coi là thành công nếu thiếu các cúp vô địch. Nhưng sự nghiệp của một cầu thủ không thể được đánh giá qua một trận đấu, hay một lần đoạt cúp. Một nghệ sỹ không được coi là tài năng nếu không có các tác phẩm hay. Nhưng một tác phẩm hay khó thể làm nên tên tuổi lừng lẫy cho người nghệ sỹ.

    Vấn đề của xã hội ta hiện nay là lựa chọn sai tiêu chí (đồng tiền), và lựa chọn sai tiêu chí giá trị (bằng cấp).
    Đã từ lâu chúng ta chọn tiêu chí của một người đàn ông là sự thành đạt hay giàu có. Nếu không làm quan thì cũng phải làm đại gia. Khách quan mà nói thì như vậy không có gì sai cả. Thành công đến với mỗi người đều là từ nỗ lực của họ. Muốn làm quan phải phấn đấu cho việc học từ nhỏ, như đạo đức tốt, chăm chỉ, giỏi giang… Còn muốn làm giàu thì phải bươn trải, lăn lộn ngoài thương trường… Đó đều là những giá trị đích thực và đúng đắn.

    Một tỷ phú không thể được tôn trọng, nếu số tiền ông ta kiếm được từ những hoạt động vô đạo đức, hay mờ ám nên bị nghi là phi pháp. Tiền chỉ thực sự có giá trị khi số tiền ấy là số tiền sạch – được làm ra một cách minh bạch. Những người có lương tri không bao giờ tiêu số tiền mờ ám trong hạnh phúc. Warren Buffett đã cho chúng ta thấy số tiền ông ta kiếm được không giá trị bằng bản thân ông ta. Ông ta đồng tình và sống theo câu nói của vua thép Hoa Kỳ: “Chết trong giàu có là cái chết đáng xấu hổ!”.

    Một xã hội quá nâng cao giá trị đồng tiền nà coi nhẹ những giá trị đạo đức là một xã hội lầm lạc. Và trong xã hội đó chắc chắn sẽ xuất hiện những người sẵn sàng làm tất cả để có tiền. Vì như thế người ta được nể trọng, được tôn thờ. Họ có thể làm những điều vô đạo đức, vi phạm phạm pháp để có có được điều mà mình mong muốn. Đó là những người không có quá trình phấn đấu thực nhưng lại muốn được trở thành ông nọ bà kia, muốn có nhiều tiền. Chính điều đó làm cho xã hội điên đảo như hiện nay.

    -o|o-​

    Hôm vừa rồi đọc báo, tôi thấy có một gia đình giàu có bỏ ra mấy chục tỷ để làm đám cưới cho con. Rồi một đám cưới khác cũng linh đinh không kém khi định mượn máy bay để đón dâu. Người ta tổ chức đám cưới linh đình đến mức ấy trong khi chính phủ đang đau đầu về giá ga, giá điện; trong khi ở miền núi phía Bắc còn có bao nhiêu trẻ em phải đến trường dưới cái rét 10 độ mà không có quần áo ấm, tối về nhà ngủ với những tấm chăn mong manh. Tôi coi đó là một sự lãng phí đáng hổ thẹn! Một điều nữa là mẹ của một trong hao chú rể đang nợ những người nông dân hàng trăm tỷ đồng.

    [​IMG]
    Đám cưới chục tỷ​

    Người giàu có kia có thể lý luận rằng: “Tôi cần phải tổ chức đám cưới to vậy tôi mới thấy hạnh phúc!”, hay “Tôi tổ chức to thế để làm thương hiệu, để tìm kiếm những cơ hội lớn hơn”. Tôi cho răng một xã hội mà cứ phải lãng phí với thành công, và thành công rồi lại lãng phí là một xã hội điên loạn. Bây giờ thế giới đã xác nhận rằng việc lãng phí thực phẩm không chỉ là vô đạo đức, mà đó còn là tội ác. Khi mà trên thế giới hàng ngày còn có hàng triệu người phải đối diện với cái đói, có thể chết đói thì việc làm đó hoàn toàn là vô nhân đạo. Trong phạm trù đạo đức của loài người, có một góc độ gọi là lòng nhân ái. Đó là tình yêu thương giữa con người với con người. Nếu tính đến yếu tố đó, thì việc lãng phí trên còn thể hiện cho sự ngu dốt. Và tất cả những sự bao biện cho việc lãng phí trên đều là vì chúng ta đang chọn cho mình những tiêu chí lầm lạc!

    Chúng ta biết khá nhiều về ba tỷ phú giàu nhất thế giới. Các ông đều sống rất bình dị, thậm chí đạm bạc, rồi dành phần lớn số tiền để làm từ thiện. Chúng ta cũng biết nhiều về các ngôi sao bóng đá, người mẫu, ca sỹ trên thế giới với thói tiêu sài hoang phí, những tiệc tùng vô bổ. Tôi không cần so sánh hai đám cưới kia với ba ông tỷ phú. Chỉ cần so với những ngôi sao của thế giới thì việc hoang phí đó (hay việc chạy đua mua sắm hàng hiệu của những ngôi sao Việt Nam) đã là một sự lố bịch đáng hổ thẹn rồi. Vì thứ nhất, nước là là một đất nước nghèo, có thu nhập bình quân vào loại thấp nhất trên thế giới; và thứ hai, là sự minh bạch của đồng tiền.

    Phần lớn những tỷ phú trên thế giới kiếm tiền bằng tài năng và sự nỗ lực, nên tài sản của họ thường rất minh bạch. Đó là những đồng tiền sạch. Còn những người giàu, hay rất giàu ở Việt Nam, tôi không tin họ không liên quan đến tư bản thân hữu, tư bản sân sau như mua cơ chế, bán chính sách hay bán tài nguyên đất nước. Một số là khác thì bóc lột người lao động, khi trả cho họ những đồng lương rẻ mạt, và không kèm theo các phúc lợi xã hội tối thiểu như bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế… Việc đó sẽ đẩy tương lai của những người lao động vào ngõ tối, khi họ hết tuổi lao động. Và đó cũng là bán rẻ tương lai của đất nước.

    [​IMG]
    Đám cưới vài tỷ khi đang nợ vài trăm tỷ​

    Trong sự đổ vỡ của hai thị trường chứng khoán và bất động sản vài năm vừa qua, không phải tự dưng bài học “giá cả xoay quanh giá trị” lại hữu ích đến vậy. Câu nói tưởng như là điều đương nhiên ấy giờ lại thành bài học chí lý với cho biết bao người. Vì sao vậy? Vì có nhiều người nói dối quá! Người ta cứ muốn qua một đêm thành triệu phú, tỷ phú… Phương châm của một bộ phận người trong thời gian vừa qua là “liều ăn nhiều”. Tôi không tin lắm vào những người thành công chớp nhoáng. Người ta cần phải qua một quá trình nào đó, mới có thể thành được ‘ông lớn’ trong xã hội một cách chắn chắn và lâu dài. Tôi còn cho rằng những người thành công nhanh chóng sẽ là mối nguy cho xã hội, vì họ dễ đưa ra những giá trị lệch lạc hoặc khôi hài giống như những anh trọc phú ngày xưa.

    -o|o-​

    Rồi báo lại đưa tin về một gia đình đại gia Cần Thơ đuổi cô dâu về nhà bố mẹ đẻ vì cho rằng cô ấy không còn trinh tiết. Tôi cho đó là đề cao giá trị của cái màng thịt, không đề cao giá trị con người. Người ta lý luận cho việc lấy cái ********** làm thước đo là vì nó sẽ làm chứng cho việc cô ấy không chơi bời hư hỏng. Hỡi ôi! Sao những con người của thế kỷ 21 lại lạc hậu và ngu dốt đến vậy? ********** có thể bị rách vì những lý do rất bình thường, và ********** có thể vá với một số tiền không lớn.

    Người ta lấy cái ********** để đánh giá một cô gái là ngoan ngoãn vì nghĩ rằng, người ngoan ngoãn là người dễ kiểm soát, là người tuyệt đối của mình và sẽ thường trung thành với mình. Như vậy là coi cô ấy như một món đồ trang trí. Một xã hội mà có nhiều con người muốn kiểm soát con người, có nhiều con người coi người khác như đồ vật là một xã hội tồi tệ.

    [​IMG]
    Cô dâu bị đuổi về với bố mẹ đẻ.​

    Tôi không (đúng hơn là không thể) cổ xúy cho lối sống buông thả, nhưng rõ ràng chúng ta cũng không thể bao biện cho những tiêu chí giá trị lệch lạc. Tôi không phủ nhận giá trị của bằng cấp vì đó là kết quả của nỗ lực học tập. Chỉ những kẻ mua bằng cấp xấu chứ bằng cấp không xấu. Nhưng chúng ta cũng không thể bao biện cho việc chạy bằng cấp đã làm nền giáo dục gian dối như hiện nay. Bằng cấp có thể thể hiện cho kiến thức, nhưng thực tế cho thấy: người có kiến thức chưa hẳn đã là người hữu dụng. Thậm chí có những người có kiến thức đi làm điều xấu. Mà có kiến thức làm việc xấu tệ hơn kẻ vô học. Người hữu dụng (được việc) là người có khả năng sáng tạo, biết cách giải quyết vấn đề. Vì khi học, người ta để ý học lấy cái phương pháp, thay vì nhồi sọ.

    Chúng ta cần xác định đúng các giá trị tốt đẹp để làm tiêu chí khi đánh giá con người trong xã hội, nếu không muốn xã hội này cứ mãi điên đảo, nếu không muốn đất nước này đi đến một tương lai đen tối. Tiêu chí đầu tiên tôi đề nghị đó là: sự thành thật! Bởi khi muốn làm bất cứ một điều tốt đẹp nào trên đời, đầu tiên người ta phải thành thật.

    Được đăng tải chính thức tại: http://vienhanlam.wordpress.com/2012/03/03/nhung-tieu-chi-gia-tri-lam-lac/

    Mời các anh em vào bình loạn!
  2. minh386

    minh386 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2010
    Bài viết:
    2.171
    Đã được thích:
    5
    box toàn người lười mà bác post bài lắm chữ thế này thì ai đọc chứ
  3. ntt0180

    ntt0180 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/05/2005
    Bài viết:
    1.115
    Đã được thích:
    0
    Biết chứ, nhưng vẫn post vì:
    - Hôm nay là chủ nhật.
    - Hy vọng tận dụng những vụ sì căng đan để thay đối thói xấu lười đọc của anh em.

    Đây chỉ là một bài báo. Đến báo còn lười đọc thì phải xem xét lại!
    Không đọc báo sẽ không hiểu xã hội để mà sống.
    Tôi cũng là một người lười đọc sách. Nhưng báo thì đọc hàng ngày.
    Tôi chỉ đọc sách khi cần và đọc nhiều các bài báo phân tích có chút pha trò.

    Bài thứ hai này đã đạt về độ 'ngắn' chưa?
  4. minh386

    minh386 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/12/2010
    Bài viết:
    2.171
    Đã được thích:
    5
    Nếu cần đọc báo mọi người sẽ có nhiều địa chỉ khác chứ ko mò vào đây
  5. Anxiety

    Anxiety Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    12.185
    Đã được thích:
    13
    Chủ đề đã bị khóa với lý do: Lần sau chủ topic vào box Tâm sự để thực hiện nguyện vọng "chia sẻ bài viết với mọi người" nhé.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này