1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chúng ta thuộc về biển...

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi moon_heart, 17/06/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. moon_heart

    moon_heart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2003
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Chúng ta thuộc về biển...

    Biển thật tuyệt vời, mùa hè đến ta sẽ tha hồ đùa nghịch dưới sóng nước, lên bờ thì được ăn đặc sản biển, tối thì được đi dạo trên cát, được ngắm trăng sao... Nhắc đến là muốn bay ra biển ngay được
  2. MM_MM

    MM_MM Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/04/2004
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Trời, tôi còn thích biển vì vô vàn lý do chứ không phải như bạn. Nói đúng ra tôi rất yêu biển. Nhìn cái ava của tôi là biết liền. Kỷ niệm tuổi thơ và bạn bè tôi hầu như ghi lại trong tôi chỉ còn lại những ký ức bên biển. Nói chung, biển là một phần cuộc sống của tôi rồi.
    Tối nào tôi cũng nghe ốc đấy !! Có ai giống chúng tôi nữa không ???
  3. GlassSunshine

    GlassSunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2004
    Bài viết:
    222
    Đã được thích:
    0
    Lúc này sao mình muốn ra biển thế, Thực ra thì mình mới chỉ được ra biển 1 lần. Đứng trước biển, mình thấy nhỏ bé, mọi nỗi buồn dương như tan theo bọt sóng. Một mình giữa khoảng không bao la.
    Hít căng luồng khí của biển, đùa với sóng.... thật dễ chịu. Mình sẽ tìm cơ hội ra với biển lần nữa khi cơ hội đến. Nhưng lạ thật, mọi nỗi buồn của mình đều tan biến đi theo bọt sóng khi đúng trước biển. Phép màu chăng....?
  4. rhythm_and_rain

    rhythm_and_rain Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2004
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng yêu biển, đơn giản vì nó đẹp và nó có màu xanh, là màu mà tôi rất thích. Đi dạo biển ban đêm cũng thú vị thật nhưng mà hơi ghê ghê
  5. GlassSunshine

    GlassSunshine Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/04/2004
    Bài viết:
    222
    Đã được thích:
    0
    NẾU ĐI HẾT BIỂN​
    Nếu đi hết biển, qua các đại dương, châu lục, con người sẽ về lại làng mình, về lại nơi chôn rau cắt rốn của mình, về lại bản nguyên của mình. Về lại tuổi thơ của mình...
    Lần đầu tiên tới biển, ai đó ấn tượng thế nào? Tôi là chú bé con tha thẩn bãi cát tìm nhặt những con ốc đưa về cho cô giáo lớp vỡ lòng làm ?ogiáo cụ trực quan?. Tuổi thơ ấy, với biển, đã thăm thẳm xa. Những con sóng chạy từ nơi đâu chẳng biết cứ nối nhau đổ bờ. Mãi sau này đọc thơ tôi mới biết mình dại khờ ?oNhặt chi con ốc vàng, Sóng đưa vào tận bãi, Những cái gì dễ dãi, Có bao giờ bền lâu? (Lâm Thị Mỹ Dạ). Nhưng, có lẽ, chẳng ai trong đời không một lần dễ dãi như vậy, khi đứng trước biển, khi ngợp mình và ngập mình trong biển. Chở che. Ôm ấp. Ve vuốt. Choáng ngợp. Sợ hãi. Biển làm ta thành người hơn trong mọi cảm giác đó.
    Có một đêm hè, tại một vùng quê biển sát chân đèo Ngang, tôi được cậu bạn học sinh dẫn ra bãi biển ngủ. Cả làng đó có thói quen buổi tối ra biển hóng gió và ngủ trước biển. Trời cao, trăng sáng, biển êm. Những mơ ước tuổi học trò, tuổi mới lớn, những bài thi vừa xong, những tình cảm xao động chớm nở được giãi bày cùng biển đêm phập phồng. Và tôi đã say giấc trên cát giữa đất trời ôm bọc trong tiếng ru bí ẩn của biển. Để rồi nửa đêm choàng tỉnh vì cú lay người của bạn, bừng mắt thấy kinh hãi trước một bầu trời đen kịt mây, và tiếng biển gầm gừ. Cơn hoảng hốt ấy trước biển còn bám theo tôi mãi về sau. Biển hiền hòa. Biển dữ dội. Và biển đe dọa.
    Mới đây thôi, tôi chứng kiến một cảnh tượng lạ lùng. Sáng sớm tại một bãi biển tôi bước chân đi trên bãi cát ẩm kéo dài ra xa khi thủy triều rút trong đêm. Sóng lăn tăn, gió nhẹ, phương đông hừng sáng. Khoảng khắc ấy cơ thể nhẹ nhõm biết bao, phơi phới biết bao, ngỡ như mình tan hòa cùng đất trời trong sự sinh thành và tái tạo vĩnh hằng. Và bất ngờ trước mắt tôi hiện ra nhiều những cô gái đứng bên nhau, mặt quay về phía mặt trời đang nhú, chân bước dầm trong sóng đi lên trước. Họ là những cô gái ở các quán ven bờ. Một nghi lễ tẩy trần? Một sự rũ bỏ cái gì và cầu xin cái gì? Tôi xa xót buồn. Biển khi ấy như không thanh thản nữa.
    Nhưng biển muôn đời thì vẫn vậy thôi. Nước lên nước xuống đưa đẩy khỏa lấp mọi thứ, nhấn chìm mọi thứ dưới một màn xanh thẳm sâu Chỉ có con người đến bên biển, đứng trước biển, ngập vào biển mới thấm thía bao lẽ nhân tình thế sự. ?oChỉ một bước là chân kề mép sóng, Biển và bờ ở giữa chúng ta đi. Bờ có đất có cây có khói chiều bảng lảng, Biển có thuyền có bão có chia ly? (Xuân Hoàng). Cuộc đời là biển đấy, luôn luôn ở những trạng thái đối cực lưỡng phân. Con người cũng như biển vậy, luôn xáo động và vật vã, trên bề mặt và dưới bề sâu, nhất là dưới bề sâu.
    Mỗi mùa hè bao người lại đổ xô đến biển, vồ vập biển, quằn quại biển. Biển bao dung và độ lượng. Biển vô tư và hồn nhiên. Biển mặn. Con người đi nghỉ mát, tắm biển không vơi được cái nóng cái khát bao giờ. Lắm lúc nhìn cả bãi biển đông nghẹt người thấy thương cho biển như bị vầy vò, quăng quật và ? hành hình. Chỉ trong đêm khuya, sáng sớm biển mới có thể lại tinh khôi, thanh sạch.
    Biết nói gì trước biển em ơi? Khi con người đến biển chỉ để quăng cái xàc phàm xuống nước, chỉ để khoái khẩu với các món ăn hải sản, mà tự lúc nào đã không còn run rẩy với bí ẩn: biển rộng thế có bao giờ đi hết, và nếu đi hết biển thì đến cái gì? Đến biển lần đầu câu hỏi này sẽ vụt nảy trong em. Rồi em sẽ còn trăn trở mãi vì nó. Đó là câu hỏi cuộc đời đấy em. Nếu đi hết biển? Một nhà đạo diễn nước ta sang nửa vòng trái đất bên kia về nhà đã viết một cuốn sách mang câu hỏi này. Nếu đi hết biển, qua các đại dương, châu lục, con người sẽ về lại làng mình, về lại nơi chôn rau cắt rốn của mình, về lại bản nguyên của mình. Về lại tuổi thơ của mình. Biển là ông già và đứa trẻ. Biển già giặn và ngây thơ. Biển khôn và dại. Biển mặn như muối và nước mắt. Nếu đi hết biển? Ở những bờ biển khắp nước mình, ở Côte d?TAzur bên bờ Địa Trung Hải miền nam nước Pháp, ở vịnh Tokyo, tôi đã nghe câu hỏi này. Và cũng như nhà đạo diễn kia, tôi đã tự hỏi câu này, khi gặp những người Việt xa xứ trên những bãi bờ thế giới.
    Tôi mong những biển sạch cho mắt em nhìn thấu bờ bên kia để trở về mình.

  6. vitbup

    vitbup Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/06/2002
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    0
    Yêu chỉ là yêu thôi mặc dù mình chả bít bơi nhưng ko hiểu sao lại yêu biển đến thế....biển thơ mộng và tuyệt đẹp lúc về đêm....ko còn ồn ào ko còn đua tranh chỉ còn 1 nỗi nhớ mênh mang mênh mang..........
  7. angelica

    angelica Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/05/2002
    Bài viết:
    382
    Đã được thích:
    0
    xoá
  8. xitrumkhongtinhyeu

    xitrumkhongtinhyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/02/2004
    Bài viết:
    714
    Đã được thích:
    0

    We Belong To The Sea
    by Aqua
    Take me to the ocean blue
    Let me dive right into
    Anything I''''ll ever capture
    You can wait up all night
    Waiting for wrong or right
    I always knew where I had you
    You can lie on my waves
    You can sleep in my ****s
    Living on the edge of peace
    Knowing that water can freeze
    Do you still want me to open
    Come on into my waves
    You can sleep in my ****s
    Let me know that you will hold me
    Till the tides take my soul
    (CHORUS)
    We belong to the sea
    To the waves you and me
    Living in the ocean so blue
    We belong to the sea
    Open wide being free
    A minute everlasting with you
    And as soon as it stops
    We''''ll all be a drop
    Coming down on your wide open sea
    Can you wash me away
    Will you dry me one day
    Take me to the place where I came from
    If I had an open heart
    Would you tear that apart
    Why do I feel that you''''re lonesome
    Come on into my waves
    You can sleep in my ****s
    Let me know that you will hold me
    Till the tides take my soul
    (Chorus)
    There''''s a thunder inside me
    That your silence will kill
    And I know that you forced me
    To get rid of what I feel
    (Chorus)
    Wa! tớ mê tít bài " we belong to the sea ", mỗi lần ra biển là tớ lại nhớ đến bài hát này. Bài hát gợi lại cho tớ một nửa tổi thơ êm đềm với biển, và tớ luôn có cảm giác tớ thuộc về biển.
  9. thay_tu_new

    thay_tu_new Moderator

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    4.756
    Đã được thích:
    0
    đắn đo mãi mới post bài ... ko ngờ những người khoái biển toàn là chị em :-)
    mình thì sao , ko phải là khoái biển mà yêu biển ....
    Mỗi lần đi chơi , tối lại được cùng người iu đi dạo trên bãi biển , cảm giác thật thanh bình và lãng mạn , có thể quên đi tất cả ... năm nào cũng phải đi biển vài lần , vậy mà vẫn khoái, ...
    năm nay đã đi 2 lần rùi , tuần sau lại đi tiếp , cứ hội bạn bè nào đi chơi là mình cũng đầu trò .. và cho đi .. biển hết .. hì hì
    Đi nhiều vậy như vậy nhưng chưa một lần được ngắm mặt trời mọc ở biển , vì chẳng dậy sớm nổi ... tệ thật , lần này phải cố thui ...
    Đã bao lần cùng em ngắm trăng kia
    Nhưng chưa từng ngắm hừng đông rực rỡ
    Đã bao lần nhìn sóng kia ào ạt
    Thầm ước ao , em sóng anh bờ
    Đã bao lần , mình nhìn nhau và nói
    Ta yêu nhau , đến mãi mãi muôn đời
    .......
    ôi , sao lại thấy nhớ "nàng" wá , mà tận ... chiều mới được gặp :)) híc ...........
    Được thay tu sửa chữa / chuyển vào 11:09 ngày 20/06/2004
  10. Peanut_butter

    Peanut_butter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2003
    Bài viết:
    851
    Đã được thích:
    2
    Hic, đã 6 tháng rồi chưa được ra biển. Em cũng thích đi bộ trên biển lắm, rồi hòa mình vào làn sóng biển để cảm thấy mình nhỏ bé thế nào.
    Ở nhà thì được đi thường xuyên hơn vì biển ở ngay gần đấy, còn bên này chỗ em khá xa biển . Hy vọng là lại sắp được thấy biển hu hu hu.

Chia sẻ trang này