1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chúng Ta Viết Về Chúng Ta

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Tháng Năm' bởi MMDS, 18/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. alicela

    alicela Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/08/2001
    Bài viết:
    1.416
    Đã được thích:
    0
    Lâu lâu lắm rồi mới lại vào box, ko biết có ai còn nhớ iem ko ạ. Mọi người có vẻ xôm tụ quá nhỉ, DKGiang vẫn bị chê là ông cụ như ngày nào ...
    Chị Yến đã lấy anh Cá chép, hay thật ...
    Một thời, bây giờ thì ngồi đây vào gặm pizza hic hic ... Thôi, hôm nay iem quyết định nhịn măm măm một ngày để đóng góp cho quỹ T5. Hơi bé một tí nhưng mà ... tấm lòng mà hì hì ...
    Hẹn gặp lại ở Hà Nội dấu yêu ...
  2. botay

    botay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2003
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Thế ra em vẫn chưa về à, thế bao giờ về
  3. botay

    botay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2003
    Bài viết:
    87
    Đã được thích:
    0
    Thế ra em vẫn chưa về à, thế bao giờ về
  4. Hoa_moc_lan_new

    Hoa_moc_lan_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0
    Hãy cười,hãy nói,hãy giơ tay ra...và hãy hát!
    Một chiều như mọi chiều Chủ nhật của gần 2 năm...sắp qua,gần 17h,trời đã bớt xầm xì 1 chút và mưa cũng ngớt hẳn.Chẳng thấy còn hẹn nhau: "Voi Phục nhé!"nữa,nhưng đúng là mọi người vẫn qua VP để đợi nhau thật!.10 đồng chí mà đến hơn nửa là những gương mặt mới,và khá xíu2(...như Hml hồi mới vào vậy,),người còn lùm2 áo mưa,người lùm2 mũ đội đầu với mớ tóc còn ướt.Toàn thể nhìn hơi xộc xệch và...nhếch nhác 1 chút,nhứt là chị em chúng mình,thì chả phải "chị em Tháng Năm xinh,đẹp" đấy sao,,chị em chúng mình nhỉ!,thì phóng ngoài đường với cơn mưa rào mùa lũ mà...Còn nán đợi mọi người đến 17h hơn 1 chút,Tháng Năm thẳng hướng đến con đường làng nhỏ nằm giữa những ruộng lúa đang ngả vàng...
    Trời tạnh hẳn,nhưng mọi vật và mọi người nhìn vẫn ướt nước mưa.Sân làng nhiều chỗ ngập nước.Chiều nay có đoàn khách đến thăm,nên các em ăn cơm muộn hơn thường lệ.Và trong thời gian các em ăn cơm,Tháng Năm kéo nhau vào phòng các em chờ...Căn phòng nhỏ kê 4 chiếc giường đơn và mấy cái tủ cá nhân bé xíu còn đủ 1 khoảng giữa phòng làm sân khấu,các anh chị và các em-khán giả ngồi kín 4 chiếc giường,và mấy khán giả nữa còn chỉ được đứng ở ngoài cửa ngó vào...Căn phòng nhỏ ấm cúng hẳn lên với những tiếng hát,tiếng cười,và rộn rã hẳn lên với những tiếng vỗ tay theo nhịp hát...Những tiếng hát ngọng ngiụ và không tròn,rõ tiếng...những ánh mắt yêu thương...những tiếng cười vui và ấm áp...Chợt nhớ chương trình " Một trái tim-Một thế giới" hum CN nào đó,đến những loạt hình ảnh tư liệu về các đối tượng...Những gương mặt thân quen của BT III này,của làng Hữu nghị này.Nhìn các em trên truyền hình,sao lại thấy xúc động lạ...để reo lên:"Mấy đứa nhỏ của bọn con này!".Nếu như ko đến với Tháng Năm,nếu ko đến và kết bạn với các em,thì hẳn những gương mặt quen thân đó sẽ chỉ là những gương mặt xa lạ nào đó...Thật tốt khi các em được quan tâm đến như thế,khi những nụ cười của các em,tôi biết,là các em vui từ những trái tim nhỏ bé đang ấm lành những vết thương...
    Bước ra ngoài sân mới thấy cả khu làng rộng khiến cái vẻ ảm đạm của bầu trời xám càng thêm mênh mông,cũng rộn vang những câu ca lời hát...giống như khoảng trời nhỏ đang ngời sáng một màu hồng cam kia quá,và tôi,suýt xoa vì hơi nước lành lạnh,cũng thấy ấm hẳn!
    "Sao lại ngồi đây thế em,ko vào kia hát cùng mọi người?"..."Cái mũ của em",nhìn theo hướng cánh tay gầy và đen giơ lên chỉ,tôi thấy 1 cái mũ lưỡi trai ở tít trên ngọn cây."Uh,để chị lấy cho...xem nào..."Một cái cây khá dài rồi và cái tủ nhỏ cao đến 30 phân nữa mà vẫn không tới,cây khá cao và người cũng khá...lùn mà,đúng là "thảm" thật!May quá,ai đó...cao hơn đang đi tới,và cái mũ được lấy xuống dễ dàng.Bé mừng quá nhảy cả lên khi cầm cái mũ,và cười toe.
    "Sao Hải lại ngồi đây,vào trong kia đi!","Cháu ko vào đâu...cô ơi mai cô lại đến nhé!"..."làm thế nào h nhỉ,H nhất định ko chịu vào cứ ngồi bệt đây à,được rồi chị Ng cũng ngồi đây nhé! H hát đi!"..."Bà ơi bà cháu yêu bà lắm...","Bà ơi bà cháu yêu bà lắm...","nữa nào!","trường của em be bé...","hôm qua em tới trường..."..."Cô ơi cái mũ đẹp quá!","uh,mũ đẹp,H đội đẹp lắm,mình đi vào trong kia đi!",và H giơ bàn tay khẳng khiu ra nắm lấy 1 bàn tay đang chìa ra mời...
    "Sao lại ngồi đây,vào kia nhé!", em cúi2 mặt và vẫn ôm lấy thành...cầu thang."Sao nào,ko sao,đi vào với chị nào!",và em ôm chặt lấy cánh tay ...,nép2 vào người ...,và cứ kéo ... ngồi xuống với em."không sao,ngồi với chị đây này,còn chị phải ra ngoài nữa",...giúi tay em vào tay nhỏ H ngay bên cạnh.Nhỏ H nhìn em cười,và hỏi:"Em tên là gì?"...uh "ngày xưa làm quen với các em" của những thành viên mới có lẽ luôn được bắt đầu như thế!
    Trời nhá nhem tối,những giọng ca vẫn say sưa...nhưng, rồi thì cũng đến lúc phải Chào tạm biệt các em...Rồi lại vẫn gặp các em trong những buổi chiều muộn như mọi lần thôi,nhưng các anh các chị và các em...ai cũng thấy bịn rịn và quyến luyến quá..."Các anh chị về nhé!",những bàn tay giơ lên vẫy chào và đến lúc cuối cùng vẫn sáng ngời những nụ cười trong khoảng không gian mờ2...thế là đành chia tay,nhưng luôn là để háo hức và sẵn sàng cho những lần hội ngộ.
    Vâng,hãy cười,hãy nói,hãy giơ tay ra và hãy hát!!!sẽ thấy sự diệu kì như phép thuật của cây đũa thần,bạn có tin không!?!^__^.
    Được Hoa moc lan sửa chữa / chuyển vào 10:40 ngày 15/06/2004
  5. Hoa_moc_lan_new

    Hoa_moc_lan_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0
    Hãy cười,hãy nói,hãy giơ tay ra...và hãy hát!
    Một chiều như mọi chiều Chủ nhật của gần 2 năm...sắp qua,gần 17h,trời đã bớt xầm xì 1 chút và mưa cũng ngớt hẳn.Chẳng thấy còn hẹn nhau: "Voi Phục nhé!"nữa,nhưng đúng là mọi người vẫn qua VP để đợi nhau thật!.10 đồng chí mà đến hơn nửa là những gương mặt mới,và khá xíu2(...như Hml hồi mới vào vậy,),người còn lùm2 áo mưa,người lùm2 mũ đội đầu với mớ tóc còn ướt.Toàn thể nhìn hơi xộc xệch và...nhếch nhác 1 chút,nhứt là chị em chúng mình,thì chả phải "chị em Tháng Năm xinh,đẹp" đấy sao,,chị em chúng mình nhỉ!,thì phóng ngoài đường với cơn mưa rào mùa lũ mà...Còn nán đợi mọi người đến 17h hơn 1 chút,Tháng Năm thẳng hướng đến con đường làng nhỏ nằm giữa những ruộng lúa đang ngả vàng...
    Trời tạnh hẳn,nhưng mọi vật và mọi người nhìn vẫn ướt nước mưa.Sân làng nhiều chỗ ngập nước.Chiều nay có đoàn khách đến thăm,nên các em ăn cơm muộn hơn thường lệ.Và trong thời gian các em ăn cơm,Tháng Năm kéo nhau vào phòng các em chờ...Căn phòng nhỏ kê 4 chiếc giường đơn và mấy cái tủ cá nhân bé xíu còn đủ 1 khoảng giữa phòng làm sân khấu,các anh chị và các em-khán giả ngồi kín 4 chiếc giường,và mấy khán giả nữa còn chỉ được đứng ở ngoài cửa ngó vào...Căn phòng nhỏ ấm cúng hẳn lên với những tiếng hát,tiếng cười,và rộn rã hẳn lên với những tiếng vỗ tay theo nhịp hát...Những tiếng hát ngọng ngiụ và không tròn,rõ tiếng...những ánh mắt yêu thương...những tiếng cười vui và ấm áp...Chợt nhớ chương trình " Một trái tim-Một thế giới" hum CN nào đó,đến những loạt hình ảnh tư liệu về các đối tượng...Những gương mặt thân quen của BT III này,của làng Hữu nghị này.Nhìn các em trên truyền hình,sao lại thấy xúc động lạ...để reo lên:"Mấy đứa nhỏ của bọn con này!".Nếu như ko đến với Tháng Năm,nếu ko đến và kết bạn với các em,thì hẳn những gương mặt quen thân đó sẽ chỉ là những gương mặt xa lạ nào đó...Thật tốt khi các em được quan tâm đến như thế,khi những nụ cười của các em,tôi biết,là các em vui từ những trái tim nhỏ bé đang ấm lành những vết thương...
    Bước ra ngoài sân mới thấy cả khu làng rộng khiến cái vẻ ảm đạm của bầu trời xám càng thêm mênh mông,cũng rộn vang những câu ca lời hát...giống như khoảng trời nhỏ đang ngời sáng một màu hồng cam kia quá,và tôi,suýt xoa vì hơi nước lành lạnh,cũng thấy ấm hẳn!
    "Sao lại ngồi đây thế em,ko vào kia hát cùng mọi người?"..."Cái mũ của em",nhìn theo hướng cánh tay gầy và đen giơ lên chỉ,tôi thấy 1 cái mũ lưỡi trai ở tít trên ngọn cây."Uh,để chị lấy cho...xem nào..."Một cái cây khá dài rồi và cái tủ nhỏ cao đến 30 phân nữa mà vẫn không tới,cây khá cao và người cũng khá...lùn mà,đúng là "thảm" thật!May quá,ai đó...cao hơn đang đi tới,và cái mũ được lấy xuống dễ dàng.Bé mừng quá nhảy cả lên khi cầm cái mũ,và cười toe.
    "Sao Hải lại ngồi đây,vào trong kia đi!","Cháu ko vào đâu...cô ơi mai cô lại đến nhé!"..."làm thế nào h nhỉ,H nhất định ko chịu vào cứ ngồi bệt đây à,được rồi chị Ng cũng ngồi đây nhé! H hát đi!"..."Bà ơi bà cháu yêu bà lắm...","Bà ơi bà cháu yêu bà lắm...","nữa nào!","trường của em be bé...","hôm qua em tới trường..."..."Cô ơi cái mũ đẹp quá!","uh,mũ đẹp,H đội đẹp lắm,mình đi vào trong kia đi!",và H giơ bàn tay khẳng khiu ra nắm lấy 1 bàn tay đang chìa ra mời...
    "Sao lại ngồi đây,vào kia nhé!", em cúi2 mặt và vẫn ôm lấy thành...cầu thang."Sao nào,ko sao,đi vào với chị nào!",và em ôm chặt lấy cánh tay ...,nép2 vào người ...,và cứ kéo ... ngồi xuống với em."không sao,ngồi với chị đây này,còn chị phải ra ngoài nữa",...giúi tay em vào tay nhỏ H ngay bên cạnh.Nhỏ H nhìn em cười,và hỏi:"Em tên là gì?"...uh "ngày xưa làm quen với các em" của những thành viên mới có lẽ luôn được bắt đầu như thế!
    Trời nhá nhem tối,những giọng ca vẫn say sưa...nhưng, rồi thì cũng đến lúc phải Chào tạm biệt các em...Rồi lại vẫn gặp các em trong những buổi chiều muộn như mọi lần thôi,nhưng các anh các chị và các em...ai cũng thấy bịn rịn và quyến luyến quá..."Các anh chị về nhé!",những bàn tay giơ lên vẫy chào và đến lúc cuối cùng vẫn sáng ngời những nụ cười trong khoảng không gian mờ2...thế là đành chia tay,nhưng luôn là để háo hức và sẵn sàng cho những lần hội ngộ.
    Vâng,hãy cười,hãy nói,hãy giơ tay ra và hãy hát!!!sẽ thấy sự diệu kì như phép thuật của cây đũa thần,bạn có tin không!?!^__^.
    Được Hoa moc lan sửa chữa / chuyển vào 10:40 ngày 15/06/2004
  6. alicela

    alicela Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/08/2001
    Bài viết:
    1.416
    Đã được thích:
    0
    xin phép Spam một tí ạ, botay là bác nào ạ ?
  7. alicela

    alicela Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/08/2001
    Bài viết:
    1.416
    Đã được thích:
    0
    xin phép Spam một tí ạ, botay là bác nào ạ ?
  8. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Ớ... Thế anh tưởng em đang ở Pháp... Thế em đang ở Ai Cập à?? Kể ra cả hai nơi cũng đều có tháp cả.
  9. Rce

    Rce Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/01/2001
    Bài viết:
    3.692
    Đã được thích:
    0
    Ớ... Thế anh tưởng em đang ở Pháp... Thế em đang ở Ai Cập à?? Kể ra cả hai nơi cũng đều có tháp cả.
  10. Hoa_moc_lan_new

    Hoa_moc_lan_new Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/02/2002
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0

    The power of the dream
    Written By:
    D. Foster, L. Thompson, Babyface
    Deep within each heart
    There lies a magic spark
    That lights the fire of our imagination
    And since the dawn of man
    The strenght of just "I can!"
    Has brought together people of all nations
    Therê?Ts nothing ordinary
    In the living of each day
    Therê?Ts a special part
    Every one of us will play
    Feel the flame forever burn
    Teaching lessons we must learn
    To bring us closer to the power of the dream
    As the world gives us its best
    To stand apart from all the rest
    It is the power of the dream that brings us here
    Your mind will take you far
    The rest is just pure heart
    You?Tll find your fate is all your own creation
    Every boy and girl
    As they come into this world
    They bring the gift of hope and inspiration
    Feel the flame forever burn
    Teaching lessons we must learn
    To bring us closer to the power of the dream
    The world unites in hope and peace
    We pray that it will always be
    It is the power of the dream that brings us here
    Therê?Ts so much strength in all of us
    Every woman child and man
    It?Ts the moment that you think you can?Tt
    You?Tll discover that you can
    Feel the flame forever burn
    Teaching lessons we must learn
    To bring us closer to the power of the dream
    The world unites in hope and peace
    We pray that it will always be
    It is the power of the dream that brings us here
    Feel the flame forever burn
    Teaching lessons we must learn
    To bring us closer to the power of the dream
    The world unites in hope and peace
    We pray that it will always be
    It is the power of the dream that brings us here
    The power of the dream
    The faith in things unseen
    The courage to embrace your fear
    No matter where you are
    To reach for your own star
    To realize the power of the dream

Chia sẻ trang này