1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chút kỷ niệm ngày xưa

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi minhkim, 12/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Chút kỷ niệm ngày xưa

    Đêm nằm nghe tiếng nước vỗ oàm oạp vào bờ, càng ngày con sông càng lở rộng hơn nhiều. Một vài chiếc xuồng câu toả ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu xuống mặt sông tạo nên những luồng ánh sáng loang loáng trên mặt nước. Tôi nhớ hồi còn nhỏ tôi vẫn thường trốn mẹ tắm sông vào những buổi trưa vắng, con nước trong veo và mát lạnh làm tôi mê mẫn quên cả lời mẹ dặn. Tuổi thơ rong chơi và thường hay giận dỗi, có hôm bị mẹ phát hiện kêu về và đánh đòn - gọi là răn cho nhớ - thế là tôi bỏ cả cơm chiều, đến tối Mẹ theo năn nỉ nhưng tôi vẫn một mực không thèm ăn dù bụng đói meo, đêm đó tôi ngủ không thẳng giấc mà cứ thao thức trằn trọc hoài mong sao trới mau sáng để tôi có thể ăn một cái gì đó.
    Ngày xưa . . . chao ôi là nhớ . . .
  2. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa, đã có một thời tôi từng nghĩ rằng : thành phố là thiên đường của tất cả. Bởi ở đó có tất cả sự tiện nghi mà ở quê không bao giờ có được. Thế nhưng tôi lại không biết rằng đó chỉ là sự cám dỗ đối với những đứa cạn nghĩ như tôi mà thôi. Bởi không có bất cứ thứ gì mà ta có thể có được một cách dễ dàng cả.
    Ngày xưa, tôi mê Mực tím, và cũng rất thích viết, thế nhưng tôi chỉ có niềm đam mê mà không có sự sáng tạo vì thế mà mãi mãi tôi cũng vẫn chỉ ấp ủ những gì tôi suy nghĩ mà thôi. Tôi cho rằng thành phố thì có nhiều cảm hứng để có thể viết nên truyện. Chứ có hay đâu ở đó chỉ có khói bụi và sự bon chen của cuộc sống.
    Bốn năm ĐH, tôi quen dần với cuộc sống thành phố và cũng có cái nhìn khác về nó. Những ngày ngược xuôi cùng với những người bạn đi tìm việc làm thêm, tôi mới thật sự thấm thía với những vất vả cực nhọc của ba má và các anh chị ở quê nhà đã lo lắng cho tôi. Những chiều trời mưa, nước giăng kín cả bầu trời, tôi lại thích lên tận lầu ba của trường để ngắm mưa và tìm hướng nhà mình. Nhưng sao những lúc như vậy tôi lại không có chút cảm xúc nào để viết nên những câu văn hay những vầng thơ nào cả. Tôi chỉ thấy lòng mình thật trống rỗng và buồn, một cảm giác buồn không tên và man mác. Những đêm không ngủ, nằm lắng nghe tiếng đêm của thành phố, nhưng chỉ có tiếng động cơ ồn ào, tiếng nhạc vọng lại từ các quán café hay nơi bán CD . . . Lúc ấy tôi mới hay, mình thật may mắn khi có một tuổi thơ nơi các miền quê yên lành và trong trẻo.
    Thành phố những ngày mưa buồn, nhớ nhà và nhớ quê da diết. Thèm một mùi hương mạ non thoang thoảng, nhưng chỉ có khói bụi và nắng gió. Thành phố rì rầm tiếng xe và inh ỏi tiếng còi không có rì rào tiếng gió và lao xao những nắng trên cao. Thành phố có những ô nhà vuông như những hộp đồ chơi của trẻ con, đường phố ngoằn ngoèo nhưng sạch sẽ vì được lát bằng bê tông chứ không lầy lội như những con đường quê. Thành phố có những con sông nước không bao giờ xanh mát, chỉ đen kịt một màu như vắt kiệt nỗi đau. Thành phố của sắc màu khi buông xuống màn đêm, của những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, của những sang ?" hèn cách biệt nhau. Không như quê mình chia sẻ những niềm đau, người dân quê thật thà và chân chất, không lọc lừa không dối gian nhau.
    Thành phố không có những chiều đi dọc trên con đê và lắng nghe gió hát. Không có cả những khung trời dịu mát, để thả hồn theo ngọn gió mơn man. Thành phố của những tất bật và lo toan, của dòng chảy cuộc đời như vòng xoay vô tận. Thành phố ồn ào tưởng chừng như bất tận thế nhưng vẫn còn những giây phút cô đơn.
  3. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ thì tôi không còn ngây thơ cho rằng thành phố là thiên đường nữa, và cũng không cảm thấy nó thơ mộng như trong mơ của ngày xưa. Thực tại cuộc sống với tất cả những gì mà tôi đã trãi qua, những buồn vui, những bài học mà mấy khi có được trong đời, những người bạn và tất cả mọi thứ xung quanh, đã làm cho tôi tỉnh ra giấc mộng của ngày xưa, để có thể sống thực hơn với những gì đang diễn ra. Và giờ đây tôi cũng đang lao vào vòng xoáy của cuộc sống nơi thành phố với một việc làm tương đối là ổn định. Tôi không còn mộng mơ như hồi tuổi còn mười tám, nhưng cũng không quá khép kín lòng mình để có thể thấy được mỗi ngày mình đang sống ở đây là mỗi ngày mình thực hiện một điều ước mà ngày xa xưa lắm mình vẫn thường hay mơ.
  4. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Đêm. Ngồi đọc lại những dòng mình đã viết cách nay nhiều năm mới thấy sao bây giờ mình khác quá. Không còn được những suy nghĩ vô tư và hồn nhiên như xưa nữa. Hình như cái ký ức về những miền quê cũng đang dần phai nhạt, thay vào đó là những rực rỡ đèn hoa của Saigon hoa lệ. Đi tìm lại mình của ngày xưa qua từng câu chữ của chính mình, có ai như tôi không nhỉ ?! Cái mà tôi gọi là "ngày xưa" ấy thật ra cũng đã xưa lắm đâu, mới hôm qua, hôm kia đây thôi. Vậy mà bây giờ mỗi giờ trôi qua tôi đã cho nó là xưa, là cũ lắm rồi a.
    Tôi đi tìm tôi
    Qua câu thơ một thời vụng dại
    Cánh diều ngày xưa xa ngái
    Bay trong ký ức tuổi thơ . . .
  5. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Tháng Tư. Cái nắng dường như cũng nóng hơn, không khí oi nồng như đang bị dồn nén. Suốt ngày ngồi trong phòng làm việc có máy điều hoà, nên chẳng biết cái nóng bên ngoài là thế nào. Chỉ đến cuối ngày, khi hoà cùng dòng người và xe cộ, mới cảm nhận được sự oi bức của cái nóng tháng Tư.
    Tháng Tư. Báo đài râm ran về tin tức tuyển sinh ĐH, vậy là một mùa thi lại đến. Buổi chiều lang thang trên con phố có ngôi trường mà ngày xưa mình đã bốn năm quen mặt, bồi hồi nhớ đến từng kỷ niệm, thoảng qua trong trí nhớ là bao hình ảnh gương mặt của bạn bè. Ngần ngại bước chân vào lại sân trường, nhìn từng bụi cây, hành lang, từng lớp học . . . nhớ đến chỗ ngồi thân quen mà ngày xưa nhóm bạn vẫn hay tụ tập với nhau cùng trò chuyện, tán gẫu sau mỗi giờ học đầy căng thẳng. Rồi thì cây Ngọc Lan với những bông hoa trắng muốt ngày xưa tôi hay hái cho vào hộp viết hay túi xách cho thơm, hay cây me già ở góc sân trường vẫn hay bị tụi bạn tuốt những chiếc lá non nhấm nháp vào những lúc ngắm mưa, để nghe vị chan chát, chua chua tan ra nơi đầu lưỡi. ... Và . .. . biết bao là kỷ niệm . .. biết bao là nỗi nhớ.
    Tháng Tư, rồi đến mùa hè. Vậy là hơn ba năm rồi tôi không còn có được cái cảm giác nôn nao khi nhìn thấy hoa phượng nở, nghe tiếng ve ngân. Thời gian bây giờ chỉ biết tính theo tháng và năm, thi thoảng lắm thì mới bất chợt nhớ đến mùa. Vòng xoay của thời gian và kế mưu siinh đã cuốn đi trong tôi phần nào đó cái mơ mộng của cô bé ngày xưa.
    " Ước gì cho thời gian trở lại . . . " tiếng hát vang lên từ đâu đó sao giống nỗi lòng tôi đến thế !!! Ôi những ngày xưa thân ái, bây giờ còn nơi đâu . . . ?!
  6. kiem_in_heart

    kiem_in_heart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/02/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Khi xưa háo hức phồn hoa
    Chân quê chập chững bước ra thị thành
    Ngày trôi-trôi hết ngỡ ngàng
    Đã quen sông kiếp lang thang xứ người
    Dửng dưng ra giữa chợ đời
    Chợt thèm ánh mắt nụ cười quê hương
    Tìm đâu bóng dáng người thương
    Chân trần nhớ lối qua vườn nhà ai
    Đêm đầy nguyệt quế bay bay
    Người còn chưa ngủ sao say giấc nồng
    Lững lơ trăng với mênh mông
    Ngỡ như bóng mẹ chờ trông con về
    Dang tay hứng lá bồ đề
    Mong ngườt tha thứ.... ngày về xa xăm...

    Ở đây quen với âm thầm
    Vẳng nghe tiếng dế thấy lòng nhớ quê


  7. elead

    elead Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2003
    Bài viết:
    713
    Đã được thích:
    0
    Nhớ pháo tết Hà Nội


    Được elead sửa chữa / chuyển vào 16:24 ngày 22/04/2004
  8. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0
    Bác elead tìm đâu ra cái hình đầy xác pháo thế, làm em nhớ về những ngày xưa . .. xa lắm quá bác ạ. Nhớ tiếng pháo đì đùng mỗi khi Tết đến, nhớ cái mùi thơm thơm nồng nồng lẫn trong mùi pháo với mùi nhang trầm. Giá mà một lần nữa nghe lại tiếng pháo nổ giòn tan, nhìn xác pháo tung lên đầy trời rồi tả tơi rơi xuống, chắc là thú vị lắm nhỉ ?!. Ôi, lại nhớ những ngày xưa . ..
  9. giotmuathu

    giotmuathu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    1.956
    Đã được thích:
    0
    Nghe nói năm sau Làng hoa Nhật Tân không còn nữa, cũng may tết năm ngoái papa đã kịp chụp ?
    [​IMG]
    Mà ấn tượng nhất là 1 cụ bà, nhìn rất đẹp lão. Thế mà khi xin phép để đc chụp vườn đào thì bà lại nói toàn 1 thứ tiếng rất chi là kinh dị, đại ý là cứ chụp vườn nhà cụ mà chẳng bao giờ thấy cho lên báo cả (?). Chả nhẽ việc nói tục, nói bậy đã thành 1 cái nếp, cắm rễ sâu vào phong cách người Hà Nội ???
  10. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0

    Tôi thương mùa hạ con ve nhỏ
    Gọi bạn nơi xa hút nẻo về
    Một chiều thấy phượng bừng trước ngõ
    Chạnh lòng mình nhớ bạn mình ghê !!!

Chia sẻ trang này