1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chút... tản mạn...

Chủ đề trong 'Quảng Ngãi' bởi thienansongtra, 19/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Thongocmummim

    Thongocmummim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    4.162
    Đã được thích:
    0

    Hnay đi đươ?ng gặp ngta bán bánh tét. Bánh chưng thi? rất săfn nhg bánh tét thi? ít gặp lắm. Thế ma? hnay lại gặp :(

    Lúc trước, tết hay được mama cu?a 1 ng bạn cho bánh tét lắm. Em Kg ăn thịt mơf nên bánh cu?a em toa?n thịt nạc thôi ah. Du? kg có cái vị béo ngậy cu?a thịt mơf nhg bánh cu?a em lại rất bu?i vi? nhiê?u đậu xanh, bu?i mu?i vị thịt nạc . Em thích bánh có nhiê?u đậu xanh ma?. Mu?i đâu xanh rất bu?i, rất thơm lại thêm mu?i lá chuối nưfa chứ. Bánh mới nên mu?i lá co?n rất thơm. Bánh ơ? quê gói nên cái mu?i sef khác với mu?i bánh công nghiệp ha?ng loạt ma? ngta bán. Cứ khoa?ng 6 7h tối nga?y 30 tết thế na?o bạn em cufng mang bánh qua cho em. Khô? thân, vư?a ơ? quê xuống la? mang bánh đến cho em luôn đó . Chi? có bác ấy gói bánh cho em thôi...... Vậy nên ngày 30 tết nếu có muốn đi đâu thì cũng chú ý h bạn sẽ ghé nhà cho bánh tét......

    Hnay bạn ấy cufng lại lập lại câu ho?i quen thuộc: H ăn bánh tét kg ne?? . Nhưng bánh năm nay kg fa?i do bác gói nưfa. Em vư?a đi Sin được 1 2 tháng thi? bác qua đơ?i. Nghe xong ma? ca?m thấy ba?ng hoa?ng hết ca? ngươ?i. Nghe bạn em khóc khi call cho em báo tin ma? em kg thế tin nô?i. Em đaf đứng lặng ng ma? kg biết nói gi? với bạn. Mọi lơ?i nói lúc đó chi? sáo rôfng thôi. Em là ng ghét cái j sách vở chứ hoàn toàn kg fải thực tâm ng nói nghĩ thế mà. Lúc đó, em ca?m nhận được bạn cufng đang trafi qua nhưfng gi? ma? em đaf trafi qua chưa đâ?y 1 nă?m trước. Em ca?m thấy được nô?i đau cu?a bạn......... Ca?m nhận được hết ..

    Em với bạn la? 2 đứa được ưu tiên nhưfng chiếc bánh đặc biệt nhất trong nô?i bánh cu?a bác. Ti?nh ca?m lắm.....Thế ma? h đây.....

    Cái tết đâ?u tiên bạn kg được ăn bánh cu?a Mẹ ưu ái gói cho con trai Út cufng như em cái tết năm ấy lâ?n đâ?u tiên em kg được Bố rư?a xe giu?m, kg được Bố chúc tết, kg được Bố li? xi? va?o giao thư?a........kg được Bố ưu tiên cho rất nhiê?u quyê?n lợi cu?a con gái Út......Kg được Bố ưu ái nhươ?ng khi chơi ba?i va?o dịp tết nưfa vi? em đánh ba?i kg gio?i lắm ma? lại hay ăn gian nữa .......

    Nhanh thật, mới đây ma? đaf 2 năm trôi qua rô?i. Nhiê?u biến cố, nhiê?u sự kiện trong 2 năm sef giúp cho ngta trươ?ng tha?nh hơn....

    Mu?a xuân đang vê?, mu?a xuan đang gof cư?a tư?ng nha? rô?i. ...Một mu?a xuân nhiê?u hanh phúc đến với mọi ngươ?i !
    Mọi cái rồi sẽ được thời gian hàn gắn, bạn nhỉ !?

    Được thongocmummim sửa chữa / chuyển vào 00:28 ngày 13/02/2007
  2. meoconluoi

    meoconluoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2004
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Lúc bé, cứ tưởng khi lớn lên thì mình sẽ kiên cường hơn rất nhiều, nhưng giờ mới biết càng lớn hình như mình càng yếu đuối hơn rất nhiều. Lúc bé, bị Ba đánh đòn chẳng bao giờ khóc, vậy mà giờ Ba chỉ trách nhẹ một chút nước mắt đã chực trào ra.
    Từ bé giờ, hình như chưa bao giờ mình làm được điều gì Ba mong muốn. Lúc bé, Ba muốn mình đi lên thì mình lại đi xuống. Mình thi ĐH, Ba muốn mình thi ở ĐN cho gần nhà thì mình vào tận SG. Ba muốn mình thi SP thì mình lại vào KHTN. Ra trường, Ba muốn mình về nhà làm cho gần nhà đỡ vất vả thì mình lại cứ bon chen ở SG này. Ngày tết, Ba muốn con cái về nhà sum họp thì mình lại cuốn vào công việc, quên cả lời hứa với Ba sẽ về đón năm mới cùng gđ. Ừm, Ba gọi mình là con bé bướng bỉnh chẳng sai chút nào.
    28 tết, chiều muộn! Tự nhiên mình ngán ngẩm công việc đến tận cổ. Vp vắng tanh, chỉ có mỗi mình lủi thủi, tẩn mẩn làm cho xong. Lại tủi thân sao mình vất vả quá. Ra khỏi vp về nhà, đói, nhà ngày tết chẳng có gì ăn... chỉ muốn lăn ra ngủ!
    SG ngày tết, vắng người, vắng xe, vắng khói, vắng bụi, vắng cái nóng nực ồn ào vốn có của ngày thường. Tự nhiên mình lại thấy quạnh quẽ thế nào ấy, dù phố ngày tết rực rỡ hơn, lộng lẫy hơn rất nhiều. Ừm, có lẽ mọi cái chỉ từ lòng mình mà ra.
    Chỉ còn vài tiếng nữa là giao thừa, là năm cũ trôi qua. Một năm buồn và vui đan xen nhau...
    Năm của những mệt nhoài công việc, mình đã làm việc rất chăm chỉ, dù cuối năm lại... nghèo hơn mọi năm rất nhiều, nhưng mình vẫn tin năm mới mình sẽ khá hơn. Mình đang ôm ấp vài kế hoạch, hoài bão cho công việc, mình sẽ cố gắng thực hiện và làm thật tốt trong năm mới.
    Năm của những lo toan cho gđ. Có lẽ đây là năm mình đã lo được nhiều việc cho ở nhà và những ngày cuối năm, mình đã làm được một việc rất có ý nghĩa với BaMe. Có lẽ đó là niềm vui lớn nhất trong năm. Năm nay, mình sẽ cố gắng giữ lời hứa với nhóc H, sẽ giúp nó thực hiện ước mơ, dù để làm được điều này mình sẽ tốn một số xiền đáng kể. Nhưng mình sẽ rất vui đấy.
    Năm mình đã chia sẻ được rất nhiều niềm vui và cả những nỗi buồn với bạn bè, những người bạn mà mình vô cùng yêu thương. Mình cũng đã kịp làm quen với vài người bạn mới, ngắn thôi, nhưng đủ để mình gọi họ là BẠN. Bạn bè, luôn làm cho mình tự hào mình luôn là người "giàu có".
    Có ai đấy hỏi mình bao giờ thì happy end đây? Mình cũng kg biết nữa... Chỉ có mỗi việc này là mình đành "phó thác" cho ông Trời.
    Năm cũ khép lại, mở ra một năm mới đầy hy vọng...
  3. tast

    tast Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2005
    Bài viết:
    1.365
    Đã được thích:
    0
    Năm nào cũng thế, ngày 30 tết điện thoại không ngừng rung đến hết mùng 3. Rất nhiều tin nhắn chúc tết từ bạn bè, đồng nghiệp và người thân.
    Hồi trước, mỗi lần nhận được một tin nhắn chúc tết, lòng mình thấy vui vui lạ. Còn bây giờ, có quá nhiều những tin nhắn được fwd từ người này sang người khác. Hình như thời buổi này người ta không có thời gian nghĩ ra những câu chúc của riêng mình nên copy lại của người khác và gửi đi - cho có với người ta, cho xong nghĩa vụ với ai đó. Thì nội dung hóm hỉnh và vui. Thì ít ra người ta cũng nhớ đến mình (chẳng biết có nhớ thật không nhỉ? Hay người ta cứ gởi đại nguyên cái list í) Nhưng cùng một nội dung mà nhận được từ nhiều người khác nhau, làm mình thấy ghét quá, ghét những câu chữ vô hồn. Có vài người bạn thân cũng vậy, mình đâu cần những lời hoa mỹ, bóng bẩy... vậy mà... mình thất vọng ghê...
    Đầu năm, gặp nhau mọi người ai cũng chào nhau bằng câu "Chúc nừng năm mới" và rồi "Tết thế nào, có vui không?" Chẳng lẽ ngôn ngữ Việt Nam của mình chỉ có chừng đó để hỏi thăm nhau sao? Dù rằng mặt ai cũng tươi như hoa, nụ cười luôn thường trực trên môi những sao lòng mình vẫn nghe xa lạ, khách sáo và cảm giác trống rỗng... Thì mình cũng thế thôi có hơn được ai đâu, cũng chỉ chừng đó câu hỏi - xã giao và sáo rỗng.
    Tự nhiên lại nhớ đến một người bạn, suốt ngày toàn nói với mình những câu... đáng ghét, nhưng sao mình lại cảm nhận được sự yêu thương, quan tâm chân thành đằng sao những câu nói ấy...
  4. meoconluoi

    meoconluoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2004
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Rồi một chiều, bỗng dưng buồn nản, ta lang thang khắp chốn tình đời, bóng phiêu diêu, tình yêu mờ mịt. Bến bờ em xa tít tự bao giờ...
    Có một chiều, ta chợt xa nhau... trong cơn đau, trong tiếng nấc nghẹn ngào.Có một chiều, ai ngồi bên ai, tay trong tay mơ đến bến bờ...
    Rồi một ngày, ta chợt nhận ra ta... ta lang thang khắp chốn không nhà, rồi một ngày ta chợt buồn ta, bao tan hoang... bóng dáng nhạt nhòa.
    Rồi một ngày ở trên đường xa, ta dang tay đếm những vô hình...

  5. muon_mang78

    muon_mang78 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/08/2005
    Bài viết:
    69
    Đã được thích:
    0
    Khi chưa xa nhà, chiều nào tôi cũng nhìn mặt trời lặn, mặt trời nhìn từ góc sân nhà tôi to như cái tràn lớn, đỏ ối, khuất dần sau núi, những lúc ấy tôi hay cầu nguyện cho những điều ước của tôi sẽ trở thành hiện thực. Ước mơ trẻ con thì nhiều lắm từ điều không tưởng như có một ngày bỗng dưng chiếc xe tốc hành đang chạy sẽ thắng kít lại trước nhà tôi và người bạn học chung năm cấp 01 mà tôi rất thân sẽ bước xuống cười toe với tôi hay chuyện "người lớn" như sau này tôi sẽ không bị ... ế chồng (lý do tôi ước như vậy vì hay bị mẹ la đại lọai là cứ đụng đâu đổ bể đó như tôi thì lớn lên chỉ có nước ế thôi!)... Lớn lên một chút tôi lại có những ước mơ dễ thương, lãng mạn của tuổi mới lớn. Phải kể thêm một chút với các bạn là mặt trời lặn ở xứ núi rất muộn thêm với cái lành lạnh của thời tiết cuối ngày (dù cho ban ngày có nóng như thiêu thì tối vẫn lạnh) làm cho tôi có cảm giác rất lạ, cảm giác của đưa tiễn, của xa vắng, cảm giác hòai niệm, nhưng lúc ấy có lẽ còn nhỏ, chưa có nhiều điều đã trải nghiệm để nhìn lại nên tôi mới ước!
    Lâu rồi, tôi mới lại được ngắm mặt trời lặn, cảnh cũ vẫn thế, mặt trời vẫn đỏ ối, khuất dần sau núi... Nhưng tôi bây giờ không còn ước mơ viễn vông như xưa, Tôi hôm nay đã được cuộc sống dạy cho nhiều thứ, rằng nếu muốn gặp lại bạn cũ thì phải tìm gặp bạn, rằng chưa hẳn trao trọn con tim cho một người nào đó là bạn được yêu thương lại, rằng nụ cười rạng rỡ và lời thăm hỏi rối rít không có nghĩa là sự chân tình ....
  6. Vic_PTN

    Vic_PTN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2005
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Dịu dàng và nhẹ nhàng cái không khí nắng và gió của quê nhà ... yêu nhiều lắm cái quê nhà ...
  7. Thongocmummim

    Thongocmummim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2004
    Bài viết:
    4.162
    Đã được thích:
    0
    "Nhưng người cúp máy sau, thường cảm thấy nuối tiếc, như vừa để tuột mất một điều gì." Cô gái hơi run run giọng. "Vì vậy, anh thà nhận sự mất mát đó, chỉ cần em vui là đủ." Cô gái không kìm nổi mình, bật khóc, những giọt nước mắt nóng hổi thấm đẫm cả vùng kí ức tình yêu thuở nào. Cuối cùng, cô cũng hiểu ra rằng, người không đủ kiên nhẫn để nghe cô nói hết câu cuối cùng, không phải là người mà cả đời này cô mong đợi. Hoá ra, tình yêu đôi khi thật giản đơn, chỉ một chút đợi chờ, đã có thể nói lên tất cả.
  8. meoconluoi

    meoconluoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/12/2004
    Bài viết:
    257
    Đã được thích:
    0
    Tôi lười!
    Đó là điều tôi chẳng thể nào chối cãi được. Dạo này, cực kỳ lười.
    Chẳng biết từ bao giờ? Có lẽ là từ mùa đông trước, buổi sáng, tôi không còn thói quen dậy thật sớm, loanh quanh đi bộ, hít thở không khí trong lành của buổi sớm mai, thong dong suy nghĩ những gì đã qua, những kế hoạch, dự định của hôm nay và ngày mai.
    Buổi tối, tôi lười ngồi mày mò tìm tài liệu cho công việc, lười luôn cả việc ngồi gõ lóc cóc những suy nghĩ, công việc sau một ngày. Lười cả việc đi ra ngoài hẹn hò, gặp gỡ, gọi điện, email hỏi thăm một ai đấy.
    Sáng nay, khi cầm lại cái hồ sơ đi N. của năm trước, tôi tần ngần với một chút hối tiếc... Tôi gom lại, bỏ vào chiếc rương gỗ cũ kỹ rồi khóa chặt lại. Cái gì đã qua, tôi không muốn mình ngoái đầu quay trở lại nữa.
    Chỉ mới đây thôi, tôi đã kết thúc một năm với bao nhiêu hoài bão, dự định sẽ cố gắng từng bước thực hiện trong năm mới. Bạn bè nói tôi tham lam, anh không muốn tôi vất vả và bs, ông đã khuyên tôi nên thay đổi công việc để tốt cho sk của mình hơn. Tôi đã mở đầu một năm xem ra... không được suôn sẻ lắm.
    Tôi đã mất vài ngày để buồn, để thất vọng...
    Sáng nay, khi tôi thật khó khăn để thức dậy lúc 5h và thong dong đi bộ... Tôi vừa đi vừa suy nghĩ, tất cả những kế hoạch tôi muốn thực hiện, suy cho cùng cũng là để tôi khẳng định mình, để tôi có được niềm vui mỗi ngày, để tôi có được cuộc sống thật tốt đẹp...
    Mùa xuân làm nên đời người, đời người ngắn hay dài là do cách mình thưởng thức cuộc sống.
    Còn chần chừ gì nữa! Tôi sẽ bắt đầu bằng việc thức dậy sớm và tận hưởng mỗi sớm mai. Vì tôi là người tham lam, tôi muốn mỗi ngày của mình sẽ dài hơn một chút...
    Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
    Ta có thêm ngày nữa để yêu thương...

  9. hoavang_motdoa

    hoavang_motdoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2006
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Mệt nhòai với công việc , lúc này là lúc ta nổ lực hết mình để mọi việc ổn định . Đi làm từ sáng đến tối khuya mới về nhà,mệt mỏi chỉ muốn lăn ra ngủ. Ta không buồn nói chuyện với ai trong nhà,không buồn xem TV . Chỉ việc với tay lên đâu nằm , vặn nhỏ chiếc radio để nghe chương trình ca nhạc bất kể nào đó. Thói quen nghe Radio vẫn còn trong ta dù có MP3,đầu đĩa ....đủ kỉêu . Ta thấy thương bản thân mình bao nhiêu thì lại thương anh bấy nhiêu , anh ân cần chăm sóc ta như đứa trẻ lên ba, anh biết ta rất mệt với công việc nên mọi thứ điều chìêu ý ta, anh bỏ chương trình phim hay trên kênh HBO hay Star Movie để vỗ về giấc ngủ cho ta, đi làm trước ta anh không quên hẹn giờ lại cho ta vì sợ ta dậy trễ giờ làm . Không biết nếu không có anh lúc lày liệu ta có vượt qua những khó khăn này không ? Ta vẫn còn những người bạn , họ thật sự là bạn của ta ,họ có mặt và dõi theo những chặng đương ta đã và đang đi qua.
    Ta thấy mình thật may mắn và hạnh phúc , những lúc gập ghềnh như thế này ta mới hiểu được giá trị đích thực của cuộc sống .

  10. sunrose

    sunrose Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2005
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm nay lòng thấy nôn nao lạ, cảm giác mới cứ mãi trong lòng. Điều mới đến, làm ta hồi hộp, một sự thay đổi hòa vào nhịp sống hiện tại, lo lắng và vui mừng. Cảm giác cứ mãi ở trong ta....
     
     

Chia sẻ trang này