1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chút tình gửi nắng

Chủ đề trong '1980 - Hội Khỉ Sài Gòn' bởi boysaigon, 03/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Gửi mùa thu,
    Vậy là cuối năm nay, "tình địch" của em sẽ "theo chồng bỏ cuộc chơi". Anh hy vọng là em sẽ về VN kịp để cùng đi với anh ra Đà Nẵng dự đám cưới cô ấy. Cô ấy có mời cả em, và rất mong em có mặt để chứng minh cái "tình yêu" mà em hay nhắc đến chỉ là do em cảm nhận mà thôi. Cô ấy xem anh như anh trai, và xem em như 1 người bạn... dễ thương mà hay... ghen.
    Sáng nay, anh lại thức giấc và ra sân tập thể dục cạnh bụi tường vy trong sân nhà. Sau mấy trận mưa, từng chuỗi hoa trắng muốt nở rộ, càng làm anh nhớ đến em. Giờ này, ở cách VN 3 tiếng đồng hồ, em có còn nhớ đến bụi tường vy?
    Sáng nay trời nắng đẹp
    Anh vô tình nhớ đến góc vườn nhà
    Nơi ấy đã từng có em
    Còn nay chỉ là cây sen đá.
    Sáng nay trời se lạnh
    Anh nằm cuộn tròn trong chăn
    Thầm mong em đến thăm anh
    Và mang theo ít nắng.
    Sáng nay anh uể oải
    Nhìn vào gương để thấy mình xấu xí
    Ích kỷ làm sao, hay anh khờ dại
    Vì đã không cản bước em đi.
    Sáng nay anh thấy nhớ em
    Nhớ như chưa bao giờ anh nhớ
    Anh muốn chạy ngay đến bên em
    Nhưng anh đã không làm như thế?
    Vì dù sao, em cũng đã rất xa!!!

  2. gaunhoibong

    gaunhoibong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2003
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Dù không biết người viết có ẩn ý gì trong đó , nhưng vừa đọc vừa nghỉ , ước gì có ai đó cũng viết như thế cho mình ............
    Số hẩm hiu ..........................
  3. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn gaunhoibong, nếu bạn thích, bài thơ trên mình gửi tặng bạn.
  4. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Bạn mến, mình biết bạn sẽ ko bao giờ vào đây để đọc những dòng chữ này , mình cũng ko đủ can đảm viết trong 80F - ngôi nhà thân yêu của mình trên mạng bởi có nhiều người biết mình, mình cũng ko muốn viết thêm trên những trang nhật ký vốn đã dằng dặc chữ.Mình quá mệt mỏi...Có lẽ mình sẽ giữ trong lòng nếu ko vô tình đọc đc Topic này. Mà hình như mình cũng lạc đề so với ý định ban đầu của người lập ra Topic này nhưng mình vẫn muốn mượn nơi này để viết ra lời xin lỗi chân thành nhất với bạn.
    Chắc bạn sẽ ngạc nhiên vì sao mình lại viết trên mạng phải ko vì từ trước đến nay mình vẫn nói với bạn rằng : Internet ko phải là nơi để bộc lộ tình cảm riêng tư.Bao nhiêu lần mình tự hỏi Tại sao mọi người lại dễ dàng nói chuyện tình cảm cá nhân của mình như thế. Mình chưa bao giờ nghĩ rằng có ngày mình lại ngồi đây để viết những dòng chữ này cho bạn. Bạn sẽ ko bao giờ ngờ rằng mình sẽ viết phải ko ?
    Mình đã sai rồi, mình đã quá nóng nẩy . Trước khi tất cả đc sáng tỏ mình đã nghi ngờ và mất niềm tin nơi bạn. Điều đó làm mình đau đớn ,dằn vặt . Mình ko thể tin đc bạn lại là 1 con người như thế, nhưng mọi cái đều chống lại bạn. Mình ko đổ lỗi cho hoàn cảnh, mình đã sai và mình thực sự đã ko có niềm tin sâu sắc nơi bạn . Bạn là người tốt và mình biết bạn ko định chứng minh điều đó nhưng vì mình bạn đã phải ..............
    Mình đã làm bạn tổn thương, mình đã đánh vào lòng tự trọng của bạn. Với bản tính của bạn bao năm qua , mình nghĩ chúng ta sẽ ko thể là bạn bè của nhau nữa. Mình vẫn nói dứt khoát và cứng cỏi như thế nhưng bạn biết ko mình thực sự đau đớn lắm. Mình ko biết sẽ ra sao khi những lúc bế tắc ko có bạn bên cạnh, ko đc nghe những lời động viên của bạn , ko đc nghe nụ cười thoải mái và vô tư nơi bạn để cảm thấy mình ko đơn độc và vững tin hơn. Bạn là chỗ dựa tinh thần cho mình, một người bạn mà mình vô cùng yêu mến và ngưỡng mộ. Nhưng những điều đó vẫn ko đủ để mình tin tưởng bạn ....
    Lần đầu tiên trong cuộc đời mình đã nghi ngờ bạn. Thời gian qua thật là mệt mỏi. Mình rã rời với những câu hỏi luôn quẩn quanh trong đầu : Bạn là người tốt hay xấu, bạn có phải là người như vậy ko . Người mà bao năm qua mình tin tưởng lại đi phản bội và chà đạp lên lòng tin của mình sao ? Cái cảm giác đó thật nặng nề. Mình ko thể làm đc việc gì cho ra hồn. Chỉ đến khi có người hỏi mình : " Sao dạo này ấy xanh thế , người gầy rộc đi " thì lúc đó mình mới giật mình xem lại bản thân.Hình như đã cả tháng nay mình ko nuốt nổi cơm, ăn ko thấy ngon miệng. Cứ đến bữa ăn bố mẹ mình lại phải vừa ăn vừa động viên như con trẻ. Bạn vẫn nói mình là tính trẻ con , sống vô tư hồn nhiên, thế mà giờ đây mình già như 1 bà cụ .
    Những điều đó có lẽ bạn ko biết . Bạn sẽ nghĩ rằng người HN thật đa nghi và thiếu rộng lượng phải ko .Nhưng nếu ở vào địa vị của mình bạn sẽ xử sự ra sao ? Tại sao bạn ko tin tưởng mình ngay từ đầu. Mình hiểu bạn là người làm việc gì cũng rất ít khi nói cho người khác nhưng chính sự kín đáo đó làm cho mình hiểu nhầm bạn , để rồi cuối cùng mọi việc được sáng tỏ thì cũng chính là lúc chúng ta ko thể thân thiện như trước kia.
    Hôm nay tâm sự với bạn mình ko có ý định thanh minh cho bản thân mình. Những gì mình đã nói cũng ko thể rút lại được. Mình sai rồi . Lỗi ở mình và mình chấp nhận .
    Mình thực sự xin lỗi , lời xin lỗi mình ko thể gặp mặt trực tiếp và nói với bạn được dù mình thực sự mong muốn được làm điều đó. Mình ko đủ can đảm để gặp mặt hay nói chuyện điện thoại với bạn.
    Điều này có lẽ bạn ko biết. Mình đã hết nghi ngờ bạn từ hôm bạn nhắn tin gửi địa chỉ cho minh. Niềm tin về bạn đã đc củng cố tuyệt đối.Mình biết bạn ko thể bịa ra 1 chuyện trọng đại như thế nhưng mình chưa qua ngay đc vì mình quá mệt sau 1 thời gian bị suy nhược và 1 người bạn ra đi mãi mãi. Sau đó mình đã qua gặp chi L nhưng mình đến ko phải với mục đích như bạn nghĩ đâu. Mình thực sự chỉ đến để thăm hỏi thôi và mong rằng bọn mình sẽ trở thành bạn bè. Nhưng mình ko muốn nói điều này cho bạn . Mình biết nếu ko bị ép đến cùng thì bạn sẽ ko nói ra địa chỉ và mình cũng thế ...
    Mình và bạn hiện giờ đã có khoảng cách. Mình ko biết nó có thể gần lại hay sẽ mãi mãi cách xa nhưng mình vẫn muốn cảm ơn bạn. Cảm ơn thật nhiều vì mình đã quen bạn. Gặp được bạn là may mắn cho mình. Cảm ơn bạn vì bạn là người bạn tốt của mình, là chỗ dựa tinh thần của mình, cảm ơn bạn đã cho mình tin rằng : Cuộc đời vẫn có nhiều người tốt để mình sống nhân ái hơn, có niềm tin vào con người.Có lẽ bạn ko tin nhưng từ đầu đến cuối mình vẫn luôn hi vọng :" Mình đã sai", Bởi mình ko muốn tin mọi điều mình nghi ngờ là sự thật.
    Từ tận đáy lòng mình mong bạn hạnh phúc và thành đạt trong cuộc sống. Nếu những lời của mình khiến bạn tổn thương và giận dữ thì mong bạn hãy quên đi nhé . Tạm biệt bạn mến yêu.
  5. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cầu mong cho bạn luôn được bình yên!
  6. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bạn , song điều này mình thấy bạn cũng phải cố gắng làm đc nhé. Đọc Topic của bạn, mình thấy bạn có nhiều tâm sự quá. Mà như thế thì ko tốt đâu. Cố gắng nhé.
  7. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Bạn ơi, tâm sự thì ai maàkhông có? Chỉ là người ít người nhiều mà thôi. Mình viết trong topic này cũng chỉ muốn lòng mình có thêm chút bình yên, và cùng mọi người có 1 không gian tĩnh lặng.
    Cùng chia sẻ thì nỗi buồn cũng vơi đi ít nhiều thôi mà.
  8. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Sao bạn ko tìm 1 người bạn thật thân thiết với mình để chia sẻ nỗi lòng.Internet dù sao cũng là 1 thế giới mở , ko phải của riêng mình. Nói với bạn bè mình sẽ nhẹ nhàng hơn , và có người thật sự hiểu mình.
    Nhưng có lẽ với bạn, internet rất thân quen và gần gũi. Đây cũng có thể là nơi 2 bạn trao gửi tâm tình nên bạn dễ dàng bộc lộ bản thân cũng như chuyện tình cảm. Mình hi vọng trong thế giới Net rộng lớn và ảo này bạn sẽ thật sự được chia sẻ. Cuộc sống muôn mầu , tìm đc niềm vui đích thực ở bất kỳ nơi nào cũng là đáng quý cả.
  9. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Mình có rất nhiều bạn, và không ít là bạn thân. Mình luôn mở lòng với bạn bè và luôn chia sẻ với họ. Nhưng có những điều chúng ta chỉ có thể viết ra khi ở 1 mình, và có khi chỉ có thể viết lên forum như 1 sự bộc bạch mà chỉ mình hiểu, hoặc muốn mở rộng hơn nữa sự sẻ chia từ bạn bè 4 phương.
    Hiện tại mình cảm thấy thất vọng và chán nản vô cùng! Nhiều sực việc xảy ra đã làm mình căng thẳng. Đi làm về, mình chỉ muốn thật tim lặng để thấy mình vẫn còn 1 chút bình yên. Làm bạn thật sự lúc này chỉ là vài con khủng long trên màn hình vi tính, hoặc những con cá trong hồ. Chúng chỉ im lặng, có khi là đồng cảm, có khi chỉ vì chúng vốn thế. Mệt mỏi quá!
  10. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Đúng là có rất nhiều khi ta cảm thấy rất đơn độc , ko thể chia sẻ với ai nhưng ko muốn giữ mãi trong lòng. Nhất là khi đêm về , trong ko gian tĩnh lặng con người sẽ trút bỏ lớp vỏ bọc bên ngoài để quay trở về con người bên trong của mình. 1 con người vui nhộn , tếu táo bên ngoài mất đi, thay vào đó là con người sâu lắng, thiết tha , ân tình. Cái cảm giác đó có lẽ ai cũng có, vấn đề chúng ta thể hiện nó như thế nào mà thôi.
    Nói đc tâm sự của mình dù là ở trên mạng như cậu cũng là cách để cậu thấy lòng nhẹ nhõm hơn. Nhưng tớ hỏi thật nhé : có bao giờ khi đọc lại những dòng chữ này cậu cảm thấy mệt mỏi , buồn hơn ko ? Bởi vì bản thân tớ, nhiều khi xem lại Nhật ký của bản thân tớ thật sự cảm thấy mệt mỏi và luôn phải tìm cách để có đc trạng thái vui vẻ. Dù ko quen biết cậu nhưng tớ thật sự mong cậu sẽ có 1 cuộc sống thật vui tươi, ít ưu phiền.Chúng ta hãy sống ở thì hiện tại, đừng nhớ nhiều đến quá khứ và đừng lo nghĩ quá nhiều cho tương lai bạn nhé. Hãy cố gắng đem lại những niềm vui nho nhỏ cho mọi người cậu sẽ thấy cuộc sống có nhiều niềm vui, chia sẻ điều đó với những người cậu yêu quý và yêu quý cậu.Tớ tin là cậu sẽ thấy ấm áp.
    Cuối cùng tớ tặng cậu mấy câu thơ ngăn ngắn mà tớ rất thích :
    Trống vắng là khi lạc giữa đám đông
    Thiên hạ xôn xao líu lo cười nói
    Lòng chợt cô đơn âm thầm đá sỏi
    Vẩn vơ nỗi buồn ko thể nào quên.
    Cái cảm giác này có lẽ cả tớ và cậu đều có , nhưng mỗi khi đọc câu thơ này của Night ( 80F ) tớ lại tự nhủ bản thân :
    Đừng dừng lại khi còn tiếp tục đc
    Đừng đầu hàng khi bạn còn cơ hội để chiến thắng
    Đừng hết yêu khi bạn còn chút yêu thương
    Đừng thở dài hãy vươn vai mà sống
    Buồn dưới chân nhưng ánh nắng ở trên đầu
    Chắc là cậu cũng đã biết rồi nhưng tớ vẫn tặng cậu và chúc cậu: mạnh mẽ hơn, nghị lực hơn và hi vọng sẽ giúp cậu bớt ưu phiền trong những lúc khó khăn. Chúc vui !

Chia sẻ trang này