1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chút tình gửi nắng

Chủ đề trong '1980 - Hội Khỉ Sài Gòn' bởi boysaigon, 03/12/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cả bài hay nhất câu này! Viết hay đó Từ Minh "Mèo". He he he
  2. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    For Piggy...
    Đừng coi thường mưa nắng
    Nhất là mưa đầu mùa
    Nhỡ mà em bệnh nặng
    Mệt anh lắm biết chưa?
    Dù đi nắng hay mưa
    Cũng ô, dù đầy đủ!
    Để đêm về anh ngủ
    Cũng không thấy em ho...
    Ách xì...
  3. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Bạn mến, vậy là mình đã rời xa SG , bỏ lại sau lưng mọi buồn đau , dằn vặt. Ngày về HN sao nghe bước chân nặng . Những tình cảm thân thương của mọi người là món quà quý giá nhất trong những ngày mình ở đây . SG xa lạ và gần gũi biết bao. Bây giờ mình mới hiểu câu nói : "Bạn có thể yêu thương 1 mảnh đất mà bạn chưa từng đặt chân đến bởi đơn giản 1 điều ở đó có người mà bạn yêu thương". Mảnh đất này mình đã đến, đã đi qua những con đường , đã có những kỉ niệm đáng nhớ.Tất cả , tất cả in sâu trong trái tim mình . Nhưng chỉ thế thôi bạn nhỉ, những gì cần phải làm mình đã làm rồi. Thời gian thì vẫn cứ trôi, chúng ta thì vẫn cứ phải tiếp tục dấn bước . Những gì đã qua , đã qua sẽ chẳng bao giờ trở lại , Những gì đã còn ở lại sẽ chẳng bao giờ qua đi.
    3 ngày qua mình tất bật với bộn bề công việc.Về đây mình mới cảm nhận rõ ràng ý nghĩa những thời khắc đã qua khi mình đã xếp tất cả mọi việc lại để vui chơi và nghỉ ngơi. Dẫu rằng ko phải tất cả đều trọn vẹn với mình song mình vẫn thấy nó thật quý giá.Về đến HN mình lại bị cuốn theo dòng xoáy của công việc, của những lo toan đời thường , của những sức ép tâm lí. Đúng là dù mình có muốn dứt ra cũng ko đc, có những lúc rảnh rang nghĩ đến bạn lại thấy buồn .
    Bạn mến , những gì viết ra đc sẽ thấy nhẹ nhàng hơn. Nhưng mình đã lạm dụng điều đó quá nhiều rồi. Từ nay mình sẽ tạm biệt bạn, tạm biệt những buồn thương , tạm biệt cả Topic này nữa.
  4. keira6868

    keira6868 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2006
    Bài viết:
    1.361
    Đã được thích:
    0
    Cô ơi, sao cô viết buồn dzậy? Hy dzọng là cô sẽ cảm thấy dzui hơn khi nói ra những gì cần nói cô hén. Nhưng cô đừng bo bo xì topic này, thỉnh thỏn cô cứ dzô tâm sự hen cô.
    Chúc cô dzui! Trẻ như cô gái Hà Nội, khỏe như cô gái Hà Lan!
  5. hoahalan

    hoahalan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    420
    Đã được thích:
    0
    Nhìn ảnh nhóc là cô đã thấy nhóc thật là dễ thương rồi. Cảm ơn nhóc vì những lời chúc tốt đẹp.
  6. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn hoahalan đã khen nhóc đệ tử của boy. Nhưng cũng hy vọng hoahalan sẽ luôn vượt qua.
    keira: Học bài hè xong chưa con?
  7. boysaigon

    boysaigon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/03/2003
    Bài viết:
    10.485
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Thư Gửi Vợ Tương Lai
    Mình ôi,
    Anh biết giờ này ở đâu đó mình đang lẩm nhẩm ca bài "Đưa nhau tìm động hoa vàng" của bác Phạm Duy, anh biết là mình cũng đang dòm ngó sang cái bàn đối diện có 1 "bà" đồng nghiệp vừa mua cái áo mới - và mình quyết sẽ có nó bằng được trong nay mai, anh biết là trước đó mình cũng vừa nhỏn nhoẻn cùng mấy "bà" đồng nghiệp nửa ký chả lụa mà mình mới mua hồi trưa với ý định làm kỷ niệm 1 năm 2 đứa... sẽ yêu nhau, cũng như trước đó vào giờ trưa mình cùng 1 băng đồng nghiệp lội qua đường để ăn bún bò huế - bằng chứng là bây giờ trôi khóe răng mình vẫn còn vương 1 ít ớt tươi băm nhuyễn...
    Mình ôi, anh nhớ mình không chịu được. Anh nhớ mình như sư tử nhớ thịt tươi, như đười ươi nhớ chuối, chư chuột túi nhớ bia Foster, và như bia Tiger nhớ cục nước đá... Anh nhớ mình đến mức ngày anh quên ngủ, đêm anh quên ăn, thậm chí lúc uống bia anh cũng chả thèm nhớ kêu mồi, chỉ đến khi các cô phục vụ viên đem đến cho dĩa lạc rang thì anh ráng mà nhai, chứ anh nhớ mình khôn tả!
    Mình biết không? Suốt cả ngày hôm qua, buổi sáng anh không ăn vì nhớ mình. Buổi trưa anh nhớ mình đến quên ăn. Buổi chiều anh không ăn vì nhớ mình quá! Buổi tối anh thức trắng đêm vì anh... đói quá mình ạ.
    Anh có nghe thằng hàng xóm nó nói xấu vợ nó. Nghe mà phát ghét! Anh ghét nhất là nói xấu vợ đấy, nhưng nói xấu vợ nó thì không sao mình nhể? Chứ thử nó nói xấu vợ anh xem sao? Anh thách nó tìm ra điểm nào ở em mà xấu đấy! Anh còn chưa tìm ra thì làm sao nó tìm ra được? Cái thằng xấu xa hay nói xấu vợ ấy, có ngon thì sang nhà mình, anh quyết tâm sẽ... tranh luận với nó xem em xấu chỗ nào cho nó biết tay anh.
    Mình ôi, những lúc như thế này sao mà anh nhớ em phải biết! Bên phải anh là thau đồ tồn 1 tháng, bên trái anh là thau tô chén anh đã gom đủ 2 tuần. Trước mắt anh là ngôi nhà thiếu vắng bàn tay phụ nữ, mà hình như mấy tháng rồi anh chưa lau hay quét. Đêm qua anh còn viết tên em lên sàn nhà nữa đấy mình ạ! Vui phết! Nó làm anh nhớ đến lúc anh cùng em ngồi viết tên nhau trên cát ấy.
    Giờ này không biết mình còn chat chit trên net nữa hay không? Hay là đang đấu võ công tuyệt đỉnh với account Võ Lâm Truyền Kỳ mà mình chôm được của anh? Mình xấu quá, anh chơi mới level 10, vậy mà mình chôm xong rồi chơi đến 70 mà không chịu trả lại cho anh. Hic hic...
    Mà thôi, anh biết mình lười đọc lắm, nên anh chỉ viết ngắn gọn thế này thôi. Mình nhớ nhé, khi nào cưới xong thì đừng có như những gì anh viết nhé. Anh yêu mình lắm, nhưng nếu mình cũng như người anh viết trên đây thôi thì anh đành quay dzìa kiếp sống độc thân thôi.
    Yêu mình nhiều, hun hít âu iếm mình tí chút rồi anh đi uống bia tiếp đây. Buồn lắm, nhớ mình nên ngày nào anh cũng uống bia, mà... cái cô rót bia ấy cũng giông giống mình, nên đôi khi anh cũng... nắm tay cô í cho đỡ nhớ mình, mình ôi!
    Nhà tôi, tôi gọi là nhà
    Vợ tôi, tôi cũng gọi "nhà" đấy thôi!...
    P.S: Đem lại hàm răng trắng khỏe đến không ngờ!
  8. rain_maze

    rain_maze Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2005
    Bài viết:
    142
    Đã được thích:
    0
    Cô gái và Chàng trai
    Cô gái và Chàng trai chơi với nhau từ nhỏ, và khi lớn lên một chút, tình bạn của họ chuyển thành tình yêu, nhưng bố mẹ hai bên không đồng ý .
    Rồi Chàng trai nhận được một học bổng du lịch. Sợ tình yêu sẽ ảnh hưởng đến việc học của Chàng trai, bố mẹ cậu tìm đến Cô gái, yêu cầu cô tránh mặt Chàng trai. Nghĩ đến sự nghiệp của Chàng trai nên Cô gái đồng ý .
    Chàng trai cực kỳ suy sụp. Vài ngày sau, Cô gái nghe chị gái Chàng trai nói rằng cậu đã tới London.
    Nhiều tháng trôi qua, Cô gái không nhận được tin gì từ Chàng trai. Đôi khi, không chịu nổi nữa, cô gọi điện cho chị gái Chàng trai để hỏi thăm. Chị Chàng trai nói rằng cậu vẫn khỏe mạnh, học giỏi và đã có bạn gái mới.
    Cô gái cảm thấy mọi thứ như đều đảo lộn, dù biết đó là điều tốt nhất của Chàng trai. Cô cố quên Chàng trai, nhưng ko thể. Cô gái trở nên tuyệt vọng, mệt mỏi và hay khóc .
    Một đêm, khi Cô gái đang khóc, thì có tiếng chuông điện thoại. Đầu dây bên kia là tiếng của Chàng trai :
    - Cô bé, đừng khóc. Anh sắp về nhà rồi, chờ anh nhé !
    Chỉ được có thế, rồi Chàng trai vội vã gác điện thoại .
    Đêm hôm đó, Cô gái nằm mơ thấy Chàng trai. Họ gặp nhau ở khu công viên trước đây hai người thường đến chơi. Chàng trai nói rằng cậu rất vui được gặp lại Cô gái, rằng cậu không hề có bạn gái mới. Nhưng trước khi Cô gái kịp hỏi gì thì Chàng trai đã biến mất.
    Sáng hôm sau, Cô gái vội vã gọi điện cho chị của Chàng trai, kể lại mọi chuyện và hỏi có phải Chàng trai sắp về không .Chị gái Chàng trai chợt òa khóc:
    - Xin lỗi em, tất cả là do chị nói dối đấy. Em trai chị đã mất cách đây 6 tháng, nó bị tai nạn ô tô... Nó từng nói là nó không chịu được khi thấy em buồn ..... Chị đã nghĩ là có thể nói dối để em quên nó đi....
    Cho dù Cô gái khẳng định một ngàn lần rằng đêm hôm trước, Chàng trai đã thật sự gọi điện về cho cô, thì chị gái Chàng trai vẫn khăng khăng rằng đó chỉ là do cô tưởng tượng và sự thật là Chàng trai đã mất rồi .
    Nhưng Cô gái không tin. Cô tin rằng Chàng trai sẽ gọi điện lần nữa. Và đúng như thế, khoảng bằng giờ đêm trước, điện thoại reo. Cô gái nhấc máy ngay lập tức.
    Lần này, Chàng trai nói nhiều hơn, rằng cậu chưa bao giờ quên Cô gái, rằng cậu không ở cạnh Cô gái được, nhưng họ vẫn có thể nói chuyện qua điện thoại như vậy.
    - Anh đã sửa điện thoại rồi à ? - Mẹ Cô gái hỏi bố cô như vậy khi ông vừa bước vào nhà - Em thấy con gái nói chuyện điện thoại với ai đó suốt đêm hôm qua.
    - Em làm sao thế ? - Bố Cô gái lắc đầu khó hiểu - Anh đã sửa điện thoại đâu, máy vẫn hỏng mà !

    Câu chuyện thật buồn, nó nhắc chúng ta nếu chúng ta yêu thương một người, hãy biết trân trọng khi bạn còn có thể. Bởi không ai nói trước được tương lai, đừng bao giờ để mình phải hối hận vì mình đã không đủ quan tâm, không đủ yêu thương, hoặc không đủ can đảm để vượt qua những khó khăn, để giữ những gì mình yêu quý... Hãy gửi chuyện này cho những người bạn quan tâm, và nói với họ những gì bạn cảm thấy, nói với họ rằng bạn yêu quý họ đến mức nào.....


    .:: VnVista.com 4u (sưu tầm) ::.

  9. bagai

    bagai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    1.647
    Đã được thích:
    0
    lâu rồi ko bị thất tình :"> kekeke...
  10. 24h

    24h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.432
    Đã được thích:
    0

    Nếu có thể nói với anh... nó sẽ nói rằng... "anh làm tim nó nhảy loạn xạ... nó cần anh... muốn được anh ôm từ đằng sau... cảm giác như được che chở... như được bao bọc..." ko cần biết rằng anh có chấp nhận t/c của nó hay ko... nhưng nó vẫn luôn muốn nghĩ về anh...
    aaaaaaaaa điên mất thôiiiii [​IMG]
    [nick][nick]
    Được 24h sửa chữa / chuyển vào 01:04 ngày 11/09/2007

Chia sẻ trang này