1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện bằng lái - xe hơi - bảo hiểm ở Mỹ và kinh nghiệm mua bán

Chủ đề trong 'Mỹ (United States)' bởi giang_sooner, 29/06/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Bảo hiểm:
    Bảo hiểm ở Mỹ có nhiều loại và được bán bởi nhiều hãng. Bạn có thể so sánh giá của cùng loại bảo hiểm giữa các hãng khác nhau.
    -Bảo hiểm một chiều ( liability insurance) là loại bảo hiểm rẻ nhất. Nếu bạn mua xe cũ hoặc loại rẻ tiền nên mua loại này, loại này chỉ trả mức tối thiểu cho người bị hại trong tai nạn nếu bạn bị lỗi.
    - Bảo hiểm hai chiều( full cover): bao gồm cả đền bù sửa xe của bạn trong tai nạn kể cả bạn sai hoặc nếu xe bị đánh cắp cũng được đền bù. Nếu xe không đắt tiền không nên mau loại này bởi vì rất đắt, có thể nói là đắt gấp đôi loại ở trên. Tiền bảo hiểm một năm có thể mua được cái xe cũ khác.
    - Ngoài ra bạn phải cân nhắc các yếu tố khác như tiền deductible, giá trị bồi thường, tiền bồi thường càng cao, phí bảo hiểm cũng lớn, để so sánh là phải so sánh hai loại hợp dồng bảo hiểm ( insurance policy)giống nhau mới chính xác.
    Một số mẹo khi mua bảo hiểm:
    Phần lớn những người mới sang Mỹ cho dù theo diện gì, định cư, hay du học đều sẽ lấy bằng lái mới và sẽ bị liệt vào dạng bằng lái mới, và đây là miếng mồi ngon cho các đại lý bảo hiểm. Vì vậy, dù bạn không có ý định mua xe, hoặc sử dụng xe nhưng ngay từ khi mới đặt chân sang, sau khi tạm quen với cuộc sống mới, làm xong thủ tục giấy tờ định cư hoặc nhập học, bạn nên đi thi lấy bằng lái xe ngay. Mặc dù sau đó bạn không dùng đến, nếu có về Việt Nam, cũng có thể chuyển đổi sang bằng lái xe của Việt nam. Nếu sau 4 năm ĐH bạn ở lại đi làm hoặc có nhu cầu sử dụng xe, lúc đó bằng lái của bạn đã 4 tuổi, sẽ rẻ đi rất nhiều.
    Nếu bạn vừa có bảo hiểm mà muốn mua ngay và ở khu có người Việt đến các đại lý bảo hiểm người Việt dễ dàng được giúp đỡ thông cảm và mua rẻ hơn so với các đại lý khác (họ sẽ dễ dàng trong chuyện xem xét giấy tờ và có thể bớt tiền hoa hồng để lấy thêm khách). Nếu không ở gần khu người Việt, bạn có thể nhờ người nhà ở Việt nam kiếm đâu đó ra tờ giấy của mấy hãng bảo hiểm ở Việt nam , viết nhăng viết cuội vào trong đấy là bạn đã mua bảo hiểm ngày xưa khi còn sống ở Việt nam và nhiều năm liền không có tai nạn. có hồ sơ lái xe tốt. Bạn cũng được bớt tiền bảo hiểm đi rất nhiều . ( Cái chiêu này rất hiệu quả cho những người lớn tuổi), nếu các bạn còn trẻ có thể nói là đã có bằng lái từ 15 tuổi ( bịa) và không có tai nạn cũng được bớt chút đỉnh nhưng nếu dưới 21 tuổi ở Mỹ vẫn bị coi là bằng lái dưới 21 tuổi và khá đắt.
    Khi mua bảo hiểm hai chiều nên nhắc đại lý là xe mình có lắp hệ thống an ninh, chống trộm, được bớt từ 15 đến 25% ( cho Lojack, GPS security)
    Nếu bạn có người quen ở những khu sang trọng, đắt tiền, nên nói xe đậu ở đây và có garage riêng, bớt đi rất nhiều, có thể đến 50%
    Ngoài ra còn có một số yếu tố khác như điểm tín dụng cá nhân(cre*** record hay cre*** point), xe loại gì ( ví dụ như camry và honda là 2 loại bị ăn cắp nhiều nhất ở Mỹ), xe màu gì ( xe màu sắc sặc sỡ như xanh đỏ vàng bao giờ cũng đắt hơn các màu khác), xe hai cửa hay xe bốn cửa, SUV hay sedan, v....v.
    Chúc các bạn có thể tìm thấy thông tin bổ ích cho mình!
    Hãy nhấn vào đây [​IMG] và vote cho tôi
  2. tuannj

    tuannj Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    tôi cũng mới qua mỹ được vài tháng nhưng có câu chuyện về lấy bằng lái xe cũng thú vị muốn kể ra đây chia sẻ kinh nghiệm bản thân cùng mọi người.
    trước khi qua mỹ, tính chủ quan cho phép tôi hình thành những suy diễn hết sức chủ quan: nước mỹ giàu có và văn minh vậy ắt hẳn phương tiện công cộng cũng phải tạm được (tôi không hy vọng tốt như được chứng kiến ở nhiều nước châu âu vì cũng đã nghe nói kiểu gì cũng phải có xe hơi), nghĩa là chắc cũng có xe bus hay train gi đó...để đi lại trong thời gian đầu. do tôi sang mỹ làm việc nên tiêu chuẩn của công ty cho phép tôi được sử sụng rental car trong vòng 2 tháng (cty chịu tiền). bản tính thật thà (cái này bạn tự đánh giá sau khi đọc hết), tôi trả lại chìa khoá xe vói lý do là: chưa biết lái và chưa có bằng lái....1 tháng đầu tiên tôi phải nhờ người bạn trong công ty đưa đi đón về. những ngày đầu mới sang, vào độ tháng 3, là vừa qua một trận tuyết lớn. đã từng biết cái lạnh ở bắc âu nhưng thời gian ở đó do chủ yếu đi bộ hoặc đi bằng phương tiện công cộng nên cũng không đến nỗi nào. còn ở đây, do phải phụ thuộc vào người khác đưa đi đón về nên nhiêu hôm phải chờ đợi dưới tuyết, biết thế nào là lạnh, biết thế nào là đợi chờ trong tyết. sau một tháng như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy có cái gì đó không ổn. từ khi đi học đại học, tôi đã không thích nhờ vả và càng không muốn phụ thuộc vào người khác. một tháng nhờ vả là quá nhiều và chắc là người ta cũng chẳng thể chịu được cái việc phải đưa đón tôi như vậy...tôi tự trách mình làm sao phải đợi đến một tháng để mới cảm thấy có gì không ổn? nhìn lại mà tự trả lời thì tôi cũng tìm thấy lý do: một phần phải làm quen với mối trường mới, một phần thời gian vừa qua phải chờ đợi để lấy số xã hội (social security nbr), ở mỹ mà chưa có số này thì chưa làm được giấy tờ gì nữa cả!
    hẳn các bạn sẽ đặt câu hỏi tại sao phải đọc những gì chẳng liên quan như vậy trước khi nói về việc lấy bằng xe hơi? có đấy, đối với tôi, tình thế trên khiến mong muốn ổn định và không phụ thuộc vào người khác sớm ngày nào hay ngày đấy trở nên mạnh mẽ. tôi quyết định phải lái xe và lấy bằng lái xe sớm nhất. ngày hôm sau đến văn phòng, tôi đề nghị với bộ phận nhân sự phụ trách vần đề relocation được lấy lại xe vì đã có bằng lái xe ở việt nam và trong thời gian qua đã nhờ đồng nghiệp giúp làm quen với đường sá bên này. bằng lái theo luật của bang sở tại thì có thể dùng bằng của nước origin trong vòng hai tháng mới phải đổi sang bằng do bang cấp. đúng luật ra, có lẽ chỉ có bằng của các nước trong hiệp hội gì đó về giao thông (chủ yếu các nước châu âu trong hiệp hội này) mới được chấp nhận thôi nhưng cứ liều, tôi tự dịch bằng xe máy của mình ra tiếng anh, và tự thêm dòng chữ (basic automobile driver's license), sau đó nhờ một người trong cty có quyền notarize ấn cho cái dấu vào đấy để sẵn trong xe nhỡ cảnh sát giao thông có hỏi còn có cái mà nói chuyện. nếu các bạn để ý, trên bằng lái xe máy của mình chỉ có dòng chữ: bằng lái xe cơ giới mà sau này sau khi lấy được bằng rồi tôi vẫn đùa với các đồng nghiệp là: xe cơ giới theo tôi hiểu là những xe chạy bằng máy, nghĩa là moving thing....nghĩa là có thể cả UFO. thú thật các bạn, tôi chả có bằng lái xe hơi nào cả và cũng chả có ai tập lái cho cả. khi ở việt nam, tôi cũng đăng ký một lớp học lái xe (toàn xe uoát cũ rích, mui trần, nhìn sau nhìn trước hết sức dễ dàng, đi không cần đẫm chân ga vì đã đưọc thay đổi sao đó đơn giản cho người học thời gian đầu) nhưng được một hai hôm tập đi số một luồn cọc và cho xe vào chuồng thì phải bỏ dở vì phải đi công tác.
    sau khi xe rental được mang đến công ty, nhìn chiếc xe ford escort 2002, tra chìa khoá mở cửa va ngồi vào vị trí người lái.... thật khó mà tả nổi sự xúc động của mình. đây là lần đầu tiên tôi được ngồi ở ví trị người lái và lòng hồi hộp tràn đầy. tôi cố gắng trấn tĩnh và loay hoay khởi động chiếc xe, để thử chân vào vị trí ga và phanh để lấy cảm giác và từ từ đưa xe ra khỏi vị trí đỗ. do chưa từng đi xe mà phải dẫm ga điều chỉnh cả vô lăng nên lúc lái vòng quanh công ty, ai mà nhìn biết ngay là chưa biết lái. do tôi chưa cảm giác được chân ga, lúc nhấn sâu, sau đó lại rút chân nhanh vì thấy xe lao đi hơi nhanh...nên chiếc xe cứ giật giật, lúc lạng trái khi lạng phải....hồi hộp cũng giảm dần và sau hai vòng thì tôi cũng tạm gọi là quen (xe ở mỹ phần lớn số tự động nên dễ lái hơn xe có cần số sàn tiêu chuẩn), tôi cũng đưa được xe về vị trí đỗ. ngày hôm đó tôi vẫn chưa dám lái xe về nên tạm để ở công ty. đến ngày hôm sau thì tôi đã lái về nhà và từ đó thì tôi đã gắn mình với xe hơi hằng ngày.
    đúng như netwalker và một số bạn khác nói, theo luật, đối với người mới lái xe sau 18 tuổi (beginner), thì phải học lý thuyết, thi qua phần lý thuyết thì chỉ lấy permision, đợi 3 tháng thì mới được thi bằng, tổng cộng chắc phải 4 tháng, nếu thi trượt (mà cũng dễ trượt lắm thi phải đợi tiếp vài tuần) (bang khác chắc có quy định khác nhưng tôi nghĩ cũng chả sớm hơn đâu). trong thời gian tập lái phải luôn có ngưòi có bằng của bang sở tại ngồi bên cạnh. cả hôm đi thi cũng không được tự lái mà phải do người có bằng đưa đi. xe đi thi ngoài những tiêu chuẩn bình thường thi phải không là xe đi thuê. nếu chả có ai thân quen, bạn bè bên này như trường hợp của tôi thì thật là phức tạp. tôi không thể hình dung nổi ai đó lại phải nghỉ việc để đưa mình đi thi...., đưa xe của họ cho mình lái....tôi không muốn rơi vào trường hợp beginner vì không có xe ở đây trong vài tháng thì như không có chân vậy và một lần nữa tôi lại take a chance khi đi xin bằng lái xe. khi khai giấy tờ, tôi khai là đã từng lái xe ở việt nam, nộp kèm theo bằng dịch có notarize và bằng lái xe gốc (bằng lái xe cơ giới)...đợi hàng tiếng đồng hồ qua bao thủ tục mới đến lượt tôi gặp ngưòi tiếp nhận hồ sơ (ngay cả đối với người mỹ, việc đi làm lại bằng lái xe khi chuyển bang cũng mất thời gian và rắc rối tương tự). người ta bảo là bản dịch bằng lái xe của tôi không được chấp nhận vì không phải so lãnh sự quán hay người dịch do cơ quan cấp bằng đồng ý. tôi khẩn khoản yêu cầu họ cứ chấp nhận hồ sơ đi rồi đến đâu thì đến vì lãnh sự quán việt nam ở tận bang cali xa quá...mà tôi có bằng lái xe ở việt nam từ năm 1996 cơ mà, bản gốc đây này...tôi cho họ xem bằng xe máy.....cuối cùng họ cũng chấp nhận hồ sơ của tôi. vẫn chưa hết, đó là khâu nộp hồ sơ. lại xếp hàng ra một cửa sổ khác để nộp tiền thi lý thuyết, rồi đợi, rồi xếp hàng thi lý thuyết (tôi có một số bộ câu hỏi thi ly thuyết hardcopy, co ai cần đọc qua trướcc khi thi thì lần sau tôi se attach), qua phần lý thuyết đến phần quan trọng nhất, xếp hàng nói chuyện với người duyệt hồ sơ lần cuối của mình ,người này mà sau này tôi biết chính la ngưòi sẽ quyết định có hay không yêu cầu mình thi thực hành. đó là một người đàn bà da đen, tóc vàng ( nhuộm), quăn, béo, lùn, và rất hách dịch. nhưng đó là đối với số đông mọi người, còn với tôi, đó là một con người biết ra một quyết định đúng đắn (đó là cấp bằng cho tôi!). tôi cố tỏ ra thân thiện, cố gắng phân bua với bà ta rằng là lãnh sự quán thì ở xa quá, mà tôi thì đã có bằng rồi (giơ bằng xe máy tiếng việt nam ra...), cấp từ năm 1996 đây này. bà ta bảo tôi đợi để hỏi đã vì trường hợp này chắc phải 3 tháng mới được thi thực hành, rồi gọi nhưng người đợi sau tôi lên làm việc trước. chả hiểu bà ta nghĩ gì nhưng khi quan sát tôi thấy người đàn bà này làm việc chẳng có khoa học gì cả, một lúc làm mấy việc, chưa xong cứ để đấy, lúc sau quay lại làm tiếp. một lúc lại có phone, bà ta có lẽ lại quên mất mình đang làm gì...tôi hiểu rằng, với con người này thì mình có cơ hội. sau khi đợi 1 giờ, số người đã vãn đôi chút, tôi lại ra hỏi về trường hợp của mình, cố tỏ ra thân thiện và nói chuyện nhẹ nhàng, bà ta cứ phân vân, lật đi lật lại tờ giấy chỉ dẫn việc cấp bằng cho ngưòi việc nói rằng bản dịch phải do lãnh sự quán hoặc người dịch độc lập có sự chấp thuận của cơ cấp bằng...(bà ta không biết đại sứ quán vn tại washinton dc, cũng không xa lắm)...bà ta bảo trông tôi không giống trong ảnh lắm và sao mà ảnh chụp trông trẻ như là chưa đủ 18 tuổi....tôi nói đây là ở việt nam, bằng việt nam nó thế. sau một lúc nói chuyện vui vẻ, bà ta ký nháy vào mấy tờ giấy tôi nộp rồi chuyển qua bộ phận làm bằng và chụp ảnh, lại xếp hàng, lại đợi chờ, nộp tiền (nhưng trong tâm trạng vui hơn) cuối cùng thì tôi cũng lấy được bằng sau khi bỏ cả một ngày xếp hàng và chờ đợi (từ 8;30 sáng đến 4:30 chiều) không một chút thức ăn nào vào bụng....vẫn vui....quan trọng hơn là tôi đã không mất 3 tháng chờ đợi.
    còn chuyện khả năng lái xe thực tế của tôi thì để khi khác hẵng nói. chỉ biết là tôi chưa dính tickets, tai nạn vói ai cả....và không gặp khó khăn lái xe trên cao tốc. kinh nghiệm đi cùng với thời gian mà.
    về chuyện lấy được bằng, có ngưòi bảo tôi là trường hợp may mắn, cũng có thể. tôi luôn nghĩ tôi là người may mắn. có người nói là có lẽ chưa có người việt nào đến xin cấp bằng ở cơ quan này, nên họ không nắm rõ lắm phải làm thế nào...cũng có thể. dù sao đây cũng là một kinh nghiệm cho các bạn sắp thi bằng lái. cũng là một ví dụ về cách làm việc ở một cơ quan cấp bằng ở mỹ và cách làm việc của một con người ở mỹ. ai cũng nghĩ là họ nguyên tắc lắm, thế nhưng theo tôi, không phải tất cả đều như vậy...bạn vẫn có thể có cơ hội. chúc thành công
    ---------------------------------------------------
    "life is too short not to take a chance"
    Được tuannj sửa chữa / chuyển vào 02:02 ngày 30/06/2003
    Được tuannj sửa chữa / chuyển vào 02:12 ngày 30/06/2003
  3. tuannj

    tuannj Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2003
    Bài viết:
    116
    Đã được thích:
    0
    tôi cũng mới qua mỹ được vài tháng nhưng có câu chuyện về lấy bằng lái xe cũng thú vị muốn kể ra đây chia sẻ kinh nghiệm bản thân cùng mọi người.
    trước khi qua mỹ, tính chủ quan cho phép tôi hình thành những suy diễn hết sức chủ quan: nước mỹ giàu có và văn minh vậy ắt hẳn phương tiện công cộng cũng phải tạm được (tôi không hy vọng tốt như được chứng kiến ở nhiều nước châu âu vì cũng đã nghe nói kiểu gì cũng phải có xe hơi), nghĩa là chắc cũng có xe bus hay train gi đó...để đi lại trong thời gian đầu. do tôi sang mỹ làm việc nên tiêu chuẩn của công ty cho phép tôi được sử sụng rental car trong vòng 2 tháng (cty chịu tiền). bản tính thật thà (cái này bạn tự đánh giá sau khi đọc hết), tôi trả lại chìa khoá xe vói lý do là: chưa biết lái và chưa có bằng lái....1 tháng đầu tiên tôi phải nhờ người bạn trong công ty đưa đi đón về. những ngày đầu mới sang, vào độ tháng 3, là vừa qua một trận tuyết lớn. đã từng biết cái lạnh ở bắc âu nhưng thời gian ở đó do chủ yếu đi bộ hoặc đi bằng phương tiện công cộng nên cũng không đến nỗi nào. còn ở đây, do phải phụ thuộc vào người khác đưa đi đón về nên nhiêu hôm phải chờ đợi dưới tuyết, biết thế nào là lạnh, biết thế nào là đợi chờ trong tyết. sau một tháng như vậy, tôi bắt đầu cảm thấy có cái gì đó không ổn. từ khi đi học đại học, tôi đã không thích nhờ vả và càng không muốn phụ thuộc vào người khác. một tháng nhờ vả là quá nhiều và chắc là người ta cũng chẳng thể chịu được cái việc phải đưa đón tôi như vậy...tôi tự trách mình làm sao phải đợi đến một tháng để mới cảm thấy có gì không ổn? nhìn lại mà tự trả lời thì tôi cũng tìm thấy lý do: một phần phải làm quen với mối trường mới, một phần thời gian vừa qua phải chờ đợi để lấy số xã hội (social security nbr), ở mỹ mà chưa có số này thì chưa làm được giấy tờ gì nữa cả!
    hẳn các bạn sẽ đặt câu hỏi tại sao phải đọc những gì chẳng liên quan như vậy trước khi nói về việc lấy bằng xe hơi? có đấy, đối với tôi, tình thế trên khiến mong muốn ổn định và không phụ thuộc vào người khác sớm ngày nào hay ngày đấy trở nên mạnh mẽ. tôi quyết định phải lái xe và lấy bằng lái xe sớm nhất. ngày hôm sau đến văn phòng, tôi đề nghị với bộ phận nhân sự phụ trách vần đề relocation được lấy lại xe vì đã có bằng lái xe ở việt nam và trong thời gian qua đã nhờ đồng nghiệp giúp làm quen với đường sá bên này. bằng lái theo luật của bang sở tại thì có thể dùng bằng của nước origin trong vòng hai tháng mới phải đổi sang bằng do bang cấp. đúng luật ra, có lẽ chỉ có bằng của các nước trong hiệp hội gì đó về giao thông (chủ yếu các nước châu âu trong hiệp hội này) mới được chấp nhận thôi nhưng cứ liều, tôi tự dịch bằng xe máy của mình ra tiếng anh, và tự thêm dòng chữ (basic automobile driver's license), sau đó nhờ một người trong cty có quyền notarize ấn cho cái dấu vào đấy để sẵn trong xe nhỡ cảnh sát giao thông có hỏi còn có cái mà nói chuyện. nếu các bạn để ý, trên bằng lái xe máy của mình chỉ có dòng chữ: bằng lái xe cơ giới mà sau này sau khi lấy được bằng rồi tôi vẫn đùa với các đồng nghiệp là: xe cơ giới theo tôi hiểu là những xe chạy bằng máy, nghĩa là moving thing....nghĩa là có thể cả UFO. thú thật các bạn, tôi chả có bằng lái xe hơi nào cả và cũng chả có ai tập lái cho cả. khi ở việt nam, tôi cũng đăng ký một lớp học lái xe (toàn xe uoát cũ rích, mui trần, nhìn sau nhìn trước hết sức dễ dàng, đi không cần đẫm chân ga vì đã đưọc thay đổi sao đó đơn giản cho người học thời gian đầu) nhưng được một hai hôm tập đi số một luồn cọc và cho xe vào chuồng thì phải bỏ dở vì phải đi công tác.
    sau khi xe rental được mang đến công ty, nhìn chiếc xe ford escort 2002, tra chìa khoá mở cửa va ngồi vào vị trí người lái.... thật khó mà tả nổi sự xúc động của mình. đây là lần đầu tiên tôi được ngồi ở ví trị người lái và lòng hồi hộp tràn đầy. tôi cố gắng trấn tĩnh và loay hoay khởi động chiếc xe, để thử chân vào vị trí ga và phanh để lấy cảm giác và từ từ đưa xe ra khỏi vị trí đỗ. do chưa từng đi xe mà phải dẫm ga điều chỉnh cả vô lăng nên lúc lái vòng quanh công ty, ai mà nhìn biết ngay là chưa biết lái. do tôi chưa cảm giác được chân ga, lúc nhấn sâu, sau đó lại rút chân nhanh vì thấy xe lao đi hơi nhanh...nên chiếc xe cứ giật giật, lúc lạng trái khi lạng phải....hồi hộp cũng giảm dần và sau hai vòng thì tôi cũng tạm gọi là quen (xe ở mỹ phần lớn số tự động nên dễ lái hơn xe có cần số sàn tiêu chuẩn), tôi cũng đưa được xe về vị trí đỗ. ngày hôm đó tôi vẫn chưa dám lái xe về nên tạm để ở công ty. đến ngày hôm sau thì tôi đã lái về nhà và từ đó thì tôi đã gắn mình với xe hơi hằng ngày.
    đúng như netwalker và một số bạn khác nói, theo luật, đối với người mới lái xe sau 18 tuổi (beginner), thì phải học lý thuyết, thi qua phần lý thuyết thì chỉ lấy permision, đợi 3 tháng thì mới được thi bằng, tổng cộng chắc phải 4 tháng, nếu thi trượt (mà cũng dễ trượt lắm thi phải đợi tiếp vài tuần) (bang khác chắc có quy định khác nhưng tôi nghĩ cũng chả sớm hơn đâu). trong thời gian tập lái phải luôn có ngưòi có bằng của bang sở tại ngồi bên cạnh. cả hôm đi thi cũng không được tự lái mà phải do người có bằng đưa đi. xe đi thi ngoài những tiêu chuẩn bình thường thi phải không là xe đi thuê. nếu chả có ai thân quen, bạn bè bên này như trường hợp của tôi thì thật là phức tạp. tôi không thể hình dung nổi ai đó lại phải nghỉ việc để đưa mình đi thi...., đưa xe của họ cho mình lái....tôi không muốn rơi vào trường hợp beginner vì không có xe ở đây trong vài tháng thì như không có chân vậy và một lần nữa tôi lại take a chance khi đi xin bằng lái xe. khi khai giấy tờ, tôi khai là đã từng lái xe ở việt nam, nộp kèm theo bằng dịch có notarize và bằng lái xe gốc (bằng lái xe cơ giới)...đợi hàng tiếng đồng hồ qua bao thủ tục mới đến lượt tôi gặp ngưòi tiếp nhận hồ sơ (ngay cả đối với người mỹ, việc đi làm lại bằng lái xe khi chuyển bang cũng mất thời gian và rắc rối tương tự). người ta bảo là bản dịch bằng lái xe của tôi không được chấp nhận vì không phải so lãnh sự quán hay người dịch do cơ quan cấp bằng đồng ý. tôi khẩn khoản yêu cầu họ cứ chấp nhận hồ sơ đi rồi đến đâu thì đến vì lãnh sự quán việt nam ở tận bang cali xa quá...mà tôi có bằng lái xe ở việt nam từ năm 1996 cơ mà, bản gốc đây này...tôi cho họ xem bằng xe máy.....cuối cùng họ cũng chấp nhận hồ sơ của tôi. vẫn chưa hết, đó là khâu nộp hồ sơ. lại xếp hàng ra một cửa sổ khác để nộp tiền thi lý thuyết, rồi đợi, rồi xếp hàng thi lý thuyết (tôi có một số bộ câu hỏi thi ly thuyết hardcopy, co ai cần đọc qua trướcc khi thi thì lần sau tôi se attach), qua phần lý thuyết đến phần quan trọng nhất, xếp hàng nói chuyện với người duyệt hồ sơ lần cuối của mình ,người này mà sau này tôi biết chính la ngưòi sẽ quyết định có hay không yêu cầu mình thi thực hành. đó là một người đàn bà da đen, tóc vàng ( nhuộm), quăn, béo, lùn, và rất hách dịch. nhưng đó là đối với số đông mọi người, còn với tôi, đó là một con người biết ra một quyết định đúng đắn (đó là cấp bằng cho tôi!). tôi cố tỏ ra thân thiện, cố gắng phân bua với bà ta rằng là lãnh sự quán thì ở xa quá, mà tôi thì đã có bằng rồi (giơ bằng xe máy tiếng việt nam ra...), cấp từ năm 1996 đây này. bà ta bảo tôi đợi để hỏi đã vì trường hợp này chắc phải 3 tháng mới được thi thực hành, rồi gọi nhưng người đợi sau tôi lên làm việc trước. chả hiểu bà ta nghĩ gì nhưng khi quan sát tôi thấy người đàn bà này làm việc chẳng có khoa học gì cả, một lúc làm mấy việc, chưa xong cứ để đấy, lúc sau quay lại làm tiếp. một lúc lại có phone, bà ta có lẽ lại quên mất mình đang làm gì...tôi hiểu rằng, với con người này thì mình có cơ hội. sau khi đợi 1 giờ, số người đã vãn đôi chút, tôi lại ra hỏi về trường hợp của mình, cố tỏ ra thân thiện và nói chuyện nhẹ nhàng, bà ta cứ phân vân, lật đi lật lại tờ giấy chỉ dẫn việc cấp bằng cho ngưòi việc nói rằng bản dịch phải do lãnh sự quán hoặc người dịch độc lập có sự chấp thuận của cơ cấp bằng...(bà ta không biết đại sứ quán vn tại washinton dc, cũng không xa lắm)...bà ta bảo trông tôi không giống trong ảnh lắm và sao mà ảnh chụp trông trẻ như là chưa đủ 18 tuổi....tôi nói đây là ở việt nam, bằng việt nam nó thế. sau một lúc nói chuyện vui vẻ, bà ta ký nháy vào mấy tờ giấy tôi nộp rồi chuyển qua bộ phận làm bằng và chụp ảnh, lại xếp hàng, lại đợi chờ, nộp tiền (nhưng trong tâm trạng vui hơn) cuối cùng thì tôi cũng lấy được bằng sau khi bỏ cả một ngày xếp hàng và chờ đợi (từ 8;30 sáng đến 4:30 chiều) không một chút thức ăn nào vào bụng....vẫn vui....quan trọng hơn là tôi đã không mất 3 tháng chờ đợi.
    còn chuyện khả năng lái xe thực tế của tôi thì để khi khác hẵng nói. chỉ biết là tôi chưa dính tickets, tai nạn vói ai cả....và không gặp khó khăn lái xe trên cao tốc. kinh nghiệm đi cùng với thời gian mà.
    về chuyện lấy được bằng, có ngưòi bảo tôi là trường hợp may mắn, cũng có thể. tôi luôn nghĩ tôi là người may mắn. có người nói là có lẽ chưa có người việt nào đến xin cấp bằng ở cơ quan này, nên họ không nắm rõ lắm phải làm thế nào...cũng có thể. dù sao đây cũng là một kinh nghiệm cho các bạn sắp thi bằng lái. cũng là một ví dụ về cách làm việc ở một cơ quan cấp bằng ở mỹ và cách làm việc của một con người ở mỹ. ai cũng nghĩ là họ nguyên tắc lắm, thế nhưng theo tôi, không phải tất cả đều như vậy...bạn vẫn có thể có cơ hội. chúc thành công
    ---------------------------------------------------
    "life is too short not to take a chance"
    Được tuannj sửa chữa / chuyển vào 02:02 ngày 30/06/2003
    Được tuannj sửa chữa / chuyển vào 02:12 ngày 30/06/2003
  4. heocon2008

    heocon2008 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2001
    Bài viết:
    2.305
    Đã được thích:
    0
    Không biết các bác ở những bang nào mà phải chờ vài tháng mới có được cái bằng lái. Em ở bang Wisconsin, chỉ cần 1 tuần thôi là có được bằng lái rồi, kể cả là beginner. Hôm nay đến thi lý thuyết để lấy cái permission, 1 tuần sau đã có thể đến để thi thực hành rồi, nếu trượt thì lại đợi thêm 1 tuần nữa để thi lại. Ai nhanh nhất thì cũng mất 1 tuần, còn ai chậm thì chẳng biết nữa. Nó cũng chẳng thèm hỏi là xe của ai, xe mượn, xe đi thuê hay xe của mình.
  5. heocon2008

    heocon2008 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2001
    Bài viết:
    2.305
    Đã được thích:
    0
    Không biết các bác ở những bang nào mà phải chờ vài tháng mới có được cái bằng lái. Em ở bang Wisconsin, chỉ cần 1 tuần thôi là có được bằng lái rồi, kể cả là beginner. Hôm nay đến thi lý thuyết để lấy cái permission, 1 tuần sau đã có thể đến để thi thực hành rồi, nếu trượt thì lại đợi thêm 1 tuần nữa để thi lại. Ai nhanh nhất thì cũng mất 1 tuần, còn ai chậm thì chẳng biết nữa. Nó cũng chẳng thèm hỏi là xe của ai, xe mượn, xe đi thuê hay xe của mình.
  6. secretcom

    secretcom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/09/2001
    Bài viết:
    3.197
    Đã được thích:
    1
    Mỗi tiểu bang mỗi luật lệ khác, như ở CA thì bất cứ ai từ tiểu bang khác đến lập nghiệp thì phải thi lại bằng. Còn bằng CA mang đi nơi khác thì vô tư. Kể từ ngày thi lái, sau đó 2 tuần là gửi về license rồi, có khác gì đâu. Thi truợt thì thi lại, đến lần 3 không xong thì thi lại bằng viết. Có license càng nhỏ tuổi thì expire càng ít, như tôi chỉ có hạn được có 2 năm.

    ...You gotta search within you, gotta find that inner strength, and just pull that sh** out of you, and get that motivation, to not give up, and not be a bad quitter....
  7. secretcom

    secretcom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/09/2001
    Bài viết:
    3.197
    Đã được thích:
    1
    Mỗi tiểu bang mỗi luật lệ khác, như ở CA thì bất cứ ai từ tiểu bang khác đến lập nghiệp thì phải thi lại bằng. Còn bằng CA mang đi nơi khác thì vô tư. Kể từ ngày thi lái, sau đó 2 tuần là gửi về license rồi, có khác gì đâu. Thi truợt thì thi lại, đến lần 3 không xong thì thi lại bằng viết. Có license càng nhỏ tuổi thì expire càng ít, như tôi chỉ có hạn được có 2 năm.

    ...You gotta search within you, gotta find that inner strength, and just pull that sh** out of you, and get that motivation, to not give up, and not be a bad quitter....
  8. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Một số mẹo nhỏ trong việc lái xe:
    1/Biên lai phạt lần thứ nhất không cần biết thế nào? cứ gửi lại không trả tiền ( nhưng phải gửi lại) xác xuất không phải trả tiền rất cao.
    2/ Đang chạy trên đường nếu thấy xe đi ngược chiều nháy đèn pha hoặc một loạt xe đằng trước chớp đèn phanh cần phải giảm tốc độ nhanh chóng => đằng trước có Cớm
    3/ Không bao giờ cãi lại thằng cảnh sát cầm súng bắn tốc độ làm gì. chỉ nói một câu, "This is my first time and i''m in a hury. Can I get a warning?" Then stop. No more! and wait for your luck. Nếu mà vẫn bị ticket cũng nên vui vẻ chào nó mà đi. Khi về nhớ trả tiền.
    4/ Nếu bị cảnh sát stop trên highway mà nó chạy đằng sau, đọc đồng hồ xe mình mà chỉ quá 10 miles so với biển báo, nhận tichket mà thấy nói estimate speed. Có thể xin hearing được. Cơ hội thắng 70%. Ai bị trường hợp này cần mẹo, có thể PM cho tôi sẽ chỉ cho cách
    5/ Nếu vé phạt dưới $50 nên trả tiền cho rồi bởi vì nếu xin nghỉ làm đi hearing nhiều khi tính ra thiệt hại hơn. Thứ nhất, mất ngày phép đối với người. Thứ hai, đối với nhưng người làm theo giờ, đi cãi nhau chỉ mất 5-10 phút nhưng chờ đợi sẽ mất nửa ngày, chưa kể tiền đậu xe, vớ vẩn ra lại gặp cái parking ticket khác. Parking Ticket không tăng tiền bảo hiểm
    6/ Các lỗi giao thông khác như vượt đèn đỏ, stop sign, không nhường người đi bộ, speeding, DUI (or DWI - uống rượu lái xe hoặc chơi thuốc lái xe) là tội rất nặng, nhẹ sẽ bị tăng điểm bảo hiểm, nặng sẽ bị thu bằng lái.Cho nên kiểu gì cũng phải đi hearing. Bởi vì cứ cho không bị thu bằng lái, tiền phạt $200 nhưng nên nhơ là tiền bảo hiểm có thể tăng lên cả nghìn đồng bạc. Nếu khả năng Anh ngữ, phân tích và lập luận tốt không cần phải thuê luật sư làm gì, nếu các lỗi nặng bị thu bằng lái cần phải thuê luật sư. Sự thật là nếu có mối quan hệ với viên cảnh sát đó hoặc đội cảnh sát của anh ta, có thể sẽ lo được, vé phạt sẽ bị hủy, bằng lái được trả về. Nên nhớ người Mỹ khai thác khía cạnh mối quan hệ tốt hơn người tàu mặc dù học câu Quan xi từ người Tàu, nhưng chú ý chuyện hối lộ có thể làm to chuyện.
  9. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Một số mẹo nhỏ trong việc lái xe:
    1/Biên lai phạt lần thứ nhất không cần biết thế nào? cứ gửi lại không trả tiền ( nhưng phải gửi lại) xác xuất không phải trả tiền rất cao.
    2/ Đang chạy trên đường nếu thấy xe đi ngược chiều nháy đèn pha hoặc một loạt xe đằng trước chớp đèn phanh cần phải giảm tốc độ nhanh chóng => đằng trước có Cớm
    3/ Không bao giờ cãi lại thằng cảnh sát cầm súng bắn tốc độ làm gì. chỉ nói một câu, "This is my first time and i''m in a hury. Can I get a warning?" Then stop. No more! and wait for your luck. Nếu mà vẫn bị ticket cũng nên vui vẻ chào nó mà đi. Khi về nhớ trả tiền.
    4/ Nếu bị cảnh sát stop trên highway mà nó chạy đằng sau, đọc đồng hồ xe mình mà chỉ quá 10 miles so với biển báo, nhận tichket mà thấy nói estimate speed. Có thể xin hearing được. Cơ hội thắng 70%. Ai bị trường hợp này cần mẹo, có thể PM cho tôi sẽ chỉ cho cách
    5/ Nếu vé phạt dưới $50 nên trả tiền cho rồi bởi vì nếu xin nghỉ làm đi hearing nhiều khi tính ra thiệt hại hơn. Thứ nhất, mất ngày phép đối với người. Thứ hai, đối với nhưng người làm theo giờ, đi cãi nhau chỉ mất 5-10 phút nhưng chờ đợi sẽ mất nửa ngày, chưa kể tiền đậu xe, vớ vẩn ra lại gặp cái parking ticket khác. Parking Ticket không tăng tiền bảo hiểm
    6/ Các lỗi giao thông khác như vượt đèn đỏ, stop sign, không nhường người đi bộ, speeding, DUI (or DWI - uống rượu lái xe hoặc chơi thuốc lái xe) là tội rất nặng, nhẹ sẽ bị tăng điểm bảo hiểm, nặng sẽ bị thu bằng lái.Cho nên kiểu gì cũng phải đi hearing. Bởi vì cứ cho không bị thu bằng lái, tiền phạt $200 nhưng nên nhơ là tiền bảo hiểm có thể tăng lên cả nghìn đồng bạc. Nếu khả năng Anh ngữ, phân tích và lập luận tốt không cần phải thuê luật sư làm gì, nếu các lỗi nặng bị thu bằng lái cần phải thuê luật sư. Sự thật là nếu có mối quan hệ với viên cảnh sát đó hoặc đội cảnh sát của anh ta, có thể sẽ lo được, vé phạt sẽ bị hủy, bằng lái được trả về. Nên nhớ người Mỹ khai thác khía cạnh mối quan hệ tốt hơn người tàu mặc dù học câu Quan xi từ người Tàu, nhưng chú ý chuyện hối lộ có thể làm to chuyện.
  10. itsmeguy11

    itsmeguy11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/07/2003
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Lần đầu em bị ăn ticket là tội "curb parking", ngu không chịu nổi em đậu ngược đường mới điên chứ. Lúc đó mắt em không biết kém thế nào á mà không thấy sự ngược ngạo..... lúc này thì em chừa rồi ạ
    Lần thứ 2 xe em bị phạt cũng lại là lỗi parking MÀ lần này không phải tại em ạ. Lần đó em về VN chơi, nhờ cousin lái xe lên mỗi sáng thứ 3 (chỗ em ở quét đường vào mỗi sáng thứ 3) mà nó ngủ quên béng đi. Thế là bị phạt
    Còn ngoài ra khi chạy trên đường thì em chấp hành nghiêm chỉnh luật giao thông lắm ạ
    Còn điều gì bí ẩn nữa đâu anh
    Em khờ dại vì em trong trẻo quá
    Nếu biết trước tình yêu ưa tìm lạ
    Em hoá kiếp đồng đen im lặng đến muôn đời!

Chia sẻ trang này