1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện bí mật.

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi 10_cuoichuottrukhoc_11, 16/08/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. 10_cuoichuottrukhoc_11

    10_cuoichuottrukhoc_11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2006
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Chuyện bí mật.

    Chuyện xảy ra cũng được 7 năm rồi. Hiện nay mình đang là sinh viên năm thứ 4 của 1 trường đại học, nhưng câu chuyện về khoảng thời gian về thời gian mình học cuối lớp 9 vẫn làm mình quặn đau.
    Chú ấy là người cùng làng với mình, nhưng làm việc ở thị xã. Mình được chú tạo điều kiện để cùng học với con chú từ năm lớp 6, tức mình sống xa nhà và ở cùng với bố con chú ấy (mình và bạn ấy đều là con gái). Mọi chuyện đều diễn ra bình thường cho đến khi mình học hết lớp 9, chuẩn bị thi vào trường chuyên của tỉnh. Để đỗ được vào đấy là niềm mơ ước của bất kỳ đứa học sinh nào vì nó đảm bảo khả năng đỗ vào đại học là cao hơn nếu học ở trường khác. Chú ấy tốt vô cùng, còn thuê cả thầy dạy riêng về dạy bọn mình, cả trong sinh hoạt hằng ngày cũng vậy, chú ấy đối xử với mình như con đẻ chú vậy.
    Và mọi chuyện cũng bắt đầu, vì quá mong mỏi cho mình đỗ trường chuyên, nên bác ruột mình đã nhờ 1 người trong trường chuyên , giúp mình đỗ vào đó bằng cách đánh dấu vào bài thi. Tất nhiên mình đã đỗ, còn bạn ấy trượt vì không có sự giúp đỡ nào cả. Cứ nghĩ mọi chuyện sẽ được giữ kín, nào ngờ chú ấy biết chuyện vì có 1 người tiết lộ ra, chú giận vô cùng, còn vợ chú ấy thì nói "nuôi ong tay áo", mắng mình, còn chú ấy không nói gì cả, còn họ hàng nhà chú ấy ở cùng quê với mình thì nói xấu nhà mình ghê lắm. Bố mẹ mình cũng chỉ biết nín nhịn- không phải lỗi của bố mẹ, nhưng mình đã làm sai, mà ở quê thì điều tiếng ghê lắm. Mình thấy họ nói đúng và hối hận vô cùng, vì cả vợ chống nhà chú ấy tốt với mình vô cùng, coi mình như con họ, giúp đỡ mình mọi mặt, trong thâm tâm mình coi cô chú ấy như bố mẹ mình, khôngc ó họ mình không thể đứng được ở đại học như ngày hôm nay. Mình hỏi lại bác mình, nhưng bác ruột mình bảo: nhờ người ta 1 đứa đã khó huống chi là 2. Bác mình là người rất tốt, mọi người cũng nói vậy, luôn hết lòng vì con cháu trong nhà. Sau này bác mình cũng giúp lại gia đình chú ấy rất nhiều, họ cũng biết bác mình lắm. Nhưng đấy là bác mình. Còn khi mình đã lớn rồi, là 1 sinh viên sắp ra trường, nỗi đau ấy, sự hối hận ăn năn giá như ngày ấy mình không đánh dấu vào bài thi, nhưng do bác mình sắp xếp, là 1 đứa trẻ vì quá nông nổi... mình vẫn làm cái điều không tốt ấy.Giờ đây quan hệ 2 gia đình đã tốt hơn nhiều, vì bác mình ít nhiều đã giúp lại họ để đền đáp công ơn nuôi dưỡng ấy. Chú ấy cũng thỉnh thoảng về nhà mình chơi và gia đình mình cũng vậy.Nhưng mình vẫn quá áy láy, mình muốn lời "xin lỗi".lời biết ơn mình đã nói với chú ấy( qua điện thoại),còn với vợ chú ấy thì chưa, không b iết có làm sao không?, chú ấy chỉ cười, còn lời "xin lỗi" thì chưa. Mình không biết có nên nói lời "ăn năn" với họ không? Các bạn cho mình ý kiến nhé.Một phần sợ họ nghĩ mình trẻ con, hơn nữa là người cùng làng mọi chuyện cũng đã lâu, mình sợ ảnh hưởng đến danh dự nhà mình....Nhưng nỗi đau vì nghĩ rằng họ có ơn, mà mình lại "bội nghĩa" luôn ăn sâu trong mình, nó đau nhói, mình sống trầm tư hơn, tự ti, vì nghì rằng mình có đuwọc như ngày hôm nay là do sự " giúp đỡ" chứ mình chẳng có tài cán gì, nhiều lúc mình thấy mệt mỏi, không thể học được mặc dù gia đình mình cũng khuyên là quên đi, nhưng mình không thể, nhiều lúc mình coi đó là "cái giá mình phải trả, đáng đời" vì dù sao không có họ mình cũng không được như thế này. Mình nhụt hết cả ý chí, mặc dù bố mẹ mình đầu tư cho mình rất nhiều về học tập.Mình không dám kể chuyện này cho ai cả, kể cả đứa bạn thân. Các bạn viết lại cho mình nhé, mình mệt mổi quá rồi. Mình không biết có nên nói gì với gia đình chú ấy không?

    Được thanchettc sửa chữa / chuyển vào 20:59 ngày 16/08/2006
  2. mimixinhdep

    mimixinhdep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/05/2004
    Bài viết:
    2.209
    Đã được thích:
    0
    Cái j cũng có số của nó cả. Chuyện đỗ đạt hay trượt vỏ chuối thì cũng vậy thôi. Học năm thứ 4 nghĩa là 22 tuổi rồi, em chẳng còn bé nhỏ j nữa, và chuyện học hành của em ở Đại học nếu em học tốt nghĩa là do ở em, chứ do j chuyện ngày xưa ??? Nghĩ mình bất tài (hoặc ít tài) thì cũng k sao, nghĩ thế để mà cố lên cũng tốt. Chứ mà nghĩ mình vô dụng rồi sinh ra tự ti này nọ, rồi lại cho rằng mình như bi h là nhờ người này người kia .v.v. thì mệt lắm em ạ.
    Lớn rồi, nói một câu xin lỗi chân thành có khó quá đâu? Miễn là thực tâm muốn nói ra câu ấy thôi. Nói xong rồi thì tập trung vào mà học. Đời còn khối thứ phải lo lắng suy nghĩ, nghĩ nhiều thế già người đi đấy. Chúc vui.
  3. thuytdhn

    thuytdhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2006
    Bài viết:
    33
    Đã được thích:
    0
    Mình thấy bạn là người nghĩ quá nhiều thì phải, câu chuyện này xảy ra đã quá lâu rồi mà đến bây giờ bạn còn phải băn khoăn sao?
    Vì lúc đó bạn đâu phải là người đi nhờ vả người ta chứ (cái này là do người lớn mà). Với lại nếu con của chú ấy có khả năng thì nó cũng đã thi đỗ chứ cần gì phải làm vậy. Nếu cô chú ấy có trách thì phải trách người lớn sao lại trách trẻ con nhỉ!!!!!!!
  4. nokia668123

    nokia668123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    1.638
    Đã được thích:
    0
    Gặp mặt vợ chồng chú ấy mà nói đi bạn ạ,nói ra cho nó thanh thản và đỡ phải suy nghĩ nhiều,thực ra hồi bạn học lớp 9 còn quá trẻ,việc đánh dấu bài để đỗ trường chuyên là quyết định của bác ruột bạn=> bạn ko phải người đưa ra quyết sách đó.Vợ chồng chú kia nói xấu bạn ở quê ngày trước theo tớ là không phải rồi,nếu là tớ thì tớ mặc kệ hơi đâu mà đi nói xấu hơi đâu mà đi vạch trần việc bạn nhờ quen biết mà thi đỗ... chả hay ho gì
    Thôi thì chín bỏ làm mười,dĩ hòa vi quý cho đẹp lòng nhau.
  5. 10_cuoichuottrukhoc_11

    10_cuoichuottrukhoc_11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2006
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các bạn nhé. Mình sẽ suy nghĩ về vấn đề này.
  6. 10_cuoichuottrukhoc_11

    10_cuoichuottrukhoc_11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2006
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn các bạn nhé. Mình sẽ suy nghi về ván đề này.
  7. hold_me77

    hold_me77 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    1.446
    Đã được thích:
    0
    bạn đã xin lỗi và bạn đã suy nghĩ đúng, đã làm đúng, ko có gì là trẻ con ở đây cả, đúng hơn là bạn đã trưởng thành hơn với những suy nghĩ hiện tại của bạn rồi, chúc bạn hạnh phúc
  8. 10_cuoichuottrukhoc_11

    10_cuoichuottrukhoc_11 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2006
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng không biết nữa. Mình tự hỏi có phải là do mình chưa biết yêu quý bản thân?
  9. hopebelastpersonulove

    hopebelastpersonulove Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/02/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Mình nghĩ bạn là người hay suy nghĩ nhìu rùi. Vậy nên bạn hãy nói cho cô chú ấy biết về cảm nhận của bạn trong suốt thời gian wa. Thực ra đã bao năm trôi wa , ng` ta sẽ chỉ coi đó là chuyện rất bình thường thôi. Có khi chỉ cười mà thương cháu thôi. Bạn hãy tự tin lên , ko có j` phải sợ , lúc chưa nói thì nghĩ khó khăn , nhưng rồi sẽ thấy đơn giản và nhẹ nhõm. Cuộc đời ai chả có lúc cần người khác nâng đỡ , có khi còn cầu xin sự nâng đỡ của người khác để cuộc sống trở nên dễ dàng hơn. Chỉ cần bạn chứng tỏ bằng chính thực lực của mình , thì người ta sẽ coi trọng bạn . Dù có áp lực thế nào , thì hãy chứng tỏ khả năng của mình, đó mới chính là bản lĩnh mà bạn cần có. Dễ thôi mà, cố lên....
  10. cafe_nau

    cafe_nau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    2.385
    Đã được thích:
    1
    đối với 1 con người thù hận mình vì lỗi do ko do mình gây ra thì hãy coi người đó như chết rồi.

Chia sẻ trang này