1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện cô nàng Nokia

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi phaohoa, 08/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. phaohoa

    phaohoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    1.326
    Đã được thích:
    1
    Chuyện cô nàng Nokia

    Một đứa con gái tốt nghiệp ĐH ra trường mà không đi làm gì thì cũng buồn cười,thế là tớ xách hồ sơ đi thi tuyển nhân viên bán hàng cho một Đại lý điện thoại di động của hãng Nokia.
    Ngày hẹn phỏng vấn,trời ơi,những 200 đứa cơ á...Thế tớ địch thế nào nổi cái bọn mắt xanh môi đỏ trông sành điệu rùng rợn thế kia nhở.Thôi thì nhắm mắt đưa chân,đã đến đây rồi chả lẽ đi về,mà việc chó gì phải về chứ nhể,cứ xông đại vào đi.Ôi.
    Phỏng vấn:
    -dạ ,em tên là ..... em nghe nói trên báo công ty mình(híc ,mình cơ đấy) đang tuyển nhân viên bán hàng nên em đến nộp hồ sơ ạ.
    - thế trước đây em đã làm công việc gì rồi?
    - dạ trước đây em cũng làm nhân viên bán hàng thường xuyên cho Unilever rồi ạ,em làm từ khi còn là sinh viên cho đến khi ra trường vẫn tiếp tục ạ.
    -thế theo em,tiêu chuẩn nào để trở thành 1 người bán hàng giỏi?
    - dạ thưa anh ,( nổ)em nghĩ để trở thành 1 người bán hàng giỏi,thứ nhất mình phải hiểu rõ sản phẩm mình đang bán cho khách.mình phải hiểu rõ được điểm mạnh điểm yếu của mặt hàng mình bán so với các mặt hàng cùng loại trên thị trường để có thể giải đáp cho khách hết những vấn đề thắc mắc.Còn ngoài ra niềm nở tận tình,chu đáo đều là những yếu tố bất kỳ người bán hàng nào cũng phải biết cả.
    -uhm,thế thử đặt trường hợp cửa hàng đóng cửa vào lúc 8h30 mà khi đó vẫn có khách vào cửa hàng thì em làm thế nào?
    -(đuổi về chứ còn thế nào nữa,sau này tôi sẽ kể cho các bạn xem tôi đã đuổi khách về vào lúc chưa tới 8h30 như thế nào) hì hì,dạ,em nghĩ khách hàng vào đến của hàng mình đã là quý rồi,hì hì,dù cho họ mua hay không mua em cũng sẽ vẫn ở lại để tiếp họ.Hôm nay không mua thì có lẽ ngày mai họ sẽ mua , không nhất thiết mình yêu cầu khách cứ vào xem là phải mua ạ.
    -em thử xem trên bàn này có bao nhiêu máy đtdd ,em biết máy nào thì nói cho tất cả mọi người ở đây cùng nghe .
    -dạ,máy này là loại mới ra,mới quảng cáo trên TV đấy ạ.Loại này thì dành cho nữ giới dùng ạ,còn loại này, vừa to vừa đắt tiền,em chỉ thấy Tây người ta hay dùng chứ Việt Nam mình ít người dùng lắm ạ.(ôi,hoá ra cái máy đó đúng máy của sếp đang dùng, lởm khởm thế nào lại nói được cái câu hay thế cơ chứ)
    -uhm,em thử cầm 1 cái máy đưa lên tai nghe xem nào,cái máy màu đỏ ý.
    -ơh,nhưng cái này là mô hình ạ.
    -anh bảo em cầm lên nghe thôi
    -ơh,cái này không phải thật mà anh.
    -không em cứ bình tĩnh,anh chỉ bảo em cầm lên nghe thử xem em cầm máy như thế nào thôi.
    -không,em bình tĩnh lắm ạ,nói chung em chẳng run sợ gì mấy nhưng chỉ có là em chưa hiểu ý anh nói gì thôi ạ.(Đoạn cầm máy lên áp vào tai,phim HQ nó hay cầm thế nào nhở,ốh,thế này chắc được rồi đây)
    Ôi,đến đây thì bi đát quá rồi,đã ngố lại còn cãi nhem nhẻm nữa chứ,mà từ đầu đến giờ,người ta hỏi câu nào toàn ,trả lời ngay tắp lự,ít ra thì cũng phải giả vờ suy nghĩ 1 tí chứ,phản ứng vội vàng quá .
    Kết thúc cuộc phỏng vấn,đi xuống,gặp đứa bạn cùng đi xin việc nó hỏi,sao nhanh thế,ôi những đứa nhanh như thế này là toàn bị rớt hết đấy.ừh,ông hỏi gì tao trả lời luôn ,khỏi suy nghĩ,hỏi mấy câu rồi cho ra.Đi về đây.
    Ngày hôm sau
    -em tên gì,em trúng tuyển rồi đấy em ạ.mà phải đến đây ngay bây giờ nhá,các bạn trúng tuyển đều đã đến tập trung ở đây hết rồi em ạ,sao bây giờ em mới gọi điện cho chị.
  2. phaohoa

    phaohoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    1.326
    Đã được thích:
    1
    Ngày đầu tiên, tiết mục tư vấn qua điện thoại:
    -Alo,**** nghe.
    -em àh,cái máy của anh sóng có vấn đề,có lúc nào căng lắm thì nó lên được 3 vạch, nhưng bây giờ nó chỉ còn có 1 vạch thôi là sao hả em.
    -Àh,cái này là vấn đề về sóng là do mạng chứ không phải do máy đâu anh ạ. Anh thử gọi điện sang 115 để người ta kiểm tra lại xem thế nào ạ.
    -Ồh. cám ơn em nhá ,chào em.
    Thôi chết tao rối T ơi.tao bảo anh ý gọi điện lên 115 có phải là số điện thoại cấp cứu không ý nhở.thôi chết tao rồi.ôi cầu trời cho anh ý đừng có mà gọi theo số đấy thật.Ôi tại sao lại có thể nhầm 151 số của tổng đài với 115 số đt cấp cứu chứ.
    Hihihi.chuyện của tớ chỉ có nói về công việc thôi,chứ chả có tình yêu tình báo gì ở đây đâu.Mọi người xem thì nhắn vào cho tớ 1 phát để tớ còn biết nhá.
  3. FANTOMAT_FOREVER

    FANTOMAT_FOREVER Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    0

    Bài đầu chị viết vui lắm, đọc hay hay
    Bài sau thì phông gì ý, em ko đọc được
    Bài thứ 3 thì yêu cầu chị viết có dấu nhá
    Viết tiếp đi chị

    Át Bích, Who Am I?
  4. Goodbye2romance

    Goodbye2romance Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    857
    Đã được thích:
    0
    Đọc cũng thấy vui , đúng là mỗi nghề mỗi nghiệp .. cám ơn bạn đã post bài 1 bài tôi đánh giá cao !!!
  5. phaohoa

    phaohoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    1.326
    Đã được thích:
    1
    Cám ơn các bạn đã động viên cho tớ.Thế là tớ lại có hứng để tiếp tục câu chuyện ngớ ngẩn của mình rồi.
    Thực ra thì bất kỳ ai đã từng phải vất vả cầm bộ hồ sơ chạy long sòng sọc hết chỗ này đến chỗ khác,chỗ nào cũng cố dí cái đơn của mình vào mới thấy công việc đáng quý biết bao.Nộp được hồ sơ rồi,đi phỏng vấn cũng lại là cả 1 vấn đề.Nhiều nơi,thi tuyển đến cả vòng 3,vòng 4 (nghĩa là lần thứ 3 lần thứ 4 chứ không phải vòng mông vòng ngực gì đâu ạ).
    Đối với tớ, một kẻ giàu kinh nghiệm trận mạc trong nghề đi xin việc, nhận hay không nhận chả là cái gì cả, nói tớ thì tớ nói giả, lườm tớ thì tớ lườm giả, nhất là bét mà ,tớ chẳng việc gì phải sợ thằng nào con nào cả. híc. cầu mong sếp đừng bao giờ đọc được những giòng láo lếu này của em.
    Nhớ lần đi xin việc văn phòng cho 1 anh chàng bẩn tính người Trung hoa( trung hoa cơ đấy),anh ta trả tớ có 600/tháng.Hỏi rất khéo
    -ưhm,thế anh trả lương hơi thấp thì em thấy thế nào?
    -dạ ,lương thấp cụ thể là bao nhiêu hả anh?
    -khoảng 500 hoặc 600? tháng gì đó.
    -( thế là nó định trả mình 600 đây) em nghĩ thế thì hơi thấp thật anh ạ,vì em bây giờ đi làm về cũng phải đóng tiền ăn ở nhà,rồi còn tiền xăng xe cộ đi lại,rồi những khoản lặt vặt khác ,em sợ thế thì em đi làm lương không đủ trang trải hết những cái đó ạ.
    -thế theo em thì bao nhiêu?
    -( àh,đã toẹt ra thế thì....)dạ, em nghĩ anh trả cho em 900 là hì hì..
    -ưhm thế nếu lương thấp thì sao, em sẽ làm việc không nhiệt tình àh.
    -(câu này ăn điểm )dạ,em nghĩ nếu em đã nhận thì em sẽ cố gắng làm hết mình còn nếu đã không nhận thì thôi ạ.
    Kết quả là chiều hôm sau anh gọi điện tới trả cho em 800/tháng bớt cho anh 100, hihihi, đi xin việc cứ như là đi chợ trời ý nhở. Sau này chính vì bản tính ky bẩn của anh ý tớ cũng chỉ làm cho anh ý 2 tháng trong thời gian đó tớ ráo riết đọc báo tuyển nhân viên và nhân một ngày đẹp trời nào đó tớ giả vờ xịt lốp xe không tới chỗ làm để đi phỏng vấn ở tại công ty này.
    Được phaohoa sửa chữa / chuyển vào 04:44 ngày 10/07/2003
  6. Rockyt

    Rockyt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/11/2002
    Bài viết:
    89
    Đã được thích:
    0
    Mình muốn viết bài tả thực về sự nghiệp vất vả đi xin việc từ lâu cơ, nhưng bây giờ thì đành chia sẻ chung với pháo hoa nhé.
    Phải nói thật là mình là người vô cùng long đong về sự nghiệp đi làm. Nộp phải đến 50 hồ sơ cả tư nhân nước ngoài và liên doanh. Nhiều nơi sắp vào đén vòng chung kết thì lại bị loại vì những lý do trời ơi đất hỡi.
    Mà về soi gương thi thấy mình đâu kém ai, ý mình nói là về mặt ngoịa hình ý, cũng nhanh nhẹn, năng động, cả thời sinh viêc đều làm cán bộ, bảng điểm thì rất đẹp, thê mà ko ai nhận mình cả.
    Chỉ buồn cười cho mình khi mẹ đi khoe với một anh người quen"Con bé này tìm việc cũng nhanh lắm, ra trường chỉ ở nhà có....6 tháng thôi ma", hichic, mẹ ơi,mẹ làm con xấu hổ quá.
    Chó chít nhất là hồi thi vào Toyota trụ sở chính trên Vĩnh Phúc, qua được vòng viết ở HaNội, bọn nó cho cả một xe ô tô lên Vĩnh Phúc ( a, bọn này định khoe mẽ đây,) Tất cả có 23 người toàn những chị có kinh nghiệm lâu năm, vị trí minh làm là Customer Care, sau đó là phỏng vấn 1 ông Nhật, 2 Việt Nam, mình nói không được tốt lắm, đến lúc ra ngoài gặp 1 anh nhân viên ko quen. Anh ta hổi minh thi tốt không, minh bảo chán lắm. Anh ta an ủi"Đừng lo, sếp anh chỉ thích người xinh thôi, thế nào em cũng được chọn" Hihi, anh làm em xấu hổ quá.
    Khoảng 1 tuần sau mình nhận được điện thoại đi khám sức khoẻ ở trung tâm do Toyota chỉ đinh, oi, hihi, ( như thế này chắc chắn là đỗ rồi). Mình hơi bị yếu tim cho nên mẹ dặn phải xin xỏ bác sĩ và cho mình khoảng 500,000 để đề phòng.
    Mình nhìn vào tổng thêbảng khám vô cùng tốt mà nhờ miệng lưỡi dẻo quẹo của mình thì chả mất xu nào, mình vô cùng yên tâm.
    Sau 1 tuần liền vẫn không thấy kết quả gì, minh than phiền với đứa bạn nó bảo, ko sao đâu, sức khoẻ thể nào mà chả được, chỉ mỗi có virut viêm gan B thì mới bị loại,
    Hichic, 20% dân VN bị virut này mà, thế là đành chào mộng đẹp làm ở miền quê Vĩnh Phuc với TOYota.
    Mấy tháng trời sau khi ra trường mà ko có việc, mình cảm thấy bất lực và xấu hổ ghê gớm, nhưng các bạn sinh viên hãy cố gắng lên nhé, cơ hội tốt sẽ đến với bạn
  7. phaohoa

    phaohoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    1.326
    Đã được thích:
    1
    Ngày thứ hai, trình diễn thời trang và chiến dịch cọ toalet . Bọn tớ làm việc trong các NPD, đó là nói theo ngôn ngữ sang trọng dùng trong thương mại và loè bịp khách hàng ngây thơ của sếp tớ ,chứ thực ra gọi nôm na nó là 1 cái đại lý của hãng Nokia. Nhìn bên ngoài nó thật là hào nhoáng, cửa hàng đẹp nhá, biển hiệu thì rõ to , đèn bật xả láng không tiếc tiền điện, các cô gái dập dìu đi đi lại lại. Cô nào cũng xinh xẻo và tươi hơn hớn ý. Rõ là đứng ngoài nhìn thì chỉ muốn vào thử 1 cái xem nó thế nào.
    Và đây,hiện thực bên trong:
    Mỗi nường bọn tớ được phát cho 1 bộ váy ngắn cũn cỡn. Tớ thề là cái váy đó mà ngồi xe máy thì các cô phục vụ quán bar cứ phải gọi là dập đầu xuống bái phục. Thêm nữa, nhiệt độ ngoài trời thì 37,38 độ ,bọn tớ được mặc váy ngắn và 1 áo sơmi lại được cộng thêm 1 cái áo gilê nữa cho nó "mát".Bọn tớ trong cửa hàng cứ đi đi lại lại chẳng qua chỉ là vì 1 câu tuyên bố xanh rờn của chị cửa hàng trưởng "các em không được ngồi".hic........
    Có ai thấu hiểu tình cảnh của những chiếc váy ngắn và căng ra như sắp sửa rách đến nơi, lại thêm chiếc gilê bó chặt làm cho không thể thở được, đói và khát và mệt và........ buồn ngồi khủng khiếp.
    Chiến dịch cọ toalet bắt đầu,cô nào cô nấy tay lăm lăm giẻ lau và thuốc tẩy đi bới lông tìm vết của từng ngóc ngách, cốt làm sao cho toalet có thể biến thành phòng trang điểm, soi gương chỗ nào cũng được ý mà. Vừa làm vừa than vãn:
    - không biết mẹ tao ở nhà có tưởng tượng ra được cảnh tao lại chăm chỉ đến thế này không nhỉ.
    -tao chưa từng cọ toalet nhà tao bao giờ mày ạ,
    -ơh`,giá mà toalet nhà mình mình cũng cọ sạch thế này.
    Và không chỉ riêng khu vực toalet các cô bắt đầu chứng tỏ sự sạch sẽ cẩn thận của mình bằng cách tràn ra ngoài đường.Tớ nhớ nhất hôm ấy, tớ đứng lau bên ngoài cửa kính, con bé kia lau bên trong, tay nó cầm chai thuốc lau kính nhằm ngay mặt tớ xịt 1 phát, ôi, tớ theo phản xạ tự nhiên mà giật nảy người ra phía sau, nhưng may quá, còn cách 1 lần kính nữa mới tới mặt tớ.
    Được phaohoa sửa chữa / chuyển vào 22:47 ngày 10/07/2003
  8. phaohoa

    phaohoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    1.326
    Đã được thích:
    1
  9. FANTOMAT_FOREVER

    FANTOMAT_FOREVER Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    809
    Đã được thích:
    0

    Hơ, con gái chẳng hiền như mình tưởng nhểy
    Thế có anh nào đi xin việc rồi, post lên đọc cho vui
    Mà chị phaohoa hay xin việc làm shop-assistant nhỉ
    Thế chị đã bao giờ đi xin việc ở Yamaha hay Ford chưa, khi nào đi, nhắn cái cho em đến xem ke ke

    Được at_bich sửa chữa / chuyển vào 00:15 ngày 11/07/2003
  10. phaohoa

    phaohoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/06/2003
    Bài viết:
    1.326
    Đã được thích:
    1
    Con gái bây giờ vẫn hiền em ạ. Mỗi chị là không hiền lắm nhưng được cái biết điều .Thế cũng được em nhỉ. Chị đi xin việc cũng là tự biết lượng sức mình sức người thôi, chẳng bao giờ chị dám mó vào mấy cái liên doanh nước ngoài hay công ty nhà nước tai to mặt lớn cả.làm cái chân bán hàng là dễ chịu và thoải mái nhất. Áh ,em bảo chị đi xin ở Yamaha rồi Longcin gì đó áh. Thế em ngưỡng mộ các cô váy ngắn ở đó lắm hả mà xui chị thế......Chị đang tưởng tượng đoạn em đứng ngây người trước các showroom xem họ biểu diễn đấy.... Ôi.......Em tôi......
    Chuyện của tớ cũng đơn giản và dễ viết,các bạn tới đây đọc và kể chuyện đi làm hoặc đi xin việc của mình cho mọi người cùng nghe nhé. Tớ biến đây.

Chia sẻ trang này