1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện cổ tích thời hiện đại

Chủ đề trong 'Huế' bởi Bijou, 22/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Bijou

    Bijou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    #BIGCHAR {background: & strDefaultFontColor &; color: DCDCDC; font-size: 16pt; font-family:Arial; } Lũ
    Khuya rồi nhỉ, ngoài trời tối đen như mực, chẳng có âm thanh gì ngoài tiếng nước vỗ nhè nhẹ, trời đang lũ mà. Bóng tối, đã mang đến cho hắn sự tĩnh lặng đến lạ kỳ. Lũ đến, điện cúp, tất cả những điều đó đã trả lại cho hắn những cảm giác tưởng chừng như từ lâu hắn đã lãng quên. Hai ngày trong cơn lũ là hai ngày hắn chỉ việc đọc truyện và suy nghĩ những việc đã qua.
    Đêm hôm nay hắn không học, không dùng máy tính, không nghe nhạc, hắn đang ngồi nghe tiếng nói từ lòng mình, từ đêm đen và tận hưởng một chút cảm giác của sự sợ hãi khi mà không có ai ở bên cạnh.
    Nhớ những lúc còn đi học, khi cơn lũ đến hắn vui mừng lắm, được ở nhà, được làm điều hắn thích là đọc, hát hỏng một mình. Rồi khi cơn lũ đi, hắn gồng mình lên để dọn nhà và đi lên những nơi còn dấu vết của cơn lũ để dọn đường. Khó có thể quên được ngày hắn đi dọn lũ 99 ở Kim Long, nơi đó hắn đã gặp được một thầy giáo của hắn. Ông thầy này dạy cực hay, chỉ có một điều là ông hơi khùng (tụi hắn nghĩ vậy). Bởi vì dù dạy một trường lớn nhưng ông vẫn nghèo khổ, khách đến chỉ được mời ngồi lên những cái bàn, ghế xiêu vẹo. Và đến 20-11 ông chẳng chịu tiếp bất cứ một thằng học trò nào lên nhà ông, tất cả quà cáp ông đều không màn tới.. À nói lại chuyện dọn bùn, lúc hắn đang dọn thì nghe có tiếng ai đó "À thằng này được! Mi làm như ri coi như là quà tặng thầy ngày 20-11 hấy. Tao có đường mà đi". Ông thầy hắn đó, ông lạch cạch trèo đẩy chiếc xe đạp cũ đi giữa con đường lầy lội. Còn hắn, hắn ngẩn ngơ nhìn ông mãi.
    Nghĩ đến đó hắn lại miên man nhớ đến nhiều chuyện khác, những chuyện chỉ xảy ra khi cơn lũ đoến mà thôi. Những khi có lũ, thì đó cũng là lúc hắn cùng lũ trẻ con lôi ra những tập cũ của mình để xếp thuyền, những con thuyền bằng giấy xanh xanh nét chữ nguệch ngoặc trôi theo nhưng dòng nước đi thật xa, khi đó hắn cứ tưởng tượng mình như con thuyền giấy, cứ trôi mãi, trôi mãi để được thấy hết, cảm nhận hết...
    Cơn lũ 99 dù đã gây không biết bao nhiêu đau thương cho người dân trong vùng hắn ở. Những đồng thời lũ cũng khiến cho con người ở nơi thành thị như hắn đã tìm lại được những tình cảm đích thực của mình. Trong cơn lũ đó, khi nhà hắn dường như không đủ cao để cơn lũ khỏi nhấn chìm, hắn đã dìu hết mẹ, o, dì, em đi đến ngôi nhà cao hơn. Ở trên đó có biết bao nhiêu là người, những khuôn mặt mệt mỏi của người lớn, khuôn mặt tinh nghịch của những đứa trẻ con và cả tiếng khóc của những em bé mới ra đời.
    Xa xa kia, chỉ toàn màu vàng đục của dòng nước lũ, và đâu đó lô nhô lên những nóc nhà, tất cả đều như chìm nghỉm trong cơn giận của đất trời. Còn ở quanh hắn chỉ thấy sự mệt mỏi, đìu hiu. Đến ngày thứ hai, mũi hắn không chỉ cảm nhận được mùi bùn, mà cả mùi xú uế của những người trú trong căn nhà. Người ta chỉ có thể giải quyết vấn đề vệ sinh ở gần chân cầu thang, cả người lớn, đàn ông, đàn bà và trẻ nhỏ. Nhìn họ lúc đó thấy sao mà nhỏ bé, mà tội nghiệp đến thế. Đâu rồi những khuôn mặt khinh khỉnh nhìn đời, đâu rồi tiếng chửi rủa cãi bậy nhau. Lúc đó đối với họ chỉ có một điều quan tâm duy nhất, đó là cầu trời sao cho cơn lũ qua mau, sao cho họ có thể trở lại với cuộc sống bình thường. Họ đã nhường nhịn nhau từng miếng cơm, không trách mắng hay phàn nàn khi đứa trẻ con nhà ai đó khóc ré lên. Chỉ có những lúc khốn khó như vậy người ta mới cảm thông cho nhau??
    Hôm nay trời lũ, cả nhà hắn không ở cùng, hắn một mình, suy nghĩ, nhớ lại những việc đã qua, rồi có một chút gì đó xấu hổ vì những việc mình trót làm. Ngày mai trời hết lụt, hắn sẽ khác đi một tí...
    Được bijou sửa chữa / chuyển vào 09:37 ngày 19/12/2004
  2. langtuphieudu

    langtuphieudu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    0
    Anh Bijou ơi!!! Sao hông kê? hết chuyện đó đi!!!!!!!! Thă?ng em đang muốn nghe kết thúc ne?!!! To? mo? quá đi!!!
  3. langtuphieudu

    langtuphieudu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    0
    Anh Bijou ơi!!! Sao hông kê? hết chuyện đó đi!!!!!!!! Thă?ng em đang muốn nghe kết thúc ne?!!! To? mo? quá đi!!!
  4. Bijou

    Bijou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    Hic hic. Langtuphieudu ơi. Chuyện nớ đang chưa kết thúc , chuyện có thiệt nên chừ không biết kể tiếp răng hết.
  5. Bijou

    Bijou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    Hic hic. Langtuphieudu ơi. Chuyện nớ đang chưa kết thúc , chuyện có thiệt nên chừ không biết kể tiếp răng hết.
  6. langtuphieudu

    langtuphieudu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    0

    [/quote]
    Hic hic. Langtuphieudu ơi. Chuyện nớ đang chưa kết thúc , chuyện có thiệt nên chừ không biết kể tiếp răng hết.
    [/quote]
    Thế ha!!! Thế thì làm sao mà chờ đến khi kết thúc được nhỉ!! Có lẽ đến khi langtu "đi tàu ngầm" cũng chưa biết kết thúc chuyện đó được nữa!!!
  7. langtuphieudu

    langtuphieudu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    957
    Đã được thích:
    0

    [/quote]
    Hic hic. Langtuphieudu ơi. Chuyện nớ đang chưa kết thúc , chuyện có thiệt nên chừ không biết kể tiếp răng hết.
    [/quote]
    Thế ha!!! Thế thì làm sao mà chờ đến khi kết thúc được nhỉ!! Có lẽ đến khi langtu "đi tàu ngầm" cũng chưa biết kết thúc chuyện đó được nữa!!!
  8. Bijou

    Bijou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    Không đến nỗi như rứa mô. Langtu còn trẻ, nhân vật cũng còn trẻ mờ.
  9. Bijou

    Bijou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    Không đến nỗi như rứa mô. Langtu còn trẻ, nhân vật cũng còn trẻ mờ.
  10. Bijou

    Bijou Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0

    Trích từ bài của thangcongai206 viết lúc 18:33 ngày 19/12/2004:
    --------------------------------------------------------------------------------
    khửa khửa ,bây giờ đang nếm trải mối tình thứ hai ,khửa khửa ,nhìn bề ngoài ai cũng nghĩ mình là đứa chỉ biế đùa giỡn thứ gì cũng có thể đem ra đùa ,kể cả tình cảm ...,khửa khửa ,nực cười thật ,giá mính cũng được như điều mà người ta nói sau lưng mình ...tiếc là không !dường như ông trời luôn đùa bỡn con người ,trái với vẻ ngoài lóc chóc ,miệng nói không ngừng ,trong mình luôn có trái tim cứ ngỡ như được khoá bằng gai hoa hồng như trong tryện cổ tích :công chúa ngủ trong rừng .
    không biết mình có bị lời nguyền như cô công chúa nọkhông nhưng những người mình yêu quý tin tưởng bao giờ cũng làm mình đau khổ ,tuyệt vọng ,tim đau nhói tự khoá cửa ngay cả với chính mình ,mình bị một vết thương lòng từ nhỏ từ rất nhỏ (...)từ đó mình cảm thấy thế giớ này toàn là những thứ xấu xamình khép kín ,cố chui vào sâu sâu ..rất sâu trong cái thế giới bé nhỏ của mình , ,rồi mối tình đầu đến theo định nghĩa của riêng mình về mối tình đầu ,không mặn mà cho lắm ,chỉ là những kỉ niệm trẻ con ,nhưng là sợi dây liên kết mình với cái thế giới bẩn thỉu trước mắt ,nhưng ...phải nói là :không ai hiểu vì sao tình yêu kia tan vỡ ,kể cả hai đứa trong cuộc ,chỉ là nõ đã đến lúc phải chấm dứt ,không có buổi tiệc nào là kéo dài mãi mãi ...mình đã cố quên ,bỡn cợt với thế giới này, mình đón nhận nó như người ta chủ trương sống chung với lũ ,khửa khửa ,chà bữa nay tay đánh tiếng việt của mình xuống cấp trầm trọng chắc réc nghề rồi luôn ,thế đấy! luôn tư an ủi bản thân bẵng những chuyện cười tiếu lâm ,chỉ mình mình nói chỉ mình mình cười ...
    mình có tài là dấu được cảm xúc ,nhưng chỉ tại đôi mắt ,chết tiệt nó luôn buồn. mày buồn gì chứ tau đâu buồn không hề buồn tau có tất cả ,tất cả ,tau không buồn không muốn buồn đâu!
    khửa khửa ,đang ngồi nghe giai điệu bài hát trốn chạy của mĩ lệ ,pha một chút rock nhưng luôn đọng lại trong mình một chút gì đó
    ngày trôi qua trôi qua sao con tim ta tê cóng
    lũ sâu đêm đi hoang trong tim ta đang sâu xé ...
    giá mính có thể ,mình muốn chạy ,chạy thật nhanh trốn tránh tất cả ,rũ sạch bụi đời nhưng phải tỉnh cơn mê rồi ,bài hát kết thúc mình ,cuộc đời không phải là bản nhạc để có thể replay lại được ,mình không cam chịu như cô công chúa nọ chờ đợi 1 hoàng tử đến cứu ,nếu mình cứ nằm đó cũng chẳng có chàng hoàng tử nào hôn lên môi và gúp mình tỉnh dậy ,phải tự mình tỉnh dậy đi tìm kiếm cho mình một thứ gì khác như là ...tình yêu .
    "mối tình đầu đôi khi làm ta lầm tưởng là một tình yêu nhưng không phải ,chỉ là nó quá ngọt ,quá em dịu đến nổi làm ta lầm tưởng đấy là tình yêu"
    [
    --------------------------------------------------------------------------------
    Xin lỗi vì quote một bài hơi dài. Nhưng tui thích bài viết ni của thangcongai.
    Ơi thangcongai ơi. Hãy thử hỏi tại vì sao có mối tình đầu. Tại vì sao phần lớn các mối tình đầu tiên có kết cục phải là sự chia ly. Hãy cô đơn rồi sẽ hiểu! Mắt của em (xin lỗi không biết thangcongai mấy tuổi nhưng tạm gọi là em đã nha) buồn có lẽ vì những gì mà người ta đã để lại trong em, giờ đây đã hằn lên đôi mắt. Con người ta thường hay đau khổ vì gặp những chuyện buồn, hoặc chán chường không mong muốn sống. Bởi rứa mới có nhiều người làm "trăng" để "rụng xuống cầu". Sông Hương êm đềm là rứa mà cũng phải chứng kiến và nhận vào lòng mình bao nhiêu là mối sầu của những "mảnh trăng" để lại. Đối với tui, mỗi khi gặp nỗi buồn, tui buồn rất nhanh và mau chóng tìm kiếm được niềm vui cho cuộc sống của mình. Quên buồn không dễ tí nào, quên những vết thương lòng còn khó hơn. Nhưng có ai nghĩ rằng bản thân con người không phải là máy biết cười, nói lời vui vẻ như mấy con robot của hãng honda. Mà con người phải có vui có buồn, như thế mới gọi là hạnh phúc. Nếu như cuộc đời chỉ toàn là niềm vui thì có lẽ niềm vui rồi cũng dần nhạt nhẽo. Nhưng nếu em xem đời em chỉ toàn là chuyện buồn và nỗi đau, thì lỗi đó là tại em. Số kiếp tui sinh ra để chứng kiến thiệt nhiều chuyện buồn, nhưng đối với người tui từng gặp, cũng như tui đã biết tìm ra một chút niềm vui nho nhỏ cho mình. Khi em buồn, bỗng nhiên có một ai đó làm cho em nở nụ cười, thì tui nghĩ đó là điều hạnh phúc nhất có thể có. Đời lắm bất công, nhưng đời không phụ bạc những con người dám tin và yêu cuộc sống. Trong cuộc đời tui, điều tui sợ nhất đó là mất đi sự tự tin,và nỗi sợ thứ hai là mất đi nỗi buồn. Khi buồn, khi cảm thấy đau khổ mình càng dễ đồng cảm hơn với nỗi đau khổ của người khác. Có phải vậy không?
    Em bảo rằng hai người lần đầu yêu nhau, fải rời xa nhau vì cái niềm sung sướng đó không thể cứ giữ mãi được. Tui không nghĩ vậy? Tui đã từng có mối tính đầu, đến bây giờ cũng chỉ từng ấy thôi. Khi chưa yêu, và bắt đầu thấm thía nỗi cô đơn, tui bắt đầu khát khao có được một tình yêu, có được ai đó để tâm sự, để có thể nhận được một nụ hôn hay một cái nắm tay nồng ấm. Và tôi đã chấp nhận một tình yêu một cách nhanh chóng, yêu thật nồng nàn, và dễ dàng bỏ qua mọi thứ để được yêu và để yêu. Nhưng cái thứ tình cảm bùng cháy như ngọn lửa đèn cồn đó thật sự không phải là một tình yêu, đó chỉ là cái cảm giác có được khi khao khát có người yêu và đúng lúc đó có một người đem thứ tình cảm ngọt ngào đó đến cho mình. Nhưng khi những phút giây đó qua đi, khi mà những nụ hôn đã trở thành thường lệ, khi mà vòng tay của ai đó đã trở nên quen thuộc. Người ta sẽ nghĩ về những điều khác, về gia đình, về cha mẹ, về bạn bè, và về tương lai cho cả tình yêu...
    Nói lời chia tay mối tình đầu có lẽ là điều khó làm nhất trong đời người, cái việc khó đó đôi lúc phải làm. Đôi lúc tui yêu, em cũng yêu nhưng liệu tình yêu có giữ mãi được không khi giữa hai người luôn có sự xung khắc về tính cách, khi giữa hai người là hai môi trường sống cách biệt, khác hẳn hoàn toàn. Nếu có - nếu có một tình yêu như thế thì sử sách sẽ ghi, còn nếu như tình yêu tan vỡ thì chuyện đó là chuyện bình thường của cuộc sống. Nhưng sau một lần như vậy, liệu rằng em có lớn lên, tui có lớn lên, có suy nghĩ chính chắn hơn khi đặt tình yêu cho ai đó, và có bảo đảm rằng mình sẽ yêu người đó được dài lâu.
    Phải chia tay là điều không ai muốn. Và để bớt đi sự hối hận khi ra đi thì có cách nào hơn là phải giữ gìn cho nhau một tình yêu trong sáng.
    Too much love will kill you if you can''''t make up your mind.

Chia sẻ trang này