1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện của em...phải làm thế nào đây???

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi gaihanoi1, 08/09/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. gaihanoi1

    gaihanoi1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2008
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Chuyện của em...phải làm thế nào đây???

    Em đang chẳng biết làm thế nào...Cảm giác mông lung lắm, chỉ mong mọi người cho em lời khuyên đúng đắn để em nhận ra phải làm gì...
    Em và người yêu em yêu nhau đc hơn 1 năm rồi. Trong 1 năm đấy bọn em quấn quít lắm, 1 năm yêu nhau nhưng hầu như ngày nào cũng gặp nhau, cũng đi với nhau. Tình cảm thì cũng nồng nhiệt lắm, lúc yêu thì chẳng bút giấy nào tả xiết. Nhưng lại hay cãi nhau vô cùng, đôi khi chỉ 1 chuyện nhỏ thôi cũng dẫn đến cãi nhau, thậm chí là có lẽ phải đến 4 tháng rồi chỉ có 1 vài ngày ngoại lệ là ko cãi nhau tí nào nhưng đc cái là chưa bao giờ giận dỗi nhau đc quá 2 tiếng đồng hồ.
    Cách đây khoảng gần 2 tháng, do ba mẹ em có nhờ ng y em một số việc, nên có cớ sang nhà nhiều hơn, vậy là từ lúc đấy ngày nào anh ấy cũng ở nhà em, cũng rất vui vẻ, thậm chí em còn thấy ở nhà thì ít cãi nhau hơn.
    Cả 2 đứa cũng đặt ra mục tiêu nhất định, cũng cố gắng học tập và làm việc để chuẩn bị cho tương lai. Những tưởng có lẽ mọi chuyện sẽ vẫn cứ êm đẹp và kết thúc có hậu. Cách đây 1 tháng chị gai'' em có bảo em qua công ty chị làm co như để thực tập luôn (vì em vẫn đang học đh), lúc đó ng y em đã phản đối kịch liệt vì nếu em đi làm thì sẽ ko có nhiều thời gian ở bên nhau nữa (Ng y em ko phải chỉ ở nhà, anh ấy buôn bán và tuy con` trẻ nhưng cung~ kiếm ra nhiều tiền). Em thì cũng muốn đi làm để trau dồi bản thân. Đợt đấy 2 đứa cãi nhau khá nhiều và cuối cùng anh ấy cũng phải miễn cưỡng đồng ý.
    Nhưng vì em đi làm nhưng thấy anh ấy cũng ko vui vẻ gì và cũng do bận học nên chỉ đc 1 tuần là em nghỉ.
    Cách đây 1 tuần, anh rể em hỏi em có muốn làm ở công ty anh ấy ko, em rất thích vì đó là 1 công ty lớn và em có thể vừa học vừa phát huy chuyên nghành của mình. Được làm ở 1 cty mà với trình độ hiện tại như em thì ko phải ai cũng có thể vào được. Em nghĩ đây là 1 cơ hội tốt cho mình, với lại chỉ 2 tháng nữa là em cũng chuẩn bị đi thực tập rồi, nên em ko bàn trc gì với ng y em vì em chắc chắn ng y em sẽ phản đối và rồi lại cãi nhau.
    Trc buổi đi làm đầu tiên 1 ngày thì ng y em biết chuyện đó, anh ấy năn nỉ em ko đi làm nhưng em nhất định ko đồng ý. Bọn em đã cãi nhau mấy tiếng đồng hồ và trong 1 lúc em có nói rằng em nhất định sẽ đi làm, còn anh ấy thế nào thì tuỳ anh ấy. Và anh ấy đã tát em 1 cái rất đau, mạnh đến nỗi hôm nay là ngày thứ 3 rồi nhưng quai hàm em vẫn đau nhức ko há to mồm đc. Lúc đó em đã quyết định sẽ chia tay, ko còn gì để nói nữa. Nhưng anh ấy năn nỉ, và khóc xin em đừng bỏ, nên em cũng nguôi nguôi và đồng ý.
    Sau đó cãi nhau 1 hồi tiếp, thì anh ấy cũng đành chấp nhận chuyện em đi làm, và sau đó em cũng nói là anh rể em yêu cầu tự đi xe đến cty, với lại em cũng thương ng y em vì nhà ở xa, ngày nào cũng đi đi về về đón em đến 3-4 lần giữa trưa nắng nên em cũng thương, ko muốn anh ý đưa đi nhiều. Ng y em nói rằng rất buồn, và tình trạng nặng nề cứ kéo dài đến mãi hôm sau.
    Sáng em chuẩn bị đi làm buổi đầu tiên ng y em gọi điện cho em, do đếm hôm trc em phải thức khuya làm bài tập nên mệt mỏi và gắt gỏng với anh ý. Đến trưa hết giờ làm, nghĩ lại em thấy rất ân hận vì đã gắt gỏng với anh ý nên đã gọi điện định bảo anh ý tới đón và 2 đứa cùng đi ăn.
    Nhưng anh ý bảo rằng anh ý đang ngồi trên ô tô để đi xa vài ngày, em tự đi đi và rằng anh ấy rất buồn nên có lẽ muốn xa nhau vài ngày.
    Đã 2 ngày rồi, em và anh ấy ko gặp nhau (trc đây chưa bao giờ quá 1 ngày), nhắn tin chỉ nhắn vài tin linh tinh hỏi han. Em có hỏi anh ấy đi đâu thì anh ấy lảng ko nói gì. Hôm nay anh ấy gọi điện cho em đúng vào lúc em chuẩn bị phải lên thuyết trình nên em phải dập máy sớm và anh ấy nt cho em nói rằng ko có anh ấy em vẫn sống tốt.

    Thực sự về bản thân em, 2 ngày ko gặp anh ấy em ko thực sự đau khổ hay da diết gì, em vẫn làm mọi việc bình thường, và em vẫn hay là ng nt trc cho anh ấy để hỏi han. Đôi lúc em cũng rất nhớ anh ấy, nhưng đôi lúc em lại cảm thấy thật tự do và thoải mái vì ko có anh ấy đi cùng (trc đây bất kể em đi đâu anh ấy cũng đều đi cùng). Một mặt em muốn gặp anh ấy, thấy thương anh ấy rất nhiều đến ứa nước mắt, nhưng 1 mặt em lại rất sợ phải gặp anh ấy vì sợ rằng cả 2 lại nói lại làm những điều làm cho nhau đau khổ.

    Bây giờ em chẳng biết phải làm sao nữa, chẳng biết phải tiếp tục thế nào nữa. Mọi người hãy giúp em với.

    Note: ng y em kém em 2 tuổi và bọn em chưa làm gì quá giới hạn với nhau cả.
  2. tovimy

    tovimy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2009
    Bài viết:
    533
    Đã được thích:
    0
    Chẳng biết nói gì ngoài Trẻ con.
    Lúc đầu đọc còn thấy ko hiểu lí do thái độ của ổng. Đọc đến cuối mới té ngửa ra là vì: " ny em kém em 2 tuổi" :))
    Pác đang học ĐH, ny pác kém pác 2 tuổi ~~~> e là ny pác rân 9x roài :D
    Ca này nan giải =))
  3. songhahs

    songhahs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2009
    Bài viết:
    1.747
    Đã được thích:
    4
    Bệnh này tạm thời y học đang bó tay.
    Chỉ có cách này thì hết này: không yêu nữa!
  4. cqx007

    cqx007 Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    26/12/2008
    Bài viết:
    652
    Đã được thích:
    6
    Anh cũng éo hiểu ra làm sao. Thằng này chắc tâm thần phân liệt.
  5. honeyNclover

    honeyNclover Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/12/2007
    Bài viết:
    2.088
    Đã được thích:
    4
    Ngày nào cũng gặp nhau + ngày nào cũng cãi nhau + tát 1 phát 3 ngày sau vẫn còn đau chỉ vì mình quyết đi... làm + đi đâu ng` yêu cũng đi cùng + ...
    ===> kết luận từ cái tổng trên: au au au au, bạn yêu được những một năm thì đúng là... quá giỏi :)) Kiểu như chăm con nhỏ í nhỉ, đi đâu cũng phải cắp nó theo, rời ra cái là con nó khóc thét ăn vạ đòi mẹ.
    Làm j bây giờ á? Thì việc mình mình làm việc hắn hắn làm thôi :)) Nói thẳng thắn với anh ta ra là mình lớn rồi, đừng có làm trò trẻ con nữa!!!
    Ko đỡ nổi :))
  6. gaihanoi1

    gaihanoi1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2008
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Hic
    Xin mọi ng đừng chửi rủa ng y em >"<. Cũng tại vì có lẽ anh ấy yêu em nhiều quá nên mới thế.
    Điều em băn khoăn là bây giờ em phải làm như thế nào, bởi bỏ thì có lẽ khó, vì vẫn còn nhiều tình cảm, nhưng tiếp tục thì chỉ tổ dày vò nhau khổ sở hơn thôi.
    Bản thân em cũng tự nhận nhiều khi em cũng ích kỉ chỉ nghĩ cho mình, đôi lúc tức giận lên thì em cũng nói những câu đâm vào ruột vào gan người khác lắm. Các anh chị nói giúp em, em phải làm thế nào để tiếp tục, làm thế nào để cứu vãn chính thái độ của em với mối quan hệ này, vì nói thực là cái tát của anh ấy, lúc đấy em giận nhưng lúc hết giận thì em cũng ko trách móc gì cả. Nhưng nó cứ in sâu vào tâm trí của em, em ko ngờ anh ấy lại làm như thế ko sao em có thể quên đc???
    Em thấy cũng thật lạ, vì người viết bài xin tư vấn để cứu vãn có lẽ phải là ng y em chứ ko phải là em, vì em mới là ng có thái độ lạnh nhạt. Ng y em đúng là 9x, tất nhiên ko thể chững chạc đc như các anh 7x, nhưng từ hồi yêu em thấy anh ấy đã cố gắng rất nhiều để ng lớn hơn, và em cũng phải công nhận là trong mắt em thì ng y em còn nhiều cách cư xử trẻ con, bồng bột, nhưng có những suy nghĩ thì ko phải tất cả các anh 7x có thể nghĩ đc.
    Làm sao đây
  7. songhahs

    songhahs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2009
    Bài viết:
    1.747
    Đã được thích:
    4
    Suy nghĩ gì mà các anh 7x còn thua nó hả em?
    Ý em muốn nhắc đến quả tát lật mặt em hử?
    Ừ, thế thì bọn anh thua ranh con người tình của em 1 bậc.
  8. gaihanoi1

    gaihanoi1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2008
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    EM có chê gì các anh 7x câu nào đâu mà anh đã phải nhảy ***g lên thế
    Em nói vậy theo quan điểm của em, còn làm gì có người nào dám nói 7x là 1 thế hệ hoàn mĩ nhất đâu
    Một điều nữa là em công nhận ng y em có thể tính cách còn trẻ con, cư xử ko đc khéo léo, ko đc cáo già như các anh 7x, nhưng tư cách gì mà anh gọi người khác là ranh con. Ít nhất thì ng y 9x của em, cũng chưa bao giờ mở mồm ra nói ai là ranh con cả anh ạ. Tôn trọng người khác cũng là tôn trọng chính mình, điều đấy 9x còn biết cơ mà.
    Quay lại chủ đề
    honeyNclover: em cảm ơn chị rất nhiều, chị nói giúp em nhìn đc rộng hơn một chút. Chị giúp em với, hiện giờ ko gặp nhau, thì em vẫn việc em em làm, cũng ko dằn vặt đau khổ gì lắm. Nhưng tính em nó làm sao ấy, hay yếu lòng hay sao ý chị ạ, lúc trước mấy lần em cũng bảo là tự làm tự đi, nhưng thấy anh ấy nổi đóa lên giận là em lại chiều lòng anh ấy, còn ko thì sẽ tự dằn vặt mình, em ko muốn nhìn thấy như thế. Phải làm thế nào hả chị...
  9. songhahs

    songhahs Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/06/2009
    Bài viết:
    1.747
    Đã được thích:
    4
    " Đôi lứa xứng đôi"

  10. saodoingoi80

    saodoingoi80 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/01/2003
    Bài viết:
    3.424
    Đã được thích:
    5
    Đây lẽ nào là "sự vô lý của tình yêu"
    Em cứ đi làm đi em ạ, ra trường đi làm, em sẽ mở to mắt hơn. Và sẽ hiểu tại sao cái anh ở trên lại gọi người yêu em là " ranh con "
    Chị hỏi thêm câu: người yêu em không học gì à? Đi làm luôn à? Cãi nhau, nhõng nhẽo với người yêu còn có thể hiểu được và thông cảm. Nhưng một cái tát 3 ngày sau còn đau thì fải xem lại và suy nghĩ cẩn thận em ạ. . Hơn nữa, cái đoạn này này :
    "Thực sự về bản thân em, 2 ngày ko gặp anh ấy em ko thực sự đau khổ hay da diết gì, em vẫn làm mọi việc bình thường, và em vẫn hay là ng nt trc cho anh ấy để hỏi han. Đôi lúc em cũng rất nhớ anh ấy, nhưng đôi lúc em lại cảm thấy thật tự do và thoải mái vì ko có anh ấy đi cùng (trc đây bất kể em đi đâu anh ấy cũng đều đi cùng). Một mặt em muốn gặp anh ấy, thấy thương anh ấy rất nhiều đến ứa nước mắt, nhưng 1 mặt em lại rất sợ phải gặp anh ấy vì sợ rằng cả 2 lại nói lại làm những điều làm cho nhau đau khổ."
    Em xem lại đi nhé. Chị không nhìn thấy chữ " yêu ". Còn nhớ và thương thì với thằng bạn thân, chỉ 1 ngày không gặp nó, trò chuyện cùng nó chị đã nhớ rồi. Nó hắt hơi sổ mũi chị cũng đã thấy thương rồi
    Đừng thấy mọi người nói người yêu em này kia mà đã sửng cồ lên rồi. . Hãy nhìn nhận mọi vấn đề bằng con mắt của người trưởng thành hơn. Em nhé

Chia sẻ trang này