1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện của mình nhưng gửi Chitto

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi lebinhminh, 27/11/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. lebinhminh

    lebinhminh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/07/2002
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Chuyện của mình nhưng gửi Chitto

    C ơi, còn nhớ ra là ai nữa ko? Đáng lẽ đã mail cho C rồi, đáng lẽ phải post bài lên để báo cáo thành tích với C rồi, nhưng... Hình như đây là số phận của mình. Mỗi lần muốn bước qua quá khứ là một lần nhận thêm một nỗi buồn. Nỗi buồn mình vừa nhận hôm kia là của người khác nhưng nó làm lòng mình đau.
    Hôm đó đến CQ sớm lắm, đã chào bác bảo vệ một câu rất to kèm nụ cười tươi rói. Bác ngạc nhiên, mình biết là rồi sẽ còn nhiều người nữa ngạc nhiên như bác. Nhưng vừa vào đến VP thì có điện thoại " V ơi, sập công trường, anh M nguy lắm". Ko kịp suy nghĩ gì cả lao ngay đến BV, nhưng muộn mất rồi. Chị L hoảng hốt "Em ơi, làm lại hộ chị mấy cái hợp đồng lao động, thằng M chết rồi". Đầu óc lơ mơ, mình bảo "Để sau được ko chị, giờ cho em vào thăm anh ấy đi, em còn cầm hai tháng lương của anh ấy". "Em đừng có điên nữa, thăm nom gì tính sau. Giờ đi làm lại cái hợp đồng lao động cho chị đã, ko thì chết cả lũ."
    Ko biết có nên giận hay ko với chị L. Chị đang nuôi hàng trăm người lao động như anh M, cuộc sống của gia đình chị là ở những công trường này. Nhưng chẳng lẽ ....
    Cuộc sống vẫn là cuộc sống, mình rồi cũng giống chị L. Vắt chân lên cổ để làm sao cho cái chết của anh M ko phải là do công ty mà hoàn toàn là do anh, anh phải chịu trách nhiệm thôi, M ơi. Ừ, anh nhận thêm một trách nhiệm cuối cùng này nữa M nhé, rồi mai đây anh sẽ được yên lành ngủ một giấc dài ko mệt mỏi và âu lo. Kệ em, kệ chị L, kệ vợ anh với đứa con sắp chào đời và kệ tất cả với những đau khổ trần gian. Giữa chúng ta ai là người hạnh phúc hơn hả anh?
    Về quê làm đám tang cho M. Nhìn vợ M với cái bụng vượt mặt khóc ko nước mắt, lòng mình quặn đau. Và mình bật khóc khi em hỏi "Sao lại sập hầm thế chị, sao lại là anh M hả chị?". Biêt nói với em thế nào đây. Một cô gái nông thôn vừa tròn 18, lấy chồng rồi chỉ biết sinh con. Em làm sao hiểu được ở những công trình hiện đại và nguy nga như là minh chứng cho sự phồn vinh, người ta chỉ chú ý đến tiến độ hoàn thành công việc và lợi nhuận mang lại. Còn thì tính mạng của chồng em và những người lao động nghèo khác, chỉ khi nào có tai nạn người ta mới nhớ ra; Em cũng làm sao hiểu được trái tim của một người con trai ít học, đơn giản nhưng nồng nàn tình yêu em đến thế. Anh ấy làm ngày rồi làm đêm, lương ko dám nhận mà gửi lại cho chị chờ đến ngày em khai hoa. Nhiều lúc chị đã ghen lên với em. Nhưng bây giờ, chị biết nói sao với em đây??? Em đau khổ gấp trăm lần chị nhưng em sẽ ko bao giờ phải day dứt như chị đâu.
    Mai là một ngày mới đấy em ạ, chị em mình lại buồn nỗi buồn riêng của mình. Bao giờ thì đến một ngày mới mà chị em tôi ko còn phải buồn nữa hả C ơi, bao giờ đây??? Có lời khuyên nào cho em tôi ko, hả C???



    Được lebinhminh sửa chữa / chuyển vào 27/11/2002 ngày 16:55
  2. lebinhminh

    lebinhminh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    08/07/2002
    Bài viết:
    467
    Đã được thích:
    0
    Thế là phải hoãn thi để về với con bé đó thôi C ạ. Nó gọi điện lên liên tục, lần nào giọng cũng sũng nước mắt. Mình ko đành lòng dù ko chắc rằng mình làm như thế là đúng. Tội nghiệp con bé! Cứ tưởng cạn nước mắt khóc cho người chết, hoá ra bây giờ lại khóc vì người sống. Người chết khói hương chưa tàn, người sống đã đánh nhau vì số tiền đền bù 40 triệu. Thôi thử hi sinh lợi ích của mình một lần xem sao, về làm chỗ dựa cho nó vậy. Đã được dựa vào nhiều người rồi, nay thử cho người khác dựa lại xem sao. Mà cũng coi như là bù lại phần nào những gì mình đã làm với M, ko biết lương tâm có bớt day dứt đi ko???

Chia sẻ trang này