1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện của tôi ? không biết sẽ về đâu ....

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi hctol, 02/03/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hctol

    hctol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Chuyện của tôi ? không biết sẽ về đâu ....

    Tôi đang rất boăn khoăn, tôi xin kể câu chuyện tình của tôi, rất mong các bạn cho một lời khuyên để tôi có một lưạ chọn sáng suốt.
    Tôi hiện đang là sinh viên năm thứ 3 đh . Vào năm thứ nhất một lần tình cờ đến quán nét bạn tôi gặp một cô bé vào quán, không hiểu sao tôi nhìn cô bé tim đập nhanh đến lạ lùng, tôi cứ quan sát em, lúc rời quán em để chìa khoá đâu mất sau đó bạn tôi phải chở em về nhà lấy khoá, cơ hội đến nhưng khi đó không hiểu sao tôi cứ đứng sững nhìn em...đó là vào tháng 9 năm 2004. Tôi là sinh viên năm thứ nhất còn em đang học lớp 11.
    Sau đó tôi cũng biết được Y!M của em nên chủ động làm quen, vì do không quen biết nhau nên em không nói chuyện. Mãi đến tháng 1 năm 2005 vào một buổi chiều tôi và em cùng online, nói chuyện rất lâu và bắt đầu phần nào biết nhau. Thỉng thoảng sau đó chúng tôi có nói chuyện nhiều hơn.
    Ngày 02 /02/2005 hôm đó bỗng nhiên em cho tôi địa chỉ nhà và bảo nếu tôi rảnh thì đến chơi. Tôi cũng nghĩ bình thường và đến chơi. Tôi gặp em và bà ngoại ở nhà, tôi cứ nói chuyện một cách bình thường sao đó lúc ra về mới biết hôm đó là ngày sinh nhật em. Tôi về và có mua một bó hoa nhỏ quay lại chúc mừng sinh nhật em. Về mà lòng rối bời ...
    Sau đó 3 ngày tôi hẹn em đi chơi, chúng tôi đã biển rất vui. Mối quan hệ của chúng tôi có một chút biến chuyển. Hôm đó là 27 âm lịch. Tết năm đó tôi rất vui, ngày mồng một tết tôi đã đến chơi nhà em và chúng tôi đã đi chùa, trước phật quan âm ở chùa tôi đã nói với em thắp hương nên cầu một điều gì đó cho năm mới, em đã làm theo và nói không nói được với tôi , sau đó chúng tôi đi biển, và ở biển tôi đã ôm và hôn em, khi đó em có nói " Anh là người đầu tiên hôn em ", tôi rất hạnh phúc. Và không hiểu sao khi đó chúng tôi nói chuyện gì đó và đã có nói " 2 năm nữa đúng ngày này anh và em sẽ chờ nhau ở đây " ( Có lẽ đây là câu nói định mệnh ).

    Mối quan hệ của chúng tôi có phần biến chuyển thân thiết hơn nhưng khi đó tôi đang ở trong một hoàn cảnh cực kỳ khắt khe về thời gian và áp lực. Khi đó tôi đang tham gia một dự án cho một tổ chức nhà nước và hầu như không có thời gian để gặp em, gọi điện thoại cũng chỉ nói được vài câu, tôi biết nói chuyện như thế sẽ cảm thấy khó chịu cho cả hai nhưng vì nhớ và mỗi lúc gọi điện thoại tới nhà em gặp được em là lúc tôi đang làm việc. Em học buổi sáng, tôi cũng vậy, buổi chiều tôi phải đi làm việc. Những lúc đó tôi buồn kinh khủng vì tôi đã đang phải nổ lực hết mình cho công việc ( tôi khi đó cũng còn mới chập chững ), cuối mỗi buổi chiều tôi và em có hẹn gặp nhau nhưng khi gặp nhau hầu như khi đó tôi từ chỗ làm việc về, mệt mỏi phờ phạc, điều đó đã phần nào tạo một không khí không được vui. Cứ thế.. cứ thế.. tôi không làm sao thoát ra nổi hoàn cảnh lúc bấy giờ. Một bên tình yêu chưa chín, chưa thể nói gì cho em biết lúc đó tôi phải đang như thế, một bên áp lực công việc. Tôi mệt mỏi....
    Vì công việc đòi hỏi phải tiếp thu những công nghệ mới nên tôi phải tranh thủ vừa học ở trường vừa ra Hn học thêm các cua, các chứng chỉ ngắn hạn. Nhà tôi và nơi tôi học cách khá xa Hn. Đó là vào khoảng tháng 3 năm 2005. Cứ như thế làm cho tôi và em chưa có những khoảng thời gian dành cho nhau vì thời gian biểu không khớp nhau hơn nữa khi đó em còn học cấp 3 nên điều kiện liên lạc rất hạn chế. Mối quan hệ giữa tôi và em cũng có những lúc thân thiết nhưng cũng có phần rạn nứt...
    Vào khoảng tháng 6 năm 2005 tôi và em chia tay nhau. Không liên lạc gì với nhau nữa.Em cũng bảo chuẩn bị năm cuối em không đi chơi nhiều được nữa và chưa nghĩ gì để lo việc học. Tôi cũng quay cuồng với việc học và nghiên cứu một số vấn đề mới để phục vụ cho công việc. Thế là chia tay ...

    Việc chia tay này tôi cũng khiến tôi buồn chán, nhưng tôi vẫn hi vọng ngày nào đó sau kỳ thi đại học tôi sẽ nói hết được với em những tình cảm của tôi. Tôi cũng một phần tin vào câu nói " Em sẽ cố gắng học chưa nghĩ chuyện gì khác ". Có lẽ vì thế tôi nghĩ thời gian còn dài để xây dựng một cái gì đó.
    Trong khoảng thời gian không liên lạc, tôi luôn kìm nén cảm xúc của mình lại. Nhớ nhưng không gọi điện thoại. Nhiều lúc nhớ điên lên được chỉ biết đến nhà em nhìn lên phòng rồi quay về. "Để em học" tôi luôn tự nhủ vì đây là khoảng thời gian quan trọng cần sự tập trung nhất với em. Ngày 20-10 năm đó tôi rất muốn gặp em nhưng rồi lại ý nghĩ đó, thật ngốc tôi chỉ biết mua hoa đi với thằng bạn đến nhà nhưng không dám gọi em ra để đó và ra về. Thằng bạn tôi bảo gọi điện cho em cũng được nhưng tôi ấn số rồi lại thôi. Về lặng lẽ...
    Sau đó ....tết ...đến hè ...là khoảng thời gian cõ nhiều sự kiện xảy ra với tôi, tôi chỉ biết theo vòng xoáy đó ....
    Vào tháng 6 năm 2006 tôi đã gọi điện cho em, nói một số chuyện linh tinh và tôi hiểu có lẽ em đã khác xưa nhiều rồi. Tháng 7 tôi vào tp HCM đi chơi và kết hợp một số việc. Thời gian đó là em thi ĐH, trước ngày em thi tôi đã gọi điện chúc em thi tốt. Tôi thấy có cái gì đó rất khác, cái gì đó khách sáo giữa tôi và em...
    Vào tháng 8-2006 tôi lại gọi điện cho em, em bảo là em đã trượt nguyện vọng 1 dù điểm khá cao, tôi buồn nhưng với số điểm đó tôi tin em sẽ vào được nv2. Khi đó tôi có rủ em đi chơi trong lúc chờ kết quả xét tuyển nguyện vọng 2 thì em nói " Em đã có người yêu và em không muốn đi chơi riêng 1 mình em và tôi, em sợ người yêu ". Tôi cứ nghĩ em đang nói dối nhưng biết đó là sự thật. Tôi chỉ biết tự cười một mình, vậy là em đã có người yêu... ! Buồn không biết nói gì hơn. Tôi cố không để em biết, dập máy lặng lẽ sau khi nói vài ba câu chuyện vu vơ...

    Khi nghe tin đó, tôi dường như muốn quên em hẳn nhưng mà không được mấy ngày sau đó tôi tiếp tục gọi cho em, chỉ để nói chuyện. Có lần em hỏi tôi nên đăng ký nv2 trường nào " Ở tp đang sống hay ra Hn ". Tôi chỉ bảo " tùy em ", nói thế nhưng trong lòng tôi rất muốn em đăng ký để học cùng trường với tôi. Nhưng khi đó là gì của nhau đâu ?? Tôi chỉ biết nói vậy.
    Thế là em đậu ĐH, một trường ĐH ở Hà nội, gần đến ngày nhập học chúng tôi mới có dịp gặp lại nhau, sau rất thời gian đã rất lâu. Một buổi tối mùa thu thật đẹp, trời mát mẻ, chúng tôi gặp lại nhau trò chuyện rất vui. Tối đó chúng tôi đã cùng nhau đạp thuyền vịt trong công viên. Thỉng thoảng có nhắc về chuyện ngày xưa, chuyện ngày đã qua...
    Ngày chuẩn bị nhập học đến gần chúng tôi có gặp nhau thêm một lần nữa, lần đó với mục đích em khao đậu đh, đêm đó trời cũng mát mẻ, thật đẹp, chúng tôi đã cùng nhau đi dạo, ngắm thành phố đang vào đêm. Thỉng thoảng một ý nghĩ thoáng qua trong tôi, giá như giá như ...trông chúng tôi cũng giống một cặp đấy chứ... ôi sự thật. Tối đó chúng tôi quyết định sẽ xem phim ở rạp và sau đó đi ăn bánh kem. Em bảo sẽ đưa tôi đến một nơi bánh kem rất ngon. Phim ở rạp hôm đó không hay lắm, phim " King Kong " nên không có lẽ không hợp lắm. Nhưng chúng tôi vẫn xem cho đến phút cuối cùng. Trong khi xem tôi đã nắm lây tay em thật chặt, cảm giác như chỉ muốn nắm chặt mãi không buông. Ban đầu em đã rút ra nhẹ nhàng nhưng sau đó để yên một lúc. Khi đó cảm giác gần gũi lại bắt đầu trỗi dậy. Có lẽ tôi tình cảm tôi vẫn còn, tôi biết thế..nhưng bây giờ em đã có người yêu ( khi đó tôi cũng chưa hỏi nhiều về người yêu em ). Sau từng đó thời gian xa nhau, tôi vẫn biết mình còn yêu em... Buổi chiếu khá muộn nên sau đó chúng tôi về luôn không đi ăn được nữa, trời mùa thu có mưa bay nhẹ nhẹ, em có nép người vào tôi, hơi ấm lan tỏa tôi lại chợt thấy mình cảm giác như cái ngày ban đầu gặp em. Nhưng em đã có người khác, lại sắp xa tôi. Ôi cuộc đời ....
    Từ thời gian đó đã có rất nhiều chuyện xảy ra của mối quan hệ giữa chúng tôi.
    ...
  2. hctol

    hctol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Khoảng thời gian đó là tháng 9 năm 2006, sau buổi đi chơi đó, chúng tôi lại chia tay...
    Giữa tháng 10 tôi thấy một số lạ nháy máy vào máy tôi, tôi cũng không quan tâm lắm vì số máy này chỉ nháy thỉng thoảng chứ không thường xuyên. Khi đó tôi không nghĩ ai hết..cho đến một ngày tôi gọi lại, em cầm máy..là em ...tôi cũng khá bất ngờ. Không hiểu sao em lại liên lạc với tôi. chúng tôi đã nhắn tin nhưng rất ít, chỉ thỉng thoảng mà thôi...
    Cuối tháng 11, tôi bỗng nhận được một tin nhắn của em " Ngày mai em về mà chưa có ai đón cả " tôi liền bảo " Anh sẽ đón em, tàu về mấy giờ em ? " Tôi nghĩ em đang đùa..có lẽ chỉ là đùa. Sáng đó tôi dậy ra ga, một buổi sáng mùa đông khá lạnh. Gần đến giờ tàu về tôi gọi cho em nhưng máy tắt, tôi nghĩ có lẽ em đùa. Tôi thấy mình có lẽ ngốc ...
    Tôi về không đợi nữa, vào khoảng giữa sáng tôi thấy em gọi, em bảo đã về nhà bạn chứ không về nhà. Tôi không tin, sau đó tôi gọi đến nhà bạn em, quả thật em về. Em đã gọi cho tôi, tại sao em tắt máy ??? tại sao về nhà bạn mà không gọi ở ga, tôi thấy khó hiểu. Thế rồi tối đó chúng tôi gặp nhau, có cả bạn em đi cùng, khi đó tôi mới biết em ra ga không thấy nên bắt xe về nhà bạn và lần về này em không về nhà chỉ ở nhà đứa bạn thân. Tối hôm đó chúng tôi đi ăn, đi hát, tôi thấy em có vẻ như đã lớn hơn rất nhiều, chúng tôi tự nhiên và thoãi mái.
    Sáng sau đó tôi đưa em đi lòng vòng sau đó đưa về nhà bạn em, tối đó 2 đứa ra ga để em quay lại trường. Trời lạnh, nhưng đi bên nhau tôi thấy vẫn ấm như ngày nào. Ấm ghê...
  3. vitcon_kid

    vitcon_kid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2006
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ cứ thật sự là của nhau rồi chưa chắc đã có những giây fút cảm nhận được cả "hơi ấm" của nhau như thế...
    Nhưng khó hiểu quá, sao bạn ấy có người iu rùi mà vẫn như thế với bạn nhỉ? hic mình mà làm như thế thì thấy có lỗi với người iu hiện tại lắm.
    ẤY kể tiếp đi.
  4. hctol

    hctol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Lần thứ hai em lại về, lần này em về trong kỳ nghỉ ôn thi học phần. Đây cũng là khoảng thời gian chúng tôi đã có những gì đó gần nhau hơn một tý.
    Lần này em bảo em đang chán, em mới chia tay với người yêu.Em bảo em chán yêu giờ đang rất buồn. Tôi khi đó cũng không biết nói gì hơn. Trong tâm trạng như vậy tôi chỉ biết nhìn em...trong lòng có lẽ vừa buồn vừa chán. Biết làm sao được.
    Trong mấy ngày em ở nhà tôi được em nhờ " gia sư " môn tin văn phòng để em thi, tôi đến nhà học cùng em, em cũng chăm và khá thông minh. Cả ngày hôm đó đi học về là tôi đến nhà em, 2 đứa học chăm , bữa tối hôm đó tôi ở nhà ăn cơm ở nhà em luôn có lẽ vì mẹ em và bà ngoại mời nhiệt tình quá tôi không nỡ về. Đó là lần đầu tiên tôi tiếp xúc trực tiếp với bố mẹ em... Ăn xong chúng tôi lại tiếp tục học... bố mẹ em cũng hiền.
    Ngày hôm sau, tôi đi học nên buổi chiều mới đến được, 2 đứa đi mượn sách và lang thang 1 vòng trong thành phố. Tối đó em lại quay lại trường. Lần này đưa em ra ga, tàu trễ, tôi và em ngồi ghế đá trong khuôn viên ga đợi, tôi nắm chặt tay em, trời lạnh nhưng tôi vẫn thấy nóng, nóng lắm cơ.. bất chợt toiôm em, em nhẹ nhàng đẩy tôi, tôi bảo " sao vậy em ? ", em nói " Khi nào anh là người yêu em đã " ....Ùh khi nào đó em nhỉ, tôi và em ngồi đợi tàu mãi tới khuya...
    Đó là những ngày gần giáp tết.
  5. boy_kinhcan2783hn

    boy_kinhcan2783hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/07/2006
    Bài viết:
    2.639
    Đã được thích:
    0
    cờ đến tay không phất thì hỏi về đâu
  6. starian

    starian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2006
    Bài viết:
    297
    Đã được thích:
    0
    làfng màn như 1 chuyẶn tì?nh Hà?n QuẮc.
  7. hctol

    hctol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    Ngày 23 âm lịch của tháng 12 em về nghỉ tết, hôm đầu tiên tôi đến nhà, từ cái hôm " gia sư " tôi đến nhà tự nhiên hơn, bố mẹ em cũng đã biết tôi thế là tôi cứ đến thẳng nhà chứ không như hồi xưa, thậm thụt. Muốn đi đâu cũng phải hẹn đầu ngõ.. Tối đó chúng tôi đi chơi, đang dạo lòng vòng thì đứa bạn tôi gọi sau đó tôi và em lên đó, ngồi uống nước. Trước khi đi mẹ em có dặn nhớ về sớm làm đồ cúng ông táo, khoảng 9 h 30 em giục tôi về, khi đó tôi cũng muốn về nhà em cùng làm cho vui nhưng có bạn tôi đấy nên tôi chỉ chở em về sau đó quay lại với bạn. Em có vẻ giận, sau đó tôi nhắn tin không nhắn tin lại...Trước khi về tôi có nói hôm nào 27 tết mình đi biển để kỷ niệm ngày đi biển đầu tiên của 2 năm về trước, em không nói gì. Nhưng 27 tết năm nay là 14-02 .... đúng tối 23 đó tôi có thằng bạn thân ở xa về nó cũng chỉ về vài ngày rồi đi, thế nên tôi và nó cứ bù khú hết nơi này sang nơi khác, đêm 26 tức 13-02 tôi rất muốn đến nhà em, tôi cứ lựa lần mãi, đến nếu tặng hoa nhưng em không nhận thì sao ???, có lẽ không gặp lại..tôi cứ nghĩ thế, mà gần tết rồi, tôi không thích buồn. Thế là thôi. Cả ngày 27 tôi ngủ và đưa đứa bạn ra bến xe để đi. Tôi không liên lạc gì cả, cũng không thấy em liên lạc gì. Lí do sao tôi lại như thế vì quả thực tôi chưa thấy tình cảm của em dành cho tôi lắm, nó vẫn chưa có gì và có lẽ là như thế..chúng tôi không liên lạc gì với nhau cả..cho đến tối 29 ( tức tối giao thừa ) những ngày gần tết bạn bè về tôi cứ ngập tràn trong những cuộc hẹn. Lúc đó là 21 h 30 tối 29 tết tôi đang đi chơi với lớp cũ..tự nhiên thấy nhớ.. Tôi liền gọi cho em hỏi em đang ở đâu, khi đó em bảo đang ở nhà bạn, tôi bảo anh muốn gặp em, em có bảo gặp làm gì mấy ngày rồi có liên lạc gì đâu, em bảo sẽ gọi lại nếu rảnh....
    Từ đó đến khoảng 22 h 30 tôi không tài nào liên lạc được với em, khi đó mạng nghẽn liên tục và hầu như không làm gì được với cái cục gạch củatôi. Tôi liền đi thẳng đến nhà em...thật tình cờ em đang đứng ở cổng..thấy đang hì hục nhắn tin..em bảo " Em đang nhắn tin cho anh " . Lúc đó nhà em đang có khách, tôi và em đi dạo. Em mặc chiếc váy màu nâu nhạt, xinh ơi là xinh. Chúng tôi cứ đi thế cho đến 0 h khi những chùm pháo hoa chào một năm mới bắt đầu. Chúng tôi dừng lại ngắm pháo hoa, pháo hoa năm nay thật đẹp... Tôi cũng ước thầm năm sau pháo hoa sẽ đẹp như năm nay ...
    Nhưng sau đó khi trên đường về em bảo " Anh và em đang là bạn của nhau thôi đấy nhé " và .... những cái gì đó nữa tôi không nghe rõ và không muốn nghe. Lòng tôi có gì đó nhói đau... Khi đó tôi chỉ bảo " Đừng nói những cái đó lúc này .." sau đó chúng tôi về nhà, nhà em vẫn có khách, chúng tôi lại quay xe đi tiếp, không khí nhộn nhịp thế có lẽ nên đi tiếp ...
    Chúng tôi lòng vòng một lúc và dừng lại, nói chuyện khi đó 1 h sáng ngày mồng một, 2 đứa cứ đứng thế nói chuyện, nói chuyện ngày xưa và những ngày gần đây...em cũng nói về tình cảm của mình trong đó tôi chỉ là cái gì đó đã xa lắm.... và tôi đã ôm em, ôm thật chặt. Nhưng em vẫn tạo khoảng cách với tôi.. hơn 2 h sáng chúng tôi về nhà. Về nhà tôi gọi điện cho em nhưng em và tôi vẫn không ai chúc cho ai một điều gì đó cho nhau. !!!!
    Được hctol sửa chữa / chuyển vào 21:56 ngày 02/03/2007
  8. Caubevuitinh

    Caubevuitinh Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/05/2002
    Bài viết:
    2.021
    Đã được thích:
    0
    Cách tốt nhất. Lúc đi chơi 2 người, có cơ hội, nắm tay và ôm chặt em ý vào. Giãy giụa thế nào cũng không buông ra. Phải dũng cảm và thật sự cương quyết để em ý hiểu được tình cảm nồng nàn của mình. Vậy thôi.
  9. trandung984

    trandung984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2006
    Bài viết:
    1.077
    Đã được thích:
    0
    Bạn này lần lữa quá. Yêu thì cứ nói hẳn với em là yêu đi. Kiểu hành động thì yêu còn ngoài không nói gì ->mình đọc còn thấy chán nữa là người yêu cũ của bạn
    2 năm hẹn ở biển->định mệnh-> người yêu bạn vẫn ổn chứ?
  10. hctol

    hctol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/04/2006
    Bài viết:
    103
    Đã được thích:
    0
    @caubevuitinh : Cảm ơn bác nhưng cách bác chỉ tôi cũng đã làm rồi nhưng những lần như thế em thường nhẹ nhàng đẩy tôi ra. Tôi không muốn dùng sức mạnh để đưọc ôm em, tôi muốn khi gần nhau là lúc cả 2 cùng muốn siết chặt lấy nhau. Thế mới thix .
    @ trandung84 : Tôi không phải là không nói đến việc tôi yêu, thế thì mới có những cử chỉ thân mật đó được chứ, nhưng có lẽ nói không chưa đủ. Tôi không hiểu em đối với tôi như thế nào nữa, không hiểu, rất khó hiểu....
    Tôi sẽ tiếp tục kể cho các bạn nghe tiếp câu chuyện này.

Chia sẻ trang này