1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện cười Văn Lang

Chủ đề trong 'Phú Thọ' bởi cafenhasan, 20/08/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. interwar1283

    interwar1283 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2007
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ, Văn Lang quê mình này, lắm chuyện cười về Văn Lang vậy mà mình không biết nhỉ.....
  2. NhoDenNhanh

    NhoDenNhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Em không nói
    Trên đường đi làm, hai cô gái đang tiếng to nhỏ phàn nàn về cung cách quản lý của ban quản trị hợp tác xã. Một cô bảo:
    - Hợp tác hợp te, cái váy thì ngắn, cái ghe thì dài.
    Không may đi sau hai cô lại là một anh cán bộ. Nghe cái giọng châm chọc, đả kích, anh cán bộ lên tiếng:
    - Này, hai cô nói cái gì?
    Một cô trả lời:
    - Hợp tác hợp te, đi bộ thì ít đi xe thì nhiều.
    Anh cán bộ giọng gay gắt:
    - Các cô bảo "hợp tác hợp te cái váy thì ngắn, cái ghe thì dài".
    Hai cô gái cười khúc khích bảo:
    - Đấy nhé, chính anh vừa nói "hợp tác hợp te, cái váy thì ngắn, cái... thì dài".
    Anh cán bộ lẳng lặng bước đi, miệng lẩm bẩm:
    "Lý sự?".
  3. E_jack

    E_jack Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2006
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    0
    Em về quê là đi qua Văn Lang đấy, cái chỗ có cây đa to đùng ấy
  4. NhoDenNhanh

    NhoDenNhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Khoai dẻo
    Bà mẹ vợ sang chơi nhà con rể. Cô gái quý mẹ nhưng nhà nghèo, chỉ luộc một nồi khoai mời bà mẹ ăn...
    Hôm sau cô sang hàng xóm, vui chuyện kể với chị láng giềng:
    Bà mẹ em ăn củ khoai rồi cứ thấy ngồi ngẩn ra, miệng mím chặt. Em tưởng bà cụ nghẹn, chạy đến vuốt ngực nhưng bà cứ lắc đầu không nói được. Em mới nạy miệng bà ra, thế là bà nuốt đánh ực một cái. Nhìn lại miệng bà thì thấy chẳng còn một cái răng nào! Thì ra củ khoai dẻo quá dính chặt miệng bà lại. Đến khi bà nuốt được, mấy cái răng lại dính theo khoai trôi tuột cả xuống bụng! Chị thấy khoai nhà em có dẻo không?
    Cụ HÁN VĂN SINH kể
  5. NhoDenNhanh

    NhoDenNhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Khoe số đẹp của cụ NHỌ ĐEN NHÁNH
  6. NhoDenNhanh

    NhoDenNhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0

    Văn Lang làng cười
    Làng Văn Lang, xã Văn Lương, Tam Nông, Phú Thọ là làng cổ có lịch sử mấy nghìn năm, một trong những cái nôi của văn hóa Việt Nam. Làng còn "nổi tiếng" bởi có kho truyện cười dân gian phong phú.
    Theo thần tích của làng, từ thời Hùng Vương thứ mười tám, một hôm các Quan Lang đi qua thấy phong cảnh nơi đây đẹp đẽ, đất tốt, đã khai dân lập ấp nên làng Văn Lang. Tên làng đặt theo tên nước Việt lúc ấy. Những câu chuyện về cuộc sống, sinh hoạt của người Văn Lang được gom góp lại trở thành kho truyện cười độc đáo. Củ sắn dắt vào cạp quần về đến nhà đã bở tung, rau dền to cao đến mức leo lên nhìn thấy cột cờ Hà Nội. Tự trào đến mức ấy, có lẽ chỉ có con người Văn Lang thôi.
    Người dân Văn Lang, bằng trí thông minh và sự hài hước của mình đã khéo léo chuyển hóa những đề tài tưởng như rất đời thường, không có gì đáng nói là chuyện sắn, khoai... trở thành hấp dẫn, bởi thủ pháp gây cười bằng cách phóng đại, cách kết thúc bất ngờ, lời kể chuyện bằng ngôn ngữ đặc trưng, ngôn bản (giọng nói hơi nặng, khó nghe, đôi khi lại ề à, kéo dài phía cuối và hơi tưng tửng), rồi cách chọn môi trường diễn xướng, không gian nghệ thuật dân gian...
    Câu ca dao "Văn Lang cả làng nói trạng" hay "Văn Lang cả làng nói khoác" từ đó xuất hiện ý chỉ nét văn hóa đặc trưng của một vùng quê văn hiến lưu giữ qua nghìn đời.
  7. NhoDenNhanh

    NhoDenNhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2006
    Bài viết:
    622
    Đã được thích:
    0
    Nghệ nhân Làng cười
    Trong những nghệ nhân còn sống ở làng Văn Lang, người thuộc nhiều truyện nhất và kể chuyện có duyên nhất là cụ Hán Văn Sinh, năm nay đã 80 tuổi.
    Cụ Sinh từng vinh dự được đại diện làng Văn Lang thi kể chuyện cười trong cuộc thi của sáu tỉnh miền Bắc tổ chức cách đây mấy năm. Một nhà văn người Bulgaria đã đến phỏng vấn cụ ở cuộc thi này. Sau khi nghe cụ kể, nhà văn này thốt lên: Truyện cười Gabrovo của Bulgaria đã nổi tiếng thế giới. Nhưng truyện cười Văn Lang lại có sức hấp dẫn và lôi cuốn riêng bởi tính giản dị và dí dỏm đến bất ngờ của kết cấu truyện.
    Cụ Sinh dáng người nhỏ thó nhưng nói chuyện rất có duyên. Ðặc biệt trí nhớ của cụ còn rất tốt. Cụ kể chuyện hấp dẫn, có lẽ bởi thần thái và cách dẫn tài tình của cụ. Một điều ấn tượng nữa là cụ Sinh chính là bác họ của nghệ sĩ Hán Văn Tình. Có lẽ ký ức tuổi thơ của nghệ sĩ Hán Văn Tình đã thấm đẫm những truyện cười dân gian của làng Văn Lang. Nhờ đó mà nghệ sĩ có thể tạo ra tiếng cười rất sảng khoái đặc trưng của anh Chu Văn Quềnh, một kiểu cười đậm chất Văn Lang.
    Câu chuyện cười mà ông Sinh rất thích nhắc đến khi đãi khách là truyện Củ sắn qua đường 24.
    Truyện kể rằng, có chị nông dân nọ trên con đường từ rừng về nhà bỗng thấy con đường 24 A (con đường từ Cổ Tiết, Tam Thanh đi Cẩm Khê) bị đứt ngang. ?oTiện có cuốc, có dao, đào theo đường nứt, được một củ sắn vừa dài vừa to. To thì bình thường thôi. Nó nhỉnh hơn bắp đùi em nhưng dài thì còn phải nói: đầu chồi thì ở đầu Văn Lang mà đuôi nó thì ở tận làng Cổ Tiết, củ sắn to dài là thế nhưng sơ ý, lúc đào chẳng may nó bị gãy, vỡ ra làm nhiều khúc, cầm tay chẳng hết, em đành giắt vào cạp váy. Về đến nhà sắn nhét ở cạp váy không ngờ đã bở tung, nứt nở như quả dưa bở, thơm thì thơm lạ, thơm lùng. Thật em chẳng dám nói ngoa. Quả lê thơm đủ năm mùi, còn sắn làng em thì ối là mùi?...
    Một truyện khác cũng khá hay mà cụ Sinh thường kể là truyện Củ khoai sọ. Truyện rằng nương khoai nhà bà Bốc cây cao, củ to. Ðến ngày thu hoạch, hai bà cháu gồng quang, sọt đi đào khoai. Cả nương khoai khóm nào cũng to. Hai bà cháu bổ nhát cuốc vào chỗ nào cũng thấy củ. Ðể khoai không bị sát, bà bảo cháu cuốc vầng rộng bằng cái nong đại. Cả hai bà cháu loay hoay đào cuốc đến hơn hai tiếng đồng hồ mới bênh được một khóm. Xung quanh củ cái chằng chịt những củ con. Riêng củ con cũng được một gánh nặng. Còn củ cái bổ tư cũng mỗi phần được một gánh, một khóm khoai đào sót cũng được đến dăm gánh, vì thế đến nay làng Văn Lang vẫn còn truyền nhau câu ca:
    Văn Lang có một khóm khoai
    Nhặt được hai gánh, thừa ba cái đầu.​
  8. sunfire

    sunfire Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/05/2005
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Ha ha, vui thật ha! Hôm nay lên mạng tra từ sắn, không ngờ lại tìm thấy chuyện cười Văn Lang trên diễn đàn này. Mình cũng người Văn Lang đây! Định viết mấy câu chuyện lên chuyên mục nhưng vì chỉ nhớ ý thôi, mà không nhớ giọng văn nên sợ làm mất đi hương vị chuyêncựời làng mình. Ôi, đợi khi nào đó cũng phải bảo bà mình kể mấy câu chuyện đưa lên đây cho thêm phần rôm rả vậy!
    Chúc cả nhà đều vui! Rất mong gặp được các bạn đồng hương!

Chia sẻ trang này