1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

chuyên đề TÌNH YÊU VÀ ******** TRONG VĂN CHƯƠNG

Chủ đề trong 'Giáo dục Giới tính' bởi comeintodie, 30/01/2008.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    chuyên đề TÌNH YÊU VÀ ******** TRONG VĂN CHƯƠNG

    cái này em sưu tầm đc ko dám post sang box nào khác ngoài box này ko hiểu có bị sai quy chế ko nếu sai thi lock topic đừng lock nik em nhé
    Thưa quý bạn,

    Tình yêu và ********, và cùng với chúng, ý niệm về cái dâm và cái tục, là những vấn đề rất dễ tranh cãi, và trên thực tế, luôn luôn gây tranh cãi. tôi đã tập hợp được khá nhiều bài viết về đề tài này, với nhiều quan điểm và nhiều nguồn tư liệu, từ Ðông qua Tây, từ cổ đến kim. Ðể giúp bạn đọc có thêm một số nguồn thông tin và tư liệu cần thiết , tôi xin mở chuyên đề về ?oTình yêu và ******** trong văn chương?. Cái khung của chuyên đề này là các bài viết đc sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau. Chúng tôi hết sức hoan nghênh bất cứ sự đóng góp nào từ phía các bạn để chuyên đề này không ngừng được cập nhật và phong phú.
    Nhớ (bài số 2)
    Nằm nghiêng bên trái: nhớ em
    Nằm nghiêng bên phải: nhớ em
    Nằm ngửa: nhớ em
    Nằm sấp: nhớ em

    Em ở hai bên nheo mắt, cười
    Em nằm ở dưới dạng chân, cười
    Em nằm ở trên hẩy xuống, cười

    Em ở khắp mọi nơi

    Nhắm mắt cũng thấy

    Trần Chí Thường
    -------------------------------------------------------------
    *** em đi
    hãy *** EM
    em quậy tưng đời rồi
    *** EM đi

    hãy *** EM
    rồi mang rác ra ngoài
    cho con miu ăn rồi *** EM
    anh có thể mần chuyện đó mà, em biết là anh mần được

    hãy *** EM
    rồi lý luận về
    quan hệ ác-thống dâm
    đến triết lý cổ điển
    cho em biết vì sao điều này kích hoạt
    cơ cấu của phần lớn những mối quan hệ con người
    em thích thứ chủ nghĩa duy trí thức vô nghĩa ấy
    nên hãy mần thêm lần nữa rồi
    *** EM

    dẹp cha cái trò lô-gích đi
    dẹp đăm chiêu suy ngẫm
    cội nguồn của cái ác
    và vẻ tuyệt đẹp của cái chết
    đây không phải phim bộ kể lể về đời sống ******** Plato
    mà là chuyện *** EM
    thì *** EM đi

    đây là lúc ngưng nghỉ xả hơi
    chế thêm nước rồi
    *** EM

    em viết ra sự vụ này
    để có cớ mà nói ?o*** EM?
    lần nữa lần nữa
    rồi lần nữa
    để có được sự quan tâm
    và xem kìa, thành công rồi!
    nên cám ơn anh
    cám ơn
    và hãy *** EM

    MAGGIE ESTEP
    Thận Nhiên dịch từ nguyên bản Anh ngữ ?o**** ME?.
    MAGGIE ESTEP
    (1962~)

    Maggie Estep sinh năm 1962, lớn lên tại Mỹ và Pháp. Cha mẹ làm nghề huấn luyện ngựa. Cô lấy bằng cử nhân về văn chương từ đại học State University of New York. Trước khi thành công trong sự nghiệp viết văn, cô làm nghề rửa chén, săn sóc ngựa, nhảy cởi truồng, phụ tá cho y tá và nhân công trong xưởng làm thùng cạc tông. Cô là tác giả năm quyển sách, Diary of An Emotional Idiot, Soft Maniacs, Love Dance of the Mechanical Animals, Hex và Gargantuan.
    -------------------------------------------------------------------
    xem mọi người phản ứng ra sao mai post truyện ngắn
  2. thongtin_laptop

    thongtin_laptop Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/11/2006
    Bài viết:
    517
    Đã được thích:
    0
    Bây h mới đc biết thể loại này
  3. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    Có nhiều lần đê mê chết dưới dung nhan thở than
    Tôi không thích những người đàn bà kêu rên thống khoái khi ********, cũng không thích những người phụ nữ có giọng trầm khàn mà nhiều người cho là gợi dục. Qua đêm với những người như thế làm cho tôi chỉ sướng khoái vật vã mà thôi chứ không để lại chút dư tình.
    Cuối cùng một cảm giác sướng khoái êm đềm đến với tôi khi quen biết nàng.
    Khi đi vào trong người nàng, nàng chỉ kêu rên nhè nhẹ và khi đến đỉnh, những móng tay dài thanh thoát bấm chặt vào lưng tôi, âm đạo ấm nóng co thắt lại rồi nhẹ nhàng buông xả cùng với tiếng thở hắt ra của nàng. Không phải là một ngọn lửa phừng phừng cháy mà là một ngọn lửa dịu mềm màu xanh trong suốt êm đềm của dục vọng. Thật tuyệt.
    Rồi chúng tôi cứ vậy mà ôm nhau ngủ như hai đứa trẻ và thường thì đến tận sáng hôm sau hai đứa mới thức dậy. Nhưng đêm hôm ấy, tự dưng tôi lại buồn tiểu quá mức nên choàng tỉnh lúc hai rưỡi sáng. Và tôi kinh ngạc nhận thấy rằng mình đang ôm một khối pha lê trong vắt được khắc tạc thành hình dáng một người đàn bà. Quá sức kinh hoảng, tôi dụi mắt nhìn kỹ. Trong ánh đèn ngủ mờ ảo, rõ ràng nàng chính là một khối pha lê trong suốt. Tôi bần thần một lúc lâu, quên cả việc đi tiểu. Rồi thì tôi không sao ngủ lại được.
    Sáng hôm sau, tôi hỏi nàng có cảm thấy gì khác lạ không. Nàng chỉ đáp ?okhông, em ngủ rất ngon.?
    Tôi phải khám phá ra bí mật này.
    Một buổi chiều, tôi đưa nàng về nhà. Sau khi hai đứa lên đỉnh thần tiên, tôi ôm nàng ngủ. Nhưng chỉ một lúc sau, tôi mở mắt ra trong khi nàng đã thiếp ngủ ngon lành.
    Thật khó mà diễn tả rõ ràng nhưng người nàng dần dần trở nên trong suốt từ đầu đến chân. Và trong khoảng ba mươi phút sau người nàng đã trở thành bức tượng pha lê và tôi không còn nghe ra tiếng thở của nàng nữa. Mở he hé cửa sổ ra (lúc này khoảng năm giờ chiều), tôi thấy thân hình nàng phản chiếu mọi thứ như một tấm gương soi, từ chăn nệm, phòng ngủ, cửa sổ, mây trời, thậm chí cả gương mặt nhăn nhở của tôi nữa.
    Tôi mở tủ lạnh lấy bia, châm thuốc rồi vừa uống bia, hút thuốc vừa ngắm bức tượng tuyệt vời đó. Đến khoảng bảy giờ tối dần dần thân hình nàng bớt trong suốt, trở về với thịt da xương máu người. Rồi nàng mở mắt ra, thấy tôi đang ngắm nhìn bèn ngượng ngùng lấy chăn che lại rồi từ từ mặc quần áo vào. Tôi đưa nàng đi ăn tối rồi đưa nàng đi chơi thâu đêm.
    Một thời gian sau, chúng tôi lấy nhau. Và cứ hàng đêm tôi lại soi mặt vào khối pha lê ấy để tìm lại bản ngã mình. Những khoảnh khắc ấy như thanh tẩy tôi và làm cho cuộc đời tôi thêm phần ý vị.
    Hoàng Long
    Tên thật là Hoàng Long, sinh ngày 21/01/1980, tại Đà Lạt. Nguyên quán Quảng Bình.
    ?"Từ năm 1997 đến 2002, học Khoa ngữ văn và Khoa Đông phương học, chuyên ngành Nhật Bản học, tại Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Sài Gòn.
    ?"Từ năm 2003 đến 2005 học Cao học, chuyên ngành văn hóa học, tại Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Sài Gòn.
    ?"Từ năm 2003 đến nay, dạy Nhật ngữ tại trường Đại học Lạc Hồng, Đồng Nai và Trung tâm Ngoại ngữ Nguyễn Thái Bình.
    Đã cộng tác với các tạp chí hải ngoại: Tiền Vệ, Văn Học, Hợp Lưu, Tạp Chí Thơ.
  4. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    Nuốt
    Mưa nặng hạt gõ trên mái nhà rào rào. Lưỡi hắn bị một lực kéo hút chặt, ban đầu nhè nhẹ rồi mạnh dần. Mùi dầu gió xanh nồng nồng cay mũi. Mắt nhắm vì những sợi lông đâm xót. Hai tay hắn vòng ra sau lưng người đàn bà ôm níu lấy bờ mông. Hắn rướn người siết vòng tay chặt hơn theo từng tiếng rên nấc phía đầu giường. Đầu hắn nhũn trong trạng thái tê dại. Hắn cảm thấy thân thể mềm oặt và mướt trơn mồ hôi, mềm và trơn như một con lươn. Không, như một con mồi bị trăn quấn và sắp bị nuốt. Đôi chân người đàn bà dang rộng thêm, miệng âm hộ mở rộng hết cỡ. Lưỡi, rồi mặt, rồi nửa phần đầu, rồi toàn thể đầu hắn lún vào, lún vào. Hắn thở khó nhọc, tuột từ từ. Tai ù, không còn nghe thấy gì nữa. Chậm chậm nhích nhích, nhích từng li một. Hắn cố gắng mở mắt. Không thấy gì ngoài một màu đỏ bầm, màu thịt ôi. Nước tràn vào nhớt nhãi, tanh, cay xè. Hai tay buông thả xuôi. Thân thể hắn thót lại, nhỏ dần, nhân gian cũng nhỏ dần theo. Tuột vào, tuột vào, nhanh, nhanh hơn. Còn sống không? Còn. Nhưng dằng dặc cả một kiếp người đang bị nuốt vào vòm miệng trống. 51 cái âm hộ nở hoa vụt hiện. Cuối cùng bị nuốt đến hai bàn chân. Ooaaah, tuột vào, hắn tuột vào, nhanh và xuyên sâu như một viên đạn, mất hút.

    __

    Hắn có vấn đề về sinh lý, bác sĩ cho là chứng rối loạn cương dương. ********* khó cương, dù cho trước bất cứ ai hay trong hoàn cảnh nào. Có khi cương lên nhưng lại ********* liền ngay trước khi bỏ được vào âm hộ. Tuy nhiên cũng có khi nó cứ còn cương mãi dù đã *********, hệ quả là cả vùng bụng dưới đau mỏi. Hắn cố chữa chạy nhiều nơi, sử dụng và thay đổi nhiều loại thuốc ******** khác nhau nhưng đều thất bại. Đó là mặc cảm và nỗi đau lớn nhất của một gã đàn ông. Cũng từ chuyện đó, trong hắn hình thành những phản ứng bất thường với phụ nữ đến độ bệnh hoạn, và chứng khẩu dâm.
    Chứng khẩu dâm này ở cả hai nghĩa: Khoái cảm khi nói những chuyện tục tĩu và cay độc nhắm vào những người phụ nữ mà hắn biết. Mức độ tục tĩu càng cao thì khoái cảm càng tăng. Chính vào lúc câu chuyện lên đến cao trào, mặt hắn đần ra, miệng lắp bắp không diễn được ý mạch lạc, mắt long dại, tay run rẩy, khoé trào nước bọt, ********* *********. Tinh khí không phun trào, mà nhỏ rỉ khó khăn từng giọt. Hắn thường ngất đi trong vài giây, hai tay ôm bấu đũng quần ướt đẫm.
    Những khi có tiền thì hắn đi chơi gái, đi một mình. Thường thì hắn giấu kỹ những cuộc chơi bời này, không phải vì lý do sợ mang tiếng, nhưng vì nỗi mặc cảm về khả năng sinh lý yếu. Cách ******** của hắn khác thường. Vừa cởi quần người đàn bà ra là hắn vội vã cố gắng nhét cái ********* oặt oẹo mềm nhũn vào, chỉ 15 giây sau thì *********. Hắn nằm im tê mê cho cơn hứng tình nguôi nhanh. Thời trai trẻ, hắn ê chề mặc cảm vì sự thất bại với người đàn bà nằm kề. Sau, hắn ý thức rằng khi trả tiền thì mình là Thượng Đế. Với nắm tiền bỏ ra thì hắn có quyền yêu cầu và thực hiện nhiều điều trái khoáy trên thân thể ?ocon mái? mà hắn đã thuê. Vì thế, khi nguôi cơn hứng, hắn vày vò đủ trò. Trò kết thúc là bắt người đàn bà rửa sạch âm hộ để hắn bú mút cho đến khi miệng lưỡi tê đắng rồi kiệt sức thiếp đi. Nhưng không phải bao giờ tiến trình này cũng xảy ra xuôi thuận, nhiều lần hắn bị họ phản ứng từ chối dù đã đề nghị trả thêm tiền.
    Những cuộc chơi đều được hắn cẩn thận ghi chép lại khá đầy đủ các chi tiết trong một cuốn sổ bìa đỏ. Đó không phải là cuốn nhật ký ghi chép hằng ngày, hắn chỉ viết vào cuốn sổ này sau mỗi lần thỏa mãn cơn động dục.

    __

    Trang 1:
    26/7/1998; sẽ có lúc tao hiếp mày. Đừng lên mặt đạo đức giả với tao con đĩ Uyên kia!
    Buồn quá! Cô đơn quá! Sao bọn nó xa lánh mình. Sao lưỡi mình toàn nói chuyện cay độc!
    Phải đi đụ thôi! Đến động mụ Thủy Xóm Gà. Con nhỏ này chắc chỉ mới 16 tuổi, tụi nó nói là ?o gà mới?! 30 ngàn một dù, tàu nhanh. Nó tên Tâm, nó chơi được, mới vào nghề mà nó biết chiều chuộng. *** nó chật quá, *** vào được. Sẽ có ngày mình quay lại tìm nó.
    Trang 15:
    19/03/1999; phòng trọ Mỹ Hà ?" 24bis Trần Hưng Đạo, Châu Thành Bà Rịa; phòng quạt, đêm buồn tỉnh lẻ, nóng ghê hồn; Liên, có lẽ đã trên 30, có cái bớt nâu dưới vú trái nhìn như một núm vú thừa; 70 ngàn.
    Trang 22:
    30/12/1999; đêm cuối cùng của một thiên niên kỷ. Đêm nay vắng đĩ. Chắc đĩ cũng cần nghỉ ngơi để đón chào vận mệnh mới của nhân loại. Mình thấy nó đứng trên cầu Thị Nghè, hỏi: Em có đi không? / Đi. Anh muốn dù hay ô-vơ nai (*), ở đâu?/ Ô-vơ nai, ở nhà anh. Em về đón thiên kỷ mới với anh. / 200? / OK. Anh chở em đi ăn khuya rồi về.
    Hai đứa uống bia lai rai, tâm sự vặt, xem chương trình đón lễ khắp thế giới trên TV, rồi ôm nhau ngủ. Lần đầu tiên mình ôm thân thể đàn bà mà không hứng tình. Lòng thấy bình an thanh thản. Mình không hỏi tên nó, mà cũng không cần.
    Trang 36:
    02/01/2002; Vancouver, trời đổ tuyết trắng xóa, lạnh quá! Ả đứng trên vỉa hè, khoác jacket dài, màu đen. Thằng Hải hỏi giá, 200 đô cho mỗi thằng. Hải trả 250 đô cho cả hai đứa, mỗi đứa một cú. Nó mở bung áo jacket cho xem hàng, bên trong không mặc gì cả, tô hô một toà thiên nhiên trắng nhễ nhại dưới ánh đèn đường. Mình nứng liền! Ok. Về căn phòng nó thuê trên Harley St. Mình ra quá nhanh như mọi khi. Hải cãi vả tiền nong gì đó với nó. Nó rút súng dấu dưới nệm. Hơi rét, nhưng nhìn con đàn bà trần truồng, quỳ trên nệm, tay cầm súng đẹp như tài tử phim hành động.
    Trang 40:
    22/11/2003; Bắc Kinh, chỗ ăn chơi này mang tên một vương phủ quý tộc Thanh triều, nằm trên con đường nhỏ gần quảng trường Thiên An Môn. Tiên sư chúng nó không nói được tiếng Anh, cứ xí xô xí xà mình *** hiểu gì cả. Nhưng vào đây thì mình trở thành một vương tôn hoàng tộc, chỉ thiếu cái đuôi sam là y như trong phim bộ. Trời ơi, hĩm bọn nó tẩm thứ gì mà nồng nặc mùi thuốc bắc. Có cái còn được quảng cáo là được khảm bạc nữa chứ! Mặt mũi con nào cũng mơ mơ hồ hồ nhang khói cõi liêu trai. *** Nam man xin nghiêng mình cúi chào *** Thiên triều. Mình chơi bời cũng nhiều, Tây ta gì cũng thử qua, nhưng khi đè một quý nương Bắc kinh ra tẩn lại có cảm giác như được giải tỏa nỗi ức chế truyền kiếp của dân tộc. Xong cuộc mà *** mình cứ còn cương đến tận sáng, lẽ nào đó là hệ quả của tinh thần đối kháng 1000 năm Bắc thuộc!
    Trang 44:
    12/02/2004; căn phòng xép bên hiên nhà chú Vương (Hà Nội), chú thím đi Hải Phòng. Cú cuối xả xui cho năm cũ. Lan Hương, điện nước đầy đủ, 100 ngàn, phọt ngay khi nó vừa cho chim vào mồm mút. Mẹ kiếp!
    Sáng ra, Quân đùa, đọc cho nghe thơ lục bát dân gian giọng ngọng nghịu.
    ?oỞ nhà nà Lụ nà La
    Xuống ga Hàng Cỏ em nà Nan Hương?(**)
    Văn chương dân gian thật là tuyệt, em thôn nữ chỉ cần bước chân xuống sân ga thủ đô là thay đổi nhân thân, thay đổi thân phận một con người.
    Trang 45:
    13/02/2004; Khâm Thiên, Hà Nội. Quân rủ đi chơi, hát karaoke có em út. Con bé của mình cứ khép nép hỏi gì trả lời nấy, chắc mới vào nghề. Quảng ném tờ 50 ngàn cho nó rồi quát: ?oCút, cầm lấy tiền rồi xéo, xéo ngay, bảo chúng nó điều ngay em khác vào. Mày không làm cho ông anh tao vui được. Bác yên tâm, chúng em sẽ phục vụ quan anh cứ gọi là tới bến.? Con bé khác vào. Có lẽ nó đã biết sự khó tính của mấy ông khách nên vừa ngồi xuống đã mân mê mình nồng nhiệt ngay. Cả bọn kéo nhau về nhà Lương bày cuộc đến tận sáng.
    Trang 49:
    05/05/2005; ngày hôm nay có ba con số 05; nhất định số đề phải kết 05, đánh 50 ngàn đầu, 50 ngàn đuôi. Trong ví có 50 tờ pô-ly-me 500 ngàn mới cáo. Tiêu pha tí chút đi cho đời lên hương. Room for rent Bình An, khu Tây ba-lô Sài Gòn, 10 đô vị chi là 155 ngàn một đêm, hơi sang đấy nhưng phòng máy lạnh. Em thơm, cực thơm, tóc vàng, cực kỳ thơm! Một tờ pô-ly-me nhé! Jane Kim, đội ngũ chân dài ngay ngắn, trắng tươi! Sao nó cứ cười khanh khách thế nhỉ? Tao sẽ cắn mày nát vú! Bye, see u again, see u soon! À, mà nó là ta lai tây, hay đầm thứ thiệt ở xứ nào tới đây vậy cà?
    Trang 51:
    11 giờ kém 5, Trung thu, 18/09/2005; khách sạn Hương Giang, đêm mưa nhỏ, xuống bến nhưng không thuê được đò. Gian phòng nhìn qua cửa sổ thấy sông mờ mờ sương, trăng không tròn nhưng sáng. Chợt nhớ đến một thằng bé có cái tên thật lạ, Ngộ Lang, trong một truyện ngắn của Nguyễn Tuân.
    Con đĩ tên Loan này vú vê bèo nhèo quá. Kệ, lâu rồi? mình phải biết thương thân mà hưởng đời chứ, đời bèo! Vả lại cũng cần một kỷ niệm trung thu. Nó đi mua bánh bèo ăn khuya, dặn mua thêm ½ gói con mèo không bết ó nhớ hôg

    Cuốn sổ kết thúc ở trang này, dòng chữ cuối cùng chưa dứt ý được viết tháu vội.

    __

    Mưa nặng hạt gõ trên mái nhà rào rào. Lưỡi hắn bị một lực kéo hút chặt, ban đầu nhè nhẹ rồi mạnh dần. Mùi dầu gió xanh nồng nồng cay mũi. Mắt nhắm vì những sợi lông đâm xót. Hai tay hắn vòng ra sau lưng người đàn bà ôm níu lấy bờ mông. Hắn rướn người siết vòng tay chặt hơn theo từng tiếng rên nấc phía đầu giường. Đầu hắn nhũn trong trạng thái tê dại. Hắn cảm thấy thân thể mềm oặt và mướt trơn mồ hôi, mềm và trơn như một con lươn. Không, như một con mồi bị trăn quấn và sắp bị nuốt. Đôi chân người đàn bà dang rộng thêm, miệng âm hộ mở rộng hết cỡ. Lưỡi, rồi mặt, rồi nửa phần đầu, rồi toàn thể đầu hắn lún vào, lún vào. Hắn thở khó nhọc, tuột từ từ. Tai ù, không còn nghe thấy gì nữa. Chậm chậm nhích nhích, nhích từng li một. Hắn cố gắng mở mắt. Không thấy gì ngoài một màu đỏ bầm, màu thịt ôi. Nước tràn vào nhớt nhãi, tanh, cay xè. Hai tay buông thả xuôi. Thân thể hắn thót lại, nhỏ dần, nhân gian cũng nhỏ dần theo. Tuột vào, tuột vào, nhanh, nhanh hơn. Còn sống không? Còn. Nhưng dằng dặc cả một kiếp người đang bị nuốt vào vòm miệng trống. 51 cái âm hộ nở hoa vụt hiện. Cuối cùng bị nuốt đến hai bàn chân. Ooaaah, tuột vào, hắn tuột vào, nhanh và xuyên sâu như một viên đạn, mất hút.

    __

    Hắn là vật bị nuốt. Hắn thấy mình trong tử cung. Thấy mình là con tinh trùng đuôi ngo ngoe ôm níu một trái trứng. Có tiếng quân reo dậy trời voi ngựa Quang Trung tiến vào Thăng Long. Tiếng cười nói pháo hoa đêm giao thừa thiên kỷ. Tiếng bom rơi xé gió 12 ngày đêm Hà Nội. Tiếng cành khô gãy đêm bão tuyết xứ người. Tiếng đếm giấy tiền pô-ly-me loạt soạt. Tiếng lưỡi đao chém phập cắt đứt cổ họng Cao Bá Quát. Tiếng la gào và xích sắt thiết giáp nghiến nát mặt quảng trường Thiên An Môn. Tiếng cốc chén lanh canh chạm nhau. Tiếng đàn hát ca xướng rộn ràng đêm Bắc Kinh. Tiếng khóc tấm tức của người đàn bà bán con ở chân cầu Khánh Hội. Tiếng nẹt bô gầm rú xe đua đại lộ Nguyễn Văn Linh. Tiếng rú hét cắt cơn ằng ặc ở trường cai nghiện Bình Triệu. Tiếng gió thác Than Uyên hiu quạnh? Nhiều loại âm thanh rượt đuổi xô đẩy nhau. Không phải chỉ mình hắn có mặt nơi đó, nhưng còn có nhiều con tinh trùng khác. Nhiều con tinh trùng mang gương mặt các danh nhân rạng rỡ của lịch sử và văn hóa. Có các anh hùng liệt sĩ nhìn xuống từ vách cổ tử cung máu ối bầm. Có cả gương mặt của những thằng hèn nhát, ám độc, đốn mạt. Mỗi con đeo cứng một trái trứng như hắn. Kỳ lạ, tất cả buồng trứng úng vữa. Mơ hồ hắn biết đó là buồng trứng di sản của cha ông kết tựu từ nhiều thế hệ. Tất cả tinh trùng ngo ngoe. Tất cả đều hân hoan đều tuyệt vọng. Tất cả đều khô héo đều câm lặng đều bất lực bên những trái trứng úng vữa không thể thụ tinh.
    Người đàn bà khép chân, hai đùi ướt nhớp nháp. Với tay tắt đèn, cườm tay vướng vào dĩa bánh bèo còn thừa để trên bàn. Dĩa đổ, vài giọt nước mắm bắn lên cuốn sổ để mở, lên dòng cuối cùng đang viết dở dang: dặn mua thêm ½ gói con mèo không bết ó nhớ hôg


    --------------
    Chú thích:
    (*) Ô-vơ nai: Over night: suốt đêm
    (**) ?oỞ nhà là Nụ là Na
    Xuống ga Hàng Cỏ em là Lan Hương?
    Thận Nhiên
    Nhà thơ, hiện sống tại Hoa Kỳ. Sẽ giới thiệu tp của tg này vào thời gian tới ( nếu như đc ủng hộ)
  5. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    Nhật kí của một con Đĩ
    Ngày....năm....tháng
    Thức giấc nửa đêm,không nhớ là bao lần như thế khi ở bên gã. Gã vẫn ngủ say,ngủ ngoan lành như một con cún.Mặt gã đẹp,bờ môi đẹp,lông mày rậm rì mượt óng,mùi thơm kì lạ,... tất cả những ngọt ngào đấy không hiểu sao đôi khi vẫn trở thành tiếng gọi tâm thức,gọi giấc tỉnh em trong đêm.Thảng thốt mơ hồ....
    Cũng không nhớ nữa,bao nhiêu lần nằm bên gã.Lòng có những trăn trở ngại ngần,có những níu kéo,có những ràng buộc,có những cái cần và phải có ở ngoài kia...
    Cửa gỗ im lìm,chăn gối ấm áp,nhưng vô cảm,dường như chỉ có chạm vào gã,dù chỉ là một ngón tay ấm áp đầy hơi mùi đàn ông cũng làm em thấy an toàn.Ở đâu đó,chăn gối,đèn bàn,cửa sổ,rèm che,tất cả những thứ vô tri ấy lạnh lùng nhìn em khinh bỉ.
    Và em,dành cho gã những đêm không mất một xu nào.
    Làm đĩ không công!
    Ngày....tháng.....
    Gã đã nói yêu em từ rất lâu rồi.Đôi khi em tự hỏi không biết gã có nói thật ko?Hay như bao thằng đàn ông khác?Nói và làm,chán thì đi?Em không biết,em không thể nào biết..Lại chới với trong những suy nghĩ của mình.Lại khao khát được nằm bên gã,mơn trớn không e ấp,trải dài tấm thân cho tình yêu không tên gọi.Gã là người đàn ông duy nhất.Khiến em trở thành đĩ,khiến em làm đĩ không công...
    Bào chữa cho mình là rất khó,mà đôi khi không bao giờ có thể làm được giữa những tiếng nói không vô tri của đời...
    Em hỏi gã "anh có yêu em không?"
    "Thế em nghĩ sao?"
    Lần nào cũng thế,vẫn là câu trả lời em biết trước
    Em cười ha hả trong suy nghĩ.Em sẽ phải nghĩ sao,em biết nghĩ sao?
    Tình yêu và hạnh phúc là những thứ bấy lâu nay đi tìm mãi,như bao người khác,đi rất nhiều,làm cũng rất nhiều,cười nói nhiều để tìm được cho mình hạnh phúc.Tình yêu trong hạnh phúc.Cuối đường,em ngơ ngác nhận ra đầu óc trống rỗng,
    trơ trọi lại những câu hỏi
    Hạnh phúc là gì?
    Và tình yêu ở đâu?
    Em cười cợt bản thân
    Ở trên giường
    Em là một con đĩ sành đời lẳng lơ
    Nhưng ở đâu đó với chính mình,ngay cả khi bên gã,có những nhịp thở hối hả,em dại khờ ngu ngốc
    vô tâm....
    Năm.... tháng....
    Hết thuốc
    Hết sạch
    Em thở dài,quẳng vào túi những vỉ thuốc trống rỗng
    1,2 hôm nữa là lại đến ngày,bây giờ khác quá.Chỉ mong sao cho nhìn thấy những giọt máu đầu tiên từ trong mình trôi ra,là em sẽ thở phào,...rồi lại ngẫm nghĩ.
    Em thích máu,những khi chảy máu,em lại mút ngọt đôi bàn tay...
    em muốn chạm tới những giọt máu chảy ra từ thân mình
    muốn cảm nhận sâu đắm nơi mà gã khiến em mê man
    Nụ cười,ánh mắt,đôi bàn tay...em nhớ đến khi gã quằn mình quấn lấy em,
    máu vẫn chảy,
    vẫn chảy....
    vẫn có lần máu chảy khi em oằn mình trên chăn gối...
    Đau
    và hạnh phúc
    Hạnh phúc????
    Ở đâu????
    Năm.....
    Em rũ bỏ áo quần
    Ngực hồng mệt mỏi
    Mân mê đôi bàn tay trên thân thể của chính mình,em thương em quá,bỗng nhớ đến gã
    em ước gì gã chỉ bên em.
    chỉ ôm em
    chỉ hôn em
    và chỉ mơn trớn dịu dàng em thôi
    nhưng....
    Ngày....
    Em để gã quay đầu bước đi
    Gã văng 1 câu chửi
    Em nhòa đi trong nắng
    Không khóc cũng không cười
    Ngày mai em lại sống khác
    Mùa qua,ngày qua
    sẽ cho quên những thơm tho ban đầu
    sẽ cho quên những dại khờ chăn gối đầu tiên
    sẽ cho quên kí ức gọi là tình yêu,nhưng tình yêu không đuợc mang tên gọi
    sẽ cho mất đi tháng ngày em yêu,tình yêu cắn xé thân xác tơi bời
    em qua những mùa khác
    tiễn người thứ hai đi
    đón những người mới bên mình
    đời đĩ
    người ta yêu đời
    em đĩ
    buông mình đánh mất những điều đã từng sống trên em
    ...
    |Em chạy mãi,cứ chạy mãi,tìm thấy anh,anh,anh ấy.....thân xác chia 5 xẻ 7,đời gọi em là con đĩ,con đĩ không công|
    ...
    Sao gã đi mãi không về?
    ...,
    Giang Sa Anh
    Giang Sa Anh là 1 bloger cô viết khá hay và chân thật mọi người quan tâm có thế vào ĐÂY: http://360.yahoo.com/profile-Jz9ks849dLA8Bkow9iu_OEhFh5ych_Uw1A--?cq=1
  6. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    KFC (Keep **** Constant)
    cái mông

    ôi cái ?omông for mông?Ts sake? sao mờ mông thía không biết mông xuội miệt vườn mông khuyến mại cả lườn

    cái thằng chả cha của KFC trông thì phúc hậu mà thực ra có nụ cười cực kỳ quái quỷ

    Kentucky Fried Chicken ngày khai mở

    máy lạnh ngan ngát mùi Hoa Kỳ ngày nóng cực lôi tuột vào những nửa tạ thịt nừng nực những kẻ sành điệu con hàng hiệu viêm tiết niệu có thể đang theo vật lý pháp liệu với một tên physio-the-rapist nào đó

    gà phơi lườn phô đùi sần sùi trườn vào miệng các nàng đến để phơi phô

    fellatio

    jeans cạp trễ áo treo ngành rợn lạnh sững sờ đôi bờ ngược nhớ đến tài tử Cary Grant có cái cằm ?onhư cặp mông của một cô tiên?

    những đôi bờ mông vén mở như cằm thiên thần một nét lạch vạch quần vươn 7up

    giật mình nhỡ tưởng một chú gà Kentucky sắp tòi ra từ nơi ấy

    oh no cái đầu gà

    Gauloise

    hào hoa

    nhưng mất lịch sự

    như các ?ocông hầu? trong vườn thú

    nhiên nhiên bản năng

    tung tăng bản ngã

    làm nên một chút tình để duy trì thế giới một chút tài để tô điểm càn khôn không biết cụ nào mà nói như ***

    một chút tình là để ******** mà quân Anh Mỹ Úc gọi là ?omake love?

    dịch ra tiếng ta tức là ?olàm phúc? vì ?ophúc? là đánh vần tiếng Việt của ?o****?

    xin hãy nhón tay

    nhắc nhở loài đạo đức giả đang làm thui chột loài người

    Tử viết: nhân hữu ********* bất tốc luận luân lý

    Nghĩa là: Khổng Tử đã bảo rằng một ngày mà *** ngươi nó còn ngỏng được thì chớ vội lên giọng nói chuyện đạo đức

    Thế cơ mà
    Ðặng Thân
  7. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    Trăn trối
    Con gái mẹ,
    Yêu ai, con cứ **** họ
    Ghét ai, con cũng có thể **** họ.
    Khinh ai, mẹ để tuỳ ý con.

    Ai quý mến cưng chiều
    con luôn tử tế biết ơn
    nhưng không nhất thiết phải để họ ****.

    .....

    Bố con biết tự sướng thân, vác *** đi đụ tứ phương thiên hạ.
    Còn *** mẹ, cứ ủ kín để dành hiến dâng bố con đêm động phòng.
    Đó là điều ngu nhất đời mẹ.
    Lê Thị Thấm Vân
    Nhà văn, hiện đang sống tại Hoa Kỳ.
    Tác phẩm đã xuất bản:
    - Đôi bờ (tập truyện ngắn, 1993)
    - Mùa trăng (tiểu thuyết, 1995)
    - Việt Nam ngày tôi trở về (tiểu luận, 1996)
    - Yellow light (thơ, 1998)
    - Xứ nắng (tiểu thuyết, 2000)
    - Âm vọng (tiểu thuyết, 2003)
    - Bóng gẫy của thần tích (tiểu thuyết, 2005)
  8. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    Tam nữ tác giả: Ðinh Hồng Nghi
    (Hậu Liêu Trai)
    Sau chầu hoan hỉ cùng mấy người bạn tâm đắc, chàng họa sĩ trở về ngồi bên giá vẽ. Định hoàn tất bức họa đang dang dở. Mấy ly rượu uống từ chiều ngấm dần. Tay cầm cọ. Mắt ríu lại. Trong cơn mơ màng, chàng nghe nồng sực dị hương. Ba mỹ nhân hiện ra chuyện trò cùng chàng như đã tương thâm. Mắt liếc mày đưa. Xiêu xiêu tình bén. Chàng cùng ba nàng quấn quyện vào nhau. Mười ngón bẻ nụ hái hoa nhừ nhuyễn. Đang lúc cao trào, chàng hơi mạnh tay. Một nàng kêu lên: "Ôi, đau!" Chàng giật mình. Đầu va đánh cộp vào bức họa dở dang trước mặt. Bừng tỉnh. Định thần nhìn xuống: hai tay đang nặn mấy ống sơn xanh, vàng, đỏ.
    Nghe đũng quần lành lạnh.
    ***********************************************************************
    Ðinh Hồng Nghi: nhà thơ. Hiện sống tại Sydney, Australia.
  9. Disasterpiece

    Disasterpiece Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2007
    Bài viết:
    484
    Đã được thích:
    0
    em ơi chớ có bồn chồn
    đến năm 16 thì ... có lông !
  10. paradise2209

    paradise2209 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/12/2007
    Bài viết:
    2.094
    Đã được thích:
    5
    Ko chê bai thể loại văn học này nhưng mà đọc ko trôi
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này