1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện gia đình

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vitamin3010, 10/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vitamin3010

    vitamin3010 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    4.919
    Đã được thích:
    1
    Nhà chị Búp Bê rất nhiều điểm giống nhà em. Hay ai cũng vậy nhưng con nhà họ khéo léo nhịn hơn mình Cái chuyện báo chí truyền thông thì giống hệt. Ví dụ em hết nước mà chưa thuyết fục được nhà em mua cái microwave vì " báo người ta bảo dùng nhiều chả tốt đâu con ơi!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"... ... Nhà cửa cũng tiết kiệm ko đáng có, rồi mùa mưa đến lại khổ các cụ chứ khổ ai
    Em biết là trong mắt bố mẹ con cái có lớn đến đâu vẫn còn rất nhỏ. Em nghĩ sau này em có làm gì sai lầm chắc bố mẹ vẫn dang rộng tay đón về, con mình mà....
    Bạn Giọt mực@: Tớ nói đoạn trích đấy chỉ để ko muốn nhà tớ cứ vin vào cái cớ " có người đỡ đần khi tuổi già" rồi khuyên nhủ mấy chị sắp 30 Còn bản thân nhà tớ nói thẳng chả mong đợi gì từ tớ cả. Tớ học chăm chỉ ngoan ngoãn thì ấm vào thân tớ. Nhà tớ bảo nếu tớ kiếm được tiền thì tớ sướng vì nhà tớ chết cũng chả ôm tiền theo được mà lo. ...
  2. asino

    asino Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/05/2004
    Bài viết:
    78
    Đã được thích:
    0
    viết linh tinh
  3. tdna

    tdna Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/12/2001
    Bài viết:
    2.268
    Đã được thích:
    0
    Cha mẹ chẳng thể lo cho con cái suốt cả đời chúng được , tốt nhất là khi con cái đã lớn lên 1 tí thì nên để cho chúng 1 khoảng tự do để con cái dám làm ,dám chịu trách nhiệm ,biết lẽ phải điều trái , biết sai lầm để có kinh nghiệm, như thế mới sau này mới cứng cáp bay cao bay xa trong cuộc đời dập vùi .
    Thân phụ tớ là người xứ Nghệ nên hay có thói quen gọi con trai là anh ( thay cho em gái ) . Tớ nhớ là khi tớ vào đại học , ba tớ mua tặng tớ 1 cái đồng hồ , rót 1 cho cốc rượu chạm chiếc đàng hoàng rồi nói : Anh lớn rồi , anh biết tự làm gì , ráng giữ gìn sức khỏe
    Ba tớ tự lập sớm , 17 tuổi đã đi bộ đội cho đến năm 28 tuổi . Lúc trẻ quậy nhiều , làm ông nội rất phiền lòng . Thành ra sau này ba tớ có vẻ cảm thông cho tớ . Tớ cứng đầu , thuyết phục thì may ra tớ còn nghe , chứ đừng hòng đe dọa hay dọa nạt gì . Ba tớ ko bao giờ thuyết phục , mà thường là mẹ tớ . Nhưng nhiều khi mình ko nghe , chỉ nói 1 câu : Con đã quyết định rồi , mẹ ko nên nói gì nữa .
    Mẹ tớ cũng ko dám nói dai , tại biết tính thằng con rồi
    Cô em gái tớ cũng vậy , có nhiều chuyện mà ba mẹ mình ko thể hiểu được nên nàng ta thường hỏi mình ( những người cùng thế hệ dù sao cũng thông cảm cho nhau hơn ) . Mình chỉ nói : anh thấy việc này là tốt , em nên làm , cứ tiền trảm hậu tấu , khoan nói gì với ba mẹ , kẻo 2 cụ ko hiểu lại phiền lòng
  4. TuongTuKhach

    TuongTuKhach Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    27/05/2003
    Bài viết:
    827
    Đã được thích:
    0
    Bác ơi, có một gia đình đã là hạnh phúc, người lớn thường không hiểu bọn trẻ chúng mình, thế mình đã hiểu gì về người lớn chưa nhỉ??? có phải bắt buộc cha mẹ phải hiểu con cái nhưng chúng ta có bao giờ tự hỏi mình đã hiểu đưọc cha mẹ mình chưa, chúng ta đòi hỏi ở họ sự thông cảm nhưng ta có thông cảm cho họ chưa nhỉ??? tại sao bác lại cãi lại mà không thử một lần lắng nghe và suy nghĩ thật kĩ xem tại sao cha mẹ lại nói thế, mình có đúng hoàn toàn không??? Nếu cha mẹ sai thì hãy một lần nhẹ nhàng thuyết phục xem, hãy cố gắng hiểu họ, họ sẽ hiểu lại ta thôi, hãy thử một lần nói với mẹ, "mẹ ơi, con yêu mẹ lắm" và ôm vào lòng xem sao, cảm giác sẽ như thế nào???? Hãy một lần tâm sự nhẹ nhàng với mẹ xem sao??? hãy một lần nhìn lại mẹ mình xem, mẹ có già hơn trước không, tóc đã bạc da đã bắt đầu nhăn chưa???
    Tôi muốn có một điều như bác thế này mà tìm mãi chẳng ra, ôi gia đình, nếu có được một gia đình thật sự ta xin giảm thọ mười năm, hai mươi năm hay nhiều hơn, có lẻ chỉ cần một năm ở trong ngôi nhà của mình, ở trong một gia đình của mình, không phải lang thang không biết về đâu như bây giờ, chẳng biết ta lang thang đến bao giờ mới dừng chân....

Chia sẻ trang này