1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện kể nàng Tô Thị ở Lạng Sơn.

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi ruouMauSon, 24/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Chuyện kể nàng Tô Thị ở Lạng Sơn.

    Chuyện kể nàng Tô Thị​

    Ngày xưa ở Trấn Kinh Bắc có một người đàn bà góa chồng từ sớm, ngày ngày đi mò cua bắt ốc để nuôi hai con: một trai, một gái. Trong khi mẹ ra đồng, Tô Văn, đứa con trai độ mười tuổi và Tô Thị, đứa con gái chừng tám tuổi ở nhà giúp mẹ nhưng công viêc vặt
    Một hôm, Tô Văn cùng em ở nhà giúp mẹ bổ củi, rồi không biết thế nào lưới rìu văng ra khỏi cán trúng ngay vào giữa đầu em. Tô Thị ngã vật xuống đất, ngất đi, máu ra lênh láng. Tô Văn thấy thế sợ quá, chạy một mạch ra đường, không còn dám ngoái cổ lại.

    May sao, sau khi xảy ra tai nạn, một bà hàng xóm chạy sang lấy lá thuốc dấu rịt cho Tô Thị, cầm ngay được máu. Đến khi người mẹ đi mò cua về thì thấy con gái đã ngồi dậy được.

    Nhưng còn Tô Văn thì biệt tăm, ngày một ngày hai cũng không thấy thằng bé trở về, tìm khắp nơi cũng không thấy. Người mẹ nhớ con, sinh ra buồn phiền, ngày một héo hon, chẳng bao lâu ốm nặng rồi chết, bỏ lại Tô Thị một mình. Đứa con gái nhỏ được mấy người láng giềng cho ăn trong ít ngày, rồi hai vợ chồng người chủ hàng cơm đem đứa bé về nuôi để sai vặt. Sau đó, hai vợ chồng người chủ hàng cơm lên xứ Lạng mở hàng nem, đem Tô Thị đi theo.

    Lớn lên, Tô Thị xinh đẹp, lại nết na, siêng năng, nên được nhiều người để ý. Dành dụm được ít vốn, nàng nghĩ cách tự làm ăn lấy. Bấy giờ hai vợ chồng người chủ hàng cơm đã có con cái đỡ đần, nên khi nàng xin ra ở riêng, bố mẹ nuôi đều ưng thuận.

    Đã học được nghề làm nem, Tô Thị liền mở cửa hàng nem ở Háng Cưa tại Kỳ Lừa. Nàng làm nem rất khéo. Cửa hàng của nàng mỗi ngày một đông khách. Người ta đến để thưởng thức nem ngon, cũng có người vừa thích nem vừa mê bóng mê gió cô hàng. Chiều khách thì thật là khéo chiều, nhưng cô hàng rất đứng đắn, làm cho mọi người đều vị nể.

    Thấm thoắt Tô Thị đã hai mươi tuổi. Tuy có nhiều mối manh, nhưng nàng chưa thuận nơi nào.

    Một hôm, có một thanh niên tuổi ngoài hai mươi, vẻ người tuấn tú, đem thuốc Bắc từ Cao Bằng về Lạng Sơn bán. Nghe nói ở Háng Cưa tại Kỳ Lừa có hàng nem ngon, lại có chỗ trọ rộng rãi, chàng liền tìm đến. Chàng thấy nem quả thật là ngon và cô hàng cũng thật tươi giòn. Biết cửa hàng một lần, hai lần, rồi cứ mỗi lần mang thuốc về Lạng Sơn bán, chàng lại đến hàng nem. Chàng thanh niên và Tô Thị trở nên thân thiết, trước còn mến nhau, sau yêu nhau...

    Hai người lấy nhau được hơn một năm thì Tô Thị có mang, sinh được một gái. Hai người yêu nhau rất mực, lại được thêm mụn con, mối tình càng khăng khít.

    Một hôm, người chồng về nhà, thì vợ đang gội đầu ở ngoài hè. Chàng vừa bế con ngồi trên bực cửa xem vợ gội đầu, vừa kể chuyện cho vợ nghe. Chợt thấy đầu vợ có cái sẹo to, chàng nói:

    - Đầu mình có cái sẹo to, thế mà bây giờ tôi mới biết.

    Thấy chồng hỏi một cách ân cần, nhân vui câu chuyện, Tô Thị kể tỉ mỉ cho chồng nghe những chuyện xảy ra hồi nàng còn bé. Câu chuyện càng đi sâu, người chồng càng lộ vẻ buồn. Trấn Kinh Bắc, nơi quê cũ, người anh đi mất tích, mẹ chết, theo vợ chồng người chủ quán lên xứ Lạng, rồi ở luôn đây cho đến bây giờ...

    Biết bao đau thương, buồn thảm!!!!!. Chàng tự nhủ thầm: "Sao mình lại không là một kẻ khác mà lại là Tô Thị! Thôi mình đã lấy lầm em ruột mình rồi!... Chàng hồi nhớ lại những ngày xa xăm, cái ngày chàng làm vỡ đầu em, tưởng em chết, nên đã chạy trốn, đi lang thang không dám trở về nhà, rồi được một người Trung Quốc buôn thuốc Bắc đem về nuôi ở Trùng Khánh, thuộc tỉnh Cao Bằng. Lớn lên, Văn theo họ bố nuôi là họ Lý. Chàng thường đem hàng xuống Lạng Sơn bán và chỉ ở đây một vài ngày là hết hàng. Ngoài con đường Lạng Sơn - Cao Bằng, Cao Bằng - Lạng Sơn, chàng cũng không đi đến đâu cả. Hơn mười năm qua, chàng yên trí gia đình mình ở miền xuôi không còn một ai nữa; quê cũ đối với chàng bây giờ như trong sương mù, không còn tưởng nhớ để làm gì!...

    Văn nghĩ ngợi, rầu rĩ, nhưng Tô Thị mải chải đầu, quấn tóc, không để ý đến. Nàng vẫn vui vẻ, hồn nhiên không biết chồng mình đang ở vào những phút buồn phiền ghê gớm. Thấy Tô Thị ngây thơ, vui vẻ như thế, Tô Văn càng không muốn để nàng biết sự thực. Ai lại để cho người em gái mình còn non trẻ như thế kia biết một việc loạn luân như thế bao giờ! Một việc loạn hôn không do ý hai người định, nhưng chàng quyết tâm gỡ mối cho xong. Thôi hay là lại đi biệt chuyến nữa, em gái mình trẻ trung, xinh đẹp dường ấy, làm gì chả lấy được một người chồng khác, Văn nghĩ thế, rồi anh nghĩ cách để đi.

    Giữa lúc tâm trạng Văn như thế anh bèn nói với vợ:
    - Em ạ!Anh cần phải đi xa . Sớm mai phải lên đường ngay. Đi chuyến này ba năm, có khi sáu năm mới về, và cũng có khi lâu hơn... Mình ở nhà nuôi con; còn về phần mình, mình cứ tự định liệu, nếu nhỡ ra...

    Tô Thị nghe chồng nói như sét đánh ngang tai, không hiểu sao đang sống yên vui với nhau mà chồng mình lại rất dứt khoát không ai có thể ngăn cản sự ra đi một cách kỳ lạ như thế! Nàng khóc ấm ức, khóc hoài, khóc mãi không nói nửa lời. Còn Văn chỉ những bứt rứt âm thầm, cho việc mình đi như vậy là giải thoát.


    Nhưng ba năm qua, bốn năm qua, nàng cũng chẳng thấy chồng về!!!!!!!Nàng nhớ chồng ,ngày ngày dù mưa nắng giông bão nàng đều bế con trèo lên đỉnh núi cao nhìn về hướng chồng đi.
    Nàng cứ chờ mãi chờ mãi!!!!!!!!Mọi người không hay biết Nàng Tô Thị bế con đã hóa đá tự bao giờ.

    Người Đàn Bà Hóa Đá
    Nhạc sĩ: Trần Lập (The Wall)​


    Nếu ai đã từng được nghe
    Chuyện tình yêu trên khắp thế gian
    Chắc sẽ không gì so sánh lòng thủy chung tình yêu Tô Thị
    Đôi uyên ương xưa đang hạnh phúc sống trong tổ ấm
    Nhưng bỗng ngày kia tiếng sét ngang trời

    Tiếng sét kia là ác mộng
    Họ cùng chung huyết thống anh em
    Quá choáng váng vì số phận
    Chàng trai đã cất bước ra đi
    Mang bao niềm đau nàng bồng con đứng trên đỉnh núi
    Trông mong người đi phương trời xa

    Người đàn bà hoá đá
    Chờ chồng nghìn năm nhưng người đó đã không quay về
    Để nàng sống góa thân mỏi mòn
    Người đàn bà hóa đá
    Vì lòng thủy chung còn sắt son
    Câu chuyện đó sẽ mãi lưu truyền đến mai sau

    Nếu ai đã từng được nghe
    Chuyện tình yêu trên khắp thế gian
    Chắc sẽ không gì so sánh lòng thủy chung tình yêu Tô Thị
    Nơi phương trời xa chàng trai đó có hay đỉnh núi
    Mang tên Vọng Phu vẫn đứng đợi

    Người đàn bà hoá đá
    Chờ chồng nghìn năm nhưng người đó đã không quay về
    Để nàng sống góa thân mỏi mòn
    Người đàn bà hoá đá
    Vì lòng thủy chung còn sắt son
    Câu chuyện đó sẽ mãi lưu truyền đến mai sau
    Đến mai sau... ​

    Được ruouMauSon sửa chữa / chuyển vào 12:21 ngày 30/04/2004
  2. shoneti

    shoneti Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2004
    Bài viết:
    2.547
    Đã được thích:
    0
    Mình hồi bé đọc cái tích này... trong truyện đấy người ta lại bảo là người anh (Tô Văn) ngồi chẻ mía cho em (Tô Thị) ăn, chả may cầm dao không chặt thế là dao bay vào đầu em. Ở đây thì bảo là lưỡi rìu văng vào đầu. Hi` hi`... lại chả hiểu thế nào nữa...
    Mình cũng nghe nói là tượng nàng Tô Thị bị mất đầu... có đúng không vậy? Cũng nghe nói đã gắn lại... mình không hiểu gắn vào như thế thì có sao không nhỉ?
  3. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
  4. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Đúng là có chuyện nàng Tô Thị bị mất đầu... và đă được gắn lại .Gây ra chuyện này là 1 phần tử xấu muốn phá hoại danh lam thắng cảnh của Lạng Sơn,phần tử này đã bị pháp luật trừng trị thích đáng.
  5. shoneti

    shoneti Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2004
    Bài viết:
    2.547
    Đã được thích:
    0
    hì hì... nó bị thế nào thế hả bác... em chua biết nó bị thế nào cả... bác kể em nghe với
  6. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    Đây là chuyện rất buồn đối với người dân Lạng Sơn!!!!!!!!ruouMauSon không muốn nhắc lại chuyện này nữa.Bạn thông cảm cho nha!
  7. tu_huong

    tu_huong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/07/2004
    Bài viết:
    1.514
    Đã được thích:
    0
    Hình ảnh mới nhất về nàng Tô Thị
  8. ruouMauSon

    ruouMauSon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    30/03/2004
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    0
    NGUYỄN DU
    1766-1820

    Đá Vọng Phu
    Ai đây?Là đá?Là người?
    Trơ trơ đầu núi đội trời bao năm
    Thân người thanh bạch là thân
    Nghìn đời mưa Sở,mây Tần không ham
    Mưa thu như lệ chảy tràn
    Rêu in nét triện thành trang tâm tình
    Bốn bề đồi núi mông mênh
    Riêng người phụ nữ gương lành treo cao
    VNK dịch
    CAO BÁ QUÁT

    Núi Vọng Phu
    Một mình đứng đỉnh non cao
    Son phai phấn nhạt dám nào làm duyên
    Người đi biền biệt vắng tin
    Mênh mang trời biển dặm nghìn bao la
    Khói sương trăng đẫm lệ nhoà
    Rêu xanh mây phủ ngỡ là tóc thơm
    Tình còn trờ giữa tang thương
    Chuông ngân động biếc đêm trường lại đêm
    Vũ Ngọc Khánh(dịch)

Chia sẻ trang này