1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện kể về các loài hoa - Mục lục trang 1

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi Oshin, 08/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    (tiếp theo va? hết)
    Nhưfng tươ?ng bông hoa Chantai va? lơ?i gia?i cu?a vị tu sif trong cung Potala đaf cho tôi trơ? tha?nh một miếng dưa ca?i thấm đâfm nhưfng nét thanh tao cu?a mọi mu?i vị hưfu hi?nh va? vô hi?nh nhưng không, tất ca? vâfn chi? la? một miếng dưa ca?i nấu chín bă?ng mơf trâu Yark !
    Một hôm trôi nô?i trên dafy núi Himalay, đoa?n tôi đi qua núi Najin Kangsa trong cơn sợ hafi tột cu?ng. Một tiếng thơ? da?i cufng đu? la?m lệch xe, ném ngươ?i tôi rơi xuống vực sâu đang xộc lên tư?ng đụn mây. Đến như Hong không chịu nô?i cơn sợ hafi đaf gục đô?, la?m dafy ghế gafy ụp xuống sa?n xe. Chiếc Toyota 12 chôf ru?ng mi?nh tươ?ng chết máy dưới sức nặng hơn 80kg cu?a Hong nhưng không, nó vâfn tiến lên dưới ba?n tay điê?u khiê?n thuâ?n thục va? mạnh mef cu?a ngươ?i lái xe Tây Tạng.
    Khi dư?ng lại ơ? độ cao gâ?n 6000m trên đi?nh đe?o Karo, tôi nhi?n thấy một ba?o tháp đứng cô đơn giưfa do?ng suối tuyết cha?y bao quanh trên đi?nh núi. Hong khuyên tôi không nên leo lên vi? rất nguy hiê?m. Bất chấp ! Bă?ng tinh thâ?n hoa Chantai va? lơ?i tri? vọng cu?a miếng dưa ca?, tôi gắng gượng leo lên ba?o tháp.
    Tuyết trắng. Gió va?ng. Máu đo?. Môi tím. Khuôn mặt bâ?m tê cu?a tôi biết mất trên cô?, mọi ca?m giác đê?u bị vụn tan dưới áp suất thấp do độ cao gây ra. Không tư? chối bước chân mi?nh, máu cha?y đặc cánh mufi, mặc cho tư?ng trận gió xóc buốt qua đâ?u, tôi đaf lên được ngôi ba?o tháp.
    Ky? diệu thay, qua ô cư?a vâ?n vụ khí lạnh, tôi kịp nhận ra ma?u đo? đóa hô?ng xứ Tạng !
    Nhưfng đóa hô?ng tươi rói !
    Nhưfng đóa hoa đo? rực tinh huyết mặt trơ?i bư?ng cháy trong ngôi ba?o tháp !
    Nhưfng chiếc phôi bất tư? gieo mâ?m trong tư? cung cu?a trơ?i ! Ai đaf mang đóa hoa tươi lên chốn cao 6000m na?y đê? thắp sáng ngôi ba?o tháp chứa đựng thánh tích huyê?n bí cu?a vị Lama na?o đó viên tịch ? Vị Lama cô độc na?y la? ai ? Chưa kịp tra? lơ?i tôi đaf gục va?o cánh tay cu?a Hong. Nhưng sao trong cơn mê man khu?ng khiếp na?y, tâm hô?n tôi lại bư?ng sáng. Tôi nghe rof tiếng hô? gâ?m tư? vu?ng núi Khe Cát xa xôi trên dafy Trươ?ng Sơn, tôi nghe rof tiếng muôfi vo ve trong đêm vắng đâ?u chuôm dậu la?ng quê nước Việt tra?n đến, cu?ng nhau tan biến trong hư vô như lơ?i câ?u nguyện cu?a Cha. Va? đó cufng la? phút giây, tôi chợt hiê?u vi? sao Henry Bergson gọi la? độ sâu cu?a tư duy, la? cái thế giới tôi đang thấy vi? tôi muốn chứ không pha?i thế giới đaf có va? đóa hoa hô?ng trong ba?o tháp không pha?i la? sự tái sinh.
    Hoa chính la? khoa?nh khắc thiê?n định cu?a vuf trụ !
    Nhưfng đóa hoa hô?ng truyê?n dạy cho tôi như vậy. Ngươ?i Tây Tạng khi chết đê?u mong có một nụ cươ?i tươi xanh lên môi bơ?i tư? đó họ sef đi va?o tha?nh quốc cu?a hương thơm hoa co?. Hong di?u tôi trơ? lại xe. Tôi nhi?n thấy trên khóe môi cu?a ngươ?i vệ sif cao to gấp ba ngươ?i mi?nh, một vệt máu nhộum kín tư? mufi cha?y ra. Máu cu?a Hong chưa kịp đo? đaf sâ?m tím ma?u gió ! Co?n tôi, một do?ng máu Việt rực sáng hoa hô?ng nơ? tự do trên cao nguyên bao la tuyết trắng !
    Tôi mang theo hi?nh a?nh đóa hô?ng tươi trong nhưfng nga?y co?n lại ơ? Tây Tạng va? hă?ng nhắc nhớ, mi?nh đaf thấy tâm mi?nh trong một giây phút chấn động trên cao 6000m. Cái ý niệm ấy, thêm một lâ?n nưfa lại như cánh diê?u đứt gió. Trên đươ?ng trơ? vê? Lhasa tư? Shigaste, tôi biết mi?nh vâfn chưa thoát kho?i u minh khi chứng kiến một điê?u linh diệu gia?n đơn tươ?ng chư?ng la? phi thực !
    Lâ?n trơ? vê? na?y, du? không hiê?m trơ? nhưng nguy cơ rơi xuống vực sâu sông Yarlung Tsangpo vâfn rập ri?nh tư?ng giây phút. Suốt một nga?y, chi? thấy núi đá va? núi đá, không chút rêu phong địa y. Thi thoa?ng, chi? gặp va?i ba ma?nh ruộng tsampa va?ng rộm như ma?nh áo ngực nưf thâ?n Târa lơ lư?ng triê?n núi. Quá hư đốn tâ?m nhi?n va vấp núi đá, tôi nhắm mắt ti?m kiếm một giấc ngu? chô?ng chê?nh trên vực Yarlung Tsangpo.
    Chi? có một con đươ?ng độc đạo nên xe cu?a chúng tôi pha?i dư?ng lại lu?i va?o vách núi cho xe tư? hướng Lhasa đi qua vực sông. Tôi bước xuống xe hoa?i mong chốc lát thư giafn. Cánh cư?a xe mơ? ra. Mặt tôi chạm pha?i một chu?m ánh sáng sắc tím lung linh rọi xuống Yarlung Tsangpo !
    Đó la? một chu?m hoa dại thiên không.
    Cánh chim đại ba?ng le? loi bay qua he?m núi cao chất ngất.
    Chu?m hoa như lơ?i kinh kệ uyên áo cu?a núi đá tha? va?o không gian muôn chiê?u gió cuốn.
    Dưới vực sâu do?ng nước cuộn cha?y, lác đác va?i đốm dê núi va? hai chấm mẹ con ngươ?i Tạng chênh vênh bóng dáng tiê?n sư?.
    Hơfi chu?m hoa vô danh, có pha?i hoa la? sự hóa thân cu?a bông hoa nho? có hạnh nguyện tư? bi trong ngôi chu?a hoang trên đô?i Tsaparang xứ Tholing, được Phật đặt tên la? Tuyết Liên Hoa, loa?i sen tuyết Tây Tạng, cho nhưfng ai ngư?i mu?i hương đê?u phát tâm tấn tu ha?nh gia?i thoát kho?i vo?ng sinh tư? !
    Hoa Chantai dưới thê?m cung Potala, đóa hoa hô?ng đo? trong ngôi ba?o tháp co?n có tên cho tôi gọi, co?n chu?m hoa tím trên kia đang vô danh trong mắt. Tôi không thê? gọi tên nó, đơn gia?n hoa chi? la? hoa, một mạc hiện hưfu giưfa cofi vô thươ?ng na?y như lơ?i Longchen Rabjam :
    Trong vươ?n hoa đẹp bên sông
    Nhưfng con ong ?" mật ?" Như Lai ngô?i trên nhưfng cánh hoa
    La?m đẹp trọn vẹn khu vươ?n va? phát ra âm thanh trống pháp
    ...
    Đaf thâm nhập va?o nhưfng sinh thê? cu?a đất na?y
    Va? đại dương sinh tư? đang đứt tận
    Cái đẹp cu?a bông hoa vô danh hiện ra giưfa cô tịch, không có tên gọi không hi?nh thê?, cứ bô?ng bê?nh ma?u ánh sáng, la?m mê?m mại hai vực sâu thăm thă?m thương yêu va? khu?ng khiếp. Thượng Đế muốn nói với tôi ră?ng, bất ky? nơi na?o sự sống do Nga?i tạo nên cufng hiện hưfu ma? không câ?n pha?i tư duy tên gọi ! Cái gi? hkông tên gọi, cái gi? vô sắc vô tướng, pha?i chăng đó la? điê?u ma? vị Lama khuyên tôi hafy đi va? nhi?n thấy !
    - Anh hafy đi đi ?" Âm thanh trong hốc tươ?ng cung điện Potala vang lên. Va? tôi đaf thấy.
    Tôi trơ? vê? Lhasa va?o lúc chiê?u xuống. Theo Hong ra phố Bát giác dạo chơi, tôi lén lên cung điện Potala ti?m đến hốc đá. Hốc đá quạnh vắng. Ngọn nến di?u hiu. Thanh gôf im li?m. Trang kinh mơ ma?ng. Bát gôf chơ vơ. Thăm thă?m. Mắt núi.
    Bên ngoa?i khung cư?a, hoa Chantai châ?m chậm nuốt hoa?ng hôn va?o thân hi?nh non dại.
    Co?n tôi
    Một miếng dưa ca?i,
    Một con ong bé nho?
    Một hạt mật Như Lai trên cánh hoa bên vực sông Yarlung Tsangpo.
    Không co?n nhớ, tôi không co?n nghe tiếng hô? gâ?m gâ?n 40 năm vê? trước khi bước qua cô?ng tu viện Tashilhunpo, nơi có bức tranh bâ?y hô? hộ pháp gâ?m lên sặc sơf giưfa rư?ng hoa Chantai ! Bức tranh ấy đaf la?m tôi nhớ cha tôi, tiếng hô? gâ?m mu?a xuân 1967 trong ký ức va? bông hoa Chantai rực rơf nhưfng nga?y tôi qua Tây Tạng.
    Va? tôi sef mang linh a?nh nhưfng con ?" ong ?" mật ?" Như Lai vê? cho cha nghe hương thơm âm thanh trống pháp, nghe thấy tiếng hô? gâ?m cufng xanh rơ?n thinh không như tiếng muôfi vo ve đêm vắng !
    Bơ?i ngươ?i Tây Tạng nói, khi bạn ném một bông hoa va?o mandala, hoa rơi va?o vị thâ?n na?o thi? vị ấy la? cu?a bạn !
    Trích tập Bút ký ?oTây Tạng ?" Giọt hoa trong nắng? ?" Văn Câ?m Ha?i.
    NXB Tre? ?" 2004.

  2. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    (tiếp theo va? hết)
    Nhưfng tươ?ng bông hoa Chantai va? lơ?i gia?i cu?a vị tu sif trong cung Potala đaf cho tôi trơ? tha?nh một miếng dưa ca?i thấm đâfm nhưfng nét thanh tao cu?a mọi mu?i vị hưfu hi?nh va? vô hi?nh nhưng không, tất ca? vâfn chi? la? một miếng dưa ca?i nấu chín bă?ng mơf trâu Yark !
    Một hôm trôi nô?i trên dafy núi Himalay, đoa?n tôi đi qua núi Najin Kangsa trong cơn sợ hafi tột cu?ng. Một tiếng thơ? da?i cufng đu? la?m lệch xe, ném ngươ?i tôi rơi xuống vực sâu đang xộc lên tư?ng đụn mây. Đến như Hong không chịu nô?i cơn sợ hafi đaf gục đô?, la?m dafy ghế gafy ụp xuống sa?n xe. Chiếc Toyota 12 chôf ru?ng mi?nh tươ?ng chết máy dưới sức nặng hơn 80kg cu?a Hong nhưng không, nó vâfn tiến lên dưới ba?n tay điê?u khiê?n thuâ?n thục va? mạnh mef cu?a ngươ?i lái xe Tây Tạng.
    Khi dư?ng lại ơ? độ cao gâ?n 6000m trên đi?nh đe?o Karo, tôi nhi?n thấy một ba?o tháp đứng cô đơn giưfa do?ng suối tuyết cha?y bao quanh trên đi?nh núi. Hong khuyên tôi không nên leo lên vi? rất nguy hiê?m. Bất chấp ! Bă?ng tinh thâ?n hoa Chantai va? lơ?i tri? vọng cu?a miếng dưa ca?, tôi gắng gượng leo lên ba?o tháp.
    Tuyết trắng. Gió va?ng. Máu đo?. Môi tím. Khuôn mặt bâ?m tê cu?a tôi biết mất trên cô?, mọi ca?m giác đê?u bị vụn tan dưới áp suất thấp do độ cao gây ra. Không tư? chối bước chân mi?nh, máu cha?y đặc cánh mufi, mặc cho tư?ng trận gió xóc buốt qua đâ?u, tôi đaf lên được ngôi ba?o tháp.
    Ky? diệu thay, qua ô cư?a vâ?n vụ khí lạnh, tôi kịp nhận ra ma?u đo? đóa hô?ng xứ Tạng !
    Nhưfng đóa hô?ng tươi rói !
    Nhưfng đóa hoa đo? rực tinh huyết mặt trơ?i bư?ng cháy trong ngôi ba?o tháp !
    Nhưfng chiếc phôi bất tư? gieo mâ?m trong tư? cung cu?a trơ?i ! Ai đaf mang đóa hoa tươi lên chốn cao 6000m na?y đê? thắp sáng ngôi ba?o tháp chứa đựng thánh tích huyê?n bí cu?a vị Lama na?o đó viên tịch ? Vị Lama cô độc na?y la? ai ? Chưa kịp tra? lơ?i tôi đaf gục va?o cánh tay cu?a Hong. Nhưng sao trong cơn mê man khu?ng khiếp na?y, tâm hô?n tôi lại bư?ng sáng. Tôi nghe rof tiếng hô? gâ?m tư? vu?ng núi Khe Cát xa xôi trên dafy Trươ?ng Sơn, tôi nghe rof tiếng muôfi vo ve trong đêm vắng đâ?u chuôm dậu la?ng quê nước Việt tra?n đến, cu?ng nhau tan biến trong hư vô như lơ?i câ?u nguyện cu?a Cha. Va? đó cufng la? phút giây, tôi chợt hiê?u vi? sao Henry Bergson gọi la? độ sâu cu?a tư duy, la? cái thế giới tôi đang thấy vi? tôi muốn chứ không pha?i thế giới đaf có va? đóa hoa hô?ng trong ba?o tháp không pha?i la? sự tái sinh.
    Hoa chính la? khoa?nh khắc thiê?n định cu?a vuf trụ !
    Nhưfng đóa hoa hô?ng truyê?n dạy cho tôi như vậy. Ngươ?i Tây Tạng khi chết đê?u mong có một nụ cươ?i tươi xanh lên môi bơ?i tư? đó họ sef đi va?o tha?nh quốc cu?a hương thơm hoa co?. Hong di?u tôi trơ? lại xe. Tôi nhi?n thấy trên khóe môi cu?a ngươ?i vệ sif cao to gấp ba ngươ?i mi?nh, một vệt máu nhộum kín tư? mufi cha?y ra. Máu cu?a Hong chưa kịp đo? đaf sâ?m tím ma?u gió ! Co?n tôi, một do?ng máu Việt rực sáng hoa hô?ng nơ? tự do trên cao nguyên bao la tuyết trắng !
    Tôi mang theo hi?nh a?nh đóa hô?ng tươi trong nhưfng nga?y co?n lại ơ? Tây Tạng va? hă?ng nhắc nhớ, mi?nh đaf thấy tâm mi?nh trong một giây phút chấn động trên cao 6000m. Cái ý niệm ấy, thêm một lâ?n nưfa lại như cánh diê?u đứt gió. Trên đươ?ng trơ? vê? Lhasa tư? Shigaste, tôi biết mi?nh vâfn chưa thoát kho?i u minh khi chứng kiến một điê?u linh diệu gia?n đơn tươ?ng chư?ng la? phi thực !
    Lâ?n trơ? vê? na?y, du? không hiê?m trơ? nhưng nguy cơ rơi xuống vực sâu sông Yarlung Tsangpo vâfn rập ri?nh tư?ng giây phút. Suốt một nga?y, chi? thấy núi đá va? núi đá, không chút rêu phong địa y. Thi thoa?ng, chi? gặp va?i ba ma?nh ruộng tsampa va?ng rộm như ma?nh áo ngực nưf thâ?n Târa lơ lư?ng triê?n núi. Quá hư đốn tâ?m nhi?n va vấp núi đá, tôi nhắm mắt ti?m kiếm một giấc ngu? chô?ng chê?nh trên vực Yarlung Tsangpo.
    Chi? có một con đươ?ng độc đạo nên xe cu?a chúng tôi pha?i dư?ng lại lu?i va?o vách núi cho xe tư? hướng Lhasa đi qua vực sông. Tôi bước xuống xe hoa?i mong chốc lát thư giafn. Cánh cư?a xe mơ? ra. Mặt tôi chạm pha?i một chu?m ánh sáng sắc tím lung linh rọi xuống Yarlung Tsangpo !
    Đó la? một chu?m hoa dại thiên không.
    Cánh chim đại ba?ng le? loi bay qua he?m núi cao chất ngất.
    Chu?m hoa như lơ?i kinh kệ uyên áo cu?a núi đá tha? va?o không gian muôn chiê?u gió cuốn.
    Dưới vực sâu do?ng nước cuộn cha?y, lác đác va?i đốm dê núi va? hai chấm mẹ con ngươ?i Tạng chênh vênh bóng dáng tiê?n sư?.
    Hơfi chu?m hoa vô danh, có pha?i hoa la? sự hóa thân cu?a bông hoa nho? có hạnh nguyện tư? bi trong ngôi chu?a hoang trên đô?i Tsaparang xứ Tholing, được Phật đặt tên la? Tuyết Liên Hoa, loa?i sen tuyết Tây Tạng, cho nhưfng ai ngư?i mu?i hương đê?u phát tâm tấn tu ha?nh gia?i thoát kho?i vo?ng sinh tư? !
    Hoa Chantai dưới thê?m cung Potala, đóa hoa hô?ng đo? trong ngôi ba?o tháp co?n có tên cho tôi gọi, co?n chu?m hoa tím trên kia đang vô danh trong mắt. Tôi không thê? gọi tên nó, đơn gia?n hoa chi? la? hoa, một mạc hiện hưfu giưfa cofi vô thươ?ng na?y như lơ?i Longchen Rabjam :
    Trong vươ?n hoa đẹp bên sông
    Nhưfng con ong ?" mật ?" Như Lai ngô?i trên nhưfng cánh hoa
    La?m đẹp trọn vẹn khu vươ?n va? phát ra âm thanh trống pháp
    ...
    Đaf thâm nhập va?o nhưfng sinh thê? cu?a đất na?y
    Va? đại dương sinh tư? đang đứt tận
    Cái đẹp cu?a bông hoa vô danh hiện ra giưfa cô tịch, không có tên gọi không hi?nh thê?, cứ bô?ng bê?nh ma?u ánh sáng, la?m mê?m mại hai vực sâu thăm thă?m thương yêu va? khu?ng khiếp. Thượng Đế muốn nói với tôi ră?ng, bất ky? nơi na?o sự sống do Nga?i tạo nên cufng hiện hưfu ma? không câ?n pha?i tư duy tên gọi ! Cái gi? hkông tên gọi, cái gi? vô sắc vô tướng, pha?i chăng đó la? điê?u ma? vị Lama khuyên tôi hafy đi va? nhi?n thấy !
    - Anh hafy đi đi ?" Âm thanh trong hốc tươ?ng cung điện Potala vang lên. Va? tôi đaf thấy.
    Tôi trơ? vê? Lhasa va?o lúc chiê?u xuống. Theo Hong ra phố Bát giác dạo chơi, tôi lén lên cung điện Potala ti?m đến hốc đá. Hốc đá quạnh vắng. Ngọn nến di?u hiu. Thanh gôf im li?m. Trang kinh mơ ma?ng. Bát gôf chơ vơ. Thăm thă?m. Mắt núi.
    Bên ngoa?i khung cư?a, hoa Chantai châ?m chậm nuốt hoa?ng hôn va?o thân hi?nh non dại.
    Co?n tôi
    Một miếng dưa ca?i,
    Một con ong bé nho?
    Một hạt mật Như Lai trên cánh hoa bên vực sông Yarlung Tsangpo.
    Không co?n nhớ, tôi không co?n nghe tiếng hô? gâ?m gâ?n 40 năm vê? trước khi bước qua cô?ng tu viện Tashilhunpo, nơi có bức tranh bâ?y hô? hộ pháp gâ?m lên sặc sơf giưfa rư?ng hoa Chantai ! Bức tranh ấy đaf la?m tôi nhớ cha tôi, tiếng hô? gâ?m mu?a xuân 1967 trong ký ức va? bông hoa Chantai rực rơf nhưfng nga?y tôi qua Tây Tạng.
    Va? tôi sef mang linh a?nh nhưfng con ?" ong ?" mật ?" Như Lai vê? cho cha nghe hương thơm âm thanh trống pháp, nghe thấy tiếng hô? gâ?m cufng xanh rơ?n thinh không như tiếng muôfi vo ve đêm vắng !
    Bơ?i ngươ?i Tây Tạng nói, khi bạn ném một bông hoa va?o mandala, hoa rơi va?o vị thâ?n na?o thi? vị ấy la? cu?a bạn !
    Trích tập Bút ký ?oTây Tạng ?" Giọt hoa trong nắng? ?" Văn Câ?m Ha?i.
    NXB Tre? ?" 2004.

  3. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    minh chỉ biêt có Nhất Chi Mai là tên công chúa và Nhất Chi Mai là tên của một tên trộm thông minh tài giỏi của TQ ngày xưa thôi chứ chưa hề nghe đến hoa Nhất Chi Mai cả ?nếu có thể cop lại cho mình coi với nha !
  4. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    minh chỉ biêt có Nhất Chi Mai là tên công chúa và Nhất Chi Mai là tên của một tên trộm thông minh tài giỏi của TQ ngày xưa thôi chứ chưa hề nghe đến hoa Nhất Chi Mai cả ?nếu có thể cop lại cho mình coi với nha !
  5. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    hì ,có chứ , nghe dằng ấy nối mình cũng nhớ lại cái thời ngày xưa của mình .,cũng thích nhâm nhi nhưng chum hoa tím li ti mà "chua chua man mát "đó .ăn cũng nhiều lăm chứ bộ ,nhưng hoa nó sai dã man nên dến khi đậu quả vẫn sai trĩu à ..... hồi đó nhà mình trồng phải tới 4,5 cây lận nhưng chỉ toàn là khế chua thôi ,bây giờ thì chăng còn cây khế chau nào ,nhưng bù lại ,có thêm cây khế ngọt .................
    Sakura ko ngờ cũng có ng đồng cảm với mình đó ,nè khi nào có chùm hoa khế nào nhớ gọi mình nha ...he he he .....hi ,tiện thể cop luôn cho hoakhemuathu bài thơ của TĐK mà mình rất thích từ nhỏ .
    Chim hót rung rinh cành khế
    Hoa rơi tím cả cầu ao
    Mấy chú rô ron ngơ ngác
    Tưởng trời đang đổ "mưa sao "..

    Hoa khế đó ,dẹp nhỉ ? nếu các bạn có hình ảnh gì về hoa khế thì post lên cho mọi ngươi cùng thưởng thức nhé !thanks

  6. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    hì ,có chứ , nghe dằng ấy nối mình cũng nhớ lại cái thời ngày xưa của mình .,cũng thích nhâm nhi nhưng chum hoa tím li ti mà "chua chua man mát "đó .ăn cũng nhiều lăm chứ bộ ,nhưng hoa nó sai dã man nên dến khi đậu quả vẫn sai trĩu à ..... hồi đó nhà mình trồng phải tới 4,5 cây lận nhưng chỉ toàn là khế chua thôi ,bây giờ thì chăng còn cây khế chau nào ,nhưng bù lại ,có thêm cây khế ngọt .................
    Sakura ko ngờ cũng có ng đồng cảm với mình đó ,nè khi nào có chùm hoa khế nào nhớ gọi mình nha ...he he he .....hi ,tiện thể cop luôn cho hoakhemuathu bài thơ của TĐK mà mình rất thích từ nhỏ .
    Chim hót rung rinh cành khế
    Hoa rơi tím cả cầu ao
    Mấy chú rô ron ngơ ngác
    Tưởng trời đang đổ "mưa sao "..

    Hoa khế đó ,dẹp nhỉ ? nếu các bạn có hình ảnh gì về hoa khế thì post lên cho mọi ngươi cùng thưởng thức nhé !thanks

  7. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Hoa sấu bầy ong
    (HUY CAN )
    Mấy hôm chiều lại cơn giông
    Có lùm hoa sấu trước song, quên mình
    Chiều nay mây tạnh nắng lên
    Đàn ong quen lại đến tìm lùm hoa
    Ồ hoa đậu trái bây giờ ?
    Bầy ong ngơ ngẩn một bờ sấu xanh.


  8. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Hoa sấu bầy ong
    (HUY CAN )
    Mấy hôm chiều lại cơn giông
    Có lùm hoa sấu trước song, quên mình
    Chiều nay mây tạnh nắng lên
    Đàn ong quen lại đến tìm lùm hoa
    Ồ hoa đậu trái bây giờ ?
    Bầy ong ngơ ngẩn một bờ sấu xanh.


  9. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Hoa khế (NNA)
    Lòng tôi là cây khế
    Em là chim về chơi
    Vàng kia em chẳng trả
    Chỉ nhả hạt xuống thôi
    Hạt rớt xuống thành cây
    Cây cũng toàn cây khế
    Từ khi em đi rồi
    Vườn tôi thành lặng lẽ
    Biết bao giờ trở lại
    Cánh chim em ngày nào
    Lòng tôi hoa khế rụng
    Xuống nỗi buồn nôn nao
  10. sakura409

    sakura409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    17
    Đã được thích:
    0
    Hoa khế (NNA)
    Lòng tôi là cây khế
    Em là chim về chơi
    Vàng kia em chẳng trả
    Chỉ nhả hạt xuống thôi
    Hạt rớt xuống thành cây
    Cây cũng toàn cây khế
    Từ khi em đi rồi
    Vườn tôi thành lặng lẽ
    Biết bao giờ trở lại
    Cánh chim em ngày nào
    Lòng tôi hoa khế rụng
    Xuống nỗi buồn nôn nao

Chia sẻ trang này