1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện kể về các loài hoa - Mục lục trang 1

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi Oshin, 08/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Marki

    Marki Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    5.113
    Đã được thích:
    1
    Trên truyền hình HN đang phát bộ film hoa thuỷ vu xanh em cũng chẳng biết có loài hoa thuỷ vu thật ko vậy ạ?
    Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử, ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang
  2. Marki

    Marki Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    5.113
    Đã được thích:
    1
    Chẳng hiểu từ bao giờ và khi nào tôi đã yêu hoa xương rồng đến thế! Có lẽ là khi tôi lần đầu tiên thấy đoá xương rồng nở trên trảng cát trắng và hình ảnh người mẹ đứng đợi con mòn mỏi gần 30 năm trời mong một ngày đứa con từ chiến trường trở về. Đó chính là bộ film tài liệu đoạt giải vàng liên hoan film truyền hình toàn quốc ?ohoa xương rồng trên cát?. Hiếm có một loài hoa nào lại sống, tồn tại, vươn mình và trổ bông ở nhưũng nơi khắc nghiệt đến thế, trên sườn núi đá treo leo nó vẫn trường tồn và kể cả gió lào cát trắng vùi dập cũng ko phai màu sắc thắm. Cây xương rồng có nhiều loại nhưng đa phần cây ko quá cao và nhiều lá cho lắm, thân cây là những bọc nước chứa đựng tinh hoa đất trời thẩm thấm giọt sương màn đêm và nhựa sống tràn trề. Có lẽ lá cây đã tiêu biến hình thành nên những chiếc gai nhọn rồi. Chúng như những con nhím lộng lẫy, xanh mướt kiên trung và trường tồn. Tôi nhớ ngày ấy bên bậu cửa sổ tôi cũng trồng vài chậu xương rồng, xương rắn chúng đẹp lắm chỉ tiếc là tới khi nhà tôi xây rồi tôi chuyển ra ở riêng thì nó đã ko còn nữa nhưng kỉ niệm về chúng thì vẫn còn mãi. Dạo ấy tôi chót hứa mồm với cái lớp trưởng là sẽ lọt vào đội tuyển đi thi học sinh giỏi Toán của trường, thực ra là thấy nó kiêu quá thì chót lỡ mồm lỡ miệng mà ca thôi chứ chẳng dám nghĩ tới điều này vì trong lớp tôi dù là lớp A1 cũng lắm đứa học giỏi lắm mà tôi chỉ là vô danh. Nhưng đã là con trai hứa thì phải làm hoặc ko được thì cũng cố để khỏi nói là mình nuốt lời và tôi đâm đầu vào học, nhiều sách quá biết làm thế nào bây giờ. Tôi đã lấy dây trói chân mình vào chân bàn giống như giữ chân mấy gã nghiện vậy để ko đi chơi vì tính tôi thích đi chơi lắm và sểnh ra là đi chơi. Tôi học miệt mài hẳn lên đến nhà tôi bố mẹ đều lo ko hiểu tôi bị làm sao nhưng tôi vẫn nhớ đến lời hứa và học. Tính con người khó đổi, ngồi làm xong bài là tôi lại ngồi hí hoáy vẽ vời lung tung đến lần chính tôi còn ko thể chịu nổi mình nữa tôi đưa tay cầm chặt chậu xương rồng rồi trà mạnh vào bàn tay cầm bút của mình. Những cái gai của nó cắm ngập vào cánh tay tôi đỏ ửng ran rát và bật máu nhưng khi đau tôi lại chuyển nó thành động lực và cầm bút làm tiếp. Có lẽ những lần như thế mà cây xương rồng xơ xác hẳn đi, cánh tay tôi thì lẩn mẩn đỏ trông như hắc lào song đống sách anh tôi mượn về cho tôi được tôi cầy sạch. Năm ấy là năm lớp 4 khi lớp tôi cô giáo ra một đề toán cực khó cho cả lớp và tôi đã giải một cách xuất sắc mà điểm là 11/10 điều đến giờ tôi chưa thể làm đến lần thứ hai. Nhưng để đánh giá xét vào đội học sinh giỏi thì là cả một quá trình và tôi đã bị loại nhưng tôi vẫn căm thù và học toán làm toán xuất sắc nhất lớp rồi điều kì diệu đã xảy ra. Đó là lần đầu tiên trong đời cô Chi - hiệu phó trường dạy toán lớp tôi đã quyết định đặc cách cho tôi vào vòng hai kì thi cấp trường mặc nhiên vượt qua 20 người đứng đầu các lớp khác để rồi năm ấy tôi đã xuất thần mang về giải nhì cấp thành phố môn toán và quan trọng hơn là cái lớp trưởng đã phải gọi tôi là anh kết nghĩa. Giờ này thì những điều đó chỉ là vinh quang quá khứ, lớp trửơng thì cũng đã du học sang Anh từ lâu rồi còn tôi đã ko trồgn xương rồng nữa vì tôi ko muốn lại có những nhánh xương rồng bị gãy, những chiếc gai bật gốc nhỏ nhựa trắng vì tôi đã lớn, đã biết suy nghĩ thì tôi sẽ sống hiên ngang như cây xương rồng mặc dù cuộc đời ko như trảng cát gió Lào nóng bỏng!
    Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử, ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang
  3. Marki

    Marki Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    5.113
    Đã được thích:
    1
    Chẳng hiểu từ bao giờ và khi nào tôi đã yêu hoa xương rồng đến thế! Có lẽ là khi tôi lần đầu tiên thấy đoá xương rồng nở trên trảng cát trắng và hình ảnh người mẹ đứng đợi con mòn mỏi gần 30 năm trời mong một ngày đứa con từ chiến trường trở về. Đó chính là bộ film tài liệu đoạt giải vàng liên hoan film truyền hình toàn quốc ?ohoa xương rồng trên cát?. Hiếm có một loài hoa nào lại sống, tồn tại, vươn mình và trổ bông ở nhưũng nơi khắc nghiệt đến thế, trên sườn núi đá treo leo nó vẫn trường tồn và kể cả gió lào cát trắng vùi dập cũng ko phai màu sắc thắm. Cây xương rồng có nhiều loại nhưng đa phần cây ko quá cao và nhiều lá cho lắm, thân cây là những bọc nước chứa đựng tinh hoa đất trời thẩm thấm giọt sương màn đêm và nhựa sống tràn trề. Có lẽ lá cây đã tiêu biến hình thành nên những chiếc gai nhọn rồi. Chúng như những con nhím lộng lẫy, xanh mướt kiên trung và trường tồn. Tôi nhớ ngày ấy bên bậu cửa sổ tôi cũng trồng vài chậu xương rồng, xương rắn chúng đẹp lắm chỉ tiếc là tới khi nhà tôi xây rồi tôi chuyển ra ở riêng thì nó đã ko còn nữa nhưng kỉ niệm về chúng thì vẫn còn mãi. Dạo ấy tôi chót hứa mồm với cái lớp trưởng là sẽ lọt vào đội tuyển đi thi học sinh giỏi Toán của trường, thực ra là thấy nó kiêu quá thì chót lỡ mồm lỡ miệng mà ca thôi chứ chẳng dám nghĩ tới điều này vì trong lớp tôi dù là lớp A1 cũng lắm đứa học giỏi lắm mà tôi chỉ là vô danh. Nhưng đã là con trai hứa thì phải làm hoặc ko được thì cũng cố để khỏi nói là mình nuốt lời và tôi đâm đầu vào học, nhiều sách quá biết làm thế nào bây giờ. Tôi đã lấy dây trói chân mình vào chân bàn giống như giữ chân mấy gã nghiện vậy để ko đi chơi vì tính tôi thích đi chơi lắm và sểnh ra là đi chơi. Tôi học miệt mài hẳn lên đến nhà tôi bố mẹ đều lo ko hiểu tôi bị làm sao nhưng tôi vẫn nhớ đến lời hứa và học. Tính con người khó đổi, ngồi làm xong bài là tôi lại ngồi hí hoáy vẽ vời lung tung đến lần chính tôi còn ko thể chịu nổi mình nữa tôi đưa tay cầm chặt chậu xương rồng rồi trà mạnh vào bàn tay cầm bút của mình. Những cái gai của nó cắm ngập vào cánh tay tôi đỏ ửng ran rát và bật máu nhưng khi đau tôi lại chuyển nó thành động lực và cầm bút làm tiếp. Có lẽ những lần như thế mà cây xương rồng xơ xác hẳn đi, cánh tay tôi thì lẩn mẩn đỏ trông như hắc lào song đống sách anh tôi mượn về cho tôi được tôi cầy sạch. Năm ấy là năm lớp 4 khi lớp tôi cô giáo ra một đề toán cực khó cho cả lớp và tôi đã giải một cách xuất sắc mà điểm là 11/10 điều đến giờ tôi chưa thể làm đến lần thứ hai. Nhưng để đánh giá xét vào đội học sinh giỏi thì là cả một quá trình và tôi đã bị loại nhưng tôi vẫn căm thù và học toán làm toán xuất sắc nhất lớp rồi điều kì diệu đã xảy ra. Đó là lần đầu tiên trong đời cô Chi - hiệu phó trường dạy toán lớp tôi đã quyết định đặc cách cho tôi vào vòng hai kì thi cấp trường mặc nhiên vượt qua 20 người đứng đầu các lớp khác để rồi năm ấy tôi đã xuất thần mang về giải nhì cấp thành phố môn toán và quan trọng hơn là cái lớp trưởng đã phải gọi tôi là anh kết nghĩa. Giờ này thì những điều đó chỉ là vinh quang quá khứ, lớp trửơng thì cũng đã du học sang Anh từ lâu rồi còn tôi đã ko trồgn xương rồng nữa vì tôi ko muốn lại có những nhánh xương rồng bị gãy, những chiếc gai bật gốc nhỏ nhựa trắng vì tôi đã lớn, đã biết suy nghĩ thì tôi sẽ sống hiên ngang như cây xương rồng mặc dù cuộc đời ko như trảng cát gió Lào nóng bỏng!
    Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử, ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang
  4. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    http://www.ttvnol.com/forum/t_213453/?9.458715E-02
    @xuongrong đã từng nói yêu cactus vì nó lắm gai &vẻ đẹp mong manh của nó , những người bạn cactus trong
    ttvnol tứ tán mỗi người một nơi rồi , tiếc thay !
    Christmas Cactus (Schlumbergera)
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ,sao còn muốn lên tận trời xanh........
    Được anhdialan sửa chữa / chuyển vào 08:40 ngày 20/07/2003
  5. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    http://www.ttvnol.com/forum/t_213453/?9.458715E-02
    @xuongrong đã từng nói yêu cactus vì nó lắm gai &vẻ đẹp mong manh của nó , những người bạn cactus trong
    ttvnol tứ tán mỗi người một nơi rồi , tiếc thay !
    Christmas Cactus (Schlumbergera)
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ,sao còn muốn lên tận trời xanh........
    Được anhdialan sửa chữa / chuyển vào 08:40 ngày 20/07/2003
  6. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Thế cuối cùng nó là hoa gì ha bạn Aozola, mình nhìn thì thấy giống đỗ quyên á. Đợi mấy bông hoa mẫu đơn của bạn nha.
    Marki ơi, hoa Thủy Vu có thật đấy em à, nó chính là Calla Lily đấy, chị cũng khá bất ngờ khi biết điều này. Chị tìm được tấm hình Thủy Vu xanh nè (nó thực ra màu trắng vàng, chỉ có viền là xanh thôi em nhỉ). Ah, cám ơn em bài vừa rồi nha. Em lại viết tiếp những bài tùy bút như thế nữa nhé !
    Mình sẽ có bài về Lily, Aozola và Marki chờ mình nhé !
    Bác Anhdialan, em không biết gì về "Mành hoàng hậu" cả bác ạ. Bác giới thiệu về hoa này đi nhé, và cả câu chuyện lòng chung thủy của Mẫu đơn vương nữa ạ.
    Hoa Mẫu Đơn​
    Thịnh vượng - Hạnh phúc​
    Tên tiếng Việt : Hoa Mẫu Đơn
    Tên Trung Quốc : Sho-Yo (hay Shao-Yao)
    Tên tiếng Anh : Peony
    Tên tiếng Pháp : Pivoine officinale
    Tên Latin : Paeonia officinalis
    Tên khoa học : Paeonia lactiflora
    Họ : Paeoniaceae
    Ý nghĩa - Biểu tượng : Mẫu đơn là loài hoa vương giả sang trọng ở Trung Quốc biểu tượng cho sự giàu có, thịnh vượng, sắc đẹp. Ở Nhật Bản, Mẫu Đơn tượng trưng cho cuộc hôn nhân hạnh phúc với nhiều con cháu. Còn trong ngôn ngữ loài hoa phương Tây, nhờ những đặc tính y học tuyệt vời, Mẫu đơn còn được xem như một loại dược thảo chữa bệnh và mang ý nghĩa "sự e lệ".




    Mẫu đơn có nguồn gốc từ Trung Quốc và Tây Tạng, là một trong những cây hoa được con người biết đến từ rất sớm, cách đây đã gần 4000 năm. Khi những nhà truyền giáo đạo Phật đến Nhật Bản, họ đã đem theo kiến thức về những bông hoa Mẫu đơn này. Người Nhật luôn là một dân tộc yêu hoa, nên bông hoa đẹp mới đến nhanh chóng trở thành một phần trong văn hóa của họ. Mẫu đơn là bông hoa của Tháng Sáu ở Nhật Bản. Từ Trung Hoa và Nhật Bản, nó chu du sang tận đỉnh núi Olympus, tìm cho mình một cái tên.
    Peony được đặt tên theo Paeon, một thầy thuốc học trò của Thần Y Asclepius trong thần thoại Hy Lạp.Ông được nữ thần Leto (mẹ của thần Mặt Trời Apollo) mách bảo cách lấy được chiếc rễ thần kỳ mọc trên đỉnh Olympus mà nó có thể xoa dịu được cơn đau của người phụ nữ khi sanh nở. Asclepius trở nên ghen tức với Paeon. Để cứu Paeon thoát chết vì sự phẫn nộ của Asclepius, thần Zeus đã biến ông thành một bông hoa Mẫu đơn.
    Ngày nay, Mẫu đơn là biểu tượng của sự thịnh vượng, phồn vinh. Bạn có biết rằng, xa xưa, loài hoa vương giả này chỉ thuộc sở hữu của giới quý tộc giàu có ở Trung Quốc. Bông hoa quốc sắc thiên hương này từng rất được ưu ái qua nhiều triều đại, với mệnh danh "Chúa của muôn hoa". Nhất là giai đoạn từ thế kỷ 5 đến thế kỷ 13 sau Công Nguyên. Mẫu đơn được ca tụng trong văn thơ, nhạc và tranh vẽ lúc bấy giờ.

    Thành phố Luoyang (Giang Nam ?) - Trung Quốc, nổi tiếng về nhiều chủng loại Mẫu đơn phong phú, rực rỡ sắc màu nhờ thời tiết ôn hòa và đất đai thích hợp. Ngày 21/9/1982, người dân Luoyang chính thức chọn Mẫu đơn là biểu tượng hoa của thành phố mình. Tháng 4 là tháng của Hoa Mẫu Đơn, thật sự là mùa vui cho những người yêu hoa ở xứ sở này. Hoa Mẫu đơn nở đẹp lộng lẫy, hương thơm, sắc màu hoa hiện diện khắp nơi trong thành phố. Và lễ hội Mẫu đơn Louyang - Luoyang Peony Festival được tổ chức từ 15/4 - 25/4 hằng năm là một lễ hội văn hóa lớn, niềm tự hào của cư dân Luoyang. Suốt mùa lễ hội, tưng bừng những đèn ***g sặc sỡ, các hoạt động kinh tế cũng khá nhộn nhịp, không khí vui tươi và gây một ấn tượng sâu sắc cho tất cả các du khách trên khắp thế giới đến chơi. Ở Luoyang có những loài Mẫu đơn quý hiếm, màu sắc thay đổi lạ, hay cả những bông hoa lớn đến hàng trăm cánh, sống đã hàng trăm tuổi.
    Một điển tích nổi tiếng về hoa Mẫu đơn đã được chị Falling-Rain post ở trang 6:
    http://www.ttvnol.com/forum/t_88319/6
    Võ Hậu ra lệnh cho muôn hoa trong vườn ngự uyển nở cùng lúc trong đêm bằng một bài thơ tứ tuyệt khắc ngay cửa vườn. Linh ứng thay, tất cả trăm hoa phụng mệnh ! Chỉ có một cây Mẫu đơn vẫn khẳng khiu trơ lá. Thế là Mẫu đơn bị đày khỏi kinh đô, xuống vùng ngoại ô Giang Nam. Kỳ diệu thay ! Vừa đến đó, bông hoa bừng nở đẹp tuyệt vời ! Võ Hậu rất tức giận, ra lệnh đốt nó đi, nhưng thậm chí sau khi đốt, Mẫu đơn vẫn nở hoa. Từ truyền thuyết này, hoa Mẫu đơn càng được yêu quý hơn trong dân gian.Người đương thời thấy vậy dệt bài Phú Ngọc Lâu Xuân Tứ nhằm thương hại và tán thán vẻ đẹp, sự khẳng khái của hoa Mẫu Đơn, thà chịu cảnh phong trần lưu lạc tự giải phóng cuộc đời chớ không làm vương giả chốn kinh đô, chịu giam mình trong vườn hoa tù hãm của bạo chúa, đem sắc đẹp hương thơm ban rải cho mọi người để được dự phần thanh cao.(Bài của chị Rain).
    "Peony - the friend of physicians and the praise of cooks."
    (Charlemagne - hoàng đế La Mã)
    Sẽ là thiếu sót nếu không kể đến những khả năng kỳ diệu lạ thường của cây hoa mà người ta đã lưu truyền trong dân gian. Dược tính của Mẫu đơn chủ yếu ở rễ và hạt. Rễ cây có tính kháng sinh, giúp giảm đau, trị bỏng, làm giảm huyết áp, giúp trẻ mọc răng, chữa bệnh vàng da, dị ứng, thận...Hạt hoa từng được xem như một loại gia vị thông dụng. Những tập tục mê tín còn tin rằng nếu đeo một vòng cổ kết bằng hạt Mẫu đơn, bạn sẽ tránh được các bệnh như hủi, động kinh, mất trí và nó còn xua tan những cơn ác mộng, như một lá bùa hộ mạng bảo vệ người ta chống lại ma quỷ hay những thế lực của bóng đêm !
    Khoảng năm 77 sau Công Nguyên, trong cuốn sách Pliny''s Natural History đã mô tả chi tiết về cây hoa và 20 bệnh chữa bằng những bộ phận của nó. Không lâu sau đó, Dioscoride cũng đã viết một luận án về những cây thảo dược, trong đó có Peony. Vì là một cây thuốc quan trọng, dược liệu Mẫu đơn được sản xuất với lượng lớn hằng năm nhằm đáp ứng nhu cầu ở Trung Quốc và thể giới.
    Bạn biết không, hoa Mẫu đơn - Peony là biểu tượng hoa lần thứ tư (!) của tiểu bang Indiana - Hoa Kỳ. Quả thật là lận đận bạn nhỉ ! Hì, mình chưa thấy tiểu bang nào thay đổi biểu tượng hoa của họ nhiều như vậy, đến những 4 lần ! Bông hoa đầu tiên được chọn là Cẩm Chướng (15/3/1913), rồi đến Tulip - Uất kim hương (1/3/1923), Cúc Zinnia (chưa đầy 10 năm sau đó), và sự đổi ngôi cuối cùng mới dành cho Mẫu đơn - Peony vào ngày 13/3/1957.
    Pink Peony is so much more than a fragrance, it''''s a lifestyle. The fragrance of the romantic, light-hearted woman who lives every moment with grace and elegance.
    Được oshin sửa chữa / chuyển vào 15:17 ngày 20/07/2003
  7. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Thế cuối cùng nó là hoa gì ha bạn Aozola, mình nhìn thì thấy giống đỗ quyên á. Đợi mấy bông hoa mẫu đơn của bạn nha.
    Marki ơi, hoa Thủy Vu có thật đấy em à, nó chính là Calla Lily đấy, chị cũng khá bất ngờ khi biết điều này. Chị tìm được tấm hình Thủy Vu xanh nè (nó thực ra màu trắng vàng, chỉ có viền là xanh thôi em nhỉ). Ah, cám ơn em bài vừa rồi nha. Em lại viết tiếp những bài tùy bút như thế nữa nhé !
    Mình sẽ có bài về Lily, Aozola và Marki chờ mình nhé !
    Bác Anhdialan, em không biết gì về "Mành hoàng hậu" cả bác ạ. Bác giới thiệu về hoa này đi nhé, và cả câu chuyện lòng chung thủy của Mẫu đơn vương nữa ạ.
    Hoa Mẫu Đơn​
    Thịnh vượng - Hạnh phúc​
    Tên tiếng Việt : Hoa Mẫu Đơn
    Tên Trung Quốc : Sho-Yo (hay Shao-Yao)
    Tên tiếng Anh : Peony
    Tên tiếng Pháp : Pivoine officinale
    Tên Latin : Paeonia officinalis
    Tên khoa học : Paeonia lactiflora
    Họ : Paeoniaceae
    Ý nghĩa - Biểu tượng : Mẫu đơn là loài hoa vương giả sang trọng ở Trung Quốc biểu tượng cho sự giàu có, thịnh vượng, sắc đẹp. Ở Nhật Bản, Mẫu Đơn tượng trưng cho cuộc hôn nhân hạnh phúc với nhiều con cháu. Còn trong ngôn ngữ loài hoa phương Tây, nhờ những đặc tính y học tuyệt vời, Mẫu đơn còn được xem như một loại dược thảo chữa bệnh và mang ý nghĩa "sự e lệ".




    Mẫu đơn có nguồn gốc từ Trung Quốc và Tây Tạng, là một trong những cây hoa được con người biết đến từ rất sớm, cách đây đã gần 4000 năm. Khi những nhà truyền giáo đạo Phật đến Nhật Bản, họ đã đem theo kiến thức về những bông hoa Mẫu đơn này. Người Nhật luôn là một dân tộc yêu hoa, nên bông hoa đẹp mới đến nhanh chóng trở thành một phần trong văn hóa của họ. Mẫu đơn là bông hoa của Tháng Sáu ở Nhật Bản. Từ Trung Hoa và Nhật Bản, nó chu du sang tận đỉnh núi Olympus, tìm cho mình một cái tên.
    Peony được đặt tên theo Paeon, một thầy thuốc học trò của Thần Y Asclepius trong thần thoại Hy Lạp.Ông được nữ thần Leto (mẹ của thần Mặt Trời Apollo) mách bảo cách lấy được chiếc rễ thần kỳ mọc trên đỉnh Olympus mà nó có thể xoa dịu được cơn đau của người phụ nữ khi sanh nở. Asclepius trở nên ghen tức với Paeon. Để cứu Paeon thoát chết vì sự phẫn nộ của Asclepius, thần Zeus đã biến ông thành một bông hoa Mẫu đơn.
    Ngày nay, Mẫu đơn là biểu tượng của sự thịnh vượng, phồn vinh. Bạn có biết rằng, xa xưa, loài hoa vương giả này chỉ thuộc sở hữu của giới quý tộc giàu có ở Trung Quốc. Bông hoa quốc sắc thiên hương này từng rất được ưu ái qua nhiều triều đại, với mệnh danh "Chúa của muôn hoa". Nhất là giai đoạn từ thế kỷ 5 đến thế kỷ 13 sau Công Nguyên. Mẫu đơn được ca tụng trong văn thơ, nhạc và tranh vẽ lúc bấy giờ.

    Thành phố Luoyang (Giang Nam ?) - Trung Quốc, nổi tiếng về nhiều chủng loại Mẫu đơn phong phú, rực rỡ sắc màu nhờ thời tiết ôn hòa và đất đai thích hợp. Ngày 21/9/1982, người dân Luoyang chính thức chọn Mẫu đơn là biểu tượng hoa của thành phố mình. Tháng 4 là tháng của Hoa Mẫu Đơn, thật sự là mùa vui cho những người yêu hoa ở xứ sở này. Hoa Mẫu đơn nở đẹp lộng lẫy, hương thơm, sắc màu hoa hiện diện khắp nơi trong thành phố. Và lễ hội Mẫu đơn Louyang - Luoyang Peony Festival được tổ chức từ 15/4 - 25/4 hằng năm là một lễ hội văn hóa lớn, niềm tự hào của cư dân Luoyang. Suốt mùa lễ hội, tưng bừng những đèn ***g sặc sỡ, các hoạt động kinh tế cũng khá nhộn nhịp, không khí vui tươi và gây một ấn tượng sâu sắc cho tất cả các du khách trên khắp thế giới đến chơi. Ở Luoyang có những loài Mẫu đơn quý hiếm, màu sắc thay đổi lạ, hay cả những bông hoa lớn đến hàng trăm cánh, sống đã hàng trăm tuổi.
    Một điển tích nổi tiếng về hoa Mẫu đơn đã được chị Falling-Rain post ở trang 6:
    http://www.ttvnol.com/forum/t_88319/6
    Võ Hậu ra lệnh cho muôn hoa trong vườn ngự uyển nở cùng lúc trong đêm bằng một bài thơ tứ tuyệt khắc ngay cửa vườn. Linh ứng thay, tất cả trăm hoa phụng mệnh ! Chỉ có một cây Mẫu đơn vẫn khẳng khiu trơ lá. Thế là Mẫu đơn bị đày khỏi kinh đô, xuống vùng ngoại ô Giang Nam. Kỳ diệu thay ! Vừa đến đó, bông hoa bừng nở đẹp tuyệt vời ! Võ Hậu rất tức giận, ra lệnh đốt nó đi, nhưng thậm chí sau khi đốt, Mẫu đơn vẫn nở hoa. Từ truyền thuyết này, hoa Mẫu đơn càng được yêu quý hơn trong dân gian.Người đương thời thấy vậy dệt bài Phú Ngọc Lâu Xuân Tứ nhằm thương hại và tán thán vẻ đẹp, sự khẳng khái của hoa Mẫu Đơn, thà chịu cảnh phong trần lưu lạc tự giải phóng cuộc đời chớ không làm vương giả chốn kinh đô, chịu giam mình trong vườn hoa tù hãm của bạo chúa, đem sắc đẹp hương thơm ban rải cho mọi người để được dự phần thanh cao.(Bài của chị Rain).
    "Peony - the friend of physicians and the praise of cooks."
    (Charlemagne - hoàng đế La Mã)
    Sẽ là thiếu sót nếu không kể đến những khả năng kỳ diệu lạ thường của cây hoa mà người ta đã lưu truyền trong dân gian. Dược tính của Mẫu đơn chủ yếu ở rễ và hạt. Rễ cây có tính kháng sinh, giúp giảm đau, trị bỏng, làm giảm huyết áp, giúp trẻ mọc răng, chữa bệnh vàng da, dị ứng, thận...Hạt hoa từng được xem như một loại gia vị thông dụng. Những tập tục mê tín còn tin rằng nếu đeo một vòng cổ kết bằng hạt Mẫu đơn, bạn sẽ tránh được các bệnh như hủi, động kinh, mất trí và nó còn xua tan những cơn ác mộng, như một lá bùa hộ mạng bảo vệ người ta chống lại ma quỷ hay những thế lực của bóng đêm !
    Khoảng năm 77 sau Công Nguyên, trong cuốn sách Pliny''s Natural History đã mô tả chi tiết về cây hoa và 20 bệnh chữa bằng những bộ phận của nó. Không lâu sau đó, Dioscoride cũng đã viết một luận án về những cây thảo dược, trong đó có Peony. Vì là một cây thuốc quan trọng, dược liệu Mẫu đơn được sản xuất với lượng lớn hằng năm nhằm đáp ứng nhu cầu ở Trung Quốc và thể giới.
    Bạn biết không, hoa Mẫu đơn - Peony là biểu tượng hoa lần thứ tư (!) của tiểu bang Indiana - Hoa Kỳ. Quả thật là lận đận bạn nhỉ ! Hì, mình chưa thấy tiểu bang nào thay đổi biểu tượng hoa của họ nhiều như vậy, đến những 4 lần ! Bông hoa đầu tiên được chọn là Cẩm Chướng (15/3/1913), rồi đến Tulip - Uất kim hương (1/3/1923), Cúc Zinnia (chưa đầy 10 năm sau đó), và sự đổi ngôi cuối cùng mới dành cho Mẫu đơn - Peony vào ngày 13/3/1957.
    Pink Peony is so much more than a fragrance, it''''s a lifestyle. The fragrance of the romantic, light-hearted woman who lives every moment with grace and elegance.
    Được oshin sửa chữa / chuyển vào 15:17 ngày 20/07/2003
  8. Marki

    Marki Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    5.113
    Đã được thích:
    1

    Mọi người nghĩ gì về cây xương rồng ? Với tôi , nó đậi diện cho 1 con người cứng rắn mạnh mẽ mà giàu tình cảm nhưng chẳng bao giờ thể hiện ra ngoài , về tình yêu , nó đại diện cho 1 thứ tình yêu nồng nàn , bốc lửa , mãnh liệt , thủy chung nhưng lại thầm kín , lặng lẽ chưa dám thổ lộ
    Cây xương rồng mọc lên lên trên sỏi đá , cát bụi và khô cằn , bề ngoài trông xù xì gai góc nhưng trong thân lại mong nước . Nó cũng giống như con người , bề ngoài có thể cứng rắn mạnh mẽ nhưng thực ra lại rất tình cảm
    Cây xương rồng rất ít khi ra hoa , và ra cũng rất ít , phần lớn chỉ ra 1 bông , nhưng đã có hoa thì đấy lại là nhưng bông hoa rất đẹp , rực rỡ và lộng lẫy . Con người cũng vậy , có nhưng người rất dễ yêu , nhưng cái gì đến dễ dàng cũng dễ dàng tan biến , có nhưng người rất khó để yêu , nhưng khi đã yêu thì đó lại là 1 tình yêu tuyệt vời , khó có thể thay đổi
    Xương rồng cho ta cái cảm giác sờ sợ , gai góc , chẳng ai dám động vào , còn nhưng bông hoa hồng lại tạo ra cho ta cái cảm giác cần phải nâng niu , yêu quý , nhưng đã mấy ai bị gai xương rồng đâm , và cũng mấy ai dám nói rằng mình chưa 1 lần bị gai hồng đâm vào tay ?
    Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử, ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang
  9. Marki

    Marki Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    5.113
    Đã được thích:
    1

    Mọi người nghĩ gì về cây xương rồng ? Với tôi , nó đậi diện cho 1 con người cứng rắn mạnh mẽ mà giàu tình cảm nhưng chẳng bao giờ thể hiện ra ngoài , về tình yêu , nó đại diện cho 1 thứ tình yêu nồng nàn , bốc lửa , mãnh liệt , thủy chung nhưng lại thầm kín , lặng lẽ chưa dám thổ lộ
    Cây xương rồng mọc lên lên trên sỏi đá , cát bụi và khô cằn , bề ngoài trông xù xì gai góc nhưng trong thân lại mong nước . Nó cũng giống như con người , bề ngoài có thể cứng rắn mạnh mẽ nhưng thực ra lại rất tình cảm
    Cây xương rồng rất ít khi ra hoa , và ra cũng rất ít , phần lớn chỉ ra 1 bông , nhưng đã có hoa thì đấy lại là nhưng bông hoa rất đẹp , rực rỡ và lộng lẫy . Con người cũng vậy , có nhưng người rất dễ yêu , nhưng cái gì đến dễ dàng cũng dễ dàng tan biến , có nhưng người rất khó để yêu , nhưng khi đã yêu thì đó lại là 1 tình yêu tuyệt vời , khó có thể thay đổi
    Xương rồng cho ta cái cảm giác sờ sợ , gai góc , chẳng ai dám động vào , còn nhưng bông hoa hồng lại tạo ra cho ta cái cảm giác cần phải nâng niu , yêu quý , nhưng đã mấy ai bị gai xương rồng đâm , và cũng mấy ai dám nói rằng mình chưa 1 lần bị gai hồng đâm vào tay ?
    Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử, ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang
  10. Marki

    Marki Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    5.113
    Đã được thích:
    1
    MÙA VÀNG HOA CẢI
    Chỉ một kỳ thi tốt nghiệp.
    ?oCó một mùa hoa cải
    Nắng vàn trong mê mải?.
    Em là con gái nhà quê, nhút nhát và tự ti. Miền quê của em nằm bên kia sông Đuống với những cách đồng hoa cải vàng mướt mát chảy dài chân đê. Ở cái mảnh đất nghèo khó ?oChó ăn đá, gà ăn sỏi? ấy tuổi thơ của em đã đi qua trong trẻo, hồn nhiên. Nơi ấy cha em, ông nội em và cả cụ tổ nữa đã định cư và sinh sống. Lên Hà Nội theo học ngành Sư Phạm em chỉ mong ngày tốt nghiệp trở về quê làm cô giáo. Em sẽ dạy cho bọn trẻ trí thức của nhân loại. Khi lớn lên chúng sẽ hiện đại hoá nông thôn. Cuộc sống sẽ thay đổi, sung túc hơn và đầy đủ hơn. Uỷ ban sẽ không phải trả lương cô giáo cho em bằng thóc. Học sinh sẽ không còn ngồi học trong cái đình làng lụp xụp ẩm thấp rêu mọc xanh mờ. Ngày nhập học mẹ đưa em ra bến xe. ?oĐất quê mình bạc lắm thoát ly đi học đại học được mười người thì chín người bon chen ở lại Hà Nội, may mắn họa hoằn mới được một người về làng, lấy trí thức đâu mà phát triển nông thôn??. Nhìn dáng mẹ nhỏ bé giữa bến xe huyện mời mịt khói xăng, lòng em quặn thắt. Thương lắm cái mảnh đất nhọc nhằn đã nuôi em khôn lớn.
    Anh là người cùng quê với em, học Kinh Tế, thông minh và tự tin. Lơ ngơ giữa thành phố náo nhiệt và xa lạ, anh nghiễm nhiên trở thành nơi nương náu duy nhất của em. Anh hợp với những vùng đất năng động chứ không lạc hậu, thô sơ như quê mình nhưng em vững tin vào tình yêu. Chỉ với niềm tin người ta mới có đủ sức mạnh để vượt qua trở ngại. Ngày xưa mẹ đã theo cha về đây. Và vì một lời hẹn ước mẹ đã mỏi mòn chờ đợi cha đi qua cuộc chiến trong tuổi xuân của mình. Em thích kể với anh về những bông cải vàng mảnh mai như nắng. Hồi nhỏ mỗi sáng em vẫn thường chân trần lúp xúp chạy giữa cánh đồng, sung sướng xoè tay hứng những giọt sương còn đọng lại trên búp. Anh ngạc nhiên lắng nghe em say sưa diễn thuýêt, nhè nhẹ kéo tóc em mỉm cười ?oSao em nhớ kỹ thế, nhưng ở huyện đã có công ty nước nào dám bỏ vốn đầu tư chưa??.
    Tối thứ bảy, em loay hoay bật tắt, bật tắt công tắc đèn. Quyển sách đặt ngay ngắn trước mặt. Chuông đồng hồ ngân nga gõ mười tiếng. Em thần người. Trống vắng và cô độc ùa đến. Em rũ người ra vì mệt mỏi. Cảm giác như sự kiên nhẫn trong em đã cạn kiệt. Có tiếng kẹt cửa. Hạ về, ?oVẫn chưa đến hả Thùy??. Em im lặng. Gió ùa theo Hạ thổi vào phòng lạnh buốt. Hạ đặt tay lên vai em ?oĐừng nhập nhằng mãi Thùy ạ. Mọi thứ đều cần có giới hạn của nó?. Em mím môi, tưởng như mình sắp ngã quị mất. Vậy ra anh muốn tránh mặt em. Việc gì anh phải làm thế? Anh đã nói yêu cũng có thể nói chia tay lắm chứ. Cứ im lặng thế này lại làm em nuôi ảo vọng, cứ nấn ná chờ đợi lại làm em tự chất vấn bản thân, mình có lỗi gì? Hay mình đã làm gì sai? Người nhà quê như em thật thà lắm. Nói yêu là yêu, nói ghét là ghét chứ không tế nhị, kiểu cách như người thành phố? Em gục mặt xuống bàn. Khóc oà. Hạ choàng tay ôm nganh người em. Gío vẫn lùa lạnh buốt khắp căn phòng trống. Có lẽ Hạ quên không cài cửa.
    Mùa đông, em tì hai tay lên thành cầu, tóc bay xấp xoã. Hun hút phía dưới dòng nước đen ngòm cuồn cuộn như đang cố nén tiếng gầm gừ trong cổ họng. Em nhướng mắt. Ngọn đèn cao áp lành lạnh xanh hắt xuống mặt sông thứ ánh sáng leo lét ma quái càng làm tăng thêm vẻ bí hiểm lù đù của những con sóng đập mình vào chân cầu. Lâm đứng cạnh em, nhún nhẩy trên đôi giầy khủng bố to sụ giọng kiêu hãnh:
    - Thùy nhìn mà xem hoành tráng chưa. Đây là cây cầu thế kỷ, niềm tự hào của Hà Nội đấy.
    Em kiễng chân, rùng mình choáng ngợp trước sự kỳ bí mênh mang. Dòng sông như con quái vật khổng lồ. Con người chợt bé tẹo như những chú kiến lăng xăng. Em thì thào:
    - Nhảy từ trên này xuống thì thế nào nhỉ? Biết đâu đường tới thiên đàng cũng nên.
    Lân hốt hoảng:
    - Thùy nói cái gì đấy? Điên à?
    Vùng vằng lôi em đi ?oThùy bám chắc vào. Về?. Em rón rén ngồi sau lưng Lâm. Tai ù đi.Nao nao thấy thương Lam, thương cả mình nữa.
    Tuần trước Hạ đưa em đến tìm anh. Hai đứa đứng ngoài cửa. Anh không giải thích, không bóng gió xa xôi ?oThôi coi như mình chưa quen nhau Thuỳ nhé?. Em sững sờ. Khi gặp anh em mới 18, giờ đã 22. Bốn năm, tình yêu đã lôi tuột em những tháng năm sinh viên, sao lại có thể chưa quen? Em ngẩn nhơ như người lỡ tay đánh rơi mất vật quí hoảng hốt chạy tìm. Hạ nắm chặt tay em, giọng nó lành lạnh ?oTôi không ngờ?. Em bồng bềnh trôi trong cơn mộng du. Vô thức.
    Lâm phanh xe, tắt máy.
    - Thùy vào nghỉ đi. Cấm nghĩ linh tinh đấy nhé.
    Mi mắt nặng trĩu, em hẫng hụt bước lên trên những bậc cầu thang tối om, về đến cửa phòng vẫn thấy Lâm đứng dưới đường, điếu thuốc lập lòe trên môi. Em đưa tay vẫy vẫy. Sực nhớ anh chưa bao giờ chờ em như Lâm. Ngày trước mỗi lần đưa em về anh thường chống một chân lên vỉa hè, nghiêng đầu ngó bâng quơ ?oThôi anh về?. Em đứng lại đằng sau, lơ ngơ nhìn hút theo chiếc bóng đèn hậu đỏ lập loè, nhòe nhoẹt dần. Em mấp máy môi ?oNgày trước?, nghe như một thanh âm lạ lẫm, xa xôi.
    Hạ bảo ?oMình có nghị lực và tuổi trẻ, rồi sẽ qua cả thôi. Mày cứ ra bến tàu mà xem, ối người khốn khổ mà người ta vẫn phải sống cả đấy?. Em khác Hạ. Em không phải là trò chơi đã được lập trình trước. Hạ lúc nào cũng chính xác, tỉnh táo và biết phân tích mọi vấn đề. Em không là Hạ nên luôn nhầm lẫn giữa đúng và sai, giữa thật và giả. Em không thích nghi được với lối sống thành thị. Em thấy mình lạc lõng và yếu đuối. Thanh bình và yên ả đã ăn sâu vào tế bào, vào máu thịt của em.
    Hạ chống nạnh, lè vè lượn khắp phòng sôi sùng sục hệt như trong chuyện này nó là người bị bỏ rơi chứ không phải là em ?oMày phải tìm hiểu cho ra lẽ. Để thế mà chịu được à? Phải có lý do chính đáng chứ?. Em quay mặt vào tường kéo chăn trùm kín mít. Sáng lên thư viện, em không dám rẽ vào con đường quen thuộc dẫn qua nhà anh ở trọ - ngôi nhà có giàn hoa tigôn màu hồng mà em vẫn đùa là hoa tim vỡ. Em đi bằng những ngả đường rối rắm qsuanh co khác, hết ngã ba lại đến ngã tư chỉ để tránh cho anh khỏi cảm thấy phiền hà. Con gái bọn em ngờ nghệch lắm nhưng cũng không cần đến lòng trắc ẩn của thiên hạ. Em không tự huyễn hoặc bản thân. Khi không còn tình yêu người ta có trăm ngàn cách để biện minh cho hàng động của mình. Giữa em và anh chẳng ai nợ nần gì ai. Anh đã bao giờ hứa hẹn gì đâu. Chỉ có em cả tin. Tin vào những điều không có thật. Hạ ngồi phịch xuống giường, ủ ê ?oBốn năm. Trắng tay. Bây giờ nghĩ đến cảnh bắt đầu lại từ đầu sao mà mệt mỏi thế. Lại có một thằng mon men đến làm quen. Năm đầu ngồi chơi đến mười giờ. Năm sau rủ nhau đi xem phim, thuận buồm xuoi gió năm sau nữa mới tính chuyện tìm hiểu. Kinh quá thế thì chết già mất?. Em thò mặt ra ngoài chăn gật đầu đồng tình như cái máy ?oỪ, kinh quá? và lơ mơ nghĩ đến anh. Tưởng tượng ra cảnh hai đứa dắt nhau về quê, phát hoảng không biết lúc em dạy học thì anh làm gì? Không lẽ để anh ngồi làm nhà kinh VAC?
    Em đẩy cửa. Sững sờ. Đóa hoa cải vàng rực, dịu dàng được đặt trên bậu cửa hắt lên màu kiêu hãng của sự sống. Một mảnh giấy gấp tư cài phía dưới rơi ra. Nét chữ của anh
    ?oThùy thương!
    Gửi cho em chút nắng vàng hiếm hoi đầu đông. Đêm qua, anh đã phóng xe về quê chỉ để tìm cho em những bông cải cuối mùa còn sót lại. Chút nữa trên đường ra sân bay anh sẽ mang chúng đến nhà em.
    Anh được cơ quan cử đi học và anh hiểu đây là cơ hội mà anh cần nắm lấy. Anh biết em yêu hoa cải đến nhường nào nhưng anh không có sự lựa chọn nào khác. Mẹ đã chờ đợi cha dù cha không bao giờ trở về. Anh không giống mẹ lại đem cả cuộc đời ra chờ đợi mà mọi điều đều có thể đổi thay. Hơn nữa chắc gì ở quê anh đã có việc để làm?
    Tha lỗi cho anh. Cầu chúc cho em được hạnh phúc.
    Anh?.
    Em lặng lẽ đứng trên ban công tầng bốn. Bầu trời u ám, loang lổ một màu xám xịt. Nắng vàng gom cả lại trong vòng tay em, rực rỡ. Chợt nhớ em đã quên không nhắc anh hoa cải không cắm được trong lọ. Nó chỉ sống được với đất ven đê quê mình. Có lẽ em sẽ mang chúng về quê. Chỉ ở nơi ấy hoa cải mới có thể dắt em đi hết mùa đông lạnh lẽo này. Vầng, em sẽ về quê. Chỉ ở nơi ấy hoa cải mới có thể dắt em đi hết mùa đông lạnh lẽo này. Vâng, em sẽ về quê. Nơi ấy đang chờ em. Nơi ấy mẹ vẫn thường hát:
    ?oCó một mùa hoa cải
    Chia tay bởi chíên tranh
    Em đã chờ đợi anh
    Sao anh mãi không về?.
    Anh có biết không người ta chỉ thực sự hạnh phúc khi người ta có quê hương và có tình yêu.
    Điều khó nhất trên đời là làm một trang nam tử, ý chí vững vàng mà tình cảm mênh mang

Chia sẻ trang này