1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện kể về các loài hoa - Mục lục trang 1

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi Oshin, 08/06/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Hoa ban Tây Bắc​
    Hoa ban là "đặc sản" của vùng Tây Bắc. Hoa ban từng được nhà thơ ví với người con gái Thái. Loài hoa này đã trở thành biểu tượng của vùng đất Tây Bắc.

    [​IMG]
    Hoa ban là một trong những sản vật của vùng núi rừng hùng vĩ Tây Bắc. Vào mùa xuân, rời Hà Nội theo quốc lộ số 6, từ Hòa Bình trở đi là bắt đầu nhìn thấy hoa ban. Xe tiếp tục chạy, càng lên cao hoa ban càng nhiều. Bên ô cửa kính, du khách có cảm giác như gặp muôn nghìn cánh **** chập chờn bay theo trong suốt cuộc hành trình. Qua huyện lỵ Thuận Châu (Sơn La), là tới địa danh bất tử hùng vĩ Pha Đin gì sánh được - nơi Quang Dũng từng xúc động thốt lên như vậy trên đường Tây tiến năm xưa. Giữa bao la chồi non lộc biếc đại ngàn, từng chùm hoa ban trắng như bông và xốp tựa mây, trôi bồng bềnh trong không gian, chảy xuống các lòng thung và vắt lên tận những đỉnh núi chọc trời. Tây Bắc là xứ sở của hoa ban và hoa ban từ lâu được xem là biểu trưng của Tây Bắc. Đã từ lâu hoa ban đi vào thơ - ca- nhạc - họa. Gần nửa thế kỷ trước, hoa ban từng nở rộ trong những trang ký của Nguyễn Tuân. Cách đây 23 năm trong chuyến thực tế Lai Châu, nhà thơ Trần Mạnh Hảo đã viết bài thơ "Gửi Lai Châu", trong đó có câu: "Hoa Ban nở thành người con gái Thái". Với bạn đọc Lai Châu, đó là câu thơ hay nhất viết về hoa ban, là sự ví von kiều diễm nhất về người con gái Thái.
    [​IMG]
    Rừng hoa ban ở Tây Bắc ​
    Cây ban thân mộc, không mọc thẳng mà khẳng khiu uốn khúc, chia cành phân nhánh như có bàn tay tạo dáng của đấng hóa công. Về mùa đông cây ban tự mình trút lá, dồn nhựa vào thân, đợi sang xuân ấm áp đâm chồi nảy lộc. Lá ban mọc cách, không xếp thành tán và không rậm rạp như các loài cây khác; lá hình móng bò, rất giống hai trái tim đặt cạnh nhau. Sức sống của cây ban thật mãnh liệt, dù trên đồi cỏ gianh khô cằn hay bám vào vách đá cheo leo, cứ qua mùa đốt nương là cây ban trỗi dậy trong sự trường sinh bất tử. Ban có hai loài, hoa đỏ và hoa trắng, loài hoa trắng chiếm đa số. Hoa ban cùng họ với hoa ****, không có hương nhưng có vị, mỗi hoa gồm từ 4 - 5 cánh, nhị mầu hồng, gân mầu tím. Nhị hoa mang vị ngọt, quyến rũ nhiều loài côn trùng, nhất là các loài lấy mật như ong, ****. Tên gọi hoa ban theo tiếng của dân tộc Thái, có nghĩa hoa ngọt, đó vừa là danh từ vừa là tính từ. Hằng năm, đầu tháng hai (âm lịch) hoa ban lác đác nở, rộ nhất và đẹp nhất là đầu tháng ba, đến đầu tháng tư thì hoa bắt đầu tàn. Lúc nở rộ, trông cây ban như chỉ có hoa mà không có lá. Bà con vùng cao coi hoa ban như thể nông lịch của mình, họ phát nương vào lúc hoa nở và tra hạt vào lúc hoa tàn. Mùa hoa ban, các bà các chị lúc đi nương về thường mang theo một ít hoa ban, không phải để chơi mà là để ăn. Hoa ban nấu canh, làm nộm, đồ lên chấm với dấm ớt măng chua... đó là thuộc tính riêng của hoa ban mà nhiều loài hoa khác không có được. Theo kinh nghiệm thảo dược dân gian: Lấy 15 - 20 gam hoa ban phơi khô, sắc trong khoảng 500 ml nước, còn lại khoảng 100 ml. Sau đó, chia uống làm ba lần sáng - trưa - tối trong ngày (có thể pha thêm chút đường), trị chứng ho khan hoặc viêm họng rất tốt. Có người dùng lá và búp non của cây ban cũng dưới dạng sao vàng hạ thổ, chữa bệnh kiết lỵ tương đối hiệu quả.
    [​IMG]
    Hoa ban tím.​
    Hàng nghìn đời nay, hoa ban đã rất tự nhiên đi vào đời sống văn hóa - tâm linh của nhân dân Tây Bắc; nhất là bà con thuộc nhóm ngôn ngữ Tày - Thái. Với đồng bào Thái, có lẽ không ai là không trải qua tuổi thanh xuân nồng cháy, với những trò chơi thú vị hái hoa ban và hát giao duyên. Trong ký ức của người đi xa, cùng với nỗi nhớ mường nhớ bản, nhớ người thân yêu, còn có nỗi nhớ da diết hoa ban vào mỗi độ xuân về. Có người bảo hoa ban nở như giục mầm măng mọc, như báo hiệu cho mùa lễ truyền thống "Xên lẩu nó" bắt đầu.

    Trong kho tàng văn học dân gian các dân tộc thiểu số Tây Bắc, hoa ban kiêu hãnh xuất hiện trong các trường ca, các truyền thuyết và các câu chuyện kể bên bếp lửa hằng đêm. Về sự tích hoa ban, đồng bào Thái có câu chuyện cảm động rằng: Để tỏ lòng thương tiếc Chương Han - người Anh hùng dân tộc dám chống lại các vua chúa và cả các thánh thần - nhân dân buộc những mảnh khăn tang lên các cành cây. Về sau, thời gian như có phép nhiệm mầu đã hóa những mảnh khăn tang thành những đóa hoa ban trắng trong, tinh khiết. Hiện nay, trong cộng đồng các dân tộc Tây Bắc đang tồn tại đồng thời ba "típ" truyện nữa, cùng có nội dung giải thích nguồn gốc hoa ban; đó là các truyện Pi Khun - Noọng Ban, truyện Cầm Đôi - Hiến Hom và truyện Bun Trai - Bun Nhinh (có người gọi truyện hai Bun). Cách dẫn dắt và tên nhân vật của các truyện tuy có khác nhau, nhưng đều giống nhau ở chỗ dùng hoa ban làm biểu tượng cho tấm lòng thủy chung trong tình yêu đôi lứa. Trong số đó, truyện Bun Trai - Bun Nhinh xem ra thuyết phục hơn cả bởi cách khai thác nội tâm sâu sắc, biện chứng và mang đậm hơi thở cuộc sống vùng cao.
    Bấy giờ đang là mùa lễ hội "Kin pang then" của người Thái trắng và lễ hội "Kin chiêng bók may" của người Thái đen. Nếu có dịp sống ở Tây Bắc trong những ngày này, bạn sẽ được đắm mình qua những cuộc vui nồng nàn, ý vị và đậm đà bản sắc, để tạm quên đi những âu lo trĩu nặng kiếp con người. Trên cột cây "hoa chủ", xin bạn hãy ngắm kỹ cành hoa ban trong không gian kiến trúc của nhà sàn - khau cút. Rồi tự bạn sẽ cảm bằng tim chứ không phải thấy bằng mắt, rằng quả thực hoa ban ở đâu cũng đẹp, đẹp như chính những bàn tay ngọc ngà của các nàng Kiều khăn piêu áo cóm, đang thật khẽ khàng vít cong cần rượu mời ta...
    TRƯƠNG HỮU THIÊM
    [​IMG]
  2. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Hoa ban Tây Bắc​
    Hoa ban là "đặc sản" của vùng Tây Bắc. Hoa ban từng được nhà thơ ví với người con gái Thái. Loài hoa này đã trở thành biểu tượng của vùng đất Tây Bắc.

    [​IMG]
    Hoa ban là một trong những sản vật của vùng núi rừng hùng vĩ Tây Bắc. Vào mùa xuân, rời Hà Nội theo quốc lộ số 6, từ Hòa Bình trở đi là bắt đầu nhìn thấy hoa ban. Xe tiếp tục chạy, càng lên cao hoa ban càng nhiều. Bên ô cửa kính, du khách có cảm giác như gặp muôn nghìn cánh **** chập chờn bay theo trong suốt cuộc hành trình. Qua huyện lỵ Thuận Châu (Sơn La), là tới địa danh bất tử hùng vĩ Pha Đin gì sánh được - nơi Quang Dũng từng xúc động thốt lên như vậy trên đường Tây tiến năm xưa. Giữa bao la chồi non lộc biếc đại ngàn, từng chùm hoa ban trắng như bông và xốp tựa mây, trôi bồng bềnh trong không gian, chảy xuống các lòng thung và vắt lên tận những đỉnh núi chọc trời. Tây Bắc là xứ sở của hoa ban và hoa ban từ lâu được xem là biểu trưng của Tây Bắc. Đã từ lâu hoa ban đi vào thơ - ca- nhạc - họa. Gần nửa thế kỷ trước, hoa ban từng nở rộ trong những trang ký của Nguyễn Tuân. Cách đây 23 năm trong chuyến thực tế Lai Châu, nhà thơ Trần Mạnh Hảo đã viết bài thơ "Gửi Lai Châu", trong đó có câu: "Hoa Ban nở thành người con gái Thái". Với bạn đọc Lai Châu, đó là câu thơ hay nhất viết về hoa ban, là sự ví von kiều diễm nhất về người con gái Thái.
    [​IMG]
    Rừng hoa ban ở Tây Bắc ​
    Cây ban thân mộc, không mọc thẳng mà khẳng khiu uốn khúc, chia cành phân nhánh như có bàn tay tạo dáng của đấng hóa công. Về mùa đông cây ban tự mình trút lá, dồn nhựa vào thân, đợi sang xuân ấm áp đâm chồi nảy lộc. Lá ban mọc cách, không xếp thành tán và không rậm rạp như các loài cây khác; lá hình móng bò, rất giống hai trái tim đặt cạnh nhau. Sức sống của cây ban thật mãnh liệt, dù trên đồi cỏ gianh khô cằn hay bám vào vách đá cheo leo, cứ qua mùa đốt nương là cây ban trỗi dậy trong sự trường sinh bất tử. Ban có hai loài, hoa đỏ và hoa trắng, loài hoa trắng chiếm đa số. Hoa ban cùng họ với hoa ****, không có hương nhưng có vị, mỗi hoa gồm từ 4 - 5 cánh, nhị mầu hồng, gân mầu tím. Nhị hoa mang vị ngọt, quyến rũ nhiều loài côn trùng, nhất là các loài lấy mật như ong, ****. Tên gọi hoa ban theo tiếng của dân tộc Thái, có nghĩa hoa ngọt, đó vừa là danh từ vừa là tính từ. Hằng năm, đầu tháng hai (âm lịch) hoa ban lác đác nở, rộ nhất và đẹp nhất là đầu tháng ba, đến đầu tháng tư thì hoa bắt đầu tàn. Lúc nở rộ, trông cây ban như chỉ có hoa mà không có lá. Bà con vùng cao coi hoa ban như thể nông lịch của mình, họ phát nương vào lúc hoa nở và tra hạt vào lúc hoa tàn. Mùa hoa ban, các bà các chị lúc đi nương về thường mang theo một ít hoa ban, không phải để chơi mà là để ăn. Hoa ban nấu canh, làm nộm, đồ lên chấm với dấm ớt măng chua... đó là thuộc tính riêng của hoa ban mà nhiều loài hoa khác không có được. Theo kinh nghiệm thảo dược dân gian: Lấy 15 - 20 gam hoa ban phơi khô, sắc trong khoảng 500 ml nước, còn lại khoảng 100 ml. Sau đó, chia uống làm ba lần sáng - trưa - tối trong ngày (có thể pha thêm chút đường), trị chứng ho khan hoặc viêm họng rất tốt. Có người dùng lá và búp non của cây ban cũng dưới dạng sao vàng hạ thổ, chữa bệnh kiết lỵ tương đối hiệu quả.
    [​IMG]
    Hoa ban tím.​
    Hàng nghìn đời nay, hoa ban đã rất tự nhiên đi vào đời sống văn hóa - tâm linh của nhân dân Tây Bắc; nhất là bà con thuộc nhóm ngôn ngữ Tày - Thái. Với đồng bào Thái, có lẽ không ai là không trải qua tuổi thanh xuân nồng cháy, với những trò chơi thú vị hái hoa ban và hát giao duyên. Trong ký ức của người đi xa, cùng với nỗi nhớ mường nhớ bản, nhớ người thân yêu, còn có nỗi nhớ da diết hoa ban vào mỗi độ xuân về. Có người bảo hoa ban nở như giục mầm măng mọc, như báo hiệu cho mùa lễ truyền thống "Xên lẩu nó" bắt đầu.

    Trong kho tàng văn học dân gian các dân tộc thiểu số Tây Bắc, hoa ban kiêu hãnh xuất hiện trong các trường ca, các truyền thuyết và các câu chuyện kể bên bếp lửa hằng đêm. Về sự tích hoa ban, đồng bào Thái có câu chuyện cảm động rằng: Để tỏ lòng thương tiếc Chương Han - người Anh hùng dân tộc dám chống lại các vua chúa và cả các thánh thần - nhân dân buộc những mảnh khăn tang lên các cành cây. Về sau, thời gian như có phép nhiệm mầu đã hóa những mảnh khăn tang thành những đóa hoa ban trắng trong, tinh khiết. Hiện nay, trong cộng đồng các dân tộc Tây Bắc đang tồn tại đồng thời ba "típ" truyện nữa, cùng có nội dung giải thích nguồn gốc hoa ban; đó là các truyện Pi Khun - Noọng Ban, truyện Cầm Đôi - Hiến Hom và truyện Bun Trai - Bun Nhinh (có người gọi truyện hai Bun). Cách dẫn dắt và tên nhân vật của các truyện tuy có khác nhau, nhưng đều giống nhau ở chỗ dùng hoa ban làm biểu tượng cho tấm lòng thủy chung trong tình yêu đôi lứa. Trong số đó, truyện Bun Trai - Bun Nhinh xem ra thuyết phục hơn cả bởi cách khai thác nội tâm sâu sắc, biện chứng và mang đậm hơi thở cuộc sống vùng cao.
    Bấy giờ đang là mùa lễ hội "Kin pang then" của người Thái trắng và lễ hội "Kin chiêng bók may" của người Thái đen. Nếu có dịp sống ở Tây Bắc trong những ngày này, bạn sẽ được đắm mình qua những cuộc vui nồng nàn, ý vị và đậm đà bản sắc, để tạm quên đi những âu lo trĩu nặng kiếp con người. Trên cột cây "hoa chủ", xin bạn hãy ngắm kỹ cành hoa ban trong không gian kiến trúc của nhà sàn - khau cút. Rồi tự bạn sẽ cảm bằng tim chứ không phải thấy bằng mắt, rằng quả thực hoa ban ở đâu cũng đẹp, đẹp như chính những bàn tay ngọc ngà của các nàng Kiều khăn piêu áo cóm, đang thật khẽ khàng vít cong cần rượu mời ta...
    TRƯƠNG HỮU THIÊM
    [​IMG]
  3. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Hồ Gươm mùa lộc vừng nở hoa​
    [​IMG]
    Trong số hàng trăm loài cây xanh được trồng xung quanh khuôn viên di tích hồ Hoàn Kiếm và đền Ngọc Sơn từ nhiều đời nay, có rất nhiều cây ra hoa kết trái theo mùa như cây sấu, cây bằng lăng, phượng vĩ, hoa ban, hoa gạo... thế nhưng có loài cây chỉ nở hoa vào đúng mùa thu, đó là cây lộc vừng. Muộn hơn hoa sữa, hoa lộc vừng thường nở vào giữa mùa thu và thời gian hoa nở cũng diễn ra chóng vánh trong khoảng nửa tháng rồi lịm tắt để ấp ủ cho mùa sau. Chẳng thế mà người Hà Nội xa xứ ngoài nỗi nhớ hoa sữa mỗi mùa thu về thì hoa lộc vừng cũng gợi lại trong mỗi người những canh cánh bên lòng về Hà Nội, về hồ Gươm huyền thoại.
    Là loài cây không lấy gì làm đặc trưng và nó cũng được trồng ở nhiều nơi, song ở hồ Gươm xuất hiện 2 cây lộc vừng mới đặc biệt làm sao khi hoa của nó có màu đỏ rực nở từng dẫy dài rũ xuống y như buông mành trông thật mê hồn. Chính tại 2 gốc cây lộc vừng đã có biết bao nhà nhiếp ảnh tốn rất nhiều phim ảnh để thể hiện vẻ đẹp của nó. Không ít danh hoạ cũng tìm tới đây để lấy cảm hứng sáng tác và nếu tôi nhớ không nhầm thì có khá nhiều những bức ảnh lịch tết của nhiều năm và nhiều bức hoạ lấy cây lộc vừng nở hoa làm nền, trông thật tuyệt vời. Những độ hoa sắp nở là tôi thường qua hồ dạo mát đều đặn hơn. Tôi muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của một loài hoa mộc mạc nhưng mùi hương và sắc màu thì lại kiêu sa rực rỡ ấy. Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao người ta đặt tên là hoa lộc vừng? Quả là nhìn những cánh hoa nhỏ có chùm râu li ti rụng tôi cứ cảm tưởng như vô số hạt vừng được rắc xuống. Chỉ khác rằng hạt vừng là màu đen và trắng, còn hoa lộc vừng màu đỏ.
    Những buổi sớm mai thu, khi sương sớm còn giăng mỏng qua con đường ven hồ song song với đường Ðinh Tiên Hoàng thì sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng một tấm thảm màu hồng hoa lộc vừng rụng xuống liên kết và bồng bềnh trên mặt nước. Hoa lộc vừng thường nở và khoe sắc về đêm nên không khí về đêm ở quanh hồ Gươm đang dịu lại thơm tho bởi hoa lộc vừng và những chùm hoa sữa đâu đó nơi cổng đền Ngọc Sơn, đầu phố bà Triệu... Nhiều bậc cao niên sống gần hồ kể rằng cứ mùa hoa lộc vừng nở là các cụ rùa thường nổi lên nhiều lần. Mới đây thôi, khi hoa lộc vừng nở, vài hôm sau có một cụ rùa nổi lên chập chờn dưới những thảm hoa đỏ. Hay như mới đây nhất là vào ngày 27-9 khi công trình tượng đài vua Lê Thái Tổ sau một thời gian tu sửa nâng cấp và gắn biển công trình chào mừng, thì dưới hồ rùa lại nổi lên và bơi vào nằm dưới rặng xi già trong đền Ngọc Sơn. Có thể là giai thoại về rùa hồ Gươm còn nhiều điều bí ẩn, song như thế đã là một linh ứng tuyệt vời.
    Trong những ngày lễ hội kỷ niệm 990 năm Thăng Long - Hà Nội, khuôn viên xung quanh hồ Gươm được trang hoàng lộng lẫy và dưới trời thu hoa lộc vừng đang nở mừng ngày đại lễ.
    Nguyễn Thuỳ Liên
    Theo báo Người Hà Nội

  4. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Hồ Gươm mùa lộc vừng nở hoa​
    [​IMG]
    Trong số hàng trăm loài cây xanh được trồng xung quanh khuôn viên di tích hồ Hoàn Kiếm và đền Ngọc Sơn từ nhiều đời nay, có rất nhiều cây ra hoa kết trái theo mùa như cây sấu, cây bằng lăng, phượng vĩ, hoa ban, hoa gạo... thế nhưng có loài cây chỉ nở hoa vào đúng mùa thu, đó là cây lộc vừng. Muộn hơn hoa sữa, hoa lộc vừng thường nở vào giữa mùa thu và thời gian hoa nở cũng diễn ra chóng vánh trong khoảng nửa tháng rồi lịm tắt để ấp ủ cho mùa sau. Chẳng thế mà người Hà Nội xa xứ ngoài nỗi nhớ hoa sữa mỗi mùa thu về thì hoa lộc vừng cũng gợi lại trong mỗi người những canh cánh bên lòng về Hà Nội, về hồ Gươm huyền thoại.
    Là loài cây không lấy gì làm đặc trưng và nó cũng được trồng ở nhiều nơi, song ở hồ Gươm xuất hiện 2 cây lộc vừng mới đặc biệt làm sao khi hoa của nó có màu đỏ rực nở từng dẫy dài rũ xuống y như buông mành trông thật mê hồn. Chính tại 2 gốc cây lộc vừng đã có biết bao nhà nhiếp ảnh tốn rất nhiều phim ảnh để thể hiện vẻ đẹp của nó. Không ít danh hoạ cũng tìm tới đây để lấy cảm hứng sáng tác và nếu tôi nhớ không nhầm thì có khá nhiều những bức ảnh lịch tết của nhiều năm và nhiều bức hoạ lấy cây lộc vừng nở hoa làm nền, trông thật tuyệt vời. Những độ hoa sắp nở là tôi thường qua hồ dạo mát đều đặn hơn. Tôi muốn chiêm ngưỡng vẻ đẹp của một loài hoa mộc mạc nhưng mùi hương và sắc màu thì lại kiêu sa rực rỡ ấy. Nhiều lúc tôi tự hỏi tại sao người ta đặt tên là hoa lộc vừng? Quả là nhìn những cánh hoa nhỏ có chùm râu li ti rụng tôi cứ cảm tưởng như vô số hạt vừng được rắc xuống. Chỉ khác rằng hạt vừng là màu đen và trắng, còn hoa lộc vừng màu đỏ.
    Những buổi sớm mai thu, khi sương sớm còn giăng mỏng qua con đường ven hồ song song với đường Ðinh Tiên Hoàng thì sẽ được tận mắt chiêm ngưỡng một tấm thảm màu hồng hoa lộc vừng rụng xuống liên kết và bồng bềnh trên mặt nước. Hoa lộc vừng thường nở và khoe sắc về đêm nên không khí về đêm ở quanh hồ Gươm đang dịu lại thơm tho bởi hoa lộc vừng và những chùm hoa sữa đâu đó nơi cổng đền Ngọc Sơn, đầu phố bà Triệu... Nhiều bậc cao niên sống gần hồ kể rằng cứ mùa hoa lộc vừng nở là các cụ rùa thường nổi lên nhiều lần. Mới đây thôi, khi hoa lộc vừng nở, vài hôm sau có một cụ rùa nổi lên chập chờn dưới những thảm hoa đỏ. Hay như mới đây nhất là vào ngày 27-9 khi công trình tượng đài vua Lê Thái Tổ sau một thời gian tu sửa nâng cấp và gắn biển công trình chào mừng, thì dưới hồ rùa lại nổi lên và bơi vào nằm dưới rặng xi già trong đền Ngọc Sơn. Có thể là giai thoại về rùa hồ Gươm còn nhiều điều bí ẩn, song như thế đã là một linh ứng tuyệt vời.
    Trong những ngày lễ hội kỷ niệm 990 năm Thăng Long - Hà Nội, khuôn viên xung quanh hồ Gươm được trang hoàng lộng lẫy và dưới trời thu hoa lộc vừng đang nở mừng ngày đại lễ.
    Nguyễn Thuỳ Liên
    Theo báo Người Hà Nội

  5. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]

    Hoa thủy tiên
    Có một loài hoa không biết tên
    Vàng tươi như là nỗi buồn riêng
    Tôi e những hạt linh hồn ấy
    Rơi xuống thành hoa giữa tự nhiên
    Nghe nói người Tiên vẫn hiện hình
    Bước ra từ những coi u linh
    Em như cô Tấm trong hoa thị
    Về đứng nhìn tôi trên nước xanh
    Yên tĩnh rừng thông rộng bốn bề
    Mặt hồ mờ mịt khói giăng che
    Có con chim nhỏ trong lau sậy
    Thoảng giọng người tình chợt lắng nghe.
    Chim nhạn bay về thu vắng không
    Mình tôi trở lại với đồi thông
    Sao trên làn nước trong xanh ấy
    Vẫn hiện xôn xao một bóng hồng
    Hoa dại người đời chẳng biết tên
    Sinh ra như loài cỏ ưu phiền
    Nhớ em ngà ngọc bên hồ nước
    Tôi gọi em là Hoa Thủy Tiên

    Hoàng Phủ Ngọc Tường
    Được Oshin sửa chữa / chuyển vào 18:57 ngày 12/03/2004
  6. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]

    Hoa thủy tiên
    Có một loài hoa không biết tên
    Vàng tươi như là nỗi buồn riêng
    Tôi e những hạt linh hồn ấy
    Rơi xuống thành hoa giữa tự nhiên
    Nghe nói người Tiên vẫn hiện hình
    Bước ra từ những coi u linh
    Em như cô Tấm trong hoa thị
    Về đứng nhìn tôi trên nước xanh
    Yên tĩnh rừng thông rộng bốn bề
    Mặt hồ mờ mịt khói giăng che
    Có con chim nhỏ trong lau sậy
    Thoảng giọng người tình chợt lắng nghe.
    Chim nhạn bay về thu vắng không
    Mình tôi trở lại với đồi thông
    Sao trên làn nước trong xanh ấy
    Vẫn hiện xôn xao một bóng hồng
    Hoa dại người đời chẳng biết tên
    Sinh ra như loài cỏ ưu phiền
    Nhớ em ngà ngọc bên hồ nước
    Tôi gọi em là Hoa Thủy Tiên

    Hoàng Phủ Ngọc Tường
    Được Oshin sửa chữa / chuyển vào 18:57 ngày 12/03/2004
  7. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    Kỷ niệm dành riêng cho hoa viôlet
    Có một lần như thế trong đời
    Một bông hoa Viôlet nhỏ
    Đã nở cho riêng tôi.
    Hoa không nói với tôi điều gì
    Dịu dàng như ngôi sao chiều tím
    Mọc lặng lẽ giữa lòng tôi thầm kín
    Hỡi bông hoa xinh đẹp vô ngần
    Sắc đẹp ấy lạ lùng như chẳng có
    Hoa bên tôi- lòng tôi không bớt nhớ
    Tôi hỏi thầm, hoa có thực hay không?
    Tôi trở về trên ngọn đồi mộng mơ
    Chợt gặp lại sắc hoa ngày ấy
    Mười năm đi dọc đường lửa cháy
    Tôi ngại chừng hoa chết đã xa xưa
    Mười năm xa đất có lòng chờ
    Nuôi cho tôi một sắc đời mê mải
    Thành phố ấy và màu hoa ấy
    Tâm hồn tôi nắng gió chợt bâng khuâng
    Đời sinh hoa kín ẩn, ngại ngùng
    Chút thời gian tím hoài dưới lá
    Rồi nhiễm đau một chiều sương rất lạ
    Nên yêu thương hoa khẽ bảo tôi rằng...

    Huế 1975
    Hoàng Phủ Ngọc Tường
  8. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    [​IMG]
    Kỷ niệm dành riêng cho hoa viôlet
    Có một lần như thế trong đời
    Một bông hoa Viôlet nhỏ
    Đã nở cho riêng tôi.
    Hoa không nói với tôi điều gì
    Dịu dàng như ngôi sao chiều tím
    Mọc lặng lẽ giữa lòng tôi thầm kín
    Hỡi bông hoa xinh đẹp vô ngần
    Sắc đẹp ấy lạ lùng như chẳng có
    Hoa bên tôi- lòng tôi không bớt nhớ
    Tôi hỏi thầm, hoa có thực hay không?
    Tôi trở về trên ngọn đồi mộng mơ
    Chợt gặp lại sắc hoa ngày ấy
    Mười năm đi dọc đường lửa cháy
    Tôi ngại chừng hoa chết đã xa xưa
    Mười năm xa đất có lòng chờ
    Nuôi cho tôi một sắc đời mê mải
    Thành phố ấy và màu hoa ấy
    Tâm hồn tôi nắng gió chợt bâng khuâng
    Đời sinh hoa kín ẩn, ngại ngùng
    Chút thời gian tím hoài dưới lá
    Rồi nhiễm đau một chiều sương rất lạ
    Nên yêu thương hoa khẽ bảo tôi rằng...

    Huế 1975
    Hoàng Phủ Ngọc Tường
  9. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Về chơi với cỏ
    Thưa rằng người đã quên tôi
    Tôi về chơi với ngọn đồi cỏ may
    Một đường hoang một dấu giày
    Một người ngồi một tháng ngày bóng nghiêng
    Cảm ơn người trái đào tiên
    Tôi về lãng đãng nơi miền cỏ gai
    Cỏ gai hoa thắm mặt người
    Trinh nữ ơi trinh nữ ơi- tôi buồn
    Thôi người ở lại soi gương
    Tôi đi về phía con đường cỏ lau
    Nợ người một khối u sầu
    Tìm người tôi trả ngày sau luân hồi
    Mai kia rồi cũng xa người
    Tôi về ngủ dưới khung trời cỏ hoa
    Có nàng xõa tóc tiên nga
    Quỳ hôn cát bụi khóc òa như mưa

    Hoàng Phủ Ngọc Tường

    [​IMG]
  10. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Về chơi với cỏ
    Thưa rằng người đã quên tôi
    Tôi về chơi với ngọn đồi cỏ may
    Một đường hoang một dấu giày
    Một người ngồi một tháng ngày bóng nghiêng
    Cảm ơn người trái đào tiên
    Tôi về lãng đãng nơi miền cỏ gai
    Cỏ gai hoa thắm mặt người
    Trinh nữ ơi trinh nữ ơi- tôi buồn
    Thôi người ở lại soi gương
    Tôi đi về phía con đường cỏ lau
    Nợ người một khối u sầu
    Tìm người tôi trả ngày sau luân hồi
    Mai kia rồi cũng xa người
    Tôi về ngủ dưới khung trời cỏ hoa
    Có nàng xõa tóc tiên nga
    Quỳ hôn cát bụi khóc òa như mưa

    Hoàng Phủ Ngọc Tường

    [​IMG]

Chia sẻ trang này