1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện khó nói cu??a vợ chô??ng mới cưới!

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi phamthaolinh, 17/07/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Metalism

    Metalism Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    764
    Đã được thích:
    0
    Theo tôi, cả 2 vợ chồng bạn đều "Tây nửa mùa".
    Sau cùng, chuyện xích mích không hẳn vì chuyện khó nói mà là những chuyện nhỏ xíu khác. Sau 2 bạn không tách ra ở riêng cho dễ giải quyết, chỉ có 2 thôi.
  2. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Bàn nòi là? "TĂy nư?a mù?a" thì? cò lèf cùfng cò lỳ bơ?i vì? cò khi nà?o chùng tĂi muẮn là? tĂy 'Ău vì? 'Ă?u ơ? ViẶt Nam nà?y. Nhưng riĂng chuyẶn bà?o chùng tĂi tàch ra ơ? riĂng thì? cò lèf bàn lài nhĂ?m. TĂi khĂng hiĂ?u bàn 'àf lẶp gia 'ì?nh hay chưa nhưng chuyẶn 'ò 'Ắi với chùng tĂi là? chuyẶn khĂng tươ?ng, bẮ mè chĂ?ng tĂi chì? cò mẶt con nhẮt lài là? con trai thì? là?m sao 'Ă? hai cù 'Ắy mà? ra ơ? riĂng 'ược. Trong nhiĂ?u chuyẶn, ngươ?i nà?y nhì?n bf?ng lfng kình nà?y, ngươ?i khàc lài nhì?n bf?ng cf̣p kình khàc, ngươ?i cho là? to ngươ?i lài tranh càfi là? nhò?. Dù? sao cùfng cà?m ơn bàn rẮt nhiĂ?u.

    Pham Tran Thao Linh

  3. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Chắc bạn chưa va vấp với thực tế rồi. Có nhiều chuyện không phải dễ như nói. Có nhiều chuyện tưởng là nhỏ mà giải quyết cho hợp tình hợp lý cũng khôngđơn giản chút nào.
    Ví dụ, Anh bạn tôi là người tỉnh ngoài, học giỏi đã đi du học và trở về, một con người rất dễ chịu, khéo léo. Anh làm ăn phát đạt mua nhà ở thành phố, đưa Bố Mẹ ra ở cùng cho đỡ khổ. Nói chung là hoàn hảo. Hai vợ chồng rất tâm đầu ý hợp, có học thức, mọi chuyện đều có thể chia xẻ , cảm thông với nhau. Hai vợ chồng họ mới có cháu.
    Mẹ anh ta rất tốt nhưng làm nhiều việc theo thói quen cũ mà rất khó sửa. Cháu bé mới sinh còn nhỏ mà lại cho cháu uống nước nhân trần, và nước rau dền vì nghĩ là mát và bổ máu. Cháu bé bị đi ỉa. bà Mẹ cho uống thuốc Bắc, thuốc Nam. Cháu bé ốm thập tự nhất sinh. Người vợ khéo léo đưa con về nhà ngoại để chăm sóc, bà mẹ chồng giận vì cho rằng coi thường bà ta. Cụ nói tôi đã nuôi thằng chồng cô như vậy mà nó có sao đâu, nó chả lớn như phổng, thông minh học giỏi là gì. Đây chắc là nó chẳng may ăn bậy, ăn bạ cái gì. Hai bên lời qua tiếng lại, sứt mẻ tình thông gia. Cả hai vợ chồng bị kẹt giữa hai làn đạn.
    Bạn bảo họ có muốn ra ở riêng hay không?
    Nếu ra ở riêng, sẽ phải mua cái nhà nữa hoặc anh bạn tôi sẽ phải tống cổ Bố Mẹ về quê.
    Bây giờ, họ vẫn phải sống chung với Bố mẹ chồng đấy thôi. Cả hai vợ chồng vẫn phải chịu đựng cảnh Bà Mẹ thỉnh thoảng quên mất, miệng vẫn đang nhai trầu đỏ lòm, lại đút thìa cơm vào miệng nhai cho nát rồi bón cho cháu ăn. Họ có thỉnh thoảng khéo léo nhắc nhở nhưng chỉ khi nào họ có mặt ở nhà, còn họ cũng phải đi làm chứ. Đem con đi gửi nhà ngoại thì không được. Bà ngoại có thể đến chơi được thôi hoặc thỉnh thoảng sang ngoại nửa ngày, một ngày được thôi.
    Đấy chỉ là một trong vô vàn tình huống mà chúng ta vẫn phải chấp nhận và khéo léo sống. Người Việt Nam có câu khuất mắt trông coi là vì vậy.
    Bởi nói về bản tính là họ rất tốt. Họ rất muốn chăm sóc con cháu. Không ai có thể phủ nhận những hy sinh, mất mát, chịu đựng của họ được. Chỉ có điều là khác biệt về nhận thức mà thôi. Bạn cũng nên nhớ rằng không phải dễ mà thay đổi những thói quen tập tục của bao đời trong chốc lát được đâu.
    Điều nữa, trong trường hợp của Linh vấn đề không phải là đối với Bố Mẹ chồng mà là chính hai vợ chồng. Vì vậy khúc mắc cần giải quyết là hai vợ chồng chứ không phải là quan hệ Mẹ chồng -Con Dâu.
    Muốn tìm hiểu về nước Mỹ - Xin mời bạn vào đây!
  4. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Tranh thù? tỳ chùt già?i lao trước khi cà? vfn phò?ng lài vù?i 'Ă?u và?o chuĂ?n bì tà?i liẶu, mòi ngươ?i hẮt gùc 'Ă?u xuẮng bà?n, dàfn gĂn cẮt, ngươ?i thì? gòi 'iẶn vĂ? nhà?, tĂi lài và?o topic quen thuẶc cù?a mì?nh. Cà?m ơn anh netwalker 'àf nòi giùp tĂi nhưfng 'iĂ?u cò?n khùc mf́c. Qua bà?i viẮt cù?a anh, tĂi mới thẮy mì?nh cò?n hành phùc chàn, cò gia 'ì?nh nhà? chĂ?ng gia giào và? thẶt sự cò tri thức. Đư?ng vẶi 'ành già là? tĂi khinh thươ?ng ngươ?i nhà? quĂ. Nòi cho 'Ắn cù?ng tẮt cà? chùng ta 'Ă?u cò mẶt quĂ hương và? chf?ng ai cùfng cò gẮc gàc thà?nh thì hẮt. TĂi quĂ Hà? TĂy vì? cha tĂi là? ngươ?i ơ? 'ò, chĂ?ng tĂi là? ngươ?i Hà?i Phò?ng vì? 'ơn già?n quĂ cha anh ơ? vù?ng biĂ?n 'ò. Nhưng cò lèf là? do 'àf lĂn Hà? nẶi tư? thơ?i Ăng bà? rĂ?i lài 'ược fn hòc 'Ắn nơi 'Ắn chẮn nĂn nhì?n mòi viẶc 'Ă?u cĂ?n cò con mf́t khoa hòc.
    TĂi thì? chưa cò chàu nĂn chưa va chàm gì? với bẮ mè chĂ?ng vĂ? viẶc nuĂi dươfng và? giào dùc con cài nhưng tĂi chf́c chf́n mẶt 'iĂ?u sèf khĂng rơi và?o cà?nh â?odơ? khòc dơ? cươ?iâ? như chuyẶn cù?a anh netwalker 'ưa ra. Va chàm với bẮ mè chĂ?ng thì? lùc nà?o chà? cò (khĂng cò mới là? là), 'Ắn cà? bẮ mè mì?nh thì? nhiĂ?u lùc chùng ta cò?n cò mĂu thuĂfn nưfa là?. Cò 'iĂ?u tĂi may mf́n (???) hơn nhiĂ?u ngươ?i khàc là? cà? hai cù nhà? chĂ?ng 'Ă?u khĂng bao giơ? 'Ă? bùng, cù Ăng khò tình hơn, nhiĂ?u lùc gf́t gò?ng nhưng gf́t xong là? thĂi khĂng bao giơ? nhf́c lài; cù bà? thì? nhè nhà?ng hơn, cùfng nòi nhò? nhè với con dĂu mẶt lĂ?n thẮy cò kẮt quà? là? khĂng nòi 'Ắn lĂ?n thứ hai. Càc cù cùfng khĂng bao giơ? màch (hay màch mà? chĂ?ng tĂi giẮu) với Tr. bao giơ?. KhĂng thìch - nòi luĂn, khĂng ưa - nòi luĂn, chướng tai gai mf́t cùfng khĂng giẮu giẮm. Chình vì? thẮ mà? tĂi quỳ càc cù thực lò?ng vì? tình tĂi cùfng chf?ng khàc gì?, cùfng thf?ng thf́n khĂng kèm (nhưng tẮt nhiĂn là? phà?i lựa lơ?i mà? nòi nẮu khĂng càc cù lài bà?o là? lào).
    Cò lèf như mẶt lĂ?n bà? mè chĂ?ng tĂm sự cò thĂm 'ứa con dĂu là? thĂm mẶt 'ứa con, nò chfm chì?, ngoan ngoàfn, biẮt chiĂ?u chuẶng con trai mì?nh, sinh mẶt 'à?n chàu... thẮ là? mì?nh cò phùc. TĂi thì? chà? biẮt cù cò àm chì? gì? khĂng chứ mì?nh cùfng cẮ gf́ng hẮt sức trong khà? nfng cù?a mì?nh, 'ược 'Ắn 'Ău thì? hay 'Ắn 'Ắy, như leo lĂn 'ì?nh nùi, mò?i thì? nghì? chĂn dư?ng bước chùt ìt. Như chuyẶn con cài chà? hàn, muẮn cùfng chưa 'ược vì? con trai cù thì? 'ang ơ? xa tìt, mì?nh thì? bẶn trfm cĂng nghì?n viẶc. Cò lèf Ăng trơ?i muẮn â?o'ành 'uâ? hai nhà? chfng???
    Nghe theo lơ?i khuyĂn cù?a mòi ngươ?i nĂn tĂi cùfng tàm thơ?i quĂn 'i chuyẶn quan tròng 'ò. Nhưng khĂng thĂ? nà?o quĂn 'ược sèf cò mẶt buĂ?i nòi chuyẶn thf?ng thf́n (trĂn cơ sơ? xĂy dựng chứ khĂng phà hoài) với Tr. sau khi anh tư? miĂ?n Nam trơ? vĂ?. Hy vòng sèf cò â?oành sàng cuẮi 'ươ?ng hĂ?mâ?, vợ chĂ?ng chứ cò phà?i là? bàn bè? 'Ău mà? giẶn dĂfi nhau thì? â?omẶt tơ? giẮy xè là?m 'Ăi, khĂng ai chơi bò? suẮt 'ơ?iâ? (cho tĂi hò?i bòn trè? con bĂy giơ? cò?n nòi như cĂu 'Ắy như thơ?i tĂi cò?n nhò? khĂng nhì??)

    Pham Tran Thao Linh

  5. vungden

    vungden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2003
    Bài viết:
    127
    Đã được thích:
    0
    Linh à, mình đọc tâm sự của bạn nhiều, cả ở đây và cả ở mục tâm sự nữa. Cuối cùng thì mình nghĩ có lẽ mình sẽ chia sẻ với bạn một chút kinh nghiệm của gia đình mình, coi như là "tài liệu tham khảo" cho bạn vậy.
    Điểm quan trọng nhất mà mình muốn nói với bạn là cho dù thế nào, bạn cũng phải thẳng thắn nói ra mọi vướng mắc với chồng. Bạn không thể cứ giữ ở trong lòng những điều khó chịu mãi được, những điều khó chịu đó, dù nhỏ thôi, nhưng nó sẽ dần dần gặm nhấm đi tình yêu của bạn với chồng. Mà mình xác định chồng là người mình sẽ sống và chia sẻ cả đời, nên không thể cứ âm thầm chịu đựng cả đời được bạn ạ. Hãy làm cho anh ấy hiểu rằng tất cả những gì bạn làm là để giữ mãi tình yêu của hai người, để mối quan hệ của cả hai cùng tốt lên, chứ không phải bạn muốn chỉ trích, hay phân thẵng bại, đúng sai trong mối quan hệ đó.
    Đầu tiên là về vấn đề quan hệ vợ chồng nhé. Mình không hiểu là ngay sau những lần chồng bạn có ý kiến, nhận xét này khác với bạn, khi hai vợ chồng vừa kết thúc và nghỉ ngơi, nhưng chưa đi vào giấc ngủ, bạn đã một lần nào nhẹ nhàng nói với chồng là em không cảm thấy thoải mái khi anh nói thế chưa? Hãy nói với chồng, thật nhẹ nhàng và tình cảm, nhưng thẳng thắn về tất cả những gì mà bạn đã viết ra đây cho mọi người. Để xem anh ấy sẽ phản ứng thế nào. Cho dù anh ấy có nổi xung lên, thì bạn cũng cố gắng bình tĩnh, và vẫn cứ nhẹ nhàng nói ra những gì bạn đã suy nghĩ và day dứt. Nếu chồng bạn phản ứng mạnh quá, thì bạn cũng hãy cứ nhẹ nhàng nói với chồng bạn là nếu lần này anh không thấy thoải mái và không bình tĩnh cùng giải quyết vấn đề với em được, thì chúng mình sẽ để lần sau. Nhưng phải kiên quyết khơi gợi lại vấn đề sau đó, càng sớm càng tốt, cho đến khi nào vấn đề được giải quyết thì thôi.
    Về vấn đề tiền bạc: Hai vợ chồng mình hồi đầu cũng bằng mặt mà không bằng lòng về vấn đề này đấy. Có lẽ là mình không bằng lòng thì đúng hơn. Rồi mình cũng nói với anh ấy, và bọn mình tìm ra được giải pháp thế này. Bọn mình có một cuốn sổ chi tiêu chung. Tiền kiếm được hàng tháng, từ bất cứ nguồn nào, thời điểm nào trong tháng... đều được ghi vào đó cụ thể. Tiền vào thì bọn mình đánh dấu cộng (+), còn chi tiêu thì đánh dấu trừ (-). Chẳng hạn: 12/7 lương chồng 1 triệu USD (+); 13/7 chồng lấy 2 triệu USD, chi tiêu cho bản thân (-) . Cột + và _ để cuối cùng và được phân cách bằng một cột riêng cho tiện nhìn hàng tháng. Nhìn vào là thấy ngay tháng này + bao nhiêu và - bao nhiêu. Tiền đem về cất vào một chỗ cùng với quyển sổ và cái bút ở đó. Khi cất vào hay lấy ra thì đều có sổ và bút ở ngay đó rồi nên không quên được (cái này rất quan trọng đấy nhé, vì nếu phải mất công đi tìm sổ và bút thì sẽ không thành công đâu). Sau khi bọn tớ làm thế thì cả hai đều thoải mái, vì thực ra là ai chi tiêu thế nào là biết ngay, và cũng điều chỉnh thu chi theo thu nhập hàng tháng nữa. Đồng thời chẳng có cảm giác phải đối mặt trực tiếp với người kia về chuyện tiền nong. Tớ cũng ngại vô cùng khi phải hỏi chồng về vấn đề đó, nên sau khi cả hai tự nguyện âm thầm ghi ra một cuốn sổ chung thì mọi chuyện nhẹ hẳn đi.
    Về vấn đề con cái: mình thấy bạn tâm sự là chồng bạn hút thuốc và uống rượu nhiều, vì công việc... Nhưng để chuẩn bị sinh con mà thế thì sẽ ảnh hưởng vô cùng đến chất lượng baby đấy. Nên mình thấy bạn cũng phải nói thật rõ ràng cho anh ấy về vấn đề này. Vì tương lai của chính con anh ấy, thì anh ấy phải có trách nhiệm từ bây giờ bạn ạ.
    Đôi dòng chia sẻ cùng bạn và chúc bạn giải quyết êm thấm mọi khúc mắc.
  6. HoaiNhan

    HoaiNhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2003
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Ơ, sao lại '. 'iĂu cho mĂnh thế, ghĂt bạn h"i nĂo? ĐĂnh lĂc nĂo? ĐĂy nhĂ, vote cho 5 * ko lại bảo mĂnh GHĂ?T bạn. Ch?nh lại chĂt nhĂ, ko gọi mĂnh lĂ anh :D. MĂnh cĂ cĂi tật ai gọi bằng anh lĂ tự nhiĂn người cứ nhũn ra ko lĂm gĂ 'ược nữa ha ha ha . Gi'ng cĂi Ăng gĂ Y phim hĂi của ChĂu Tinh TrĂ ấy . M>i lại trĂn thĂ bảo hay bất '"ng quan 'ifm, dư>i thĂ mĂnh nĂi cĂi gĂ cũng gật lĂ sao lĂu lĂu.
    LĂu ko vĂo box nĂy hĂm nọ 'ọc 'ược bạn linh viết Y topic viết cho ch"ng hay thật. ĐĂng như người ta nĂi ko cĂ gĂ hạnh phĂc hơn lĂ yĂu vĂ 'ược yĂu.
    HĂm gĂ 'ọc 'ược bĂi viết của bạn hyacinth hay lắm, xin vote cho bạn 5 *. VĂ tặng cĂc bạn truy?n ngắn nĂy 'ọc cho vui.
    Giản d​
    Nguy.n Qu'c ThĂi
    TĂi uf oải bư>c vĂo phĂng 'ọc l>n của Thư vi?n qu'c gia. HĂm nay m>i s>m mĂ 'Ă nĂng bức. Nắng vĂng sĂnh như lửa '. ngoĂi kia, những quạt trần quay lờ 'ờ thảm hại Y trong nĂy. Những gương mặt giĂ trẻ ng"i bu quanh những chiếc bĂn chữ nhật kh. rTng dư>i trần nhĂ hoĂnh trĂng mang vẻ u sầu cĂ ti trĂ thức. TĂi chọn mTt ch- ng"i hơi cĂ giĂ thoảng. TĂi mY tĂi ni lĂng, rĂt tập tĂi li?u ra, xem qua, gĂc bĂt lĂn giấy. TĂi thấy chĂn lắm.
    TĂi che mi?ng ngĂp. TĂi bu"n vĂ cảnh lẽo 'ẽo theo 'u.i 'ề tĂi nghiĂn cứu li ai? TĂi nhĂn cĂ ta chĂn thĂ lại cĂi xu'ng nhĂn tập tĂi li?u rắc r'i vĂ bu"n tẻ.
    MTt giờ, hai giờ, ba giờ trĂi qua. T>i gần trưa thĂ tĂi biết 'iều tĂi chờ 'ợi 'Ă khĂng xảy ra. Đoạn vZn chưa hoĂn thĂnh, người tĂi ngầm mong chưa t>i. Người ấy lung linh trong tĂm tĂi, tĂi ngưỡng mT, những mong người ấy lĂ bạn tĂi. Nhưng bao lĂu nay người ấy vẫn giữ mTt khoảng cĂch v>i tĂi, thĂnh ra tĂi cũng khĂng dĂm tiến xa.
    TĂi ngoĂi 'ầu lại nhĂn. GĂc trĂi sau lưng tĂi Hoa 'ang ng"i lơ 'Ăng dựa lưng vĂo ghế, mTt cu'n sĂch dựng trư>c mặt. TĂi biết người nĂy. CĂ ta lĂ người quen sơ của bạn tĂi. NĂi chung tĂi khĂng cĂ cảm tĂnh gĂ 'ặc bi?t v>i cĂ ta, tuy cũng phải 'Ănh giĂ khĂch quan: cĂ ta lĂ nữ sinh cao, trắng, cĂn, thon. Thế thĂi. QuĂ bĂnh thường. Biết bao người 'ến thư vi?n nĂy trĂng cĂn 'Ăng chĂ Ă hơn.
    Khi tĂi ngoĂi nhĂn lần thứ hai thĂ thấy Hoa 'ang che mi?ng ngĂp. Khi tĂi ngoĂi lần thứ ba thĂ ''i di?n Hoa 'Ă cĂ mTt chĂng trai trẻ ng"i nĂi chuy?n. Xem ra họ nĂi rất sĂi n.i, tuy nTi quy thư vi?n cấm nĂi chuy?n trong phĂng 'ọc. Cặp kĂnh trắng của anh ta loang loĂng. TĂi sửa lại cặp kĂnh trắng của mĂnh. KĂnh tĂi khĂc kĂnh anh ta. VĂ tĂc tĂi cũng khĂc. DĂi hơn. Phải nĂi lĂ rất dĂi. VĂ tĂc của Hoa cũng dĂi. Gần như chất tĂc tĂi.
    TĂi ng"i thừ ra. Mười mTt giờ trưa. Chả ai 'ến nĂi chuy?n v>i tĂi. ThĂi thĂ 'ến gĂp chuy?n v>i họ vậy. TĂi sĂn 'ến bĂn hai người, ng"i xu'ng chiếc ghế vắng chủ cạnh Hoa, cười xĂ giao, bắt 'ầu nghe xem họ nĂi chuy?n gĂ 'f tham gia. ThĂ ra anh chĂng NZm 'ang nĂi chuy?n triết học vĂ tư>ng s'. Nghe mTt h"i, tĂi biết lĂ triết học của anh ta cĂ 'T bập b-ng của tư>ng s' vĂ tư>ng s' lại cĂ 'T cầm chắc của triết học, TĂi biết phụ nữ say tư>ng s' lắm. GĂ NZm nĂy thật khĂo tiếp cận ''i tượng 'Ăy.
    TĂi bắt 'ầu cĂu chuy?n bằng cĂch phủ 'c tĂnh thời lượng của cơn mưa. Được thoải mĂi, chĂng tĂi nĂi chuy?n cĂng hZng.
    CuTc nĂi chuy?n kết thĂc bằng bữa Zn trưa của ba người, lĂc 'Ă giữa chiều, khi cơn mưa 'Ă ng>t. TĂi biết từ lĂu rằng nhĂ Hoa Y gần nhĂ tĂi. Thế mĂ ch? 'ến chiều muTn nĂy, khi 'i xe qua cửa nhĂ Hoa 'f về nhĂ tĂi, tĂi m>i cĂ cảm nghĩ rằng gần ta lại cĂ mTt người con gĂi gần gũi thế, mTt người 'Ă cĂng Zn trưa v>i ta, nĂi chuy?n v>i ta , cười v>i ta, vĂ cĂn cĂ thf giao tiếp v>i ta lĂu nữa.
    Ngay t'i 'Ă, tĂi 'ến nhĂ Hoa chơi. Bấm chuĂng 'i?n nhĂ Hoa mĂ lĂng tĂi cZng thẳng. CĂy hoa giấy trư>c cửa trĂm bĂng lĂn tĂi như mTt bĂng ma 'e dọa. CĂnh cửa sắt mY rTng. Hoa m?m cười chĂo tĂi. CĂ mặc chiếc quần soĂc, lT ra cặp chĂn thẳng, dĂi vĂ trĂn. MĂi tĂc cĂ buĂng xĂa, trĂng d. thương hơn kifu buTc tĂc thường ngĂy vẫn 'ến thư vi?n. Trong nhĂ cĂ hĂa ra 'Ă cĂ người lạ. ĐĂ lĂ anh chĂng Thực tĂi 'Ă gặp mTt lần. Trẻ hơn, cao l>n vĂ cĂ vẻ phong trần, anh ta tự tin hơn tĂi nhiều. Anh ta cười nĂi, hĂt thu'c lĂ, trĂ chuy?n thĂn mật v>i những người nhĂ của Hoa, vĂ chơi bĂi v>i họ. Anh ta trĂng như lĂ người của họ. TĂi cảm thấy bẹp gĂ dư>i ảnh hưYng quyền lực của anh ta. Anh ta liĂn tục 'ưa về phĂa Hoa những Ănh mắt vĂ cĂu nĂi 'ầy Ă nghĩa. TĂi cảm thấy nĂn rĂt lui. VĂ tĂi 'Ă rĂt lui thật.
    Hoa giữ tĂi lại khĂng 'ược thĂ ti.n tĂi về. Dư>i bĂng cĂy hoa giấy, cạnh dĂy cĂy cảnh tr"ng trong những chiếc chậu, Hoa nĂu tĂi lại bằng cĂu hỏi:
    - Thế anh 'Ă từng trải qua tất cả cĂc cảm xĂc v>i phụ nữ r"i chứ? TĂi chạnh nghĩ 'ến tu.i ba mươi của mĂnh. CuTc 'ời 'ang trĂi qua nhanh. TĂi thận trọng hỏi Hoa:
    - Em nĂi 'ến tu.i anh hay em hỏi anh? Hoa im lặng. TĂi chờ cĂ trả lời khĂng 'ược thĂ nĂi:
    - Dĩ nhiĂn 'Ă biết tất cả. VĂ 'Ă lĂ do cuTc 'ời xĂ 'ẩy Tuy nhiĂn anh nghĩ rằng con người ta cần 'ến sự gắn kết cu'i cĂng v>i ai 'Ă.
    TĂi vĂ ga vĂ 'i, nghe tiếng của sắt khĂp sau tĂi, nghĩ rằng sẽ khĂng bao giờ tĂi trY lại nơi nĂy nữa. ĐĂm về, tĂi khĂp mọi cửa phĂng riĂng, 'ắm mĂnh trong thu'c lĂ, rượu mạnh, Ăm nhạc, vĂ cu'i cĂng lĂ sự bu"n rầu. TĂi lại nghĩ 'ến tu.i ba mươi của mĂnh, 'ến tu.i xuĂn 'Ă sắp qua hết, 'ến những cuTc tĂnh thất bại của mĂnh, 'ến cuTc 'ấu tranh mưu sinh 'ầy nặng nề. Cảm giĂc tuy?t vọng về cuTc 'ời 'Ă nặng tĂm h"n tĂi. TĂi nh> 'ến mi?ng cười 'ắc thắng tự phụ của con người tĂi gặp t'i nay, 'ến nhĂ triết gia tay trĂi 'ầy mĂu thuẫn mĂ tĂi gặp hĂm nĂo, 'ến những kẻ từng chiến thắng vĂ th'ng tri quy luật cĂ l>n nu't cĂ bĂ của cuTc 'ời v>i những kẻ thĂ mĂ cuTc 'ời 'Ă 'em 'ến cho tĂi.
    Nhưng bu.i sĂng 'ến lại giục giĂ tĂi t>i Thư vi?n qu'c gia. Tiếng gọi mơ h" của hy vọng vĂ niềm vui giục tĂi 'ến.
    TĂi bư>c vĂo phĂng 'ọc l>n vĂ nhĂn xung quanh. TĂi nhận thấy ngay lĂ Hoa 'ang ng"i trong mTt gĂc khuất, bĂn cạnh cĂ vĂ trư>c mặt cĂ hĂy cĂn bỏ tr'ng. TĂi gật 'ầu chĂo cĂ vĂ tự lo cho mĂnh mTt ch- ng"i cĂch xa.
    TĂi ng"i xu'ng vĂ giY tĂi li?u ra. B-ng nhiĂn tĂi nhĂn về phĂa Hoa. Những ch- bĂn Hoa vĂ trư>c Hoa vẫn bỏ tr'ng. TĂi lo lắng nghĩ 'ến lĂc những ch- 'Ă sẽ bi ng"i xu'ng cạnh Hoa. TĂi nĂi: "Ch- nĂy mĂt hơn ch- anh lĂc nĂy". VĂ tĂi hắng giọng, bĂy tĂi li?u ra. Nhưng cĂ phải ch? tĂi m>i biết rĂ rằng ng"i bĂn Hoa, tĂi cĂn b 'f chạm vĂo cĂ vĂi lần nữa.
    CĂ vẫn im lặng, 'Tng 'ậy vĂ thY dĂi. Nhưng khĂng di tĂi. Người 'Ă hifu vĂ cĂ thf chia xẻ những mong mu'n của tĂi. TĂi biết rằng từ nay, dĂ Hoa trong thực tế cĂ nghĩ ngợi như thế nĂo, tĂi cũng khĂng thf nĂo bỏ qua con người nĂy, như 'Ă từng lặng lẽ vĂ lạnh nhạt từ giĂ nhiều người phụ nữ khĂc.
    MĂ con người ta thĂ d. dĂng tĂm 'ến vĂ từ bỏ nhau lĂm sao.
    TĂi lại 'ến nhĂ Hoa vĂo những t'i thứ bảy, chi những gĂ tĂi 'Ă lĂm 'f bĂy tỏ tĂnh cảm của tĂi ''i v>i cĂ.
    Cho 'ến mTt chiều, tĂi 'ứng trĂn sĂn thượng ngĂi nhĂ m>i của cha tĂi, nhĂn về phĂa nhĂ Hoa. TĂi như thấy hĂnh bĂng cĂ trong Ănh trời chiều Y 'ằng kia của ph', thấy dĂng cĂ 'ẹp 'ẽ khi nhĂn về phĂa tĂi ngĂy nĂo, thấy cĂnh tay trĂn trắng của cĂ giơ lĂn vẫy tĂi, lại như nghe 'ược tiếng thY dĂi của cĂ. CĂ 'Ă thY dĂi khi nghe chuy?n 'ời sư>ng kh. vui bu"n 'T tu.i ba mươi của tĂi, thY dĂi khi tiếp xĂc v>i tĂi. Trong 'Ăm, tĂi hĂnh dung thấy Hoa mọi gĂc 'T, tĂi ch? cĂ thf ngủ khi hĂnh ảnh của cĂ 'Ă lĂm tĂi quĂ m?t mỏi.
    TĂi hay nghĩ 'ến cĂu Hoa hay nĂi: "TĂnh yĂu khĂng cĂ tu.i". TĂi khĂng biết 'ược cĂ hifu cĂu ấy sĂu sắc 'ến 'T nĂo. KhĂng dĂm chắc Hoa cĂ lĂng nghĩ 'ến tĂi, nhưng tĂi khĂng thật sự quan tĂm 'ến 'iều ấy.
    TĂi mu'n cĂ cĂ, 'ơn giản ch? vậy. TĂi 'Ă 'ến lĂc nghĩ rằng cĂ cĂ thf lĂ người 'Ăn bĂ tuy?t vời của tĂi. TĂi 'Ă quĂn lĂng những hĂnh bĂng khĂc, ch? cĂ mTt con người cần phải chinh phục, 'Ă lĂ Hoa. Thậm chĂ cuTc chinh phục nĂy khĂng 'ưa 'ến sự sY hữu, tĂi vẫn lĂm. BYi vĂ 'Ă lĂ niềm vui. CĂ khiến tĂi quĂn lĂng cĂ 'ơn. BĂn cĂ, lĂng tĂi ấm Ăp.
    TĂi 'ến nhĂ Hoa vĂo chiều thứ nZm, nhưng cĂ khĂng Y nhĂ. Thứ sĂu, tĂi lại 'ến thư vi?n. Trong quĂn trĂ gần thư vi?n, giữa 'Ăm 'Tc giả, tĂi chợt nghe người ta nĂi rằng trưa thứ nZm qua, cĂ Zn cơm cĂng Đ?, mTt bạn trai của chĂng tĂi tại nhĂ cĂ.
    TĂi khĂng mu'n tin rằng tin 'Ă lĂ sự thật. TĂm h"n tĂi sĂi lĂn cảm xĂc tĂi tưYng 'Ă chết từ lĂu 'Ă lĂ ghen. TĂi thừa biết ghen tuĂng dẫn 'ến ngu xuẩn vĂ bất hạnh, nhưng tĂnh cảm quĂi Ăc nĂy khĂng thf nĂo chế ngự 'ược lĂc nĂy. TĂi lại cảm thấy như xưa rằng thế gi>i nĂy xấu xa biết bao. Đ'i v>i tĂi, 'Ă lĂ mTt thế gi>i thấp hĂn vĂ phản bTi. TĂi rủ mTt người con gĂi từ lĂu 'Ă say mĂ tĂi vĂo quĂn trĂ. Chọn mTt gĂc khuất, tĂi v>i cĂ cĂng u'ng trĂ Lipton, trĂ mĂ ngĂy m>i quen nhau tĂi 'Ă cĂng Hoa u'ng. Lợi dụng cơ hTi thuận lợi, tĂi bắt 'ầu 'ưa tay vu't nhẹ hĂng cĂ bạn m>i, tuy chưa hề thấy ham mu'n.
    ĐTt nhiĂn tĂi nhĂn thấy gương mặt của Hoa. CĂ 'ang sững nhĂn tĂi. Tuy mắt cĂ khĂng cĂ l?, tĂi 'ủ hifu biết 'f nhận thấy cĂ 'ang 'au kh.. Những chiếc lĂ của cĂy ngĂu rơi lả tả từ bĂn tay cĂ 'ang vĂ nắm. TĂc cĂ bay r'i tung bYi mTt lĂn giĂ dữ dTi 'ang th.i th'c từ ngoĂi 'ường vĂo vườn. Mặt cĂ Ănh lĂn vẻ kỳ lạ mĂ tĂi chưa từng thấy. TĂi lập tức nh> cĂ h"i hTp như thế nĂo khi bĂn tay tĂi 'Ăy 'ang vu't ve hĂng cĂ bạn m>i nĂy, từng chạm vĂo ngực cĂ 'ầy 'ặn vĂ cZng thẳng 'ợi chờ. Hoa 'Ă từng mong tĂi 'ến v>i cĂ, từng chiều hầu hết Ă tĂi mu'n, từng lĂm 'ẹp vĂ tĂi. CĂ 'Ă rung 'Tng vĂ tĂi, dĂ cĂ cĂ thf chưa thừa nhận hay hifu hết 'iều 'Ă. CĂn tĂi, tĂi 'Ă hifu. TĂnh yĂu khĂ lĂ giải thay.
    Chắc chắn lĂ chĂng tĂi 'Ă yĂu nhau. ĐĂ lĂ tĂnh yĂu 'ến bất ngờ, ngoĂi dự kiến, do mTt cuTc nĂi chuy?n vu vơ, trời mưa vĂ bữa Zn trưa 'ầy tĂnh cảm xui nĂn. ĐĂ lĂ tĂnh yĂu 'ến từ những cĂi nhĂn thĂch thĂ hoặc 'ắm 'u'i, những tiếng thY dĂi, những lần giả vờ vĂ tĂnh gặp gỡ, những cuTc hẹn hĂ dư>i nhiều lĂ do che 'ậy, những lần ng"i bĂn nhau, những 'ụng chạm vu't ve. ĐĂ lĂ tĂnh yĂu chĂy rực lĂn từ n-i niềm cĂ 'ơn tĂch 'ầy 'i?n lực vĂ tu.i xuĂn 'ầy ư>c mơ hy vọng. ĐĂ lĂ tĂnh yĂu 'ầy rạo rực của những khĂt vọng thầm kĂn. ĐĂ lĂ hiến dĂng vĂ tự nguy?n chung tĂnh, mặc dĂ hai chĂng tĂi chưa ai lần nĂo nhắc 'ến chữ yĂu. ChĂng tĂi chưa 'f tĂnh yĂu cắt thĂnh lời. Chưa cĂ lời, khĂng tuyĂn b', hứa hẹn, thề thất. ĐĂ lĂ trao tặng, ch? cĂ trao tặng.
    V>i tất cả những n"ng nĂn gần gũi của nĂ, tĂi biết rằng mĂnh 'ang yĂu mTt tĂnh yĂu chĂn chĂnh, ''i v>i mTt người con gĂi khĂng cĂ gĂ 'ặc sắc hơn 'ời. ChĂnh vĂ khĂng b rằng từ khi cĂ Hoa bư>c vĂo 'ời tĂi, tĂi 'Ă trong sạch, cao thượng, khĂn ngoan biết bao. Dục vọng thấp kĂm, tham lam, 'iĂn dại rời xa tĂi. ChĂnh bYi tĂm h"n tĂi 'Ă 'ược tĂnh yĂu chĂn chĂnh lĂm cho cao cả. TĂi hifu rằng khi yĂu thĂ ai cũng thế. TĂi 'Tt ngTt xĂ cĂ bạn m>i ra, lĂm cĂ ngạc nhiĂn, tức giận. TĂi chạy xĂ ra ngoĂi. Nơi bĂng dĂng Hoa vừa xuất hi?n, nay ch? cĂn mTt cu'n s. tay.
    TĂi chTp lấy cu'n s., ngay tức khắc nhận ra nĂ lĂ của Hoa. CĂ bỏ quĂn chZng, vĂ tĂnh hay hữu Ă? TĂi dắt xe ra khỏi thư vi?n, vTi n. mĂy, lao về phĂa nhĂ Hoa. TĂi sẽ 'em cu'n s. xinh 'ẹp nĂy 'ến cho em, kĂm theo 'Ă lĂ sự thật. TĂi biết rằng trong tĂm trĂ tĂi, tĂn em 'Ă trY thĂnh mTt khĂi ni?m truyền th'ng thiĂng liĂng: NĂng.
    Nhưng tĂnh yĂu của tĂi v>i Hoa khĂng 'ơn giản, bằng phẳng. TĂi trải qua bao phật Ă ghen tuĂng, giận dữ, thất vọng, kf cả Ă mu'n từ bỏ, trư>c khi cư>i Hoa.
    Gia 'Ănh Hoa 'Ă khĂng lĂm khĂ cho tĂi.
    CĂn tiếp
    ................
    "Đường Ăm quĂ ai 'i mĂ nh> ngĂ
    T?nh ra r"i gai nhọn 'Ă vĂo xương"

  7. HoaiNhan

    HoaiNhan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2003
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Giản dị khi yêu​
    Nguyễn Quốc Thái
    tiếp .....
    Đêm đầu tiên của vợ chồng, thậm chí nỗi lo lắng đã lởn vởn tâm hồn tôi. Tôi sợ không thể yêu Hoa như mong muốn. Tôi đã nghe nhiều gã kể về những kỳ tích, tôi biết rằng mình không thể làm được như họ. Chúng tôi thoạt đầu nằm bên nhau như những người bạn. Nàng kéo chZn lên tận cằm, mắt nàng lấp lánh nhìn lên trần nhà lờ mờ đường nét của phào. Tôi tắt đèn ngủ, nàng quay lưng lại tôi, chZn bên tôi bỗng nhiên hụt. Tôi xích lại gần nàng. Mùi đa thịt nàng gây gây thơm thơm, tôi thấy thế. Tôi cảm thấy cái ham muốn, cái sức sống luôn thức ngủ sáng tối đắp đổi trong tôi từ từ nổi dậy, dần dà thành một khối cháy bỏng. Tôi cảm thấy thân thể như phát sáng, thành nguồn nhiệt lớn lao, hun rực tinh thần tôi.
    Tôi rụt rè ôm lấy nàng.
    Nàng thở dài rất nhẹ.
    Tôi hôn gáy nàng, vai nàng, nhổm lên hôn má nàng. Bàn tay tôi ngày càng táo bạo tìm kiếm, âu yếm nàng. Tôi xiết chặt nàng vào tôi
    Đột nhiên nàng quay lại với tôi. Khác với điều tôi chờ đợi, đại loại như một câu hỏi "Anh có yêu em không?" mà tôi thấy sách vở vẫn viết về trường hợp tương tự thế này, nàng tin cậy ép vào tôi.
    Mặc dù trước hôn nhân chúng tôi vẫn thường trêu chọc nhau, ôm ấp nhau, nhưng chỉ đêm nay chúng tôi mới thực sự tận hưởng nhau, mới biết đến tình yêu thực sự.
    Chúng tôi nằm với nhau đến sáng. Thực sự tôi mệt mỏi lắm, nhưng tôi không muốn ngủ mà bỏ qua đêm xuân đáng giá ngàn vàng này.
    Ngày mới đến cho tôi một cảm giác mới : cảm giác mãn nguyện, tự tin. Tôi thấy mình bằng vai phải lứa với thiên hạ. Tôi thật đáng mặt đàn ông. Tôi phải biết ơn Hoa về điều đó
    Hoa đối xử rất phải đạo với gia đình tôi. Mẹ tôi bớt dần vẻ hoài nghi mà bà có từ khi tôi cưới vợ. Bà giao tiền cho vợ tôi mua sắm mọi thứ và đi chợ, những việc mà bà thường không tin ai ngoài mình.
    Hoa thường gọi điện cho bạn rất lâu. Tôi cũng thường để ý xem vợ gọi cho ai. Nếu đó là đàn ông, tôi thường rất muốn biết kẻ đó là ai, có quan hệ thế nào với cô ấy, kẻ đó có phải là một trong những tình địch cũ của tôi hay không. Hoa luôn luôn nói cho tôi biết cô ấy nói chuyện điện thoại với ai. Hoa cũng không giấu chuyện ở cơ quan, Đặc biệt nhất là Hoa không giao thiệp với các tình địch của tôi nữa. Tôi khá yên tâm. Hoa có vẻ thành thực. Tôi tin vợ tôi không lừa dối tôi.
    Nhưng biết làm sao, dẫu như không tin?
    Tôi luôn luôn lo lắng cho vợ tôi. Hoa đi đâu quá giờ hẹn là tôi lo ngại. Tôi hình dung những chuyện đáng sợ đến với cô ấy. Thôi thì va chạm xe, vào đồn công an, bị thương, mất tiền... Thậm chí cả qua chỗ vắng sơ ý bị kẻ gian hãm hại. Nỗi lo sợ quái gở nhất là vợ tôi bị chiếm đoạt canh cánh bên lòng tôi.. Có lúc đang mặn nồng, tôi bỗng lạnh cả hồn vì nỗi nghi ngờ thoáng qua như điện giật này.
    Tôi vẫn hay đến Thư việc quốc gia. Công việc nghiên cứu của tôi cần tôi đến đó. Nhiều khi tôi ngủ gật trên bàn, chẳng thiết gì đến việc. Tôi nhìn các cô gái trẻ, những người chưa chồng hoặc có chồng, với ánh mắt tò mò và so sánh. Tôi so sánh họ với vợ tôi, tìm ra những lý do để yêu Hoa hơn, tin vào tình yêu và sự lựa chọn của mình hơn.
    Còn Hoa, tôi bắt cô ấy phải ở nhà, không cho cô ấy đến Thư viện này nữa. Tôi bảo vợ: "ở nhà có nhiều việc cần làm hơn đến ngồi giữa bọn trẻ ranh ấy. Tôi về muộn, tắm giặt rồi ngắm nghía mình trong gương đứng của tủ tường. Tôi thấy mình đẹp trai. Tôi tự đắc vì đã có vợ mà vẫn còn em xin chết. Tôi tự đắc còn vì tôi vẫn giữ được lòng chung thủy với vợ.
    Tôi vào phòng Zn, thấy Hoa thẫn thờ ngồi dựa lưng trên chiếc ghế cạnh bếp ga. Vợ tôi không muốn đứng dậy hay sao ấy, mặc dù bữa cơm đã được nấu xong, chỉ chờ dọn ra Zn. Tôi nhận thấy vẻ mỏi mệt trên mặt Hoa, trong dáng ngồi hơi ưỡn dài, trong bàn chân trỏ xuôi. Tôi hỏi:
    - Em sao thế?
    - Em không sao cả. Em thấy mỏi mệt, thế thôi.
    Tôi giải thích:
    - Bếp nhà mình tiện nghi. Vậy thì nấu ở đây phải đỡ mệt chứ. Với lại, chắc em được mẹ giúp đỡ nữa.
    Vợ tôi gật đầu:
    - Em biết tất cả những điều đó. Trong ngôi nhà mới này của em, em không phải vất vả như nhiều phụ nữ khác có chồng. Em biết rằng chúng ta không đến nỗi nào. Nhưng em vẫn thấy mệt mỏi. Một cảm giác tiêu cực nào đó xâm nhập tâm hồn em. Và em muốn có không khí thay đổi. Em lại muốn đi học như xưa.
    Tôi lây cái buồn của vợ. Tôi ôn tồn nói:
    - Nhưng bây giờ chúng ta là một gia đình, mọi chuyện đương nhiên phải khác. Anh giúp em dọn mâm ra nhé?
    Hoa có vẻ vui hơn. Xong bữa Zn thì cô ấy vui hoàn toàn. Vợ tôi gội đầu, để xõa tóc lòa xòa, hệt như ngày nào mới yêu tôi đến nhà nàng thấy nàng hong tóc dưới quạt trần. Tôi mỉm cười.
    Hoa kể chuyện cơ quan. Hoa nói rằng cùng phòng có anh chàng có vợ và con gái nhỏ đã si mê nàng. Anh ta thường tìm cớ để gặp nàng, tán tỉnh nàng bằng những lời bóng gió xa xôi mà nàng vừa cười vừa thuật lại cho tôi nghe. Hoa chỉ nói thế thôi, nhưng tôi hình dung xa hơn. Tôi thấy bàn tay bẩn thỉu của thằng cha ấy chạm vào vợ tôi, và tôi sôi lên vì cZm giận kẻ tôi chưa từng biết mặt.
    Tôi mở dàn thật to để tiếng nhạc át hờn giận trong tôi. Hoa mở báo ra đọc. Hồi lâu sau, cô ấy bảo:
    - Anh cho nhỏ tiếng đi.
    Tôi không cho nhỏ, mà còn tZng chút xíu, tôi nói:
    - Để anh nghe cho đã một lúc nữa, Nếu em không muốn nghe, em ra chỗ khác. Thực sự tôi thích âm nhạc. Nhưng lúc này tôi để tiếng nhạc ầm vang như thế là để trả thù nàng. Tôi biết nàng chỉ thích nghe nhạc êm dịu, mà cũng chỉ nghe vào lúc nàng thật cần. Tôi giận nàng được yêu, được theo đuổi. Tôi giận cái nhan sắc mà ngày mới yêu tôi đã biết chỉ là bình thường. Tôi giận cái dễ dãi, thương người của nàng. Tôi giận những thái độ tiêu cực của nàng đối với tôi và gia đình cũ của tôi. Tôi giận vô cớ, rất nhiều.
    Hoa lẳng lặng gấp tờ báo, đứng dậy, lấy điều khiển ti vi ra, bật vô tuyến lên. Nàng xem bóng đá, vòng đấu loại quốc tế. Tôi chúa ghét những trận đấu loại nhiều như cát, lê thê, tẻ nhạt, không nói lên điều gì đáng kể. Tôi lại biết rõ rằng Hoa rất mê bóng đá, mê hơn tôi nhiều. Trước đây, Hoa đã từng trao đổi hàng giờ với một bạn trai về những cầu thủ, những đội bóng và trận đấu nàng mê. Tôi giận dữ liếc nhìn Hoa. Nàng đang tươi cười nhìn lên màn hình. Phòng vợ chồng có dàn, có vô tuyến, hai người hưởng thụ hai chương trình bên nhau thì thật quá quắt, Tôi nói to:
    - Tắt tiếng đi.
    - Thì em có để tiếng đâu.
    - Xuống phòng khách mà xem.
    - Em muốn xem ở đây.
    Tôi càng giận. Tôi chụp lấy cái điều khiển, tắt vô tuyến đi. Hoa cau mặt:
    - Anh làm sao thế? Tự nhiên anh dở chứng.
    - Tôi thế đấy?
    Tôi không muốn nói cho vợ tôi biết vì đâu tôi tức giận. Tôi xấu hổ nếu thừa nhận rằng tôi ghen, rằng tôi cảm thấy mình nhỏ bé và lệ thuộc nàng, rằng tôi cảm thấy mình chẳng là cái đinh gì cả, rằng tôi nhất định phải tự khẳng định mình.
    Hoa xuống tầng một. Tôi nghe tiếng xe Dream của nàng đi xa. Tôi bỗng lo sợ.
    Tôi nhìn đồng hồ : Đã hơn mười một giờ đêm.
    Bố mẹ tôi ngó đầu vào cửa phòng tôi, nói: "Con để nhạc to quá. Cần phải cho mọi người ngủ chứ". Tôi khép chặt mọi cánh cửa, tiếp tục nghe nhạc. ít phút sau, tôi tắt dàn. Âm thanh náo động chấm dứt, phòng yên tĩnh đột ngột, lạ thường.
    Tôi nghĩ về người vợ trẻ của tôi.
    Hoa đi đâu? Này, đừng tưởng rằng tôi cần nhé. Đi đâu mặc xác cô. Tôi mắc màn, chui vào giường nằm. Hơi nóng đầu hè bắt đầu hun tôi. Tôi mở quạt.
    Gió lùa qua màn. Tôi nhắm mắt.
    Tôi mở mắt, nhìn đồng hồ. Đã gần mười hai giờ đêm. Ngày mới sắp đến, đêm đen dày đặc. Hoa đi đâu? Nàng dấn thân vào đâu giữa đêm đen này? Những gì nàng muốn? Những gì chờ đợi nàng? Tôi chẳng có ý nghĩa gì với nàng thực hay sao?
    Nỗi lo lắng bắt đầu từ khi Hoa đi lớn dần, lớn mãi lên trong tôi. Tôi sợ mất nàng, và trong khi hình dung mất nàng, tình yêu thương của tôi đối với nàng tZng lên một cách khó hiểu. Tôi vừa giận, vừa thương nàng.
    Tôi lấy xe đi. Tôi không biết phải đi đâu trước. Tôi nghĩ đến nhà vợ như là chỗ dựa đầu tiên. Tôi tắt máy xe, rón rén dắt xe đến gần nhà vợ. Ngõ đã chìm trong giấc ngủ sâu. Chỉ một vài nhà còn le lói ánh đèn, và cũng như nhà vợ tôi, đều vọng ra tiếng tường thuật bóng đá. Tôi ghé mắt qua cửa, nhìn trộm vào nhà vợ. Người đầu tiên tôi thấy là bố vợ, ông đang ha hả cười. Anh chị em vợ đang rôm rả trò chuyện.Và Hoa, nàng đang lặng lẽ mỉm cười.
    Bỗng nàng nhìn ra cửa. Rồi nàng lại nhìn lên vô tuyến.
    "Va.à.o.o.o". Một tiếng reo khủng khiếp làm rung chuyển thế giới. Tôi bất giác cười với vẻ thích chí của gia đình nàng. Quả là một gia đình yêu chuộng bóng đá. Tôi yên tâm, định về. Nhưng rồi tôi nghĩ lại nếu nàng không được tôi chia sẻ niềm vui thưởng thức của nàng lúc này, nếu nàng tưởng tôi bỏ mặc nàng đi đâu cũng được thì tôi làm sao yên tâm nổi? Làm sao gọi là tình nghĩa.
    Tôi gõ cửa. Mắt tôi ghé nhìn. Tôi thấy nàng ngước lên trước tiên nhìn ra , nhưng nàng lại bảo bố nàng ra mở cửa xem ai đến thZm vào cái giờ khuya khoắt này.
    Tôi ngượng ngập bước vào nhà vợ.
    Đó là xung đột đầu tiên giữa tôi và vợ, người tôi đã yêu thiết tha như mối tình đầu. Hơn chín tháng sau ngày giận nhau ấy, vợ chồng chúng tôi có một đứa con trai, đặt tên là Phúc.
    "Đường êm quá ai đi mà nhớ ngõ
    Tỉnh ra rồi gai nhọn đã vào xương"

  8. dodomummim

    dodomummim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2003
    Bài viết:
    313
    Đã được thích:
    0
    Eo ôi buô?n cươ?i ghê bác Hoa?i Nhân na?y lại sợ bị gọi bă?ng ?oanh?. Đọc ba?i cu?a bác ma? em pha?i phi? cươ?i vi? một chưf (chắc ai đọc chưf đó cufng pha?i cươ?i phá lên, em la? co?n lịch sự cươ?i mi?m đó). Em không cafi nhau với bác nưfa không ke?o bác lại ba?o em đê? bụng nhưng đúng la? bác có ?ooánh em chạy vứt ca? sandals? (mu?a he? thi? sandals mu?a đông thi? gia?y) trong box Tâm sự co?n gi? lại co?n ?oúm? em bị mẹ chô?ng tương lai ?othấy ngứa mắt? nưfa chứ. Em la? ?ochống ế? la? cứ lấy tên bác ma? hét đê? bác ?ohắt xi? hơi? cho nó ?ovăng mufi đi ngay?.
    Thôi em không viết linh tinh nưfa ke?o mọi ngươ?i lại cho em la? phá topic rất serious na?y. Thật sự em rất chăm chi? đọc nhưfng tâm sự va? nhưfng lơ?i khuyên cu?a mọi ngươ?i đô?ng thơ?i cufng học được nhiê?u điê?u. Va? em cufng không thấy mi?nh co?n quá hô?ng kiến thức vê? gia đi?nh hay luôn đem cái nhi?n ?oméo xẹo? cu?a riêng em va?o cuộc sống. Câ?u mong ông trơ?i đư?ng bắt tội nhưfng lôfi con con đó khi em coi ?ođơ?i la? cái que, ti?nh la? cái đi?nh? (nghe quen quen, hi?nh như câu na?y em ?othó? được cu?a ai). Giơ? thi? la? nhưfng gi? vô cu?ng nghiêm túc đây.
    Chị Linh va? mọi ngươ?i thân mến!!!
    Đọc tất ca? nhưfng ba?i viết cu?a mọi ngươ?i trong box na?y em ngộ ra một điê?u vô cu?ng thiêng liêng ră?ng, chă?ng gi? so sánh được với hạnh phúc gia đi?nh. Có lef tư? lúc lơ ngơ bước va?o đơ?i, em đaf coi nhiê?u cái hơn gia đi?nh mi?nh hiện có với bố mẹ va? anh chị em. Em ti?m kiếm hạnh phúc đâu đâu ma? không biết ră?ng tô? ấm, bến bơ? bi?nh an nhất ngay trong ngôi nha? mi?nh. Khi thơ?i tiết đẹp đef, em rong chơi tho?a thích, thậm chí quên ca? ánh mắt cha ngóng trông, lo?ng mẹ đang sốt ruột; em hô?n nhiên đến ta?n nhâfn vê? muộn trong khi mọi ngươ?i lo lắng. Giơ? đây em mới ân hận thật sự va? thấy ră?ng mi?nh bất hiếu quá, đaf chưa giúp gi? cho gia đi?nh lại co?n la?m nếp nhăn trên trán mẹ nhiê?u hơn.

    DODOMUMMIM
  9. Metalism

    Metalism Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    764
    Đã được thích:
    0
    Tác giả bài viết hơn tôi nửa con giáp, tôi chỉ nghĩ sao nói vậy thôi, kinh nghiệm thực thì chưa có.
    Ba mẹ tôi quyết định nếu con cái có gia đình thì hay nhất là ở gần, không nên ở chung.
    Theo tôi nghĩ nếu có thể thì 2 bạn ở gần nhà bố mẹ chồng, mỗi tuần sang thăm 3,4 lần hoặc là ban ngày đi làm rồi qua nhà bố mẹ chồng ăn cơm chung rồi sau đó thì vợ chồng về nhà riêng. Khi chỉ có 2 người mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn. Nếu cứ mỗi khi có chuyện ở cơ quan hoặc chuyện nào đó cần giải quyết giữa 2 người, về nhà lại phải suy nghĩ xem nói chuyện với bố mẹ như thế nào, đầu óc không còn chỗ để nghĩ nữa.
    Bạn hiểu sai ý "Tây nửa mùa" không phải vì không phải ở Tây mà là cách nghĩ, cách sống nửa mùa, sống kiểu Tây bằng suy nghĩ Việt Nam, 2 cái chọi với nhau. Cả hai đều từng sống chung thời gian dài với người khác, giả sử 1 trong 2 là lần đầu có chuyện xích mích còn được, đằng này cả 2 đều không còn lạ gì nữa, chuyện khó nói đấy đâu có khó gì khi cả 2 đều đã trải qua.
    Sau cùng, vấn đề của vợ chồng bạn là gì? Vì chuyện khó nói đó hay vì chuyện khác.
    Nếu là chuyện khó nói đó thì cả 2 đúng là nửa mùa. Cái này không ai khuyên nổi bạn đâu, bằng chứng là đã có nhiều ý kiến nhưng bạn vẫn chưa quyết định sẽ phải thế nào.
    Còn vì chuyện khác, tốt hơn nên dọn ra ở chung cư nào đó gần nhà bố mẹ chồng để giải quyết. Chưa có con chỉ cần chung cư 2 phòng là được. Khi yên tĩnh đầu óc sẽ tỉnh táo hơn. Có lẽ điều kiện tài chính 2 vợ chồng chưa đủ để mua nhà riêng??
    Tôi có ý nghĩ hình như những chuyện trục trặc khác đều bị ảnh hưởng bởi ngoài chuyện khó nói đó. Hình như, khi gặp khó khăn cần giải quyết, cả hai đều bị ảnh hưởng bởi chuyện khó nói đó, có lẽ đó là nguyên nhân cho nhiều chuyện về sau, tốt nhất bạn làm sao giải quyết xong chuyện khó nói đó đi rồi đầu óc mới thanh thản đều giải quyết chuyện khác.
  10. phamthaolinh

    phamthaolinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2003
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Chì vungden thĂn mẮn!!!
    ĐĂ?u tiĂn cùfng xin cho em cà?m ơn chì vungden 'àf chia sè? kinh nghiẶm quỳ bàu cù?a gia 'ì?nh chì cho bòn em. Đùng là? cò nhưfng ỳ kiẮn 'òng gòp cù?a mòi ngươ?i, em cùfng 'ơf mĂng lung hơn nhưng viẶc cò àp dùng và?o hoà?n cà?nh cù?a mì?nh khĂng thì? lài là? chuyẶn khàc. Nòi 'Ắn chuyẶn tiĂ?n bàc thì? cùfng khò nòi nhưng nẮu em thử "photo" nguyĂn si thì? cò khi lài khĂng thẮy cò kẮt quà?. Tr. nhà? em lài cò tình "buĂng vfng bò? vàfi", cò lùc 'i tì?m bùt và? cuẮn sĂ? 'ò cùfng chết mẶt, thứ hai là? theo quan 'iĂ?m cù?a em, phà?i cò mẶt ngươ?i quà?n lỳ vĂ? mf̣t tiĂ?n bàc, 'ùng là? khi mua 'Ă? vẶt gia dùng cò già trì hay 'Ă?u tư mẶt khoà?n lớn thì? phà?i cò sự bà?n bàc kỳf lươfng và? thf?ng thf́n giưfa hai ngươ?i 'Ă? 'ưa 'Ắn quyẮt 'ình cuẮi cù?ng. Chứ "thà? rĂng" thì? càc bàc nam giới hay "vung tay quà tràn" lf́m à.
    ĐiĂ?u cùfng khò nòi thứ hai là? chuyẶn kia. Em e rf?ng cùfng khò àp dùng bơ?i vì? lùc 'ò nẮu em nhè nhà?ng thì? Tr. cùfng sèf "nhè nhà?ng" ngon giẮc, "ngày pho pho" mf̣c kẶ vợ nòi gì? thì? tự nghe lẮy. NhiĂ?u lùc thẮy tù?i thĂn vĂ cù?ng nhưng biẮt là?m thẮ nà?o hà? chì? Chà? nhèf lài gòi Ăng Ắy dày rĂ?i bì thức giẮc lài càu um lĂn, mòi viẶc lài "rẮi hơn canh hè". Bòn em kèm may mf́n hơn mòi ngươ?i là? cĂng viẶc lẮy 'i cù?a cà? hai quà nhiĂ?u thơ?i gian, em thì? 'àf cẮ gf́ng lf́m nhưng cùfng chưa già?m 'ược nhiĂ?u khẮi lượng cĂng viẶc, Tr. thì? tư? ngà?y cò vợ lo cho bẮ mè rĂ?i thì? yĂn tĂm "thò?a chì tang bĂ?ng" 'i cĂng tàc suẮt. Chình vì? 'iĂ?u 'ò mà? thơ?i gian bĂn nhau, tĂm tì?nh hẮt mòi chuyẶn là? rẮt hiẮm hoi. Nhưng dù? gì? thì? em cùfng cẮ gf́ng hẮt sức 'Ă? già?i quyẮt 'ược vẮn 'Ă? nà?y rĂ?i sèf già?i quyẮt nẮt vẮn 'Ă? cùfng quan tròng khĂng kèm kia.
    Bàn Metalism thĂn mẮn!!!
    TĂi rẮt cà?m ơn bàn 'àf gòp ỳ nhưng thẶt sự gia cà?nh chùng tĂi khĂng thĂ? nà?o thay 'Ă?i 'ược.
    MẶt là? sẮ tiĂ?n hiẶn cò cùfng mu'n dĂ?n cho 'ứa bè sau nà?y, cò?n bao nhiĂu chuyẶn rù?i ro chf?ng thĂ? nà?o tình nĂ?i hẮt trong cuẶc sẮng nà?y, gành nf̣ng cù?a hai bĂn nẶi ngoài vĂfn cò?n, sẮ tiĂ?n 'àng nhèf dà?nh 'Ă? mua nhà? cò thĂ? phà?i dà?nh cho nhưfng mùc tiĂu thiẮt thực hơn.
    Hai là? hoà?n cà?nh nhà? chĂ?ng tĂi như bàn 'àf biẮt, anh là? con mẶt, bẮ anh lài 'au yẮu luĂn, nẮu tĂi nòi là? ra ơ? riĂng thì? thực chẮt tĂi cùfng chf?ng ra gì?, 'àf chẮp nhẶn là?m vợ cù?a Tr. tức là? tĂi chẮp nhẶn luĂn mì?nh sèf là? con chàu trong gia 'ì?nh 'ò, tĂi phà?i cò tràch nhiẶm với nhưfng ngươ?i sinh ra và? nuĂi dươfng chĂ?ng tĂi.
    Ba là? lỳ do hơi cà nhĂn mẶt chùt, tĂi 'àf phà?i sẮng cĂ 'ơn suẮt mẶt thơ?i gian dà?i, chì? muẮn lùc nà?o cùfng cò tiẮng ngươ?i, tiẮng cươ?i nòi bĂn cành; tĂi thè?m cà?m giàc 'ược sẮng cho ai 'ò, sẮng vì? ai 'ò; tĂi trơ? vĂ? Hà? nẶi cùfng vì? thẮ mà? cò lèf tĂi lẮy Tr. cùfng mẶt phĂ?n vì? 'iĂ?u 'ò. CuẮi tuĂ?n thì? cò thĂ? vĂ? thfm nhà? bẮ mè, hò?i thfm hai cù, tĂm sự với hai 'ứa em gài, là?m "tròng tà?i" cho thòi 'à?nh hanh cù?a hai em. Hà?ng ngà?y, 'i vĂ? cùfng thẮy bẮ mè chĂ?ng, cù Ăng tuy ìt nòi nhưng kiẮn thức rẮt uyĂn thĂm, cứ hò?i gì? vĂ? Kinh Dìch, Nho giào hay cơ? tướng là? cù biẮt, chì? cĂ?n lf́ng nghe thĂi cùfng thẮy bao 'iĂ?u hưfu ìch; mè chĂ?ng tĂi thì? cùfng khĂng khò lf́m, cù khĂng 'Ắn nĂfi xèt nèt, sẮng lài tì?nh cà?m nĂn tĂi cùfng rẮt quỳ. TĂi chì? muẮn con cài tĂi sau nà?y 'ược giào dùc trong nĂ?n tri thức 'ò, trong tì?nh cà?m 'ò.
    BẮn là? lỳ do nà?y thì? ìch kỳ?, tĂi biẮt trong cĂng viẶc tĂi cò thĂ? hoà?n thà?nh ơ? mức maximum nhưng ơ? cương vì ngươ?i con, ngươ?i vợ và? sau nà?y là? mẶt ngươ?i mè nưfa thì? tĂi chì? cò thĂ? ơ? mức minimum (khĂng hĂ? khiĂm tẮn 'Ău) chình vì? thẮ cĂ?n sự trợ giùp rẮt nhiĂ?u cù?a gia 'ì?nh hai bĂn nhẮt là? nhà? chĂ?ng.
    Đò là? 4 lỳ do chình mà? tĂi quyẮt 'ình sèf ơ? với bẮ mè chĂ?ng, sèf coi hai cù như bẮ mè mì?nh, chf?ng hành phùc nà?o hơn tự nhiĂn cò ngươ?i mà? mì?nh gòi là? bẮ mè 'Ău bàn à.

    Pham Tran Thao Linh

Chia sẻ trang này