1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện một viên chức

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Howcome, 17/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Sao lại mệt thế nhỉ, lâng lâng, tây tây, mê mê... Cúm rồi... Lại mũi xanh thò lò thì chít
    Mai fải đi từ sớm lắm rồi, tạm biệt một thời gian vây... chắc là sẽ nhớ, khó chịu lắm đấy
    Thế thôi, vài câu gọi là, chuẩn bị đi ngủ đây... Đi ngủ, nhớ đặt chuông báo thức cái nhỉ
  2. sonie_vespie

    sonie_vespie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2004
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    0
    Thứ hai là ngày đầu tuần, bé hứa cố gắng chăm chỉ, nhưng trước hết fải xem HC có nhắn nhủ gì không đã....
    Hỡi ôi, chả có msg nào cả, các em khác thì có cả, thậm chí ngay cả bản thân em cũng tự nhắn cho mình, vậy mà...
    Thế em đi công tác ở đâu vậy liệu em có vào forum được không ...?
  3. sonie_vespie

    sonie_vespie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2004
    Bài viết:
    131
    Đã được thích:
    0
    Thứ hai là ngày đầu tuần, bé hứa cố gắng chăm chỉ, nhưng trước hết fải xem HC có nhắn nhủ gì không đã....
    Hỡi ôi, chả có msg nào cả, các em khác thì có cả, thậm chí ngay cả bản thân em cũng tự nhắn cho mình, vậy mà...
    Thế em đi công tác ở đâu vậy liệu em có vào forum được không ...?
  4. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Về nhà, 9a.m, mệt mỏi gần chết , 3 tiếng ngồi trên ô tô, may mắn thế nào mà lại ko say xe như mấy lần trước... Vẫn bị cảm, từ thứ 7 .... Về đến nhà thì nằm lăn quay, ngủ mê mệt đến tận 3h chiều... Chuyến đi thành công tốt đẹp, ít ra giải quyết được nhiều việc... Âm vang vẫn còn nhiều lắm... Hà Nội - Lạng sơn - Trung Quốc - Lạng Sơn - Hà Nội... hành trinh ấy cuối cùng cũng kết thúc... 3 năm không quay trở lại Lạng Sơn, hình như vẫn chưa có gì thay đổi.. Thời là SV đã từng ở trên đây 1 tháng trời thực tập... Lạng Sơn dường như là một địa chỉ quen thuộc và mang nhiều kỷ niệm đáng nhớ...
    Biên giới Việt - Trung là nơi dừng lại lâu nhất, cũng chẳng dám nổi hứng ?ongó nghiêng?, mặc dù rất muốn... Đã có người warning trước là hết sức cẩn thận ko bị bắt cóc sang TQ , tự nhiên cũng thấy sợ, thế là bám miết theo các cô đi mua sắm ...
    Hừm, mua được một bộ chăn ga, gối cũng ko đến nỗi nào, cái chính là rẻ chợn mắt , Kiếm được cho daddy cái áo khoác, đẹp thế mà cũng rẻ, mấy cái bát, đĩa cho dì, đôi giày thể thao cho mình, quá rẻ - 45K - (cơ bản là cò cưa được anh bán hàng Trung Quốc bằng mấy câu tiếng Trung bập bõm của mình hihihi), cải làn, khoai lệ bồ, hồng ngâm, vịt quay... NÓi chung, xách được cái gì có thể là xách...
    Khoái nhất là mua được cái Dart Board, là cái mà mình cảm thấy hài lòng nhất, đi bao nhiêu nơi có kiếm được đâu, thế mà ở đây lại có, rẻ nữa, nhưng 50k mà mình bỏ ra, có thể đổi lấy gần được cái chăn hè thu khá ổn, một nửa giá trị cái rice cooker, và ngang ngửa hàng loạt mặt hàng hấp dẫn khác thì với mọi người, mình là đứa xa xỉ vì toàn vác đồ chơi về nhà . Mình rất khoái cái trò này, chẳng chơi theo kiểu westerner, tính điểm... Mà để dành khi nào cảm thấy stress out, có thể phi tiêu thoải mái vào một cái gì đó, sẽ cảm thấy mọi bực dọc tan biến... Quyết định đầu tư ngay ko nghĩ ngợi... Vác nó ra xe, ai cũng tròn mắt hỏi, mày mua cái đấy để làm gì... Hihi, toàn vác về đồ chơi là đồ chơi, nhưng lại bị mang tiếng là "lớn rồi mà toàn thích chơi đồ con nít.." ....
    Mấy ngày ăn uống cũng linh tinh thật, chén mà ko nghĩ ngợi... thế nào cũng bị "hậu quả nghiêm trọng" cho mà xem, nhưng mà, vịt quay, khẩu nhục, rau xắng, ngon thế ai mà chịu được... cá mè hấp mẻ cũng ngon... híc, toàn măm măm xong bữa rồi mới nhớ ra là đáng nhẽ nên chụp vài cái ảnh để gửi cho mọi người cùng xem đặc sản nơi này... Tiếc quá, hẹn lần sau vậy
    Đang ngủ, lại có điện thoại, hừm, thì nghe, "Em ốm rồi à, tối em có đi học ko?". "có ạ", "ốm thế đi học làm gì, thôi, ở nhà đi, tối anh qua nhà em nhé", "ko, tối nay kiểm tra làm sao nghỉ được", "ừ thế để anh đưa em đi học nhé"... Trong trạng thái vô thức, chẳng hiểu sao lại nói "vâng" Bây giờ lại ân hận... híc May mà bị ho khù khụ, nên cả quãng đường cũng chẳng dài, mà chẳng nói được câu nào nên hồn...
    Dọc đường về nhà, mình hí hoay điện thoại, lại hỏi "em nhắn tin cho ai đây?...", "ah, nói anh với anh cũng chẳng để làm gì..."
    Mình gửi SMAIL, và còn nguyên dòng chữ, "Bis ơi, C. nhớ Bis..."
    Kể cũng tội nghiệp, chẳng nhẽ lại nói thẳng, đừng mong đợi ở một người con gái, mà sẽ chẳng bao giờ có sự hy vọng nào cả! Rằng, khi một người đã nặng lòng và chờ đợi một lời hứa rồi, thì sẽ chẳng bao giờ thay đổi được, nhất lại là người keep promises như thế này... Chẳng biết nói thế nào, chứ cứ mãi thế này, sẽ luôn là người cảm thấy có lỗi...
    Học, làm việc, chuẩn bị thi cử, cuối tháng na`y rồi còn gì nữa.. May mà cũng làm xong cái thẻ đọc ở Thư viện Quốc gia, bắt đầu từ mai, tan tầm là lại chui vào đó mà nghiền ngẫm sách vở thôi... Sắp thi rồi... Lo... Nhớ... và lo... Cứ cuộn trào trong nhau...
  5. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Về nhà, 9a.m, mệt mỏi gần chết , 3 tiếng ngồi trên ô tô, may mắn thế nào mà lại ko say xe như mấy lần trước... Vẫn bị cảm, từ thứ 7 .... Về đến nhà thì nằm lăn quay, ngủ mê mệt đến tận 3h chiều... Chuyến đi thành công tốt đẹp, ít ra giải quyết được nhiều việc... Âm vang vẫn còn nhiều lắm... Hà Nội - Lạng sơn - Trung Quốc - Lạng Sơn - Hà Nội... hành trinh ấy cuối cùng cũng kết thúc... 3 năm không quay trở lại Lạng Sơn, hình như vẫn chưa có gì thay đổi.. Thời là SV đã từng ở trên đây 1 tháng trời thực tập... Lạng Sơn dường như là một địa chỉ quen thuộc và mang nhiều kỷ niệm đáng nhớ...
    Biên giới Việt - Trung là nơi dừng lại lâu nhất, cũng chẳng dám nổi hứng ?ongó nghiêng?, mặc dù rất muốn... Đã có người warning trước là hết sức cẩn thận ko bị bắt cóc sang TQ , tự nhiên cũng thấy sợ, thế là bám miết theo các cô đi mua sắm ...
    Hừm, mua được một bộ chăn ga, gối cũng ko đến nỗi nào, cái chính là rẻ chợn mắt , Kiếm được cho daddy cái áo khoác, đẹp thế mà cũng rẻ, mấy cái bát, đĩa cho dì, đôi giày thể thao cho mình, quá rẻ - 45K - (cơ bản là cò cưa được anh bán hàng Trung Quốc bằng mấy câu tiếng Trung bập bõm của mình hihihi), cải làn, khoai lệ bồ, hồng ngâm, vịt quay... NÓi chung, xách được cái gì có thể là xách...
    Khoái nhất là mua được cái Dart Board, là cái mà mình cảm thấy hài lòng nhất, đi bao nhiêu nơi có kiếm được đâu, thế mà ở đây lại có, rẻ nữa, nhưng 50k mà mình bỏ ra, có thể đổi lấy gần được cái chăn hè thu khá ổn, một nửa giá trị cái rice cooker, và ngang ngửa hàng loạt mặt hàng hấp dẫn khác thì với mọi người, mình là đứa xa xỉ vì toàn vác đồ chơi về nhà . Mình rất khoái cái trò này, chẳng chơi theo kiểu westerner, tính điểm... Mà để dành khi nào cảm thấy stress out, có thể phi tiêu thoải mái vào một cái gì đó, sẽ cảm thấy mọi bực dọc tan biến... Quyết định đầu tư ngay ko nghĩ ngợi... Vác nó ra xe, ai cũng tròn mắt hỏi, mày mua cái đấy để làm gì... Hihi, toàn vác về đồ chơi là đồ chơi, nhưng lại bị mang tiếng là "lớn rồi mà toàn thích chơi đồ con nít.." ....
    Mấy ngày ăn uống cũng linh tinh thật, chén mà ko nghĩ ngợi... thế nào cũng bị "hậu quả nghiêm trọng" cho mà xem, nhưng mà, vịt quay, khẩu nhục, rau xắng, ngon thế ai mà chịu được... cá mè hấp mẻ cũng ngon... híc, toàn măm măm xong bữa rồi mới nhớ ra là đáng nhẽ nên chụp vài cái ảnh để gửi cho mọi người cùng xem đặc sản nơi này... Tiếc quá, hẹn lần sau vậy
    Đang ngủ, lại có điện thoại, hừm, thì nghe, "Em ốm rồi à, tối em có đi học ko?". "có ạ", "ốm thế đi học làm gì, thôi, ở nhà đi, tối anh qua nhà em nhé", "ko, tối nay kiểm tra làm sao nghỉ được", "ừ thế để anh đưa em đi học nhé"... Trong trạng thái vô thức, chẳng hiểu sao lại nói "vâng" Bây giờ lại ân hận... híc May mà bị ho khù khụ, nên cả quãng đường cũng chẳng dài, mà chẳng nói được câu nào nên hồn...
    Dọc đường về nhà, mình hí hoay điện thoại, lại hỏi "em nhắn tin cho ai đây?...", "ah, nói anh với anh cũng chẳng để làm gì..."
    Mình gửi SMAIL, và còn nguyên dòng chữ, "Bis ơi, C. nhớ Bis..."
    Kể cũng tội nghiệp, chẳng nhẽ lại nói thẳng, đừng mong đợi ở một người con gái, mà sẽ chẳng bao giờ có sự hy vọng nào cả! Rằng, khi một người đã nặng lòng và chờ đợi một lời hứa rồi, thì sẽ chẳng bao giờ thay đổi được, nhất lại là người keep promises như thế này... Chẳng biết nói thế nào, chứ cứ mãi thế này, sẽ luôn là người cảm thấy có lỗi...
    Học, làm việc, chuẩn bị thi cử, cuối tháng na`y rồi còn gì nữa.. May mà cũng làm xong cái thẻ đọc ở Thư viện Quốc gia, bắt đầu từ mai, tan tầm là lại chui vào đó mà nghiền ngẫm sách vở thôi... Sắp thi rồi... Lo... Nhớ... và lo... Cứ cuộn trào trong nhau...
  6. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Chẳng đâu bằng Nhà mình, buồng mình... híc híc, lại nhớ nhà rồi...
  7. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Chẳng đâu bằng Nhà mình, buồng mình... híc híc, lại nhớ nhà rồi...
  8. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Chim cú, chim cú Căm thù con mụ thư viện, mặc dù biết mang tài liệu vào là ko được nhưng tài liệu photo cũng ko được thì người kác học bằng giè... Chủ quan và quan liêu quá thể, làm gì có sách đó cho người ta đọc hả giời...
    Bắt đầu "vào" được khoảng 1 tiếng thì hết giờ, sớm thế, ko biết có ăn gian giờ của mình ko Tóm lại, thư viện chắc chỉ giải quyết mấy hôm wk thôi, còn tốt nhất là ở lại Văn phòng nhỉ, ngồi đến 10h tối vẫn vô tư...
    Công cuộc đua tranh học hành, bằng cấp vẫn còn quá gay go... híc, biết làm thế nào được khi chỉ xác định cái nơi quý hoá này chỉ là bước đệm cho mình nhảy vọt đi nơi khác Sếp ơi là sếp, biết tin này có nghĩ ngợi gì ko?
  9. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Chim cú, chim cú Căm thù con mụ thư viện, mặc dù biết mang tài liệu vào là ko được nhưng tài liệu photo cũng ko được thì người kác học bằng giè... Chủ quan và quan liêu quá thể, làm gì có sách đó cho người ta đọc hả giời...
    Bắt đầu "vào" được khoảng 1 tiếng thì hết giờ, sớm thế, ko biết có ăn gian giờ của mình ko Tóm lại, thư viện chắc chỉ giải quyết mấy hôm wk thôi, còn tốt nhất là ở lại Văn phòng nhỉ, ngồi đến 10h tối vẫn vô tư...
    Công cuộc đua tranh học hành, bằng cấp vẫn còn quá gay go... híc, biết làm thế nào được khi chỉ xác định cái nơi quý hoá này chỉ là bước đệm cho mình nhảy vọt đi nơi khác Sếp ơi là sếp, biết tin này có nghĩ ngợi gì ko?
  10. PleaseTryAgain

    PleaseTryAgain Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2003
    Bài viết:
    1.522
    Đã được thích:
    0
    ặ thỏƠy phòng này quen thỏ nhỏằ?? Chỏng lỏẵ là ngặỏằi quen à? Hay thỏưt.

Chia sẻ trang này