1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện một viên chức

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Howcome, 17/09/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Gửi bạn Coldwin, rõ ràng là bạn đọc sơ sơ thật, nếu ko bạn sẽ ko nhầm từ ngày tớ là Thành viên của mạng sang ngày tớ ko còn có cảm tình với Cơ quan! Nói nhỏ nghe nhé, nếu nói về thời gian ko còn cảm tình nữa thì nó có từ cách cái ngày tớ là member của TTVN cực kỳ lâu rồi cơ... Tuy nhiên, nếu bạn ko ở trong chăn sẽ ko biết chăn có rận đâu, và cũng chẳng ai hiểu tớ bằng chính bản thân tớ cả. Hơn nữa, trong cái số 15 trang thì có đến 13 tranh chẳng liên quan gì đến chuyện cơ quan tớ cả! Vậy nhá, cảm ơn những lời khuyên của bạn!! Tớ vẫn chỉ là tớ mà thôi!!! Thông cảm, tính tớ thế rồi, ko làm sao mà đổi được!!!
    ++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++
    Anh ạ, chỉ 3 ngày nữa là em đã tạm biệt "ngôi nhà chung" rồi, mang theo cả một "món nợ lớn" chẳng biết bao giờ mới được trả. Và chỉ nửa tháng nữa là em sẽ phải quyết định, theo một dự án lớn - nước ngoài đấy, hay lại trở thành người nhà nước...
    Thành thật mà nói, em sợ nhà nước lắm rồi, trong đầu lúc nào cũng ko thể quên được hình ảnh cái ghế bọc nhung oai vệ màu vàng, những lần vạ miệng hay tiếng chửi chát chúa chẳng hề nể nang của sếp trong những cuộc họp với một người nào đó không làm sếp hài lòng. Em sợ sự độc quyền trong cái rừng "nhất thân nhì quen", rồi lại sẽ bơ vơ trong chốn xa lạ, để thi thoảng lại có những ánh mắt thương hại giả tạo, vì thân cô thế cô..
    Em sợ chứng kiến các quân tốt đen lần lượt cúi đầu trước công lý, để cho một ai đó khác vẫn ung dung mua sắm cho mình đủ thứ xa xỉ, vẫn ung dung hưởng thụ trên những giọt mồ hôi công nhân, cán bộ ngày đêm lăn lộn...
    Thế đấy, đấy là cái rất nhỏ trong cái tổ sâu rệp của nội bộ một cơ quan nhà nước, khiến em phải rùng mình tỉnh dậy, và để tỉnh táo tìm cách tìm cho mình một con đường mới...
    Yêu và gắn bó thật lòng làm sao được với những cái mà mình biết là chẳng hề thật lòng, em chỉ biết cố gắng làm tốt tất cả những gì được giao, để rồi chẳng bị mang tiếng là ko hoàn thành nhiệm vụ... Vậy nên, nếu tình cảm nói là gắn bó, em chỉ gắn bó với cái phòng quen thuộc với chỗ ngồi gần cửa sổ đầy nắng, nơi hành lang nho nhỏ có chậu hoa đá em trồng; Với một em gái khác phòng thân thuộc chia sẻ với nhau từng đồng, từng ngàn mỗi khi cuối tháng...
    Thế đấy, nếu ai đó mà nói với em rằng, em chẳng làm được gì cả, chẳng góp sức xây dựng cho tập thể lớn mạnh, em chỉ đòi hỏi và cứ vài người như em thì ở đâu rồi cũng sẽ sâu mục hết, em sẽ chẳng ngại ngần mà nói lại rằng, không phải ai cũng sống hết tình và làm hết công việc chẳng quản ngại ngần như em. Em sẽ sẵn sàng nói thẳng, không phải cứ gắn bó ngày quá 8 tiếng ở cơ quan, ngậm đắng nuốt cay và húp cháo loãng gần một năm rồi mới là người gắn bó, là người biết sẻ chia. Cái cần là cái ĐẦU biết làm việc, và phải biết YÊU BẢN THÂN mình trước đã. Nơi nào cần mình và có chế độ tốt hơn, thì mình đến, đâu không đáp ứng đủ thì mình đi! Cơ chế thị trường mà!!!
    Một người bạn, tự nhiên chiều nay em lại nghĩ đến, chăng biết dạo này như thế nào. Hình như mải công tác đâu đó, không hiểu lạnh thế này có bị tịt mũi như em không? Nó chẳng quá cồn cào như em nhớ anh, cũng chẳng mong mỏi mòn và chờ đợi đến chai lỳ cảm giác như với anh, nó nhẹ nhàng, vui vui... và đó là cảm giác mà em luôn muốn có! Tình cảm con người thật kỳ lạ, cái trước mặt thì lại chẳng muốn, cứ mênh mang, tênh tang ở tận đẩu đâu... Em vẫn đang chờ đợi, một NIỀM TIN!
    Công việc sắp tới của em, lại đòi hỏi em một sự cố gắng bền bỉ... Có bao nhiêu khó khăn trên cuộc đời này rồi, và em đã nếm trải và rồi cũng vượt qua! Hãy nói với em: khó khăn sẽ không làm em lùi bước và hèn hạ đi, nó chỉ làm em lớn lên và vững vàng hơn, phải không anh?
  2. TayMonKhanh-FTU

    TayMonKhanh-FTU Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/02/2002
    Bài viết:
    413
    Đã được thích:
    0
    Bạn coldwin ơi, nói như bạn là không công bằng rồi. Mỗi người chúng ta có tính cách khác nhau. Có người sống rất đơn giản, ít lãng mạn, ít suy tư. Nhưng cũng có những người lại có đời sống nội tâm phong phú, phức tạp. Tôi đoán phải có đến 80% các bạn hay vào mục Tâm sự của TTVN là những người ưa suy tư, và về một khía cạnh nào đó, tương đối đa cảm. Bởi nếu không, chắc chả ai rỗi hơi vào đây đọc những dòng tâm tư của người khác (vào mục Những người thích đùa chắc sáng suốt hơn )
    Bạn nói Howcome là một điển hình. Đúng! bạn ấy đúng là một điển hình. Và ở nhiều điểm, những điều bạn ấy nghĩ cũng là những điều mà tôi nghĩ. Nhưng bạn ấy không phải là một điển hình mang tính tiêu cực như ý của bạn đâu. Thử hỏi rằng trong một tập thể thối nát, bạn có thể mong chờ điều gì. Đừng nói với tôi rằng hãy cứ cố gắng vì tập thể, thế nào chúng ta cũng được đền đáp.Sort of Mission Impossible !!!
    Cám ơn Howcome về những dòng tâm sự của bạn. Có rất nhiều điều bạn đã nói hộ thay mình !
  3. TayMonKhanh-FTU

    TayMonKhanh-FTU Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/02/2002
    Bài viết:
    413
    Đã được thích:
    0
    Bạn coldwin ơi, nói như bạn là không công bằng rồi. Mỗi người chúng ta có tính cách khác nhau. Có người sống rất đơn giản, ít lãng mạn, ít suy tư. Nhưng cũng có những người lại có đời sống nội tâm phong phú, phức tạp. Tôi đoán phải có đến 80% các bạn hay vào mục Tâm sự của TTVN là những người ưa suy tư, và về một khía cạnh nào đó, tương đối đa cảm. Bởi nếu không, chắc chả ai rỗi hơi vào đây đọc những dòng tâm tư của người khác (vào mục Những người thích đùa chắc sáng suốt hơn )
    Bạn nói Howcome là một điển hình. Đúng! bạn ấy đúng là một điển hình. Và ở nhiều điểm, những điều bạn ấy nghĩ cũng là những điều mà tôi nghĩ. Nhưng bạn ấy không phải là một điển hình mang tính tiêu cực như ý của bạn đâu. Thử hỏi rằng trong một tập thể thối nát, bạn có thể mong chờ điều gì. Đừng nói với tôi rằng hãy cứ cố gắng vì tập thể, thế nào chúng ta cũng được đền đáp.Sort of Mission Impossible !!!
    Cám ơn Howcome về những dòng tâm sự của bạn. Có rất nhiều điều bạn đã nói hộ thay mình !
  4. LeGrill

    LeGrill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi trước nhé nhưng tôi đồng quan điểm với bạn coldwind. Có quá nhiều mâu thuẫn trong bạn ý nhỉ Howcome nhỉ. Xin lỗi lần 2 chứ tôi dị ứng với những người hay thích thổi bong bóng.
    Goodluck 4 u!
  5. LeGrill

    LeGrill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2004
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi trước nhé nhưng tôi đồng quan điểm với bạn coldwind. Có quá nhiều mâu thuẫn trong bạn ý nhỉ Howcome nhỉ. Xin lỗi lần 2 chứ tôi dị ứng với những người hay thích thổi bong bóng.
    Goodluck 4 u!
  6. coldwind

    coldwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2004
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0

    Chào bạn Howcome nhé... Rõ ràng là bạn không hiểu ý tôi rồi,tôi đâu có muốn khuyên bạn thay đổi bản thân này nọ đâu mà bạn bảo bạn sẽ không thay đổi. Bạn cứ sống đúng như bạn muốn, cứ tận hưởng những nỗi buồn vơ vẩn,những khoảng khắc chông chênh,cồn cào,..bạn cứ uất ức, cứ than thở, cứ hô khẩu hiệu,,,như bạn muốn, chứ đừng thay đổi gì cả, vì bạn -và phân lớn những người như bạn - không có khả năng thay đổi và thích nghi để chế ngự hoàn cảnh(Bạn làm tôi nhớ đến bài Chuyện năm người của Trần Tiến với hình ảnh cô tiểu thư suốt ngày tìm nỗi buồn trong thi ca văn chương, vì cô không buồn thì cô chết mất [:))] ).Chỉ vì bạn đã mất rất nhiều thời gian để post tâm sự của bạn nên đây nên tôi cũng muốn chia sẻ đôi chút suy nghĩ của mình thôi, chứ đúng như bạn nói, tôi cũng chưa ở chung chăn với bạn nên không biết được trong chăn của bạn có nhiều rận hay không. Chúc bạn sang năm mới tìm được công việc phù hợp hơn ,tìm được nhiều khoảng khắc chông chênh hơn, nhiều cơn mưa phùn để giúp trôi đi những nỗi buồn nho nhỏ của bạn hơn nhé.
  7. coldwind

    coldwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2004
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0

    Chào bạn Howcome nhé... Rõ ràng là bạn không hiểu ý tôi rồi,tôi đâu có muốn khuyên bạn thay đổi bản thân này nọ đâu mà bạn bảo bạn sẽ không thay đổi. Bạn cứ sống đúng như bạn muốn, cứ tận hưởng những nỗi buồn vơ vẩn,những khoảng khắc chông chênh,cồn cào,..bạn cứ uất ức, cứ than thở, cứ hô khẩu hiệu,,,như bạn muốn, chứ đừng thay đổi gì cả, vì bạn -và phân lớn những người như bạn - không có khả năng thay đổi và thích nghi để chế ngự hoàn cảnh(Bạn làm tôi nhớ đến bài Chuyện năm người của Trần Tiến với hình ảnh cô tiểu thư suốt ngày tìm nỗi buồn trong thi ca văn chương, vì cô không buồn thì cô chết mất [:))] ).Chỉ vì bạn đã mất rất nhiều thời gian để post tâm sự của bạn nên đây nên tôi cũng muốn chia sẻ đôi chút suy nghĩ của mình thôi, chứ đúng như bạn nói, tôi cũng chưa ở chung chăn với bạn nên không biết được trong chăn của bạn có nhiều rận hay không. Chúc bạn sang năm mới tìm được công việc phù hợp hơn ,tìm được nhiều khoảng khắc chông chênh hơn, nhiều cơn mưa phùn để giúp trôi đi những nỗi buồn nho nhỏ của bạn hơn nhé.
  8. Time4u

    Time4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Câu nói hay nhất cuối năm!!!!!!!!!Có nhiều người họ rất thích sống trong hoang tưởng,thế giới hoang tưởng muôn sắc muôn màu toàn xà phòng bong bóng bay thôi,lúc nào cũng bé nhỏ mong manh dễ vỡ mà bạn
    Tiếp cái xin lỗi của bạn legrill,xin lỗi lần 3 bạn HC
  9. Time4u

    Time4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/03/2004
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Câu nói hay nhất cuối năm!!!!!!!!!Có nhiều người họ rất thích sống trong hoang tưởng,thế giới hoang tưởng muôn sắc muôn màu toàn xà phòng bong bóng bay thôi,lúc nào cũng bé nhỏ mong manh dễ vỡ mà bạn
    Tiếp cái xin lỗi của bạn legrill,xin lỗi lần 3 bạn HC
  10. lovely_sunglasses

    lovely_sunglasses Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2003
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    đùa...xin lỗi lần thứ 4 vậy... tớ rất chi nà đồng quan điểm với bạn này .. Nhiều khi người ta cố tạo dựng 1 cái gì đó để sống với mẫu hình mình mơ ước mà chưa (hoặc never ) có được thì đôi khi cảm thấy chông chênh cũng dễ hiểu thôi... ... Thay cho lời xin nỗi , chúc cô Viên chức năm mới năm me tìm được cái chăn bông 37 độ nào đó để lúc mưa phùn gió bắc như thế này không cảm thấy chông chênh lạnh lẽo

Chia sẻ trang này