1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chuyện một viên chức

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Howcome, 17/09/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cekpet_art

    cekpet_art Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2004
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Tự hỏi, trên đời này có ai tận tuỵ như mình ko nhỉ, hi sinh và chịu đựng quá nhêìu, chỉ để đổi lấy một điều chắc chắn rằng... Mình đã hết lòng, mình sẽ ko phải tiếc và sẽ ko thể trách được mình bất cứ điều gì
    làm ngừoi đàn bà là gắn với sự chờ đợi

    1 ---lúc bé thì chờ đến ngày đi xuất giá
    2----đến lúc xuất giá thì chờ đợi có con
    3---có con rồi thì chờ chồng đi uống rượu say trở về
    4----chờ con lớn
    5--chờ con lập gia đình
    6--chờ có cháu bế...
    7..chờ cho cháu lớn
    8..chờ cháu có con...
    9...chờ có chít.......
    10...chờ đến hết đời......
    ấy chính là ngưòi phụ nữ------------------

    nói túm lại: bé Howcome ah....không phải băn khoăn gì đâu: em đã hi sinh rất đúng...kekekekek..đừng có buồn..ngẩng cao đầu mà bưóc tiếp..phía trưóc là bình minh có phải không
    Được cekpet_art sửa chữa / chuyển vào 20:37 ngày 17/04/2005
  2. cekpet_art

    cekpet_art Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2004
    Bài viết:
    315
    Đã được thích:
    0
    Tự hỏi, trên đời này có ai tận tuỵ như mình ko nhỉ, hi sinh và chịu đựng quá nhêìu, chỉ để đổi lấy một điều chắc chắn rằng... Mình đã hết lòng, mình sẽ ko phải tiếc và sẽ ko thể trách được mình bất cứ điều gì
    làm ngừoi đàn bà là gắn với sự chờ đợi

    1 ---lúc bé thì chờ đến ngày đi xuất giá
    2----đến lúc xuất giá thì chờ đợi có con
    3---có con rồi thì chờ chồng đi uống rượu say trở về
    4----chờ con lớn
    5--chờ con lập gia đình
    6--chờ có cháu bế...
    7..chờ cho cháu lớn
    8..chờ cháu có con...
    9...chờ có chít.......
    10...chờ đến hết đời......
    ấy chính là ngưòi phụ nữ------------------

    nói túm lại: bé Howcome ah....không phải băn khoăn gì đâu: em đã hi sinh rất đúng...kekekekek..đừng có buồn..ngẩng cao đầu mà bưóc tiếp..phía trưóc là bình minh có phải không
    Được cekpet_art sửa chữa / chuyển vào 20:37 ngày 17/04/2005
  3. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Hơi buồn, đúng là thế... Nhớ, ngậm ngùi, cũng phải vậy thôi...
    Mưa, khóc thay cho mình nói câu tiễn biệt ...
    Tạm biệt nhé ... Lần sau gặp lại chắc đã khác lắm rồi...
    Sáng ngay dậy sớm, nhắn tin chào tạm biệt... Đã quyết ko làm, là ko làm...
    Sẽ nhớ phút giây ấy... Mặc dù chẳng có gì thích thú...
    Lên đường may mắn, và đừng ngậm ngùi, được ko?... Rồi sẽ thành công, tin chắc là như thế... Cái giá để đổi lớn như thế cơ mà...
    Chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì mình đã từng yêu thương...
  4. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Hơi buồn, đúng là thế... Nhớ, ngậm ngùi, cũng phải vậy thôi...
    Mưa, khóc thay cho mình nói câu tiễn biệt ...
    Tạm biệt nhé ... Lần sau gặp lại chắc đã khác lắm rồi...
    Sáng ngay dậy sớm, nhắn tin chào tạm biệt... Đã quyết ko làm, là ko làm...
    Sẽ nhớ phút giây ấy... Mặc dù chẳng có gì thích thú...
    Lên đường may mắn, và đừng ngậm ngùi, được ko?... Rồi sẽ thành công, tin chắc là như thế... Cái giá để đổi lớn như thế cơ mà...
    Chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì mình đã từng yêu thương...
  5. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm rồi, tinh thần mình đúng là xuống dốc thật... Cứ nghĩ là mình đủ mạnh mẽ và vững vàng lắm, nhưng hoá ra vẫn chỉ là một điều tưởng như đơn giản nhưng lại ko hề giản đơn!
    Ngồi ở cơ quan, ko hiểu sao ko thể làm nổi một sheet tính nào nữa, sếp giao việc, nói xong là phải ghi lại ngay, ko nhỡ lại quên... ĐT phòng sếp kêu, cũng chẳng buồn nhắc nữa... Người cứ như hàng mã... Cơm cũng chẳng nuốt trôi mặc dù cồn cào gan ruột...
    mà cái văn phòng này đến lạ, lúc nào đông thì rất đông mà lúc nào vắng thì chỉ có một mình mình... Một mình nên càng cảm thấy ngán ngẩm cái không khí im lìm đó...
    ĐI học... Trong lớp, ko thể nào tập trung. Ngồi lơ đãng...
    Thầy bảo :" You dont concentrate, little girl! What''s the matter with you?"
    - " Well, I''m so sorry teacher! I feel so bad now. But I hope it will get away soon. I hate myself this time!"
    - "Ok girl! Keep your faith and be dynamic&confident as you were. I like look you like that!"
    Ừ, phải khác thôi, mọi chuyện cũng chẳng có gì đâu...
    Về nhà, mấy hôm mệt mỏi lắm rồi, vẫn giữ không khí hoà bình, thân thiện (dù thấy đôi khi hơi giả tạo!)... Bánh sinh nhật, hoa quả... Lọ mọ phóng xe từ góc phố này qua con phố khác để kiếm một đôi giày ưng ý, cũng chẳng thèm ngó qua xem vừa vặn thế nào, có thích hay ko? Cũng chẳng biết làm gì, thu dọn đống tách đĩa đầy kem là kem, rửa, dọn... Còn làm được gì hơn nữa nhỉ...
    Lại cảm thấy cần bay nhảy, đi đâu xa... Mà tốt nhất là đi học, 2, 3 năm rồi trở về nhà... Cảm giác lại thấy ngột ngạt và cần thay đổi không khí - kì lạ là cần thay đổi không khí trong môi trường quen thuộc của mình... Mặc dù, không khí chẳng hề bị ô nhiễm...
    Chợt nghĩ đến khuôn mặt và ánh mắt, giọng nói ấy... Đã lại thấy đã xa lắm rồi... Chắc là đã có một safe landing... Và thế là đã bước sang một cuộc sống, một dòng chảy mới...
    Cũng hết ngày cũ đến nơi rồi...
  6. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Mấy hôm rồi, tinh thần mình đúng là xuống dốc thật... Cứ nghĩ là mình đủ mạnh mẽ và vững vàng lắm, nhưng hoá ra vẫn chỉ là một điều tưởng như đơn giản nhưng lại ko hề giản đơn!
    Ngồi ở cơ quan, ko hiểu sao ko thể làm nổi một sheet tính nào nữa, sếp giao việc, nói xong là phải ghi lại ngay, ko nhỡ lại quên... ĐT phòng sếp kêu, cũng chẳng buồn nhắc nữa... Người cứ như hàng mã... Cơm cũng chẳng nuốt trôi mặc dù cồn cào gan ruột...
    mà cái văn phòng này đến lạ, lúc nào đông thì rất đông mà lúc nào vắng thì chỉ có một mình mình... Một mình nên càng cảm thấy ngán ngẩm cái không khí im lìm đó...
    ĐI học... Trong lớp, ko thể nào tập trung. Ngồi lơ đãng...
    Thầy bảo :" You dont concentrate, little girl! What''s the matter with you?"
    - " Well, I''m so sorry teacher! I feel so bad now. But I hope it will get away soon. I hate myself this time!"
    - "Ok girl! Keep your faith and be dynamic&confident as you were. I like look you like that!"
    Ừ, phải khác thôi, mọi chuyện cũng chẳng có gì đâu...
    Về nhà, mấy hôm mệt mỏi lắm rồi, vẫn giữ không khí hoà bình, thân thiện (dù thấy đôi khi hơi giả tạo!)... Bánh sinh nhật, hoa quả... Lọ mọ phóng xe từ góc phố này qua con phố khác để kiếm một đôi giày ưng ý, cũng chẳng thèm ngó qua xem vừa vặn thế nào, có thích hay ko? Cũng chẳng biết làm gì, thu dọn đống tách đĩa đầy kem là kem, rửa, dọn... Còn làm được gì hơn nữa nhỉ...
    Lại cảm thấy cần bay nhảy, đi đâu xa... Mà tốt nhất là đi học, 2, 3 năm rồi trở về nhà... Cảm giác lại thấy ngột ngạt và cần thay đổi không khí - kì lạ là cần thay đổi không khí trong môi trường quen thuộc của mình... Mặc dù, không khí chẳng hề bị ô nhiễm...
    Chợt nghĩ đến khuôn mặt và ánh mắt, giọng nói ấy... Đã lại thấy đã xa lắm rồi... Chắc là đã có một safe landing... Và thế là đã bước sang một cuộc sống, một dòng chảy mới...
    Cũng hết ngày cũ đến nơi rồi...
  7. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay dậy... Đầu tiên là cảm thấy mền mệt... Lạ thật, lại muốn viết một cái gì đấy, thay vì để than thở với một người...
    Biết là chưa thể dừng lòng đưọc, vẫn nghĩ đến.... Làm sao bây giờ nhỉ..... chỉ biết an ủi mình rằng .. cố lên... qua nhanh cái giai đoạn dở hơi này...
    Ngại đi làm quá, giá mà giờ đi làm là 9h chứ ko phải là 8h nhỉ ...... Nghĩ đến giờ lên lớp lại còn ngại hơn nữa...
    Mà dạo này mình bắt đầu xấu lắm rồi đấy, xem nào, cần chăm sóc bản thân hơn nhiều đấy...
    Nice day nhé nhé nhé nhé!!!!!!!!!!!!!!
  8. Howcome

    Howcome Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2004
    Bài viết:
    1.721
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay dậy... Đầu tiên là cảm thấy mền mệt... Lạ thật, lại muốn viết một cái gì đấy, thay vì để than thở với một người...
    Biết là chưa thể dừng lòng đưọc, vẫn nghĩ đến.... Làm sao bây giờ nhỉ..... chỉ biết an ủi mình rằng .. cố lên... qua nhanh cái giai đoạn dở hơi này...
    Ngại đi làm quá, giá mà giờ đi làm là 9h chứ ko phải là 8h nhỉ ...... Nghĩ đến giờ lên lớp lại còn ngại hơn nữa...
    Mà dạo này mình bắt đầu xấu lắm rồi đấy, xem nào, cần chăm sóc bản thân hơn nhiều đấy...
    Nice day nhé nhé nhé nhé!!!!!!!!!!!!!!
  9. QuangMaiLinh

    QuangMaiLinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2004
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Howcome mến. mình cũng đã từng trải qua cảm giác như thế : chống chếnh, chênh vênh, cô độc. Nhưng rồi sẽ qua thôi. Cô gái Howcome nhạy cảm rồi cũng sẽ tìm được bến bờ hạnh phúc......
  10. QuangMaiLinh

    QuangMaiLinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2004
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Howcome mến. mình cũng đã từng trải qua cảm giác như thế : chống chếnh, chênh vênh, cô độc. Nhưng rồi sẽ qua thôi. Cô gái Howcome nhạy cảm rồi cũng sẽ tìm được bến bờ hạnh phúc......

Chia sẻ trang này